Cạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",…
Chương 95: Vai diễn yếu đuối (1)
Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia ĐèTác giả: AikochiridoTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",… Ngay khi buổi trình diễn của họ kết thúc, mọi người ai nấy cũng đi vòng quanh lễ hội, mua những thứ đồ mình ưng ý làm kỉ niệmLúc này bọn của Gia Nhi thì đi vào sau cánh gà của sân khấu tìm gặp năm tên nào đóNhìn thấy Gia Nhi họ lập tức vui vẻ, nhưng khi thấy cái đám nào đó mùi giấm lại lần nữa nổi lên, tuy nhiên không cho cậu biết mà chỉ cho họ biếtThiên Dạ:"Ồ mấy người cũng đi theo à, chăm quá nhỉ"Còn họ nở nụ cười xã giao nhưng nuốt cục ghen ngược vào bên trongLệ Phong:"Đương nhiên, em của bọn tôi mà"Nhật Dạ:"Với lại, các cậu nhìn thấy em ấy vui quá ha"Ồ, chính xác cái câu này còn có ý vị sâu xa, nhưng Gia Nhi ngây thơ thì chỉ nghĩ đơn thuần là chào hỏi bình thường mà thôiBất chợt từ đâu ả Mộng Liên Hoa đi tới chỗ của họ mà cười nói. Bạn có biết trang truyện ( TRUMTRU YEN.ne t )Mộng Liên Hoa:"Chào các anh...em...em tới xem...xem các anh đây ạ"Và khi nhìn thấy ả ta thì khuôn mặt của họ hiện ra vẻ chán ghét, trừ Gia Nhi ra.Còn Mộng Liên Hoa hiểu được khuôn mặt đó của họ mà bắt đầu nhìn Gia Nhi, nghĩ chuyện tàm phào rồi tức giận, nhưng vẫn nuốt ngược nó lại bên trongMộng Liên Hoa:"Ừm...em...em có....có vài...vài chuyện cần nói với các anh đấy ạ!!"Giọng điệu ẻo lả của con đàn bà bánh bèo vang lên, trông gớm chết đi đượcNgọc Sương lên tiếng nói:"Cô có thể nói chuyện bình thường được không?"Nhạn Điệp:"Bọn tôi nghe thấy gớm lắm"Và tất nhiên là khi ả nghe hai câu này liền tức điên lên rồi còn đâuMộng Liên Hoa nội tâm:"Má nó chết tiệt, tại sao mỗi lần mình muốn gần gũi với họ, họ lại làm thế với mình, còn Gia Nhi thì không"Mộng Liên Hoa càng nghĩ thì càng tức nội tâm:"Má nó, chắc chắn là thằng khốn Gia Nhi đã nói xấu mình khi mình không có ở đây rồi chết tiệt"Mộng Liên Hoa lại tiếp tục nội tâm với suy nghĩ tào lao và vô tổ chức, vô căn cứ của ả ta:"Trần Gia Nhi, sao mày cứ nói xấu tao với họ thế hả"Mộng Liên Hoa lại nội tâm tiếp:"Rốt cuộc thì mày muốn làm gì đây hả, muốn đẩy tao ra khỏi tâm trí của họ sao, mày nằm mơ đi"Mộng Liên Hoa lại tiếp tục suy nghĩ:"Kẻ mà nên biến ra khỏi tâm trí họ chính là mày mới đúng, người nên ở trong tâm trí họ là tao mới đúng, nếu không có mày, thì tao đã là người mà họ không thể nào quên được rồi"Bọn họ như đọc được suy nghĩ của ả ta mà nóiNhạn Điệp:"Cô lại nghĩa rằng tại em ấy nữa chứ gì"Ngọc Sương:"Cô có thôi ngay cái trò trút giận vô cớ lên người khác không vậy"Dạ Huyết:"Em ấy đã làm gì cô mà cô lại muốn giết em ấy vậy hả"Như chột dạ, ả ta bắt đầu trò diễn yếu đuối của mìnhẢ:"Em....em không có....hic....hic....hic...không có mà, các...các anh hiểu nhầm ý của em rồi, hức hức....."Rồi giả bộ quay sang năm tay Gia Nhi nóiẢ:"Tớ....hức....tớ....tớ thật sự không có mà....hức...hức"Vâng và thụ chúng ta là kẻ yếu lòng nên đã lấy trong cặp ra bịch khăn giấy nóiGia Nhi:"Ừm, đây cậu đừng có khóc nữa để tớ nói chuyện với họ cho"Ả nhìn thấy hiệu khăn giấy đó mà nội tâm:"Chậc, giấy dỏm, nhìn là biết rồi, nghĩ sao mày lại đưa tao loại khăn giấy bán đầy ngoài chợ thế kia, lỡ da mặt tao bị hư thì sao"Nhưng để làm tròn vai diễn người yếu thế, ả ta bắt buộc lấy khăn giấy đó mà lau
Ngay khi buổi trình diễn của họ kết thúc, mọi người ai nấy cũng đi vòng quanh lễ hội, mua những thứ đồ mình ưng ý làm kỉ niệm
Lúc này bọn của Gia Nhi thì đi vào sau cánh gà của sân khấu tìm gặp năm tên nào đó
Nhìn thấy Gia Nhi họ lập tức vui vẻ, nhưng khi thấy cái đám nào đó mùi giấm lại lần nữa nổi lên, tuy nhiên không cho cậu biết mà chỉ cho họ biết
Thiên Dạ:"Ồ mấy người cũng đi theo à, chăm quá nhỉ"
Còn họ nở nụ cười xã giao nhưng nuốt cục ghen ngược vào bên trong
Lệ Phong:"Đương nhiên, em của bọn tôi mà"
Nhật Dạ:"Với lại, các cậu nhìn thấy em ấy vui quá ha"
Ồ, chính xác cái câu này còn có ý vị sâu xa, nhưng Gia Nhi ngây thơ thì chỉ nghĩ đơn thuần là chào hỏi bình thường mà thôi
Bất chợt từ đâu ả Mộng Liên Hoa đi tới chỗ của họ mà cười nói. Bạn có biết trang truyện ( TRUMTRU YEN.ne t )
Mộng Liên Hoa:"Chào các anh...em...em tới xem...xem các anh đây ạ"
Và khi nhìn thấy ả ta thì khuôn mặt của họ hiện ra vẻ chán ghét, trừ Gia Nhi ra.
Còn Mộng Liên Hoa hiểu được khuôn mặt đó của họ mà bắt đầu nhìn Gia Nhi, nghĩ chuyện tàm phào rồi tức giận, nhưng vẫn nuốt ngược nó lại bên trong
Mộng Liên Hoa:"Ừm...em...em có....có vài...vài chuyện cần nói với các anh đấy ạ!!"
Giọng điệu ẻo lả của con đàn bà bánh bèo vang lên, trông gớm chết đi được
Ngọc Sương lên tiếng nói:"Cô có thể nói chuyện bình thường được không?"
Nhạn Điệp:"Bọn tôi nghe thấy gớm lắm"
Và tất nhiên là khi ả nghe hai câu này liền tức điên lên rồi còn đâu
Mộng Liên Hoa nội tâm:"Má nó chết tiệt, tại sao mỗi lần mình muốn gần gũi với họ, họ lại làm thế với mình, còn Gia Nhi thì không"
Mộng Liên Hoa càng nghĩ thì càng tức nội tâm:"Má nó, chắc chắn là thằng khốn Gia Nhi đã nói xấu mình khi mình không có ở đây rồi chết tiệt"
Mộng Liên Hoa lại tiếp tục nội tâm với suy nghĩ tào lao và vô tổ chức, vô căn cứ của ả ta:"Trần Gia Nhi, sao mày cứ nói xấu tao với họ thế hả"
Mộng Liên Hoa lại nội tâm tiếp:"Rốt cuộc thì mày muốn làm gì đây hả, muốn đẩy tao ra khỏi tâm trí của họ sao, mày nằm mơ đi"
Mộng Liên Hoa lại tiếp tục suy nghĩ:"Kẻ mà nên biến ra khỏi tâm trí họ chính là mày mới đúng, người nên ở trong tâm trí họ là tao mới đúng, nếu không có mày, thì tao đã là người mà họ không thể nào quên được rồi"
Bọn họ như đọc được suy nghĩ của ả ta mà nói
Nhạn Điệp:"Cô lại nghĩa rằng tại em ấy nữa chứ gì"
Ngọc Sương:"Cô có thôi ngay cái trò trút giận vô cớ lên người khác không vậy"
Dạ Huyết:"Em ấy đã làm gì cô mà cô lại muốn giết em ấy vậy hả"
Như chột dạ, ả ta bắt đầu trò diễn yếu đuối của mình
Ả:"Em....em không có....hic....hic....hic...không có mà, các...các anh hiểu nhầm ý của em rồi, hức hức....."
Rồi giả bộ quay sang năm tay Gia Nhi nói
Ả:"Tớ....hức....tớ....tớ thật sự không có mà....hức...hức"
Vâng và thụ chúng ta là kẻ yếu lòng nên đã lấy trong cặp ra bịch khăn giấy nói
Gia Nhi:"Ừm, đây cậu đừng có khóc nữa để tớ nói chuyện với họ cho"
Ả nhìn thấy hiệu khăn giấy đó mà nội tâm:"Chậc, giấy dỏm, nhìn là biết rồi, nghĩ sao mày lại đưa tao loại khăn giấy bán đầy ngoài chợ thế kia, lỡ da mặt tao bị hư thì sao"
Nhưng để làm tròn vai diễn người yếu thế, ả ta bắt buộc lấy khăn giấy đó mà lau
Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia ĐèTác giả: AikochiridoTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",… Ngay khi buổi trình diễn của họ kết thúc, mọi người ai nấy cũng đi vòng quanh lễ hội, mua những thứ đồ mình ưng ý làm kỉ niệmLúc này bọn của Gia Nhi thì đi vào sau cánh gà của sân khấu tìm gặp năm tên nào đóNhìn thấy Gia Nhi họ lập tức vui vẻ, nhưng khi thấy cái đám nào đó mùi giấm lại lần nữa nổi lên, tuy nhiên không cho cậu biết mà chỉ cho họ biếtThiên Dạ:"Ồ mấy người cũng đi theo à, chăm quá nhỉ"Còn họ nở nụ cười xã giao nhưng nuốt cục ghen ngược vào bên trongLệ Phong:"Đương nhiên, em của bọn tôi mà"Nhật Dạ:"Với lại, các cậu nhìn thấy em ấy vui quá ha"Ồ, chính xác cái câu này còn có ý vị sâu xa, nhưng Gia Nhi ngây thơ thì chỉ nghĩ đơn thuần là chào hỏi bình thường mà thôiBất chợt từ đâu ả Mộng Liên Hoa đi tới chỗ của họ mà cười nói. Bạn có biết trang truyện ( TRUMTRU YEN.ne t )Mộng Liên Hoa:"Chào các anh...em...em tới xem...xem các anh đây ạ"Và khi nhìn thấy ả ta thì khuôn mặt của họ hiện ra vẻ chán ghét, trừ Gia Nhi ra.Còn Mộng Liên Hoa hiểu được khuôn mặt đó của họ mà bắt đầu nhìn Gia Nhi, nghĩ chuyện tàm phào rồi tức giận, nhưng vẫn nuốt ngược nó lại bên trongMộng Liên Hoa:"Ừm...em...em có....có vài...vài chuyện cần nói với các anh đấy ạ!!"Giọng điệu ẻo lả của con đàn bà bánh bèo vang lên, trông gớm chết đi đượcNgọc Sương lên tiếng nói:"Cô có thể nói chuyện bình thường được không?"Nhạn Điệp:"Bọn tôi nghe thấy gớm lắm"Và tất nhiên là khi ả nghe hai câu này liền tức điên lên rồi còn đâuMộng Liên Hoa nội tâm:"Má nó chết tiệt, tại sao mỗi lần mình muốn gần gũi với họ, họ lại làm thế với mình, còn Gia Nhi thì không"Mộng Liên Hoa càng nghĩ thì càng tức nội tâm:"Má nó, chắc chắn là thằng khốn Gia Nhi đã nói xấu mình khi mình không có ở đây rồi chết tiệt"Mộng Liên Hoa lại tiếp tục nội tâm với suy nghĩ tào lao và vô tổ chức, vô căn cứ của ả ta:"Trần Gia Nhi, sao mày cứ nói xấu tao với họ thế hả"Mộng Liên Hoa lại nội tâm tiếp:"Rốt cuộc thì mày muốn làm gì đây hả, muốn đẩy tao ra khỏi tâm trí của họ sao, mày nằm mơ đi"Mộng Liên Hoa lại tiếp tục suy nghĩ:"Kẻ mà nên biến ra khỏi tâm trí họ chính là mày mới đúng, người nên ở trong tâm trí họ là tao mới đúng, nếu không có mày, thì tao đã là người mà họ không thể nào quên được rồi"Bọn họ như đọc được suy nghĩ của ả ta mà nóiNhạn Điệp:"Cô lại nghĩa rằng tại em ấy nữa chứ gì"Ngọc Sương:"Cô có thôi ngay cái trò trút giận vô cớ lên người khác không vậy"Dạ Huyết:"Em ấy đã làm gì cô mà cô lại muốn giết em ấy vậy hả"Như chột dạ, ả ta bắt đầu trò diễn yếu đuối của mìnhẢ:"Em....em không có....hic....hic....hic...không có mà, các...các anh hiểu nhầm ý của em rồi, hức hức....."Rồi giả bộ quay sang năm tay Gia Nhi nóiẢ:"Tớ....hức....tớ....tớ thật sự không có mà....hức...hức"Vâng và thụ chúng ta là kẻ yếu lòng nên đã lấy trong cặp ra bịch khăn giấy nóiGia Nhi:"Ừm, đây cậu đừng có khóc nữa để tớ nói chuyện với họ cho"Ả nhìn thấy hiệu khăn giấy đó mà nội tâm:"Chậc, giấy dỏm, nhìn là biết rồi, nghĩ sao mày lại đưa tao loại khăn giấy bán đầy ngoài chợ thế kia, lỡ da mặt tao bị hư thì sao"Nhưng để làm tròn vai diễn người yếu thế, ả ta bắt buộc lấy khăn giấy đó mà lau