Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…
Chương 33
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Hai anh lớn cũng ăn được rất nhiều, một bữa điểm tâm sáng, Cố Trạch ăn một cái bánh nướng thịt, một bát canh trứng, một chén cháo, Cố Tiểu Nhị cũng ăn một cái bánh nướng, một quả trứng luộc, nhưng lại không ăn cháo.Tiểu Cố An ăn một bát canh trứng gà lớn, một miếng bánh nướng nhỏ, miệng còn muốn ăn thêm, nhưng Lâm Vãn Thanh sợ tên nhóc này ăn nhiều quá sẽ bị khó tiêu, thế nên cô không cho ăn nữa.Tiểu Cố An cũng rất ngoan ngoãn, thím không cho ăn nữa thì cũng không khóc nháo, ăn xong điểm tâm rồi lại vào trong phòng xem sách truyện cùng với hai anh lớn.Lâm Vãn Thanh thu dọn bát đũa xong, rửa sạch để ráo nước đặt trong máng bát, vừa nghĩ đến sẽ ra sân ngồi giải sầu thì trong nhà có khách tới cửa.Người tới là mấy chị dâu trong quân khu, vốn đêm qua, lúc Vương Mỹ Quyên và Hàn Kim Hoa náo loạn, các chị dâu thấy Cố Hoài An mấy ngày không lộ diện ra cửa, liền biết con dâu mới của nhà Tiểu Cố đã tới.Các chị dâu đều biết là mẹ Tiểu Cố giới thiệu cho con trai một cô gái, nghe nói cô gái này là học sinh trung học của tỉnh thành, cha mẹ bởi vì ngoài ý muốn mà ra đi.Mấy ngày nay Tiểu Cố không ở nhà, chính là do bận rộn đi đón vợ.Quân khu cũng chỉ là một xã nhỏ, các chị em dâu trong khu nhà rảnh rỗi không có việc gì làm thì sẽ tụ tập cùng một chỗ nói chuyện, tâm sự chuyện gia đình.Các chị dâu tán gẫu xong xuôi, liền có người tò mò con dâu mới của nhà họ Cố trông như thế nào.Có người nói không biết vợ nhà phó đoàn trưởng Cố là một cô gái có văn hóa, hẳn là sẽ đối xử tử tế với ba đứa con mà đoàn trưởng lưu lại.Cũng có người bĩu môi, nói mẹ kế đâu phải dễ làm như vậy, một cô gái trong thành nũng nịu làm mẹ kế cho ba đứa con nhỏ, không tới mấy ngày nữa sẽ nháo lên đòi trở về thành cho xem.Người bĩu môi chính là Vương Mỹ Quyên, người đã gây sự ngày hôm qua, trong lòng bà ta oán hận Cố Hoài An mặt lạnh đi ra dọa người, dọa bà ta không thể về nhà yên ổn mà phải đem một túi trứng gà qua cho Hàn Kim Hoa, vì vậy nên cũng giận chó đánh mèo với Lâm Vãn Thanh, trong miệng toàn thốt ra những lời lẽ không hay.Ngay khi Vương Mỹ Quyên mở miệng nói một tràng, chị dâu Lâm mang theo một giỏ trái cây đang muốn đi về phía nhà họ Cố, nghe thấy Vương Mỹ Quyên miệng thốt ra những lời không hay ho, lông mày liền nhướng lên, nghĩa chính ngôn từ huấn luyện người trước mặt một trận.Vương Mỹ Quyên dám chọc vào những chị dâu khác, nhưng cũng không dám đắc tội với chị dâu Lâm, chỉ có thể ủ rũ nghe huấn luyện, ôm cục tức mà trở về nhà.Đám chị dâu còn lại trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý, cười ha ha một tiếng rồi cũng chuồn mất.Chị dâu Lâm thấy mấy chị dâu này như vậy, lắc đầu tiếp tục cất giỏ đi về phía nhà họ Cố, trên đường gặp chị dâu Trương và Doanh trưởng cùng với chị dâu Sở nhà Liên trưởng Sở, hai chị ấy nghe chị dâu Lâm nói muốn đến nhà họ Cố xem một chút, bản thân cũng mang theo một giỏ rau cùng nhau đi đến nhà họ Cố.Lâm Vãn Thanh đương nhiên không biết chuyện xảy ra ở phía trước, có khách tới nhà, cô mang băng ghế ra mời mấy chị dâu ngồi xuống trong sân, sau đó vào bếp pha ba chén trà hoa hồng, rắc một ít mật ong núi vào, bưng ra cho các chị dâu uống.Trà hoa hồng và mật ong núi đều là do mợ Đường đưa cho, lão Đường là một lão nông thôn, bình thường không có việc gì làm liền ở nhà trồng hoa hay lên núi hái mật ong, lão Đường đưa cho mợ Đường, mợ ấy liền đem những thứ này đưa lại cho cháu gái.Ba đứa nhỏ trong nhà cũng đi ra hỗ trợ, Cố Trạch giúp đỡ lấy điểm tâm, Cố Tiểu Nhị lấy đậu phộng, tiếng gọi non nớt của Cố Tiểu An lần lượt gọi thím xinh đẹp, gọi ba người chị dâu Lâm mặt mày hớn hở.
Hai anh lớn cũng ăn được rất nhiều, một bữa điểm tâm sáng, Cố Trạch ăn một cái bánh nướng thịt, một bát canh trứng, một chén cháo, Cố Tiểu Nhị cũng ăn một cái bánh nướng, một quả trứng luộc, nhưng lại không ăn cháo.
Tiểu Cố An ăn một bát canh trứng gà lớn, một miếng bánh nướng nhỏ, miệng còn muốn ăn thêm, nhưng Lâm Vãn Thanh sợ tên nhóc này ăn nhiều quá sẽ bị khó tiêu, thế nên cô không cho ăn nữa.
Tiểu Cố An cũng rất ngoan ngoãn, thím không cho ăn nữa thì cũng không khóc nháo, ăn xong điểm tâm rồi lại vào trong phòng xem sách truyện cùng với hai anh lớn.
Lâm Vãn Thanh thu dọn bát đũa xong, rửa sạch để ráo nước đặt trong máng bát, vừa nghĩ đến sẽ ra sân ngồi giải sầu thì trong nhà có khách tới cửa.
Người tới là mấy chị dâu trong quân khu, vốn đêm qua, lúc Vương Mỹ Quyên và Hàn Kim Hoa náo loạn, các chị dâu thấy Cố Hoài An mấy ngày không lộ diện ra cửa, liền biết con dâu mới của nhà Tiểu Cố đã tới.
Các chị dâu đều biết là mẹ Tiểu Cố giới thiệu cho con trai một cô gái, nghe nói cô gái này là học sinh trung học của tỉnh thành, cha mẹ bởi vì ngoài ý muốn mà ra đi.
Mấy ngày nay Tiểu Cố không ở nhà, chính là do bận rộn đi đón vợ.
Quân khu cũng chỉ là một xã nhỏ, các chị em dâu trong khu nhà rảnh rỗi không có việc gì làm thì sẽ tụ tập cùng một chỗ nói chuyện, tâm sự chuyện gia đình.
Các chị dâu tán gẫu xong xuôi, liền có người tò mò con dâu mới của nhà họ Cố trông như thế nào.
Có người nói không biết vợ nhà phó đoàn trưởng Cố là một cô gái có văn hóa, hẳn là sẽ đối xử tử tế với ba đứa con mà đoàn trưởng lưu lại.
Cũng có người bĩu môi, nói mẹ kế đâu phải dễ làm như vậy, một cô gái trong thành nũng nịu làm mẹ kế cho ba đứa con nhỏ, không tới mấy ngày nữa sẽ nháo lên đòi trở về thành cho xem.
Người bĩu môi chính là Vương Mỹ Quyên, người đã gây sự ngày hôm qua, trong lòng bà ta oán hận Cố Hoài An mặt lạnh đi ra dọa người, dọa bà ta không thể về nhà yên ổn mà phải đem một túi trứng gà qua cho Hàn Kim Hoa, vì vậy nên cũng giận chó đánh mèo với Lâm Vãn Thanh, trong miệng toàn thốt ra những lời lẽ không hay.
Ngay khi Vương Mỹ Quyên mở miệng nói một tràng, chị dâu Lâm mang theo một giỏ trái cây đang muốn đi về phía nhà họ Cố, nghe thấy Vương Mỹ Quyên miệng thốt ra những lời không hay ho, lông mày liền nhướng lên, nghĩa chính ngôn từ huấn luyện người trước mặt một trận.
Vương Mỹ Quyên dám chọc vào những chị dâu khác, nhưng cũng không dám đắc tội với chị dâu Lâm, chỉ có thể ủ rũ nghe huấn luyện, ôm cục tức mà trở về nhà.
Đám chị dâu còn lại trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý, cười ha ha một tiếng rồi cũng chuồn mất.
Chị dâu Lâm thấy mấy chị dâu này như vậy, lắc đầu tiếp tục cất giỏ đi về phía nhà họ Cố, trên đường gặp chị dâu Trương và Doanh trưởng cùng với chị dâu Sở nhà Liên trưởng Sở, hai chị ấy nghe chị dâu Lâm nói muốn đến nhà họ Cố xem một chút, bản thân cũng mang theo một giỏ rau cùng nhau đi đến nhà họ Cố.
Lâm Vãn Thanh đương nhiên không biết chuyện xảy ra ở phía trước, có khách tới nhà, cô mang băng ghế ra mời mấy chị dâu ngồi xuống trong sân, sau đó vào bếp pha ba chén trà hoa hồng, rắc một ít mật ong núi vào, bưng ra cho các chị dâu uống.
Trà hoa hồng và mật ong núi đều là do mợ Đường đưa cho, lão Đường là một lão nông thôn, bình thường không có việc gì làm liền ở nhà trồng hoa hay lên núi hái mật ong, lão Đường đưa cho mợ Đường, mợ ấy liền đem những thứ này đưa lại cho cháu gái.
Ba đứa nhỏ trong nhà cũng đi ra hỗ trợ, Cố Trạch giúp đỡ lấy điểm tâm, Cố Tiểu Nhị lấy đậu phộng, tiếng gọi non nớt của Cố Tiểu An lần lượt gọi thím xinh đẹp, gọi ba người chị dâu Lâm mặt mày hớn hở.
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Hai anh lớn cũng ăn được rất nhiều, một bữa điểm tâm sáng, Cố Trạch ăn một cái bánh nướng thịt, một bát canh trứng, một chén cháo, Cố Tiểu Nhị cũng ăn một cái bánh nướng, một quả trứng luộc, nhưng lại không ăn cháo.Tiểu Cố An ăn một bát canh trứng gà lớn, một miếng bánh nướng nhỏ, miệng còn muốn ăn thêm, nhưng Lâm Vãn Thanh sợ tên nhóc này ăn nhiều quá sẽ bị khó tiêu, thế nên cô không cho ăn nữa.Tiểu Cố An cũng rất ngoan ngoãn, thím không cho ăn nữa thì cũng không khóc nháo, ăn xong điểm tâm rồi lại vào trong phòng xem sách truyện cùng với hai anh lớn.Lâm Vãn Thanh thu dọn bát đũa xong, rửa sạch để ráo nước đặt trong máng bát, vừa nghĩ đến sẽ ra sân ngồi giải sầu thì trong nhà có khách tới cửa.Người tới là mấy chị dâu trong quân khu, vốn đêm qua, lúc Vương Mỹ Quyên và Hàn Kim Hoa náo loạn, các chị dâu thấy Cố Hoài An mấy ngày không lộ diện ra cửa, liền biết con dâu mới của nhà Tiểu Cố đã tới.Các chị dâu đều biết là mẹ Tiểu Cố giới thiệu cho con trai một cô gái, nghe nói cô gái này là học sinh trung học của tỉnh thành, cha mẹ bởi vì ngoài ý muốn mà ra đi.Mấy ngày nay Tiểu Cố không ở nhà, chính là do bận rộn đi đón vợ.Quân khu cũng chỉ là một xã nhỏ, các chị em dâu trong khu nhà rảnh rỗi không có việc gì làm thì sẽ tụ tập cùng một chỗ nói chuyện, tâm sự chuyện gia đình.Các chị dâu tán gẫu xong xuôi, liền có người tò mò con dâu mới của nhà họ Cố trông như thế nào.Có người nói không biết vợ nhà phó đoàn trưởng Cố là một cô gái có văn hóa, hẳn là sẽ đối xử tử tế với ba đứa con mà đoàn trưởng lưu lại.Cũng có người bĩu môi, nói mẹ kế đâu phải dễ làm như vậy, một cô gái trong thành nũng nịu làm mẹ kế cho ba đứa con nhỏ, không tới mấy ngày nữa sẽ nháo lên đòi trở về thành cho xem.Người bĩu môi chính là Vương Mỹ Quyên, người đã gây sự ngày hôm qua, trong lòng bà ta oán hận Cố Hoài An mặt lạnh đi ra dọa người, dọa bà ta không thể về nhà yên ổn mà phải đem một túi trứng gà qua cho Hàn Kim Hoa, vì vậy nên cũng giận chó đánh mèo với Lâm Vãn Thanh, trong miệng toàn thốt ra những lời lẽ không hay.Ngay khi Vương Mỹ Quyên mở miệng nói một tràng, chị dâu Lâm mang theo một giỏ trái cây đang muốn đi về phía nhà họ Cố, nghe thấy Vương Mỹ Quyên miệng thốt ra những lời không hay ho, lông mày liền nhướng lên, nghĩa chính ngôn từ huấn luyện người trước mặt một trận.Vương Mỹ Quyên dám chọc vào những chị dâu khác, nhưng cũng không dám đắc tội với chị dâu Lâm, chỉ có thể ủ rũ nghe huấn luyện, ôm cục tức mà trở về nhà.Đám chị dâu còn lại trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý, cười ha ha một tiếng rồi cũng chuồn mất.Chị dâu Lâm thấy mấy chị dâu này như vậy, lắc đầu tiếp tục cất giỏ đi về phía nhà họ Cố, trên đường gặp chị dâu Trương và Doanh trưởng cùng với chị dâu Sở nhà Liên trưởng Sở, hai chị ấy nghe chị dâu Lâm nói muốn đến nhà họ Cố xem một chút, bản thân cũng mang theo một giỏ rau cùng nhau đi đến nhà họ Cố.Lâm Vãn Thanh đương nhiên không biết chuyện xảy ra ở phía trước, có khách tới nhà, cô mang băng ghế ra mời mấy chị dâu ngồi xuống trong sân, sau đó vào bếp pha ba chén trà hoa hồng, rắc một ít mật ong núi vào, bưng ra cho các chị dâu uống.Trà hoa hồng và mật ong núi đều là do mợ Đường đưa cho, lão Đường là một lão nông thôn, bình thường không có việc gì làm liền ở nhà trồng hoa hay lên núi hái mật ong, lão Đường đưa cho mợ Đường, mợ ấy liền đem những thứ này đưa lại cho cháu gái.Ba đứa nhỏ trong nhà cũng đi ra hỗ trợ, Cố Trạch giúp đỡ lấy điểm tâm, Cố Tiểu Nhị lấy đậu phộng, tiếng gọi non nớt của Cố Tiểu An lần lượt gọi thím xinh đẹp, gọi ba người chị dâu Lâm mặt mày hớn hở.