Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…
Chương 81
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Chị dâu nhà doanh trưởng Đường tên là Miêu Xuân Hồng, hơn ba mươi tuổi, trong nhà có một trai một gái, con trai lớn đang học ở quê, con gái út tên Xảo Xảo, người ta đều nói con gái theo cha, Xảo Xảo giống y như doanh trưởng Đường vậy, hai cha con này đều là mày rậm mắt to, nhưng mà làn da Xảo Xảo trắng nõn, giống như Miêu Xuân Hồng, không giống như doanh trưởng Đường là một người da đen thui.Bình thường thì quân khu chính là nơi con trai nhiều, con gái ít. Lâm Vãn Thanh ở khu này, lại càng thấy bé trai chất đống. Nhà chị Trương cách vách đã có hai bé trai là Mãn Thương, Lương Thương, nhà chị Hàn Kim Hoa ở phía nam, Đại Đản, Tiểu Đản cũng là hai bé trai, đến nhà mình, được rồi, một lúc tận ba bé trai. Nhà Lý Tố Vân ở phía bắc thì ngược lại, nhà có ba cô bé gái, nhưng mà ba chị em gái nhà người ta tính tình an tĩnh, nghỉ học cũng là ở nhà đọc sách, giúp đỡ cha mẹ làm việc nhà, không chơi cùng một chỗ với đám con trai hội hám kia.Thật vất vả mới có cô bé Xảo Xảo, vừa xinh đẹp, tính cách cũng không giữ kẽ, có thể chơi cùng với bọn Cố Tiểu Nhị, hơn nữa Xảo Xảo năm nay mới bốn tuổi, ở trong đám trẻ con như này ngoại trừ bé Cố An thì cô bé chính là đứa nhỏ tuổi thứ hai.Cho nên là, một đám bé trai đều coi Xảo Xảo như em gái của mình, đi đâu cũng mang theo.Ví dụ thế này nhé, hôm nay bọn Cố Tiểu Nhị bơi lội ở dòng suối, Xảo Xảo không biết bơi, nên sẽ cởi dép, thả chân trần ở bên cạnh đạp nước chơi cùng…Xảo Xảo vừa xinh đẹp, lại trắng nõn nà, hai vợ chồng doanh trưởng Đường cũng không phải người trọng nam khinh nữ, họ thương con trai, nhưng con gái lại càng là bảo vật trong lòng bàn tay, cả hai rất chịu khó bỏ tiền để trang điểm làm đẹp cho con gái nhỏ của mình.Vậy nên, so với đại đa số các bé gái da cháy nắng trong quân khu, Xảo Xảo trắng nõn rất được các bé trai yêu thích.Nhưng mà Xảo Xảo chỉ thích chơi với bọn Cố Tiểu Nhị thôi, còn bọn con trai khác đi qua chào hỏi, cô bé một mực không thèm để ý tới.Điều này làm cho những bé trai khác vô cùng thất vọng.Bình thường có bọn Cố Tiểu Nhị ở đây, đám bé trai này mới không dám làm gì quá đáng, nhưng hôm nay bọnCố Tiểu Nhị bơi lội vui vẻ, bơi lội xuống chỗ xa tận cuối dòng, thế nên chỉ còn lại Xảo Xảo một mình ngồi ở bên dòng suối.Đám con trai kia vừa nhìn thấy Cố Tiểu Nhị, Cố Trạch, Trương Mãn Thương, Trương Lương Thương cùng với Tôn Đại Đản, Tôn Nhị Đản đều không có ở đây, nên cả đám kéo nhau bước ra nói chuyện với Xảo Xảo. Cô bé Xảo Xảo này rất bướng bỉnh, ở trong lòng cô bé, chỉ có các anh trai nhà họ Cố, các anh trai nhà họ Trương, còn có các anh trai nhà họ Tôn cùng với em trai nhỏ nhà họ Cố là bạn của cô bé mà thôi, ba chị gái nhà thím Lý cũng là bạn của cô bé nữa, còn với những người khác đều không thể xem như bạn bè.Nếu không phải là bạn bè thì cô bé không cần phải nói chuyện với họ làm gì cho mệt.Xảo Xảo mặc kệ, cô bé không quan tâm một đám con trai đang ra sức lấy lòng mình như thế nào, cô bé cũng lười để ý tới bọn họ luôn.Đám con trai này cũng là những tên nhóc tính tình nóng nảy, cả đám đều nhận thấy cô bé này xem thường người ta quá mà, bình thường bọn nó nói chuyện với cô bé nào là chứng tỏ thích cô bé đó. Còn cô bé này thì sao chứ, là tiên nữ trên trời à mà còn ra vẻ kiêu ngạo như vậy!Vì thế một đám con trai bắt đầu nắm nắm, bóp bóp lấy cánh tay nhỏ của Xảo Xảo, véo cái má non nớt của Xảo Xảo, muốn Xảo Xảo nói chuyện với bọn nó, nhưng ai mà biết được cô bé này bị bắt nạt đến như thế, mắt đã ngập nước rồi mà vẫn không chịu mở miệng…
Chị dâu nhà doanh trưởng Đường tên là Miêu Xuân Hồng, hơn ba mươi tuổi, trong nhà có một trai một gái, con trai lớn đang học ở quê, con gái út tên Xảo Xảo, người ta đều nói con gái theo cha, Xảo Xảo giống y như doanh trưởng Đường vậy, hai cha con này đều là mày rậm mắt to, nhưng mà làn da Xảo Xảo trắng nõn, giống như Miêu Xuân Hồng, không giống như doanh trưởng Đường là một người da đen thui.
Bình thường thì quân khu chính là nơi con trai nhiều, con gái ít. Lâm Vãn Thanh ở khu này, lại càng thấy bé trai chất đống. Nhà chị Trương cách vách đã có hai bé trai là Mãn Thương, Lương Thương, nhà chị Hàn Kim Hoa ở phía nam, Đại Đản, Tiểu Đản cũng là hai bé trai, đến nhà mình, được rồi, một lúc tận ba bé trai. Nhà Lý Tố Vân ở phía bắc thì ngược lại, nhà có ba cô bé gái, nhưng mà ba chị em gái nhà người ta tính tình an tĩnh, nghỉ học cũng là ở nhà đọc sách, giúp đỡ cha mẹ làm việc nhà, không chơi cùng một chỗ với đám con trai hội hám kia.
Thật vất vả mới có cô bé Xảo Xảo, vừa xinh đẹp, tính cách cũng không giữ kẽ, có thể chơi cùng với bọn Cố Tiểu Nhị, hơn nữa Xảo Xảo năm nay mới bốn tuổi, ở trong đám trẻ con như này ngoại trừ bé Cố An thì cô bé chính là đứa nhỏ tuổi thứ hai.
Cho nên là, một đám bé trai đều coi Xảo Xảo như em gái của mình, đi đâu cũng mang theo.
Ví dụ thế này nhé, hôm nay bọn Cố Tiểu Nhị bơi lội ở dòng suối, Xảo Xảo không biết bơi, nên sẽ cởi dép, thả chân trần ở bên cạnh đạp nước chơi cùng…
Xảo Xảo vừa xinh đẹp, lại trắng nõn nà, hai vợ chồng doanh trưởng Đường cũng không phải người trọng nam khinh nữ, họ thương con trai, nhưng con gái lại càng là bảo vật trong lòng bàn tay, cả hai rất chịu khó bỏ tiền để trang điểm làm đẹp cho con gái nhỏ của mình.
Vậy nên, so với đại đa số các bé gái da cháy nắng trong quân khu, Xảo Xảo trắng nõn rất được các bé trai yêu thích.
Nhưng mà Xảo Xảo chỉ thích chơi với bọn Cố Tiểu Nhị thôi, còn bọn con trai khác đi qua chào hỏi, cô bé một mực không thèm để ý tới.
Điều này làm cho những bé trai khác vô cùng thất vọng.
Bình thường có bọn Cố Tiểu Nhị ở đây, đám bé trai này mới không dám làm gì quá đáng, nhưng hôm nay bọn
Cố Tiểu Nhị bơi lội vui vẻ, bơi lội xuống chỗ xa tận cuối dòng, thế nên chỉ còn lại Xảo Xảo một mình ngồi ở bên dòng suối.
Đám con trai kia vừa nhìn thấy Cố Tiểu Nhị, Cố Trạch, Trương Mãn Thương, Trương Lương Thương cùng với Tôn Đại Đản, Tôn Nhị Đản đều không có ở đây, nên cả đám kéo nhau bước ra nói chuyện với Xảo Xảo. Cô bé Xảo Xảo này rất bướng bỉnh, ở trong lòng cô bé, chỉ có các anh trai nhà họ Cố, các anh trai nhà họ Trương, còn có các anh trai nhà họ Tôn cùng với em trai nhỏ nhà họ Cố là bạn của cô bé mà thôi, ba chị gái nhà thím Lý cũng là bạn của cô bé nữa, còn với những người khác đều không thể xem như bạn bè.
Nếu không phải là bạn bè thì cô bé không cần phải nói chuyện với họ làm gì cho mệt.
Xảo Xảo mặc kệ, cô bé không quan tâm một đám con trai đang ra sức lấy lòng mình như thế nào, cô bé cũng lười để ý tới bọn họ luôn.
Đám con trai này cũng là những tên nhóc tính tình nóng nảy, cả đám đều nhận thấy cô bé này xem thường người ta quá mà, bình thường bọn nó nói chuyện với cô bé nào là chứng tỏ thích cô bé đó. Còn cô bé này thì sao chứ, là tiên nữ trên trời à mà còn ra vẻ kiêu ngạo như vậy!
Vì thế một đám con trai bắt đầu nắm nắm, bóp bóp lấy cánh tay nhỏ của Xảo Xảo, véo cái má non nớt của Xảo Xảo, muốn Xảo Xảo nói chuyện với bọn nó, nhưng ai mà biết được cô bé này bị bắt nạt đến như thế, mắt đã ngập nước rồi mà vẫn không chịu mở miệng…
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Chị dâu nhà doanh trưởng Đường tên là Miêu Xuân Hồng, hơn ba mươi tuổi, trong nhà có một trai một gái, con trai lớn đang học ở quê, con gái út tên Xảo Xảo, người ta đều nói con gái theo cha, Xảo Xảo giống y như doanh trưởng Đường vậy, hai cha con này đều là mày rậm mắt to, nhưng mà làn da Xảo Xảo trắng nõn, giống như Miêu Xuân Hồng, không giống như doanh trưởng Đường là một người da đen thui.Bình thường thì quân khu chính là nơi con trai nhiều, con gái ít. Lâm Vãn Thanh ở khu này, lại càng thấy bé trai chất đống. Nhà chị Trương cách vách đã có hai bé trai là Mãn Thương, Lương Thương, nhà chị Hàn Kim Hoa ở phía nam, Đại Đản, Tiểu Đản cũng là hai bé trai, đến nhà mình, được rồi, một lúc tận ba bé trai. Nhà Lý Tố Vân ở phía bắc thì ngược lại, nhà có ba cô bé gái, nhưng mà ba chị em gái nhà người ta tính tình an tĩnh, nghỉ học cũng là ở nhà đọc sách, giúp đỡ cha mẹ làm việc nhà, không chơi cùng một chỗ với đám con trai hội hám kia.Thật vất vả mới có cô bé Xảo Xảo, vừa xinh đẹp, tính cách cũng không giữ kẽ, có thể chơi cùng với bọn Cố Tiểu Nhị, hơn nữa Xảo Xảo năm nay mới bốn tuổi, ở trong đám trẻ con như này ngoại trừ bé Cố An thì cô bé chính là đứa nhỏ tuổi thứ hai.Cho nên là, một đám bé trai đều coi Xảo Xảo như em gái của mình, đi đâu cũng mang theo.Ví dụ thế này nhé, hôm nay bọn Cố Tiểu Nhị bơi lội ở dòng suối, Xảo Xảo không biết bơi, nên sẽ cởi dép, thả chân trần ở bên cạnh đạp nước chơi cùng…Xảo Xảo vừa xinh đẹp, lại trắng nõn nà, hai vợ chồng doanh trưởng Đường cũng không phải người trọng nam khinh nữ, họ thương con trai, nhưng con gái lại càng là bảo vật trong lòng bàn tay, cả hai rất chịu khó bỏ tiền để trang điểm làm đẹp cho con gái nhỏ của mình.Vậy nên, so với đại đa số các bé gái da cháy nắng trong quân khu, Xảo Xảo trắng nõn rất được các bé trai yêu thích.Nhưng mà Xảo Xảo chỉ thích chơi với bọn Cố Tiểu Nhị thôi, còn bọn con trai khác đi qua chào hỏi, cô bé một mực không thèm để ý tới.Điều này làm cho những bé trai khác vô cùng thất vọng.Bình thường có bọn Cố Tiểu Nhị ở đây, đám bé trai này mới không dám làm gì quá đáng, nhưng hôm nay bọnCố Tiểu Nhị bơi lội vui vẻ, bơi lội xuống chỗ xa tận cuối dòng, thế nên chỉ còn lại Xảo Xảo một mình ngồi ở bên dòng suối.Đám con trai kia vừa nhìn thấy Cố Tiểu Nhị, Cố Trạch, Trương Mãn Thương, Trương Lương Thương cùng với Tôn Đại Đản, Tôn Nhị Đản đều không có ở đây, nên cả đám kéo nhau bước ra nói chuyện với Xảo Xảo. Cô bé Xảo Xảo này rất bướng bỉnh, ở trong lòng cô bé, chỉ có các anh trai nhà họ Cố, các anh trai nhà họ Trương, còn có các anh trai nhà họ Tôn cùng với em trai nhỏ nhà họ Cố là bạn của cô bé mà thôi, ba chị gái nhà thím Lý cũng là bạn của cô bé nữa, còn với những người khác đều không thể xem như bạn bè.Nếu không phải là bạn bè thì cô bé không cần phải nói chuyện với họ làm gì cho mệt.Xảo Xảo mặc kệ, cô bé không quan tâm một đám con trai đang ra sức lấy lòng mình như thế nào, cô bé cũng lười để ý tới bọn họ luôn.Đám con trai này cũng là những tên nhóc tính tình nóng nảy, cả đám đều nhận thấy cô bé này xem thường người ta quá mà, bình thường bọn nó nói chuyện với cô bé nào là chứng tỏ thích cô bé đó. Còn cô bé này thì sao chứ, là tiên nữ trên trời à mà còn ra vẻ kiêu ngạo như vậy!Vì thế một đám con trai bắt đầu nắm nắm, bóp bóp lấy cánh tay nhỏ của Xảo Xảo, véo cái má non nớt của Xảo Xảo, muốn Xảo Xảo nói chuyện với bọn nó, nhưng ai mà biết được cô bé này bị bắt nạt đến như thế, mắt đã ngập nước rồi mà vẫn không chịu mở miệng…