Cạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",…
Chương 103: Được tặng quà (2)
Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia ĐèTác giả: AikochiridoTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",… Nói rồi ả ta cúp máy mà nội tâm nhìn thẳng ra cửa kính nóiMộng Liên Hoa:"Tôi sẽ không để mấy người hưởng lợi từ lễ tình nhân này đâu, thứ tôi không được tặng thì đừng trách tôi ***** Gia Nhi"Và rồi ả ta ngồi vào ghế bắt đầu lên máy tính làm việc tiếp tụcQuay lại trường họcNgay khi chuông thông báo ra chơi, mọi người đều ùa ra bên ngoài mà chơi với nhau riêng Gia Nhi thì đi cùng họ xuống canteen trường học ngồi nói chuyệnGia Nhi nói:"các anh tìm em có chuyện gì không?"Trước câu hỏi này của Gia Nhi mọi người liền nhìn nhau và đại diện trong đó đã lên tiếngLệ Phong:"ừm chẳng qua là bọn anh muốn tặng em một món quà thôi mà"Gia Nhi làm vẻ khó hiểu nóiGia Nhi:"Em được tặng quà sao, nhưng hôm nay là lễ tình nhân mà, đâu phải sinh nhật em đâu mà tặng"Vâng trước câu hỏi ngô nghê đó họ đã có cớ mà thể hiện tâm ý của mìnhDạ Huyết:"Thì bọn anh tặng em trước tới đó bọn anh chỉ cần nhập tiệc thôi"Gia Nhi nội tâm:"Làm như tôi tin mấy cái lý do lý trấu của mấy người ấy"Bất chợt từ đằng xa năm vị thần tượng đã xuất hiện, và khi xác định được nơi mà Gia Nhi ngồi thì họ lập tức chạy lại nhưng có vẻ như sắc mặt của những người nào đó không được cam tâm cho lắmMà thôi khỏi cần đoán cũng biết là mùi giấm trưa rồiThu Nguyệt:"Mấy người tới đây làm cái giống gì thế"Sương Băng:"Không đi làm sao, rảnh quá ha"Trước câu nói đó năm vị thần tượng bắt đầu nóiThiên Dạ:"Ò đúng rồi, bọn tôi rảnh mà, mà nếu rảnh thì nên đi chơi và thăm người thân chứ đúng không"Nhật Dạ:"Ồ tôi thế mà lại quên mất rằng, hiệu trưởng là cha của mấy người"Xong câu nói đó, những tiếng xẹt xẹt vô hình bắt đầu vang lên, bầu không khí đó làm cho mọi người trong canteen trường học cảm nhận được rằng mình đang ở nơi mà những vị giấm ngàn năm thành tinh đang tranh giành một món đồ ăn nào đóỒ và tất nhiên là họ đi rồi, vì mùi giấm nồng quá chịu không nổi, với lại thì họ dự báo được rằng, bọn nào kia sẽ phân phát cơm chó miễn phí đến no luôn cho mà xem, mà cảm giác của đám đông kia đúng thậtGia Nhi thì sao, đương nhiên là vã vì mấy cuộc chiến trẩu này rồi, nhưng cũng rất nghiêm túc mà nóiGia Nhi:"Được rồi, các anh mau ngồi đi, đừng vì mấy chuyện này mà hành xử như trẻ con thế"Đùng đùng, họ vừa nghe gì cơ, Gia Nhi nói họ hành xử như đám trẻ con ư, nhưng ở đây Gia Nhi là nhỏ nhất màỪ thì nếu vào vai họ hiện tại thì đúng như thế nhưng ở vai Gia Nhi thì cả đám bọn họ chính là trẻ con, bởi linh hồn của cậu chính là một vị đại thúc cơ mà:))Vậy dám hỏi ai nhỏ hơn ai đây?, quay lại với họTinh Nguyên:"Ừm Gia Nhi à ở đây chỉ có em nhỏ nhất thôi đó"Gia Nhi bây giờ mới hiểu ra được cái gì đó mà khụ khụ vài cái nói hai chữ xin lỗiGia Nhi:"Em xin lỗi, vậy các anh mau ngồi đi, càng đông càng vui mà đúng không"*cười*Trước nụ cười đó của cậu họ ngay lập tức im lặng làm theo,vì ai bảo vợ của họ đẹp quá làm gì nên thôi, vợ đẹp, vợ xinh, vợ có quyềnCả bọn nhanh chóng ngồi xuống và cùng nhau trò chuyện đi, lẫn chuyện tặng quà cho cậu nữaNguyệt Quang:"Gia Nhi, lát ra về em có rảnh không"Tinh Nguyên:"Nếu rảnh thì đi với bọn anh nhé được chứ"
Nói rồi ả ta cúp máy mà nội tâm nhìn thẳng ra cửa kính nói
Mộng Liên Hoa:"Tôi sẽ không để mấy người hưởng lợi từ lễ tình nhân này đâu, thứ tôi không được tặng thì đừng trách tôi ***** Gia Nhi"
Và rồi ả ta ngồi vào ghế bắt đầu lên máy tính làm việc tiếp tục
Quay lại trường học
Ngay khi chuông thông báo ra chơi, mọi người đều ùa ra bên ngoài mà chơi với nhau riêng Gia Nhi thì đi cùng họ xuống canteen trường học ngồi nói chuyện
Gia Nhi nói:"các anh tìm em có chuyện gì không?"
Trước câu hỏi này của Gia Nhi mọi người liền nhìn nhau và đại diện trong đó đã lên tiếng
Lệ Phong:"ừm chẳng qua là bọn anh muốn tặng em một món quà thôi mà"
Gia Nhi làm vẻ khó hiểu nói
Gia Nhi:"Em được tặng quà sao, nhưng hôm nay là lễ tình nhân mà, đâu phải sinh nhật em đâu mà tặng"
Vâng trước câu hỏi ngô nghê đó họ đã có cớ mà thể hiện tâm ý của mình
Dạ Huyết:"Thì bọn anh tặng em trước tới đó bọn anh chỉ cần nhập tiệc thôi"
Gia Nhi nội tâm:"Làm như tôi tin mấy cái lý do lý trấu của mấy người ấy"
Bất chợt từ đằng xa năm vị thần tượng đã xuất hiện, và khi xác định được nơi mà Gia Nhi ngồi thì họ lập tức chạy lại nhưng có vẻ như sắc mặt của những người nào đó không được cam tâm cho lắm
Mà thôi khỏi cần đoán cũng biết là mùi giấm trưa rồi
Thu Nguyệt:"Mấy người tới đây làm cái giống gì thế"
Sương Băng:"Không đi làm sao, rảnh quá ha"
Trước câu nói đó năm vị thần tượng bắt đầu nói
Thiên Dạ:"Ò đúng rồi, bọn tôi rảnh mà, mà nếu rảnh thì nên đi chơi và thăm người thân chứ đúng không"
Nhật Dạ:"Ồ tôi thế mà lại quên mất rằng, hiệu trưởng là cha của mấy người"
Xong câu nói đó, những tiếng xẹt xẹt vô hình bắt đầu vang lên, bầu không khí đó làm cho mọi người trong canteen trường học cảm nhận được rằng mình đang ở nơi mà những vị giấm ngàn năm thành tinh đang tranh giành một món đồ ăn nào đó
Ồ và tất nhiên là họ đi rồi, vì mùi giấm nồng quá chịu không nổi, với lại thì họ dự báo được rằng, bọn nào kia sẽ phân phát cơm chó miễn phí đến no luôn cho mà xem, mà cảm giác của đám đông kia đúng thật
Gia Nhi thì sao, đương nhiên là vã vì mấy cuộc chiến trẩu này rồi, nhưng cũng rất nghiêm túc mà nói
Gia Nhi:"Được rồi, các anh mau ngồi đi, đừng vì mấy chuyện này mà hành xử như trẻ con thế"
Đùng đùng, họ vừa nghe gì cơ, Gia Nhi nói họ hành xử như đám trẻ con ư, nhưng ở đây Gia Nhi là nhỏ nhất mà
Ừ thì nếu vào vai họ hiện tại thì đúng như thế nhưng ở vai Gia Nhi thì cả đám bọn họ chính là trẻ con, bởi linh hồn của cậu chính là một vị đại thúc cơ mà:))
Vậy dám hỏi ai nhỏ hơn ai đây?, quay lại với họ
Tinh Nguyên:"Ừm Gia Nhi à ở đây chỉ có em nhỏ nhất thôi đó"
Gia Nhi bây giờ mới hiểu ra được cái gì đó mà khụ khụ vài cái nói hai chữ xin lỗi
Gia Nhi:"Em xin lỗi, vậy các anh mau ngồi đi, càng đông càng vui mà đúng không"*cười*
Trước nụ cười đó của cậu họ ngay lập tức im lặng làm theo,vì ai bảo vợ của họ đẹp quá làm gì nên thôi, vợ đẹp, vợ xinh, vợ có quyền
Cả bọn nhanh chóng ngồi xuống và cùng nhau trò chuyện đi, lẫn chuyện tặng quà cho cậu nữa
Nguyệt Quang:"Gia Nhi, lát ra về em có rảnh không"
Tinh Nguyên:"Nếu rảnh thì đi với bọn anh nhé được chứ"
Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia ĐèTác giả: AikochiridoTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",… Nói rồi ả ta cúp máy mà nội tâm nhìn thẳng ra cửa kính nóiMộng Liên Hoa:"Tôi sẽ không để mấy người hưởng lợi từ lễ tình nhân này đâu, thứ tôi không được tặng thì đừng trách tôi ***** Gia Nhi"Và rồi ả ta ngồi vào ghế bắt đầu lên máy tính làm việc tiếp tụcQuay lại trường họcNgay khi chuông thông báo ra chơi, mọi người đều ùa ra bên ngoài mà chơi với nhau riêng Gia Nhi thì đi cùng họ xuống canteen trường học ngồi nói chuyệnGia Nhi nói:"các anh tìm em có chuyện gì không?"Trước câu hỏi này của Gia Nhi mọi người liền nhìn nhau và đại diện trong đó đã lên tiếngLệ Phong:"ừm chẳng qua là bọn anh muốn tặng em một món quà thôi mà"Gia Nhi làm vẻ khó hiểu nóiGia Nhi:"Em được tặng quà sao, nhưng hôm nay là lễ tình nhân mà, đâu phải sinh nhật em đâu mà tặng"Vâng trước câu hỏi ngô nghê đó họ đã có cớ mà thể hiện tâm ý của mìnhDạ Huyết:"Thì bọn anh tặng em trước tới đó bọn anh chỉ cần nhập tiệc thôi"Gia Nhi nội tâm:"Làm như tôi tin mấy cái lý do lý trấu của mấy người ấy"Bất chợt từ đằng xa năm vị thần tượng đã xuất hiện, và khi xác định được nơi mà Gia Nhi ngồi thì họ lập tức chạy lại nhưng có vẻ như sắc mặt của những người nào đó không được cam tâm cho lắmMà thôi khỏi cần đoán cũng biết là mùi giấm trưa rồiThu Nguyệt:"Mấy người tới đây làm cái giống gì thế"Sương Băng:"Không đi làm sao, rảnh quá ha"Trước câu nói đó năm vị thần tượng bắt đầu nóiThiên Dạ:"Ò đúng rồi, bọn tôi rảnh mà, mà nếu rảnh thì nên đi chơi và thăm người thân chứ đúng không"Nhật Dạ:"Ồ tôi thế mà lại quên mất rằng, hiệu trưởng là cha của mấy người"Xong câu nói đó, những tiếng xẹt xẹt vô hình bắt đầu vang lên, bầu không khí đó làm cho mọi người trong canteen trường học cảm nhận được rằng mình đang ở nơi mà những vị giấm ngàn năm thành tinh đang tranh giành một món đồ ăn nào đóỒ và tất nhiên là họ đi rồi, vì mùi giấm nồng quá chịu không nổi, với lại thì họ dự báo được rằng, bọn nào kia sẽ phân phát cơm chó miễn phí đến no luôn cho mà xem, mà cảm giác của đám đông kia đúng thậtGia Nhi thì sao, đương nhiên là vã vì mấy cuộc chiến trẩu này rồi, nhưng cũng rất nghiêm túc mà nóiGia Nhi:"Được rồi, các anh mau ngồi đi, đừng vì mấy chuyện này mà hành xử như trẻ con thế"Đùng đùng, họ vừa nghe gì cơ, Gia Nhi nói họ hành xử như đám trẻ con ư, nhưng ở đây Gia Nhi là nhỏ nhất màỪ thì nếu vào vai họ hiện tại thì đúng như thế nhưng ở vai Gia Nhi thì cả đám bọn họ chính là trẻ con, bởi linh hồn của cậu chính là một vị đại thúc cơ mà:))Vậy dám hỏi ai nhỏ hơn ai đây?, quay lại với họTinh Nguyên:"Ừm Gia Nhi à ở đây chỉ có em nhỏ nhất thôi đó"Gia Nhi bây giờ mới hiểu ra được cái gì đó mà khụ khụ vài cái nói hai chữ xin lỗiGia Nhi:"Em xin lỗi, vậy các anh mau ngồi đi, càng đông càng vui mà đúng không"*cười*Trước nụ cười đó của cậu họ ngay lập tức im lặng làm theo,vì ai bảo vợ của họ đẹp quá làm gì nên thôi, vợ đẹp, vợ xinh, vợ có quyềnCả bọn nhanh chóng ngồi xuống và cùng nhau trò chuyện đi, lẫn chuyện tặng quà cho cậu nữaNguyệt Quang:"Gia Nhi, lát ra về em có rảnh không"Tinh Nguyên:"Nếu rảnh thì đi với bọn anh nhé được chứ"