Lần đầu ra “chào hàng”, Trì Cửu khá hồi hộp. Trì Bát an ủi, “Không cần lo lắng, em đẹp trai như này, sẽ có người mua em thôi!” Anh cười, cho Trì Cửu một cái ôm khích lệ, “Có người mua là em có thể sạc điện vô tư rồi! Nhưng đừng ăn sung quá. Lỡ may gặp phải người không giàu có, làm người ta ghét em tốn nhiều tiền điện rồi đem trả là không tốt đâu.” Trì Cửu gật đầu, “Dạ! Em sẽ cố gắng!” Trì Cửu ở trong quầy nhìn người tới người lui. Hễ ai quần áo gọn gàng đến gần, cậu sẽ vừa kì vọng vừa háo hức. Nhưng cậu quá đắt, rất nhiều người ngó một chút rồi xoay đi, bọn họ không nuôi nổi. Phong Nguyệt Các danmei256… Lúc Trì Cửu còn đương phiền muộn, Trì Bát đã bị mua đi mất. Chín anh em từ hành tinh Điện Điện trốn tới Trái Đất, vì kế sinh nhai mà phải bán mình. Từ anh cả đến anh tám đã bị mua đi mất. Chỉ có em út là cậu sống dựa vào tiền các anh kiếm, nhưng dần dần, các anh cũng không nuôi nổi cậu nữa, cậu chỉ đành ra bán nốt, lại chẳng ai mua. Là bởi đầu mình quá lớn? Hay là quá hao điện? Trì Cửu…

Chương 18

Sạc Năm Phút Dùng Cả ĐêmTác giả: Khinh Bạc Đích Giả TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô ThịLần đầu ra “chào hàng”, Trì Cửu khá hồi hộp. Trì Bát an ủi, “Không cần lo lắng, em đẹp trai như này, sẽ có người mua em thôi!” Anh cười, cho Trì Cửu một cái ôm khích lệ, “Có người mua là em có thể sạc điện vô tư rồi! Nhưng đừng ăn sung quá. Lỡ may gặp phải người không giàu có, làm người ta ghét em tốn nhiều tiền điện rồi đem trả là không tốt đâu.” Trì Cửu gật đầu, “Dạ! Em sẽ cố gắng!” Trì Cửu ở trong quầy nhìn người tới người lui. Hễ ai quần áo gọn gàng đến gần, cậu sẽ vừa kì vọng vừa háo hức. Nhưng cậu quá đắt, rất nhiều người ngó một chút rồi xoay đi, bọn họ không nuôi nổi. Phong Nguyệt Các danmei256… Lúc Trì Cửu còn đương phiền muộn, Trì Bát đã bị mua đi mất. Chín anh em từ hành tinh Điện Điện trốn tới Trái Đất, vì kế sinh nhai mà phải bán mình. Từ anh cả đến anh tám đã bị mua đi mất. Chỉ có em út là cậu sống dựa vào tiền các anh kiếm, nhưng dần dần, các anh cũng không nuôi nổi cậu nữa, cậu chỉ đành ra bán nốt, lại chẳng ai mua. Là bởi đầu mình quá lớn? Hay là quá hao điện? Trì Cửu… Shim sun_see La Kế ngàn lần chẳng thể ngờ tới vòng đi vòng lại lại quay về chuyện Trần Phong.“Tại Trần Phong nên em mới…” La Kế tự dịch mông về phía trước làm ‘Trì Cửu’ trượt ra. Sau đó, ***** và dịch ruột non chảy ồ ạt ướt nhẹp cái mông cong veo, cúc nhỏ bị nới lâu quá không khép lại nổi, có thể dòm thấy cả vách ruột đo đỏ bên trong, ***** muốn chết.“Em đang ghen với Trần Phong đấy à?”“Em chỉ là con ***** giả, nào biết ghen với tuông.” Cậu mạnh miệng.“Em mà không ghen thì còn ai ghen vào đây nữa?” La Kế buồn cười nắm cái mỏ dẩu hứng được cả mắm của Trì Cửu, “Giấm gì chua lè còn ***** mắt.”Trì Cửu rầm rì không nên lời, con ngươi đảo đảo che đậy nỗi bối rối.“Anh và Trần Phong chưa làm gì.” La Kế nói, “Nên anh cũng chẳng biết anh ta có to bằng em không, kĩ thuật có giỏi bằng em không.”“Hử?” Trì Cửu lập tức nhếch miệng cười, “Sao lại chưa?”“Anh ta cắm sừng anh.” danmei256.wordpress.comLa Kế và Trần Phong là tình đầu, hơn nữa còn là bạn đại học. Sở thích hợp nhau, tính cách bù trừ, yêu nhau hơn một năm vẫn thắm thiết, vấn đề duy nhất là La Kế không muốn lên giường với Trần Phong.Nghĩ lại cũng buồn cười, đối với chuyện ***** choạc La Kế có một sự bảo thủ vô hình. Vì lúc đó anh không chắc chắn sẽ cùng người đó đi hết cuộc đời nên không muốn dễ dãi quá. Vô số lần Trần Phong cam đoan sẽ yêu anh mãi mãi không bao giờ rời xa, nhưng từ đáy lòng, anh luôn có cảm giác không an toàn. Bọn họ từng thử, nhưng lần nào cũng đang dở khúc dạo đầu La Kế đã chạy mất dép.“Thời kì trưởng thành mà, ngày nào chẳng có *****. Trần Phong muốn làm, anh lại từ chối nhiều như vậy.” La Kế cười tự giễu, “Vì chuyện này hai đứa cãi cọ rất nhiều lần. Anh ta cảm thấy anh đang giả nai không có mắt nhìn, có phải phụ nữ đâu mà quan tâm trinh với tiết, sao không thể *****. Cãi qua cãi lại liền trở thành chiến tranh lạnh. Đột nhiên một hôm anh ta chạy tới chỗ anh nhận sai, nói sau này cái gì cũng sẽ nghe anh, cũng sẽ không bao gờ ép buộc anh nữa.”Trì Cửu đoán được sự tình phía sau, “Là bởi gã đi ***** người khác hả?”“Ừm, thỏa mãn ***** rồi thì quay ra đòi tình yêu.”“Làm sao anh phát hiện gã đi cắm sừng?”“Hôm nào đó đi ra khỏi tiệm sách, anh bắt gặp anh ta đang hôn người khác. Sau đó anh đòi chia tay, anh ta mặt dày một trận, nhưng anh không để ý. Sau nữa đều tốt nghiệp, mỗi người tìm một việc, không liên lạc lâu rồi.” shim_sunseeNghe xong, Trì Cửu cũng không biết trong lòng có cảm giác gì.Một đằng cậu bất bình thay La Kế, người tốt thế này mà toàn gặp mấy thằng đểu giả không biết quý trọng anh. Một đằng thì mừng thầm, nếu đã trải qua một lần yêu đương khốn nạn như thế, anh chắc chắn không quay lại với gã.“Cười ngu cái gì đấy?” La Kế véo cái má đáng ghét.“Em còn một câu hỏi.” Trì Cửu xoắn xuýt hai tay, “Anh bất hòa với Trần Phong là vì gã không thể cho anh có cảm giác tin tưởng chung sống hết đời… Thế sao anh lại ấy ấy với em?”La Kế quan sát Trì Cửu một lát, nói bình tĩnh như chuyện dĩ nhiên, “… Bởi vì em chỉ là ***** toy chứ sao. Không để ***** thì anh mua em về làm gì?”Trì Cửu: “…” Lại muốn khóc ư ư.

Shim sun_see 

La Kế ngàn lần chẳng thể ngờ tới vòng đi vòng lại lại quay về chuyện Trần Phong.

“Tại Trần Phong nên em mới…” La Kế tự dịch mông về phía trước làm ‘Trì Cửu’ trượt ra. Sau đó, ***** và dịch ruột non chảy ồ ạt ướt nhẹp cái mông cong veo, cúc nhỏ bị nới lâu quá không khép lại nổi, có thể dòm thấy cả vách ruột đo đỏ bên trong, ***** muốn chết.

“Em đang ghen với Trần Phong đấy à?”

“Em chỉ là con ***** giả, nào biết ghen với tuông.” Cậu mạnh miệng.

“Em mà không ghen thì còn ai ghen vào đây nữa?” La Kế buồn cười nắm cái mỏ dẩu hứng được cả mắm của Trì Cửu, “Giấm gì chua lè còn ***** mắt.”

Trì Cửu rầm rì không nên lời, con ngươi đảo đảo che đậy nỗi bối rối.

“Anh và Trần Phong chưa làm gì.” La Kế nói, “Nên anh cũng chẳng biết anh ta có to bằng em không, kĩ thuật có giỏi bằng em không.”

“Hử?” Trì Cửu lập tức nhếch miệng cười, “Sao lại chưa?”

“Anh ta cắm sừng anh.” danmei256.wordpress.com

La Kế và Trần Phong là tình đầu, hơn nữa còn là bạn đại học. Sở thích hợp nhau, tính cách bù trừ, yêu nhau hơn một năm vẫn thắm thiết, vấn đề duy nhất là La Kế không muốn lên giường với Trần Phong.

Nghĩ lại cũng buồn cười, đối với chuyện ***** choạc La Kế có một sự bảo thủ vô hình. Vì lúc đó anh không chắc chắn sẽ cùng người đó đi hết cuộc đời nên không muốn dễ dãi quá. Vô số lần Trần Phong cam đoan sẽ yêu anh mãi mãi không bao giờ rời xa, nhưng từ đáy lòng, anh luôn có cảm giác không an toàn. Bọn họ từng thử, nhưng lần nào cũng đang dở khúc dạo đầu La Kế đã chạy mất dép.

“Thời kì trưởng thành mà, ngày nào chẳng có *****. Trần Phong muốn làm, anh lại từ chối nhiều như vậy.” La Kế cười tự giễu, “Vì chuyện này hai đứa cãi cọ rất nhiều lần. Anh ta cảm thấy anh đang giả nai không có mắt nhìn, có phải phụ nữ đâu mà quan tâm trinh với tiết, sao không thể *****. Cãi qua cãi lại liền trở thành chiến tranh lạnh. Đột nhiên một hôm anh ta chạy tới chỗ anh nhận sai, nói sau này cái gì cũng sẽ nghe anh, cũng sẽ không bao gờ ép buộc anh nữa.”

Trì Cửu đoán được sự tình phía sau, “Là bởi gã đi ***** người khác hả?”

“Ừm, thỏa mãn ***** rồi thì quay ra đòi tình yêu.”

“Làm sao anh phát hiện gã đi cắm sừng?”

“Hôm nào đó đi ra khỏi tiệm sách, anh bắt gặp anh ta đang hôn người khác. Sau đó anh đòi chia tay, anh ta mặt dày một trận, nhưng anh không để ý. Sau nữa đều tốt nghiệp, mỗi người tìm một việc, không liên lạc lâu rồi.” shim_sunsee

Nghe xong, Trì Cửu cũng không biết trong lòng có cảm giác gì.

Một đằng cậu bất bình thay La Kế, người tốt thế này mà toàn gặp mấy thằng đểu giả không biết quý trọng anh. Một đằng thì mừng thầm, nếu đã trải qua một lần yêu đương khốn nạn như thế, anh chắc chắn không quay lại với gã.

“Cười ngu cái gì đấy?” La Kế véo cái má đáng ghét.

“Em còn một câu hỏi.” Trì Cửu xoắn xuýt hai tay, “Anh bất hòa với Trần Phong là vì gã không thể cho anh có cảm giác tin tưởng chung sống hết đời… Thế sao anh lại ấy ấy với em?”

La Kế quan sát Trì Cửu một lát, nói bình tĩnh như chuyện dĩ nhiên, “… Bởi vì em chỉ là ***** toy chứ sao. Không để ***** thì anh mua em về làm gì?”

Trì Cửu: “…” Lại muốn khóc ư ư.

Sạc Năm Phút Dùng Cả ĐêmTác giả: Khinh Bạc Đích Giả TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô ThịLần đầu ra “chào hàng”, Trì Cửu khá hồi hộp. Trì Bát an ủi, “Không cần lo lắng, em đẹp trai như này, sẽ có người mua em thôi!” Anh cười, cho Trì Cửu một cái ôm khích lệ, “Có người mua là em có thể sạc điện vô tư rồi! Nhưng đừng ăn sung quá. Lỡ may gặp phải người không giàu có, làm người ta ghét em tốn nhiều tiền điện rồi đem trả là không tốt đâu.” Trì Cửu gật đầu, “Dạ! Em sẽ cố gắng!” Trì Cửu ở trong quầy nhìn người tới người lui. Hễ ai quần áo gọn gàng đến gần, cậu sẽ vừa kì vọng vừa háo hức. Nhưng cậu quá đắt, rất nhiều người ngó một chút rồi xoay đi, bọn họ không nuôi nổi. Phong Nguyệt Các danmei256… Lúc Trì Cửu còn đương phiền muộn, Trì Bát đã bị mua đi mất. Chín anh em từ hành tinh Điện Điện trốn tới Trái Đất, vì kế sinh nhai mà phải bán mình. Từ anh cả đến anh tám đã bị mua đi mất. Chỉ có em út là cậu sống dựa vào tiền các anh kiếm, nhưng dần dần, các anh cũng không nuôi nổi cậu nữa, cậu chỉ đành ra bán nốt, lại chẳng ai mua. Là bởi đầu mình quá lớn? Hay là quá hao điện? Trì Cửu… Shim sun_see La Kế ngàn lần chẳng thể ngờ tới vòng đi vòng lại lại quay về chuyện Trần Phong.“Tại Trần Phong nên em mới…” La Kế tự dịch mông về phía trước làm ‘Trì Cửu’ trượt ra. Sau đó, ***** và dịch ruột non chảy ồ ạt ướt nhẹp cái mông cong veo, cúc nhỏ bị nới lâu quá không khép lại nổi, có thể dòm thấy cả vách ruột đo đỏ bên trong, ***** muốn chết.“Em đang ghen với Trần Phong đấy à?”“Em chỉ là con ***** giả, nào biết ghen với tuông.” Cậu mạnh miệng.“Em mà không ghen thì còn ai ghen vào đây nữa?” La Kế buồn cười nắm cái mỏ dẩu hứng được cả mắm của Trì Cửu, “Giấm gì chua lè còn ***** mắt.”Trì Cửu rầm rì không nên lời, con ngươi đảo đảo che đậy nỗi bối rối.“Anh và Trần Phong chưa làm gì.” La Kế nói, “Nên anh cũng chẳng biết anh ta có to bằng em không, kĩ thuật có giỏi bằng em không.”“Hử?” Trì Cửu lập tức nhếch miệng cười, “Sao lại chưa?”“Anh ta cắm sừng anh.” danmei256.wordpress.comLa Kế và Trần Phong là tình đầu, hơn nữa còn là bạn đại học. Sở thích hợp nhau, tính cách bù trừ, yêu nhau hơn một năm vẫn thắm thiết, vấn đề duy nhất là La Kế không muốn lên giường với Trần Phong.Nghĩ lại cũng buồn cười, đối với chuyện ***** choạc La Kế có một sự bảo thủ vô hình. Vì lúc đó anh không chắc chắn sẽ cùng người đó đi hết cuộc đời nên không muốn dễ dãi quá. Vô số lần Trần Phong cam đoan sẽ yêu anh mãi mãi không bao giờ rời xa, nhưng từ đáy lòng, anh luôn có cảm giác không an toàn. Bọn họ từng thử, nhưng lần nào cũng đang dở khúc dạo đầu La Kế đã chạy mất dép.“Thời kì trưởng thành mà, ngày nào chẳng có *****. Trần Phong muốn làm, anh lại từ chối nhiều như vậy.” La Kế cười tự giễu, “Vì chuyện này hai đứa cãi cọ rất nhiều lần. Anh ta cảm thấy anh đang giả nai không có mắt nhìn, có phải phụ nữ đâu mà quan tâm trinh với tiết, sao không thể *****. Cãi qua cãi lại liền trở thành chiến tranh lạnh. Đột nhiên một hôm anh ta chạy tới chỗ anh nhận sai, nói sau này cái gì cũng sẽ nghe anh, cũng sẽ không bao gờ ép buộc anh nữa.”Trì Cửu đoán được sự tình phía sau, “Là bởi gã đi ***** người khác hả?”“Ừm, thỏa mãn ***** rồi thì quay ra đòi tình yêu.”“Làm sao anh phát hiện gã đi cắm sừng?”“Hôm nào đó đi ra khỏi tiệm sách, anh bắt gặp anh ta đang hôn người khác. Sau đó anh đòi chia tay, anh ta mặt dày một trận, nhưng anh không để ý. Sau nữa đều tốt nghiệp, mỗi người tìm một việc, không liên lạc lâu rồi.” shim_sunseeNghe xong, Trì Cửu cũng không biết trong lòng có cảm giác gì.Một đằng cậu bất bình thay La Kế, người tốt thế này mà toàn gặp mấy thằng đểu giả không biết quý trọng anh. Một đằng thì mừng thầm, nếu đã trải qua một lần yêu đương khốn nạn như thế, anh chắc chắn không quay lại với gã.“Cười ngu cái gì đấy?” La Kế véo cái má đáng ghét.“Em còn một câu hỏi.” Trì Cửu xoắn xuýt hai tay, “Anh bất hòa với Trần Phong là vì gã không thể cho anh có cảm giác tin tưởng chung sống hết đời… Thế sao anh lại ấy ấy với em?”La Kế quan sát Trì Cửu một lát, nói bình tĩnh như chuyện dĩ nhiên, “… Bởi vì em chỉ là ***** toy chứ sao. Không để ***** thì anh mua em về làm gì?”Trì Cửu: “…” Lại muốn khóc ư ư.

Chương 18