Nhóm dịch: Thất Liên Hoa “Mẹ ơi, con đói.” Một cô bé xanh xao vàng vọt, mặc đồ thủy thủ không vừa người, ôm một cái bình sứ còn lớn hơn mặt cô bé, vừa uống nước cho đỡ đói vừa nhỏ giọng khóc nức nở. Thẩm Mỹ Vân nhìn cô bé khóc trước mặt, chỉ cảm thấy tim đều muốn tan nát. “Mẹ có-------“ Có cái gì ấy nhỉ? Thẩm Mỹ Vân cố gắng nhớ lại, nhưng không nhớ ra cái gì cả. Khoảnh khắc kế tiếp. Thẩm Mỹ Vân chợt giật mình tỉnh giấc, cô ngồi dậy từ trên giường, vô thức giơ tay lên sờ con gái bảo bối ngủ bên cạnh. Thấy vẻ mặt con gái bảo bối điềm tĩnh, bộ dáng trắng mềm non nớt. Cô chợt thở phào. May mắn, đứa bé kia không phải con gái của cô. Chỉ là, khi đang suy nghĩ đến giấc mơ trước đó, cô hơi nhíu mày: “Lại nằm mơ.” Giấc mơ này, cô đã liên tục mơ một tháng. Mỗi lần, trong mơ đều có một cô bé, ôm chân của cô, khóc sướt mướt gọi: “Mẹ ơi con đói.” Làm mẹ thấy con gái đói bụng đến xanh xao vàng vọt, lại không cầm được bất cứ thức ăn gì, bộ dáng bất lực. Cũng may đây là mơ. Con gái của cô------ Miên…

Chương 425

Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70Tác giả: Thiên Sơn Trà Tân QuánTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Mẹ ơi, con đói.” Một cô bé xanh xao vàng vọt, mặc đồ thủy thủ không vừa người, ôm một cái bình sứ còn lớn hơn mặt cô bé, vừa uống nước cho đỡ đói vừa nhỏ giọng khóc nức nở. Thẩm Mỹ Vân nhìn cô bé khóc trước mặt, chỉ cảm thấy tim đều muốn tan nát. “Mẹ có-------“ Có cái gì ấy nhỉ? Thẩm Mỹ Vân cố gắng nhớ lại, nhưng không nhớ ra cái gì cả. Khoảnh khắc kế tiếp. Thẩm Mỹ Vân chợt giật mình tỉnh giấc, cô ngồi dậy từ trên giường, vô thức giơ tay lên sờ con gái bảo bối ngủ bên cạnh. Thấy vẻ mặt con gái bảo bối điềm tĩnh, bộ dáng trắng mềm non nớt. Cô chợt thở phào. May mắn, đứa bé kia không phải con gái của cô. Chỉ là, khi đang suy nghĩ đến giấc mơ trước đó, cô hơi nhíu mày: “Lại nằm mơ.” Giấc mơ này, cô đã liên tục mơ một tháng. Mỗi lần, trong mơ đều có một cô bé, ôm chân của cô, khóc sướt mướt gọi: “Mẹ ơi con đói.” Làm mẹ thấy con gái đói bụng đến xanh xao vàng vọt, lại không cầm được bất cứ thức ăn gì, bộ dáng bất lực. Cũng may đây là mơ. Con gái của cô------ Miên… Chủ nhiệm Lưu cau mày: "Ý của cô là, để cho căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo đặt trong quân đội Sao?"Nếu làm vậy, công xã Thắng Lợi của bọn họ phải làm sao đây?Vân Mộng Hạ VũBan đầu, công xã có kế hoạch tận dụng sự phát triển ổn định của căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo này, để cho công xã cố gắng trở nên nổi tiếng ở thành phố.Hóa ra, đây chỉ là sự khởi đầu.Sĩ quan hậu cần bên quân đội đã cướp đi những trụ cột của công xã họ chỉ bằng một chiêu.Chủ nhiệm Lưu sao có thể chấp nhận điều này?Ông ấy từ chối mà không cần suy nghĩ: "Không được, không được, Sĩ quan hậu cần, cậu đây là muốn khai thác người nền móng về sao, tôi không chấp nhận."Sĩ quan hậu cần giải thích: "Chủ nhiệm Lưu, nghe tôi nói đã, tôi chưa hề chạm vào nền móng của công xã ngay từ đầu. Nếu tôi làm xáo trộn nền tảng của công xã, đồng chí Thẩm Mỹ Vân sẽ đuổi tôi ra ngoài mà không cần phải nói gì.""Là như vật, quân đội của chúng tôi cũng có kế hoạch thành lập một căn cứ thí nghiệm nuôi heo, dự định để đồng chí Thẩm Mỹ Vân đi qua làm chủ đạo."Thấy Chủ nhiệm Lưu nóng nảy, Sĩ quan hậu cần vội vàng nói: "Căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo của công xã cũng không đình chỉ hoạt động, chúng ta có thể đi hai chiều, quân đội cũng có thể giúp công xã nuôi hai con heo giống này."Chủ nhiệm Lưu không phải là dưa non chưa hiểu sự đời như Thẩm Mỹ Vân, chỉ trong vài câu đã bị đối phương lừa.Ông ấy cười nhạt: "Vậy không bằng như vậy, sao cậu không mang heo giống của quân đội về công xã để chúng tôi sẽ giúp anh nuôi."Điều này đột nhiên khiến sĩ quan hậu phải dừng nói.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-425.html.]Rốt cuộc, Sĩ quan hậu cần đã nhìn thấy sóng to gió lớn: "Vậy cũng được, nhưng công xã của ông cũng phải giúp gói gọn công việc của người chồng của đồng chí Thẩm Mỹ Vân."Chủ nhiệm Lưu đang định nói có thể, nhưng lại bị cắt ngang bởi Sĩ quan hậu cần."Ông đừng vội đồng ý. Chồng của đồng chí Thẩm Mỹ Vân hiện đang giữ chức vụ cấp tiểu đoàn trong quân đội chúng tôi, đồng thời cũng là tiểu đoàn trưởng trẻ nhất, tương lai của cậu ấy là vô hạn. Nếu công xã của ông tiếp quản cho chức vụ của cậu ấy thì ít nhất không thể kém hơn so với quân đội của chúng tôi phải không? Nếu không, để chồng của đồng chí Thẩm qua đây sẽ không thỏa đáng lắm."Chủ nhiệm Lưu sao dám nói kém được?Phải biết rằng chức vụ hiện tại của ông ấy đã là chức vụ lớn nhất của công xã rồi. Sao ông ấy dám cam kết cho chồng của đồng chí Thẩm qua đây?Chẳng phải sẽ trì hoãn tương lai tiền đồ của người ta sao?Chủ nhiệm Lưu không nói.Sĩ quan hậu cần mỉm cười nói: "Chúng ta đều là những người đã từng trải, đều đã lập gia đình, có sự nghiệp, nhưng bọn người đồng chí Thẩm thì khác chúng ta, bọn họ vẫn là những đồng chí trẻ chưa lập gia đình.""Tôi cũng không giấu giếm, lừa gạt ông. Lý do tôi đến đây là Thứ nhất, quân đội của chúng ta thiếu người có tài năng như đồng chí Thẩm. Sau đó, báo cáo kết hôn đã được soạn xong một thời gian rồi, nó thuộc về đồng chí Thẩm và Tiểu đoàn trưởng Quý, nhưng vì đồng chí Thẩm quá mức bận rộn nên mới bị trễ nại chưa kết hôn được."Lãnh đạo quân đội của chúng tôi cũng đang thúc giục bọn họ, nói rằng mấy đồng chí trẻ này không thể cứ theo đuổi sự nghiệp mà trì hoãn vấn đề cá nhân. Ông có nghĩ vậy không, Chủ nhiệm Lưu?"Chủ nhiệm Lưu nói thế được?Tất nhiên ông ấy không thể nói rằng Thẩm Mỹ Vân thậm chí còn không thể kết hôn vì chuyện căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo của công xã.Ông ấy không có mặt mũi để nói.Vì vậy, Chủ nhiệm Lưu thúc giục: "Cứ như vậy đi, mấy người đi nói chuyện với Khoa trưởng Lý. Nếu Khoa trưởng Lý đồng ý, tôi cũng sẽ đồng ý. Dù sao, nếu quân đội của cậu mở căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo, không thể bỏ lại xã Thắng Lợi của chúng tôi."

Chủ nhiệm Lưu cau mày: "Ý của cô là, để cho căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo đặt trong quân đội Sao?"

Nếu làm vậy, công xã Thắng Lợi của bọn họ phải làm sao đây?

Vân Mộng Hạ Vũ

Ban đầu, công xã có kế hoạch tận dụng sự phát triển ổn định của căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo này, để cho công xã cố gắng trở nên nổi tiếng ở thành phố.

Hóa ra, đây chỉ là sự khởi đầu.

Sĩ quan hậu cần bên quân đội đã cướp đi những trụ cột của công xã họ chỉ bằng một chiêu.

Chủ nhiệm Lưu sao có thể chấp nhận điều này?

Ông ấy từ chối mà không cần suy nghĩ: "Không được, không được, Sĩ quan hậu cần, cậu đây là muốn khai thác người nền móng về sao, tôi không chấp nhận."

Sĩ quan hậu cần giải thích: "Chủ nhiệm Lưu, nghe tôi nói đã, tôi chưa hề chạm vào nền móng của công xã ngay từ đầu. Nếu tôi làm xáo trộn nền tảng của công xã, đồng chí Thẩm Mỹ Vân sẽ đuổi tôi ra ngoài mà không cần phải nói gì."

"Là như vật, quân đội của chúng tôi cũng có kế hoạch thành lập một căn cứ thí nghiệm nuôi heo, dự định để đồng chí Thẩm Mỹ Vân đi qua làm chủ đạo."

Thấy Chủ nhiệm Lưu nóng nảy, Sĩ quan hậu cần vội vàng nói: "Căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo của công xã cũng không đình chỉ hoạt động, chúng ta có thể đi hai chiều, quân đội cũng có thể giúp công xã nuôi hai con heo giống này."

Chủ nhiệm Lưu không phải là dưa non chưa hiểu sự đời như Thẩm Mỹ Vân, chỉ trong vài câu đã bị đối phương lừa.

Ông ấy cười nhạt: "Vậy không bằng như vậy, sao cậu không mang heo giống của quân đội về công xã để chúng tôi sẽ giúp anh nuôi."

Điều này đột nhiên khiến sĩ quan hậu phải dừng nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-425.html

.]

Rốt cuộc, Sĩ quan hậu cần đã nhìn thấy sóng to gió lớn: "Vậy cũng được, nhưng công xã của ông cũng phải giúp gói gọn công việc của người chồng của đồng chí Thẩm Mỹ Vân."

Chủ nhiệm Lưu đang định nói có thể, nhưng lại bị cắt ngang bởi Sĩ quan hậu cần.

"Ông đừng vội đồng ý. Chồng của đồng chí Thẩm Mỹ Vân hiện đang giữ chức vụ cấp tiểu đoàn trong quân đội chúng tôi, đồng thời cũng là tiểu đoàn trưởng trẻ nhất, tương lai của cậu ấy là vô hạn. Nếu công xã của ông tiếp quản cho chức vụ của cậu ấy thì ít nhất không thể kém hơn so với quân đội của chúng tôi phải không? Nếu không, để chồng của đồng chí Thẩm qua đây sẽ không thỏa đáng lắm."

Chủ nhiệm Lưu sao dám nói kém được?

Phải biết rằng chức vụ hiện tại của ông ấy đã là chức vụ lớn nhất của công xã rồi. Sao ông ấy dám cam kết cho chồng của đồng chí Thẩm qua đây?

Chẳng phải sẽ trì hoãn tương lai tiền đồ của người ta sao?

Chủ nhiệm Lưu không nói.

Sĩ quan hậu cần mỉm cười nói: "Chúng ta đều là những người đã từng trải, đều đã lập gia đình, có sự nghiệp, nhưng bọn người đồng chí Thẩm thì khác chúng ta, bọn họ vẫn là những đồng chí trẻ chưa lập gia đình."

"Tôi cũng không giấu giếm, lừa gạt ông. Lý do tôi đến đây là Thứ nhất, quân đội của chúng ta thiếu người có tài năng như đồng chí Thẩm. Sau đó, báo cáo kết hôn đã được soạn xong một thời gian rồi, nó thuộc về đồng chí Thẩm và Tiểu đoàn trưởng Quý, nhưng vì đồng chí Thẩm quá mức bận rộn nên mới bị trễ nại chưa kết hôn được.

"Lãnh đạo quân đội của chúng tôi cũng đang thúc giục bọn họ, nói rằng mấy đồng chí trẻ này không thể cứ theo đuổi sự nghiệp mà trì hoãn vấn đề cá nhân. Ông có nghĩ vậy không, Chủ nhiệm Lưu?"

Chủ nhiệm Lưu nói thế được?

Tất nhiên ông ấy không thể nói rằng Thẩm Mỹ Vân thậm chí còn không thể kết hôn vì chuyện căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo của công xã.

Ông ấy không có mặt mũi để nói.

Vì vậy, Chủ nhiệm Lưu thúc giục: "Cứ như vậy đi, mấy người đi nói chuyện với Khoa trưởng Lý. Nếu Khoa trưởng Lý đồng ý, tôi cũng sẽ đồng ý. Dù sao, nếu quân đội của cậu mở căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo, không thể bỏ lại xã Thắng Lợi của chúng tôi."

Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70Tác giả: Thiên Sơn Trà Tân QuánTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Mẹ ơi, con đói.” Một cô bé xanh xao vàng vọt, mặc đồ thủy thủ không vừa người, ôm một cái bình sứ còn lớn hơn mặt cô bé, vừa uống nước cho đỡ đói vừa nhỏ giọng khóc nức nở. Thẩm Mỹ Vân nhìn cô bé khóc trước mặt, chỉ cảm thấy tim đều muốn tan nát. “Mẹ có-------“ Có cái gì ấy nhỉ? Thẩm Mỹ Vân cố gắng nhớ lại, nhưng không nhớ ra cái gì cả. Khoảnh khắc kế tiếp. Thẩm Mỹ Vân chợt giật mình tỉnh giấc, cô ngồi dậy từ trên giường, vô thức giơ tay lên sờ con gái bảo bối ngủ bên cạnh. Thấy vẻ mặt con gái bảo bối điềm tĩnh, bộ dáng trắng mềm non nớt. Cô chợt thở phào. May mắn, đứa bé kia không phải con gái của cô. Chỉ là, khi đang suy nghĩ đến giấc mơ trước đó, cô hơi nhíu mày: “Lại nằm mơ.” Giấc mơ này, cô đã liên tục mơ một tháng. Mỗi lần, trong mơ đều có một cô bé, ôm chân của cô, khóc sướt mướt gọi: “Mẹ ơi con đói.” Làm mẹ thấy con gái đói bụng đến xanh xao vàng vọt, lại không cầm được bất cứ thức ăn gì, bộ dáng bất lực. Cũng may đây là mơ. Con gái của cô------ Miên… Chủ nhiệm Lưu cau mày: "Ý của cô là, để cho căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo đặt trong quân đội Sao?"Nếu làm vậy, công xã Thắng Lợi của bọn họ phải làm sao đây?Vân Mộng Hạ VũBan đầu, công xã có kế hoạch tận dụng sự phát triển ổn định của căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo này, để cho công xã cố gắng trở nên nổi tiếng ở thành phố.Hóa ra, đây chỉ là sự khởi đầu.Sĩ quan hậu cần bên quân đội đã cướp đi những trụ cột của công xã họ chỉ bằng một chiêu.Chủ nhiệm Lưu sao có thể chấp nhận điều này?Ông ấy từ chối mà không cần suy nghĩ: "Không được, không được, Sĩ quan hậu cần, cậu đây là muốn khai thác người nền móng về sao, tôi không chấp nhận."Sĩ quan hậu cần giải thích: "Chủ nhiệm Lưu, nghe tôi nói đã, tôi chưa hề chạm vào nền móng của công xã ngay từ đầu. Nếu tôi làm xáo trộn nền tảng của công xã, đồng chí Thẩm Mỹ Vân sẽ đuổi tôi ra ngoài mà không cần phải nói gì.""Là như vật, quân đội của chúng tôi cũng có kế hoạch thành lập một căn cứ thí nghiệm nuôi heo, dự định để đồng chí Thẩm Mỹ Vân đi qua làm chủ đạo."Thấy Chủ nhiệm Lưu nóng nảy, Sĩ quan hậu cần vội vàng nói: "Căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo của công xã cũng không đình chỉ hoạt động, chúng ta có thể đi hai chiều, quân đội cũng có thể giúp công xã nuôi hai con heo giống này."Chủ nhiệm Lưu không phải là dưa non chưa hiểu sự đời như Thẩm Mỹ Vân, chỉ trong vài câu đã bị đối phương lừa.Ông ấy cười nhạt: "Vậy không bằng như vậy, sao cậu không mang heo giống của quân đội về công xã để chúng tôi sẽ giúp anh nuôi."Điều này đột nhiên khiến sĩ quan hậu phải dừng nói.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-425.html.]Rốt cuộc, Sĩ quan hậu cần đã nhìn thấy sóng to gió lớn: "Vậy cũng được, nhưng công xã của ông cũng phải giúp gói gọn công việc của người chồng của đồng chí Thẩm Mỹ Vân."Chủ nhiệm Lưu đang định nói có thể, nhưng lại bị cắt ngang bởi Sĩ quan hậu cần."Ông đừng vội đồng ý. Chồng của đồng chí Thẩm Mỹ Vân hiện đang giữ chức vụ cấp tiểu đoàn trong quân đội chúng tôi, đồng thời cũng là tiểu đoàn trưởng trẻ nhất, tương lai của cậu ấy là vô hạn. Nếu công xã của ông tiếp quản cho chức vụ của cậu ấy thì ít nhất không thể kém hơn so với quân đội của chúng tôi phải không? Nếu không, để chồng của đồng chí Thẩm qua đây sẽ không thỏa đáng lắm."Chủ nhiệm Lưu sao dám nói kém được?Phải biết rằng chức vụ hiện tại của ông ấy đã là chức vụ lớn nhất của công xã rồi. Sao ông ấy dám cam kết cho chồng của đồng chí Thẩm qua đây?Chẳng phải sẽ trì hoãn tương lai tiền đồ của người ta sao?Chủ nhiệm Lưu không nói.Sĩ quan hậu cần mỉm cười nói: "Chúng ta đều là những người đã từng trải, đều đã lập gia đình, có sự nghiệp, nhưng bọn người đồng chí Thẩm thì khác chúng ta, bọn họ vẫn là những đồng chí trẻ chưa lập gia đình.""Tôi cũng không giấu giếm, lừa gạt ông. Lý do tôi đến đây là Thứ nhất, quân đội của chúng ta thiếu người có tài năng như đồng chí Thẩm. Sau đó, báo cáo kết hôn đã được soạn xong một thời gian rồi, nó thuộc về đồng chí Thẩm và Tiểu đoàn trưởng Quý, nhưng vì đồng chí Thẩm quá mức bận rộn nên mới bị trễ nại chưa kết hôn được."Lãnh đạo quân đội của chúng tôi cũng đang thúc giục bọn họ, nói rằng mấy đồng chí trẻ này không thể cứ theo đuổi sự nghiệp mà trì hoãn vấn đề cá nhân. Ông có nghĩ vậy không, Chủ nhiệm Lưu?"Chủ nhiệm Lưu nói thế được?Tất nhiên ông ấy không thể nói rằng Thẩm Mỹ Vân thậm chí còn không thể kết hôn vì chuyện căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo của công xã.Ông ấy không có mặt mũi để nói.Vì vậy, Chủ nhiệm Lưu thúc giục: "Cứ như vậy đi, mấy người đi nói chuyện với Khoa trưởng Lý. Nếu Khoa trưởng Lý đồng ý, tôi cũng sẽ đồng ý. Dù sao, nếu quân đội của cậu mở căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo, không thể bỏ lại xã Thắng Lợi của chúng tôi."

Chương 425