Tác giả:

Cạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",…

Chương 113: Giữ tiền khỏi ả ảo tưởng

Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia ĐèTác giả: AikochiridoTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",… Mấy ngày sau cậu ngồi đó như người vô hồn, không ăn cũng chẳng uống khiến cô khá là lo lắngLuyên Luyên:"Cậu mau ăn chút gì đó đi, chứ như vậy hoài cũng chẳng tốt đẹp gì đâu, đi"Gia Nhi lắc đầu:"Không...tớ không đói đâu, cậu ăn trước đi"Lúc này tại chỗ công ty của các côngMộng Liên Hoa đưa hợp đồng ra trước mặt những nhân viên mà thản nhiên nóiMộng Liên Hoa:"Đây là bản hợp đồng của các anh ấy, từ giờ công ty này chính là thuộc quyền sở hữu của tôi, các người bị sa thải"Thật ra họ chẳng chuyển nhượng hợp đồng gì cho ả ta cả, cái mà ả ta cầm chính là cái giả mà ra, còn cái thật chính là ở trong những món quà mà họ mua cho cậuNhân viên:"Này cô vừa phải thôi, cậy mạnh hϊế͙p͙ yếu à, đúng là tiểu tam chuyên đi giựt chồng người khác"Ả ta nghe nói thế tức giận tát hẳn cô ta một bạt tai và nóiMộng Liên Hoa:"Bây giờ tôi chính là chủ ở đây, muốn cãi lại sao, tôi bắt cô bồi thường thiệt hại tinh thần đấy"Nhân viên nghe ả ta nói liền sợ hãi mà cầm bản sa thải lên, run run mà đi ra khỏi công ty, bởi lẽ nếu cô bị kiện và đưa tiền bồi thường cho ả thì lấy gì mà có tiền chữa bệnh cho mẹ cô đâyMộng Liên Hoa sau đó tiếp tục quăng nhiều bản sa thải họ khiến họ không thể nói nên lời mà chỉ đành chấp nhậnHọ đã tới và thấy hết liền lên tiếng nóiNhật Dạ:"Cô kêu bọn tôi tới đây chỉ để nhìn cảnh cô sa thải nhân viên của chúng tôi thôi sao"Mộng Liên Hoa:"Đó là chuyện đương nhiên thôi ạ, vì bọn nó dám nói Gia Nhi trước mặt em nên em sa thải bọn nó thôi"Mộng Liên Hoa:"À bỏ đi, em có mua đồ ăn cho các anh nè, lại ăn chung với em đi cho vui"Tinh Nguyên thẳng thắn từ chốiTinh Nguyên:"Không cần, tôi thích cơm của Gia Nhi hơn là cô"Nguyệt Quang:"Vì bọn tôi sợ rằng cô bỏ độc vào đó thôi"Nhạn Điệp:"Nếu đã không còn nữa thì tôi đi đây, tạm biệt"Và rồi họ bắt đầu sải bước ra về, còn ả ta thì lòng ghen nổi lên hất đổ đồ ăn lẫn đồ đạc trêи bàn mà là lên như một con điênMộng Liên Hoa:" A A A A thằng khốn Gia Nhi, lại là mày, lại là mày sao mày đi rồi mà vẫn không tha cho họ để họ yêu tao vậy chứ thằng khốn"Mộng Liên Hoa:"Đừng để tao tìm ra mày thằng khốn, nếu không tao không tha cho mày đâu"Về phần các công, họ lập tức thay đổi sắc mặt mà nói trong cái điện thoạiThiên Dạ:"Sao rồi, có đầy đủ vốn luyến lấy từ công ty bọn tôi ra chưa"???:",Dạ rồi ạ"Lệ Phong:"Vậy giờ cứ để ả ta ảo tưởng đi, vì tiền của ả không về túi của ả đâu"Nói rồi họ tắt máy và nhìn chỗ ả ta mà nội tâmDạ Huyết:"Tôi sẽ không để yên chuyện cô dám làm thay đổi bức ảnh của chúng tôi đâu"Thu Nguyệt:"Còn về công ty, chúng tôi sẽ không bao giờ để cô có được đâu"Cũng cùng lúc đó tại chỗ của Gia NhiTiếng tin nhắn vang lên, Gia Nhi nhanh chóng bắt máy lên để xem tin thì nhận được số tài khoản khủng lồ lũ lượt kéo vô tài khoản cậu khiến cậu giật mìnhLuyên Luyên ngồi kế bên thấy thế liền nhanh chóng nóiLuyên Luyên:"Ùi ui họ chuyển hết tài khoản cho cậu luôn kìa, chà chà họ đang muốn vợ mình giữ tiền cho mình để không bị con ảo tưởng nào đó lấy đấy"Gia Nhi:"Vậy sao, nhưng nếu đã đưa tớ giữ vậy tại sao lại làm thế với tớ chứ"

Mấy ngày sau cậu ngồi đó như người vô hồn, không ăn cũng chẳng uống khiến cô khá là lo lắng

Luyên Luyên:"Cậu mau ăn chút gì đó đi, chứ như vậy hoài cũng chẳng tốt đẹp gì đâu, đi"

Gia Nhi lắc đầu:"Không...tớ không đói đâu, cậu ăn trước đi"

Lúc này tại chỗ công ty của các công

Mộng Liên Hoa đưa hợp đồng ra trước mặt những nhân viên mà thản nhiên nói

Mộng Liên Hoa:"Đây là bản hợp đồng của các anh ấy, từ giờ công ty này chính là thuộc quyền sở hữu của tôi, các người bị sa thải"

Thật ra họ chẳng chuyển nhượng hợp đồng gì cho ả ta cả, cái mà ả ta cầm chính là cái giả mà ra, còn cái thật chính là ở trong những món quà mà họ mua cho cậu

Nhân viên:"Này cô vừa phải thôi, cậy mạnh hϊế͙p͙ yếu à, đúng là tiểu tam chuyên đi giựt chồng người khác"

Ả ta nghe nói thế tức giận tát hẳn cô ta một bạt tai và nói

Mộng Liên Hoa:"Bây giờ tôi chính là chủ ở đây, muốn cãi lại sao, tôi bắt cô bồi thường thiệt hại tinh thần đấy"

Nhân viên nghe ả ta nói liền sợ hãi mà cầm bản sa thải lên, run run mà đi ra khỏi công ty, bởi lẽ nếu cô bị kiện và đưa tiền bồi thường cho ả thì lấy gì mà có tiền chữa bệnh cho mẹ cô đây

Mộng Liên Hoa sau đó tiếp tục quăng nhiều bản sa thải họ khiến họ không thể nói nên lời mà chỉ đành chấp nhận

Họ đã tới và thấy hết liền lên tiếng nói

Nhật Dạ:"Cô kêu bọn tôi tới đây chỉ để nhìn cảnh cô sa thải nhân viên của chúng tôi thôi sao"

Mộng Liên Hoa:"Đó là chuyện đương nhiên thôi ạ, vì bọn nó dám nói Gia Nhi trước mặt em nên em sa thải bọn nó thôi"

Mộng Liên Hoa:"À bỏ đi, em có mua đồ ăn cho các anh nè, lại ăn chung với em đi cho vui"

Tinh Nguyên thẳng thắn từ chối

Tinh Nguyên:"Không cần, tôi thích cơm của Gia Nhi hơn là cô"

Nguyệt Quang:"Vì bọn tôi sợ rằng cô bỏ độc vào đó thôi"

Nhạn Điệp:"Nếu đã không còn nữa thì tôi đi đây, tạm biệt"

Và rồi họ bắt đầu sải bước ra về, còn ả ta thì lòng ghen nổi lên hất đổ đồ ăn lẫn đồ đạc trêи bàn mà là lên như một con điên

Mộng Liên Hoa:" A A A A thằng khốn Gia Nhi, lại là mày, lại là mày sao mày đi rồi mà vẫn không tha cho họ để họ yêu tao vậy chứ thằng khốn"

Mộng Liên Hoa:"Đừng để tao tìm ra mày thằng khốn, nếu không tao không tha cho mày đâu"

Về phần các công, họ lập tức thay đổi sắc mặt mà nói trong cái điện thoại

Thiên Dạ:"Sao rồi, có đầy đủ vốn luyến lấy từ công ty bọn tôi ra chưa"

???:",Dạ rồi ạ"

Lệ Phong:"Vậy giờ cứ để ả ta ảo tưởng đi, vì tiền của ả không về túi của ả đâu"

Nói rồi họ tắt máy và nhìn chỗ ả ta mà nội tâm

Dạ Huyết:"Tôi sẽ không để yên chuyện cô dám làm thay đổi bức ảnh của chúng tôi đâu"

Thu Nguyệt:"Còn về công ty, chúng tôi sẽ không bao giờ để cô có được đâu"

Cũng cùng lúc đó tại chỗ của Gia Nhi

Tiếng tin nhắn vang lên, Gia Nhi nhanh chóng bắt máy lên để xem tin thì nhận được số tài khoản khủng lồ lũ lượt kéo vô tài khoản cậu khiến cậu giật mình

Luyên Luyên ngồi kế bên thấy thế liền nhanh chóng nói

Luyên Luyên:"Ùi ui họ chuyển hết tài khoản cho cậu luôn kìa, chà chà họ đang muốn vợ mình giữ tiền cho mình để không bị con ảo tưởng nào đó lấy đấy"

Gia Nhi:"Vậy sao, nhưng nếu đã đưa tớ giữ vậy tại sao lại làm thế với tớ chứ"

Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia ĐèTác giả: AikochiridoTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCạch, cạch tiếng máy tính bắt đầu vang lên tại một công ty nọ, y Trần Tâm một doanh nhân đã bước qua tuổi thanh xuân, nhưng vẫn không có lấy một mối tình, không phải họ chê y xấu, cũng không phải họ chê y không ga lăng, nhưng vì y không có hứng thú trong chuyện tình cảm nam nữ mà chỉ hứng thú trong chuyện tình cảm nam nam Bởi vì y chính là một hủ nam kiêm luôn xử nam chính hiệu, tầm sáu giờ ba mươi phút tối, công ty của y cho tan làm sớm hơn mọi ngày vì hôm nay chính là sinh nhật con gái của chủ tịch, ông ta muốn tan làm sớm để cùng vợ tổ chức một sinh nhật thật đáng nhớ cho đứa con gái của mình Còn y thì vớ như vớ được vàng, mừng rớt nước mắt vì y có thêm thời gian dài để cày đam mỹ, mới vừa nãy thôi y đã nhận được một tin nhắn đề xuất đọc truyện luôn chiếm giữ top đầu trêи internet, và dĩ nhiên đối với chính bản thân hủ nam y là phải đọc nó rồi Sau khi về nhà, y bật máy tính của mình lên, vào cái trang web toàn đam mỹ mà vào ô tìm kiếm gõ tên tiểu thuyết * tình yêu hay trò đùa ",… Mấy ngày sau cậu ngồi đó như người vô hồn, không ăn cũng chẳng uống khiến cô khá là lo lắngLuyên Luyên:"Cậu mau ăn chút gì đó đi, chứ như vậy hoài cũng chẳng tốt đẹp gì đâu, đi"Gia Nhi lắc đầu:"Không...tớ không đói đâu, cậu ăn trước đi"Lúc này tại chỗ công ty của các côngMộng Liên Hoa đưa hợp đồng ra trước mặt những nhân viên mà thản nhiên nóiMộng Liên Hoa:"Đây là bản hợp đồng của các anh ấy, từ giờ công ty này chính là thuộc quyền sở hữu của tôi, các người bị sa thải"Thật ra họ chẳng chuyển nhượng hợp đồng gì cho ả ta cả, cái mà ả ta cầm chính là cái giả mà ra, còn cái thật chính là ở trong những món quà mà họ mua cho cậuNhân viên:"Này cô vừa phải thôi, cậy mạnh hϊế͙p͙ yếu à, đúng là tiểu tam chuyên đi giựt chồng người khác"Ả ta nghe nói thế tức giận tát hẳn cô ta một bạt tai và nóiMộng Liên Hoa:"Bây giờ tôi chính là chủ ở đây, muốn cãi lại sao, tôi bắt cô bồi thường thiệt hại tinh thần đấy"Nhân viên nghe ả ta nói liền sợ hãi mà cầm bản sa thải lên, run run mà đi ra khỏi công ty, bởi lẽ nếu cô bị kiện và đưa tiền bồi thường cho ả thì lấy gì mà có tiền chữa bệnh cho mẹ cô đâyMộng Liên Hoa sau đó tiếp tục quăng nhiều bản sa thải họ khiến họ không thể nói nên lời mà chỉ đành chấp nhậnHọ đã tới và thấy hết liền lên tiếng nóiNhật Dạ:"Cô kêu bọn tôi tới đây chỉ để nhìn cảnh cô sa thải nhân viên của chúng tôi thôi sao"Mộng Liên Hoa:"Đó là chuyện đương nhiên thôi ạ, vì bọn nó dám nói Gia Nhi trước mặt em nên em sa thải bọn nó thôi"Mộng Liên Hoa:"À bỏ đi, em có mua đồ ăn cho các anh nè, lại ăn chung với em đi cho vui"Tinh Nguyên thẳng thắn từ chốiTinh Nguyên:"Không cần, tôi thích cơm của Gia Nhi hơn là cô"Nguyệt Quang:"Vì bọn tôi sợ rằng cô bỏ độc vào đó thôi"Nhạn Điệp:"Nếu đã không còn nữa thì tôi đi đây, tạm biệt"Và rồi họ bắt đầu sải bước ra về, còn ả ta thì lòng ghen nổi lên hất đổ đồ ăn lẫn đồ đạc trêи bàn mà là lên như một con điênMộng Liên Hoa:" A A A A thằng khốn Gia Nhi, lại là mày, lại là mày sao mày đi rồi mà vẫn không tha cho họ để họ yêu tao vậy chứ thằng khốn"Mộng Liên Hoa:"Đừng để tao tìm ra mày thằng khốn, nếu không tao không tha cho mày đâu"Về phần các công, họ lập tức thay đổi sắc mặt mà nói trong cái điện thoạiThiên Dạ:"Sao rồi, có đầy đủ vốn luyến lấy từ công ty bọn tôi ra chưa"???:",Dạ rồi ạ"Lệ Phong:"Vậy giờ cứ để ả ta ảo tưởng đi, vì tiền của ả không về túi của ả đâu"Nói rồi họ tắt máy và nhìn chỗ ả ta mà nội tâmDạ Huyết:"Tôi sẽ không để yên chuyện cô dám làm thay đổi bức ảnh của chúng tôi đâu"Thu Nguyệt:"Còn về công ty, chúng tôi sẽ không bao giờ để cô có được đâu"Cũng cùng lúc đó tại chỗ của Gia NhiTiếng tin nhắn vang lên, Gia Nhi nhanh chóng bắt máy lên để xem tin thì nhận được số tài khoản khủng lồ lũ lượt kéo vô tài khoản cậu khiến cậu giật mìnhLuyên Luyên ngồi kế bên thấy thế liền nhanh chóng nóiLuyên Luyên:"Ùi ui họ chuyển hết tài khoản cho cậu luôn kìa, chà chà họ đang muốn vợ mình giữ tiền cho mình để không bị con ảo tưởng nào đó lấy đấy"Gia Nhi:"Vậy sao, nhưng nếu đã đưa tớ giữ vậy tại sao lại làm thế với tớ chứ"

Chương 113: Giữ tiền khỏi ả ảo tưởng