Chương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh…
Chương 95
Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… “Ừm…… là chưa từng gặp qua mấy lần.”Kỳ thật các nàng ở Tập Hiền Viện đã gặp qua rất nhiều lần, hoàng đế thúc thúc thỉnh thoảng sẽ đến thăm nàng, tặng rất nhiều đồ chơi nhỏ linh xảo, nhưng đây là bí mật giữa các nàng, hoàng đế thúc thúc từng nói không thể nói với bất cứ ai, cho dù là A Nương cũng không được.Ngu Tiểu Bảo chống cằm trả lời: “Tiểu Bảo chính là rất thích hoàng đế thúc thúc nha, hơn nữa hoàng cung rất đẹp, Tiểu Bảo cùng ngoại tổ mẫu đi qua một lần, đều chưa dạo xong, A Nương liền mang con cùng tiến cung đi, con thật sự rất muốn đi.”“Được rồi được rồi, sẽ mang theo con.”Ánh mắt Ngu Ninh đảo qua đôi lông mày của nữ nhi, khẽ thở dài.Tiểu Bảo trừ đôi lông mày này giống Thẩm Thác, những chỗ khác đều rất giống nàng, nhưng cố tình lông mày ở trên mặt một người có thể khởi tác dụng mấu chốt, liếc mắt nhìn qua, Tiểu Bảo vẫn là giống Thẩm Thác nhất.Rất không công bằng, rõ ràng là nàng sinh ra, sao lại giống cha đến thế.Ngu Ninh rất không phục, vì thế trong lòng mắng cẩu hoàng đế thêm mấy câu.Ngày hôm sau, nội dung cãi nhau của Tạ Vãn Du và Tạ Ngộ Cẩn truyền đến tai Hoắc thị và Tạ Chi An, hai vị trưởng bối không chút do dự đứng về phía Tạ Ngộ Cẩn, không cho phép Tạ Vãn Du nhắc lại chuyện đưa tiểu nữ nhi vào cung.Nhưng mà, lúc xe ngựa trong cung tới đón người, tiểu thái giám cầm đầu lại nói: “Vâng mệnh Thái hậu nương nương thỉnh hai vị nương tử tiến cung.”Hắn nói là hai vị nương tử, không phải chỉ có Ngũ nương tử Tạ Doanh Xuân một người.Hoắc thị không hiểu, hỏi: “Mấy ngày trước lúc Thái hậu nương nương phái người truyền tin cho trong nhà, không phải nói chỉ có Ngũ nương tử một người sao, sao đột nhiên lại biến thành hai vị nương tử, không biết hai vị trong miệng công công nói là……”Tiểu thái giám cung kính đáp: “Tự nhiên là Tam nương tử và Ngũ nương tử, Thái hậu nương nương vốn là muốn Ngũ nương tử một người tiến cung làm bạn, nhưng không biết vì sao đột nhiên thay đổi chủ ý.”“Nhưng…… cháu ngoại gái Hựu Minh không thể rời nương, vừa không thấy người liền khóc, Thần Duyệt cũng không thể rời con, hai mẹ con tách ra chỉ thêm nhớ nhung, không bằng hôm nay trước tiên để Doanh Xuân bẩm báo Thái hậu nương nương, chờ mấy ngày nữa rồi……”
“Ừm…… là chưa từng gặp qua mấy lần.”
Kỳ thật các nàng ở Tập Hiền Viện đã gặp qua rất nhiều lần, hoàng đế thúc thúc thỉnh thoảng sẽ đến thăm nàng, tặng rất nhiều đồ chơi nhỏ linh xảo, nhưng đây là bí mật giữa các nàng, hoàng đế thúc thúc từng nói không thể nói với bất cứ ai, cho dù là A Nương cũng không được.
Ngu Tiểu Bảo chống cằm trả lời: “Tiểu Bảo chính là rất thích hoàng đế thúc thúc nha, hơn nữa hoàng cung rất đẹp, Tiểu Bảo cùng ngoại tổ mẫu đi qua một lần, đều chưa dạo xong, A Nương liền mang con cùng tiến cung đi, con thật sự rất muốn đi.”
“Được rồi được rồi, sẽ mang theo con.”
Ánh mắt Ngu Ninh đảo qua đôi lông mày của nữ nhi, khẽ thở dài.
Tiểu Bảo trừ đôi lông mày này giống Thẩm Thác, những chỗ khác đều rất giống nàng, nhưng cố tình lông mày ở trên mặt một người có thể khởi tác dụng mấu chốt, liếc mắt nhìn qua, Tiểu Bảo vẫn là giống Thẩm Thác nhất.
Rất không công bằng, rõ ràng là nàng sinh ra, sao lại giống cha đến thế.
Ngu Ninh rất không phục, vì thế trong lòng mắng cẩu hoàng đế thêm mấy câu.
Ngày hôm sau, nội dung cãi nhau của Tạ Vãn Du và Tạ Ngộ Cẩn truyền đến tai Hoắc thị và Tạ Chi An, hai vị trưởng bối không chút do dự đứng về phía Tạ Ngộ Cẩn, không cho phép Tạ Vãn Du nhắc lại chuyện đưa tiểu nữ nhi vào cung.
Nhưng mà, lúc xe ngựa trong cung tới đón người, tiểu thái giám cầm đầu lại nói: “Vâng mệnh Thái hậu nương nương thỉnh hai vị nương tử tiến cung.”
Hắn nói là hai vị nương tử, không phải chỉ có Ngũ nương tử Tạ Doanh Xuân một người.
Hoắc thị không hiểu, hỏi: “Mấy ngày trước lúc Thái hậu nương nương phái người truyền tin cho trong nhà, không phải nói chỉ có Ngũ nương tử một người sao, sao đột nhiên lại biến thành hai vị nương tử, không biết hai vị trong miệng công công nói là……”
Tiểu thái giám cung kính đáp: “Tự nhiên là Tam nương tử và Ngũ nương tử, Thái hậu nương nương vốn là muốn Ngũ nương tử một người tiến cung làm bạn, nhưng không biết vì sao đột nhiên thay đổi chủ ý.”
“Nhưng…… cháu ngoại gái Hựu Minh không thể rời nương, vừa không thấy người liền khóc, Thần Duyệt cũng không thể rời con, hai mẹ con tách ra chỉ thêm nhớ nhung, không bằng hôm nay trước tiên để Doanh Xuân bẩm báo Thái hậu nương nương, chờ mấy ngày nữa rồi……”
Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… “Ừm…… là chưa từng gặp qua mấy lần.”Kỳ thật các nàng ở Tập Hiền Viện đã gặp qua rất nhiều lần, hoàng đế thúc thúc thỉnh thoảng sẽ đến thăm nàng, tặng rất nhiều đồ chơi nhỏ linh xảo, nhưng đây là bí mật giữa các nàng, hoàng đế thúc thúc từng nói không thể nói với bất cứ ai, cho dù là A Nương cũng không được.Ngu Tiểu Bảo chống cằm trả lời: “Tiểu Bảo chính là rất thích hoàng đế thúc thúc nha, hơn nữa hoàng cung rất đẹp, Tiểu Bảo cùng ngoại tổ mẫu đi qua một lần, đều chưa dạo xong, A Nương liền mang con cùng tiến cung đi, con thật sự rất muốn đi.”“Được rồi được rồi, sẽ mang theo con.”Ánh mắt Ngu Ninh đảo qua đôi lông mày của nữ nhi, khẽ thở dài.Tiểu Bảo trừ đôi lông mày này giống Thẩm Thác, những chỗ khác đều rất giống nàng, nhưng cố tình lông mày ở trên mặt một người có thể khởi tác dụng mấu chốt, liếc mắt nhìn qua, Tiểu Bảo vẫn là giống Thẩm Thác nhất.Rất không công bằng, rõ ràng là nàng sinh ra, sao lại giống cha đến thế.Ngu Ninh rất không phục, vì thế trong lòng mắng cẩu hoàng đế thêm mấy câu.Ngày hôm sau, nội dung cãi nhau của Tạ Vãn Du và Tạ Ngộ Cẩn truyền đến tai Hoắc thị và Tạ Chi An, hai vị trưởng bối không chút do dự đứng về phía Tạ Ngộ Cẩn, không cho phép Tạ Vãn Du nhắc lại chuyện đưa tiểu nữ nhi vào cung.Nhưng mà, lúc xe ngựa trong cung tới đón người, tiểu thái giám cầm đầu lại nói: “Vâng mệnh Thái hậu nương nương thỉnh hai vị nương tử tiến cung.”Hắn nói là hai vị nương tử, không phải chỉ có Ngũ nương tử Tạ Doanh Xuân một người.Hoắc thị không hiểu, hỏi: “Mấy ngày trước lúc Thái hậu nương nương phái người truyền tin cho trong nhà, không phải nói chỉ có Ngũ nương tử một người sao, sao đột nhiên lại biến thành hai vị nương tử, không biết hai vị trong miệng công công nói là……”Tiểu thái giám cung kính đáp: “Tự nhiên là Tam nương tử và Ngũ nương tử, Thái hậu nương nương vốn là muốn Ngũ nương tử một người tiến cung làm bạn, nhưng không biết vì sao đột nhiên thay đổi chủ ý.”“Nhưng…… cháu ngoại gái Hựu Minh không thể rời nương, vừa không thấy người liền khóc, Thần Duyệt cũng không thể rời con, hai mẹ con tách ra chỉ thêm nhớ nhung, không bằng hôm nay trước tiên để Doanh Xuân bẩm báo Thái hậu nương nương, chờ mấy ngày nữa rồi……”