"Ưm... Nặng quá..." Trì Tuệ cảm thấy có một thứ gì đó như cây gậy gỗ nặng nề đè ngang người mình. Cô cố giãy giụa, hai tay quơ quào vô thức xung quanh để tìm cách thoát ra khỏi thứ đang đè ép mình. Nhưng cái thứ ấy vừa nặng vừa cứng, đè chặt vào n.g.ự.c cô, khiến cô không thở nổi. Trì Tuệ mơ màng mở mắt ra, không ngờ lại thấy trên n.g.ự.c mình là một cánh tay đầy cơ bắp! Cô cứng người, từ từ quay đầu nhìn sang bên cạnh, khi nhìn thấy bờ n.g.ự.c cuồn cuộn cơ bắp của người đàn ông, cô hoảng sợ suýt chút nữa hét lên. Người đàn ông có vẻ như bị hành động quơ quào của cô làm phiền, mày kiếm khẽ nhíu lại, anh không mở mắt, chỉ dùng bàn tay to lớn tóm gọn cổ tay mảnh khảnh của cô. Lòng bàn tay anh nóng hổi. Khoảnh khắc cổ tay bị anh nắm lấy, cả người Trì Tuệ run rẩy, hàng mi cong khẽ rung lên và nước mắt bắt đầu trào ra. "Ưm... Anh buông tôi ra... đau quá..." Giọng nói nhỏ nhẹ của cô truyền vào tai, khiến mí mắt của Quý Nguyên Sơ giật mạnh, anh mở bừng mắt. Trước mắt anh là một người phụ nữ…

Chương 3

Thập Niên 70: Tiểu Kiều Thê Mang Không Gian Diệu KỳTác giả: Vượng Vượng Tuyết Bính Siêu Hảo Đảm/旺旺雪柄超好胆Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Ưm... Nặng quá..." Trì Tuệ cảm thấy có một thứ gì đó như cây gậy gỗ nặng nề đè ngang người mình. Cô cố giãy giụa, hai tay quơ quào vô thức xung quanh để tìm cách thoát ra khỏi thứ đang đè ép mình. Nhưng cái thứ ấy vừa nặng vừa cứng, đè chặt vào n.g.ự.c cô, khiến cô không thở nổi. Trì Tuệ mơ màng mở mắt ra, không ngờ lại thấy trên n.g.ự.c mình là một cánh tay đầy cơ bắp! Cô cứng người, từ từ quay đầu nhìn sang bên cạnh, khi nhìn thấy bờ n.g.ự.c cuồn cuộn cơ bắp của người đàn ông, cô hoảng sợ suýt chút nữa hét lên. Người đàn ông có vẻ như bị hành động quơ quào của cô làm phiền, mày kiếm khẽ nhíu lại, anh không mở mắt, chỉ dùng bàn tay to lớn tóm gọn cổ tay mảnh khảnh của cô. Lòng bàn tay anh nóng hổi. Khoảnh khắc cổ tay bị anh nắm lấy, cả người Trì Tuệ run rẩy, hàng mi cong khẽ rung lên và nước mắt bắt đầu trào ra. "Ưm... Anh buông tôi ra... đau quá..." Giọng nói nhỏ nhẹ của cô truyền vào tai, khiến mí mắt của Quý Nguyên Sơ giật mạnh, anh mở bừng mắt. Trước mắt anh là một người phụ nữ… Đội dân quân gật đầu, vác s.ú.n.g bước tới trước cửa, gõ cửa mạnh mấy lần, rồi giật phăng cánh cửa mục nát. "Rầm!" Cánh cửa đổ xuống.Bên ngoài, Trì Bảo Châu suýt bật cười thành tiếng. Nhìn xem, ngay cả ông trời cũng đứng về phía cô.Đội dân quân không ngạc nhiên với cảnh tượng này, họ phủi tay rồi sải bước vào phòng. Trì Bảo Châu lập tức theo sau.Đội dân quân nhìn thấy Trì Tuệ và Quý Nguyên Sơ là nam nữ ở riêng trong phòng, không cần suy nghĩ liền định tiến tới bắt giữ cả hai.Khi bàn tay sắp chạm vào Trì Tuệ, Quý Nguyên Sơ bước lên một bước, chắn trước mặt cô."Đồng chí, chưa hiểu rõ sự tình đã bắt người sao?"Trì Bảo Châu thấy vậy liền vội nói: "Đồng chí, chị tôi chắc chắn không cố ý đâu, chị ấy vừa mới đính hôn với anh Chu mấy ngày trước, sao có thể hôm nay lại ngủ cùng người đàn ông khác chứ?""Cái gì? Còn đính hôn với người khác rồi!" Đội trưởng dân quân ngạc nhiên. Tội này càng nặng thêm!Trì Bảo Châu vội vàng gật đầu."Đúng vậy, chị tôi sắp sửa xuất giá rồi, đồng chí dân quân, xin hãy tha cho họ."Mấy bà thím bên cạnh cũng đồng tình: "Phải đó, chuyện này đúng là rắc rối quá, cậu Chu tốt như vậy, kết quả lại như thế... Chậc.""Phải đấy, thật không ngờ.""Im miệng!"Người của đội dân quân quát Trì Bảo Châu, giọng đầy tức giận: "Đây là tội phá hoại thuần phong mỹ tục, trọng tội đấy, không phải muốn tha là có thể tha!""Chuyện này..."Trì Bảo Châu như bị bọn họ làm cho sợ hãi, quay đầu nhìn Trì Tuệ."Chị, không phải em không muốn giúp chị, nhưng em cũng không có cách nào..."Người của đội dân quân nhìn Trì Bảo Châu với vẻ tán thưởng."Cô bé, hình như chính cô là người tố cáo phải không? Rất có ý thức."Nói xong, anh ta không quan tâm đến vẻ mặt xấu hổ của Trì Bảo Châu, quét mắt ra lệnh, "Bắt hai người họ lại!""Dạ.""Khoan đã!""Chờ đã!"Trì Tuệ và Quý Nguyên Sơ đồng thanh lên tiếng, nghe thấy giọng đối phương, cả hai không hẹn mà cùng nhìn sang nhau.Quý Nguyên Sơ lắc đầu, bước lên một bước chắn trước mặt cô.Một người đàn ông với thân hình cao lớn, cơ bắp rắn chắc đứng trước mặt mình, sắc mặt đầy nghiêm nghị, khiến những người trong đội dân quân cũng không khỏi lùi lại một bước.Quý Nguyên Sơ chắn Trì Tuệ thật chặt, "Đồng chí dân quân, chuyện còn chưa rõ ràng, đừng vội bắt người."Đội trưởng dân quân cau mày, đã bị bắt quả tang trên giường rồi, còn chưa rõ sao? Chẳng lẽ phải đợi đến khi cả hai ***** mới coi là rõ ràng?

Đội dân quân gật đầu, vác s.ú.n.g bước tới trước cửa, gõ cửa mạnh mấy lần, rồi giật phăng cánh cửa mục nát. "Rầm!" Cánh cửa đổ xuống.

Bên ngoài, Trì Bảo Châu suýt bật cười thành tiếng. Nhìn xem, ngay cả ông trời cũng đứng về phía cô.

Đội dân quân không ngạc nhiên với cảnh tượng này, họ phủi tay rồi sải bước vào phòng. Trì Bảo Châu lập tức theo sau.

Đội dân quân nhìn thấy Trì Tuệ và Quý Nguyên Sơ là nam nữ ở riêng trong phòng, không cần suy nghĩ liền định tiến tới bắt giữ cả hai.

Khi bàn tay sắp chạm vào Trì Tuệ, Quý Nguyên Sơ bước lên một bước, chắn trước mặt cô.

"Đồng chí, chưa hiểu rõ sự tình đã bắt người sao?"

Trì Bảo Châu thấy vậy liền vội nói: "Đồng chí, chị tôi chắc chắn không cố ý đâu, chị ấy vừa mới đính hôn với anh Chu mấy ngày trước, sao có thể hôm nay lại ngủ cùng người đàn ông khác chứ?"

"Cái gì? Còn đính hôn với người khác rồi!" Đội trưởng dân quân ngạc nhiên. Tội này càng nặng thêm!

Trì Bảo Châu vội vàng gật đầu.

"Đúng vậy, chị tôi sắp sửa xuất giá rồi, đồng chí dân quân, xin hãy tha cho họ."

Mấy bà thím bên cạnh cũng đồng tình: "Phải đó, chuyện này đúng là rắc rối quá, cậu Chu tốt như vậy, kết quả lại như thế... Chậc."

"Phải đấy, thật không ngờ."

"Im miệng!"

Người của đội dân quân quát Trì Bảo Châu, giọng đầy tức giận: "Đây là tội phá hoại thuần phong mỹ tục, trọng tội đấy, không phải muốn tha là có thể tha!"

"Chuyện này..."

Trì Bảo Châu như bị bọn họ làm cho sợ hãi, quay đầu nhìn Trì Tuệ.

"Chị, không phải em không muốn giúp chị, nhưng em cũng không có cách nào..."

Người của đội dân quân nhìn Trì Bảo Châu với vẻ tán thưởng.

"Cô bé, hình như chính cô là người tố cáo phải không? Rất có ý thức."

Nói xong, anh ta không quan tâm đến vẻ mặt xấu hổ của Trì Bảo Châu, quét mắt ra lệnh, "Bắt hai người họ lại!"

"Dạ."

"Khoan đã!"

"Chờ đã!"

Trì Tuệ và Quý Nguyên Sơ đồng thanh lên tiếng, nghe thấy giọng đối phương, cả hai không hẹn mà cùng nhìn sang nhau.

Quý Nguyên Sơ lắc đầu, bước lên một bước chắn trước mặt cô.

Một người đàn ông với thân hình cao lớn, cơ bắp rắn chắc đứng trước mặt mình, sắc mặt đầy nghiêm nghị, khiến những người trong đội dân quân cũng không khỏi lùi lại một bước.

Quý Nguyên Sơ chắn Trì Tuệ thật chặt, "Đồng chí dân quân, chuyện còn chưa rõ ràng, đừng vội bắt người."

Đội trưởng dân quân cau mày, đã bị bắt quả tang trên giường rồi, còn chưa rõ sao? Chẳng lẽ phải đợi đến khi cả hai ***** mới coi là rõ ràng?

Thập Niên 70: Tiểu Kiều Thê Mang Không Gian Diệu KỳTác giả: Vượng Vượng Tuyết Bính Siêu Hảo Đảm/旺旺雪柄超好胆Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Ưm... Nặng quá..." Trì Tuệ cảm thấy có một thứ gì đó như cây gậy gỗ nặng nề đè ngang người mình. Cô cố giãy giụa, hai tay quơ quào vô thức xung quanh để tìm cách thoát ra khỏi thứ đang đè ép mình. Nhưng cái thứ ấy vừa nặng vừa cứng, đè chặt vào n.g.ự.c cô, khiến cô không thở nổi. Trì Tuệ mơ màng mở mắt ra, không ngờ lại thấy trên n.g.ự.c mình là một cánh tay đầy cơ bắp! Cô cứng người, từ từ quay đầu nhìn sang bên cạnh, khi nhìn thấy bờ n.g.ự.c cuồn cuộn cơ bắp của người đàn ông, cô hoảng sợ suýt chút nữa hét lên. Người đàn ông có vẻ như bị hành động quơ quào của cô làm phiền, mày kiếm khẽ nhíu lại, anh không mở mắt, chỉ dùng bàn tay to lớn tóm gọn cổ tay mảnh khảnh của cô. Lòng bàn tay anh nóng hổi. Khoảnh khắc cổ tay bị anh nắm lấy, cả người Trì Tuệ run rẩy, hàng mi cong khẽ rung lên và nước mắt bắt đầu trào ra. "Ưm... Anh buông tôi ra... đau quá..." Giọng nói nhỏ nhẹ của cô truyền vào tai, khiến mí mắt của Quý Nguyên Sơ giật mạnh, anh mở bừng mắt. Trước mắt anh là một người phụ nữ… Đội dân quân gật đầu, vác s.ú.n.g bước tới trước cửa, gõ cửa mạnh mấy lần, rồi giật phăng cánh cửa mục nát. "Rầm!" Cánh cửa đổ xuống.Bên ngoài, Trì Bảo Châu suýt bật cười thành tiếng. Nhìn xem, ngay cả ông trời cũng đứng về phía cô.Đội dân quân không ngạc nhiên với cảnh tượng này, họ phủi tay rồi sải bước vào phòng. Trì Bảo Châu lập tức theo sau.Đội dân quân nhìn thấy Trì Tuệ và Quý Nguyên Sơ là nam nữ ở riêng trong phòng, không cần suy nghĩ liền định tiến tới bắt giữ cả hai.Khi bàn tay sắp chạm vào Trì Tuệ, Quý Nguyên Sơ bước lên một bước, chắn trước mặt cô."Đồng chí, chưa hiểu rõ sự tình đã bắt người sao?"Trì Bảo Châu thấy vậy liền vội nói: "Đồng chí, chị tôi chắc chắn không cố ý đâu, chị ấy vừa mới đính hôn với anh Chu mấy ngày trước, sao có thể hôm nay lại ngủ cùng người đàn ông khác chứ?""Cái gì? Còn đính hôn với người khác rồi!" Đội trưởng dân quân ngạc nhiên. Tội này càng nặng thêm!Trì Bảo Châu vội vàng gật đầu."Đúng vậy, chị tôi sắp sửa xuất giá rồi, đồng chí dân quân, xin hãy tha cho họ."Mấy bà thím bên cạnh cũng đồng tình: "Phải đó, chuyện này đúng là rắc rối quá, cậu Chu tốt như vậy, kết quả lại như thế... Chậc.""Phải đấy, thật không ngờ.""Im miệng!"Người của đội dân quân quát Trì Bảo Châu, giọng đầy tức giận: "Đây là tội phá hoại thuần phong mỹ tục, trọng tội đấy, không phải muốn tha là có thể tha!""Chuyện này..."Trì Bảo Châu như bị bọn họ làm cho sợ hãi, quay đầu nhìn Trì Tuệ."Chị, không phải em không muốn giúp chị, nhưng em cũng không có cách nào..."Người của đội dân quân nhìn Trì Bảo Châu với vẻ tán thưởng."Cô bé, hình như chính cô là người tố cáo phải không? Rất có ý thức."Nói xong, anh ta không quan tâm đến vẻ mặt xấu hổ của Trì Bảo Châu, quét mắt ra lệnh, "Bắt hai người họ lại!""Dạ.""Khoan đã!""Chờ đã!"Trì Tuệ và Quý Nguyên Sơ đồng thanh lên tiếng, nghe thấy giọng đối phương, cả hai không hẹn mà cùng nhìn sang nhau.Quý Nguyên Sơ lắc đầu, bước lên một bước chắn trước mặt cô.Một người đàn ông với thân hình cao lớn, cơ bắp rắn chắc đứng trước mặt mình, sắc mặt đầy nghiêm nghị, khiến những người trong đội dân quân cũng không khỏi lùi lại một bước.Quý Nguyên Sơ chắn Trì Tuệ thật chặt, "Đồng chí dân quân, chuyện còn chưa rõ ràng, đừng vội bắt người."Đội trưởng dân quân cau mày, đã bị bắt quả tang trên giường rồi, còn chưa rõ sao? Chẳng lẽ phải đợi đến khi cả hai ***** mới coi là rõ ràng?

Chương 3