Ở nước B chiến tranh đẫm m.á.u vừa kết thúc. Lực lượng quân đội thở phào một hơi cực nhọc, vừa vui mừng vừa xót xa. Chứng kiến từ dòng m.á.u ấm nóng chuyển sang t.h.i t.h.ể lạnh ngắt của chiến hữu, dòng lệ đắng cay của người thân, tiếng gào thét xé nát tim gan của những người ở lại. Một cậu nhóc bốn tuổi hăng say chơi chong chóng do chính tay người ba quân nhân làm ra, bên cạnh nhóc là t.h.i t.h.ể nát bét của người cha, và lỗ thủng ở tim của người mẹ. Nhóc không biết, nhóc ngồi đơn côi một mình cùng với chiếc chong chóng trên tay, đôi môi trẻ thơ thổi phì phò, bi bô kêu cha gọi mẹ rồi cười nứt nẻ, tiếng cười thơ ngây khiến ai cũng chạnh lòng, nhưng đáp lại từng tiếng kêu non nớt ấy lại là hai mảnh t.h.i t.h.ể lạnh lẽo. Nó không biết, cha mẹ nó mất rồi. Tống Miên cởi mũ xanh chiến đấu, quần áo đã đầy bẩn thỉu, m.á.u tươi lẫn lộn bùn đất bám chặt vào người, sắc mặt ảm đạm cùng hai hàng dọc của quân nhân, tất cả nghiêm mình ưỡn n.g.ự.c trang trọng giơ tay chào tiễn biệt người ra đi. "…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...