Đêm qua vừa mới trải qua một trận mưa to, không khí tràn ngập hơi ẩm. Một phụ nhân trung niên chừng ba mươi tuổi cau mày đi từ sân vườn ẩm ướt vào, nhìn xiêm y bằng lụa bị vấy bùn đất, trong lòng tích tụ đầy tức giận. Bà ta biết ngay đám nha hoàn hầu hạ ở Trúc Viện lại lười biếng, cả đất đầy lá rụng và cành hoa cũng không dọn dẹp, lát nữa nếu bị cáo trạng lên phu nhân, bà ta mất mặt thì nhất định sẽ không để yên cho bọn họ. Đi gần hơn, nhìn quanh một lượt, dưới mái hiên chẳng thấy bóng dáng ai. Bà ta càng thêm tức giận, thầm mắng một đám đồ mắt ngắn, cành cao ngay trước mắt cũng không biết leo lên nịnh bợ. "Cốc cốc cốc" Nhìn cánh cửa phòng đóng chặt, bà ta do dự một chút, đưa tay gõ cửa, gọi: "Ngũ cô nương có đó không? Lão gia và phu nhân cho mời." Trong phòng vang lên tiếng bước chân khe khẽ, một nha hoàn mặc váy vải bông màu lam mở cửa, thấy người đến thì có chút kinh ngạc: "Lâm mama, sao sớm vậy, cô nương nhà ta vừa mới thức dậy." "Không sớm nữa, lão gia và phu nhân có việc gấp cần…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...