“Người… có nguyện vọng ư? Người luôn tự nói với mình, nguyện vọng không thể thực hiện ư? Luôn lo lắng sau khi thất bại, tình hình sẽ càng hỏng bét hơn ư?” Mắt chàng trai áo xanh lộ ra nét thương tiếc, hắn nói tiếp: “Tôi tới giúp người thực hiện nguyện vọng, thế nào?” Thâm Hoằng bị lời nói của chàng trai áo xanh hấp dẫn, không tự chủ ghé sát vào hắn. Quần áo bị hồ nước làm ướt nhẹp nhưng Thâm Hoằng không để ý, điều cậu để ý là: trên mặt nước vốn nên là cái bóng của hắn, vì sao lại chiếu ra một khuôn mặt xa lạ? Chàng trai áo xanh nói tiếp: “Nhưng tôi muốn cầu một cái giá.” “Cái giá gì?” Trong tiếng nói non nớt của Thâm Hoằng xen lẫn sự khẩn trương. “Mười năm yêu và mười năm được yêu.” Hình như chàng trai áo xanh khẽ mỉm cười: “Mười năm trước khi thực hiện được nguyện vọng, người không được yêu thật lòng. Mười năm sau khi thực hiện nguyện vọng, không ai thật lòng yêu người.” Vẻ mặt mong đợi của Thâm Hoằng được thay thế bởi vẻ khinh thường. “Cái giá này quá rẻ, tôi không tin.” Cậu đưa tay…
Chương 3: Trầm Má»ng �? Sao rÆ¡i[1]
Bộ Thiên CaTác giả: Hoàng AnhTruyện Cung Đấu, Truyện Ngược“Người… có nguyện vọng ư? Người luôn tự nói với mình, nguyện vọng không thể thực hiện ư? Luôn lo lắng sau khi thất bại, tình hình sẽ càng hỏng bét hơn ư?” Mắt chàng trai áo xanh lộ ra nét thương tiếc, hắn nói tiếp: “Tôi tới giúp người thực hiện nguyện vọng, thế nào?” Thâm Hoằng bị lời nói của chàng trai áo xanh hấp dẫn, không tự chủ ghé sát vào hắn. Quần áo bị hồ nước làm ướt nhẹp nhưng Thâm Hoằng không để ý, điều cậu để ý là: trên mặt nước vốn nên là cái bóng của hắn, vì sao lại chiếu ra một khuôn mặt xa lạ? Chàng trai áo xanh nói tiếp: “Nhưng tôi muốn cầu một cái giá.” “Cái giá gì?” Trong tiếng nói non nớt của Thâm Hoằng xen lẫn sự khẩn trương. “Mười năm yêu và mười năm được yêu.” Hình như chàng trai áo xanh khẽ mỉm cười: “Mười năm trước khi thực hiện được nguyện vọng, người không được yêu thật lòng. Mười năm sau khi thực hiện nguyện vọng, không ai thật lòng yêu người.” Vẻ mặt mong đợi của Thâm Hoằng được thay thế bởi vẻ khinh thường. “Cái giá này quá rẻ, tôi không tin.” Cậu đưa tay… [1] Vợ cá»§a Thâm Hoằng tên Tá» Nhược Tinh, mà tinh nghÄ©a là ngôi sao.Rất có thá» có ngưá»i cảm thấy, Äá» Äoan phi sá»ng thêm nÄm nÄm là Äã hết lòng vá»i nà ng. Má»t Äêm cá»§a mùa xuân nÄm sau, Äoan phi Äi ngá»§ như thưá»ng lá», ngà y hôm sau không thấy tá»nh lại. Không chá» các cung nữ luá»ng cuá»ng tay chân mà ngay cả Thâm Hoằng cÅ©ng Äá»t nhiên cảm thấy không biết là m sao. Thà nh Tuyên chá» có má»t thầy thuá»c cấp cứu già hoa mắt ù tai nhưng lão cÅ©ng bó tay chá»u trói Äá»i vá»i tình trạng cá»§a Äoan phi.Bất ká» ngưá»i xung quanh mình Äi Äi lại lại rá»i ren thế nà o, Thâm Hoằng vẫn Äứng á» mà n ngoà i chiếc giưá»ng cá»§a Äoan phi. Má»t chiếc mà n giưá»ng tách ra hai thế giá»i. Äoan phi bên trong yên lặng như thế, tá»±a như há»n phách Äang khoan thai tiến vá» má»t nÆ¡i yên tÄ©nh khác á» phÃa trưá»c, má»t nÆ¡i cà ng trá»ng trải tá»ch má»ch hÆ¡n cung Ly. Gió xuân ấm áp thá»i và o song cá»a sá», Thâm Hoằng chá» cảm thấy lạnh lẽo. HÆ¡i thá» quen thuá»c trong gió là m cho tinh thần cáºu chấn Äá»ng, chợt nhá» tá»i Äiá»u gì, hà nh lá» cáo từ má»t cách trang trá»ng vá»i Äoan phi trong mà n che.Cả ÄÆ°á»ng Thâm Hoằng chạy bÄng bÄng, Äi tá»i bên há» ngoà i cung Ly, á» chá» nà y, cáºu từng gặp má»t chà ng trai áo xanh thần bÃ, muá»n cho phép má»t nÄm nguyá»n vá»ng cá»§a cáºu trá» thà nh sá»± tháºt.âNà y.â Thâm Hoằng Äứng á» bá» nưá»c, quan sát cái bóng trong ánh sóng lÄn tÄn: âTháºt sá»± có thá» thá»±c hiá»n sao?âChà ng trai áo xanh má»m cưá»i trong sóng gợn: âChá» cần ngưá»i bằng lòng trả giá tháºt lá»n thì không có gì không thá» thá»±c hiá»n.ââSao tôi phải tin anh?â Thâm Hoằng không an lòng: âNếu như không thá» thá»±c hiá»n nguyá»n vá»ng cá»§a tôi, tôi phải Äi Äâu Äá» Äòi anh trả lại hai mươi nÄm Äây?âChà ng trai áo xanh cưá»i ha ha: âCó câu âlà m viá»c nghÄ©a không ÄÆ°á»£c chùn bưá»câ. Khi ngưá»i cầu nguyá»n phải hạ quyết tâm, hai mươi nÄm chÃnh là Äá» tế,, tuyá»t Äá»i không thá» lấy lại ÄÆ°á»£c. Chá» có như thế, ngưá»i má»i xứng Äáng Äạt ÄÆ°á»£c thứ mình chá» mong.âThâm Hoằng ngÆ¡ ngẩn Äứng ngây ngưá»i trong khoảnh khắc, gáºt Äầu má»t cái nói: âTôi Äã quyết rá»i.ââVáºy thì từ hôm nay.â Gợn nưá»c khẽ lay Äá»ng, hình bóng tan biến.Mắt Thâm Hoằng hoa lên, chÄm chú nhìn lại, chá» thấy má»t mảng rêu tá»i tÄm sâu trong nưá»c mà không tìm thấy chà ng trai nà o. Lòng cáºu Äâm lo lắng thấp thá»m, không biết Äây có phải giấc má»ng Nam Kha[2] hay không. Äang ngẩn ngÆ¡ chợt nghe có ngưá»i gá»i mình: âÄiá»n hạ! Äiá»n hạ!â[2] Giấc má»ng Nam Kha: giấc mÆ¡ hão huyá»n, dá»±a theo tÃch: chà ng trai há» Thuần nằm ngá»§ dưá»i gá»c cây hoè, mÆ¡ thấy mình ÄÆ°á»£c lấy công chúa vÃ ÄÆ°á»£c bá» là m thái thú á» quáºn Nam Kha, mừng quá bừng tá»nh dáºy thì má»i biết Äó chá» là giấc mÆ¡.Phương Loan chạy tá»i vá»i khuôn mặt mừng rỡ, rõ là Äang vui sưá»ng nói: âÄoan phi nương nương tá»nh lại rá»i ạ!âThâm Hoằng lặng lẽ gáºt Äầu. Gió gợn há» nưá»c cách Äó mấy bưá»c, tiếng róc rách giá»ng như Äang thay má»t ngưá»i núp nÆ¡i Äáy nưá»c ngưá»i cưá»i to mãn nguyá»n. Còn cáºu bất ká» thế nà o cÅ©ng không cưá»i ná»i: cáºu chá» mong Äoan phi tá»nh lại, nhưng cÅ©ng hiá»u nà ng vừa tá»nh lại thì nhất Äá»nh sẽ có má»t ngưá»i khác vÄ©nh viá» n ngá»§ sayâ¦Sau khi Äoan phi tá»nh lại, nhanh chóng Äoán ra cung nữ thừa dá»p ban Äêm nhá» Äá»c trên gá»i cá»§a nà ng, sau Äó cung nữ ấy liá»n mất dạng. Thâm Hoằng không há»i cÅ©ng biết: ả Äã Äến nÆ¡i Äoan phi vá»n nên Äến.Cho dù là lúc Äoan phi yếu á»t nằm trên giưá»ng, trên mặt vẫn treo nụ cưá»i ung dung. Khi nà ng ngà y cà ng khá»e lại thì nụ cưá»i cà ng trà n ngáºp ánh sáng thắng lợi. Có má»t hôm nà ng vẫy tay vá»i Thâm Hoằng, gá»i cáºu tá»i bên cạnh, lấy á»ng trúc xanh nho nhá» từ trong tay áo ra.âÄiá»n hạ má»i xem. Äây chÃnh là thuá»c Äá»c thiếu chút nữa khiến thiếp mất mạng, nó tên Trầm Má»ng.â Äoan phi má» á»ng trúc dà i ba tấc ra, nhanh chóng chấm má»t cái lên trên bà n, lưu lại má»t giá»t nưá»c tròn trong suá»t, âDÃnh và i giá»t á» bên trên gá»i vải thì không bao lâu sẽ biến thà nh chất Äá»c má» má», mãi không tan. Ngưá»i sau khi hÃt và o, chẳng mấy chá»c sẽ bá» chết. Nếu như khi Äó Äang trong giấc má»ng thì sẽ chết không há» hay biết.âThâm Hoằng nhìn chằm chằm giá»t nưá»c khúc xạ ra ánh nắng bảy sắc, thấy nó linh Äá»ng Äáng yêu như có sinh má»nh. Má»t tráºn gió thá»i tá»i, phút chá»c nó liá»n biến mất, chá» giữ lại má»t vết tÃch Äáºm mà u trên bà n.âÄây là giá»t cuá»i cùng, không mấy nguy hại.â Äoan phi phất á»ng tay áo, xua hết mùi còn lại cá»§a Trầm Má»ng: âCả á»ng Äầy lúc trưá»c Äá»u Äã dùng trên gá»i cá»§a thiếp rá»i.âThâm Hoằng Äã biết nhưng vẫn Äặt câu há»i: âÄã là như thế, sao nương nương có thá» tá»nh lại?âÄoan phi cÅ©ng không chắc chắn, chần chừ nói: âCó lẽ là bá»i vì⦠trưá»c Äây thiếp Äã từng ngá»i mùi nà y mấy lần, quá quen thuá»c vá»i nó rá»i, nó không là m tá»n hại thiếp ÄÆ°á»£c nữa.âNà ng không nói vì nguyên do gì mà Äã từng ngá»i. Nhưng Thâm Hoằng Äoán ÄÆ°á»£c: nếu nà ng còn êm Äẹp á» Äây, váºy mấy lần ấy nhất Äá»nh là có ngưá»i bên cạnh không thá» tá»nh lại.Nà ng nghiêng Äầu cưá»i xinh Äẹp vá»i Thâm Hoằng: âÄiá»n hạ Äã nhá» mùi nà y chưa?ââÄã nhá».â Thâm Hoằng thu sắc mặt lại, trá»nh trá»ng trả lá»i.Äoan phi nhẹ nhà ng vuá»t cằm nói: âVá» sau dù là trong má»ng có mùi thÆ¡m nà y cÅ©ng phải láºp tức tá»nh lại⦠Chá» mong Äiá»n hạ trá»n Äá»i không ngá»i thấy nữa.âThâm Hoằng cúi Äầu xuá»ng, thấp giá»ng há»i: âNương nương, ngưá»i tin nhân quả trong kinh Pháºt nói không? Tất cả hà nh Äá»ng lá»i nói ắt phải trả giá Äắt.âÄoan phi lặng lẽ nhìn con trai chÄm chú, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghá».âCon sẽ còn ngá»i thấy⦠Äó là những ngưá»i không tá»nh lại Äòi nợ nương nương Äấy.â Thâm Hoằng nói.Äoan phi hÆ¡i kinh ngạc nhìn con mình, bá»ng che miá»ng cưá»i rá» lên: âÄiá»n hạ, nếu như bỠý nghÄ© ngu xuẩn trong Äầu ấy rà ng buá»c thì chiến sÄ© không còn cách nà o cầm lấy kiếm chứ chưa nói Äến vùng vẫy vá» phÃa kẻ Äá»ch. Ngưá»i phải Äá»i mặt vá»i cảnh tà n sát vô tình nhất trên Äá»i, thứ ngưá»i nên kiêng kỵ không phải những ngưá»i Äã chết mà là kẻ còn chưa chết kìa.âThâm Hoằng không tranh cãi vá»i nà ng.Trên thá»±c tế, sau khi cáºu thắng lợi trong cuá»c tà n sát, Äoan phi mang á»ng trúc xanh vá» cung Äình, từ Äó vá» sau mùi thÆ¡m cá»§a Trầm Má»ng á» trong cung Äình cá»§a Thâm Hoằng bá»ng bá»nh không tan. Nhưng cáºu vẫn còn sá»ng, chá» liên tục mất Äi trong mùi hương ấy, mất Äi những Äứa con cá»§a cáºu và mất Äi những thiếu nữ có mang cá»t nhục cá»§a cáºu.Nhiá»u nÄm vá» sau khi Thâm Hoằng ngá»i yên trên ngai và ng, thá»nh thoảng sẽ cảm thấy vô vá». Hắn không còn trẻ nữa, cái cung Äình nà y cÅ©ng Äã trải qua biết bao gian khá». âPhương Loanâ¦â Giá»ng cá»§a hắn khản Äặc: âQuả nhiên là như váºy sao?âPhương Loan Äã có tuá»i, thái Äá» cà ng trầm á»n hÆ¡n lúc trẻ. âThái háºu Khang Dá»± Äã từng dạy nô tỳ là m thế nà o Äá» phân biá»t tà n tÃch cá»§a Trầm Má»ng.â âKhang Dá»±â là thụy hiá»u[3] cá»§a Äoan phi.[3] Tên sau khi mất cá»§a vua quan.âSau khi thiếp dùng nưá»c ngâm qua quần áo cá»§a tà i viá»n nương nương, thấy cỠáo lưu lại mảng lá»n vết tÃch.â Phương Loan nói.âCó chuyá»n như váºyâ¦â Thâm Hoằng thong thả nói, trưá»c mắt dưá»ng như thấy VÄn tà i viá»n xinh Äẹo khóc lá»n kêu oan trưá»c mặt hắn. âBá» hạ, thiếp không phải gián Äiá»p! Thiếp không há» ngầm thông Äá»ng vá»i nưá»c Nam.â Nà ng la xong thì ngất không dáºy ná»i, mắt không má» nữa. Tà i viá»n há» VÄn lanh lợi ấy vá»n là nữ quan dâng hương trong cung cá»§a hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh, là má»t kẻ nô bá»c chuyá»n hương cho hoà ng háºu thôi mà lại mượn cÆ¡ há»i gần gÅ©i Thâm Hoằng, trong má»t Äêm ÄÆ°á»£c phong là m VÄn tà i viá»n. Chắc là hoà ng háºu sẽ không cho phép ngưá»i bên cạnh lấy nà ng là m hòn Äá kê chân Äâu.Phương Loan nói: âHai vá» cung chÃnh cá»§a Cung ChÃnh Ty phụ trách thẩm tra chuyá»n nà y là ngưá»i cá»§a hoà ng háºu nương nương, chá» sợ sẽ vô trách nhiá»m.âThâm Hoằng trầm mặc rất lâu má»i trả lá»i lÆ¡ Äãng: âTrưá»c Äây tà i viá»n phản bá»i nà ng⦠Äây là cái giá nà ng phải trả.ââBá» hạ có biết VÄn tà i viá»n Äã mang thai không ạ?â Phương Loan trầm giá»ng há»i. Thâm Hoằng nháy mắt giáºt mình, không nói gì thêm. Ngà y Äó bưá»c chân hắn Äi trong cung Äình nặng ná» hÆ¡n nhiá»u, nhưng vẫn bất giác Äi tá»i cung Äan Xuyến.Ngưá»i con gái bên trong vẫn mỹ lá» như trưá»c, tá»±a như vì sao giữa ban ngà y dám tranh vá»i vầng thái dương. Trong lúc trÄm sao quỳ lá» vá»i hắn, nà ng là ngôi sao duy nhất thản nhiên toả ra hà o quang cá»§a chÃnh mình. Thâm Hoằng ÄÆ°a mắt nhìn ngưá»i phụ nữ nà y, nà ng cÅ©ng không nói mà nhìn lại hắn. Rất lâu sau Äó, Thâm Hoằng bảo: âHương là thứ dùng Äá» kÃnh Pháºt, tuyá»t Äá»i không thá» Äá» trong cung Äình cá»§a ta xuất hiá»n mùi hương ác Äá»c.âMắt Hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh thoáng tá»i sấm, không trả lá»i.Äáng tiếc hắn tá» rõ thái Äá» cÅ©ng không thá» ngÄn cản Trầm Má»ng, nó vẫn giá»ng như cÆ¡n ác má»ng bá»ng bá»nh á» chá»n thâm cung.Vì váºy hắn lại khoanh tay Äứng nhìn má»t cô gái trẻ tuá»i chết Äi trong mùi hương vấn vÃt.âPhương Loanâ¦â Lần nà y Äây, hi vá»ng trong lòng Thâm Hoằng còn dư lại không nhiá»u.Tiếng Phương Loan vẫn bình á»n như trưá»c: âTrên cỠáo thuần viá»n nương nươngâ¦ââDiá» n lại trò cÅ©?â Thâm Hoằng lắc Äầu: âHoà ng háºu không phải kiá»u ngưá»i như thế.âPhương Loan nhìn thoáng qua vá» vua cá»§a mình, nói: âNhưng trong háºu cung chá» có há» Tá» cá»§a Thái An biết cách Äiá»u chế Trầm Má»ng.â Còn hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh chÃnh là Tá» thá» cá»§a Thái An, cháu gái ruá»t cá»§a thái háºu Khang Dá»±.âVáºy ư?â Thâm Hoằng nhÃu mà y. Phương Loan thấy thế, thong dong nói: âMấy nÄm trưá»c tá» tưá»ng Äại nhân từng ÄÆ°á»£c hoà ng háºu phó thác là m má»t lần, quả thá»±c ngà i ấy cÅ©ng biết cách Äiá»u chế nhưng ngà i ấy không há» rÆ¡i và o viá»c nà y.âAi có thá» khẳng Äá»nh tá» tưá»ng không nguyá»n vì hoà ng háºu là m Äến bưá»c kia chứ? Hắn gần như có thá» vì Tá» Nhược Tinh là m bất cứ chuyá»n không thá» nà o. Thâm Hoằng nhắm mắt lại suy nghÄ©, phất tay nói: â⦠Ta biết rá»i.âPhương Loan quỳ lạy hà nh Äại lá» xong, lặng yên không má»t tiếng Äá»ng lui ra bên ngoà i cÄn phòng bà máºt.âBà Cư.â Thâm Hoằng gá»i má»t tiếng: âÄến nay ta vẫn không thá» xác Äá»nh ngưá»i có hay háºn nà ng ấy hay không.ââNà ng ấy?â Phương Loan xoay ngưá»i lại, cưá»i dá»u dà ng: âBá» hạ cho rằng thiếp sẽ vì tá» tưá»ng mà háºn hoà ng háºu ư? Tá» tưá»ng và thiếp tuy có tiếng là vợ chá»ng, á» cùng má»t nhà nhưng ngà i ấy chá» là hà ng xóm cá»§a thiếp, sá»ng cùng má»t chá» lại không thấy ÄÆ°á»£c tưá»ng mà thôi.â Bà dứt lá»i thì hạ thấp ngưá»i cáo lui.Thâm Hoằng ngá»i xuất thần má»t lát rá»i lại Äi tá»i cung Äan Xuyến. Dưá»ng như Äã mấy ngà y chưa tá»i, ngay cả mặt cá»§a hoà ng háºu á» trong mắt cÅ©ng như xa lạ.âRất lâu rá»i bá» hạ chưa tá»i.â Tá» Nhược Tinh cưá»i nói: âNhưng thiếp thà rằng ngà y hôm nay không có phần vinh hạnh nà y.âThâm Hoằng má»m cưá»i trông ngưá»i vợ Äã bầu bạn hai mươi nÄm.âBá» hạ tá»i là vì hoà i nghi chứ không phải Äá» rá»a sạch hiá»m nghi cho thiếp.â Nà ng cưá»i khá», Äẩy má»t cái há»p nhá» trong tay tá»i trưá»c mặt hắn: âCái khóa Äá»ng tâm nà y má»t khi khóa lại, phải hai chìa khoá cùng sá» dụng má»i có thá» má» ra.â Nà ng nói rá»i gỡ chìa khóa bạc từ trên cá» xuá»ng tra và o má»t lá» khóa: âBá» hạ, cá»§a ngưá»i Äâu?âThâm Hoằng lặng lẽ cá»i chìa và ng trên cá» xuá»ng.Khóa Äáp tiếng má» ra, trong khe há» ná»i giữa nắp và thân há»p có vết bụi nhá», xác nháºn Äã lâu không má» ra. Trong há»p có nhánh trúc xanh, còn có má»t xấp giấy Äã xếp gá»n, Thâm Hoằng thấy liá»n cảm thấy buá»n bã.âÄá»u á» chá» nà yâ¦â Nà ng nói: âNếu ngưá»i lá»±a chá»n không tin, thiếp cÅ©ng Äà nh chá»u.âKhông tin ư? Thâm Hoằng nhìn ngưá»i phụ nữ mỹ lá» Äa cảm nà y, má»m cưá»i an á»§i nà ng. âLà ta không tá»tâ¦â Hắn không Äầu không Äuôi nói.Có lẽ nà ng hiá»u sai ý, liếc mắt nặng tình cảm kÃch nhìn hắn.Nhưng hắn không há» nói mình không nên hoà i nghi nà ng⦠Hắn không tá»t Ỡý nghÄ© quyết tâm không muá»n vô dụng hai mươi nÄm trưá»c, sau nà y lại Äá» nà ng và hắn tin tưá»ng lẫn nhau, bạc tình thì khó, Äa tình lại nhiá»u. Váºy nên ánh mắt trong sáng như bóng trÄng dưá»i suá»i má»i trá» nên hùng há» dá»a ngưá»i như thế.Khi xưa hắn tin tưá»ng thiếu nữ có má»t Äôi mắt mỹ lỠấy, bây giá» không thá» tin ngưá»i phụ nữ do hắn láºp nên nà y.âNhược Tinh.â Hắn nói khẽ: âNà ng từng nói chuyá»n thú vá» duy nhất trên Äá»i chÃnh là trá» thà nh chá»§ nhân cá»§a cung Äan Xuyến. Bây giá» còn cảm thấy thú vá» không?âÃnh mắt Hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh láºp tức lấp lánh, chợt ngá»a Äầu cưá»i Äáp: âChá» có những chuyá»n chưa là m ÄÆ°á»£c má»i thú vá».âLòng Thâm Hoằng chùng xuá»ng. Lá»i nói giá»ng nhau như Äúc, khi nà ng á» nÆ¡i thảo nguyên gió ná»i bá»n phÃa cưá»i nói ra lá»i ngây thÆ¡ mà trà n Äầy lý tưá»ng. Lần Äầu tiên nghe ÄÆ°á»£c khiến hắn cảm thấy trong lòng rung Äá»ng, bây giá» chá» là m hắn thấy Äáng sợ.Lần Äầu tiên Tá» Nhược Tinh lá» diá»n á» thà nh Tuyên, Äá»t nhiên lại Äặc biá»t thế nà o, trá»n Äá»i Thâm Hoằng không thá» nà o quên.Hôm ấy là ngà y mùng sáu nà o Äó cá»§a mùa hè. Nhá» mang máng là ngà y mùa hè mát mẻ sau má»t tráºn mưa to, Thâm Hoằng không nhá» rõ lắm, hình như hôm ấy, tất cả ngoại trừ nà ng Äá»u má» nhạt, chá» có nà ng là rõ nét.Má» nhạt thì má» nhạt, song khó có thá» hoà n toà n quên Äi. Thâm Hoằng nhá», má»t ngưá»i trung niên nhảy xuá»ng từ xe ngá»±a cá»§a vương phá»§ Thái An, sau Äó má»t cáºu chà ng thanh tú cÅ©ng theo xuá»ng. Ngưá»i trung tuá»i có thân hình khôi ngô cao lá»n, phong thái bất phà m, còn thiếu niên kia không cao lắm, lanh lợi tuấn tú. Lúc Thâm Hoằng thấy bá»n há» quỳ xuá»ng trưá»c mặt Äoan phi thì nghÄ© thầm: Äúng là tá» hợp kỳ diá»u.Äoan phi vừa thấy ngưá»i Äà n ông trung niên thì vui mừng từ táºn Äáy lòng. Ngay cả Thâm Hoằng cÅ©ng nháºn thấy rõ rà ng nà ng tháºt lòng vui sưá»ng. âTÃch Kim!â Nà ng nhiá»t tình gá»i tên cá»§a Äá»i phương khiến Thâm Hoằng á» bên cạnh hết sức kinh ngạc.âTiá»u nhân Lý TÃch Kim bái kiến Lương vương Äiá»n hạ, Äoan phi nương nương.â Lúc ngưá»i trung niên ngẩng Äầu lên, hai mắt lá» ra ánh sáng ôn hòa kiên Äá»nh. Thâm Hoằng vừa thấy cặp mắt kia Äã cảm thấy không thá» chán ghét ông.âÄây là ngưá»i có nÄng lá»±c trong Äá»i thứ sáu cá»§a há» Lý á» Phá»n Dương.â Lúc Äoan phi giá»i thiá»u vá»i Thâm Hoằng, trong giá»ng nói Äá» lỠý khác. Thâm Hoằng liếc nhìn Lý TÃch Kim. Há» Lý dòng dõi á» Phá»n Dương lấy kiếm thuáºt Äá» vang danh, má»t ngưá»i như váºy xuất hiá»n á» Äây dÄ© nhiên không phải tá»i uá»ng trà ôn chuyá»n. Cáºu sẽ trá» thà nh há»c trò cá»§a ngưá»i nà y.âTiá»u nhân nháºn sá»± gá»i gắm cá»§a quáºn vương VÄ©nh Ninh, Äến thÄm Lương vương Äiá»n hạ và nương nương.â Cách dùng từ cá»§a Lý TÃch Kim ngắn gá»n mà cẩn tháºn.Äoan phi gáºt Äầu, không nói thêm gì mà chá» há»i: âBây giá» có quá muá»n không?â Cặp mắt cá»§a Lý TÃch Kim quan sát tá» má» trên ngưá»i Thâm Hoằng má»t há»i, cưá»i trả lá»i: âÄá»i vá»i Lương vương Äiá»n hạ mà nói, váºy là Äá»§ rá»i.âThâm Hoằng vì váºy mà thá» phà o nhẹ nhõm. Má»t nÄm mưá»i ba tuá»i nà y cá»§a cáºu, tuy là há»c ÄÆ°á»£c từ chá» Hà m Huyá»n má»t chút da lông nhưng ngay cả chÃnh mình cÅ©ng không có lòng tin có thá» há»c kỹ thuáºt dùng kiếm cho tá»t. Có Äiá»u ngưá»i thầy nà y lại có lòng tin vá»i cáºu, cho là cáºu có thá» há»c ÄÆ°á»£c nhiá»u thứ hÆ¡n, Äá»i vá»i má»t há»c trò là vương gia mà nói cÅ©ng Äá»§ dùng. Äiá»u cà ng khiến Thâm Hoằng cảm thấy nhẹ nhõm hÆ¡n là : bản thân có thá» không tá»n chút sức nà o Äá»c hiá»u cuá»c Äá»i thoại cá»§a bá»n há», mặc dù cuá»c Äá»i thoại cá»§a những ngưá»i lá»n nà y Äã cẩn tháºn bóng gió.Cùng lúc Äó cáºu cÅ©ng phát hiá»n: Äứa nhá» bên cạnh Lý TÃch Kim cÅ©ng có thá» nghe hiá»u ÄÆ°á»£c chuyá»n mà những ngưá»i lá»n Äang nói, hắn Äang má»m cưá»i vá»i Thâm Hoằng như là chúc mừng, còn mang theo vui sưá»ng xuất phát từ lợi Ãch riêng. Tim Thâm Hoằng chợt Äánh thót má»t cái, cảm thấy Äứa nhá» nà y có má»t khuôn mặt tươi cưá»i, sáng sá»§a hÆ¡n tất cả bá»n bá». Cáºu không biết Äây là ai, Äoan phi cÅ©ng không biết. Nà ng há»i: âTÃch Kim, Äứa bé nà y là ?ââLà há»c trò hiá»n tại cá»§a tiá»u nhân.â Lý TÃch Kim cung kÃnh trả lá»i, vẫn tiếc chữ như và ng: âNó không có nÆ¡i nà o Äá» Äi nên tiá»u nhân Äi tá»i Äâu Äá»u mang theo nó.â Äoan phi âà â má»t tiếng, không há»i thêm nữa.Ngà y Äó trong cung Ly cá» hà nh lá» bái sư thuá»ng dùng cho các hoà ng tá». Äiá»u khiến Thâm Hoằng cảm thấy không yên là ánh mắt cá»§a Äoan phi hiá»n ra ánh sáng lấp lánh khi há» nhìn theo ngưá»i Äà n ông từ xa tá»i nà y. Thâm Hoằng không muá»n ngay ngà y Äầu tiên Lý TÃch Kim xuất hiá»n Äã nghi ngá» mẹ mình nhưng trong lòng Äã nảy mầm ná»i lo lắng khó mà kìm nén.Äoan phi nhìn ra má»i lo ngại cá»§a cáºu, bình thản nói: âÃng ấy từng là m giáo viên á» nhà thiếp. Chá» là khi Äó thiếp không há»c kiếm hay há»c thuáºt bắn. Cho nên, tháºt ra ông ấy là má»t ngưá»i thầy cá»§a hoà ng háºu nương nương.ââVì sao ngưá»i không há»c chứ?â Thâm Hoằng há»i như váºy ngay trưá»c mặt cá»§a Lý TÃch Kim. Äoan phi cÅ©ng không e dè, lặng lẽ trả lá»i: âThiếp không dám. Há»c kiếm cùng Uyá»n Vanh thì có lẽ nó sẽ gò ép thiếp cùng luyá»n táºp, thiếp không chắc chắnâ¦â chắc chắn sẽ không bá» thương dưá»i kiếm cá»§a nà ng ta, âNhất là không dám dùng gương mặt mạo hiá»m ngay trưá»c khi và o cung.âThâm Hoằng nhìn lén phản ứng cá»§a Lý TÃch Kim, phát hiá»n ông ta Äang là m thinh.âChuôi âBÄng Tiá»nâ nà y vá»n là thầy Lý tặng cho hoà ng háºu nương nương.â Äoan phi cưá»i nói vá»i Thâm Hoằng: âBá»n há» Äá»u Äến bên cạnh Äiá»n hạ rá»i, Äiá»n hạ phải biết trân trá»ng.â Nà ng dứt lá»i, dắt Lương vương rá»i tá»± mình ÄÆ°a Lý TÃch Kim Äến chá» á» tạm ông ta.Nhưng Lý TÃch Kim lại nói: âTiá»u nhân không thá» á» lại chá» nà y. Sau khi mặt trá»i lặn, tiá»u nhân sẽ Äến xe ngá»±a ngoà i thà nh nghá» ngÆ¡i.âÄoan phi giáºt mình, cháºm rãi gáºt Äầu nói: âVáºy cÅ©ng ÄÆ°á»£c.âThâm Hoằng láºp tức tiếp lá»i nói: âVáºy tôi sẽ sai ngưá»i chuyá»n cho thầy tất cả váºt có Ãch.âLý TÃch Kim lại lá» Äá» cung kÃnh nói: âXe ngá»±a nhá» hẹp, xin Äiá»n hạ và nương nương giữ há»c trog cá»§a tiá»u nhân lại.âThế là chuyá»n nà y giải quyết tá»t Äẹp, từ ngà y hôm ấy Lý TÃch Kim bắt Äầu dạy Thâm Hoằng má»t Ãt kỹ xảo cÆ¡ bản, khi mà n Äêm giÄng xuá»ng thì chạy Äến xe ngá»±a ngoà i thà nh.Thâm Hoằng tá»± mình cân nhắc những gì ông ta dạy, cảm thấy hình như không quá thâm thuý khó hiá»u. Sau khi luyá»n táºp má»t há»i, cáºu thấy Hà m Huyá»n lặng lẽ Äi ngang qua từ trong góc.âNgươi Äi Äâu váºy?â Cáºu há»i.Hà m Huyá»n ung dung trả lá»i: âCung nữ không tiá»n Äi khắp nÆ¡i cho nên Äoan phi nương nương sai tiá»u nhân Äi ÄÆ°a cho thầy Lý má»t Ãt chÄn má»n, rượu và thức Än.âThâm Hoằng không ÄỠý, tiếp tục luyá»n táºp. Lại qua má»t lát, há»c trò nhá» cá»§a Lý TÃch Kim lén lút xem chừng trong bóng tá»i. Thâm Hoằng cảm nháºn ÄÆ°á»£c ánh mắt cá»§a hắn, bèn dừng lại há»i: âNgươi theo thầy Lý bao lâu rá»i?âÄứa nhóc ấy cưá»i ngá»t ngà o vá»i cáºu, nói: âBảy nÄm.âThâm Hoằng giáºt nảy mình: âVáºy ngươi chẳng phải là cao thá»§ ư?ââKém xa lắm!â Äứa nhóc cưá»i rá» lên ha hả, tiếng nói nhẹ nhà ng thoải mái lưu loát: âTôi rất không nên thân.âThâm Hoằng thÃch thái Äá» thẳng thắn như váºy cá»§a hắn, dá»u dà ng há»i: âNgươi tên là gì?ââTinh Nhi.â Hắn Äảo Äôi mắt Äen láy, giảo hoạt trả lá»i: âTôi tên Tinh Nhi.â
[1] Vợ của Thâm Hoằng tên TỠNhược Tinh, mà tinh nghĩa là ngôi sao.
Rất có thá» có ngưá»i cảm thấy, Äá» Äoan phi sá»ng thêm nÄm nÄm là Äã hết lòng vá»i nà ng. Má»t Äêm cá»§a mùa xuân nÄm sau, Äoan phi Äi ngá»§ như thưá»ng lá», ngà y hôm sau không thấy tá»nh lại. Không chá» các cung nữ luá»ng cuá»ng tay chân mà ngay cả Thâm Hoằng cÅ©ng Äá»t nhiên cảm thấy không biết là m sao. Thà nh Tuyên chá» có má»t thầy thuá»c cấp cứu già hoa mắt ù tai nhưng lão cÅ©ng bó tay chá»u trói Äá»i vá»i tình trạng cá»§a Äoan phi.
Bất ká» ngưá»i xung quanh mình Äi Äi lại lại rá»i ren thế nà o, Thâm Hoằng vẫn Äứng á» mà n ngoà i chiếc giưá»ng cá»§a Äoan phi. Má»t chiếc mà n giưá»ng tách ra hai thế giá»i. Äoan phi bên trong yên lặng như thế, tá»±a như há»n phách Äang khoan thai tiến vá» má»t nÆ¡i yên tÄ©nh khác á» phÃa trưá»c, má»t nÆ¡i cà ng trá»ng trải tá»ch má»ch hÆ¡n cung Ly. Gió xuân ấm áp thá»i và o song cá»a sá», Thâm Hoằng chá» cảm thấy lạnh lẽo. HÆ¡i thá» quen thuá»c trong gió là m cho tinh thần cáºu chấn Äá»ng, chợt nhá» tá»i Äiá»u gì, hà nh lá» cáo từ má»t cách trang trá»ng vá»i Äoan phi trong mà n che.
Cả ÄÆ°á»ng Thâm Hoằng chạy bÄng bÄng, Äi tá»i bên há» ngoà i cung Ly, á» chá» nà y, cáºu từng gặp má»t chà ng trai áo xanh thần bÃ, muá»n cho phép má»t nÄm nguyá»n vá»ng cá»§a cáºu trá» thà nh sá»± tháºt.
âNà y.â Thâm Hoằng Äứng á» bá» nưá»c, quan sát cái bóng trong ánh sóng lÄn tÄn: âTháºt sá»± có thá» thá»±c hiá»n sao?â
Chà ng trai áo xanh má»m cưá»i trong sóng gợn: âChá» cần ngưá»i bằng lòng trả giá tháºt lá»n thì không có gì không thá» thá»±c hiá»n.â
âSao tôi phải tin anh?â Thâm Hoằng không an lòng: âNếu như không thá» thá»±c hiá»n nguyá»n vá»ng cá»§a tôi, tôi phải Äi Äâu Äá» Äòi anh trả lại hai mươi nÄm Äây?â
Chà ng trai áo xanh cưá»i ha ha: âCó câu âlà m viá»c nghÄ©a không ÄÆ°á»£c chùn bưá»câ. Khi ngưá»i cầu nguyá»n phải hạ quyết tâm, hai mươi nÄm chÃnh là Äá» tế,, tuyá»t Äá»i không thá» lấy lại ÄÆ°á»£c. Chá» có như thế, ngưá»i má»i xứng Äáng Äạt ÄÆ°á»£c thứ mình chá» mong.â
Thâm Hoằng ngÆ¡ ngẩn Äứng ngây ngưá»i trong khoảnh khắc, gáºt Äầu má»t cái nói: âTôi Äã quyết rá»i.â
âVáºy thì từ hôm nay.â Gợn nưá»c khẽ lay Äá»ng, hình bóng tan biến.
Mắt Thâm Hoằng hoa lên, chÄm chú nhìn lại, chá» thấy má»t mảng rêu tá»i tÄm sâu trong nưá»c mà không tìm thấy chà ng trai nà o. Lòng cáºu Äâm lo lắng thấp thá»m, không biết Äây có phải giấc má»ng Nam Kha[2] hay không. Äang ngẩn ngÆ¡ chợt nghe có ngưá»i gá»i mình: âÄiá»n hạ! Äiá»n hạ!â
[2] Giấc má»ng Nam Kha: giấc mÆ¡ hão huyá»n, dá»±a theo tÃch: chà ng trai há» Thuần nằm ngá»§ dưá»i gá»c cây hoè, mÆ¡ thấy mình ÄÆ°á»£c lấy công chúa vÃ ÄÆ°á»£c bá» là m thái thú á» quáºn Nam Kha, mừng quá bừng tá»nh dáºy thì má»i biết Äó chá» là giấc mÆ¡.
Phương Loan chạy tá»i vá»i khuôn mặt mừng rỡ, rõ là Äang vui sưá»ng nói: âÄoan phi nương nương tá»nh lại rá»i ạ!â
Thâm Hoằng lặng lẽ gáºt Äầu. Gió gợn há» nưá»c cách Äó mấy bưá»c, tiếng róc rách giá»ng như Äang thay má»t ngưá»i núp nÆ¡i Äáy nưá»c ngưá»i cưá»i to mãn nguyá»n. Còn cáºu bất ká» thế nà o cÅ©ng không cưá»i ná»i: cáºu chá» mong Äoan phi tá»nh lại, nhưng cÅ©ng hiá»u nà ng vừa tá»nh lại thì nhất Äá»nh sẽ có má»t ngưá»i khác vÄ©nh viá» n ngá»§ sayâ¦
Sau khi Äoan phi tá»nh lại, nhanh chóng Äoán ra cung nữ thừa dá»p ban Äêm nhá» Äá»c trên gá»i cá»§a nà ng, sau Äó cung nữ ấy liá»n mất dạng. Thâm Hoằng không há»i cÅ©ng biết: ả Äã Äến nÆ¡i Äoan phi vá»n nên Äến.
Cho dù là lúc Äoan phi yếu á»t nằm trên giưá»ng, trên mặt vẫn treo nụ cưá»i ung dung. Khi nà ng ngà y cà ng khá»e lại thì nụ cưá»i cà ng trà n ngáºp ánh sáng thắng lợi. Có má»t hôm nà ng vẫy tay vá»i Thâm Hoằng, gá»i cáºu tá»i bên cạnh, lấy á»ng trúc xanh nho nhá» từ trong tay áo ra.
âÄiá»n hạ má»i xem. Äây chÃnh là thuá»c Äá»c thiếu chút nữa khiến thiếp mất mạng, nó tên Trầm Má»ng.â Äoan phi má» á»ng trúc dà i ba tấc ra, nhanh chóng chấm má»t cái lên trên bà n, lưu lại má»t giá»t nưá»c tròn trong suá»t, âDÃnh và i giá»t á» bên trên gá»i vải thì không bao lâu sẽ biến thà nh chất Äá»c má» má», mãi không tan. Ngưá»i sau khi hÃt và o, chẳng mấy chá»c sẽ bá» chết. Nếu như khi Äó Äang trong giấc má»ng thì sẽ chết không há» hay biết.â
Thâm Hoằng nhìn chằm chằm giá»t nưá»c khúc xạ ra ánh nắng bảy sắc, thấy nó linh Äá»ng Äáng yêu như có sinh má»nh. Má»t tráºn gió thá»i tá»i, phút chá»c nó liá»n biến mất, chá» giữ lại má»t vết tÃch Äáºm mà u trên bà n.
âÄây là giá»t cuá»i cùng, không mấy nguy hại.â Äoan phi phất á»ng tay áo, xua hết mùi còn lại cá»§a Trầm Má»ng: âCả á»ng Äầy lúc trưá»c Äá»u Äã dùng trên gá»i cá»§a thiếp rá»i.â
Thâm Hoằng Äã biết nhưng vẫn Äặt câu há»i: âÄã là như thế, sao nương nương có thá» tá»nh lại?â
Äoan phi cÅ©ng không chắc chắn, chần chừ nói: âCó lẽ là bá»i vì⦠trưá»c Äây thiếp Äã từng ngá»i mùi nà y mấy lần, quá quen thuá»c vá»i nó rá»i, nó không là m tá»n hại thiếp ÄÆ°á»£c nữa.â
Nà ng không nói vì nguyên do gì mà Äã từng ngá»i. Nhưng Thâm Hoằng Äoán ÄÆ°á»£c: nếu nà ng còn êm Äẹp á» Äây, váºy mấy lần ấy nhất Äá»nh là có ngưá»i bên cạnh không thá» tá»nh lại.
Nà ng nghiêng Äầu cưá»i xinh Äẹp vá»i Thâm Hoằng: âÄiá»n hạ Äã nhá» mùi nà y chưa?â
âÄã nhá».â Thâm Hoằng thu sắc mặt lại, trá»nh trá»ng trả lá»i.
Äoan phi nhẹ nhà ng vuá»t cằm nói: âVá» sau dù là trong má»ng có mùi thÆ¡m nà y cÅ©ng phải láºp tức tá»nh lại⦠Chá» mong Äiá»n hạ trá»n Äá»i không ngá»i thấy nữa.â
Thâm Hoằng cúi Äầu xuá»ng, thấp giá»ng há»i: âNương nương, ngưá»i tin nhân quả trong kinh Pháºt nói không? Tất cả hà nh Äá»ng lá»i nói ắt phải trả giá Äắt.â
Äoan phi lặng lẽ nhìn con trai chÄm chú, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghá».
âCon sẽ còn ngá»i thấy⦠Äó là những ngưá»i không tá»nh lại Äòi nợ nương nương Äấy.â Thâm Hoằng nói.
Äoan phi hÆ¡i kinh ngạc nhìn con mình, bá»ng che miá»ng cưá»i rá» lên: âÄiá»n hạ, nếu như bỠý nghÄ© ngu xuẩn trong Äầu ấy rà ng buá»c thì chiến sÄ© không còn cách nà o cầm lấy kiếm chứ chưa nói Äến vùng vẫy vá» phÃa kẻ Äá»ch. Ngưá»i phải Äá»i mặt vá»i cảnh tà n sát vô tình nhất trên Äá»i, thứ ngưá»i nên kiêng kỵ không phải những ngưá»i Äã chết mà là kẻ còn chưa chết kìa.â
Thâm Hoằng không tranh cãi vá»i nà ng.
Trên thá»±c tế, sau khi cáºu thắng lợi trong cuá»c tà n sát, Äoan phi mang á»ng trúc xanh vá» cung Äình, từ Äó vá» sau mùi thÆ¡m cá»§a Trầm Má»ng á» trong cung Äình cá»§a Thâm Hoằng bá»ng bá»nh không tan. Nhưng cáºu vẫn còn sá»ng, chá» liên tục mất Äi trong mùi hương ấy, mất Äi những Äứa con cá»§a cáºu và mất Äi những thiếu nữ có mang cá»t nhục cá»§a cáºu.
Nhiá»u nÄm vá» sau khi Thâm Hoằng ngá»i yên trên ngai và ng, thá»nh thoảng sẽ cảm thấy vô vá». Hắn không còn trẻ nữa, cái cung Äình nà y cÅ©ng Äã trải qua biết bao gian khá». âPhương Loanâ¦â Giá»ng cá»§a hắn khản Äặc: âQuả nhiên là như váºy sao?â
Phương Loan Äã có tuá»i, thái Äá» cà ng trầm á»n hÆ¡n lúc trẻ. âThái háºu Khang Dá»± Äã từng dạy nô tỳ là m thế nà o Äá» phân biá»t tà n tÃch cá»§a Trầm Má»ng.â âKhang Dá»±â là thụy hiá»u[3] cá»§a Äoan phi.
[3] Tên sau khi mất của vua quan.
âSau khi thiếp dùng nưá»c ngâm qua quần áo cá»§a tà i viá»n nương nương, thấy cỠáo lưu lại mảng lá»n vết tÃch.â Phương Loan nói.
âCó chuyá»n như váºyâ¦â Thâm Hoằng thong thả nói, trưá»c mắt dưá»ng như thấy VÄn tà i viá»n xinh Äẹo khóc lá»n kêu oan trưá»c mặt hắn. âBá» hạ, thiếp không phải gián Äiá»p! Thiếp không há» ngầm thông Äá»ng vá»i nưá»c Nam.â Nà ng la xong thì ngất không dáºy ná»i, mắt không má» nữa. Tà i viá»n há» VÄn lanh lợi ấy vá»n là nữ quan dâng hương trong cung cá»§a hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh, là má»t kẻ nô bá»c chuyá»n hương cho hoà ng háºu thôi mà lại mượn cÆ¡ há»i gần gÅ©i Thâm Hoằng, trong má»t Äêm ÄÆ°á»£c phong là m VÄn tà i viá»n. Chắc là hoà ng háºu sẽ không cho phép ngưá»i bên cạnh lấy nà ng là m hòn Äá kê chân Äâu.
Phương Loan nói: âHai vá» cung chÃnh cá»§a Cung ChÃnh Ty phụ trách thẩm tra chuyá»n nà y là ngưá»i cá»§a hoà ng háºu nương nương, chá» sợ sẽ vô trách nhiá»m.â
Thâm Hoằng trầm mặc rất lâu má»i trả lá»i lÆ¡ Äãng: âTrưá»c Äây tà i viá»n phản bá»i nà ng⦠Äây là cái giá nà ng phải trả.â
âBá» hạ có biết VÄn tà i viá»n Äã mang thai không ạ?â Phương Loan trầm giá»ng há»i. Thâm Hoằng nháy mắt giáºt mình, không nói gì thêm. Ngà y Äó bưá»c chân hắn Äi trong cung Äình nặng ná» hÆ¡n nhiá»u, nhưng vẫn bất giác Äi tá»i cung Äan Xuyến.
Ngưá»i con gái bên trong vẫn mỹ lá» như trưá»c, tá»±a như vì sao giữa ban ngà y dám tranh vá»i vầng thái dương. Trong lúc trÄm sao quỳ lá» vá»i hắn, nà ng là ngôi sao duy nhất thản nhiên toả ra hà o quang cá»§a chÃnh mình. Thâm Hoằng ÄÆ°a mắt nhìn ngưá»i phụ nữ nà y, nà ng cÅ©ng không nói mà nhìn lại hắn. Rất lâu sau Äó, Thâm Hoằng bảo: âHương là thứ dùng Äá» kÃnh Pháºt, tuyá»t Äá»i không thá» Äá» trong cung Äình cá»§a ta xuất hiá»n mùi hương ác Äá»c.â
Mắt Hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh thoáng tá»i sấm, không trả lá»i.
Äáng tiếc hắn tá» rõ thái Äá» cÅ©ng không thá» ngÄn cản Trầm Má»ng, nó vẫn giá»ng như cÆ¡n ác má»ng bá»ng bá»nh á» chá»n thâm cung.
Vì váºy hắn lại khoanh tay Äứng nhìn má»t cô gái trẻ tuá»i chết Äi trong mùi hương vấn vÃt.
âPhương Loanâ¦â Lần nà y Äây, hi vá»ng trong lòng Thâm Hoằng còn dư lại không nhiá»u.
Tiếng Phương Loan vẫn bình á»n như trưá»c: âTrên cỠáo thuần viá»n nương nươngâ¦â
âDiá» n lại trò cÅ©?â Thâm Hoằng lắc Äầu: âHoà ng háºu không phải kiá»u ngưá»i như thế.â
Phương Loan nhìn thoáng qua vá» vua cá»§a mình, nói: âNhưng trong háºu cung chá» có há» Tá» cá»§a Thái An biết cách Äiá»u chế Trầm Má»ng.â Còn hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh chÃnh là Tá» thá» cá»§a Thái An, cháu gái ruá»t cá»§a thái háºu Khang Dá»±.
âVáºy ư?â Thâm Hoằng nhÃu mà y. Phương Loan thấy thế, thong dong nói: âMấy nÄm trưá»c tá» tưá»ng Äại nhân từng ÄÆ°á»£c hoà ng háºu phó thác là m má»t lần, quả thá»±c ngà i ấy cÅ©ng biết cách Äiá»u chế nhưng ngà i ấy không há» rÆ¡i và o viá»c nà y.â
Ai có thá» khẳng Äá»nh tá» tưá»ng không nguyá»n vì hoà ng háºu là m Äến bưá»c kia chứ? Hắn gần như có thá» vì Tá» Nhược Tinh là m bất cứ chuyá»n không thá» nà o. Thâm Hoằng nhắm mắt lại suy nghÄ©, phất tay nói: â⦠Ta biết rá»i.â
Phương Loan quỳ lạy hà nh Äại lá» xong, lặng yên không má»t tiếng Äá»ng lui ra bên ngoà i cÄn phòng bà máºt.
âBà Cư.â Thâm Hoằng gá»i má»t tiếng: âÄến nay ta vẫn không thá» xác Äá»nh ngưá»i có hay háºn nà ng ấy hay không.â
âNà ng ấy?â Phương Loan xoay ngưá»i lại, cưá»i dá»u dà ng: âBá» hạ cho rằng thiếp sẽ vì tá» tưá»ng mà háºn hoà ng háºu ư? Tá» tưá»ng và thiếp tuy có tiếng là vợ chá»ng, á» cùng má»t nhà nhưng ngà i ấy chá» là hà ng xóm cá»§a thiếp, sá»ng cùng má»t chá» lại không thấy ÄÆ°á»£c tưá»ng mà thôi.â Bà dứt lá»i thì hạ thấp ngưá»i cáo lui.
Thâm Hoằng ngá»i xuất thần má»t lát rá»i lại Äi tá»i cung Äan Xuyến. Dưá»ng như Äã mấy ngà y chưa tá»i, ngay cả mặt cá»§a hoà ng háºu á» trong mắt cÅ©ng như xa lạ.
âRất lâu rá»i bá» hạ chưa tá»i.â Tá» Nhược Tinh cưá»i nói: âNhưng thiếp thà rằng ngà y hôm nay không có phần vinh hạnh nà y.â
Thâm Hoằng má»m cưá»i trông ngưá»i vợ Äã bầu bạn hai mươi nÄm.
âBá» hạ tá»i là vì hoà i nghi chứ không phải Äá» rá»a sạch hiá»m nghi cho thiếp.â Nà ng cưá»i khá», Äẩy má»t cái há»p nhá» trong tay tá»i trưá»c mặt hắn: âCái khóa Äá»ng tâm nà y má»t khi khóa lại, phải hai chìa khoá cùng sá» dụng má»i có thá» má» ra.â Nà ng nói rá»i gỡ chìa khóa bạc từ trên cá» xuá»ng tra và o má»t lá» khóa: âBá» hạ, cá»§a ngưá»i Äâu?â
Thâm Hoằng lặng lẽ cá»i chìa và ng trên cá» xuá»ng.
Khóa Äáp tiếng má» ra, trong khe há» ná»i giữa nắp và thân há»p có vết bụi nhá», xác nháºn Äã lâu không má» ra. Trong há»p có nhánh trúc xanh, còn có má»t xấp giấy Äã xếp gá»n, Thâm Hoằng thấy liá»n cảm thấy buá»n bã.
âÄá»u á» chá» nà yâ¦â Nà ng nói: âNếu ngưá»i lá»±a chá»n không tin, thiếp cÅ©ng Äà nh chá»u.â
Không tin ư? Thâm Hoằng nhìn ngưá»i phụ nữ mỹ lá» Äa cảm nà y, má»m cưá»i an á»§i nà ng. âLà ta không tá»tâ¦â Hắn không Äầu không Äuôi nói.
Có lẽ nà ng hiá»u sai ý, liếc mắt nặng tình cảm kÃch nhìn hắn.
Nhưng hắn không há» nói mình không nên hoà i nghi nà ng⦠Hắn không tá»t Ỡý nghÄ© quyết tâm không muá»n vô dụng hai mươi nÄm trưá»c, sau nà y lại Äá» nà ng và hắn tin tưá»ng lẫn nhau, bạc tình thì khó, Äa tình lại nhiá»u. Váºy nên ánh mắt trong sáng như bóng trÄng dưá»i suá»i má»i trá» nên hùng há» dá»a ngưá»i như thế.
Khi xưa hắn tin tưá»ng thiếu nữ có má»t Äôi mắt mỹ lỠấy, bây giá» không thá» tin ngưá»i phụ nữ do hắn láºp nên nà y.
âNhược Tinh.â Hắn nói khẽ: âNà ng từng nói chuyá»n thú vá» duy nhất trên Äá»i chÃnh là trá» thà nh chá»§ nhân cá»§a cung Äan Xuyến. Bây giá» còn cảm thấy thú vá» không?â
Ãnh mắt Hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh láºp tức lấp lánh, chợt ngá»a Äầu cưá»i Äáp: âChá» có những chuyá»n chưa là m ÄÆ°á»£c má»i thú vá».â
Lòng Thâm Hoằng chùng xuá»ng. Lá»i nói giá»ng nhau như Äúc, khi nà ng á» nÆ¡i thảo nguyên gió ná»i bá»n phÃa cưá»i nói ra lá»i ngây thÆ¡ mà trà n Äầy lý tưá»ng. Lần Äầu tiên nghe ÄÆ°á»£c khiến hắn cảm thấy trong lòng rung Äá»ng, bây giá» chá» là m hắn thấy Äáng sợ.
Lần Äầu tiên Tá» Nhược Tinh lá» diá»n á» thà nh Tuyên, Äá»t nhiên lại Äặc biá»t thế nà o, trá»n Äá»i Thâm Hoằng không thá» nà o quên.
Hôm ấy là ngà y mùng sáu nà o Äó cá»§a mùa hè. Nhá» mang máng là ngà y mùa hè mát mẻ sau má»t tráºn mưa to, Thâm Hoằng không nhá» rõ lắm, hình như hôm ấy, tất cả ngoại trừ nà ng Äá»u má» nhạt, chá» có nà ng là rõ nét.
Má» nhạt thì má» nhạt, song khó có thá» hoà n toà n quên Äi. Thâm Hoằng nhá», má»t ngưá»i trung niên nhảy xuá»ng từ xe ngá»±a cá»§a vương phá»§ Thái An, sau Äó má»t cáºu chà ng thanh tú cÅ©ng theo xuá»ng. Ngưá»i trung tuá»i có thân hình khôi ngô cao lá»n, phong thái bất phà m, còn thiếu niên kia không cao lắm, lanh lợi tuấn tú. Lúc Thâm Hoằng thấy bá»n há» quỳ xuá»ng trưá»c mặt Äoan phi thì nghÄ© thầm: Äúng là tá» hợp kỳ diá»u.
Äoan phi vừa thấy ngưá»i Äà n ông trung niên thì vui mừng từ táºn Äáy lòng. Ngay cả Thâm Hoằng cÅ©ng nháºn thấy rõ rà ng nà ng tháºt lòng vui sưá»ng. âTÃch Kim!â Nà ng nhiá»t tình gá»i tên cá»§a Äá»i phương khiến Thâm Hoằng á» bên cạnh hết sức kinh ngạc.
âTiá»u nhân Lý TÃch Kim bái kiến Lương vương Äiá»n hạ, Äoan phi nương nương.â Lúc ngưá»i trung niên ngẩng Äầu lên, hai mắt lá» ra ánh sáng ôn hòa kiên Äá»nh. Thâm Hoằng vừa thấy cặp mắt kia Äã cảm thấy không thá» chán ghét ông.
âÄây là ngưá»i có nÄng lá»±c trong Äá»i thứ sáu cá»§a há» Lý á» Phá»n Dương.â Lúc Äoan phi giá»i thiá»u vá»i Thâm Hoằng, trong giá»ng nói Äá» lỠý khác. Thâm Hoằng liếc nhìn Lý TÃch Kim. Há» Lý dòng dõi á» Phá»n Dương lấy kiếm thuáºt Äá» vang danh, má»t ngưá»i như váºy xuất hiá»n á» Äây dÄ© nhiên không phải tá»i uá»ng trà ôn chuyá»n. Cáºu sẽ trá» thà nh há»c trò cá»§a ngưá»i nà y.
âTiá»u nhân nháºn sá»± gá»i gắm cá»§a quáºn vương VÄ©nh Ninh, Äến thÄm Lương vương Äiá»n hạ và nương nương.â Cách dùng từ cá»§a Lý TÃch Kim ngắn gá»n mà cẩn tháºn.
Äoan phi gáºt Äầu, không nói thêm gì mà chá» há»i: âBây giá» có quá muá»n không?â Cặp mắt cá»§a Lý TÃch Kim quan sát tá» má» trên ngưá»i Thâm Hoằng má»t há»i, cưá»i trả lá»i: âÄá»i vá»i Lương vương Äiá»n hạ mà nói, váºy là Äá»§ rá»i.â
Thâm Hoằng vì váºy mà thá» phà o nhẹ nhõm. Má»t nÄm mưá»i ba tuá»i nà y cá»§a cáºu, tuy là há»c ÄÆ°á»£c từ chá» Hà m Huyá»n má»t chút da lông nhưng ngay cả chÃnh mình cÅ©ng không có lòng tin có thá» há»c kỹ thuáºt dùng kiếm cho tá»t. Có Äiá»u ngưá»i thầy nà y lại có lòng tin vá»i cáºu, cho là cáºu có thá» há»c ÄÆ°á»£c nhiá»u thứ hÆ¡n, Äá»i vá»i má»t há»c trò là vương gia mà nói cÅ©ng Äá»§ dùng. Äiá»u cà ng khiến Thâm Hoằng cảm thấy nhẹ nhõm hÆ¡n là : bản thân có thá» không tá»n chút sức nà o Äá»c hiá»u cuá»c Äá»i thoại cá»§a bá»n há», mặc dù cuá»c Äá»i thoại cá»§a những ngưá»i lá»n nà y Äã cẩn tháºn bóng gió.
Cùng lúc Äó cáºu cÅ©ng phát hiá»n: Äứa nhá» bên cạnh Lý TÃch Kim cÅ©ng có thá» nghe hiá»u ÄÆ°á»£c chuyá»n mà những ngưá»i lá»n Äang nói, hắn Äang má»m cưá»i vá»i Thâm Hoằng như là chúc mừng, còn mang theo vui sưá»ng xuất phát từ lợi Ãch riêng. Tim Thâm Hoằng chợt Äánh thót má»t cái, cảm thấy Äứa nhá» nà y có má»t khuôn mặt tươi cưá»i, sáng sá»§a hÆ¡n tất cả bá»n bá». Cáºu không biết Äây là ai, Äoan phi cÅ©ng không biết. Nà ng há»i: âTÃch Kim, Äứa bé nà y là ?â
âLà há»c trò hiá»n tại cá»§a tiá»u nhân.â Lý TÃch Kim cung kÃnh trả lá»i, vẫn tiếc chữ như và ng: âNó không có nÆ¡i nà o Äá» Äi nên tiá»u nhân Äi tá»i Äâu Äá»u mang theo nó.â Äoan phi âà â má»t tiếng, không há»i thêm nữa.
Ngà y Äó trong cung Ly cá» hà nh lá» bái sư thuá»ng dùng cho các hoà ng tá». Äiá»u khiến Thâm Hoằng cảm thấy không yên là ánh mắt cá»§a Äoan phi hiá»n ra ánh sáng lấp lánh khi há» nhìn theo ngưá»i Äà n ông từ xa tá»i nà y. Thâm Hoằng không muá»n ngay ngà y Äầu tiên Lý TÃch Kim xuất hiá»n Äã nghi ngá» mẹ mình nhưng trong lòng Äã nảy mầm ná»i lo lắng khó mà kìm nén.
Äoan phi nhìn ra má»i lo ngại cá»§a cáºu, bình thản nói: âÃng ấy từng là m giáo viên á» nhà thiếp. Chá» là khi Äó thiếp không há»c kiếm hay há»c thuáºt bắn. Cho nên, tháºt ra ông ấy là má»t ngưá»i thầy cá»§a hoà ng háºu nương nương.â
âVì sao ngưá»i không há»c chứ?â Thâm Hoằng há»i như váºy ngay trưá»c mặt cá»§a Lý TÃch Kim. Äoan phi cÅ©ng không e dè, lặng lẽ trả lá»i: âThiếp không dám. Há»c kiếm cùng Uyá»n Vanh thì có lẽ nó sẽ gò ép thiếp cùng luyá»n táºp, thiếp không chắc chắnâ¦â chắc chắn sẽ không bá» thương dưá»i kiếm cá»§a nà ng ta, âNhất là không dám dùng gương mặt mạo hiá»m ngay trưá»c khi và o cung.â
Thâm Hoằng nhìn lén phản ứng cá»§a Lý TÃch Kim, phát hiá»n ông ta Äang là m thinh.
âChuôi âBÄng Tiá»nâ nà y vá»n là thầy Lý tặng cho hoà ng háºu nương nương.â Äoan phi cưá»i nói vá»i Thâm Hoằng: âBá»n há» Äá»u Äến bên cạnh Äiá»n hạ rá»i, Äiá»n hạ phải biết trân trá»ng.â Nà ng dứt lá»i, dắt Lương vương rá»i tá»± mình ÄÆ°a Lý TÃch Kim Äến chá» á» tạm ông ta.
Nhưng Lý TÃch Kim lại nói: âTiá»u nhân không thá» á» lại chá» nà y. Sau khi mặt trá»i lặn, tiá»u nhân sẽ Äến xe ngá»±a ngoà i thà nh nghá» ngÆ¡i.â
Äoan phi giáºt mình, cháºm rãi gáºt Äầu nói: âVáºy cÅ©ng ÄÆ°á»£c.â
Thâm Hoằng láºp tức tiếp lá»i nói: âVáºy tôi sẽ sai ngưá»i chuyá»n cho thầy tất cả váºt có Ãch.â
Lý TÃch Kim lại lá» Äá» cung kÃnh nói: âXe ngá»±a nhá» hẹp, xin Äiá»n hạ và nương nương giữ há»c trog cá»§a tiá»u nhân lại.â
Thế là chuyá»n nà y giải quyết tá»t Äẹp, từ ngà y hôm ấy Lý TÃch Kim bắt Äầu dạy Thâm Hoằng má»t Ãt kỹ xảo cÆ¡ bản, khi mà n Äêm giÄng xuá»ng thì chạy Äến xe ngá»±a ngoà i thà nh.
Thâm Hoằng tá»± mình cân nhắc những gì ông ta dạy, cảm thấy hình như không quá thâm thuý khó hiá»u. Sau khi luyá»n táºp má»t há»i, cáºu thấy Hà m Huyá»n lặng lẽ Äi ngang qua từ trong góc.
âNgươi Äi Äâu váºy?â Cáºu há»i.
Hà m Huyá»n ung dung trả lá»i: âCung nữ không tiá»n Äi khắp nÆ¡i cho nên Äoan phi nương nương sai tiá»u nhân Äi ÄÆ°a cho thầy Lý má»t Ãt chÄn má»n, rượu và thức Än.â
Thâm Hoằng không ÄỠý, tiếp tục luyá»n táºp. Lại qua má»t lát, há»c trò nhá» cá»§a Lý TÃch Kim lén lút xem chừng trong bóng tá»i. Thâm Hoằng cảm nháºn ÄÆ°á»£c ánh mắt cá»§a hắn, bèn dừng lại há»i: âNgươi theo thầy Lý bao lâu rá»i?â
Äứa nhóc ấy cưá»i ngá»t ngà o vá»i cáºu, nói: âBảy nÄm.â
Thâm Hoằng giáºt nảy mình: âVáºy ngươi chẳng phải là cao thá»§ ư?â
âKém xa lắm!â Äứa nhóc cưá»i rá» lên ha hả, tiếng nói nhẹ nhà ng thoải mái lưu loát: âTôi rất không nên thân.â
Thâm Hoằng thÃch thái Äá» thẳng thắn như váºy cá»§a hắn, dá»u dà ng há»i: âNgươi tên là gì?â
âTinh Nhi.â Hắn Äảo Äôi mắt Äen láy, giảo hoạt trả lá»i: âTôi tên Tinh Nhi.â
Bộ Thiên CaTác giả: Hoàng AnhTruyện Cung Đấu, Truyện Ngược“Người… có nguyện vọng ư? Người luôn tự nói với mình, nguyện vọng không thể thực hiện ư? Luôn lo lắng sau khi thất bại, tình hình sẽ càng hỏng bét hơn ư?” Mắt chàng trai áo xanh lộ ra nét thương tiếc, hắn nói tiếp: “Tôi tới giúp người thực hiện nguyện vọng, thế nào?” Thâm Hoằng bị lời nói của chàng trai áo xanh hấp dẫn, không tự chủ ghé sát vào hắn. Quần áo bị hồ nước làm ướt nhẹp nhưng Thâm Hoằng không để ý, điều cậu để ý là: trên mặt nước vốn nên là cái bóng của hắn, vì sao lại chiếu ra một khuôn mặt xa lạ? Chàng trai áo xanh nói tiếp: “Nhưng tôi muốn cầu một cái giá.” “Cái giá gì?” Trong tiếng nói non nớt của Thâm Hoằng xen lẫn sự khẩn trương. “Mười năm yêu và mười năm được yêu.” Hình như chàng trai áo xanh khẽ mỉm cười: “Mười năm trước khi thực hiện được nguyện vọng, người không được yêu thật lòng. Mười năm sau khi thực hiện nguyện vọng, không ai thật lòng yêu người.” Vẻ mặt mong đợi của Thâm Hoằng được thay thế bởi vẻ khinh thường. “Cái giá này quá rẻ, tôi không tin.” Cậu đưa tay… [1] Vợ cá»§a Thâm Hoằng tên Tá» Nhược Tinh, mà tinh nghÄ©a là ngôi sao.Rất có thá» có ngưá»i cảm thấy, Äá» Äoan phi sá»ng thêm nÄm nÄm là Äã hết lòng vá»i nà ng. Má»t Äêm cá»§a mùa xuân nÄm sau, Äoan phi Äi ngá»§ như thưá»ng lá», ngà y hôm sau không thấy tá»nh lại. Không chá» các cung nữ luá»ng cuá»ng tay chân mà ngay cả Thâm Hoằng cÅ©ng Äá»t nhiên cảm thấy không biết là m sao. Thà nh Tuyên chá» có má»t thầy thuá»c cấp cứu già hoa mắt ù tai nhưng lão cÅ©ng bó tay chá»u trói Äá»i vá»i tình trạng cá»§a Äoan phi.Bất ká» ngưá»i xung quanh mình Äi Äi lại lại rá»i ren thế nà o, Thâm Hoằng vẫn Äứng á» mà n ngoà i chiếc giưá»ng cá»§a Äoan phi. Má»t chiếc mà n giưá»ng tách ra hai thế giá»i. Äoan phi bên trong yên lặng như thế, tá»±a như há»n phách Äang khoan thai tiến vá» má»t nÆ¡i yên tÄ©nh khác á» phÃa trưá»c, má»t nÆ¡i cà ng trá»ng trải tá»ch má»ch hÆ¡n cung Ly. Gió xuân ấm áp thá»i và o song cá»a sá», Thâm Hoằng chá» cảm thấy lạnh lẽo. HÆ¡i thá» quen thuá»c trong gió là m cho tinh thần cáºu chấn Äá»ng, chợt nhá» tá»i Äiá»u gì, hà nh lá» cáo từ má»t cách trang trá»ng vá»i Äoan phi trong mà n che.Cả ÄÆ°á»ng Thâm Hoằng chạy bÄng bÄng, Äi tá»i bên há» ngoà i cung Ly, á» chá» nà y, cáºu từng gặp má»t chà ng trai áo xanh thần bÃ, muá»n cho phép má»t nÄm nguyá»n vá»ng cá»§a cáºu trá» thà nh sá»± tháºt.âNà y.â Thâm Hoằng Äứng á» bá» nưá»c, quan sát cái bóng trong ánh sóng lÄn tÄn: âTháºt sá»± có thá» thá»±c hiá»n sao?âChà ng trai áo xanh má»m cưá»i trong sóng gợn: âChá» cần ngưá»i bằng lòng trả giá tháºt lá»n thì không có gì không thá» thá»±c hiá»n.ââSao tôi phải tin anh?â Thâm Hoằng không an lòng: âNếu như không thá» thá»±c hiá»n nguyá»n vá»ng cá»§a tôi, tôi phải Äi Äâu Äá» Äòi anh trả lại hai mươi nÄm Äây?âChà ng trai áo xanh cưá»i ha ha: âCó câu âlà m viá»c nghÄ©a không ÄÆ°á»£c chùn bưá»câ. Khi ngưá»i cầu nguyá»n phải hạ quyết tâm, hai mươi nÄm chÃnh là Äá» tế,, tuyá»t Äá»i không thá» lấy lại ÄÆ°á»£c. Chá» có như thế, ngưá»i má»i xứng Äáng Äạt ÄÆ°á»£c thứ mình chá» mong.âThâm Hoằng ngÆ¡ ngẩn Äứng ngây ngưá»i trong khoảnh khắc, gáºt Äầu má»t cái nói: âTôi Äã quyết rá»i.ââVáºy thì từ hôm nay.â Gợn nưá»c khẽ lay Äá»ng, hình bóng tan biến.Mắt Thâm Hoằng hoa lên, chÄm chú nhìn lại, chá» thấy má»t mảng rêu tá»i tÄm sâu trong nưá»c mà không tìm thấy chà ng trai nà o. Lòng cáºu Äâm lo lắng thấp thá»m, không biết Äây có phải giấc má»ng Nam Kha[2] hay không. Äang ngẩn ngÆ¡ chợt nghe có ngưá»i gá»i mình: âÄiá»n hạ! Äiá»n hạ!â[2] Giấc má»ng Nam Kha: giấc mÆ¡ hão huyá»n, dá»±a theo tÃch: chà ng trai há» Thuần nằm ngá»§ dưá»i gá»c cây hoè, mÆ¡ thấy mình ÄÆ°á»£c lấy công chúa vÃ ÄÆ°á»£c bá» là m thái thú á» quáºn Nam Kha, mừng quá bừng tá»nh dáºy thì má»i biết Äó chá» là giấc mÆ¡.Phương Loan chạy tá»i vá»i khuôn mặt mừng rỡ, rõ là Äang vui sưá»ng nói: âÄoan phi nương nương tá»nh lại rá»i ạ!âThâm Hoằng lặng lẽ gáºt Äầu. Gió gợn há» nưá»c cách Äó mấy bưá»c, tiếng róc rách giá»ng như Äang thay má»t ngưá»i núp nÆ¡i Äáy nưá»c ngưá»i cưá»i to mãn nguyá»n. Còn cáºu bất ká» thế nà o cÅ©ng không cưá»i ná»i: cáºu chá» mong Äoan phi tá»nh lại, nhưng cÅ©ng hiá»u nà ng vừa tá»nh lại thì nhất Äá»nh sẽ có má»t ngưá»i khác vÄ©nh viá» n ngá»§ sayâ¦Sau khi Äoan phi tá»nh lại, nhanh chóng Äoán ra cung nữ thừa dá»p ban Äêm nhá» Äá»c trên gá»i cá»§a nà ng, sau Äó cung nữ ấy liá»n mất dạng. Thâm Hoằng không há»i cÅ©ng biết: ả Äã Äến nÆ¡i Äoan phi vá»n nên Äến.Cho dù là lúc Äoan phi yếu á»t nằm trên giưá»ng, trên mặt vẫn treo nụ cưá»i ung dung. Khi nà ng ngà y cà ng khá»e lại thì nụ cưá»i cà ng trà n ngáºp ánh sáng thắng lợi. Có má»t hôm nà ng vẫy tay vá»i Thâm Hoằng, gá»i cáºu tá»i bên cạnh, lấy á»ng trúc xanh nho nhá» từ trong tay áo ra.âÄiá»n hạ má»i xem. Äây chÃnh là thuá»c Äá»c thiếu chút nữa khiến thiếp mất mạng, nó tên Trầm Má»ng.â Äoan phi má» á»ng trúc dà i ba tấc ra, nhanh chóng chấm má»t cái lên trên bà n, lưu lại má»t giá»t nưá»c tròn trong suá»t, âDÃnh và i giá»t á» bên trên gá»i vải thì không bao lâu sẽ biến thà nh chất Äá»c má» má», mãi không tan. Ngưá»i sau khi hÃt và o, chẳng mấy chá»c sẽ bá» chết. Nếu như khi Äó Äang trong giấc má»ng thì sẽ chết không há» hay biết.âThâm Hoằng nhìn chằm chằm giá»t nưá»c khúc xạ ra ánh nắng bảy sắc, thấy nó linh Äá»ng Äáng yêu như có sinh má»nh. Má»t tráºn gió thá»i tá»i, phút chá»c nó liá»n biến mất, chá» giữ lại má»t vết tÃch Äáºm mà u trên bà n.âÄây là giá»t cuá»i cùng, không mấy nguy hại.â Äoan phi phất á»ng tay áo, xua hết mùi còn lại cá»§a Trầm Má»ng: âCả á»ng Äầy lúc trưá»c Äá»u Äã dùng trên gá»i cá»§a thiếp rá»i.âThâm Hoằng Äã biết nhưng vẫn Äặt câu há»i: âÄã là như thế, sao nương nương có thá» tá»nh lại?âÄoan phi cÅ©ng không chắc chắn, chần chừ nói: âCó lẽ là bá»i vì⦠trưá»c Äây thiếp Äã từng ngá»i mùi nà y mấy lần, quá quen thuá»c vá»i nó rá»i, nó không là m tá»n hại thiếp ÄÆ°á»£c nữa.âNà ng không nói vì nguyên do gì mà Äã từng ngá»i. Nhưng Thâm Hoằng Äoán ÄÆ°á»£c: nếu nà ng còn êm Äẹp á» Äây, váºy mấy lần ấy nhất Äá»nh là có ngưá»i bên cạnh không thá» tá»nh lại.Nà ng nghiêng Äầu cưá»i xinh Äẹp vá»i Thâm Hoằng: âÄiá»n hạ Äã nhá» mùi nà y chưa?ââÄã nhá».â Thâm Hoằng thu sắc mặt lại, trá»nh trá»ng trả lá»i.Äoan phi nhẹ nhà ng vuá»t cằm nói: âVá» sau dù là trong má»ng có mùi thÆ¡m nà y cÅ©ng phải láºp tức tá»nh lại⦠Chá» mong Äiá»n hạ trá»n Äá»i không ngá»i thấy nữa.âThâm Hoằng cúi Äầu xuá»ng, thấp giá»ng há»i: âNương nương, ngưá»i tin nhân quả trong kinh Pháºt nói không? Tất cả hà nh Äá»ng lá»i nói ắt phải trả giá Äắt.âÄoan phi lặng lẽ nhìn con trai chÄm chú, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghá».âCon sẽ còn ngá»i thấy⦠Äó là những ngưá»i không tá»nh lại Äòi nợ nương nương Äấy.â Thâm Hoằng nói.Äoan phi hÆ¡i kinh ngạc nhìn con mình, bá»ng che miá»ng cưá»i rá» lên: âÄiá»n hạ, nếu như bỠý nghÄ© ngu xuẩn trong Äầu ấy rà ng buá»c thì chiến sÄ© không còn cách nà o cầm lấy kiếm chứ chưa nói Äến vùng vẫy vá» phÃa kẻ Äá»ch. Ngưá»i phải Äá»i mặt vá»i cảnh tà n sát vô tình nhất trên Äá»i, thứ ngưá»i nên kiêng kỵ không phải những ngưá»i Äã chết mà là kẻ còn chưa chết kìa.âThâm Hoằng không tranh cãi vá»i nà ng.Trên thá»±c tế, sau khi cáºu thắng lợi trong cuá»c tà n sát, Äoan phi mang á»ng trúc xanh vá» cung Äình, từ Äó vá» sau mùi thÆ¡m cá»§a Trầm Má»ng á» trong cung Äình cá»§a Thâm Hoằng bá»ng bá»nh không tan. Nhưng cáºu vẫn còn sá»ng, chá» liên tục mất Äi trong mùi hương ấy, mất Äi những Äứa con cá»§a cáºu và mất Äi những thiếu nữ có mang cá»t nhục cá»§a cáºu.Nhiá»u nÄm vá» sau khi Thâm Hoằng ngá»i yên trên ngai và ng, thá»nh thoảng sẽ cảm thấy vô vá». Hắn không còn trẻ nữa, cái cung Äình nà y cÅ©ng Äã trải qua biết bao gian khá». âPhương Loanâ¦â Giá»ng cá»§a hắn khản Äặc: âQuả nhiên là như váºy sao?âPhương Loan Äã có tuá»i, thái Äá» cà ng trầm á»n hÆ¡n lúc trẻ. âThái háºu Khang Dá»± Äã từng dạy nô tỳ là m thế nà o Äá» phân biá»t tà n tÃch cá»§a Trầm Má»ng.â âKhang Dá»±â là thụy hiá»u[3] cá»§a Äoan phi.[3] Tên sau khi mất cá»§a vua quan.âSau khi thiếp dùng nưá»c ngâm qua quần áo cá»§a tà i viá»n nương nương, thấy cỠáo lưu lại mảng lá»n vết tÃch.â Phương Loan nói.âCó chuyá»n như váºyâ¦â Thâm Hoằng thong thả nói, trưá»c mắt dưá»ng như thấy VÄn tà i viá»n xinh Äẹo khóc lá»n kêu oan trưá»c mặt hắn. âBá» hạ, thiếp không phải gián Äiá»p! Thiếp không há» ngầm thông Äá»ng vá»i nưá»c Nam.â Nà ng la xong thì ngất không dáºy ná»i, mắt không má» nữa. Tà i viá»n há» VÄn lanh lợi ấy vá»n là nữ quan dâng hương trong cung cá»§a hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh, là má»t kẻ nô bá»c chuyá»n hương cho hoà ng háºu thôi mà lại mượn cÆ¡ há»i gần gÅ©i Thâm Hoằng, trong má»t Äêm ÄÆ°á»£c phong là m VÄn tà i viá»n. Chắc là hoà ng háºu sẽ không cho phép ngưá»i bên cạnh lấy nà ng là m hòn Äá kê chân Äâu.Phương Loan nói: âHai vá» cung chÃnh cá»§a Cung ChÃnh Ty phụ trách thẩm tra chuyá»n nà y là ngưá»i cá»§a hoà ng háºu nương nương, chá» sợ sẽ vô trách nhiá»m.âThâm Hoằng trầm mặc rất lâu má»i trả lá»i lÆ¡ Äãng: âTrưá»c Äây tà i viá»n phản bá»i nà ng⦠Äây là cái giá nà ng phải trả.ââBá» hạ có biết VÄn tà i viá»n Äã mang thai không ạ?â Phương Loan trầm giá»ng há»i. Thâm Hoằng nháy mắt giáºt mình, không nói gì thêm. Ngà y Äó bưá»c chân hắn Äi trong cung Äình nặng ná» hÆ¡n nhiá»u, nhưng vẫn bất giác Äi tá»i cung Äan Xuyến.Ngưá»i con gái bên trong vẫn mỹ lá» như trưá»c, tá»±a như vì sao giữa ban ngà y dám tranh vá»i vầng thái dương. Trong lúc trÄm sao quỳ lá» vá»i hắn, nà ng là ngôi sao duy nhất thản nhiên toả ra hà o quang cá»§a chÃnh mình. Thâm Hoằng ÄÆ°a mắt nhìn ngưá»i phụ nữ nà y, nà ng cÅ©ng không nói mà nhìn lại hắn. Rất lâu sau Äó, Thâm Hoằng bảo: âHương là thứ dùng Äá» kÃnh Pháºt, tuyá»t Äá»i không thá» Äá» trong cung Äình cá»§a ta xuất hiá»n mùi hương ác Äá»c.âMắt Hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh thoáng tá»i sấm, không trả lá»i.Äáng tiếc hắn tá» rõ thái Äá» cÅ©ng không thá» ngÄn cản Trầm Má»ng, nó vẫn giá»ng như cÆ¡n ác má»ng bá»ng bá»nh á» chá»n thâm cung.Vì váºy hắn lại khoanh tay Äứng nhìn má»t cô gái trẻ tuá»i chết Äi trong mùi hương vấn vÃt.âPhương Loanâ¦â Lần nà y Äây, hi vá»ng trong lòng Thâm Hoằng còn dư lại không nhiá»u.Tiếng Phương Loan vẫn bình á»n như trưá»c: âTrên cỠáo thuần viá»n nương nươngâ¦ââDiá» n lại trò cÅ©?â Thâm Hoằng lắc Äầu: âHoà ng háºu không phải kiá»u ngưá»i như thế.âPhương Loan nhìn thoáng qua vá» vua cá»§a mình, nói: âNhưng trong háºu cung chá» có há» Tá» cá»§a Thái An biết cách Äiá»u chế Trầm Má»ng.â Còn hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh chÃnh là Tá» thá» cá»§a Thái An, cháu gái ruá»t cá»§a thái háºu Khang Dá»±.âVáºy ư?â Thâm Hoằng nhÃu mà y. Phương Loan thấy thế, thong dong nói: âMấy nÄm trưá»c tá» tưá»ng Äại nhân từng ÄÆ°á»£c hoà ng háºu phó thác là m má»t lần, quả thá»±c ngà i ấy cÅ©ng biết cách Äiá»u chế nhưng ngà i ấy không há» rÆ¡i và o viá»c nà y.âAi có thá» khẳng Äá»nh tá» tưá»ng không nguyá»n vì hoà ng háºu là m Äến bưá»c kia chứ? Hắn gần như có thá» vì Tá» Nhược Tinh là m bất cứ chuyá»n không thá» nà o. Thâm Hoằng nhắm mắt lại suy nghÄ©, phất tay nói: â⦠Ta biết rá»i.âPhương Loan quỳ lạy hà nh Äại lá» xong, lặng yên không má»t tiếng Äá»ng lui ra bên ngoà i cÄn phòng bà máºt.âBà Cư.â Thâm Hoằng gá»i má»t tiếng: âÄến nay ta vẫn không thá» xác Äá»nh ngưá»i có hay háºn nà ng ấy hay không.ââNà ng ấy?â Phương Loan xoay ngưá»i lại, cưá»i dá»u dà ng: âBá» hạ cho rằng thiếp sẽ vì tá» tưá»ng mà háºn hoà ng háºu ư? Tá» tưá»ng và thiếp tuy có tiếng là vợ chá»ng, á» cùng má»t nhà nhưng ngà i ấy chá» là hà ng xóm cá»§a thiếp, sá»ng cùng má»t chá» lại không thấy ÄÆ°á»£c tưá»ng mà thôi.â Bà dứt lá»i thì hạ thấp ngưá»i cáo lui.Thâm Hoằng ngá»i xuất thần má»t lát rá»i lại Äi tá»i cung Äan Xuyến. Dưá»ng như Äã mấy ngà y chưa tá»i, ngay cả mặt cá»§a hoà ng háºu á» trong mắt cÅ©ng như xa lạ.âRất lâu rá»i bá» hạ chưa tá»i.â Tá» Nhược Tinh cưá»i nói: âNhưng thiếp thà rằng ngà y hôm nay không có phần vinh hạnh nà y.âThâm Hoằng má»m cưá»i trông ngưá»i vợ Äã bầu bạn hai mươi nÄm.âBá» hạ tá»i là vì hoà i nghi chứ không phải Äá» rá»a sạch hiá»m nghi cho thiếp.â Nà ng cưá»i khá», Äẩy má»t cái há»p nhá» trong tay tá»i trưá»c mặt hắn: âCái khóa Äá»ng tâm nà y má»t khi khóa lại, phải hai chìa khoá cùng sá» dụng má»i có thá» má» ra.â Nà ng nói rá»i gỡ chìa khóa bạc từ trên cá» xuá»ng tra và o má»t lá» khóa: âBá» hạ, cá»§a ngưá»i Äâu?âThâm Hoằng lặng lẽ cá»i chìa và ng trên cá» xuá»ng.Khóa Äáp tiếng má» ra, trong khe há» ná»i giữa nắp và thân há»p có vết bụi nhá», xác nháºn Äã lâu không má» ra. Trong há»p có nhánh trúc xanh, còn có má»t xấp giấy Äã xếp gá»n, Thâm Hoằng thấy liá»n cảm thấy buá»n bã.âÄá»u á» chá» nà yâ¦â Nà ng nói: âNếu ngưá»i lá»±a chá»n không tin, thiếp cÅ©ng Äà nh chá»u.âKhông tin ư? Thâm Hoằng nhìn ngưá»i phụ nữ mỹ lá» Äa cảm nà y, má»m cưá»i an á»§i nà ng. âLà ta không tá»tâ¦â Hắn không Äầu không Äuôi nói.Có lẽ nà ng hiá»u sai ý, liếc mắt nặng tình cảm kÃch nhìn hắn.Nhưng hắn không há» nói mình không nên hoà i nghi nà ng⦠Hắn không tá»t Ỡý nghÄ© quyết tâm không muá»n vô dụng hai mươi nÄm trưá»c, sau nà y lại Äá» nà ng và hắn tin tưá»ng lẫn nhau, bạc tình thì khó, Äa tình lại nhiá»u. Váºy nên ánh mắt trong sáng như bóng trÄng dưá»i suá»i má»i trá» nên hùng há» dá»a ngưá»i như thế.Khi xưa hắn tin tưá»ng thiếu nữ có má»t Äôi mắt mỹ lỠấy, bây giá» không thá» tin ngưá»i phụ nữ do hắn láºp nên nà y.âNhược Tinh.â Hắn nói khẽ: âNà ng từng nói chuyá»n thú vá» duy nhất trên Äá»i chÃnh là trá» thà nh chá»§ nhân cá»§a cung Äan Xuyến. Bây giá» còn cảm thấy thú vá» không?âÃnh mắt Hoà ng háºu Tá» Nhược Tinh láºp tức lấp lánh, chợt ngá»a Äầu cưá»i Äáp: âChá» có những chuyá»n chưa là m ÄÆ°á»£c má»i thú vá».âLòng Thâm Hoằng chùng xuá»ng. Lá»i nói giá»ng nhau như Äúc, khi nà ng á» nÆ¡i thảo nguyên gió ná»i bá»n phÃa cưá»i nói ra lá»i ngây thÆ¡ mà trà n Äầy lý tưá»ng. Lần Äầu tiên nghe ÄÆ°á»£c khiến hắn cảm thấy trong lòng rung Äá»ng, bây giá» chá» là m hắn thấy Äáng sợ.Lần Äầu tiên Tá» Nhược Tinh lá» diá»n á» thà nh Tuyên, Äá»t nhiên lại Äặc biá»t thế nà o, trá»n Äá»i Thâm Hoằng không thá» nà o quên.Hôm ấy là ngà y mùng sáu nà o Äó cá»§a mùa hè. Nhá» mang máng là ngà y mùa hè mát mẻ sau má»t tráºn mưa to, Thâm Hoằng không nhá» rõ lắm, hình như hôm ấy, tất cả ngoại trừ nà ng Äá»u má» nhạt, chá» có nà ng là rõ nét.Má» nhạt thì má» nhạt, song khó có thá» hoà n toà n quên Äi. Thâm Hoằng nhá», má»t ngưá»i trung niên nhảy xuá»ng từ xe ngá»±a cá»§a vương phá»§ Thái An, sau Äó má»t cáºu chà ng thanh tú cÅ©ng theo xuá»ng. Ngưá»i trung tuá»i có thân hình khôi ngô cao lá»n, phong thái bất phà m, còn thiếu niên kia không cao lắm, lanh lợi tuấn tú. Lúc Thâm Hoằng thấy bá»n há» quỳ xuá»ng trưá»c mặt Äoan phi thì nghÄ© thầm: Äúng là tá» hợp kỳ diá»u.Äoan phi vừa thấy ngưá»i Äà n ông trung niên thì vui mừng từ táºn Äáy lòng. Ngay cả Thâm Hoằng cÅ©ng nháºn thấy rõ rà ng nà ng tháºt lòng vui sưá»ng. âTÃch Kim!â Nà ng nhiá»t tình gá»i tên cá»§a Äá»i phương khiến Thâm Hoằng á» bên cạnh hết sức kinh ngạc.âTiá»u nhân Lý TÃch Kim bái kiến Lương vương Äiá»n hạ, Äoan phi nương nương.â Lúc ngưá»i trung niên ngẩng Äầu lên, hai mắt lá» ra ánh sáng ôn hòa kiên Äá»nh. Thâm Hoằng vừa thấy cặp mắt kia Äã cảm thấy không thá» chán ghét ông.âÄây là ngưá»i có nÄng lá»±c trong Äá»i thứ sáu cá»§a há» Lý á» Phá»n Dương.â Lúc Äoan phi giá»i thiá»u vá»i Thâm Hoằng, trong giá»ng nói Äá» lỠý khác. Thâm Hoằng liếc nhìn Lý TÃch Kim. Há» Lý dòng dõi á» Phá»n Dương lấy kiếm thuáºt Äá» vang danh, má»t ngưá»i như váºy xuất hiá»n á» Äây dÄ© nhiên không phải tá»i uá»ng trà ôn chuyá»n. Cáºu sẽ trá» thà nh há»c trò cá»§a ngưá»i nà y.âTiá»u nhân nháºn sá»± gá»i gắm cá»§a quáºn vương VÄ©nh Ninh, Äến thÄm Lương vương Äiá»n hạ và nương nương.â Cách dùng từ cá»§a Lý TÃch Kim ngắn gá»n mà cẩn tháºn.Äoan phi gáºt Äầu, không nói thêm gì mà chá» há»i: âBây giá» có quá muá»n không?â Cặp mắt cá»§a Lý TÃch Kim quan sát tá» má» trên ngưá»i Thâm Hoằng má»t há»i, cưá»i trả lá»i: âÄá»i vá»i Lương vương Äiá»n hạ mà nói, váºy là Äá»§ rá»i.âThâm Hoằng vì váºy mà thá» phà o nhẹ nhõm. Má»t nÄm mưá»i ba tuá»i nà y cá»§a cáºu, tuy là há»c ÄÆ°á»£c từ chá» Hà m Huyá»n má»t chút da lông nhưng ngay cả chÃnh mình cÅ©ng không có lòng tin có thá» há»c kỹ thuáºt dùng kiếm cho tá»t. Có Äiá»u ngưá»i thầy nà y lại có lòng tin vá»i cáºu, cho là cáºu có thá» há»c ÄÆ°á»£c nhiá»u thứ hÆ¡n, Äá»i vá»i má»t há»c trò là vương gia mà nói cÅ©ng Äá»§ dùng. Äiá»u cà ng khiến Thâm Hoằng cảm thấy nhẹ nhõm hÆ¡n là : bản thân có thá» không tá»n chút sức nà o Äá»c hiá»u cuá»c Äá»i thoại cá»§a bá»n há», mặc dù cuá»c Äá»i thoại cá»§a những ngưá»i lá»n nà y Äã cẩn tháºn bóng gió.Cùng lúc Äó cáºu cÅ©ng phát hiá»n: Äứa nhá» bên cạnh Lý TÃch Kim cÅ©ng có thá» nghe hiá»u ÄÆ°á»£c chuyá»n mà những ngưá»i lá»n Äang nói, hắn Äang má»m cưá»i vá»i Thâm Hoằng như là chúc mừng, còn mang theo vui sưá»ng xuất phát từ lợi Ãch riêng. Tim Thâm Hoằng chợt Äánh thót má»t cái, cảm thấy Äứa nhá» nà y có má»t khuôn mặt tươi cưá»i, sáng sá»§a hÆ¡n tất cả bá»n bá». Cáºu không biết Äây là ai, Äoan phi cÅ©ng không biết. Nà ng há»i: âTÃch Kim, Äứa bé nà y là ?ââLà há»c trò hiá»n tại cá»§a tiá»u nhân.â Lý TÃch Kim cung kÃnh trả lá»i, vẫn tiếc chữ như và ng: âNó không có nÆ¡i nà o Äá» Äi nên tiá»u nhân Äi tá»i Äâu Äá»u mang theo nó.â Äoan phi âà â má»t tiếng, không há»i thêm nữa.Ngà y Äó trong cung Ly cá» hà nh lá» bái sư thuá»ng dùng cho các hoà ng tá». Äiá»u khiến Thâm Hoằng cảm thấy không yên là ánh mắt cá»§a Äoan phi hiá»n ra ánh sáng lấp lánh khi há» nhìn theo ngưá»i Äà n ông từ xa tá»i nà y. Thâm Hoằng không muá»n ngay ngà y Äầu tiên Lý TÃch Kim xuất hiá»n Äã nghi ngá» mẹ mình nhưng trong lòng Äã nảy mầm ná»i lo lắng khó mà kìm nén.Äoan phi nhìn ra má»i lo ngại cá»§a cáºu, bình thản nói: âÃng ấy từng là m giáo viên á» nhà thiếp. Chá» là khi Äó thiếp không há»c kiếm hay há»c thuáºt bắn. Cho nên, tháºt ra ông ấy là má»t ngưá»i thầy cá»§a hoà ng háºu nương nương.ââVì sao ngưá»i không há»c chứ?â Thâm Hoằng há»i như váºy ngay trưá»c mặt cá»§a Lý TÃch Kim. Äoan phi cÅ©ng không e dè, lặng lẽ trả lá»i: âThiếp không dám. Há»c kiếm cùng Uyá»n Vanh thì có lẽ nó sẽ gò ép thiếp cùng luyá»n táºp, thiếp không chắc chắnâ¦â chắc chắn sẽ không bá» thương dưá»i kiếm cá»§a nà ng ta, âNhất là không dám dùng gương mặt mạo hiá»m ngay trưá»c khi và o cung.âThâm Hoằng nhìn lén phản ứng cá»§a Lý TÃch Kim, phát hiá»n ông ta Äang là m thinh.âChuôi âBÄng Tiá»nâ nà y vá»n là thầy Lý tặng cho hoà ng háºu nương nương.â Äoan phi cưá»i nói vá»i Thâm Hoằng: âBá»n há» Äá»u Äến bên cạnh Äiá»n hạ rá»i, Äiá»n hạ phải biết trân trá»ng.â Nà ng dứt lá»i, dắt Lương vương rá»i tá»± mình ÄÆ°a Lý TÃch Kim Äến chá» á» tạm ông ta.Nhưng Lý TÃch Kim lại nói: âTiá»u nhân không thá» á» lại chá» nà y. Sau khi mặt trá»i lặn, tiá»u nhân sẽ Äến xe ngá»±a ngoà i thà nh nghá» ngÆ¡i.âÄoan phi giáºt mình, cháºm rãi gáºt Äầu nói: âVáºy cÅ©ng ÄÆ°á»£c.âThâm Hoằng láºp tức tiếp lá»i nói: âVáºy tôi sẽ sai ngưá»i chuyá»n cho thầy tất cả váºt có Ãch.âLý TÃch Kim lại lá» Äá» cung kÃnh nói: âXe ngá»±a nhá» hẹp, xin Äiá»n hạ và nương nương giữ há»c trog cá»§a tiá»u nhân lại.âThế là chuyá»n nà y giải quyết tá»t Äẹp, từ ngà y hôm ấy Lý TÃch Kim bắt Äầu dạy Thâm Hoằng má»t Ãt kỹ xảo cÆ¡ bản, khi mà n Äêm giÄng xuá»ng thì chạy Äến xe ngá»±a ngoà i thà nh.Thâm Hoằng tá»± mình cân nhắc những gì ông ta dạy, cảm thấy hình như không quá thâm thuý khó hiá»u. Sau khi luyá»n táºp má»t há»i, cáºu thấy Hà m Huyá»n lặng lẽ Äi ngang qua từ trong góc.âNgươi Äi Äâu váºy?â Cáºu há»i.Hà m Huyá»n ung dung trả lá»i: âCung nữ không tiá»n Äi khắp nÆ¡i cho nên Äoan phi nương nương sai tiá»u nhân Äi ÄÆ°a cho thầy Lý má»t Ãt chÄn má»n, rượu và thức Än.âThâm Hoằng không ÄỠý, tiếp tục luyá»n táºp. Lại qua má»t lát, há»c trò nhá» cá»§a Lý TÃch Kim lén lút xem chừng trong bóng tá»i. Thâm Hoằng cảm nháºn ÄÆ°á»£c ánh mắt cá»§a hắn, bèn dừng lại há»i: âNgươi theo thầy Lý bao lâu rá»i?âÄứa nhóc ấy cưá»i ngá»t ngà o vá»i cáºu, nói: âBảy nÄm.âThâm Hoằng giáºt nảy mình: âVáºy ngươi chẳng phải là cao thá»§ ư?ââKém xa lắm!â Äứa nhóc cưá»i rá» lên ha hả, tiếng nói nhẹ nhà ng thoải mái lưu loát: âTôi rất không nên thân.âThâm Hoằng thÃch thái Äá» thẳng thắn như váºy cá»§a hắn, dá»u dà ng há»i: âNgươi tên là gì?ââTinh Nhi.â Hắn Äảo Äôi mắt Äen láy, giảo hoạt trả lá»i: âTôi tên Tinh Nhi.â