Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…

Chương 164

Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Nửa đêm, Lâm Vãn Thanh lại đau bụng, chẳng lẽ là sắp sinh sao?Bụng bắt đầu đau đớn co thắt lại, trong nháy mắt Lâm Vãn Thanh liền đánh thức Cố Hoài An đang ngủ bên cạnh.“Đau bụng sao?” Cố Hoài An khẩn trương ôm lấy vợ mình.“Có hơi đau một chút”Lâm Vãn Thanh ôm bụng, trước đây cô chưa từng sinh con, nhưng mà nghe được rất nhiều chuyện từ mấy người chị dâu kể lại với lại bản thân cô cũng có đọc sách, thời điểm sinh con bụng sẽ cảm thấy đau, nhưng mà cũng sẽ nhanh chấm dứt loại cảm giác đau đớn này, nhưng mà hiện tại cơn đau của cô nó lại đau theo từng cơn, chắc là sắp sinh.Đèn trong phòng sáng lên, mẹ Cố và bọn nhỏ ngủ ở phòng bên cạnh, lập tức bị đánh thức.“Thanh Thanh sắp sinh sao?”Mẹ Cố vội vàng mặc thêm quần áo rồi nhanh chóng lại hỏi thăm.Cố Hoài An gật đầu.Tất cả người trong nhà nhanh chóng tiến vào trạng thái sẵn sàng chuẩn bị, Cố Hoài An gọi điện thoại đến bộ đội muốn mượn một chiếc xe, mẹ Cố thì vội vàng đi vào phòng, cầm lấy túi đồ chuẩn bị sẵn khi sinh ra, lại đi vào phòng bếp nấu một ấm nước nóng, chuẩn bị thêm rượu trắng, bà sợ con dâu không kịp đến bệnh viện sẽ phải sinh tại nhà.Cố Trạch và Cố Tiểu Nhị cầm tay của Tiểu Cố An, vô cùng khẩn trương mà ở trong phòng bảo vệ thím. Bởi vì đã có chuẩn bị từ trước, cho nên cảnh vệ Tiểu Trương liền vô cùng nhanh chóng lái xe đến đây.Âm thanh phát ra từ chiếc xe Jeep làm kinh động đến cả nhà của chị dâu Trương, doanh trưởng Trương mơ mơ màng màng: “Bên ngoài sân còn tối như vậy, làm gì mà ồn như thế chứ?”Chị dâu Trương giật mình một cái, cảm thấy không xác định nói: “Không phải là Thanh Thanh muốn sinh sao?Trong bụng của em ấy chính là một cái song thai đó” Hai vợ chồng quay qua chạm mặt nhau, nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo chạy ra ngoài cửa.Quả nhiên, người trong nhà phó đoàn trưởng Cố đang cầm theo đệm chăn, mấy cái túi đựng đồ dùng khi sinh đivề phía chiếc xe.“Đây là sắp sinh sao?” Doanh trưởng Trương hỏi một câu cộc lốc.Chị dâu Trương liền trừng mắt liếc hắn ta một cái: “Việc này còn phải hỏi, không thấy xe bộ đội đều đến đây sao?”Không có thời gian nói chuyện, Cố Hoài An ôm lấy Lâm Vãn Thanh từ trong phòng bước ra, phía sau còn có mẹ Cố và ba đứa nhỏ.Chị dâu Trương vội vàng chạy đến hỏi: “Thanh Thanh cảm giác thế nào rồi?”“Vẫn còn ổn, chỉ là đau theo từng cơnSau khi lúc nãy cô bị đau hết một trận thì lúc này đã ổn, cô còn có thể cười nói chuyện với chị dâu Trương.Chị dâu Trương cũng yên tâm, nhìn thấy ba đứa nhỏ đang vô cùng khẩn trương, liền nói: “Phó đoàn trưởng Cố có thể yên tâm mà đưa Thanh Thanh đến bệnh viện, trong nhà tôi sẽ xem chừng giúp chú”“Cảm ơn chị dâu”Cố Hoài An cũng không nói thêm lời nào, liền mở miệng cảm ơn chị dâu Trương một câu.Lâm Vãn Thanh vẫn còn cảm thấy không yên tâm về bọn nhỏ cho lắm liền ân cần mà dặn dò thêm, còn không quên cảm ơn chị dâu Trương vì đã giúp đỡ: “Chị dâu, ngăn tủ trong phòng khách có bánh trứng gà, còn có sữa mạch nha, nếu như bọn nhỏ đói bụng thì có thể pha sữa mạch nha cho bọn chúng uống, buổi sáng…”“Được rồi, em cứ yên tâm, mấy đứa nhóc nhà em cùng với con của chị cũng không khác gì nhau, chị biết làm sao mà, yên tâm đi”Chị dâu Trương làm cho Lâm Vãn Thanh yên tâm. Ba cậu nhóc cũng lại gần đây, sau đó đảm bảo với thím bọn chúng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.“Thím, con sẽ chăm sóc mấy em.“Đúng vậy, thím à, con cũng sẽ giúp đỡ chăm sóc em trai”Tiểu Cố An liền chen vào, giọng nói còn mang theo mùi sữa: “Thím, anh hai anh ba đều ngoan, con cũng ngoan nữa”Lâm Vãn Thanh mỉm cười, còn muốn nói đùa với bọn nhỏ là cô đi cắt một quả dưa hấu lớn, kết quả bụng lại bắt đầu đau đớn, lần đau này còn đau nhiều lần so với lúc nãy, ý thức của cô bắt đầu trở nên mơ hồ. “Được rồi, mau đi thôi”

Nửa đêm, Lâm Vãn Thanh lại đau bụng, chẳng lẽ là sắp sinh sao?

Bụng bắt đầu đau đớn co thắt lại, trong nháy mắt Lâm Vãn Thanh liền đánh thức Cố Hoài An đang ngủ bên cạnh.

“Đau bụng sao?” Cố Hoài An khẩn trương ôm lấy vợ mình.

“Có hơi đau một chút”

Lâm Vãn Thanh ôm bụng, trước đây cô chưa từng sinh con, nhưng mà nghe được rất nhiều chuyện từ mấy người chị dâu kể lại với lại bản thân cô cũng có đọc sách, thời điểm sinh con bụng sẽ cảm thấy đau, nhưng mà cũng sẽ nhanh chấm dứt loại cảm giác đau đớn này, nhưng mà hiện tại cơn đau của cô nó lại đau theo từng cơn, chắc là sắp sinh.

Đèn trong phòng sáng lên, mẹ Cố và bọn nhỏ ngủ ở phòng bên cạnh, lập tức bị đánh thức.

“Thanh Thanh sắp sinh sao?”

Mẹ Cố vội vàng mặc thêm quần áo rồi nhanh chóng lại hỏi thăm.

Cố Hoài An gật đầu.

Tất cả người trong nhà nhanh chóng tiến vào trạng thái sẵn sàng chuẩn bị, Cố Hoài An gọi điện thoại đến bộ đội muốn mượn một chiếc xe, mẹ Cố thì vội vàng đi vào phòng, cầm lấy túi đồ chuẩn bị sẵn khi sinh ra, lại đi vào phòng bếp nấu một ấm nước nóng, chuẩn bị thêm rượu trắng, bà sợ con dâu không kịp đến bệnh viện sẽ phải sinh tại nhà.

Cố Trạch và Cố Tiểu Nhị cầm tay của Tiểu Cố An, vô cùng khẩn trương mà ở trong phòng bảo vệ thím. Bởi vì đã có chuẩn bị từ trước, cho nên cảnh vệ Tiểu Trương liền vô cùng nhanh chóng lái xe đến đây.

Âm thanh phát ra từ chiếc xe Jeep làm kinh động đến cả nhà của chị dâu Trương, doanh trưởng Trương mơ mơ màng màng: “Bên ngoài sân còn tối như vậy, làm gì mà ồn như thế chứ?”

Chị dâu Trương giật mình một cái, cảm thấy không xác định nói: “Không phải là Thanh Thanh muốn sinh sao?

Trong bụng của em ấy chính là một cái song thai đó” Hai vợ chồng quay qua chạm mặt nhau, nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo chạy ra ngoài cửa.

Quả nhiên, người trong nhà phó đoàn trưởng Cố đang cầm theo đệm chăn, mấy cái túi đựng đồ dùng khi sinh đivề phía chiếc xe.

“Đây là sắp sinh sao?” Doanh trưởng Trương hỏi một câu cộc lốc.

Chị dâu Trương liền trừng mắt liếc hắn ta một cái: “Việc này còn phải hỏi, không thấy xe bộ đội đều đến đây sao?”

Không có thời gian nói chuyện, Cố Hoài An ôm lấy Lâm Vãn Thanh từ trong phòng bước ra, phía sau còn có mẹ Cố và ba đứa nhỏ.

Chị dâu Trương vội vàng chạy đến hỏi: “Thanh Thanh cảm giác thế nào rồi?”

“Vẫn còn ổn, chỉ là đau theo từng cơn

Sau khi lúc nãy cô bị đau hết một trận thì lúc này đã ổn, cô còn có thể cười nói chuyện với chị dâu Trương.

Chị dâu Trương cũng yên tâm, nhìn thấy ba đứa nhỏ đang vô cùng khẩn trương, liền nói: “Phó đoàn trưởng Cố có thể yên tâm mà đưa Thanh Thanh đến bệnh viện, trong nhà tôi sẽ xem chừng giúp chú”

“Cảm ơn chị dâu”

Cố Hoài An cũng không nói thêm lời nào, liền mở miệng cảm ơn chị dâu Trương một câu.

Lâm Vãn Thanh vẫn còn cảm thấy không yên tâm về bọn nhỏ cho lắm liền ân cần mà dặn dò thêm, còn không quên cảm ơn chị dâu Trương vì đã giúp đỡ: “Chị dâu, ngăn tủ trong phòng khách có bánh trứng gà, còn có sữa mạch nha, nếu như bọn nhỏ đói bụng thì có thể pha sữa mạch nha cho bọn chúng uống, buổi sáng…”

“Được rồi, em cứ yên tâm, mấy đứa nhóc nhà em cùng với con của chị cũng không khác gì nhau, chị biết làm sao mà, yên tâm đi”

Chị dâu Trương làm cho Lâm Vãn Thanh yên tâm. Ba cậu nhóc cũng lại gần đây, sau đó đảm bảo với thím bọn chúng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

“Thím, con sẽ chăm sóc mấy em.

“Đúng vậy, thím à, con cũng sẽ giúp đỡ chăm sóc em trai”

Tiểu Cố An liền chen vào, giọng nói còn mang theo mùi sữa: “Thím, anh hai anh ba đều ngoan, con cũng ngoan nữa”

Lâm Vãn Thanh mỉm cười, còn muốn nói đùa với bọn nhỏ là cô đi cắt một quả dưa hấu lớn, kết quả bụng lại bắt đầu đau đớn, lần đau này còn đau nhiều lần so với lúc nãy, ý thức của cô bắt đầu trở nên mơ hồ. “Được rồi, mau đi thôi”

Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Nửa đêm, Lâm Vãn Thanh lại đau bụng, chẳng lẽ là sắp sinh sao?Bụng bắt đầu đau đớn co thắt lại, trong nháy mắt Lâm Vãn Thanh liền đánh thức Cố Hoài An đang ngủ bên cạnh.“Đau bụng sao?” Cố Hoài An khẩn trương ôm lấy vợ mình.“Có hơi đau một chút”Lâm Vãn Thanh ôm bụng, trước đây cô chưa từng sinh con, nhưng mà nghe được rất nhiều chuyện từ mấy người chị dâu kể lại với lại bản thân cô cũng có đọc sách, thời điểm sinh con bụng sẽ cảm thấy đau, nhưng mà cũng sẽ nhanh chấm dứt loại cảm giác đau đớn này, nhưng mà hiện tại cơn đau của cô nó lại đau theo từng cơn, chắc là sắp sinh.Đèn trong phòng sáng lên, mẹ Cố và bọn nhỏ ngủ ở phòng bên cạnh, lập tức bị đánh thức.“Thanh Thanh sắp sinh sao?”Mẹ Cố vội vàng mặc thêm quần áo rồi nhanh chóng lại hỏi thăm.Cố Hoài An gật đầu.Tất cả người trong nhà nhanh chóng tiến vào trạng thái sẵn sàng chuẩn bị, Cố Hoài An gọi điện thoại đến bộ đội muốn mượn một chiếc xe, mẹ Cố thì vội vàng đi vào phòng, cầm lấy túi đồ chuẩn bị sẵn khi sinh ra, lại đi vào phòng bếp nấu một ấm nước nóng, chuẩn bị thêm rượu trắng, bà sợ con dâu không kịp đến bệnh viện sẽ phải sinh tại nhà.Cố Trạch và Cố Tiểu Nhị cầm tay của Tiểu Cố An, vô cùng khẩn trương mà ở trong phòng bảo vệ thím. Bởi vì đã có chuẩn bị từ trước, cho nên cảnh vệ Tiểu Trương liền vô cùng nhanh chóng lái xe đến đây.Âm thanh phát ra từ chiếc xe Jeep làm kinh động đến cả nhà của chị dâu Trương, doanh trưởng Trương mơ mơ màng màng: “Bên ngoài sân còn tối như vậy, làm gì mà ồn như thế chứ?”Chị dâu Trương giật mình một cái, cảm thấy không xác định nói: “Không phải là Thanh Thanh muốn sinh sao?Trong bụng của em ấy chính là một cái song thai đó” Hai vợ chồng quay qua chạm mặt nhau, nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo chạy ra ngoài cửa.Quả nhiên, người trong nhà phó đoàn trưởng Cố đang cầm theo đệm chăn, mấy cái túi đựng đồ dùng khi sinh đivề phía chiếc xe.“Đây là sắp sinh sao?” Doanh trưởng Trương hỏi một câu cộc lốc.Chị dâu Trương liền trừng mắt liếc hắn ta một cái: “Việc này còn phải hỏi, không thấy xe bộ đội đều đến đây sao?”Không có thời gian nói chuyện, Cố Hoài An ôm lấy Lâm Vãn Thanh từ trong phòng bước ra, phía sau còn có mẹ Cố và ba đứa nhỏ.Chị dâu Trương vội vàng chạy đến hỏi: “Thanh Thanh cảm giác thế nào rồi?”“Vẫn còn ổn, chỉ là đau theo từng cơnSau khi lúc nãy cô bị đau hết một trận thì lúc này đã ổn, cô còn có thể cười nói chuyện với chị dâu Trương.Chị dâu Trương cũng yên tâm, nhìn thấy ba đứa nhỏ đang vô cùng khẩn trương, liền nói: “Phó đoàn trưởng Cố có thể yên tâm mà đưa Thanh Thanh đến bệnh viện, trong nhà tôi sẽ xem chừng giúp chú”“Cảm ơn chị dâu”Cố Hoài An cũng không nói thêm lời nào, liền mở miệng cảm ơn chị dâu Trương một câu.Lâm Vãn Thanh vẫn còn cảm thấy không yên tâm về bọn nhỏ cho lắm liền ân cần mà dặn dò thêm, còn không quên cảm ơn chị dâu Trương vì đã giúp đỡ: “Chị dâu, ngăn tủ trong phòng khách có bánh trứng gà, còn có sữa mạch nha, nếu như bọn nhỏ đói bụng thì có thể pha sữa mạch nha cho bọn chúng uống, buổi sáng…”“Được rồi, em cứ yên tâm, mấy đứa nhóc nhà em cùng với con của chị cũng không khác gì nhau, chị biết làm sao mà, yên tâm đi”Chị dâu Trương làm cho Lâm Vãn Thanh yên tâm. Ba cậu nhóc cũng lại gần đây, sau đó đảm bảo với thím bọn chúng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.“Thím, con sẽ chăm sóc mấy em.“Đúng vậy, thím à, con cũng sẽ giúp đỡ chăm sóc em trai”Tiểu Cố An liền chen vào, giọng nói còn mang theo mùi sữa: “Thím, anh hai anh ba đều ngoan, con cũng ngoan nữa”Lâm Vãn Thanh mỉm cười, còn muốn nói đùa với bọn nhỏ là cô đi cắt một quả dưa hấu lớn, kết quả bụng lại bắt đầu đau đớn, lần đau này còn đau nhiều lần so với lúc nãy, ý thức của cô bắt đầu trở nên mơ hồ. “Được rồi, mau đi thôi”

Chương 164