[ Niệm Niệm, thư này...!nói về việc ba của em được phục chức, ba tôi đã âm thầm vận động, tin rằng sẽ có tin tốt trong thời gian tới…] Giữa mùa đông lạnh giá, nông trường Thắng Lợi liên tục hứng chịu gió, sương giá, tuyết rơi. Trong tay Tô Niệm nắm chặt hai tờ giấy và một phong bì màu vàng, cô vội vã chạy về nhà. Bức thư là do Hòa Bình, người hàng xóm và cũng là bạn thanh mai trúc mã của Tô Niệm, gửi từ thành phố cách đây vài ngày. Hai trang giấy đầy ắp chữ, Tô Niệm đọc lướt qua, khi thấy câu "ba em có cơ hội được phục chức", cô đã không còn tâm trí để đọc những lời thăm hỏi còn lại. Cô tung hai bím tóc, chạy về phía căn nhà tranh rách nát. Gia đình Tô Niệm trước đây sống trong một căn nhà gạch đỏ ở thành phố, giờ đây lại sống trong căn nhà tranh tồi tàn nhất của nông trường Thắng Lợi, mỗi khi gió mưa, ngôi nhà như muốn bị lật tung. Nhưng lúc này, trái tim Tô Niệm đang đập loạn, trong đầu cô chỉ còn lại hai chữ "phục chức", hơi thở gấp gáp, cô đẩy cửa bước vào. "Mẹ, Hòa Bình gửi thư…
Chương 24: 24: Lấy Thuốc 3
Thập Niên 70 Đại Mỹ Nhân Ở Niên Đại Văn Trở Về Thành PhốTác giả: Thu DươngTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không[ Niệm Niệm, thư này...!nói về việc ba của em được phục chức, ba tôi đã âm thầm vận động, tin rằng sẽ có tin tốt trong thời gian tới…] Giữa mùa đông lạnh giá, nông trường Thắng Lợi liên tục hứng chịu gió, sương giá, tuyết rơi. Trong tay Tô Niệm nắm chặt hai tờ giấy và một phong bì màu vàng, cô vội vã chạy về nhà. Bức thư là do Hòa Bình, người hàng xóm và cũng là bạn thanh mai trúc mã của Tô Niệm, gửi từ thành phố cách đây vài ngày. Hai trang giấy đầy ắp chữ, Tô Niệm đọc lướt qua, khi thấy câu "ba em có cơ hội được phục chức", cô đã không còn tâm trí để đọc những lời thăm hỏi còn lại. Cô tung hai bím tóc, chạy về phía căn nhà tranh rách nát. Gia đình Tô Niệm trước đây sống trong một căn nhà gạch đỏ ở thành phố, giờ đây lại sống trong căn nhà tranh tồi tàn nhất của nông trường Thắng Lợi, mỗi khi gió mưa, ngôi nhà như muốn bị lật tung. Nhưng lúc này, trái tim Tô Niệm đang đập loạn, trong đầu cô chỉ còn lại hai chữ "phục chức", hơi thở gấp gáp, cô đẩy cửa bước vào. "Mẹ, Hòa Bình gửi thư… Trong lòng Tô Niệm cảm thấy ấm áp, cô cảm ơn chủ nhiệm La, ông phó bí thư Ngô và chủ nhiệm La đều đã nói đến việc xét xử lại, có vẻ như toàn quốc đều có xu hướng này, chắc chắn ba cô ấy cũng sẽ đợi đươ đến lúc ấy."Còn việc kiểm tra ghi chép tài liệu này cô không cần lo lắng nữa, tôi sẽ điền phần còn lại." Chủ nhiệm La cúi người điền thông tin kiểm tra của nhà họ Tạ, Tô Niệm liếc nhìn một cái, trong lòng hoài nghi tại sao chủ nhiệm La điền luôn, chẳng lẽ cô ấy quen biết nhà họ Tạ hay là Tạ Huy sao?Đúng lúc Tô Niệm đang bày tỏ sự hoài nghi, bên ngoài đột nhiên xuất hiện tiếng ồn.Chủ nhiệm La buông bút trong tay, gọi cán bộ Lưu đang hớt hải chạy trên hành lang: "Lưu Thiết Căn, xảy ra chuyện gì vậy?"Trên mặt Lưu Thiết Căn lẫn lộn vẻ lo lắng kích động, thở gấp gáp: "Chủ nhiệm La, con trai nhà địa chủ kia và bí thư với đội trưởng đội dân quân đánh nhau! Hình như chuyện lớn rồi!""Cái gì?" Chủ nhiệm La bật dậy, hỏi lại: "Cậu nói Tạ Huy đánh nhau với bí thư Trần và đội trưởng Dương?""Dù sao nhìn cũng sắp đánh nhau đến nơi rồi!""Nhanh, đi xem sao!" Chủ nhiệm La ném bút xuống, vội vã chạy ra ngoài cùng Lưu Thiết Căn.Tô Niệm cũng là lần đầu tiên nghe thấy chuyện này, còn chưa kịp hoàn hồn đã vội vàng đuổi theo hai người.Trên đường đi, Tô Niệm nghe Lưu Thiết Căn tóm tắt tình hình.Chuyện là nông trường Thắng Lợi dự định khai hoang một vùng đất để trồng cây ăn quả.Mọi chuyện tưởng chừng chẳng có gì đáng nói, thế nhưng không hiểu sao lại có người đề nghị san bằng cả khu mộ nằm cách đó vài trăm mét, trong đó có cả mộ của bà ngoại Tạ Huy.Hôm nay Dương Phú Lực, Trương Cường, Vương Nhị Trụ hùng hổ mang cuốc xẻng đến, định ra tay thì bị Tạ Huy ngăn lại.Hai bên lời qua tiếng lại rồi xảy ra xô xát.Con trai của bí thư Trần, Trần Chí Cương cũng nhảy vào, bị Tạ Huy cho ăn vài cú đấm.Mãi đến khi bí thư Trần và đội trưởng đội dân quân đến can ngăn thì mới dừng lại.Tô Niệm nghe mà tim đập thình thịch, chẳng phải là một người chống lại cả nông trường Thắng Lợi sao?Khi cô theo chân chủ nhiệm La đến nơi, len lỏi qua đám đông, cuối cùng cũng nhìn thấy người đàn ông hôm đó.Nhìn từ xa đã thấy khí thế bức người, Tạ Huy đứng giữa vòng vây, đối diện là bí thư nông trường Trần Quảng Phát, đội trưởng đội dân quân Dương Thụ Sơn.Phía sau hai người là Trần Chí Cương và đám người hung hăng, trên mặt, khóe miệng vẫn còn vết thương.Những người dân vây quanh đều chỉ trỏ, chỉ trích Tạ Huy.Vậy mà giữa vòng vây ấy, Tạ Huy vẫn đứng hiên ngang như cây tùng, ánh mắt kiên định nhìn thẳng, không chút sợ hãi.Anh đứng chắn trước ngôi mộ, dùng thân mình che chở cho nó.Ngoài hai chữ "Cút đi" lạnh lùng hôm ấy, Tô Niệm còn nghe thấy anh nói:Trần Quảng Phát lên tiếng, giọng điệu nghiêm khắc: "Tạ Huy, cậu đang làm cái gì vậy? Cậu xuất thân từ giai cấp địa chủ, nông trường chúng tôi đã nhân nhượng bao dung lắm rồi, giờ cậu còn dám chống đối lại nông trường hay sao?"Dương Thụ Sơn trừng mắt nhìn Tạ Huy, gằn giọng: "Cậu muốn chết phải không? Nghĩ nông trường Thắng Lợi này không ai trị được Cậu à?"
Trong lòng Tô Niệm cảm thấy ấm áp, cô cảm ơn chủ nhiệm La, ông phó bí thư Ngô và chủ nhiệm La đều đã nói đến việc xét xử lại, có vẻ như toàn quốc đều có xu hướng này, chắc chắn ba cô ấy cũng sẽ đợi đươ đến lúc ấy.
"Còn việc kiểm tra ghi chép tài liệu này cô không cần lo lắng nữa, tôi sẽ điền phần còn lại." Chủ nhiệm La cúi người điền thông tin kiểm tra của nhà họ Tạ, Tô Niệm liếc nhìn một cái, trong lòng hoài nghi tại sao chủ nhiệm La điền luôn, chẳng lẽ cô ấy quen biết nhà họ Tạ hay là Tạ Huy sao?
Đúng lúc Tô Niệm đang bày tỏ sự hoài nghi, bên ngoài đột nhiên xuất hiện tiếng ồn.
Chủ nhiệm La buông bút trong tay, gọi cán bộ Lưu đang hớt hải chạy trên hành lang: "Lưu Thiết Căn, xảy ra chuyện gì vậy?"
Trên mặt Lưu Thiết Căn lẫn lộn vẻ lo lắng kích động, thở gấp gáp: "Chủ nhiệm La, con trai nhà địa chủ kia và bí thư với đội trưởng đội dân quân đánh nhau! Hình như chuyện lớn rồi!"
"Cái gì?" Chủ nhiệm La bật dậy, hỏi lại: "Cậu nói Tạ Huy đánh nhau với bí thư Trần và đội trưởng Dương?"
"Dù sao nhìn cũng sắp đánh nhau đến nơi rồi!"
"Nhanh, đi xem sao!" Chủ nhiệm La ném bút xuống, vội vã chạy ra ngoài cùng Lưu Thiết Căn.
Tô Niệm cũng là lần đầu tiên nghe thấy chuyện này, còn chưa kịp hoàn hồn đã vội vàng đuổi theo hai người.
Trên đường đi, Tô Niệm nghe Lưu Thiết Căn tóm tắt tình hình.
Chuyện là nông trường Thắng Lợi dự định khai hoang một vùng đất để trồng cây ăn quả.
Mọi chuyện tưởng chừng chẳng có gì đáng nói, thế nhưng không hiểu sao lại có người đề nghị san bằng cả khu mộ nằm cách đó vài trăm mét, trong đó có cả mộ của bà ngoại Tạ Huy.
Hôm nay Dương Phú Lực, Trương Cường, Vương Nhị Trụ hùng hổ mang cuốc xẻng đến, định ra tay thì bị Tạ Huy ngăn lại.
Hai bên lời qua tiếng lại rồi xảy ra xô xát.
Con trai của bí thư Trần, Trần Chí Cương cũng nhảy vào, bị Tạ Huy cho ăn vài cú đấm.
Mãi đến khi bí thư Trần và đội trưởng đội dân quân đến can ngăn thì mới dừng lại.
Tô Niệm nghe mà tim đập thình thịch, chẳng phải là một người chống lại cả nông trường Thắng Lợi sao?
Khi cô theo chân chủ nhiệm La đến nơi, len lỏi qua đám đông, cuối cùng cũng nhìn thấy người đàn ông hôm đó.
Nhìn từ xa đã thấy khí thế bức người, Tạ Huy đứng giữa vòng vây, đối diện là bí thư nông trường Trần Quảng Phát, đội trưởng đội dân quân Dương Thụ Sơn.
Phía sau hai người là Trần Chí Cương và đám người hung hăng, trên mặt, khóe miệng vẫn còn vết thương.
Những người dân vây quanh đều chỉ trỏ, chỉ trích Tạ Huy.
Vậy mà giữa vòng vây ấy, Tạ Huy vẫn đứng hiên ngang như cây tùng, ánh mắt kiên định nhìn thẳng, không chút sợ hãi.
Anh đứng chắn trước ngôi mộ, dùng thân mình che chở cho nó.
Ngoài hai chữ "Cút đi" lạnh lùng hôm ấy, Tô Niệm còn nghe thấy anh nói:
Trần Quảng Phát lên tiếng, giọng điệu nghiêm khắc: "Tạ Huy, cậu đang làm cái gì vậy? Cậu xuất thân từ giai cấp địa chủ, nông trường chúng tôi đã nhân nhượng bao dung lắm rồi, giờ cậu còn dám chống đối lại nông trường hay sao?"
Dương Thụ Sơn trừng mắt nhìn Tạ Huy, gằn giọng: "Cậu muốn chết phải không? Nghĩ nông trường Thắng Lợi này không ai trị được Cậu à?"
Thập Niên 70 Đại Mỹ Nhân Ở Niên Đại Văn Trở Về Thành PhốTác giả: Thu DươngTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không[ Niệm Niệm, thư này...!nói về việc ba của em được phục chức, ba tôi đã âm thầm vận động, tin rằng sẽ có tin tốt trong thời gian tới…] Giữa mùa đông lạnh giá, nông trường Thắng Lợi liên tục hứng chịu gió, sương giá, tuyết rơi. Trong tay Tô Niệm nắm chặt hai tờ giấy và một phong bì màu vàng, cô vội vã chạy về nhà. Bức thư là do Hòa Bình, người hàng xóm và cũng là bạn thanh mai trúc mã của Tô Niệm, gửi từ thành phố cách đây vài ngày. Hai trang giấy đầy ắp chữ, Tô Niệm đọc lướt qua, khi thấy câu "ba em có cơ hội được phục chức", cô đã không còn tâm trí để đọc những lời thăm hỏi còn lại. Cô tung hai bím tóc, chạy về phía căn nhà tranh rách nát. Gia đình Tô Niệm trước đây sống trong một căn nhà gạch đỏ ở thành phố, giờ đây lại sống trong căn nhà tranh tồi tàn nhất của nông trường Thắng Lợi, mỗi khi gió mưa, ngôi nhà như muốn bị lật tung. Nhưng lúc này, trái tim Tô Niệm đang đập loạn, trong đầu cô chỉ còn lại hai chữ "phục chức", hơi thở gấp gáp, cô đẩy cửa bước vào. "Mẹ, Hòa Bình gửi thư… Trong lòng Tô Niệm cảm thấy ấm áp, cô cảm ơn chủ nhiệm La, ông phó bí thư Ngô và chủ nhiệm La đều đã nói đến việc xét xử lại, có vẻ như toàn quốc đều có xu hướng này, chắc chắn ba cô ấy cũng sẽ đợi đươ đến lúc ấy."Còn việc kiểm tra ghi chép tài liệu này cô không cần lo lắng nữa, tôi sẽ điền phần còn lại." Chủ nhiệm La cúi người điền thông tin kiểm tra của nhà họ Tạ, Tô Niệm liếc nhìn một cái, trong lòng hoài nghi tại sao chủ nhiệm La điền luôn, chẳng lẽ cô ấy quen biết nhà họ Tạ hay là Tạ Huy sao?Đúng lúc Tô Niệm đang bày tỏ sự hoài nghi, bên ngoài đột nhiên xuất hiện tiếng ồn.Chủ nhiệm La buông bút trong tay, gọi cán bộ Lưu đang hớt hải chạy trên hành lang: "Lưu Thiết Căn, xảy ra chuyện gì vậy?"Trên mặt Lưu Thiết Căn lẫn lộn vẻ lo lắng kích động, thở gấp gáp: "Chủ nhiệm La, con trai nhà địa chủ kia và bí thư với đội trưởng đội dân quân đánh nhau! Hình như chuyện lớn rồi!""Cái gì?" Chủ nhiệm La bật dậy, hỏi lại: "Cậu nói Tạ Huy đánh nhau với bí thư Trần và đội trưởng Dương?""Dù sao nhìn cũng sắp đánh nhau đến nơi rồi!""Nhanh, đi xem sao!" Chủ nhiệm La ném bút xuống, vội vã chạy ra ngoài cùng Lưu Thiết Căn.Tô Niệm cũng là lần đầu tiên nghe thấy chuyện này, còn chưa kịp hoàn hồn đã vội vàng đuổi theo hai người.Trên đường đi, Tô Niệm nghe Lưu Thiết Căn tóm tắt tình hình.Chuyện là nông trường Thắng Lợi dự định khai hoang một vùng đất để trồng cây ăn quả.Mọi chuyện tưởng chừng chẳng có gì đáng nói, thế nhưng không hiểu sao lại có người đề nghị san bằng cả khu mộ nằm cách đó vài trăm mét, trong đó có cả mộ của bà ngoại Tạ Huy.Hôm nay Dương Phú Lực, Trương Cường, Vương Nhị Trụ hùng hổ mang cuốc xẻng đến, định ra tay thì bị Tạ Huy ngăn lại.Hai bên lời qua tiếng lại rồi xảy ra xô xát.Con trai của bí thư Trần, Trần Chí Cương cũng nhảy vào, bị Tạ Huy cho ăn vài cú đấm.Mãi đến khi bí thư Trần và đội trưởng đội dân quân đến can ngăn thì mới dừng lại.Tô Niệm nghe mà tim đập thình thịch, chẳng phải là một người chống lại cả nông trường Thắng Lợi sao?Khi cô theo chân chủ nhiệm La đến nơi, len lỏi qua đám đông, cuối cùng cũng nhìn thấy người đàn ông hôm đó.Nhìn từ xa đã thấy khí thế bức người, Tạ Huy đứng giữa vòng vây, đối diện là bí thư nông trường Trần Quảng Phát, đội trưởng đội dân quân Dương Thụ Sơn.Phía sau hai người là Trần Chí Cương và đám người hung hăng, trên mặt, khóe miệng vẫn còn vết thương.Những người dân vây quanh đều chỉ trỏ, chỉ trích Tạ Huy.Vậy mà giữa vòng vây ấy, Tạ Huy vẫn đứng hiên ngang như cây tùng, ánh mắt kiên định nhìn thẳng, không chút sợ hãi.Anh đứng chắn trước ngôi mộ, dùng thân mình che chở cho nó.Ngoài hai chữ "Cút đi" lạnh lùng hôm ấy, Tô Niệm còn nghe thấy anh nói:Trần Quảng Phát lên tiếng, giọng điệu nghiêm khắc: "Tạ Huy, cậu đang làm cái gì vậy? Cậu xuất thân từ giai cấp địa chủ, nông trường chúng tôi đã nhân nhượng bao dung lắm rồi, giờ cậu còn dám chống đối lại nông trường hay sao?"Dương Thụ Sơn trừng mắt nhìn Tạ Huy, gằn giọng: "Cậu muốn chết phải không? Nghĩ nông trường Thắng Lợi này không ai trị được Cậu à?"