Chương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh…

Chương 233: Chương 233

Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… Lượt xem: 5Ngu Ninh hứa với họ, đợi tối đến lúc không có ai, sẽ cho họ đến Sưởng Hoan Các dùng bữa, lúc đó sẽ tán gẫu tiếp. Lúc này, Vĩnh Ninh Hầu Phủ người đến người đi, trong hoa viên ở hậu viện đều là nữ quyến đến làm khách. Hoắc thị và Lâm thị đang tiếp khách ở chính đường, bây giờ không tiện gặp mặt, ba người Ngu Ninh lén đi đến hoa các ở hậu viện nghỉ ngơi. Nào ngờ hoa các đã có người chiếm giữ. Đã là yến thưởng hoa do lão phu nhân tổ chức, vậy thì nữ quyến nhà họ Nguyễn chắc chắn phải đến. Trong hoa các chính là mẹ con nhà họ Nguyễn. Nguyễn phu nhân và trưởng nữ nhà họ Nguyễn là Nguyễn Thanh Hà là người nhà mẹ đẻ của lão phu nhân, hạ nhân không dám chậm trễ, dâng trà bánh các thứ cho họ. Trong hoa các đầy ắp hoa tươi, chủng loại phong phú. Tạ Doanh Xuân nhàn rỗi không có việc gì, cho nên xin một tòa lầu các để trồng hoa cỏ, hoa cỏ quý hiếm trong này phần lớn đều do Tạ Doanh Xuân chăm sóc. "Dừng tay, không được bẻ!" Tạ Doanh Xuân thấy Nguyễn Thanh Hà muốn bẻ đóa lan đang nở rộ kia, nàng vội vàng chạy tới ngăn cản, giọng điệu có chút gấp gáp, "Không được bẻ, chậu lan này đã hứa là sẽ tặng cho Dịch Lan rồi." Dịch Lan mà Tạ Doanh Xuân nói là biểu muội bên ngoại của nàng, tên là Chu Dịch Lan. Biểu muội nhà họ Chu thích hoa cỏ, Tạ Doanh Xuân chuẩn bị tặng chút quà vào dịp sinh thần của biểu muội, chậu lan này chính là một trong những món quà. Nguyễn Thanh Hà liếc nhìn Tạ Doanh Xuân một cái, thản nhiên cười cười, vẫn bẻ đóa hoa này xuống, sau đó xoay người tặng cho mẹ ruột Nguyễn phu nhân. Nguyễn phu nhân cầm cành hoa, nhìn về phía Tạ Doanh Xuân đang lên tiếng ngăn cản, cười nói, "Ôi, đây là ngũ nương tử à, đúng là một tiểu mỹ nhân xinh đẹp." Tạ Doanh Xuân khẽ cau mày, luôn cảm thấy ánh mắt Nguyễn phu nhân nhìn nàng giống như đang nhìn một món đồ. Nàng mím môi, nhíu mày nhìn Nguyễn Thanh Hà, "Nguyễn biểu tỷ, muội đã nói là không được bẻ, mấy chậu lan này muội đều định tặng người khác." Trong lúc nói chuyện, Ngu Ninh và Tạ Dư Hoa cũng bước vào. Nguyễn Thanh Hà liếc nhìn ba tỷ muội nhà họ Tạ, nói với Tạ Doanh Xuân: "Ngũ muội muội, chỉ là một đóa hoa mà thôi, biểu muội nhà họ Chu nếu thích hoa cỏ, muội cứ chọn mấy thứ khác tặng qua, đều như nhau cả." Nàng ta sẽ không để ý gì đến biểu muội nhà họ Chu, Tạ Doanh Xuân là con gái do Chu di nương của nhị phòng sinh ra, nhà họ Chu chẳng qua là thương nhân, sao có thể so sánh với nhà họ Nguyễn của nàng ta. 

Lượt xem: 5

Ngu Ninh hứa với họ, đợi tối đến lúc không có ai, sẽ cho họ đến Sưởng Hoan Các dùng bữa, lúc đó sẽ tán gẫu tiếp.

 

Lúc này, Vĩnh Ninh Hầu Phủ người đến người đi, trong hoa viên ở hậu viện đều là nữ quyến đến làm khách.

 

Hoắc thị và Lâm thị đang tiếp khách ở chính đường, bây giờ không tiện gặp mặt, ba người Ngu Ninh lén đi đến hoa các ở hậu viện nghỉ ngơi.

 

Nào ngờ hoa các đã có người chiếm giữ.

 

Đã là yến thưởng hoa do lão phu nhân tổ chức, vậy thì nữ quyến nhà họ Nguyễn chắc chắn phải đến.

 

Trong hoa các chính là mẹ con nhà họ Nguyễn.

 

Nguyễn phu nhân và trưởng nữ nhà họ Nguyễn là Nguyễn Thanh Hà là người nhà mẹ đẻ của lão phu nhân, hạ nhân không dám chậm trễ, dâng trà bánh các thứ cho họ.

 

Trong hoa các đầy ắp hoa tươi, chủng loại phong phú.

 

Tạ Doanh Xuân nhàn rỗi không có việc gì, cho nên xin một tòa lầu các để trồng hoa cỏ, hoa cỏ quý hiếm trong này phần lớn đều do Tạ Doanh Xuân chăm sóc.

 

"Dừng tay, không được bẻ!" Tạ Doanh Xuân thấy Nguyễn Thanh Hà muốn bẻ đóa lan đang nở rộ kia, nàng vội vàng chạy tới ngăn cản, giọng điệu có chút gấp gáp, "Không được bẻ, chậu lan này đã hứa là sẽ tặng cho Dịch Lan rồi."

 

Dịch Lan mà Tạ Doanh Xuân nói là biểu muội bên ngoại của nàng, tên là Chu Dịch Lan.

 

Biểu muội nhà họ Chu thích hoa cỏ, Tạ Doanh Xuân chuẩn bị tặng chút quà vào dịp sinh thần của biểu muội, chậu lan này chính là một trong những món quà.

 

Nguyễn Thanh Hà liếc nhìn Tạ Doanh Xuân một cái, thản nhiên cười cười, vẫn bẻ đóa hoa này xuống, sau đó xoay người tặng cho mẹ ruột Nguyễn phu nhân.

 

Nguyễn phu nhân cầm cành hoa, nhìn về phía Tạ Doanh Xuân đang lên tiếng ngăn cản, cười nói, "Ôi, đây là ngũ nương tử à, đúng là một tiểu mỹ nhân xinh đẹp."

 

Tạ Doanh Xuân khẽ cau mày, luôn cảm thấy ánh mắt Nguyễn phu nhân nhìn nàng giống như đang nhìn một món đồ.

 

Nàng mím môi, nhíu mày nhìn Nguyễn Thanh Hà, "Nguyễn biểu tỷ, muội đã nói là không được bẻ, mấy chậu lan này muội đều định tặng người khác."

 

Trong lúc nói chuyện, Ngu Ninh và Tạ Dư Hoa cũng bước vào.

 

Nguyễn Thanh Hà liếc nhìn ba tỷ muội nhà họ Tạ, nói với Tạ Doanh Xuân: "Ngũ muội muội, chỉ là một đóa hoa mà thôi, biểu muội nhà họ Chu nếu thích hoa cỏ, muội cứ chọn mấy thứ khác tặng qua, đều như nhau cả."

 

Nàng ta sẽ không để ý gì đến biểu muội nhà họ Chu, Tạ Doanh Xuân là con gái do Chu di nương của nhị phòng sinh ra, nhà họ Chu chẳng qua là thương nhân, sao có thể so sánh với nhà họ Nguyễn của nàng ta.

 

Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… Lượt xem: 5Ngu Ninh hứa với họ, đợi tối đến lúc không có ai, sẽ cho họ đến Sưởng Hoan Các dùng bữa, lúc đó sẽ tán gẫu tiếp. Lúc này, Vĩnh Ninh Hầu Phủ người đến người đi, trong hoa viên ở hậu viện đều là nữ quyến đến làm khách. Hoắc thị và Lâm thị đang tiếp khách ở chính đường, bây giờ không tiện gặp mặt, ba người Ngu Ninh lén đi đến hoa các ở hậu viện nghỉ ngơi. Nào ngờ hoa các đã có người chiếm giữ. Đã là yến thưởng hoa do lão phu nhân tổ chức, vậy thì nữ quyến nhà họ Nguyễn chắc chắn phải đến. Trong hoa các chính là mẹ con nhà họ Nguyễn. Nguyễn phu nhân và trưởng nữ nhà họ Nguyễn là Nguyễn Thanh Hà là người nhà mẹ đẻ của lão phu nhân, hạ nhân không dám chậm trễ, dâng trà bánh các thứ cho họ. Trong hoa các đầy ắp hoa tươi, chủng loại phong phú. Tạ Doanh Xuân nhàn rỗi không có việc gì, cho nên xin một tòa lầu các để trồng hoa cỏ, hoa cỏ quý hiếm trong này phần lớn đều do Tạ Doanh Xuân chăm sóc. "Dừng tay, không được bẻ!" Tạ Doanh Xuân thấy Nguyễn Thanh Hà muốn bẻ đóa lan đang nở rộ kia, nàng vội vàng chạy tới ngăn cản, giọng điệu có chút gấp gáp, "Không được bẻ, chậu lan này đã hứa là sẽ tặng cho Dịch Lan rồi." Dịch Lan mà Tạ Doanh Xuân nói là biểu muội bên ngoại của nàng, tên là Chu Dịch Lan. Biểu muội nhà họ Chu thích hoa cỏ, Tạ Doanh Xuân chuẩn bị tặng chút quà vào dịp sinh thần của biểu muội, chậu lan này chính là một trong những món quà. Nguyễn Thanh Hà liếc nhìn Tạ Doanh Xuân một cái, thản nhiên cười cười, vẫn bẻ đóa hoa này xuống, sau đó xoay người tặng cho mẹ ruột Nguyễn phu nhân. Nguyễn phu nhân cầm cành hoa, nhìn về phía Tạ Doanh Xuân đang lên tiếng ngăn cản, cười nói, "Ôi, đây là ngũ nương tử à, đúng là một tiểu mỹ nhân xinh đẹp." Tạ Doanh Xuân khẽ cau mày, luôn cảm thấy ánh mắt Nguyễn phu nhân nhìn nàng giống như đang nhìn một món đồ. Nàng mím môi, nhíu mày nhìn Nguyễn Thanh Hà, "Nguyễn biểu tỷ, muội đã nói là không được bẻ, mấy chậu lan này muội đều định tặng người khác." Trong lúc nói chuyện, Ngu Ninh và Tạ Dư Hoa cũng bước vào. Nguyễn Thanh Hà liếc nhìn ba tỷ muội nhà họ Tạ, nói với Tạ Doanh Xuân: "Ngũ muội muội, chỉ là một đóa hoa mà thôi, biểu muội nhà họ Chu nếu thích hoa cỏ, muội cứ chọn mấy thứ khác tặng qua, đều như nhau cả." Nàng ta sẽ không để ý gì đến biểu muội nhà họ Chu, Tạ Doanh Xuân là con gái do Chu di nương của nhị phòng sinh ra, nhà họ Chu chẳng qua là thương nhân, sao có thể so sánh với nhà họ Nguyễn của nàng ta. 

Chương 233: Chương 233