Lần đầu ra “chào hàng”, Trì Cửu khá hồi hộp. Trì Bát an ủi, “Không cần lo lắng, em đẹp trai như này, sẽ có người mua em thôi!” Anh cười, cho Trì Cửu một cái ôm khích lệ, “Có người mua là em có thể sạc điện vô tư rồi! Nhưng đừng ăn sung quá. Lỡ may gặp phải người không giàu có, làm người ta ghét em tốn nhiều tiền điện rồi đem trả là không tốt đâu.” Trì Cửu gật đầu, “Dạ! Em sẽ cố gắng!” Trì Cửu ở trong quầy nhìn người tới người lui. Hễ ai quần áo gọn gàng đến gần, cậu sẽ vừa kì vọng vừa háo hức. Nhưng cậu quá đắt, rất nhiều người ngó một chút rồi xoay đi, bọn họ không nuôi nổi. Phong Nguyệt Các danmei256… Lúc Trì Cửu còn đương phiền muộn, Trì Bát đã bị mua đi mất. Chín anh em từ hành tinh Điện Điện trốn tới Trái Đất, vì kế sinh nhai mà phải bán mình. Từ anh cả đến anh tám đã bị mua đi mất. Chỉ có em út là cậu sống dựa vào tiền các anh kiếm, nhưng dần dần, các anh cũng không nuôi nổi cậu nữa, cậu chỉ đành ra bán nốt, lại chẳng ai mua. Là bởi đầu mình quá lớn? Hay là quá hao điện? Trì Cửu…
Chương 7
Sạc Năm Phút Dùng Cả ĐêmTác giả: Khinh Bạc Đích Giả TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô ThịLần đầu ra “chào hàng”, Trì Cửu khá hồi hộp. Trì Bát an ủi, “Không cần lo lắng, em đẹp trai như này, sẽ có người mua em thôi!” Anh cười, cho Trì Cửu một cái ôm khích lệ, “Có người mua là em có thể sạc điện vô tư rồi! Nhưng đừng ăn sung quá. Lỡ may gặp phải người không giàu có, làm người ta ghét em tốn nhiều tiền điện rồi đem trả là không tốt đâu.” Trì Cửu gật đầu, “Dạ! Em sẽ cố gắng!” Trì Cửu ở trong quầy nhìn người tới người lui. Hễ ai quần áo gọn gàng đến gần, cậu sẽ vừa kì vọng vừa háo hức. Nhưng cậu quá đắt, rất nhiều người ngó một chút rồi xoay đi, bọn họ không nuôi nổi. Phong Nguyệt Các danmei256… Lúc Trì Cửu còn đương phiền muộn, Trì Bát đã bị mua đi mất. Chín anh em từ hành tinh Điện Điện trốn tới Trái Đất, vì kế sinh nhai mà phải bán mình. Từ anh cả đến anh tám đã bị mua đi mất. Chỉ có em út là cậu sống dựa vào tiền các anh kiếm, nhưng dần dần, các anh cũng không nuôi nổi cậu nữa, cậu chỉ đành ra bán nốt, lại chẳng ai mua. Là bởi đầu mình quá lớn? Hay là quá hao điện? Trì Cửu… Trì Cửu không phải hỏi ý kiến, mà là giọng điệu trần thuật.Cậu gập người, ***** mát đùi non, biến làn da trắng mịn thành lấm tấm vết muỗi chích, sau đó cậu hôn “bé *****” La Kế một cái. Anh bị *****, chân run lên suýt đá văng người ta xuống giường.“Đừng kích động. Còn có điều thú vị hơn cơ.”La Kế cắn góc chăn, đè nén những tiếng ư ử.“Tôi thích nghe giọng ngài.” Trì Cửu cười híp mắt, “Thích nhất ngài kêu ‘thật lớn’, ‘thật sướng’, ‘làm nhanh lên’.”La Kế lườm Trì Cửu, nhưng đầu mày cuối mắt đều nhuốm màu *****, trợn trừng lại như đánh mắt đưa tình.“Ngài thật đẹp.”Trì Cửu lè lưỡi, ***** “bé” La Kế một lượt từ đầu xuống gốc, lại hôn hôn hai quả trứng nhỏ, phát ra tiếng chùn chụt làm người ta tự động e lệ. Cậu phả ngụm hơi nóng bỏng xuống vùng đáy chậu, anh mẫn cảm không chịu nổi, da gà sởn lên từng mảng.“Làm nhanh lên.” La Kế giục giã.“Tuân mệnh.” Phong Nguyệt Các danmei256…Cậu xoa cái miệng nhỏ vừa đỏ vừa sưng, trông tội nghiệp cực kì.“Em bé đáng thương.”La Kế thấy người nọ tỏ vẻ thành thật trò chuyện với cái mông của mình, lại còn “em bé đáng thương” nữa chứ! Bực bội dâng lên, anh chỉ muốn phi cho Trì Cửu một cước. Nhưng cậu ta đã nắm chặt mắt cá chân anh, giờ khép háng còn khó, đạp người làm sao được!“Cậu có ***** không? Nếu không tôi sẽ…”Câu nói dở dang bị nuốt vào họng, bởi anh đang cảm thấy một thứ trơn nhẵn thấm ướt lỗ nhỏ, cũng tiến vào thăm dò… Là lưỡi Trì Cửu.Trì Cửu trái phải tách hai quả mông ra xa, làm cái miệng nhỏ he hé. Nhưng bởi chủ nhân đang khẩn cấp, nó không ngừng hấp háy, y như không thể chờ đợi phải ra sức mời gọi ai đó đến chăm sóc.Đầu lưỡi Trì Cửu thăm dò vào trong, vẽ vài vòng lên vách ruột, từ từ tiến về điểm “ấy” nhạy cảm.La Kế chưa từng trải nghiệm sự sảng khoái nào như sự sảng khoái này, e thẹn và ***** hòa quyện một chỗ, nội tâm kêu gào nữa đi nữa nữa nữa đi. Anh tự giác ***** làm “cửa” mở ra to nhất, mặc người tận hưởng. La Kế có thể nghe thấy tiếng ***** nhóp nhép, thậm chí nghe cả tiếng mỗi lần người bên dưới hít thở. Tất cả những âm thanh này đều khiến con tim anh đập rộn ràng, ***** dâng lên vùn vụt.Sướng không? Cực sướng! shim_sunseeLa Kế túm lấy ga giường, mơ màng nhớ ra mình vừa thay, nhưng nào còn tâm trí quan tâm mấy thứ vớ vẩn nữa. Giờ này phút này chỉ còn biết Trì Cửu đang ***** mình, chơi đùa mình, mau mau đâm chết nó đi!Trì Cửu ***** rất chậm làm cơn sướng của La Kế cũng chậm theo. Nhưng tới chậm, đi cũng sẽ chậm, kéo thời gian cao trào thật lâu.Tất cả giác quan đều tập trung ở chiếc lưỡi đang ngọ nguậy bên trong, tay anh tự giác ***** ***** nhỏ. Một trước một sau giáp công đánh La Kế tơi bời, người như bị treo giữa không trung. Chỉ thiếu chút nữa thôi! Sung sướng mà lại không đến tận cùng, bức anh ứa gan ứa phổi.“Đừng ***** nữa.” La Kế nói, “Đâm vào đi, mau đâm mông đi!”Lưỡi Trì Cửu quét nốt một vòng, khó xử, “Tôi cũng rất muốn, nhưng ngài mới lần đầu, tối qua đã bị ***** đâm một đêm rồi. Lại làm nữa e rằng sẽ bị thương.”“Mặc kệ! Không phải cậu nói nước bọt của cậu chữa được à? Tôi thấy hiệu quả lắm rồi!”“Sao có tác dụng nhanh vậy được?”“Cậu là con ciu của tôi. Không chơi tôi tôi mua về ích gì nữa?!”Trì Cửu sợ nhất La Kế chê mình, sẽ vứt mình đi, không dám cãi tiếp. ***** bự nhắm ngay cái miệng ướt nhẹp, vững vàng đâm vào từ từ, đâm đến tận cùng.La Kế vừa thoải mái đã lại khó chịu.“Nhanh nữa lên!”“Vâng.”Trì Cửu kéo chân La Kế vòng lên lưng mình, ôm gọn người trong lòng. Bên trên thì âu yếm hôn môi, bên dưới thì dập đùng đùng như máy đóng cọc bức La Kế ná thở từng cơn.Hai thân xác va chạm, “phạch phạch phạch” vang vọng thật lâu mới ngơi nghỉ, đến tận lúc mặt trời tan làm mới im ắng hoàn toàn. Mọi người nhớ đọc trang chính chủ.
Trì Cửu không phải hỏi ý kiến, mà là giọng điệu trần thuật.
Cậu gập người, ***** mát đùi non, biến làn da trắng mịn thành lấm tấm vết muỗi chích, sau đó cậu hôn “bé *****” La Kế một cái. Anh bị *****, chân run lên suýt đá văng người ta xuống giường.
“Đừng kích động. Còn có điều thú vị hơn cơ.”
La Kế cắn góc chăn, đè nén những tiếng ư ử.
“Tôi thích nghe giọng ngài.” Trì Cửu cười híp mắt, “Thích nhất ngài kêu ‘thật lớn’, ‘thật sướng’, ‘làm nhanh lên’.”
La Kế lườm Trì Cửu, nhưng đầu mày cuối mắt đều nhuốm màu *****, trợn trừng lại như đánh mắt đưa tình.
“Ngài thật đẹp.”
Trì Cửu lè lưỡi, ***** “bé” La Kế một lượt từ đầu xuống gốc, lại hôn hôn hai quả trứng nhỏ, phát ra tiếng chùn chụt làm người ta tự động e lệ. Cậu phả ngụm hơi nóng bỏng xuống vùng đáy chậu, anh mẫn cảm không chịu nổi, da gà sởn lên từng mảng.
“Làm nhanh lên.” La Kế giục giã.
“Tuân mệnh.” Phong Nguyệt Các danmei256…
Cậu xoa cái miệng nhỏ vừa đỏ vừa sưng, trông tội nghiệp cực kì.
“Em bé đáng thương.”
La Kế thấy người nọ tỏ vẻ thành thật trò chuyện với cái mông của mình, lại còn “em bé đáng thương” nữa chứ! Bực bội dâng lên, anh chỉ muốn phi cho Trì Cửu một cước. Nhưng cậu ta đã nắm chặt mắt cá chân anh, giờ khép háng còn khó, đạp người làm sao được!
“Cậu có ***** không? Nếu không tôi sẽ…”
Câu nói dở dang bị nuốt vào họng, bởi anh đang cảm thấy một thứ trơn nhẵn thấm ướt lỗ nhỏ, cũng tiến vào thăm dò… Là lưỡi Trì Cửu.
Trì Cửu trái phải tách hai quả mông ra xa, làm cái miệng nhỏ he hé. Nhưng bởi chủ nhân đang khẩn cấp, nó không ngừng hấp háy, y như không thể chờ đợi phải ra sức mời gọi ai đó đến chăm sóc.
Đầu lưỡi Trì Cửu thăm dò vào trong, vẽ vài vòng lên vách ruột, từ từ tiến về điểm “ấy” nhạy cảm.
La Kế chưa từng trải nghiệm sự sảng khoái nào như sự sảng khoái này, e thẹn và ***** hòa quyện một chỗ, nội tâm kêu gào nữa đi nữa nữa nữa đi. Anh tự giác ***** làm “cửa” mở ra to nhất, mặc người tận hưởng. La Kế có thể nghe thấy tiếng ***** nhóp nhép, thậm chí nghe cả tiếng mỗi lần người bên dưới hít thở. Tất cả những âm thanh này đều khiến con tim anh đập rộn ràng, ***** dâng lên vùn vụt.
Sướng không? Cực sướng! shim_sunsee
La Kế túm lấy ga giường, mơ màng nhớ ra mình vừa thay, nhưng nào còn tâm trí quan tâm mấy thứ vớ vẩn nữa. Giờ này phút này chỉ còn biết Trì Cửu đang ***** mình, chơi đùa mình, mau mau đâm chết nó đi!
Trì Cửu ***** rất chậm làm cơn sướng của La Kế cũng chậm theo. Nhưng tới chậm, đi cũng sẽ chậm, kéo thời gian cao trào thật lâu.
Tất cả giác quan đều tập trung ở chiếc lưỡi đang ngọ nguậy bên trong, tay anh tự giác ***** ***** nhỏ. Một trước một sau giáp công đánh La Kế tơi bời, người như bị treo giữa không trung. Chỉ thiếu chút nữa thôi! Sung sướng mà lại không đến tận cùng, bức anh ứa gan ứa phổi.
“Đừng ***** nữa.” La Kế nói, “Đâm vào đi, mau đâm mông đi!”
Lưỡi Trì Cửu quét nốt một vòng, khó xử, “Tôi cũng rất muốn, nhưng ngài mới lần đầu, tối qua đã bị ***** đâm một đêm rồi. Lại làm nữa e rằng sẽ bị thương.”
“Mặc kệ! Không phải cậu nói nước bọt của cậu chữa được à? Tôi thấy hiệu quả lắm rồi!”
“Sao có tác dụng nhanh vậy được?”
“Cậu là con ciu của tôi. Không chơi tôi tôi mua về ích gì nữa?!”
Trì Cửu sợ nhất La Kế chê mình, sẽ vứt mình đi, không dám cãi tiếp. ***** bự nhắm ngay cái miệng ướt nhẹp, vững vàng đâm vào từ từ, đâm đến tận cùng.
La Kế vừa thoải mái đã lại khó chịu.
“Nhanh nữa lên!”
“Vâng.”
Trì Cửu kéo chân La Kế vòng lên lưng mình, ôm gọn người trong lòng. Bên trên thì âu yếm hôn môi, bên dưới thì dập đùng đùng như máy đóng cọc bức La Kế ná thở từng cơn.
Hai thân xác va chạm, “phạch phạch phạch” vang vọng thật lâu mới ngơi nghỉ, đến tận lúc mặt trời tan làm mới im ắng hoàn toàn. Mọi người nhớ đọc trang chính chủ.
Sạc Năm Phút Dùng Cả ĐêmTác giả: Khinh Bạc Đích Giả TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô ThịLần đầu ra “chào hàng”, Trì Cửu khá hồi hộp. Trì Bát an ủi, “Không cần lo lắng, em đẹp trai như này, sẽ có người mua em thôi!” Anh cười, cho Trì Cửu một cái ôm khích lệ, “Có người mua là em có thể sạc điện vô tư rồi! Nhưng đừng ăn sung quá. Lỡ may gặp phải người không giàu có, làm người ta ghét em tốn nhiều tiền điện rồi đem trả là không tốt đâu.” Trì Cửu gật đầu, “Dạ! Em sẽ cố gắng!” Trì Cửu ở trong quầy nhìn người tới người lui. Hễ ai quần áo gọn gàng đến gần, cậu sẽ vừa kì vọng vừa háo hức. Nhưng cậu quá đắt, rất nhiều người ngó một chút rồi xoay đi, bọn họ không nuôi nổi. Phong Nguyệt Các danmei256… Lúc Trì Cửu còn đương phiền muộn, Trì Bát đã bị mua đi mất. Chín anh em từ hành tinh Điện Điện trốn tới Trái Đất, vì kế sinh nhai mà phải bán mình. Từ anh cả đến anh tám đã bị mua đi mất. Chỉ có em út là cậu sống dựa vào tiền các anh kiếm, nhưng dần dần, các anh cũng không nuôi nổi cậu nữa, cậu chỉ đành ra bán nốt, lại chẳng ai mua. Là bởi đầu mình quá lớn? Hay là quá hao điện? Trì Cửu… Trì Cửu không phải hỏi ý kiến, mà là giọng điệu trần thuật.Cậu gập người, ***** mát đùi non, biến làn da trắng mịn thành lấm tấm vết muỗi chích, sau đó cậu hôn “bé *****” La Kế một cái. Anh bị *****, chân run lên suýt đá văng người ta xuống giường.“Đừng kích động. Còn có điều thú vị hơn cơ.”La Kế cắn góc chăn, đè nén những tiếng ư ử.“Tôi thích nghe giọng ngài.” Trì Cửu cười híp mắt, “Thích nhất ngài kêu ‘thật lớn’, ‘thật sướng’, ‘làm nhanh lên’.”La Kế lườm Trì Cửu, nhưng đầu mày cuối mắt đều nhuốm màu *****, trợn trừng lại như đánh mắt đưa tình.“Ngài thật đẹp.”Trì Cửu lè lưỡi, ***** “bé” La Kế một lượt từ đầu xuống gốc, lại hôn hôn hai quả trứng nhỏ, phát ra tiếng chùn chụt làm người ta tự động e lệ. Cậu phả ngụm hơi nóng bỏng xuống vùng đáy chậu, anh mẫn cảm không chịu nổi, da gà sởn lên từng mảng.“Làm nhanh lên.” La Kế giục giã.“Tuân mệnh.” Phong Nguyệt Các danmei256…Cậu xoa cái miệng nhỏ vừa đỏ vừa sưng, trông tội nghiệp cực kì.“Em bé đáng thương.”La Kế thấy người nọ tỏ vẻ thành thật trò chuyện với cái mông của mình, lại còn “em bé đáng thương” nữa chứ! Bực bội dâng lên, anh chỉ muốn phi cho Trì Cửu một cước. Nhưng cậu ta đã nắm chặt mắt cá chân anh, giờ khép háng còn khó, đạp người làm sao được!“Cậu có ***** không? Nếu không tôi sẽ…”Câu nói dở dang bị nuốt vào họng, bởi anh đang cảm thấy một thứ trơn nhẵn thấm ướt lỗ nhỏ, cũng tiến vào thăm dò… Là lưỡi Trì Cửu.Trì Cửu trái phải tách hai quả mông ra xa, làm cái miệng nhỏ he hé. Nhưng bởi chủ nhân đang khẩn cấp, nó không ngừng hấp háy, y như không thể chờ đợi phải ra sức mời gọi ai đó đến chăm sóc.Đầu lưỡi Trì Cửu thăm dò vào trong, vẽ vài vòng lên vách ruột, từ từ tiến về điểm “ấy” nhạy cảm.La Kế chưa từng trải nghiệm sự sảng khoái nào như sự sảng khoái này, e thẹn và ***** hòa quyện một chỗ, nội tâm kêu gào nữa đi nữa nữa nữa đi. Anh tự giác ***** làm “cửa” mở ra to nhất, mặc người tận hưởng. La Kế có thể nghe thấy tiếng ***** nhóp nhép, thậm chí nghe cả tiếng mỗi lần người bên dưới hít thở. Tất cả những âm thanh này đều khiến con tim anh đập rộn ràng, ***** dâng lên vùn vụt.Sướng không? Cực sướng! shim_sunseeLa Kế túm lấy ga giường, mơ màng nhớ ra mình vừa thay, nhưng nào còn tâm trí quan tâm mấy thứ vớ vẩn nữa. Giờ này phút này chỉ còn biết Trì Cửu đang ***** mình, chơi đùa mình, mau mau đâm chết nó đi!Trì Cửu ***** rất chậm làm cơn sướng của La Kế cũng chậm theo. Nhưng tới chậm, đi cũng sẽ chậm, kéo thời gian cao trào thật lâu.Tất cả giác quan đều tập trung ở chiếc lưỡi đang ngọ nguậy bên trong, tay anh tự giác ***** ***** nhỏ. Một trước một sau giáp công đánh La Kế tơi bời, người như bị treo giữa không trung. Chỉ thiếu chút nữa thôi! Sung sướng mà lại không đến tận cùng, bức anh ứa gan ứa phổi.“Đừng ***** nữa.” La Kế nói, “Đâm vào đi, mau đâm mông đi!”Lưỡi Trì Cửu quét nốt một vòng, khó xử, “Tôi cũng rất muốn, nhưng ngài mới lần đầu, tối qua đã bị ***** đâm một đêm rồi. Lại làm nữa e rằng sẽ bị thương.”“Mặc kệ! Không phải cậu nói nước bọt của cậu chữa được à? Tôi thấy hiệu quả lắm rồi!”“Sao có tác dụng nhanh vậy được?”“Cậu là con ciu của tôi. Không chơi tôi tôi mua về ích gì nữa?!”Trì Cửu sợ nhất La Kế chê mình, sẽ vứt mình đi, không dám cãi tiếp. ***** bự nhắm ngay cái miệng ướt nhẹp, vững vàng đâm vào từ từ, đâm đến tận cùng.La Kế vừa thoải mái đã lại khó chịu.“Nhanh nữa lên!”“Vâng.”Trì Cửu kéo chân La Kế vòng lên lưng mình, ôm gọn người trong lòng. Bên trên thì âu yếm hôn môi, bên dưới thì dập đùng đùng như máy đóng cọc bức La Kế ná thở từng cơn.Hai thân xác va chạm, “phạch phạch phạch” vang vọng thật lâu mới ngơi nghỉ, đến tận lúc mặt trời tan làm mới im ắng hoàn toàn. Mọi người nhớ đọc trang chính chủ.