Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…

Chương 189

Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Đồng thời, hắn ta đương nhiên cũng sẽ quan tâm đến gia đình Mã Đức nhiều hơn một chút.Đây cũng là một trong những lý do quan trọng khiến Mã Đức đưa ba anh em về nhà. Phải nên biết rằng cha ruột của Cố Trạch có rất nhiều bạn bè trong quân đội, còn có gia thế vững chắc và năng lực cá nhân vô cùng mạnh, thêm vào đó còn có cả mối quan hệ vô cùng thân thiết với Phó đội trưởng Cố lúc bấy giờ.Nếu hắn ta có thể leo lên cậy đại thụ lớn là Phó đội trưởng Cố thì sự nghiệp sau này cũng không cần lo lắng nữa rồi. Vả lại, với tính tình của Cố Hoài An chắc chắn sẽ đón ba đứa nhỏ về sau khi trở về Kinh Thị. Hắn ta chỉ cần bỏ ra một số tiền thuế ruộng để nuôi ba đứa nhỏ trong một khoảng thời gian, sau đó hắn ta có thể nhận được danh tiếng tốt và có thêm nhiều mối quan hệ, điều này chẳng phải là có rất nhiều lợi ích hay sao?Mã Đức đã tính toán tốt mọi thứ nhưng không ngờ vợ và con trai nhà mình lại làm hỏng chuyện tốt của hắn ta.Những ngày ở nhà họ Mã, chiến hữu của cha ruột Cố Trạch thường mang quà đến nhà thăm hỏi ba anh em.Họ đến thăm mấy đứa nhỏ mồ côi của chiến hữu thì lẽ dĩ nhiên phải mang theo mấy thứ hiếm có để phần nào bù đắp cho bọn trẻ rồi.Nào là sô cô la nhân rượu, sữa bột cao cấp, sữa hộp, những thứ tốt như thế này chỉ ở trong quân đội mới có được, nhà họ Mã có thể không tham lam sao?Lúc mấy chiến hữu vẫn ở đây thì cả nhà họ Mã còn có thể đóng kịch.Nhưng ngay khi chiến hữu rời đi, Lưu Đại Ni lập tức thay đổi sắc mặt, mang đi tất cả những thứ đồ tốt do chiến hữu mang tới, đem cho hai đứa con trai của cô ta.Lúc đó Tiểu Cố An còn nhỏ, lắc lư y như vịt con, thích nhất là ăn sô cô la, thấy ba mẹ con Lưu Đại Ni lấy hết mọi thứ mang đi, cậu nhóc loạng choạng bước chân ngắn muốn đuổi theo lấy lại.Cậu nhóc bị đứa con trai cả nhà họ Mã đẩy ngã lăn lộn ra trên đất, không nói đến làm cả người bẩn thỉu, tay nhỏ cũng bị trầy xước cả ra.Tiểu Cố An ấm ức khóc lóc, Cố Trạch và Cố Tiểu Nhị ngay tức khắc đứng lên để bảo vệ em trai. Hai cậu nhóc cùng với hai đứa con trai nhà họ Mã tụm lại đánh nhau một trận.Cố Trạch bình tĩnh, Cố Tiểu Nhị nhanh nhạy, hai anh em kìm lại sức mạnh, hất hai đứa con trai nhà họ Mã xuống đất, cưỡi ở trên người đối phương hung hăng đ.ấ.m từng nắm đ.ấ.m nhỏ lên trên người bọn chúng.Lưu Đại Ni không biết tốt xấu mà bao che cho con của mình, cô ta đuổi bắt ba anh em lại chuẩn bị đánh thì Cố Trạch đã mang theo hai đứa em trai của mình chạy dọc theo con hẻm nhỏ để trốn thoát.Sự việc ồn ào đến cả hàng xóm cũng phải kéo ra xem có chuyện gì.Cuối cùng, hy vọng thăng quan tiến chức làm ăn phát đạt của Mã Đức đều tan thành mây khói.Khi Cố Hoài An trở về sau khi chấp hành nhiệm vụ, anh ngay lập tức đến nhà họ Mã đón ba đứa trẻ. Ba anh em vừa nhìn thấy chú, cảm giác đều ấm ức không chịu được.Anh nhìn thấy bọn nhỏ bẩn như chú mèo nhỏ, trên đầu Tiểu Cố An còn quấn băng vải, đói bụng như thể mấy ngày không được ăn no, lập tức tay nắm càng ngày càng chặt.Cố Hoài An túm chặt lấy Mã Đức đang không ngừng run rẩy, xen lẫn những tiếng la hét như g.i.ế.c lợn của Lưu Đại Ni là những cú đ.ấ.m nện thật đau đớn xuống người hắn ta.Mã Đức bị đánh đến mặt mũi bầm dập sưng phù hết cả lên, mắt cá chân bị đá cho xanh đen. Trong lòng hắn ta nghĩ, nuôi nấng chúng bấy lâu nay, cuối cùng hy vọng thăng quan tiến chức, làm ăn phát đạt của hắn ta đã tan thành mây khói, tất cả số tiền trợ cấp của hắn ta cũng phải nhổ ra hết.Cuối cùng Mã Đức phải cầu ông lạy bà thì mới bảo vệ được công việc cảnh sát này.

Đồng thời, hắn ta đương nhiên cũng sẽ quan tâm đến gia đình Mã Đức nhiều hơn một chút.

Đây cũng là một trong những lý do quan trọng khiến Mã Đức đưa ba anh em về nhà. Phải nên biết rằng cha ruột của Cố Trạch có rất nhiều bạn bè trong quân đội, còn có gia thế vững chắc và năng lực cá nhân vô cùng mạnh, thêm vào đó còn có cả mối quan hệ vô cùng thân thiết với Phó đội trưởng Cố lúc bấy giờ.

Nếu hắn ta có thể leo lên cậy đại thụ lớn là Phó đội trưởng Cố thì sự nghiệp sau này cũng không cần lo lắng nữa rồi. Vả lại, với tính tình của Cố Hoài An chắc chắn sẽ đón ba đứa nhỏ về sau khi trở về Kinh Thị. Hắn ta chỉ cần bỏ ra một số tiền thuế ruộng để nuôi ba đứa nhỏ trong một khoảng thời gian, sau đó hắn ta có thể nhận được danh tiếng tốt và có thêm nhiều mối quan hệ, điều này chẳng phải là có rất nhiều lợi ích hay sao?

Mã Đức đã tính toán tốt mọi thứ nhưng không ngờ vợ và con trai nhà mình lại làm hỏng chuyện tốt của hắn ta.

Những ngày ở nhà họ Mã, chiến hữu của cha ruột Cố Trạch thường mang quà đến nhà thăm hỏi ba anh em.

Họ đến thăm mấy đứa nhỏ mồ côi của chiến hữu thì lẽ dĩ nhiên phải mang theo mấy thứ hiếm có để phần nào bù đắp cho bọn trẻ rồi.

Nào là sô cô la nhân rượu, sữa bột cao cấp, sữa hộp, những thứ tốt như thế này chỉ ở trong quân đội mới có được, nhà họ Mã có thể không tham lam sao?

Lúc mấy chiến hữu vẫn ở đây thì cả nhà họ Mã còn có thể đóng kịch.

Nhưng ngay khi chiến hữu rời đi, Lưu Đại Ni lập tức thay đổi sắc mặt, mang đi tất cả những thứ đồ tốt do chiến hữu mang tới, đem cho hai đứa con trai của cô ta.

Lúc đó Tiểu Cố An còn nhỏ, lắc lư y như vịt con, thích nhất là ăn sô cô la, thấy ba mẹ con Lưu Đại Ni lấy hết mọi thứ mang đi, cậu nhóc loạng choạng bước chân ngắn muốn đuổi theo lấy lại.

Cậu nhóc bị đứa con trai cả nhà họ Mã đẩy ngã lăn lộn ra trên đất, không nói đến làm cả người bẩn thỉu, tay nhỏ cũng bị trầy xước cả ra.

Tiểu Cố An ấm ức khóc lóc, Cố Trạch và Cố Tiểu Nhị ngay tức khắc đứng lên để bảo vệ em trai. Hai cậu nhóc cùng với hai đứa con trai nhà họ Mã tụm lại đánh nhau một trận.

Cố Trạch bình tĩnh, Cố Tiểu Nhị nhanh nhạy, hai anh em kìm lại sức mạnh, hất hai đứa con trai nhà họ Mã xuống đất, cưỡi ở trên người đối phương hung hăng đ.ấ.m từng nắm đ.ấ.m nhỏ lên trên người bọn chúng.

Lưu Đại Ni không biết tốt xấu mà bao che cho con của mình, cô ta đuổi bắt ba anh em lại chuẩn bị đánh thì Cố Trạch đã mang theo hai đứa em trai của mình chạy dọc theo con hẻm nhỏ để trốn thoát.

Sự việc ồn ào đến cả hàng xóm cũng phải kéo ra xem có chuyện gì.

Cuối cùng, hy vọng thăng quan tiến chức làm ăn phát đạt của Mã Đức đều tan thành mây khói.

Khi Cố Hoài An trở về sau khi chấp hành nhiệm vụ, anh ngay lập tức đến nhà họ Mã đón ba đứa trẻ. Ba anh em vừa nhìn thấy chú, cảm giác đều ấm ức không chịu được.

Anh nhìn thấy bọn nhỏ bẩn như chú mèo nhỏ, trên đầu Tiểu Cố An còn quấn băng vải, đói bụng như thể mấy ngày không được ăn no, lập tức tay nắm càng ngày càng chặt.

Cố Hoài An túm chặt lấy Mã Đức đang không ngừng run rẩy, xen lẫn những tiếng la hét như g.i.ế.c lợn của Lưu Đại Ni là những cú đ.ấ.m nện thật đau đớn xuống người hắn ta.

Mã Đức bị đánh đến mặt mũi bầm dập sưng phù hết cả lên, mắt cá chân bị đá cho xanh đen. Trong lòng hắn ta nghĩ, nuôi nấng chúng bấy lâu nay, cuối cùng hy vọng thăng quan tiến chức, làm ăn phát đạt của hắn ta đã tan thành mây khói, tất cả số tiền trợ cấp của hắn ta cũng phải nhổ ra hết.

Cuối cùng Mã Đức phải cầu ông lạy bà thì mới bảo vệ được công việc cảnh sát này.

Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Đồng thời, hắn ta đương nhiên cũng sẽ quan tâm đến gia đình Mã Đức nhiều hơn một chút.Đây cũng là một trong những lý do quan trọng khiến Mã Đức đưa ba anh em về nhà. Phải nên biết rằng cha ruột của Cố Trạch có rất nhiều bạn bè trong quân đội, còn có gia thế vững chắc và năng lực cá nhân vô cùng mạnh, thêm vào đó còn có cả mối quan hệ vô cùng thân thiết với Phó đội trưởng Cố lúc bấy giờ.Nếu hắn ta có thể leo lên cậy đại thụ lớn là Phó đội trưởng Cố thì sự nghiệp sau này cũng không cần lo lắng nữa rồi. Vả lại, với tính tình của Cố Hoài An chắc chắn sẽ đón ba đứa nhỏ về sau khi trở về Kinh Thị. Hắn ta chỉ cần bỏ ra một số tiền thuế ruộng để nuôi ba đứa nhỏ trong một khoảng thời gian, sau đó hắn ta có thể nhận được danh tiếng tốt và có thêm nhiều mối quan hệ, điều này chẳng phải là có rất nhiều lợi ích hay sao?Mã Đức đã tính toán tốt mọi thứ nhưng không ngờ vợ và con trai nhà mình lại làm hỏng chuyện tốt của hắn ta.Những ngày ở nhà họ Mã, chiến hữu của cha ruột Cố Trạch thường mang quà đến nhà thăm hỏi ba anh em.Họ đến thăm mấy đứa nhỏ mồ côi của chiến hữu thì lẽ dĩ nhiên phải mang theo mấy thứ hiếm có để phần nào bù đắp cho bọn trẻ rồi.Nào là sô cô la nhân rượu, sữa bột cao cấp, sữa hộp, những thứ tốt như thế này chỉ ở trong quân đội mới có được, nhà họ Mã có thể không tham lam sao?Lúc mấy chiến hữu vẫn ở đây thì cả nhà họ Mã còn có thể đóng kịch.Nhưng ngay khi chiến hữu rời đi, Lưu Đại Ni lập tức thay đổi sắc mặt, mang đi tất cả những thứ đồ tốt do chiến hữu mang tới, đem cho hai đứa con trai của cô ta.Lúc đó Tiểu Cố An còn nhỏ, lắc lư y như vịt con, thích nhất là ăn sô cô la, thấy ba mẹ con Lưu Đại Ni lấy hết mọi thứ mang đi, cậu nhóc loạng choạng bước chân ngắn muốn đuổi theo lấy lại.Cậu nhóc bị đứa con trai cả nhà họ Mã đẩy ngã lăn lộn ra trên đất, không nói đến làm cả người bẩn thỉu, tay nhỏ cũng bị trầy xước cả ra.Tiểu Cố An ấm ức khóc lóc, Cố Trạch và Cố Tiểu Nhị ngay tức khắc đứng lên để bảo vệ em trai. Hai cậu nhóc cùng với hai đứa con trai nhà họ Mã tụm lại đánh nhau một trận.Cố Trạch bình tĩnh, Cố Tiểu Nhị nhanh nhạy, hai anh em kìm lại sức mạnh, hất hai đứa con trai nhà họ Mã xuống đất, cưỡi ở trên người đối phương hung hăng đ.ấ.m từng nắm đ.ấ.m nhỏ lên trên người bọn chúng.Lưu Đại Ni không biết tốt xấu mà bao che cho con của mình, cô ta đuổi bắt ba anh em lại chuẩn bị đánh thì Cố Trạch đã mang theo hai đứa em trai của mình chạy dọc theo con hẻm nhỏ để trốn thoát.Sự việc ồn ào đến cả hàng xóm cũng phải kéo ra xem có chuyện gì.Cuối cùng, hy vọng thăng quan tiến chức làm ăn phát đạt của Mã Đức đều tan thành mây khói.Khi Cố Hoài An trở về sau khi chấp hành nhiệm vụ, anh ngay lập tức đến nhà họ Mã đón ba đứa trẻ. Ba anh em vừa nhìn thấy chú, cảm giác đều ấm ức không chịu được.Anh nhìn thấy bọn nhỏ bẩn như chú mèo nhỏ, trên đầu Tiểu Cố An còn quấn băng vải, đói bụng như thể mấy ngày không được ăn no, lập tức tay nắm càng ngày càng chặt.Cố Hoài An túm chặt lấy Mã Đức đang không ngừng run rẩy, xen lẫn những tiếng la hét như g.i.ế.c lợn của Lưu Đại Ni là những cú đ.ấ.m nện thật đau đớn xuống người hắn ta.Mã Đức bị đánh đến mặt mũi bầm dập sưng phù hết cả lên, mắt cá chân bị đá cho xanh đen. Trong lòng hắn ta nghĩ, nuôi nấng chúng bấy lâu nay, cuối cùng hy vọng thăng quan tiến chức, làm ăn phát đạt của hắn ta đã tan thành mây khói, tất cả số tiền trợ cấp của hắn ta cũng phải nhổ ra hết.Cuối cùng Mã Đức phải cầu ông lạy bà thì mới bảo vệ được công việc cảnh sát này.

Chương 189