Tác giả:

1.   Giờ nghỉ, tôi từ lớp học bước ra.   Tống Yếm Ly đang nổi trận lôi đình đè bạn cùng bàn của tôi - Cố Niệm - xuống đất.   Hắn giống như một con ch.ó hoang hung dữ, đuôi mắt đỏ hoe.   Thiếu niên không thể kiểm soát cơn tức giận, thậm chí còn dùng một tay bóp cổ Cố Niệm, nhấc bổng cậu ta khỏi mặt đất.   Xung quanh vang lên tiếng la hét ầm ĩ.   Tôi run giọng gọi hắn: “Tống Yếm Ly.”   Thân hình Tống Yếm Ly cứng đờ, khuôn mặt đẹp trai dính m.á.u nhìn sang, trong ánh mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.   Cố Niệm khó khăn chống đỡ, ánh mắt tội nghiệp nhìn tôi.   “Miên Miên, mình không sao, có lẽ do Tống Yếm Ly cho rằng chúng ta quá thân thiết thôi…”   Tôi cắn môi, giơ tay lên định đánh hắn.   Đột nhiên, dòng bình luận lại hiện lên trước mắt.   [Nữ phụ chắc chắn lại chuẩn bị nghiêm khắc dạy dỗ nam phụ rồi. Trong lòng cô ấy nam phụ mãi mãi là học sinh hư hỏng, vì vậy nam phụ về sau mới bị hắc hóa.]   [Nếu nữ phụ biết nam phụ đánh nam chính Cố Niệm là vì biết anh ta tiếp cận cô ấy chỉ để làm nữ chính…

Chương 10

Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường YandereTác giả: jkmnlllTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1.   Giờ nghỉ, tôi từ lớp học bước ra.   Tống Yếm Ly đang nổi trận lôi đình đè bạn cùng bàn của tôi - Cố Niệm - xuống đất.   Hắn giống như một con ch.ó hoang hung dữ, đuôi mắt đỏ hoe.   Thiếu niên không thể kiểm soát cơn tức giận, thậm chí còn dùng một tay bóp cổ Cố Niệm, nhấc bổng cậu ta khỏi mặt đất.   Xung quanh vang lên tiếng la hét ầm ĩ.   Tôi run giọng gọi hắn: “Tống Yếm Ly.”   Thân hình Tống Yếm Ly cứng đờ, khuôn mặt đẹp trai dính m.á.u nhìn sang, trong ánh mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.   Cố Niệm khó khăn chống đỡ, ánh mắt tội nghiệp nhìn tôi.   “Miên Miên, mình không sao, có lẽ do Tống Yếm Ly cho rằng chúng ta quá thân thiết thôi…”   Tôi cắn môi, giơ tay lên định đánh hắn.   Đột nhiên, dòng bình luận lại hiện lên trước mắt.   [Nữ phụ chắc chắn lại chuẩn bị nghiêm khắc dạy dỗ nam phụ rồi. Trong lòng cô ấy nam phụ mãi mãi là học sinh hư hỏng, vì vậy nam phụ về sau mới bị hắc hóa.]   [Nếu nữ phụ biết nam phụ đánh nam chính Cố Niệm là vì biết anh ta tiếp cận cô ấy chỉ để làm nữ chính… Nước mắt Tống Yếm Ly đọng lại nơi khóe mắt đỏ rực, hơi thở phả ra nóng bỏng. Tôi mất tập trung, tay bị hắn ấn lên cơ bụng săn chắc. "Khó chịu ở đây sao?" Tôi nhẹ nhàng xoa lên xoa xuống hai lần, cảm thấy bản thân cũng sắp nóng đến tan chảy. Tống Yếm Ly khàn giọng "Ừ" một tiếng, lại cầm tay tôi. "Còn ở đây nữa..." Ngón tay hắn chạm lên đôi môi ngơ ngác của tôi: "Miên Miên, hôn anh một cái, hôn một cái là hết khó chịu..." Tôi khẽ cúi đầu, chạm nhẹ môi mình lên môi hắn. "Như vậy được chưa?" Bàn tay Tống Yếm Ly siết lấy eo tôi, ép tôi xuống thấp hơn, giọng trầm khàn: "Chưa đủ." Giây tiếp theo, trời đất đảo lộn. Tôi và hắn đổi vị trí, Tống Yếm Ly không chút do dự cúi xuống hôn tôi thật sâu. Bình luận đều nổ tung. [Aaaaa... Đã thế này thế kia rồi, sao không làm thêm thế này thế nọ luôn đi...] [Màn hình đen là sao?! Tôi hỏi các người màn hình đen là sao?! Có cái gì mà thành viên VIP cao quý như tôi không được xem?!] Khi tôi và hắn trở về biệt thự, lòng bàn tay và môi tôi đều sưng đau dữ dội. Tôi bĩu môi, giọng đầy oán trách. Còn Tống Yếm Ly thì như một chú chó con no nê, đôi mắt lấp lánh sáng ngời.  12. Ở trường học, Tô Lai và Cố Niệm ngày càng trở nên thân thiết. Bình luận xuất hiện. [Theo nguyên tác, công ty của nhà họ Tô ở giai đoạn này gặp vấn đề nợ nần. Tô Lai trở thành ánh trăng sáng của Tống Yếm Ly nên nhà họ Tống đã giúp nhà họ Tô vượt qua khó khăn.] [Nhưng hiện tại, Tô Lai vẫn chưa trở thành ánh trăng sáng của Tống Yếm Ly, cốt truyện hoàn toàn bị đảo lộn rồi.] [Hình như Tô Lai biết mình là nữ chính, cô ta đang cố gắng quay lại đúng mạch truyện ban đầu.] Trong giờ thể dục, khi tôi đi lấy dụng cụ thể thao thì tình cờ nhìn thấy cảnh Tô Lai đang tát một nữ sinh trong phòng thiết bị. Mái tóc dài của cô gái bị cắt nham nhở, trên lưng là những vết bỏng do máy uốn tóc gây ra. Mùi cháy khét hòa lẫn tiếng kêu đau đớn của cô gái vọng lại. Tô Lai mặc một chiếc váy hồng xinh đẹp, giả vờ yếu đuối lấy tay che mũi. "Hôi ch đi được. Sao lại dám mặc giống hệt tôi chứ?” "Con gái nhà nghèo các người chẳng có chút tự trọng nào. Mày lại còn dám viết thư tình cho Cố Niệm?" Tôi tiện tay nhặt một cây gậy gỗ ở góc phòng thiết bị, vung mạnh về phía Tô Lai. Cô ta hoảng loạn hét lên một tiếng, vội trốn sau lưng một nam sinh đứng cạnh. "Nghèo thì đáng bị cô bắt nạt à?” "Nghèo thì không có quyền thích người khác sao?" Tôi tức điên, định tiếp tục đánh, nhưng da đầu bất ngờ đau nhói vì bị nam sinh bên cạnh Tô Lai túm tóc. Tô Lai nhìn tôi chằm chằm, giọng nói chứa đầy ác ý. "Sao? Cặp kè với Tống Yếm Ly rồi, nghĩ rằng có người chống lưng cho mình à?” "Tao nói cho mày biết, Tống Yếm Ly là nam phụ của tao, tao sẽ cứu rỗi hắn...” "Chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ ngoan ngoãn đi theo mạch truyện thôi..." Tô Lai cứ thế tự mãn nói tiếp. Ngay lúc đó, Cố Niệm bước ra từ bóng tối phía sau.

Nước mắt Tống Yếm Ly đọng lại nơi khóe mắt đỏ rực, hơi thở phả ra nóng bỏng.

 

Tôi mất tập trung, tay bị hắn ấn lên cơ bụng săn chắc.

 

"Khó chịu ở đây sao?" Tôi nhẹ nhàng xoa lên xoa xuống hai lần, cảm thấy bản thân cũng sắp nóng đến tan chảy.

 

Tống Yếm Ly khàn giọng "Ừ" một tiếng, lại cầm tay tôi.

 

"Còn ở đây nữa..."

 

Ngón tay hắn chạm lên đôi môi ngơ ngác của tôi:

 

"Miên Miên, hôn anh một cái, hôn một cái là hết khó chịu..."

 

Tôi khẽ cúi đầu, chạm nhẹ môi mình lên môi hắn.

 

"Như vậy được chưa?"

 

Bàn tay Tống Yếm Ly siết lấy eo tôi, ép tôi xuống thấp hơn, giọng trầm khàn: "Chưa đủ."

 

Giây tiếp theo, trời đất đảo lộn.

 

Tôi và hắn đổi vị trí, Tống Yếm Ly không chút do dự cúi xuống hôn tôi thật sâu.

 

Bình luận đều nổ tung.

 

[Aaaaa... Đã thế này thế kia rồi, sao không làm thêm thế này thế nọ luôn đi...]

 

[Màn hình đen là sao?! Tôi hỏi các người màn hình đen là sao?! Có cái gì mà thành viên VIP cao quý như tôi không được xem?!]

 

Khi tôi và hắn trở về biệt thự, lòng bàn tay và môi tôi đều sưng đau dữ dội.

 

Tôi bĩu môi, giọng đầy oán trách.

 

Còn Tống Yếm Ly thì như một chú chó con no nê, đôi mắt lấp lánh sáng ngời.

 

 

12.

 

Ở trường học, Tô Lai và Cố Niệm ngày càng trở nên thân thiết.

 

Bình luận xuất hiện.

 

[Theo nguyên tác, công ty của nhà họ Tô ở giai đoạn này gặp vấn đề nợ nần. Tô Lai trở thành ánh trăng sáng của Tống Yếm Ly nên nhà họ Tống đã giúp nhà họ Tô vượt qua khó khăn.]

 

[Nhưng hiện tại, Tô Lai vẫn chưa trở thành ánh trăng sáng của Tống Yếm Ly, cốt truyện hoàn toàn bị đảo lộn rồi.]

 

[Hình như Tô Lai biết mình là nữ chính, cô ta đang cố gắng quay lại đúng mạch truyện ban đầu.]

 

Trong giờ thể dục, khi tôi đi lấy dụng cụ thể thao thì tình cờ nhìn thấy cảnh Tô Lai đang tát một nữ sinh trong phòng thiết bị.

 

Mái tóc dài của cô gái bị cắt nham nhở, trên lưng là những vết bỏng do máy uốn tóc gây ra.

 

Mùi cháy khét hòa lẫn tiếng kêu đau đớn của cô gái vọng lại.

 

Tô Lai mặc một chiếc váy hồng xinh đẹp, giả vờ yếu đuối lấy tay che mũi.

 

"Hôi ch đi được. Sao lại dám mặc giống hệt tôi chứ?”

 

"Con gái nhà nghèo các người chẳng có chút tự trọng nào. Mày lại còn dám viết thư tình cho Cố Niệm?"

 

Tôi tiện tay nhặt một cây gậy gỗ ở góc phòng thiết bị, vung mạnh về phía Tô Lai.

 

Cô ta hoảng loạn hét lên một tiếng, vội trốn sau lưng một nam sinh đứng cạnh.

 

"Nghèo thì đáng bị cô bắt nạt à?”

 

"Nghèo thì không có quyền thích người khác sao?"

 

Tôi tức điên, định tiếp tục đánh, nhưng da đầu bất ngờ đau nhói vì bị nam sinh bên cạnh Tô Lai túm tóc.

 

Tô Lai nhìn tôi chằm chằm, giọng nói chứa đầy ác ý.

 

"Sao? Cặp kè với Tống Yếm Ly rồi, nghĩ rằng có người chống lưng cho mình à?”

 

"Tao nói cho mày biết, Tống Yếm Ly là nam phụ của tao, tao sẽ cứu rỗi hắn...”

 

"Chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ ngoan ngoãn đi theo mạch truyện thôi..."

 

Tô Lai cứ thế tự mãn nói tiếp.

 

Ngay lúc đó, Cố Niệm bước ra từ bóng tối phía sau.

Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường YandereTác giả: jkmnlllTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1.   Giờ nghỉ, tôi từ lớp học bước ra.   Tống Yếm Ly đang nổi trận lôi đình đè bạn cùng bàn của tôi - Cố Niệm - xuống đất.   Hắn giống như một con ch.ó hoang hung dữ, đuôi mắt đỏ hoe.   Thiếu niên không thể kiểm soát cơn tức giận, thậm chí còn dùng một tay bóp cổ Cố Niệm, nhấc bổng cậu ta khỏi mặt đất.   Xung quanh vang lên tiếng la hét ầm ĩ.   Tôi run giọng gọi hắn: “Tống Yếm Ly.”   Thân hình Tống Yếm Ly cứng đờ, khuôn mặt đẹp trai dính m.á.u nhìn sang, trong ánh mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.   Cố Niệm khó khăn chống đỡ, ánh mắt tội nghiệp nhìn tôi.   “Miên Miên, mình không sao, có lẽ do Tống Yếm Ly cho rằng chúng ta quá thân thiết thôi…”   Tôi cắn môi, giơ tay lên định đánh hắn.   Đột nhiên, dòng bình luận lại hiện lên trước mắt.   [Nữ phụ chắc chắn lại chuẩn bị nghiêm khắc dạy dỗ nam phụ rồi. Trong lòng cô ấy nam phụ mãi mãi là học sinh hư hỏng, vì vậy nam phụ về sau mới bị hắc hóa.]   [Nếu nữ phụ biết nam phụ đánh nam chính Cố Niệm là vì biết anh ta tiếp cận cô ấy chỉ để làm nữ chính… Nước mắt Tống Yếm Ly đọng lại nơi khóe mắt đỏ rực, hơi thở phả ra nóng bỏng. Tôi mất tập trung, tay bị hắn ấn lên cơ bụng săn chắc. "Khó chịu ở đây sao?" Tôi nhẹ nhàng xoa lên xoa xuống hai lần, cảm thấy bản thân cũng sắp nóng đến tan chảy. Tống Yếm Ly khàn giọng "Ừ" một tiếng, lại cầm tay tôi. "Còn ở đây nữa..." Ngón tay hắn chạm lên đôi môi ngơ ngác của tôi: "Miên Miên, hôn anh một cái, hôn một cái là hết khó chịu..." Tôi khẽ cúi đầu, chạm nhẹ môi mình lên môi hắn. "Như vậy được chưa?" Bàn tay Tống Yếm Ly siết lấy eo tôi, ép tôi xuống thấp hơn, giọng trầm khàn: "Chưa đủ." Giây tiếp theo, trời đất đảo lộn. Tôi và hắn đổi vị trí, Tống Yếm Ly không chút do dự cúi xuống hôn tôi thật sâu. Bình luận đều nổ tung. [Aaaaa... Đã thế này thế kia rồi, sao không làm thêm thế này thế nọ luôn đi...] [Màn hình đen là sao?! Tôi hỏi các người màn hình đen là sao?! Có cái gì mà thành viên VIP cao quý như tôi không được xem?!] Khi tôi và hắn trở về biệt thự, lòng bàn tay và môi tôi đều sưng đau dữ dội. Tôi bĩu môi, giọng đầy oán trách. Còn Tống Yếm Ly thì như một chú chó con no nê, đôi mắt lấp lánh sáng ngời.  12. Ở trường học, Tô Lai và Cố Niệm ngày càng trở nên thân thiết. Bình luận xuất hiện. [Theo nguyên tác, công ty của nhà họ Tô ở giai đoạn này gặp vấn đề nợ nần. Tô Lai trở thành ánh trăng sáng của Tống Yếm Ly nên nhà họ Tống đã giúp nhà họ Tô vượt qua khó khăn.] [Nhưng hiện tại, Tô Lai vẫn chưa trở thành ánh trăng sáng của Tống Yếm Ly, cốt truyện hoàn toàn bị đảo lộn rồi.] [Hình như Tô Lai biết mình là nữ chính, cô ta đang cố gắng quay lại đúng mạch truyện ban đầu.] Trong giờ thể dục, khi tôi đi lấy dụng cụ thể thao thì tình cờ nhìn thấy cảnh Tô Lai đang tát một nữ sinh trong phòng thiết bị. Mái tóc dài của cô gái bị cắt nham nhở, trên lưng là những vết bỏng do máy uốn tóc gây ra. Mùi cháy khét hòa lẫn tiếng kêu đau đớn của cô gái vọng lại. Tô Lai mặc một chiếc váy hồng xinh đẹp, giả vờ yếu đuối lấy tay che mũi. "Hôi ch đi được. Sao lại dám mặc giống hệt tôi chứ?” "Con gái nhà nghèo các người chẳng có chút tự trọng nào. Mày lại còn dám viết thư tình cho Cố Niệm?" Tôi tiện tay nhặt một cây gậy gỗ ở góc phòng thiết bị, vung mạnh về phía Tô Lai. Cô ta hoảng loạn hét lên một tiếng, vội trốn sau lưng một nam sinh đứng cạnh. "Nghèo thì đáng bị cô bắt nạt à?” "Nghèo thì không có quyền thích người khác sao?" Tôi tức điên, định tiếp tục đánh, nhưng da đầu bất ngờ đau nhói vì bị nam sinh bên cạnh Tô Lai túm tóc. Tô Lai nhìn tôi chằm chằm, giọng nói chứa đầy ác ý. "Sao? Cặp kè với Tống Yếm Ly rồi, nghĩ rằng có người chống lưng cho mình à?” "Tao nói cho mày biết, Tống Yếm Ly là nam phụ của tao, tao sẽ cứu rỗi hắn...” "Chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ ngoan ngoãn đi theo mạch truyện thôi..." Tô Lai cứ thế tự mãn nói tiếp. Ngay lúc đó, Cố Niệm bước ra từ bóng tối phía sau.

Chương 10