Một chiếc BMW lao nhanh trên con đường quê hẻo lánh. Giang Yến bất an ngồi ở ghế sau xe, túm lấy chiếc váy trắng mới mặc trên người. "Giang tổng và Giang phu nhân đã sớm nói mạng cô không tốt, tôi còn không tin. Kết quả vừa mới đón cô, trời quang mây tạnh lại biến thành mưa to tầm tã. " Tài xế Tiểu Vương vừa cười nhạo vừa lái xe. Giang Yến cụp mắt không nói lời nào nhìn chằm chằm đôi giày mới trên chân. Ầm ầm! Trong tiếng sấm vang dội, Giang Yến thấy một bóng dáng kỳ lạ lao thẳng vào đầu xe. Bẩm sinh bất hạnh là thật, cha mẹ hờ của cô không biết rằng từ nhỏ Giang Yến đã có thể nhìn thấy những thứ mà người thường không thấy. “Chú Vương, đi đường vòng phía trước đi. " Giang Yến do dự một lúc lâu, vẫn tốt bụng mở miệng nhắc nhở. “Yến tiểu thư, tôi còn phải về nhà ăn cơm tối. " Tiểu Vương giương mắt nhìn kính chiếu hậu, cười khinh miệt. Chuyện ngoài ý muốn xảy ra vào ngay lúc này. Trong chớp mắt, Tiểu Vương đột nhiên phát hiện phía trước xuất hiện đất đá sạt lở, anh ta không kịp phản ứng…
Chương 24: Chương 24
Tôi Cùng Nữ Yêu Ký Tên, Biến Thân Trở Thành Bậc Thầy Huyền MônTác giả: Trường An Lệ ChiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMột chiếc BMW lao nhanh trên con đường quê hẻo lánh. Giang Yến bất an ngồi ở ghế sau xe, túm lấy chiếc váy trắng mới mặc trên người. "Giang tổng và Giang phu nhân đã sớm nói mạng cô không tốt, tôi còn không tin. Kết quả vừa mới đón cô, trời quang mây tạnh lại biến thành mưa to tầm tã. " Tài xế Tiểu Vương vừa cười nhạo vừa lái xe. Giang Yến cụp mắt không nói lời nào nhìn chằm chằm đôi giày mới trên chân. Ầm ầm! Trong tiếng sấm vang dội, Giang Yến thấy một bóng dáng kỳ lạ lao thẳng vào đầu xe. Bẩm sinh bất hạnh là thật, cha mẹ hờ của cô không biết rằng từ nhỏ Giang Yến đã có thể nhìn thấy những thứ mà người thường không thấy. “Chú Vương, đi đường vòng phía trước đi. " Giang Yến do dự một lúc lâu, vẫn tốt bụng mở miệng nhắc nhở. “Yến tiểu thư, tôi còn phải về nhà ăn cơm tối. " Tiểu Vương giương mắt nhìn kính chiếu hậu, cười khinh miệt. Chuyện ngoài ý muốn xảy ra vào ngay lúc này. Trong chớp mắt, Tiểu Vương đột nhiên phát hiện phía trước xuất hiện đất đá sạt lở, anh ta không kịp phản ứng… Sau giờ học tiếng Anh, Tống Thần Anh gọi chủ nhiệm lớp lại."Thầy Chu, bệnh của mấy người Cao Thân đã khá hơn chưa?”Tống Thần Anh bình thường ở trong lớp cũng không nói nhiều, thành tích học tập bình thường, lại thích ở một mình nên không có bạn bè gì, thậm chí không có cùng xuất hiện với mấy học sinh này.Chủ nhiệm lớp là thầy Chu có chút kinh ngạc với câu hỏi của cậu ta.“Thần Anh, là có chuyện gì muốn tìm bọn họ sao?" Chủ nhiệm thầy Chu đánh giá cậu ta một phen: "Bọn họ vẫn còn đang nghỉ phép, có thể cảm cúm còn chưa khỏi, trò cũng không cần đi tìm bọn họ, miễn cho bị lây bệnh vào người.”Ý ở ngoài lời của chủ nhiệm lớp là nhắc nhở cậu ta chuẩn bị cho tốt kì thi tốt nghiệp trung học sắp tới, thân thể khỏe mạnh là quan trọng nhất, không cần chú ý những chuyện không liên quan đến học tập.Tống Thần Anh rũ mắt xuống, vẻ mặt khó xử: "Nhưng! mấy ngày gần Cao Thân bảo em đưa cho cậu ấy bút ký ôn tập và bài thi.”Chủ nhiệm lớp nhìn biểu tình trên mặt cậu ta, trong lòng hiểu được vài phần.Lấy tính nhỏ nhen của mấy đứa nhỏ kia, chỉ sợ Tống Thần Anh cũng bị ép buộc.“Vậy em đeo thêm một lớp khẩu trang đi, đừng bị lây bệnh".Chủ nhiệm lớp làm như hiểu rõ, ông vỗ vỗ bả vai Tống Thần Anh, rời khỏi phòng học.Đột nhiên đến nhà Cao Thân sẽ có chút kỳ quái, nhưng nếu lấy cớ đưa bút ký ôn tập và bài thi, như vậy có thể lý giải được một hai.Tối hôm qua Tống Thần Anh đã sớm liên lạc với Cao Thân, nhắc tới trọng điểm ôn tập mấy ngày gần đây, đến lúc đó lại nói tiếp, khắp nơi cũng sẽ không hoài nghi đến Tống Thần Anh.Thành tích của Cao Thân cũng không kém, đối với việc Tống Thần Anh mạo hiểm bị lây nhiễm bị ép tới cửa đưa bút ký ôn tập và bài thi, trong mắt chủ nhiệm lớp thấy đây rất là bình thường.Ông thậm chí không nghĩ tới, làm giáo viên hẳn là nên tự mình gánh vác trọng trách chiếu cố các học sinh của mình.Tống Thần Anh cười nhạo trong lòng, siết chặt nắm tay nhìn bóng lưng chủ nhiệm lớp rời đi.——Ngày thứ ba là thứ sáu, buổi tối không cần tự học buổi tối.Tống Thần An và Tống Thần Anh dẫn theo Giang Yến giả dạng thành bạn học cùng đi đến nhà Cao Thân.Nhà của Cao Thân tọa lạc ở một khu biệt thự cao cấp, bảo vệ cửa nghiêm cẩn, sau khi thẩm tra đối chiếu thân phận người tới thăm nhà họ Cao mới mở cửa cho bọn họ đi.
Sau giờ học tiếng Anh, Tống Thần Anh gọi chủ nhiệm lớp lại.
"Thầy Chu, bệnh của mấy người Cao Thân đã khá hơn chưa?”
Tống Thần Anh bình thường ở trong lớp cũng không nói nhiều, thành tích học tập bình thường, lại thích ở một mình nên không có bạn bè gì, thậm chí không có cùng xuất hiện với mấy học sinh này.
Chủ nhiệm lớp là thầy Chu có chút kinh ngạc với câu hỏi của cậu ta.
“Thần Anh, là có chuyện gì muốn tìm bọn họ sao?" Chủ nhiệm thầy Chu đánh giá cậu ta một phen: "Bọn họ vẫn còn đang nghỉ phép, có thể cảm cúm còn chưa khỏi, trò cũng không cần đi tìm bọn họ, miễn cho bị lây bệnh vào người.
”
Ý ở ngoài lời của chủ nhiệm lớp là nhắc nhở cậu ta chuẩn bị cho tốt kì thi tốt nghiệp trung học sắp tới, thân thể khỏe mạnh là quan trọng nhất, không cần chú ý những chuyện không liên quan đến học tập.
Tống Thần Anh rũ mắt xuống, vẻ mặt khó xử: "Nhưng! mấy ngày gần Cao Thân bảo em đưa cho cậu ấy bút ký ôn tập và bài thi.
”
Chủ nhiệm lớp nhìn biểu tình trên mặt cậu ta, trong lòng hiểu được vài phần.
Lấy tính nhỏ nhen của mấy đứa nhỏ kia, chỉ sợ Tống Thần Anh cũng bị ép buộc.
“Vậy em đeo thêm một lớp khẩu trang đi, đừng bị lây bệnh".
Chủ nhiệm lớp làm như hiểu rõ, ông vỗ vỗ bả vai Tống Thần Anh, rời khỏi phòng học.
Đột nhiên đến nhà Cao Thân sẽ có chút kỳ quái, nhưng nếu lấy cớ đưa bút ký ôn tập và bài thi, như vậy có thể lý giải được một hai.
Tối hôm qua Tống Thần Anh đã sớm liên lạc với Cao Thân, nhắc tới trọng điểm ôn tập mấy ngày gần đây, đến lúc đó lại nói tiếp, khắp nơi cũng sẽ không hoài nghi đến Tống Thần Anh.
Thành tích của Cao Thân cũng không kém, đối với việc Tống Thần Anh mạo hiểm bị lây nhiễm bị ép tới cửa đưa bút ký ôn tập và bài thi, trong mắt chủ nhiệm lớp thấy đây rất là bình thường.
Ông thậm chí không nghĩ tới, làm giáo viên hẳn là nên tự mình gánh vác trọng trách chiếu cố các học sinh của mình.
Tống Thần Anh cười nhạo trong lòng, siết chặt nắm tay nhìn bóng lưng chủ nhiệm lớp rời đi.
——
Ngày thứ ba là thứ sáu, buổi tối không cần tự học buổi tối.
Tống Thần An và Tống Thần Anh dẫn theo Giang Yến giả dạng thành bạn học cùng đi đến nhà Cao Thân.
Nhà của Cao Thân tọa lạc ở một khu biệt thự cao cấp, bảo vệ cửa nghiêm cẩn, sau khi thẩm tra đối chiếu thân phận người tới thăm nhà họ Cao mới mở cửa cho bọn họ đi.
Tôi Cùng Nữ Yêu Ký Tên, Biến Thân Trở Thành Bậc Thầy Huyền MônTác giả: Trường An Lệ ChiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMột chiếc BMW lao nhanh trên con đường quê hẻo lánh. Giang Yến bất an ngồi ở ghế sau xe, túm lấy chiếc váy trắng mới mặc trên người. "Giang tổng và Giang phu nhân đã sớm nói mạng cô không tốt, tôi còn không tin. Kết quả vừa mới đón cô, trời quang mây tạnh lại biến thành mưa to tầm tã. " Tài xế Tiểu Vương vừa cười nhạo vừa lái xe. Giang Yến cụp mắt không nói lời nào nhìn chằm chằm đôi giày mới trên chân. Ầm ầm! Trong tiếng sấm vang dội, Giang Yến thấy một bóng dáng kỳ lạ lao thẳng vào đầu xe. Bẩm sinh bất hạnh là thật, cha mẹ hờ của cô không biết rằng từ nhỏ Giang Yến đã có thể nhìn thấy những thứ mà người thường không thấy. “Chú Vương, đi đường vòng phía trước đi. " Giang Yến do dự một lúc lâu, vẫn tốt bụng mở miệng nhắc nhở. “Yến tiểu thư, tôi còn phải về nhà ăn cơm tối. " Tiểu Vương giương mắt nhìn kính chiếu hậu, cười khinh miệt. Chuyện ngoài ý muốn xảy ra vào ngay lúc này. Trong chớp mắt, Tiểu Vương đột nhiên phát hiện phía trước xuất hiện đất đá sạt lở, anh ta không kịp phản ứng… Sau giờ học tiếng Anh, Tống Thần Anh gọi chủ nhiệm lớp lại."Thầy Chu, bệnh của mấy người Cao Thân đã khá hơn chưa?”Tống Thần Anh bình thường ở trong lớp cũng không nói nhiều, thành tích học tập bình thường, lại thích ở một mình nên không có bạn bè gì, thậm chí không có cùng xuất hiện với mấy học sinh này.Chủ nhiệm lớp là thầy Chu có chút kinh ngạc với câu hỏi của cậu ta.“Thần Anh, là có chuyện gì muốn tìm bọn họ sao?" Chủ nhiệm thầy Chu đánh giá cậu ta một phen: "Bọn họ vẫn còn đang nghỉ phép, có thể cảm cúm còn chưa khỏi, trò cũng không cần đi tìm bọn họ, miễn cho bị lây bệnh vào người.”Ý ở ngoài lời của chủ nhiệm lớp là nhắc nhở cậu ta chuẩn bị cho tốt kì thi tốt nghiệp trung học sắp tới, thân thể khỏe mạnh là quan trọng nhất, không cần chú ý những chuyện không liên quan đến học tập.Tống Thần Anh rũ mắt xuống, vẻ mặt khó xử: "Nhưng! mấy ngày gần Cao Thân bảo em đưa cho cậu ấy bút ký ôn tập và bài thi.”Chủ nhiệm lớp nhìn biểu tình trên mặt cậu ta, trong lòng hiểu được vài phần.Lấy tính nhỏ nhen của mấy đứa nhỏ kia, chỉ sợ Tống Thần Anh cũng bị ép buộc.“Vậy em đeo thêm một lớp khẩu trang đi, đừng bị lây bệnh".Chủ nhiệm lớp làm như hiểu rõ, ông vỗ vỗ bả vai Tống Thần Anh, rời khỏi phòng học.Đột nhiên đến nhà Cao Thân sẽ có chút kỳ quái, nhưng nếu lấy cớ đưa bút ký ôn tập và bài thi, như vậy có thể lý giải được một hai.Tối hôm qua Tống Thần Anh đã sớm liên lạc với Cao Thân, nhắc tới trọng điểm ôn tập mấy ngày gần đây, đến lúc đó lại nói tiếp, khắp nơi cũng sẽ không hoài nghi đến Tống Thần Anh.Thành tích của Cao Thân cũng không kém, đối với việc Tống Thần Anh mạo hiểm bị lây nhiễm bị ép tới cửa đưa bút ký ôn tập và bài thi, trong mắt chủ nhiệm lớp thấy đây rất là bình thường.Ông thậm chí không nghĩ tới, làm giáo viên hẳn là nên tự mình gánh vác trọng trách chiếu cố các học sinh của mình.Tống Thần Anh cười nhạo trong lòng, siết chặt nắm tay nhìn bóng lưng chủ nhiệm lớp rời đi.——Ngày thứ ba là thứ sáu, buổi tối không cần tự học buổi tối.Tống Thần An và Tống Thần Anh dẫn theo Giang Yến giả dạng thành bạn học cùng đi đến nhà Cao Thân.Nhà của Cao Thân tọa lạc ở một khu biệt thự cao cấp, bảo vệ cửa nghiêm cẩn, sau khi thẩm tra đối chiếu thân phận người tới thăm nhà họ Cao mới mở cửa cho bọn họ đi.