Nhóm dịch: Thất Liên Hoa “Mẹ ơi, con đói.” Một cô bé xanh xao vàng vọt, mặc đồ thủy thủ không vừa người, ôm một cái bình sứ còn lớn hơn mặt cô bé, vừa uống nước cho đỡ đói vừa nhỏ giọng khóc nức nở. Thẩm Mỹ Vân nhìn cô bé khóc trước mặt, chỉ cảm thấy tim đều muốn tan nát. “Mẹ có-------“ Có cái gì ấy nhỉ? Thẩm Mỹ Vân cố gắng nhớ lại, nhưng không nhớ ra cái gì cả. Khoảnh khắc kế tiếp. Thẩm Mỹ Vân chợt giật mình tỉnh giấc, cô ngồi dậy từ trên giường, vô thức giơ tay lên sờ con gái bảo bối ngủ bên cạnh. Thấy vẻ mặt con gái bảo bối điềm tĩnh, bộ dáng trắng mềm non nớt. Cô chợt thở phào. May mắn, đứa bé kia không phải con gái của cô. Chỉ là, khi đang suy nghĩ đến giấc mơ trước đó, cô hơi nhíu mày: “Lại nằm mơ.” Giấc mơ này, cô đã liên tục mơ một tháng. Mỗi lần, trong mơ đều có một cô bé, ôm chân của cô, khóc sướt mướt gọi: “Mẹ ơi con đói.” Làm mẹ thấy con gái đói bụng đến xanh xao vàng vọt, lại không cầm được bất cứ thức ăn gì, bộ dáng bất lực. Cũng may đây là mơ. Con gái của cô------ Miên…

Chương 383

Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70Tác giả: Thiên Sơn Trà Tân QuánTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Mẹ ơi, con đói.” Một cô bé xanh xao vàng vọt, mặc đồ thủy thủ không vừa người, ôm một cái bình sứ còn lớn hơn mặt cô bé, vừa uống nước cho đỡ đói vừa nhỏ giọng khóc nức nở. Thẩm Mỹ Vân nhìn cô bé khóc trước mặt, chỉ cảm thấy tim đều muốn tan nát. “Mẹ có-------“ Có cái gì ấy nhỉ? Thẩm Mỹ Vân cố gắng nhớ lại, nhưng không nhớ ra cái gì cả. Khoảnh khắc kế tiếp. Thẩm Mỹ Vân chợt giật mình tỉnh giấc, cô ngồi dậy từ trên giường, vô thức giơ tay lên sờ con gái bảo bối ngủ bên cạnh. Thấy vẻ mặt con gái bảo bối điềm tĩnh, bộ dáng trắng mềm non nớt. Cô chợt thở phào. May mắn, đứa bé kia không phải con gái của cô. Chỉ là, khi đang suy nghĩ đến giấc mơ trước đó, cô hơi nhíu mày: “Lại nằm mơ.” Giấc mơ này, cô đã liên tục mơ một tháng. Mỗi lần, trong mơ đều có một cô bé, ôm chân của cô, khóc sướt mướt gọi: “Mẹ ơi con đói.” Làm mẹ thấy con gái đói bụng đến xanh xao vàng vọt, lại không cầm được bất cứ thức ăn gì, bộ dáng bất lực. Cũng may đây là mơ. Con gái của cô------ Miên… "Trước khi cút đi, mỗi người ở đây đều nhớ kỹ! Quý Trường Tranh, tham mưu Chu, đoàn trưởng Trần đoàn trưởng Tần, sĩ quan hậu cần, tiểu đoàn trưởng Lý, các cậu những người này trở về viết bản kiểm điểm một ngàn chữ cho tôi, sáng mai phải có ở trên bàn làm việc trước khi tôi đi làm."Quý Trường Tranh nhướng mày: "Ngài lãnh đạo, chúng tôi kiểm điểm cái này có chút nhiều, ngài xem được hết không?"Sư đoàn trưởng Trương: "...."Thật sự là hận không thể đem Quý Trường Tranh đóng gói nhét cho ông Quý, nếu ông Quý sinh con trai khiến ông ấy tức giận thì cũng được đi, còn tới làm cho sư đoàn trưởng Trương tức giận theo.Ông ấy thật sự muốn đoản thọ mà."Cậu cút cho tôi!"Quý Trường Tranh: "Ngài nói, không được đổi ý." Anh lại là người đầu tiên đi, điều này khiến bọn tham mưu Chu hâm mộ muốn chết.Nếu bọn họ thật sự có lá gan này của Quý Trường Tranh, lúc này cũng không đến mức bị sư đoàn trưởng Trương phê bình ở chỗ này.Ôi.Nói cho cùng, vẫn là Quý Trường Tranh không biết xấu hổ mà.Vân Mộng Hạ VũTrong phòng làm việc, sư đoàn trưởng Trương mắng chừng nửa giờ, lúc này mới trút giận xong.Hết lần này tới lần khác, tham mưu Chu còn chịu áp lực cực lớn, hỏi một câu: "Lãnh đạo, ngài có cho mượn chiếc xe Jeep này không?"Sư đoàn trưởng Trương: "..."Sư đoàn trưởng Trương hít sâu một hơi: "Mượn!"Tham mưu Chu xoa xoa tay: "Vậy là được, đúng rồi, tôi còn đồng ý với đoàn trưởng Trần, cũng muốn mượn xe Jeep của tư lệnh tới sử dụng, nếu không, ngài giúp đỡ mở miệng được không?"Sư đoàn trưởng Trương giương mắt nhìn anh ấy: "Chu Nghiêu Sơn, nếu không cậu mang mặt tôi qua được không?"Tham mưu Chu: "Cũng không phải không được, nói không chừng tôi đem mặt ngài lấy qua, tư lệnh sẽ trực tiếp đồng ý."Sư đoàn trưởng Trương: "...""Tôi thật sự nợ các cậu mà."Đám nhóc con này, thật sự là không cho ông ấy sống sao.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-384.html.]Tham mưu Chu còn đang tiếp tục: "Lãnh đạo, ngài xem tôi đem phần sốt thịt băm của Quý Trường Tranh và đoàn trưởng Trần bưng hết cho nhà ăn rồi."Sĩ quan hậu cần nhân cơ hội mở miệng: "Đúng vậy lãnh đạo, ngài xem ăn cũng ăn vào trong miệng rồi, cái này không cho mượn, hình như không tốt đâu??"Sư đoàn trưởng Trương thật sự là bị đám binh lưu manh dưới tay này làm cho tức cười: "Các cậu có phải chê tôi sống quá dài hay không?"Xe Jeep nhà tư lệnh cũng dám mơ ước, thật sự là chán sống."Vậy sao có thể-"Mắt thấy tham mưu Chu còn muốn ba hoa, sư đoàn trưởng Trương tức giận vỗ bàn, quát lên: "Cút cút, các cậu cút hết cho tôi."Mắt không thấy tâm không phiền, đám người này đến là tức giận.Chữ cút này, nghe được trong lỗ tai bọn tham mưu Chu, thật sự là rất tuyệt vời, cho dù là ra khỏi cửa, còn không quên quay đầu lại nhờ vả."Lãnh đạo, xe Jeep nhà tư lệnh, đều nhờ ngài cả rồi."Trả lời hắn là một cái vại tráng men đập tới.Có tiếng loảng xoảng, cút xa ra bên ngoài, bày tỏ tâm tình của sư đoàn trưởng Trương giờ phút này.Trong lòng thật sự đã muốn chửi mẹ nó.Đám nhóc này, chỉ biết gây chuyện cho ông ấy, không đúng, Quý Trường Tranh cũng không phải con trai ông ấy, mượn xe Jeep để kết hôn, sao lại để ông ấy mở miệng?Không được!Sư đoàn trưởng Trương cân nhắc một lúc, thuần thục bấm một số điện thoại, điện thoại vang lên tiếng tu tu, kết nối với bên kia.Sư đoàn trưởng Trương vừa mở miệng đã hỏi: "Quý Trung Sơn, con trai cậu kết hôn, rốt cuộc cậu có quản hay không?"Vừa mở miệng đã phàn nàn oán trách, quả thực là đầy sự tức giận.Ông Quý cũng không nghĩ tới, vậy mà lần đầu tiên nhận được điện thoại không phải lời thăm hỏi, phải biết rằng trước kia đều là ông ấy đi thăm hỏi sư đoàn trưởng Trương như vậy.Vì thế, ông ấy buồn bực: "Làm sao vậy? Con trai tôi tìm được đối tượng, hẳn là không phiền anh mới đúng chứ?"Cũng đâu liên quan tới ông ấy đâu."Thế nào? Con trai cậu kết hôn, cầm hũ sốt thịt băm đi đổi xe Jeep, đổi một chiếc xe của tôi ngồi còn chưa được, còn muốn đến nhà của tư lệnh mượn, cậu nói xem, đây là việc mà người ta sẽ làm hay sao?"

"Trước khi cút đi, mỗi người ở đây đều nhớ kỹ! Quý Trường Tranh, tham mưu Chu, đoàn trưởng Trần đoàn trưởng Tần, sĩ quan hậu cần, tiểu đoàn trưởng Lý, các cậu những người này trở về viết bản kiểm điểm một ngàn chữ cho tôi, sáng mai phải có ở trên bàn làm việc trước khi tôi đi làm."

Quý Trường Tranh nhướng mày: "Ngài lãnh đạo, chúng tôi kiểm điểm cái này có chút nhiều, ngài xem được hết không?"

Sư đoàn trưởng Trương: "...."

Thật sự là hận không thể đem Quý Trường Tranh đóng gói nhét cho ông Quý, nếu ông Quý sinh con trai khiến ông ấy tức giận thì cũng được đi, còn tới làm cho sư đoàn trưởng Trương tức giận theo.

Ông ấy thật sự muốn đoản thọ mà.

"Cậu cút cho tôi!"

Quý Trường Tranh: "Ngài nói, không được đổi ý." Anh lại là người đầu tiên đi, điều này khiến bọn tham mưu Chu hâm mộ muốn chết.

Nếu bọn họ thật sự có lá gan này của Quý Trường Tranh, lúc này cũng không đến mức bị sư đoàn trưởng Trương phê bình ở chỗ này.

Ôi.

Nói cho cùng, vẫn là Quý Trường Tranh không biết xấu hổ mà.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong phòng làm việc, sư đoàn trưởng Trương mắng chừng nửa giờ, lúc này mới trút giận xong.

Hết lần này tới lần khác, tham mưu Chu còn chịu áp lực cực lớn, hỏi một câu: "Lãnh đạo, ngài có cho mượn chiếc xe Jeep này không?"

Sư đoàn trưởng Trương: "..."

Sư đoàn trưởng Trương hít sâu một hơi: "Mượn!"

Tham mưu Chu xoa xoa tay: "Vậy là được, đúng rồi, tôi còn đồng ý với đoàn trưởng Trần, cũng muốn mượn xe Jeep của tư lệnh tới sử dụng, nếu không, ngài giúp đỡ mở miệng được không?"

Sư đoàn trưởng Trương giương mắt nhìn anh ấy: "Chu Nghiêu Sơn, nếu không cậu mang mặt tôi qua được không?"

Tham mưu Chu: "Cũng không phải không được, nói không chừng tôi đem mặt ngài lấy qua, tư lệnh sẽ trực tiếp đồng ý."

Sư đoàn trưởng Trương: "..."

"Tôi thật sự nợ các cậu mà."

Đám nhóc con này, thật sự là không cho ông ấy sống sao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-384.html

.]

Tham mưu Chu còn đang tiếp tục: "Lãnh đạo, ngài xem tôi đem phần sốt thịt băm của Quý Trường Tranh và đoàn trưởng Trần bưng hết cho nhà ăn rồi."

Sĩ quan hậu cần nhân cơ hội mở miệng: "Đúng vậy lãnh đạo, ngài xem ăn cũng ăn vào trong miệng rồi, cái này không cho mượn, hình như không tốt đâu??"

Sư đoàn trưởng Trương thật sự là bị đám binh lưu manh dưới tay này làm cho tức cười: "Các cậu có phải chê tôi sống quá dài hay không?"

Xe Jeep nhà tư lệnh cũng dám mơ ước, thật sự là chán sống.

"Vậy sao có thể-"

Mắt thấy tham mưu Chu còn muốn ba hoa, sư đoàn trưởng Trương tức giận vỗ bàn, quát lên: "Cút cút, các cậu cút hết cho tôi."

Mắt không thấy tâm không phiền, đám người này đến là tức giận.

Chữ cút này, nghe được trong lỗ tai bọn tham mưu Chu, thật sự là rất tuyệt vời, cho dù là ra khỏi cửa, còn không quên quay đầu lại nhờ vả.

"Lãnh đạo, xe Jeep nhà tư lệnh, đều nhờ ngài cả rồi."

Trả lời hắn là một cái vại tráng men đập tới.

Có tiếng loảng xoảng, cút xa ra bên ngoài, bày tỏ tâm tình của sư đoàn trưởng Trương giờ phút này.

Trong lòng thật sự đã muốn chửi mẹ nó.

Đám nhóc này, chỉ biết gây chuyện cho ông ấy, không đúng, Quý Trường Tranh cũng không phải con trai ông ấy, mượn xe Jeep để kết hôn, sao lại để ông ấy mở miệng?

Không được!

Sư đoàn trưởng Trương cân nhắc một lúc, thuần thục bấm một số điện thoại, điện thoại vang lên tiếng tu tu, kết nối với bên kia.

Sư đoàn trưởng Trương vừa mở miệng đã hỏi: "Quý Trung Sơn, con trai cậu kết hôn, rốt cuộc cậu có quản hay không?"

Vừa mở miệng đã phàn nàn oán trách, quả thực là đầy sự tức giận.

Ông Quý cũng không nghĩ tới, vậy mà lần đầu tiên nhận được điện thoại không phải lời thăm hỏi, phải biết rằng trước kia đều là ông ấy đi thăm hỏi sư đoàn trưởng Trương như vậy.

Vì thế, ông ấy buồn bực: "Làm sao vậy? Con trai tôi tìm được đối tượng, hẳn là không phiền anh mới đúng chứ?"

Cũng đâu liên quan tới ông ấy đâu.

"Thế nào? Con trai cậu kết hôn, cầm hũ sốt thịt băm đi đổi xe Jeep, đổi một chiếc xe của tôi ngồi còn chưa được, còn muốn đến nhà của tư lệnh mượn, cậu nói xem, đây là việc mà người ta sẽ làm hay sao?"

Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70Tác giả: Thiên Sơn Trà Tân QuánTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Mẹ ơi, con đói.” Một cô bé xanh xao vàng vọt, mặc đồ thủy thủ không vừa người, ôm một cái bình sứ còn lớn hơn mặt cô bé, vừa uống nước cho đỡ đói vừa nhỏ giọng khóc nức nở. Thẩm Mỹ Vân nhìn cô bé khóc trước mặt, chỉ cảm thấy tim đều muốn tan nát. “Mẹ có-------“ Có cái gì ấy nhỉ? Thẩm Mỹ Vân cố gắng nhớ lại, nhưng không nhớ ra cái gì cả. Khoảnh khắc kế tiếp. Thẩm Mỹ Vân chợt giật mình tỉnh giấc, cô ngồi dậy từ trên giường, vô thức giơ tay lên sờ con gái bảo bối ngủ bên cạnh. Thấy vẻ mặt con gái bảo bối điềm tĩnh, bộ dáng trắng mềm non nớt. Cô chợt thở phào. May mắn, đứa bé kia không phải con gái của cô. Chỉ là, khi đang suy nghĩ đến giấc mơ trước đó, cô hơi nhíu mày: “Lại nằm mơ.” Giấc mơ này, cô đã liên tục mơ một tháng. Mỗi lần, trong mơ đều có một cô bé, ôm chân của cô, khóc sướt mướt gọi: “Mẹ ơi con đói.” Làm mẹ thấy con gái đói bụng đến xanh xao vàng vọt, lại không cầm được bất cứ thức ăn gì, bộ dáng bất lực. Cũng may đây là mơ. Con gái của cô------ Miên… "Trước khi cút đi, mỗi người ở đây đều nhớ kỹ! Quý Trường Tranh, tham mưu Chu, đoàn trưởng Trần đoàn trưởng Tần, sĩ quan hậu cần, tiểu đoàn trưởng Lý, các cậu những người này trở về viết bản kiểm điểm một ngàn chữ cho tôi, sáng mai phải có ở trên bàn làm việc trước khi tôi đi làm."Quý Trường Tranh nhướng mày: "Ngài lãnh đạo, chúng tôi kiểm điểm cái này có chút nhiều, ngài xem được hết không?"Sư đoàn trưởng Trương: "...."Thật sự là hận không thể đem Quý Trường Tranh đóng gói nhét cho ông Quý, nếu ông Quý sinh con trai khiến ông ấy tức giận thì cũng được đi, còn tới làm cho sư đoàn trưởng Trương tức giận theo.Ông ấy thật sự muốn đoản thọ mà."Cậu cút cho tôi!"Quý Trường Tranh: "Ngài nói, không được đổi ý." Anh lại là người đầu tiên đi, điều này khiến bọn tham mưu Chu hâm mộ muốn chết.Nếu bọn họ thật sự có lá gan này của Quý Trường Tranh, lúc này cũng không đến mức bị sư đoàn trưởng Trương phê bình ở chỗ này.Ôi.Nói cho cùng, vẫn là Quý Trường Tranh không biết xấu hổ mà.Vân Mộng Hạ VũTrong phòng làm việc, sư đoàn trưởng Trương mắng chừng nửa giờ, lúc này mới trút giận xong.Hết lần này tới lần khác, tham mưu Chu còn chịu áp lực cực lớn, hỏi một câu: "Lãnh đạo, ngài có cho mượn chiếc xe Jeep này không?"Sư đoàn trưởng Trương: "..."Sư đoàn trưởng Trương hít sâu một hơi: "Mượn!"Tham mưu Chu xoa xoa tay: "Vậy là được, đúng rồi, tôi còn đồng ý với đoàn trưởng Trần, cũng muốn mượn xe Jeep của tư lệnh tới sử dụng, nếu không, ngài giúp đỡ mở miệng được không?"Sư đoàn trưởng Trương giương mắt nhìn anh ấy: "Chu Nghiêu Sơn, nếu không cậu mang mặt tôi qua được không?"Tham mưu Chu: "Cũng không phải không được, nói không chừng tôi đem mặt ngài lấy qua, tư lệnh sẽ trực tiếp đồng ý."Sư đoàn trưởng Trương: "...""Tôi thật sự nợ các cậu mà."Đám nhóc con này, thật sự là không cho ông ấy sống sao.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-384.html.]Tham mưu Chu còn đang tiếp tục: "Lãnh đạo, ngài xem tôi đem phần sốt thịt băm của Quý Trường Tranh và đoàn trưởng Trần bưng hết cho nhà ăn rồi."Sĩ quan hậu cần nhân cơ hội mở miệng: "Đúng vậy lãnh đạo, ngài xem ăn cũng ăn vào trong miệng rồi, cái này không cho mượn, hình như không tốt đâu??"Sư đoàn trưởng Trương thật sự là bị đám binh lưu manh dưới tay này làm cho tức cười: "Các cậu có phải chê tôi sống quá dài hay không?"Xe Jeep nhà tư lệnh cũng dám mơ ước, thật sự là chán sống."Vậy sao có thể-"Mắt thấy tham mưu Chu còn muốn ba hoa, sư đoàn trưởng Trương tức giận vỗ bàn, quát lên: "Cút cút, các cậu cút hết cho tôi."Mắt không thấy tâm không phiền, đám người này đến là tức giận.Chữ cút này, nghe được trong lỗ tai bọn tham mưu Chu, thật sự là rất tuyệt vời, cho dù là ra khỏi cửa, còn không quên quay đầu lại nhờ vả."Lãnh đạo, xe Jeep nhà tư lệnh, đều nhờ ngài cả rồi."Trả lời hắn là một cái vại tráng men đập tới.Có tiếng loảng xoảng, cút xa ra bên ngoài, bày tỏ tâm tình của sư đoàn trưởng Trương giờ phút này.Trong lòng thật sự đã muốn chửi mẹ nó.Đám nhóc này, chỉ biết gây chuyện cho ông ấy, không đúng, Quý Trường Tranh cũng không phải con trai ông ấy, mượn xe Jeep để kết hôn, sao lại để ông ấy mở miệng?Không được!Sư đoàn trưởng Trương cân nhắc một lúc, thuần thục bấm một số điện thoại, điện thoại vang lên tiếng tu tu, kết nối với bên kia.Sư đoàn trưởng Trương vừa mở miệng đã hỏi: "Quý Trung Sơn, con trai cậu kết hôn, rốt cuộc cậu có quản hay không?"Vừa mở miệng đã phàn nàn oán trách, quả thực là đầy sự tức giận.Ông Quý cũng không nghĩ tới, vậy mà lần đầu tiên nhận được điện thoại không phải lời thăm hỏi, phải biết rằng trước kia đều là ông ấy đi thăm hỏi sư đoàn trưởng Trương như vậy.Vì thế, ông ấy buồn bực: "Làm sao vậy? Con trai tôi tìm được đối tượng, hẳn là không phiền anh mới đúng chứ?"Cũng đâu liên quan tới ông ấy đâu."Thế nào? Con trai cậu kết hôn, cầm hũ sốt thịt băm đi đổi xe Jeep, đổi một chiếc xe của tôi ngồi còn chưa được, còn muốn đến nhà của tư lệnh mượn, cậu nói xem, đây là việc mà người ta sẽ làm hay sao?"

Chương 383