Chương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh…
Chương 77
Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… Năm đó Tạ thái hậu lộng quyền, Thẩm Thác bèn nâng đỡ một đám hàn môn để chống lại, trong đó có Lý gia của phò mã trưởng công chúa, giờ Tạ gia đã sụp đổ, không còn được như xưa, mà Lý gia đang lên như diều gặp gió, cậy quyền cậy thế ức h.i.ế.p người khác, cũng thành chim đầu đàn, bị thiên tử dùng xong g.i.ế.c lừa.Hoa Dương trưởng công chúa nén giận, liếc nhìn Ngu Ninh và Tạ Doanh Xuân, trong lòng cười lạnh.Đúng là đồ nha đầu không biết trời cao đất dày, dựa vào sự sủng ái của Tạ gia và thái hậu mà hống hách, thân thể của Tạ thái hậu ngày càng kém, đợi Tạ thái hậu qua đời, Tấn vương phủ lại đoạn tuyệt hôn sự với Tạ gia, đến lúc đó ta xem mấy nha đầu Tạ gia các ngươi còn hung hăng được nữa không.Tạ gia chẳng có gì đáng đắc ý, còn không bằng Lý gia, sau này báo thù còn khối cơ hội.Trở lại phòng sương trong hậu viện của Minh Đức tự, Tạ Doanh Xuân lập tức nằm phịch xuống giường gỗ, phe phẩy quạt nói: "Tam tỷ, có phải chúng ta gây họa rồi không?"Ngu Ninh cũng không ngờ Thẩm Thác sẽ trực tiếp tước bỏ tước vị quận chúa của Lý Vân Cẩm, ngượng ngùng nói, "Có thể, ta chỉ muốn cảnh cáo Lý Vân Cẩm, bảo nàng ta sau này đừng gây phiền phức cho chúng ta, ta không định làm gì nàng ta, ai ngờ cái tên khốn kiếp kia lại làm tuyệt tình như vậy, đúng là đau đầu...""Tên khốn kiếp?" Tạ Doanh Xuân trợn to mắt, lập tức ngồi dậy, tay cầm quạt tròn, run rẩy chỉ vào Ngu Ninh, "Tam tỷ tỷ vừa nói gì? Tỷ nói lại lần nữa xem."Ngu Ninh nuốt nước bọt, hoảng hốt lảng sang chuyện khác, "À, ngày mai tỉnh dậy chúng ta mau chóng về nhà nhận lỗi đi, hai ngày nữa chuyện này để A tỷ biết được, phỏng chừng A tỷ lại tức giận."Tạ Doanh Xuân nhíu chặt đôi lông mày liễu, "Tam tỷ tỷ đừng lảng sang chuyện khác!"Nghĩ đến việc Ngu Ninh mấy lần gọi thẳng tên húy của thiên tử, Tạ Doanh Xuân vô cùng lo lắng.
Năm đó Tạ thái hậu lộng quyền, Thẩm Thác bèn nâng đỡ một đám hàn môn để chống lại, trong đó có Lý gia của phò mã trưởng công chúa, giờ Tạ gia đã sụp đổ, không còn được như xưa, mà Lý gia đang lên như diều gặp gió, cậy quyền cậy thế ức h.i.ế.p người khác, cũng thành chim đầu đàn, bị thiên tử dùng xong g.i.ế.c lừa.
Hoa Dương trưởng công chúa nén giận, liếc nhìn Ngu Ninh và Tạ Doanh Xuân, trong lòng cười lạnh.
Đúng là đồ nha đầu không biết trời cao đất dày, dựa vào sự sủng ái của Tạ gia và thái hậu mà hống hách, thân thể của Tạ thái hậu ngày càng kém, đợi Tạ thái hậu qua đời, Tấn vương phủ lại đoạn tuyệt hôn sự với Tạ gia, đến lúc đó ta xem mấy nha đầu Tạ gia các ngươi còn hung hăng được nữa không.
Tạ gia chẳng có gì đáng đắc ý, còn không bằng Lý gia, sau này báo thù còn khối cơ hội.
Trở lại phòng sương trong hậu viện của Minh Đức tự, Tạ Doanh Xuân lập tức nằm phịch xuống giường gỗ, phe phẩy quạt nói: "Tam tỷ, có phải chúng ta gây họa rồi không?"
Ngu Ninh cũng không ngờ Thẩm Thác sẽ trực tiếp tước bỏ tước vị quận chúa của Lý Vân Cẩm, ngượng ngùng nói, "Có thể, ta chỉ muốn cảnh cáo Lý Vân Cẩm, bảo nàng ta sau này đừng gây phiền phức cho chúng ta, ta không định làm gì nàng ta, ai ngờ cái tên khốn kiếp kia lại làm tuyệt tình như vậy, đúng là đau đầu..."
"Tên khốn kiếp?" Tạ Doanh Xuân trợn to mắt, lập tức ngồi dậy, tay cầm quạt tròn, run rẩy chỉ vào Ngu Ninh, "Tam tỷ tỷ vừa nói gì? Tỷ nói lại lần nữa xem."
Ngu Ninh nuốt nước bọt, hoảng hốt lảng sang chuyện khác, "À, ngày mai tỉnh dậy chúng ta mau chóng về nhà nhận lỗi đi, hai ngày nữa chuyện này để A tỷ biết được, phỏng chừng A tỷ lại tức giận."
Tạ Doanh Xuân nhíu chặt đôi lông mày liễu, "Tam tỷ tỷ đừng lảng sang chuyện khác!"
Nghĩ đến việc Ngu Ninh mấy lần gọi thẳng tên húy của thiên tử, Tạ Doanh Xuân vô cùng lo lắng.
Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… Năm đó Tạ thái hậu lộng quyền, Thẩm Thác bèn nâng đỡ một đám hàn môn để chống lại, trong đó có Lý gia của phò mã trưởng công chúa, giờ Tạ gia đã sụp đổ, không còn được như xưa, mà Lý gia đang lên như diều gặp gió, cậy quyền cậy thế ức h.i.ế.p người khác, cũng thành chim đầu đàn, bị thiên tử dùng xong g.i.ế.c lừa.Hoa Dương trưởng công chúa nén giận, liếc nhìn Ngu Ninh và Tạ Doanh Xuân, trong lòng cười lạnh.Đúng là đồ nha đầu không biết trời cao đất dày, dựa vào sự sủng ái của Tạ gia và thái hậu mà hống hách, thân thể của Tạ thái hậu ngày càng kém, đợi Tạ thái hậu qua đời, Tấn vương phủ lại đoạn tuyệt hôn sự với Tạ gia, đến lúc đó ta xem mấy nha đầu Tạ gia các ngươi còn hung hăng được nữa không.Tạ gia chẳng có gì đáng đắc ý, còn không bằng Lý gia, sau này báo thù còn khối cơ hội.Trở lại phòng sương trong hậu viện của Minh Đức tự, Tạ Doanh Xuân lập tức nằm phịch xuống giường gỗ, phe phẩy quạt nói: "Tam tỷ, có phải chúng ta gây họa rồi không?"Ngu Ninh cũng không ngờ Thẩm Thác sẽ trực tiếp tước bỏ tước vị quận chúa của Lý Vân Cẩm, ngượng ngùng nói, "Có thể, ta chỉ muốn cảnh cáo Lý Vân Cẩm, bảo nàng ta sau này đừng gây phiền phức cho chúng ta, ta không định làm gì nàng ta, ai ngờ cái tên khốn kiếp kia lại làm tuyệt tình như vậy, đúng là đau đầu...""Tên khốn kiếp?" Tạ Doanh Xuân trợn to mắt, lập tức ngồi dậy, tay cầm quạt tròn, run rẩy chỉ vào Ngu Ninh, "Tam tỷ tỷ vừa nói gì? Tỷ nói lại lần nữa xem."Ngu Ninh nuốt nước bọt, hoảng hốt lảng sang chuyện khác, "À, ngày mai tỉnh dậy chúng ta mau chóng về nhà nhận lỗi đi, hai ngày nữa chuyện này để A tỷ biết được, phỏng chừng A tỷ lại tức giận."Tạ Doanh Xuân nhíu chặt đôi lông mày liễu, "Tam tỷ tỷ đừng lảng sang chuyện khác!"Nghĩ đến việc Ngu Ninh mấy lần gọi thẳng tên húy của thiên tử, Tạ Doanh Xuân vô cùng lo lắng.