Tác giả:

Sáng sớm, Ôn Noãn bị đánh thức. Với căn nhà không cách âm của những năm bảy mươi, bất kỳ tiếng động nhỏ nào từ nhà bên cũng có thể nghe thấy rõ ràng.  Huống hồ giờ này, người kia còn cố tình nói to, rõ ràng là muốn cô nghe những lời này... “Ngày nào cũng chỉ biết ngủ, không chịu làm gì cả, cũng không biết dậy sớm nấu một bữa sáng nữa, thật là không biết xấu hổ!” “Mẹ, mẹ nói nhỏ chút đi, không phải chị dâu vừa sinh con xong sao?” “Thôi đi, ai không biết còn tưởng nó khó sinh lắm ấy! Hơn nữa có người phụ nữ nào mà không sinh con đâu? Lúc đó ban ngày bọn mẹ phải làm ruộng, tối thì sinh con. Còn nó thì ngày nào cũng chờ người khác chăm sóc cho, đúng là coi mình như quý bà! Thằng hai này, mẹ nói con nghe, con không thể cưới một người vợ chỉ biết ăn rồi nằm như anh cả của con đâu, không thì mẹ chắc sẽ tổn thọ mấy năm mất!” “Mẹ yên tâm đi, Mỹ Chi rất chăm chỉ và hiền lành.” “Vậy con mau cưới về đi, để mẹ được hưởng phúc một chút!” … Bỗng nhiên bên ngoài im ắng, không lâu sau, tiếng cửa mở và…

Chương 80

Dưỡng Thê - Đông NguyệtTác giả: Đồng NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm, Ôn Noãn bị đánh thức. Với căn nhà không cách âm của những năm bảy mươi, bất kỳ tiếng động nhỏ nào từ nhà bên cũng có thể nghe thấy rõ ràng.  Huống hồ giờ này, người kia còn cố tình nói to, rõ ràng là muốn cô nghe những lời này... “Ngày nào cũng chỉ biết ngủ, không chịu làm gì cả, cũng không biết dậy sớm nấu một bữa sáng nữa, thật là không biết xấu hổ!” “Mẹ, mẹ nói nhỏ chút đi, không phải chị dâu vừa sinh con xong sao?” “Thôi đi, ai không biết còn tưởng nó khó sinh lắm ấy! Hơn nữa có người phụ nữ nào mà không sinh con đâu? Lúc đó ban ngày bọn mẹ phải làm ruộng, tối thì sinh con. Còn nó thì ngày nào cũng chờ người khác chăm sóc cho, đúng là coi mình như quý bà! Thằng hai này, mẹ nói con nghe, con không thể cưới một người vợ chỉ biết ăn rồi nằm như anh cả của con đâu, không thì mẹ chắc sẽ tổn thọ mấy năm mất!” “Mẹ yên tâm đi, Mỹ Chi rất chăm chỉ và hiền lành.” “Vậy con mau cưới về đi, để mẹ được hưởng phúc một chút!” … Bỗng nhiên bên ngoài im ắng, không lâu sau, tiếng cửa mở và… Chiếc sofa có tựa lưng còn được trang trí bằng một chiếc khăn trắng viền ren, là đồ nội thất duy nhất trong nhà. Khi Ôn Noãn đặt đứa bé xuống, tay nhỏ của bé lập tức chộp lấy viền ren.Ôn Noãn mệt mỏi, không còn sức để quản bé, chỉ cần bé không bỏ khăn vào miệng là được, để bé tự do chơi.Cô vừa định ngồi xuống chiếc sofa một chút, nhưng vừa mới lau xong, nên vẫn còn ướt.Cố Thanh Hàn cầm khăn lau, cho vào chậu chuẩn bị tắm, rồi im lặng lau cửa. Nam nhân cao lớn làm việc rất nhẹ nhàng, những nơi Ôn Noãn phải với tay mới tới được, thì Cố Thanh Hàn chỉ cần duỗi tay là có thể với tới. Hơn nữa, anh còn làm việc rất mạnh tay, khiến cho bụi bẩn bay tung tóe.Thực sự khiến người ta tức chết.Nhưng nhìn bóng lưng Cố Thanh Hàn, Ôn Noãn lại nhớ đến lần đầu tiên thấy anh, lúc đó cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng của anh.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/duong-the/80.html.]Do vừa kéo than tổ ong về, Cố Thanh Hàn đã cởi bỏ quân áo bành tô, giờ chỉ mặc áo lông và quần đơn giản.Ôn Noãn nhìn từ bờ vai rộng lớn của anh, rồi từ từ hạ thấp ánh mắt. Tối qua, cô mơ màng ôm hông anh mà ngủ, không biết có cơ bụng không nhỉ?Những suy nghĩ đó không nên nhớ lại, Ôn Noãn quay đầu, ánh mắt rơi vào m.ô.n.g của anh.Ừm, còn cong nẩy.Một người đàn ông mà m.ô.n.g lại vểnh lên như vậy?Cố Thanh Hàn cảm giác có ánh mắt nóng bỏng từ phía sau, liền hỏi: "Tôi làm bánh bao với củ cải sợi, tối nay có muốn ăn không?"Ôn Noãn ôm tiểu gia hỏa hưng phấn, không nghĩ động, nhẹ giọng đáp: "Chờ anh bận xong, chúng ta cùng ăn."Dù nói như vậy, nhưng Ôn Noãn ngồi trên sofa một lúc thì đã chợp mắt. Trong phòng, bếp lò đã cháy lên, không còn lạnh như khi mới tới.

Chiếc sofa có tựa lưng còn được trang trí bằng một chiếc khăn trắng viền ren, là đồ nội thất duy nhất trong nhà. Khi Ôn Noãn đặt đứa bé xuống, tay nhỏ của bé lập tức chộp lấy viền ren.

Ôn Noãn mệt mỏi, không còn sức để quản bé, chỉ cần bé không bỏ khăn vào miệng là được, để bé tự do chơi.

Cô vừa định ngồi xuống chiếc sofa một chút, nhưng vừa mới lau xong, nên vẫn còn ướt.

Cố Thanh Hàn cầm khăn lau, cho vào chậu chuẩn bị tắm, rồi im lặng lau cửa. 

Nam nhân cao lớn làm việc rất nhẹ nhàng, những nơi Ôn Noãn phải với tay mới tới được, thì Cố Thanh Hàn chỉ cần duỗi tay là có thể với tới. Hơn nữa, anh còn làm việc rất mạnh tay, khiến cho bụi bẩn bay tung tóe.

Thực sự khiến người ta tức chết.

Nhưng nhìn bóng lưng Cố Thanh Hàn, Ôn Noãn lại nhớ đến lần đầu tiên thấy anh, lúc đó cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - 

https://monkeyd.me/duong-the/80.html

.]

Do vừa kéo than tổ ong về, Cố Thanh Hàn đã cởi bỏ quân áo bành tô, giờ chỉ mặc áo lông và quần đơn giản.

Ôn Noãn nhìn từ bờ vai rộng lớn của anh, rồi từ từ hạ thấp ánh mắt. Tối qua, cô mơ màng ôm hông anh mà ngủ, không biết có cơ bụng không nhỉ?

Những suy nghĩ đó không nên nhớ lại, Ôn Noãn quay đầu, ánh mắt rơi vào m.ô.n.g của anh.

Ừm, còn cong nẩy.

Một người đàn ông mà m.ô.n.g lại vểnh lên như vậy?

Cố Thanh Hàn cảm giác có ánh mắt nóng bỏng từ phía sau, liền hỏi: "Tôi làm bánh bao với củ cải sợi, tối nay có muốn ăn không?"

Ôn Noãn ôm tiểu gia hỏa hưng phấn, không nghĩ động, nhẹ giọng đáp: "Chờ anh bận xong, chúng ta cùng ăn."

Dù nói như vậy, nhưng Ôn Noãn ngồi trên sofa một lúc thì đã chợp mắt. Trong phòng, bếp lò đã cháy lên, không còn lạnh như khi mới tới.

Dưỡng Thê - Đông NguyệtTác giả: Đồng NguyệtTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm, Ôn Noãn bị đánh thức. Với căn nhà không cách âm của những năm bảy mươi, bất kỳ tiếng động nhỏ nào từ nhà bên cũng có thể nghe thấy rõ ràng.  Huống hồ giờ này, người kia còn cố tình nói to, rõ ràng là muốn cô nghe những lời này... “Ngày nào cũng chỉ biết ngủ, không chịu làm gì cả, cũng không biết dậy sớm nấu một bữa sáng nữa, thật là không biết xấu hổ!” “Mẹ, mẹ nói nhỏ chút đi, không phải chị dâu vừa sinh con xong sao?” “Thôi đi, ai không biết còn tưởng nó khó sinh lắm ấy! Hơn nữa có người phụ nữ nào mà không sinh con đâu? Lúc đó ban ngày bọn mẹ phải làm ruộng, tối thì sinh con. Còn nó thì ngày nào cũng chờ người khác chăm sóc cho, đúng là coi mình như quý bà! Thằng hai này, mẹ nói con nghe, con không thể cưới một người vợ chỉ biết ăn rồi nằm như anh cả của con đâu, không thì mẹ chắc sẽ tổn thọ mấy năm mất!” “Mẹ yên tâm đi, Mỹ Chi rất chăm chỉ và hiền lành.” “Vậy con mau cưới về đi, để mẹ được hưởng phúc một chút!” … Bỗng nhiên bên ngoài im ắng, không lâu sau, tiếng cửa mở và… Chiếc sofa có tựa lưng còn được trang trí bằng một chiếc khăn trắng viền ren, là đồ nội thất duy nhất trong nhà. Khi Ôn Noãn đặt đứa bé xuống, tay nhỏ của bé lập tức chộp lấy viền ren.Ôn Noãn mệt mỏi, không còn sức để quản bé, chỉ cần bé không bỏ khăn vào miệng là được, để bé tự do chơi.Cô vừa định ngồi xuống chiếc sofa một chút, nhưng vừa mới lau xong, nên vẫn còn ướt.Cố Thanh Hàn cầm khăn lau, cho vào chậu chuẩn bị tắm, rồi im lặng lau cửa. Nam nhân cao lớn làm việc rất nhẹ nhàng, những nơi Ôn Noãn phải với tay mới tới được, thì Cố Thanh Hàn chỉ cần duỗi tay là có thể với tới. Hơn nữa, anh còn làm việc rất mạnh tay, khiến cho bụi bẩn bay tung tóe.Thực sự khiến người ta tức chết.Nhưng nhìn bóng lưng Cố Thanh Hàn, Ôn Noãn lại nhớ đến lần đầu tiên thấy anh, lúc đó cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng của anh.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/duong-the/80.html.]Do vừa kéo than tổ ong về, Cố Thanh Hàn đã cởi bỏ quân áo bành tô, giờ chỉ mặc áo lông và quần đơn giản.Ôn Noãn nhìn từ bờ vai rộng lớn của anh, rồi từ từ hạ thấp ánh mắt. Tối qua, cô mơ màng ôm hông anh mà ngủ, không biết có cơ bụng không nhỉ?Những suy nghĩ đó không nên nhớ lại, Ôn Noãn quay đầu, ánh mắt rơi vào m.ô.n.g của anh.Ừm, còn cong nẩy.Một người đàn ông mà m.ô.n.g lại vểnh lên như vậy?Cố Thanh Hàn cảm giác có ánh mắt nóng bỏng từ phía sau, liền hỏi: "Tôi làm bánh bao với củ cải sợi, tối nay có muốn ăn không?"Ôn Noãn ôm tiểu gia hỏa hưng phấn, không nghĩ động, nhẹ giọng đáp: "Chờ anh bận xong, chúng ta cùng ăn."Dù nói như vậy, nhưng Ôn Noãn ngồi trên sofa một lúc thì đã chợp mắt. Trong phòng, bếp lò đã cháy lên, không còn lạnh như khi mới tới.

Chương 80