“An Vãn, em cũng đừng trách tôi. Thực sự là do gần đây danh tiếng của em trong giới giải trí quá tệ. Nghe tên em là các nhãn hàng đều không muốn hợp tác nữa. Tạm thời đóng băng hoạt động của em là quyết định của công ty, điều này tốt cho cả em lẫn tôi.” Người đại diện Lâm Tuyết Dung đứng trong căn phòng khách trang nhã, đơn giản nhưng sang trọng, nhún vai với giọng điệu mỉa mai. Cô ta nói: “Em cũng biết rồi đó, mạng internet chẳng bao giờ nhớ lâu. Đợi một thời gian nữa khi cư dân mạng quên hết scandal của em, công ty tự nhiên sẽ sắp xếp để em trở lại.” Trên chiếc sofa đối diện Lâm Tuyết Dung, một cô gái trẻ ngồi ngay ngắn, trên mặt đặt quyển sách, che đi hết khuôn mặt và biểu cảm. Cô khoanh tay trước ngực, toát ra vẻ xa cách, như thể bức tượng ngọc lạnh lẽo, hoàn toàn không bị lay động bởi thế giới xung quanh. Nhận thấy mình đã nói nãy giờ mà đối phương chẳng có chút phản ứng, Lâm Tuyết Dung thoáng vẻ giận dữ. Cô ta hừ lạnh: “Tóm lại là, An Vãn, khoảng thời gian này em cố mà chịu đựng…
Chương 202: Thỉnh phong (4)
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt QuangTác giả: Cáo Đuôi BựTruyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“An Vãn, em cũng đừng trách tôi. Thực sự là do gần đây danh tiếng của em trong giới giải trí quá tệ. Nghe tên em là các nhãn hàng đều không muốn hợp tác nữa. Tạm thời đóng băng hoạt động của em là quyết định của công ty, điều này tốt cho cả em lẫn tôi.” Người đại diện Lâm Tuyết Dung đứng trong căn phòng khách trang nhã, đơn giản nhưng sang trọng, nhún vai với giọng điệu mỉa mai. Cô ta nói: “Em cũng biết rồi đó, mạng internet chẳng bao giờ nhớ lâu. Đợi một thời gian nữa khi cư dân mạng quên hết scandal của em, công ty tự nhiên sẽ sắp xếp để em trở lại.” Trên chiếc sofa đối diện Lâm Tuyết Dung, một cô gái trẻ ngồi ngay ngắn, trên mặt đặt quyển sách, che đi hết khuôn mặt và biểu cảm. Cô khoanh tay trước ngực, toát ra vẻ xa cách, như thể bức tượng ngọc lạnh lẽo, hoàn toàn không bị lay động bởi thế giới xung quanh. Nhận thấy mình đã nói nãy giờ mà đối phương chẳng có chút phản ứng, Lâm Tuyết Dung thoáng vẻ giận dữ. Cô ta hừ lạnh: “Tóm lại là, An Vãn, khoảng thời gian này em cố mà chịu đựng… Lương An Vãn nhìn ra điều gì đó, liền gật đầu và nói: “Cậu gặp phải vận xui chính là vì cậu gặp phải đứa trẻ kỳ lạ đó.” “Chủ phòng, chị có nghĩ đấy là thứ không sạch sẽ không? Tôi xui xẻo vì cậu bé kỳ lạ đó sao?” Trong phòng livestream, các cư dân mạng cũng đang tranh luận sôi nổi. [Trời ạ, nghe như chuyện ma vậy!] [Tết mà gặp phải chuyện thế này, đúng là tồi tệ.] [Đẩy Lùi Vận Xui thật đáng thương, đúng là số khổ mà.] Lương An Vãn nhìn [Đẩy Lùi Vận Xui] rồi thở dài nói: “Cậu nói đúng một nửa. Vận xui của cậu thực sự là do đứa trẻ đó mang đến nhưng nó không phải là thứ không sạch sẽ gì đâu mà là một con chồn vàng đến để ‘thỉnh phong’.” (*“Thỉnh phong” là một nghi thức trong dân gian, khi yêu quái muốn hóa thành người phải được con người thừa nhận “giống người” thì mới có thể giữ được hình dáng và tu vi.) [Đẩy Lùi Vận Xui]: “???” Cư dân mạng trong phòng livestream: [???] [Tôi hiểu rồi, hóa ra không phải đứa trẻ mà là một con chồn vàng từ đầu đến cuối! Cái mà người ta nhìn thấy đâu phải bộ đồ thú bông mà chính là da của con chồn vàng!] [Không kỳ lạ sao, đứa bé nói sống trong núi, đuôi tự động động mà.] [Nhưng sao chồn vàng lại nói được tiếng người? Không phải nói sau Cách mạng Văn hóa không được phép tu luyện thành tinh sao?] [Thỉnh phong là gì vậy?] Lương An Vãn thấy mọi người vẫn chưa hiểu, từ tốn giải thích: “Ở miền Bắc, có truyền thuyết về năm loài vật linh thiêng được gọi là 'Ngũ Tiên', gồm có hồ, hoàng, bạch, liễu và hôi. Trong đó, hoàng là chỉ loài chồn vàng.” “Những loài vật này đều có thể tu luyện, mỗi loài có cách tu luyện khác nhau nhưng một khi thành công, không chỉ bảo vệ một khu vực mà còn có thể đạt đến cảnh giới tiên. Chồn vàng có một cách tu luyện rất đặc biệt, khi đạt đến một mức độ nhất định cần phải tìm người để 'thỉnh phong', tức là chuyện mà cậu gặp phải.” “Thỉnh phong, thực ra là hành động xin phép để quá trình tu luyện được công nhận. Con người là sinh vật được thiên đạo yêu thương nên con chồn vàng cần có sự đồng ý của con người để hoàn thành tu luyện, đạt được công đức viên mãn và trở thành người.” Nghe vậy, [Đẩy Lùi Vận Xui] cuối cùng cũng hiểu. Anh nuốt khan, hỏi: “Vậy, tôi gặp phải vận xui vì không trả lời câu hỏi của con chồn vàng à?” Lương An Vãn dở khóc dở cười gật đầu: “Nếu trả lời có, con chồn vàng sẽ cảm kích và coi cậu như ân nhân, trả ơn cậu. Nhưng nếu trả lời không có, hoặc giống như cậu, không trả lời mà bỏ đi thì công tu luyện mấy chục năm của con chồn vàng sẽ đổ sông đổ biển. Con chồn vàng là loài có tính cách rất kiên quyết, không phải ai cũng dễ dàng bỏ qua. Cậu phá hỏng công đức của nó, chắc chắn nó sẽ báo thù.” “Và tất cả vận xui này chính là do nó mang đến.” Đầu óc của [Tránh Xa Vận Xui] giờ rối như tơ vò. Nghĩ đến những chuyện xui xẻo đã trải qua suốt nửa năm qua, trong lòng cậu không khỏi trào dâng trào oán hận. Nhưng nghĩ lại, con chồn vàng bị mất hết trăm năm tu hành cùng thật đáng thương. Trong phút chốc, cậu không biết phải nghĩ thế nào cho đúng. [Nhưng chẳng phải vừa nãy cậu ấy nói là đã xoa đầu “đứa trẻ” kia, còn hỏi nó là con nhà ai sao? Như vậy chẳng phải là đã trả lời câu hỏi rồi à?] [Đúng thế, nếu không giống người thì ai lại hỏi câu đó chứ?] Thấy những bình luận như vậy, Lương An Vãn lắc đầu, quả quyết nói: “Không được. Việc ‘thỉnh phong’ phải nhận được câu trả lời rõ ràng, dứt khoát.”
Lương An Vãn nhìn ra điều gì đó, liền gật đầu và nói: “Cậu gặp phải vận xui chính là vì cậu gặp phải đứa trẻ kỳ lạ đó.”
“Chủ phòng, chị có nghĩ đấy là thứ không sạch sẽ không? Tôi xui xẻo vì cậu bé kỳ lạ đó sao?”
Trong phòng livestream, các cư dân mạng cũng đang tranh luận sôi nổi.
[Trời ạ, nghe như chuyện ma vậy!]
[Tết mà gặp phải chuyện thế này, đúng là tồi tệ.]
[Đẩy Lùi Vận Xui thật đáng thương, đúng là số khổ mà.]
Lương An Vãn nhìn [Đẩy Lùi Vận Xui] rồi thở dài nói: “Cậu nói đúng một nửa. Vận xui của cậu thực sự là do đứa trẻ đó mang đến nhưng nó không phải là thứ không sạch sẽ gì đâu mà là một con chồn vàng đến để ‘thỉnh phong’.”
(*“Thỉnh phong” là một nghi thức trong dân gian, khi yêu quái muốn hóa thành người phải được con người thừa nhận “giống người” thì mới có thể giữ được hình dáng và tu vi.)
[Đẩy Lùi Vận Xui]: “???”
Cư dân mạng trong phòng livestream: [???]
[Tôi hiểu rồi, hóa ra không phải đứa trẻ mà là một con chồn vàng từ đầu đến cuối! Cái mà người ta nhìn thấy đâu phải bộ đồ thú bông mà chính là da của con chồn vàng!]
[Không kỳ lạ sao, đứa bé nói sống trong núi, đuôi tự động động mà.]
[Nhưng sao chồn vàng lại nói được tiếng người? Không phải nói sau Cách mạng Văn hóa không được phép tu luyện thành tinh sao?]
[Thỉnh phong là gì vậy?]
Lương An Vãn thấy mọi người vẫn chưa hiểu, từ tốn giải thích: “Ở miền Bắc, có truyền thuyết về năm loài vật linh thiêng được gọi là 'Ngũ Tiên', gồm có hồ, hoàng, bạch, liễu và hôi. Trong đó, hoàng là chỉ loài chồn vàng.”
“Những loài vật này đều có thể tu luyện, mỗi loài có cách tu luyện khác nhau nhưng một khi thành công, không chỉ bảo vệ một khu vực mà còn có thể đạt đến cảnh giới tiên. Chồn vàng có một cách tu luyện rất đặc biệt, khi đạt đến một mức độ nhất định cần phải tìm người để 'thỉnh phong', tức là chuyện mà cậu gặp phải.”
“Thỉnh phong, thực ra là hành động xin phép để quá trình tu luyện được công nhận. Con người là sinh vật được thiên đạo yêu thương nên con chồn vàng cần có sự đồng ý của con người để hoàn thành tu luyện, đạt được công đức viên mãn và trở thành người.”
Nghe vậy, [Đẩy Lùi Vận Xui] cuối cùng cũng hiểu.
Anh nuốt khan, hỏi: “Vậy, tôi gặp phải vận xui vì không trả lời câu hỏi của con chồn vàng à?”
Lương An Vãn dở khóc dở cười gật đầu: “Nếu trả lời có, con chồn vàng sẽ cảm kích và coi cậu như ân nhân, trả ơn cậu. Nhưng nếu trả lời không có, hoặc giống như cậu, không trả lời mà bỏ đi thì công tu luyện mấy chục năm của con chồn vàng sẽ đổ sông đổ biển. Con chồn vàng là loài có tính cách rất kiên quyết, không phải ai cũng dễ dàng bỏ qua. Cậu phá hỏng công đức của nó, chắc chắn nó sẽ báo thù.”
“Và tất cả vận xui này chính là do nó mang đến.”
Đầu óc của [Tránh Xa Vận Xui] giờ rối như tơ vò.
Nghĩ đến những chuyện xui xẻo đã trải qua suốt nửa năm qua, trong lòng cậu không khỏi trào dâng trào oán hận. Nhưng nghĩ lại, con chồn vàng bị mất hết trăm năm tu hành cùng thật đáng thương.
Trong phút chốc, cậu không biết phải nghĩ thế nào cho đúng.
[Nhưng chẳng phải vừa nãy cậu ấy nói là đã xoa đầu “đứa trẻ” kia, còn hỏi nó là con nhà ai sao? Như vậy chẳng phải là đã trả lời câu hỏi rồi à?]
[Đúng thế, nếu không giống người thì ai lại hỏi câu đó chứ?]
Thấy những bình luận như vậy, Lương An Vãn lắc đầu, quả quyết nói: “Không được. Việc ‘thỉnh phong’ phải nhận được câu trả lời rõ ràng, dứt khoát.”
Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt QuangTác giả: Cáo Đuôi BựTruyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“An Vãn, em cũng đừng trách tôi. Thực sự là do gần đây danh tiếng của em trong giới giải trí quá tệ. Nghe tên em là các nhãn hàng đều không muốn hợp tác nữa. Tạm thời đóng băng hoạt động của em là quyết định của công ty, điều này tốt cho cả em lẫn tôi.” Người đại diện Lâm Tuyết Dung đứng trong căn phòng khách trang nhã, đơn giản nhưng sang trọng, nhún vai với giọng điệu mỉa mai. Cô ta nói: “Em cũng biết rồi đó, mạng internet chẳng bao giờ nhớ lâu. Đợi một thời gian nữa khi cư dân mạng quên hết scandal của em, công ty tự nhiên sẽ sắp xếp để em trở lại.” Trên chiếc sofa đối diện Lâm Tuyết Dung, một cô gái trẻ ngồi ngay ngắn, trên mặt đặt quyển sách, che đi hết khuôn mặt và biểu cảm. Cô khoanh tay trước ngực, toát ra vẻ xa cách, như thể bức tượng ngọc lạnh lẽo, hoàn toàn không bị lay động bởi thế giới xung quanh. Nhận thấy mình đã nói nãy giờ mà đối phương chẳng có chút phản ứng, Lâm Tuyết Dung thoáng vẻ giận dữ. Cô ta hừ lạnh: “Tóm lại là, An Vãn, khoảng thời gian này em cố mà chịu đựng… Lương An Vãn nhìn ra điều gì đó, liền gật đầu và nói: “Cậu gặp phải vận xui chính là vì cậu gặp phải đứa trẻ kỳ lạ đó.” “Chủ phòng, chị có nghĩ đấy là thứ không sạch sẽ không? Tôi xui xẻo vì cậu bé kỳ lạ đó sao?” Trong phòng livestream, các cư dân mạng cũng đang tranh luận sôi nổi. [Trời ạ, nghe như chuyện ma vậy!] [Tết mà gặp phải chuyện thế này, đúng là tồi tệ.] [Đẩy Lùi Vận Xui thật đáng thương, đúng là số khổ mà.] Lương An Vãn nhìn [Đẩy Lùi Vận Xui] rồi thở dài nói: “Cậu nói đúng một nửa. Vận xui của cậu thực sự là do đứa trẻ đó mang đến nhưng nó không phải là thứ không sạch sẽ gì đâu mà là một con chồn vàng đến để ‘thỉnh phong’.” (*“Thỉnh phong” là một nghi thức trong dân gian, khi yêu quái muốn hóa thành người phải được con người thừa nhận “giống người” thì mới có thể giữ được hình dáng và tu vi.) [Đẩy Lùi Vận Xui]: “???” Cư dân mạng trong phòng livestream: [???] [Tôi hiểu rồi, hóa ra không phải đứa trẻ mà là một con chồn vàng từ đầu đến cuối! Cái mà người ta nhìn thấy đâu phải bộ đồ thú bông mà chính là da của con chồn vàng!] [Không kỳ lạ sao, đứa bé nói sống trong núi, đuôi tự động động mà.] [Nhưng sao chồn vàng lại nói được tiếng người? Không phải nói sau Cách mạng Văn hóa không được phép tu luyện thành tinh sao?] [Thỉnh phong là gì vậy?] Lương An Vãn thấy mọi người vẫn chưa hiểu, từ tốn giải thích: “Ở miền Bắc, có truyền thuyết về năm loài vật linh thiêng được gọi là 'Ngũ Tiên', gồm có hồ, hoàng, bạch, liễu và hôi. Trong đó, hoàng là chỉ loài chồn vàng.” “Những loài vật này đều có thể tu luyện, mỗi loài có cách tu luyện khác nhau nhưng một khi thành công, không chỉ bảo vệ một khu vực mà còn có thể đạt đến cảnh giới tiên. Chồn vàng có một cách tu luyện rất đặc biệt, khi đạt đến một mức độ nhất định cần phải tìm người để 'thỉnh phong', tức là chuyện mà cậu gặp phải.” “Thỉnh phong, thực ra là hành động xin phép để quá trình tu luyện được công nhận. Con người là sinh vật được thiên đạo yêu thương nên con chồn vàng cần có sự đồng ý của con người để hoàn thành tu luyện, đạt được công đức viên mãn và trở thành người.” Nghe vậy, [Đẩy Lùi Vận Xui] cuối cùng cũng hiểu. Anh nuốt khan, hỏi: “Vậy, tôi gặp phải vận xui vì không trả lời câu hỏi của con chồn vàng à?” Lương An Vãn dở khóc dở cười gật đầu: “Nếu trả lời có, con chồn vàng sẽ cảm kích và coi cậu như ân nhân, trả ơn cậu. Nhưng nếu trả lời không có, hoặc giống như cậu, không trả lời mà bỏ đi thì công tu luyện mấy chục năm của con chồn vàng sẽ đổ sông đổ biển. Con chồn vàng là loài có tính cách rất kiên quyết, không phải ai cũng dễ dàng bỏ qua. Cậu phá hỏng công đức của nó, chắc chắn nó sẽ báo thù.” “Và tất cả vận xui này chính là do nó mang đến.” Đầu óc của [Tránh Xa Vận Xui] giờ rối như tơ vò. Nghĩ đến những chuyện xui xẻo đã trải qua suốt nửa năm qua, trong lòng cậu không khỏi trào dâng trào oán hận. Nhưng nghĩ lại, con chồn vàng bị mất hết trăm năm tu hành cùng thật đáng thương. Trong phút chốc, cậu không biết phải nghĩ thế nào cho đúng. [Nhưng chẳng phải vừa nãy cậu ấy nói là đã xoa đầu “đứa trẻ” kia, còn hỏi nó là con nhà ai sao? Như vậy chẳng phải là đã trả lời câu hỏi rồi à?] [Đúng thế, nếu không giống người thì ai lại hỏi câu đó chứ?] Thấy những bình luận như vậy, Lương An Vãn lắc đầu, quả quyết nói: “Không được. Việc ‘thỉnh phong’ phải nhận được câu trả lời rõ ràng, dứt khoát.”