Tác giả:

Cạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",…

Chương 15: Chuẩn bị ngược công (1)

Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia ĐèTác giả: AikochiridoTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",… Lệ Phong nghe tới hai tiếng anh trai liền đứng hình hồi lâu nóiLệ Phong:" Nói gì mau nói lại đi, nói lại đi được không nha nha"Rồi Lệ Phong bắt đầu đưa ánh mắt muốn khóc ra để cầu mong tiếng gọi anh trai tiếp theoCậu nội tâm:"Ha ha hắn bị sao vậy trời, từ khi xuất viện ra đầu hắn hình như bị va chạm cái gì đó rồi thì phải"Lúc này tiếng xe vang lên đằng sau lưng hai người bọn họ, khiến hai người họ quay đầu lại mà nhìn thì thấy chiếc xe gồm ba anh trai còn lại của họThu Nguyệt nhìn thấy liền đi xuống mà tách cậu ra khỏi Lệ Phong tát cậu một tát và nóiThu Nguyệt:"Mày lại làm gì Lệ Phong vậy hả, tại sao mày luôn kiếm chuyện với Lệ Phong vậy"Lệ Phong:"Này anh làm gì vậy, tôi không hể khóc và em ấy không làm tôi khóc đừng có mà nghĩ bậy dù gì em ấy cũng là em của chúng ta"Dạ Huyết bắt đầu xuống xe nói:"Nó không phải là em ruột của chúng ta, em không nhớ gì sao, chính con ả đó đã sinh ra thằng khốn này khiến mẹ chúng ta phải chết đấy"Nghe tới đây cậu mới nhớ ra cái chi tiết quan trọng nhất trong cuốn tiểu thuyết ấy đó chính là Gia Nhi không cùng mẹ mà cùng cha và bà mẹ hiện giờ của họ chính là mẹ ruột nguyên chủ tất Gia NhiBề ngoài thì những đứa con này chỉ là diễn kịch vui vẻ trước mặt bà ta, nhưng mối thù hận khi xưa vẫn không thể nào làm họ quên được, vì chính bà ta đã lấy đi hạnh phúc vốn có của Trần gia, nhưng cũng vì chuyện này mà nguyên chủ phải trả giá khi nghĩ cách hại Lệ PhongLệ Phong lúc này không nói gì mà chỉ xem cậu thế nào liền bị cậu tát cho một bạt tay bởi chính Gia Nhi nhưng là một Gia Nhi khácGia Nhi:"Hai tên đó nói đúng đấy, làm ơn đừng có mà thân mật với tôi, bởi vì tôi cực kỳ ghét các ngươi, nghĩ tôi muốn sinh ra lắm sao, tôi nói cho các người biết TÔI CHÍNH LÀ KHÔNG MUỐN SINH RA TRONG CÁI TRẦN GIA ĐÓ"Nói rồi cậu liền đi thật nhanh, thật nhanh đi đến khi trời tối và không bao giờ có cái ý nghĩ quay trở lại Trần giaTại công viên cậu đưa tay lên tim mình mà nói:"Thì ra đây chính là cảm giác thật của cậu sao nguyên chủ, được tôi hứa với cậu, tôi sẽ không bao giờ dính dáng đến họ nữa, từ nay tôi sẽ thay cậu sống mà không quan tâm đến những người xung quanh"Tại Trần gia ba thiếu gia quỳ ở đó mà chịu những đồ vật chọi tới của chính ba của họBa của họ:"Tụi mày coi tụi mày đã làm những gì đi, giờ thì em của bọn mày đi mất rồi đấy còn không mau đi kiếm em trai mày đi"Sương Băng:"Tại sao bọn con lại phải đi tìm đứa con hoang đó chứ"Ba của họ:"Mày còn nói nữa hả, mày thì hiểu gì câu chuyện đằng sau của nó chứ, Trần gia thật bất hạnh khi sinh ra ba đứa như tụi bây"Nói rồi ông ta đi vào phòng bật cái điện thoại lên gọi cho cảnh sát và báo tin đi tìm con của mìnhLệ Phong:" Em sẽ đi tìm em ấy"Dạ Huyết:"Sao em phải đi tìm nó, chúng ta không hề làm gì sai"Nhưng rồi Lệ Phong không nói gì mà đi tìm Gia Nhi, lúc này đây cô bạn của cậu Luyên Luyên đã được gọi tới mà nóiLuyên Luyên:"Gọi tớ tới có chuyện gì không?"Gia Nhi:" Đêm nay cho tớ ngủ nhờ nhé, tớ có chuyện buồn"Luyên Luyên:"Về Trần gia à"Cậu:"Đúng vậy"Luyên Luyên hít sâu một hơi và thở ra thật dài nói:"Được tớ mở rộng lòng tốt cho cậu tá túc vô hạn, mau đi về thôi tối rồi"Rồi cậu không nói gì mà đi theo cô về nhà để tá túc, nhưng trước đó cô mua vài bộ đồ cho cậu trước đã

Lệ Phong nghe tới hai tiếng anh trai liền đứng hình hồi lâu nói

Lệ Phong:" Nói gì mau nói lại đi, nói lại đi được không nha nha"

Rồi Lệ Phong bắt đầu đưa ánh mắt muốn khóc ra để cầu mong tiếng gọi anh trai tiếp theo

Cậu nội tâm:"Ha ha hắn bị sao vậy trời, từ khi xuất viện ra đầu hắn hình như bị va chạm cái gì đó rồi thì phải"

Lúc này tiếng xe vang lên đằng sau lưng hai người bọn họ, khiến hai người họ quay đầu lại mà nhìn thì thấy chiếc xe gồm ba anh trai còn lại của họ

Thu Nguyệt nhìn thấy liền đi xuống mà tách cậu ra khỏi Lệ Phong tát cậu một tát và nói

Thu Nguyệt:"Mày lại làm gì Lệ Phong vậy hả, tại sao mày luôn kiếm chuyện với Lệ Phong vậy"

Lệ Phong:"Này anh làm gì vậy, tôi không hể khóc và em ấy không làm tôi khóc đừng có mà nghĩ bậy dù gì em ấy cũng là em của chúng ta"

Dạ Huyết bắt đầu xuống xe nói:"Nó không phải là em ruột của chúng ta, em không nhớ gì sao, chính con ả đó đã sinh ra thằng khốn này khiến mẹ chúng ta phải chết đấy"

Nghe tới đây cậu mới nhớ ra cái chi tiết quan trọng nhất trong cuốn tiểu thuyết ấy đó chính là Gia Nhi không cùng mẹ mà cùng cha và bà mẹ hiện giờ của họ chính là mẹ ruột nguyên chủ tất Gia Nhi

Bề ngoài thì những đứa con này chỉ là diễn kịch vui vẻ trước mặt bà ta, nhưng mối thù hận khi xưa vẫn không thể nào làm họ quên được, vì chính bà ta đã lấy đi hạnh phúc vốn có của Trần gia, nhưng cũng vì chuyện này mà nguyên chủ phải trả giá khi nghĩ cách hại Lệ Phong

Lệ Phong lúc này không nói gì mà chỉ xem cậu thế nào liền bị cậu tát cho một bạt tay bởi chính Gia Nhi nhưng là một Gia Nhi khác

Gia Nhi:"Hai tên đó nói đúng đấy, làm ơn đừng có mà thân mật với tôi, bởi vì tôi cực kỳ ghét các ngươi, nghĩ tôi muốn sinh ra lắm sao, tôi nói cho các người biết TÔI CHÍNH LÀ KHÔNG MUỐN SINH RA TRONG CÁI TRẦN GIA ĐÓ"

Nói rồi cậu liền đi thật nhanh, thật nhanh đi đến khi trời tối và không bao giờ có cái ý nghĩ quay trở lại Trần gia

Tại công viên cậu đưa tay lên tim mình mà nói:"Thì ra đây chính là cảm giác thật của cậu sao nguyên chủ, được tôi hứa với cậu, tôi sẽ không bao giờ dính dáng đến họ nữa, từ nay tôi sẽ thay cậu sống mà không quan tâm đến những người xung quanh"

Tại Trần gia ba thiếu gia quỳ ở đó mà chịu những đồ vật chọi tới của chính ba của họ

Ba của họ:"Tụi mày coi tụi mày đã làm những gì đi, giờ thì em của bọn mày đi mất rồi đấy còn không mau đi kiếm em trai mày đi"

Sương Băng:"Tại sao bọn con lại phải đi tìm đứa con hoang đó chứ"

Ba của họ:"Mày còn nói nữa hả, mày thì hiểu gì câu chuyện đằng sau của nó chứ, Trần gia thật bất hạnh khi sinh ra ba đứa như tụi bây"

Nói rồi ông ta đi vào phòng bật cái điện thoại lên gọi cho cảnh sát và báo tin đi tìm con của mình

Lệ Phong:" Em sẽ đi tìm em ấy"

Dạ Huyết:"Sao em phải đi tìm nó, chúng ta không hề làm gì sai"

Nhưng rồi Lệ Phong không nói gì mà đi tìm Gia Nhi, lúc này đây cô bạn của cậu Luyên Luyên đã được gọi tới mà nói

Luyên Luyên:"Gọi tớ tới có chuyện gì không?"

Gia Nhi:" Đêm nay cho tớ ngủ nhờ nhé, tớ có chuyện buồn"

Luyên Luyên:"Về Trần gia à"

Cậu:"Đúng vậy"

Luyên Luyên hít sâu một hơi và thở ra thật dài nói:"Được tớ mở rộng lòng tốt cho cậu tá túc vô hạn, mau đi về thôi tối rồi"

Rồi cậu không nói gì mà đi theo cô về nhà để tá túc, nhưng trước đó cô mua vài bộ đồ cho cậu trước đã

Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia ĐèTác giả: AikochiridoTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",… Lệ Phong nghe tới hai tiếng anh trai liền đứng hình hồi lâu nóiLệ Phong:" Nói gì mau nói lại đi, nói lại đi được không nha nha"Rồi Lệ Phong bắt đầu đưa ánh mắt muốn khóc ra để cầu mong tiếng gọi anh trai tiếp theoCậu nội tâm:"Ha ha hắn bị sao vậy trời, từ khi xuất viện ra đầu hắn hình như bị va chạm cái gì đó rồi thì phải"Lúc này tiếng xe vang lên đằng sau lưng hai người bọn họ, khiến hai người họ quay đầu lại mà nhìn thì thấy chiếc xe gồm ba anh trai còn lại của họThu Nguyệt nhìn thấy liền đi xuống mà tách cậu ra khỏi Lệ Phong tát cậu một tát và nóiThu Nguyệt:"Mày lại làm gì Lệ Phong vậy hả, tại sao mày luôn kiếm chuyện với Lệ Phong vậy"Lệ Phong:"Này anh làm gì vậy, tôi không hể khóc và em ấy không làm tôi khóc đừng có mà nghĩ bậy dù gì em ấy cũng là em của chúng ta"Dạ Huyết bắt đầu xuống xe nói:"Nó không phải là em ruột của chúng ta, em không nhớ gì sao, chính con ả đó đã sinh ra thằng khốn này khiến mẹ chúng ta phải chết đấy"Nghe tới đây cậu mới nhớ ra cái chi tiết quan trọng nhất trong cuốn tiểu thuyết ấy đó chính là Gia Nhi không cùng mẹ mà cùng cha và bà mẹ hiện giờ của họ chính là mẹ ruột nguyên chủ tất Gia NhiBề ngoài thì những đứa con này chỉ là diễn kịch vui vẻ trước mặt bà ta, nhưng mối thù hận khi xưa vẫn không thể nào làm họ quên được, vì chính bà ta đã lấy đi hạnh phúc vốn có của Trần gia, nhưng cũng vì chuyện này mà nguyên chủ phải trả giá khi nghĩ cách hại Lệ PhongLệ Phong lúc này không nói gì mà chỉ xem cậu thế nào liền bị cậu tát cho một bạt tay bởi chính Gia Nhi nhưng là một Gia Nhi khácGia Nhi:"Hai tên đó nói đúng đấy, làm ơn đừng có mà thân mật với tôi, bởi vì tôi cực kỳ ghét các ngươi, nghĩ tôi muốn sinh ra lắm sao, tôi nói cho các người biết TÔI CHÍNH LÀ KHÔNG MUỐN SINH RA TRONG CÁI TRẦN GIA ĐÓ"Nói rồi cậu liền đi thật nhanh, thật nhanh đi đến khi trời tối và không bao giờ có cái ý nghĩ quay trở lại Trần giaTại công viên cậu đưa tay lên tim mình mà nói:"Thì ra đây chính là cảm giác thật của cậu sao nguyên chủ, được tôi hứa với cậu, tôi sẽ không bao giờ dính dáng đến họ nữa, từ nay tôi sẽ thay cậu sống mà không quan tâm đến những người xung quanh"Tại Trần gia ba thiếu gia quỳ ở đó mà chịu những đồ vật chọi tới của chính ba của họBa của họ:"Tụi mày coi tụi mày đã làm những gì đi, giờ thì em của bọn mày đi mất rồi đấy còn không mau đi kiếm em trai mày đi"Sương Băng:"Tại sao bọn con lại phải đi tìm đứa con hoang đó chứ"Ba của họ:"Mày còn nói nữa hả, mày thì hiểu gì câu chuyện đằng sau của nó chứ, Trần gia thật bất hạnh khi sinh ra ba đứa như tụi bây"Nói rồi ông ta đi vào phòng bật cái điện thoại lên gọi cho cảnh sát và báo tin đi tìm con của mìnhLệ Phong:" Em sẽ đi tìm em ấy"Dạ Huyết:"Sao em phải đi tìm nó, chúng ta không hề làm gì sai"Nhưng rồi Lệ Phong không nói gì mà đi tìm Gia Nhi, lúc này đây cô bạn của cậu Luyên Luyên đã được gọi tới mà nóiLuyên Luyên:"Gọi tớ tới có chuyện gì không?"Gia Nhi:" Đêm nay cho tớ ngủ nhờ nhé, tớ có chuyện buồn"Luyên Luyên:"Về Trần gia à"Cậu:"Đúng vậy"Luyên Luyên hít sâu một hơi và thở ra thật dài nói:"Được tớ mở rộng lòng tốt cho cậu tá túc vô hạn, mau đi về thôi tối rồi"Rồi cậu không nói gì mà đi theo cô về nhà để tá túc, nhưng trước đó cô mua vài bộ đồ cho cậu trước đã

Chương 15: Chuẩn bị ngược công (1)