Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…

Chương 64

Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Mãi cho đến sau một giờ trưa, chị dâu Trương và Hàn Kim Hoa mới lê một thân mệt mỏi trở về.Cãi cọ ở phòng y tế nên hai người chưa kịp ăn trưa, Lâm Vãn Thanh vội vàng múc nước, trần mì, hai người ăn liền hai bát lớn, lúc này mới no.“Chị dâu, sao lại về muộn như vậy?”Lâm Vãn Thanh bổ dưa hấu rồi bưng lên.Ăn no, trong người có sức, tinh thần cũng hồi phục, hai người mới mở máy hát.“Này, đừng nói nữa, em gái Thanh, em không biết đâu, bà Trọng không phải người dễ chơi, Trọng Đại Thành lại càng không phải người dễ chọc, ngay trước mặt tất cả mọi người mà hắn còn dám giơ tay đánh người, nếu bác sĩ không cản lại, hắn còn dám đánh cả Tiểu Nha đấy!”Hàn Kim Hoa đang cầm dưa hấu cắn một miếng tức giận không thôi.Lâm Vãn Thanh nhướng mày: “Đánh Tiểu Nha sao?”“Chứ còn gì nữa, ngày thường Trọng Liên Trường nhìn qua thì trông hàm hậu thành thật, không ngờ lại là người như vậy!”Chị dâu Trương hầm hừ, khua tay múa chân với Lâm Vãn Thanh: “Hắn còn muốn đánh bác sĩ, Phó đoàn trưởng Cố nhà em làm thế này một cái, lập tức quật ngã hắn xuống đất, không dậy nổi, bà Trọng còn muốn cãi tiếp, Đoàn trưởng Triệu và Chính ủy Trần cũng đến, tức giận nói là sẽ khai trừ quân tịch của Trọng Đại Thành đuổi đi, bà ta bị dọa thì lập tức bỏ qua.“Thật có thể làm cho hắn về quê sao?”Lâm Vãn Thanh ôm Cố Tiểu An mới tỉnh ngủ, trước đó nhóc con chơi với các anh trai mệt đến mức ngủ thiếp đi, cơm trưa cũng chưa ăn, cô hấp bát bánh canh trứng giữ lại cho nhóc con.Do chị dâu Trương với Hàn Kim Hoa nói chuyện nên cậu nhóc mới tỉnh, Lâm Vãn Thanh ôm Tiểu Cố An vừa đút trứng hấp cho cậu nhóc vừa nói.“Không có dễ vậy đâu, Trọng Đại Thành ở đây lâu rồi, trước đấy lại lập công trên chiến trường Triều Tiên, trừ khi hắn phạm vài sai lầm quân sự nghiêm trọng, không thì rất khó. Đoàn trưởng Triệu và Chính ủy Trần chỉ nói trong cơn giận dữ, nhưng thật ra có thể cho hắn về quê làm chuyên ngành”Chị dâu Trương cảm khái một tiếng, nói xã hội này thật không công bằng với phụ nữ.Dựa vào đâu mà đàn ông có thể đánh người, phụ nữ phải bị đánh, đã bị đánh còn phải chịu đựng, nếu cô đánh lại thì sẽ bị cho là ghê gớm, cô dám đánh người đàn ông của mình, đúng là đồ đàn bà đanh đá, phụ nữ như vậy có nuôi con cũng không phải là đứa trẻ ngoan.Một ngụm nước bọt bên ngoài cũng có thể dìm c.h.ế.t người, phụ nữ chỉ có thể chịu đựng vì đứa trẻ nhà mình.Chị dâu Trương nói xong, cũng kéo theo lửa giận của Hàn Kim Hoa.“Còn nữa, chị dâu đời này làm phụ nữ chịu khổ cũng nhiều, trong nhà có việc gì đều do chị thu xếp, gả vào nhà chồng thì giống như một con bò già, làm việc nhà, hầu hạ cha mẹ chồng, em gái chồng, còn phải phụ trách sinh con, nếu sinh ra con trai còn tốt, nếu sinh con gái thì chính là cái đồ lỗ vốn, phải sinh tiếp sinh tiếp, chị không sinh được con trai thì chính là đồ gà mái không biết đẻ trứng!”Hàn Kim Hoa hầm hầm, mặc dù nhà cô có hai đứa con, cũng kết hôn với người đàn ông của mình được vài năm, chồng ở bộ đội, cô ở quê, quanh năm suốt tháng không gặp mặt được mấy lần, bụng cũng không có động tĩnh gì, mẹ chồng cô ở ngay trong nhà chỉ cây dâu mắng cây hòe, mắng nhà mình cưới phải một con gà mái già không biết đẻ trứng, lãng phí lương thực trong nhà các thứ, có đôi khi nói quá khó nghe, cô cũng muốn nhảy sông c.h.ế.t đi coi như xong.May mắn anh em nhà mẹ đẻ cô có năng lực, biết được chị gái ở nhà chồng chịu khổ, có một năm người đàn ông của chị dâu Kim Hoa về quê, anh em nhà mẹ đẻ cho chị gái chỗ dựa, lúc này chị dâu Kim Hoa mới thoát khỏi khổ ải, đi theo người đàn ông nhà mình theo quân.“Chị dâu Kim Hoa cũng chịu không ít khổ cực”Lâm Vãn Thanh ôm Cố Tiểu An, trong lòng thấy hụt hẫng.

Mãi cho đến sau một giờ trưa, chị dâu Trương và Hàn Kim Hoa mới lê một thân mệt mỏi trở về.

Cãi cọ ở phòng y tế nên hai người chưa kịp ăn trưa, Lâm Vãn Thanh vội vàng múc nước, trần mì, hai người ăn liền hai bát lớn, lúc này mới no.

“Chị dâu, sao lại về muộn như vậy?”

Lâm Vãn Thanh bổ dưa hấu rồi bưng lên.

Ăn no, trong người có sức, tinh thần cũng hồi phục, hai người mới mở máy hát.

“Này, đừng nói nữa, em gái Thanh, em không biết đâu, bà Trọng không phải người dễ chơi, Trọng Đại Thành lại càng không phải người dễ chọc, ngay trước mặt tất cả mọi người mà hắn còn dám giơ tay đánh người, nếu bác sĩ không cản lại, hắn còn dám đánh cả Tiểu Nha đấy!”

Hàn Kim Hoa đang cầm dưa hấu cắn một miếng tức giận không thôi.

Lâm Vãn Thanh nhướng mày: “Đánh Tiểu Nha sao?”

“Chứ còn gì nữa, ngày thường Trọng Liên Trường nhìn qua thì trông hàm hậu thành thật, không ngờ lại là người như vậy!”

Chị dâu Trương hầm hừ, khua tay múa chân với Lâm Vãn Thanh: “Hắn còn muốn đánh bác sĩ, Phó đoàn trưởng Cố nhà em làm thế này một cái, lập tức quật ngã hắn xuống đất, không dậy nổi, bà Trọng còn muốn cãi tiếp, Đoàn trưởng Triệu và Chính ủy Trần cũng đến, tức giận nói là sẽ khai trừ quân tịch của Trọng Đại Thành đuổi đi, bà ta bị dọa thì lập tức bỏ qua.

“Thật có thể làm cho hắn về quê sao?”

Lâm Vãn Thanh ôm Cố Tiểu An mới tỉnh ngủ, trước đó nhóc con chơi với các anh trai mệt đến mức ngủ thiếp đi, cơm trưa cũng chưa ăn, cô hấp bát bánh canh trứng giữ lại cho nhóc con.

Do chị dâu Trương với Hàn Kim Hoa nói chuyện nên cậu nhóc mới tỉnh, Lâm Vãn Thanh ôm Tiểu Cố An vừa đút trứng hấp cho cậu nhóc vừa nói.

“Không có dễ vậy đâu, Trọng Đại Thành ở đây lâu rồi, trước đấy lại lập công trên chiến trường Triều Tiên, trừ khi hắn phạm vài sai lầm quân sự nghiêm trọng, không thì rất khó. Đoàn trưởng Triệu và Chính ủy Trần chỉ nói trong cơn giận dữ, nhưng thật ra có thể cho hắn về quê làm chuyên ngành”

Chị dâu Trương cảm khái một tiếng, nói xã hội này thật không công bằng với phụ nữ.

Dựa vào đâu mà đàn ông có thể đánh người, phụ nữ phải bị đánh, đã bị đánh còn phải chịu đựng, nếu cô đánh lại thì sẽ bị cho là ghê gớm, cô dám đánh người đàn ông của mình, đúng là đồ đàn bà đanh đá, phụ nữ như vậy có nuôi con cũng không phải là đứa trẻ ngoan.

Một ngụm nước bọt bên ngoài cũng có thể dìm c.h.ế.t người, phụ nữ chỉ có thể chịu đựng vì đứa trẻ nhà mình.

Chị dâu Trương nói xong, cũng kéo theo lửa giận của Hàn Kim Hoa.

“Còn nữa, chị dâu đời này làm phụ nữ chịu khổ cũng nhiều, trong nhà có việc gì đều do chị thu xếp, gả vào nhà chồng thì giống như một con bò già, làm việc nhà, hầu hạ cha mẹ chồng, em gái chồng, còn phải phụ trách sinh con, nếu sinh ra con trai còn tốt, nếu sinh con gái thì chính là cái đồ lỗ vốn, phải sinh tiếp sinh tiếp, chị không sinh được con trai thì chính là đồ gà mái không biết đẻ trứng!”

Hàn Kim Hoa hầm hầm, mặc dù nhà cô có hai đứa con, cũng kết hôn với người đàn ông của mình được vài năm, chồng ở bộ đội, cô ở quê, quanh năm suốt tháng không gặp mặt được mấy lần, bụng cũng không có động tĩnh gì, mẹ chồng cô ở ngay trong nhà chỉ cây dâu mắng cây hòe, mắng nhà mình cưới phải một con gà mái già không biết đẻ trứng, lãng phí lương thực trong nhà các thứ, có đôi khi nói quá khó nghe, cô cũng muốn nhảy sông c.h.ế.t đi coi như xong.

May mắn anh em nhà mẹ đẻ cô có năng lực, biết được chị gái ở nhà chồng chịu khổ, có một năm người đàn ông của chị dâu Kim Hoa về quê, anh em nhà mẹ đẻ cho chị gái chỗ dựa, lúc này chị dâu Kim Hoa mới thoát khỏi khổ ải, đi theo người đàn ông nhà mình theo quân.

“Chị dâu Kim Hoa cũng chịu không ít khổ cực”

Lâm Vãn Thanh ôm Cố Tiểu An, trong lòng thấy hụt hẫng.

Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Mãi cho đến sau một giờ trưa, chị dâu Trương và Hàn Kim Hoa mới lê một thân mệt mỏi trở về.Cãi cọ ở phòng y tế nên hai người chưa kịp ăn trưa, Lâm Vãn Thanh vội vàng múc nước, trần mì, hai người ăn liền hai bát lớn, lúc này mới no.“Chị dâu, sao lại về muộn như vậy?”Lâm Vãn Thanh bổ dưa hấu rồi bưng lên.Ăn no, trong người có sức, tinh thần cũng hồi phục, hai người mới mở máy hát.“Này, đừng nói nữa, em gái Thanh, em không biết đâu, bà Trọng không phải người dễ chơi, Trọng Đại Thành lại càng không phải người dễ chọc, ngay trước mặt tất cả mọi người mà hắn còn dám giơ tay đánh người, nếu bác sĩ không cản lại, hắn còn dám đánh cả Tiểu Nha đấy!”Hàn Kim Hoa đang cầm dưa hấu cắn một miếng tức giận không thôi.Lâm Vãn Thanh nhướng mày: “Đánh Tiểu Nha sao?”“Chứ còn gì nữa, ngày thường Trọng Liên Trường nhìn qua thì trông hàm hậu thành thật, không ngờ lại là người như vậy!”Chị dâu Trương hầm hừ, khua tay múa chân với Lâm Vãn Thanh: “Hắn còn muốn đánh bác sĩ, Phó đoàn trưởng Cố nhà em làm thế này một cái, lập tức quật ngã hắn xuống đất, không dậy nổi, bà Trọng còn muốn cãi tiếp, Đoàn trưởng Triệu và Chính ủy Trần cũng đến, tức giận nói là sẽ khai trừ quân tịch của Trọng Đại Thành đuổi đi, bà ta bị dọa thì lập tức bỏ qua.“Thật có thể làm cho hắn về quê sao?”Lâm Vãn Thanh ôm Cố Tiểu An mới tỉnh ngủ, trước đó nhóc con chơi với các anh trai mệt đến mức ngủ thiếp đi, cơm trưa cũng chưa ăn, cô hấp bát bánh canh trứng giữ lại cho nhóc con.Do chị dâu Trương với Hàn Kim Hoa nói chuyện nên cậu nhóc mới tỉnh, Lâm Vãn Thanh ôm Tiểu Cố An vừa đút trứng hấp cho cậu nhóc vừa nói.“Không có dễ vậy đâu, Trọng Đại Thành ở đây lâu rồi, trước đấy lại lập công trên chiến trường Triều Tiên, trừ khi hắn phạm vài sai lầm quân sự nghiêm trọng, không thì rất khó. Đoàn trưởng Triệu và Chính ủy Trần chỉ nói trong cơn giận dữ, nhưng thật ra có thể cho hắn về quê làm chuyên ngành”Chị dâu Trương cảm khái một tiếng, nói xã hội này thật không công bằng với phụ nữ.Dựa vào đâu mà đàn ông có thể đánh người, phụ nữ phải bị đánh, đã bị đánh còn phải chịu đựng, nếu cô đánh lại thì sẽ bị cho là ghê gớm, cô dám đánh người đàn ông của mình, đúng là đồ đàn bà đanh đá, phụ nữ như vậy có nuôi con cũng không phải là đứa trẻ ngoan.Một ngụm nước bọt bên ngoài cũng có thể dìm c.h.ế.t người, phụ nữ chỉ có thể chịu đựng vì đứa trẻ nhà mình.Chị dâu Trương nói xong, cũng kéo theo lửa giận của Hàn Kim Hoa.“Còn nữa, chị dâu đời này làm phụ nữ chịu khổ cũng nhiều, trong nhà có việc gì đều do chị thu xếp, gả vào nhà chồng thì giống như một con bò già, làm việc nhà, hầu hạ cha mẹ chồng, em gái chồng, còn phải phụ trách sinh con, nếu sinh ra con trai còn tốt, nếu sinh con gái thì chính là cái đồ lỗ vốn, phải sinh tiếp sinh tiếp, chị không sinh được con trai thì chính là đồ gà mái không biết đẻ trứng!”Hàn Kim Hoa hầm hầm, mặc dù nhà cô có hai đứa con, cũng kết hôn với người đàn ông của mình được vài năm, chồng ở bộ đội, cô ở quê, quanh năm suốt tháng không gặp mặt được mấy lần, bụng cũng không có động tĩnh gì, mẹ chồng cô ở ngay trong nhà chỉ cây dâu mắng cây hòe, mắng nhà mình cưới phải một con gà mái già không biết đẻ trứng, lãng phí lương thực trong nhà các thứ, có đôi khi nói quá khó nghe, cô cũng muốn nhảy sông c.h.ế.t đi coi như xong.May mắn anh em nhà mẹ đẻ cô có năng lực, biết được chị gái ở nhà chồng chịu khổ, có một năm người đàn ông của chị dâu Kim Hoa về quê, anh em nhà mẹ đẻ cho chị gái chỗ dựa, lúc này chị dâu Kim Hoa mới thoát khỏi khổ ải, đi theo người đàn ông nhà mình theo quân.“Chị dâu Kim Hoa cũng chịu không ít khổ cực”Lâm Vãn Thanh ôm Cố Tiểu An, trong lòng thấy hụt hẫng.

Chương 64