“Bệnh nhân có ý chí sống rất mạnh mẽ, thực sự từ bỏ điều trị sao?” “Điều trị cái gì chứ, bà già đó chiếm chỗ của mẹ tôi hưởng thụ bao nhiêu năm nay rồi, sớm muộn gì cũng phải đi thôi! ” Người ta nói khi chết đi thính giác là thứ mất đi cuối cùng, nhưng khi thính giác của Lý Xuân Lan biến mất lại cảm thấy đau đớn như dao cắt vì những lời của con nuôi. Cảm giác bản thân như một luồng khí thoát ra khỏi cơ thể, cô nhìn thấy chồng và mẹ của con nuôi thân mật kéo tay nhau đi tới Sau đó, vì sự ra đi của cô, cả ba người ôm nhau, tỏ ra đau buồn. Nhìn đi, giống như một gia đình thực sự! ! “Đồ bỏ đi nhà mày thật có thủ đoạn! Lúc trước, hơn nửa đêm lén lút chui vào chăn của con trai tao. dựa vào nó. Lúc về thành phố đã bị người ta không muốn dẫn theo, nhưng lại còn tự mình tìm đến! Có thấy đê tiện hay không!” Tiếng nói bên tai khiến Lý Xuân Lan chợt tỉnh giấc. Cô kinh ngạc nhìn người mẹ chồng trẻ hơn trước, dòng suy nghĩ không thể kiểm soát được, đưa cô trở về ký ức khi mới lên thành phố. Lúc đó…

Chương 26: Chương 26

Thập Niên 70: Vợ Trước Của Đại Lão Ngày Càng Đáng GhétTác giả: Tưởng Nhị ThậpTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh“Bệnh nhân có ý chí sống rất mạnh mẽ, thực sự từ bỏ điều trị sao?” “Điều trị cái gì chứ, bà già đó chiếm chỗ của mẹ tôi hưởng thụ bao nhiêu năm nay rồi, sớm muộn gì cũng phải đi thôi! ” Người ta nói khi chết đi thính giác là thứ mất đi cuối cùng, nhưng khi thính giác của Lý Xuân Lan biến mất lại cảm thấy đau đớn như dao cắt vì những lời của con nuôi. Cảm giác bản thân như một luồng khí thoát ra khỏi cơ thể, cô nhìn thấy chồng và mẹ của con nuôi thân mật kéo tay nhau đi tới Sau đó, vì sự ra đi của cô, cả ba người ôm nhau, tỏ ra đau buồn. Nhìn đi, giống như một gia đình thực sự! ! “Đồ bỏ đi nhà mày thật có thủ đoạn! Lúc trước, hơn nửa đêm lén lút chui vào chăn của con trai tao. dựa vào nó. Lúc về thành phố đã bị người ta không muốn dẫn theo, nhưng lại còn tự mình tìm đến! Có thấy đê tiện hay không!” Tiếng nói bên tai khiến Lý Xuân Lan chợt tỉnh giấc. Cô kinh ngạc nhìn người mẹ chồng trẻ hơn trước, dòng suy nghĩ không thể kiểm soát được, đưa cô trở về ký ức khi mới lên thành phố. Lúc đó… Lý Xuân Lan khinh bỉ đáp trả: "Có gì không tiện chứ? Dù sao người bị sỉ nhục là tôi, tôi còn chẳng thấy không tiện! Hơn nữa, anh chỉ là nạn nhân bị tôi ép buộc kết hôn, mọi người nghe xong còn thương hại anh nữa đó!"Sau khi mỉa mai xong, Lý Xuân Lan xoay người đá Triệu Duy bay xa hai mét.Rồi khi Quan Di đang bàng hoàng quên cả khóc, cô tát Quan Di hai cái trước mặt mọi người.Động tác nhanh đến nỗi cả hai không kịp phản ứng.Khánh Vân Diên thấy cô lại "phát điên", vội vàng chạy tới kéo cô lại: "Đừng làm loạn nữa!"Lý Xuân Lan làm nông hơn 10 năm, làm sao dễ dàng bị kiềm chế?Cô gạt tay Khánh Vân Diên ra: "Thật xin lỗi, tôi là người nông thôn không xứng với anh nên mới có tính khí thế này.”“Ai nói bậy về tôi, tôi sẽ xé nát miệng, đập vỡ răng bọn họ!"Cô đang nói thì Triệu Duy đã đứng dậy, tức giận định trả đòn.Khánh Vân Diên thấy vậy vội muốn ngăn cản cậu ta, nhưng không đề phòng bị Lý Xuân Lan đẩy mạnh ra.Anh ta bị đẩy mất thăng bằng, loạng choạng mấy bước mới đứng vững.Kết quả chỉ trong vài giây lảo đảo đó, Lý Xuân Lan đã "tàn sát" Triệu Duy một cách đơn phương, đánh cho cậu ta mặt mũi bầm dập.Sống lại thêm một đời đã dạy cho Lý Xuân Lan một bài học:Thay vì bị người ngoài PUA (thao túng tâm lý, tình cảm) tiêu hao tinh thần, không bằng phát điên tiêu hao người khác! Ai muốn cô không thoải mái thì đừng mong được yên ổn!Bây giờ cô muốn để thằng cháu trai này không thoải mái!"Xuân Lan, dừng tay! Cô làm loạn đủ chưa?" Khánh Vân Diên thực sự tức giận.Lý Xuân Lan chẳng quan tâm thái độ anh ta: "Người làm chồng như anh thật thú vị đó! Tôi làm loạn á? Rõ ràng bạn anh sỉ nhục tôi trước!""Tối qua còn nói muốn sống cả đời với tôi, anh thật thú vị, bạn anh sỉ nhục tôi anh không quản, tội tự giải quyết thì anh lại can thiệp!”“Anh thật nghĩa khí! Hay là anh muốn bạn học của anh nghĩ tôi quyến rũ anh, đồng tình với thiên chi kiêu tử bị hại như anh?"Khánh Vân Diên thấy không thể kiềm chế Lý Xuân Lan đang phát điên, đành phải đổi cách dập tắt vụ lộn xộn này!"Triệu Duy, tôi và Xuân Lan ở bên nhau là tự nguyện, hy vọng sau này cậu đừng lan truyền tin đồn sai sự thật, cậu xin lỗi cô ấy trước đi."Triệu Duy vốn đã bị đánh đầy bụng lửa giận, giờ bạn tốt còn bắt cậu ta xin lỗi, trong lòng càng ấm ức!"Vân Diên, tôi làm vậy là vì ai chứ? Giờ bị con mụ đó đánh thành ra thế này, lại thành lỗi của tôi à?" Triệu Duy gào lên, oan ức vô cùng.

Lý Xuân Lan khinh bỉ đáp trả: "Có gì không tiện chứ? Dù sao người bị sỉ nhục là tôi, tôi còn chẳng thấy không tiện! Hơn nữa, anh chỉ là nạn nhân bị tôi ép buộc kết hôn, mọi người nghe xong còn thương hại anh nữa đó!"

Sau khi mỉa mai xong, Lý Xuân Lan xoay người đá Triệu Duy bay xa hai mét.

Rồi khi Quan Di đang bàng hoàng quên cả khóc, cô tát Quan Di hai cái trước mặt mọi người.

Động tác nhanh đến nỗi cả hai không kịp phản ứng.

Khánh Vân Diên thấy cô lại "phát điên", vội vàng chạy tới kéo cô lại: "Đừng làm loạn nữa!"

Lý Xuân Lan làm nông hơn 10 năm, làm sao dễ dàng bị kiềm chế?

Cô gạt tay Khánh Vân Diên ra: "Thật xin lỗi, tôi là người nông thôn không xứng với anh nên mới có tính khí thế này.

“Ai nói bậy về tôi, tôi sẽ xé nát miệng, đập vỡ răng bọn họ!"

Cô đang nói thì Triệu Duy đã đứng dậy, tức giận định trả đòn.

Khánh Vân Diên thấy vậy vội muốn ngăn cản cậu ta, nhưng không đề phòng bị Lý Xuân Lan đẩy mạnh ra.

Anh ta bị đẩy mất thăng bằng, loạng choạng mấy bước mới đứng vững.

Kết quả chỉ trong vài giây lảo đảo đó, Lý Xuân Lan đã "tàn sát" Triệu Duy một cách đơn phương, đánh cho cậu ta mặt mũi bầm dập.

Sống lại thêm một đời đã dạy cho Lý Xuân Lan một bài học:

Thay vì bị người ngoài PUA (thao túng tâm lý, tình cảm) tiêu hao tinh thần, không bằng phát điên tiêu hao người khác! Ai muốn cô không thoải mái thì đừng mong được yên ổn!

Bây giờ cô muốn để thằng cháu trai này không thoải mái!

"Xuân Lan, dừng tay! Cô làm loạn đủ chưa?" Khánh Vân Diên thực sự tức giận.

Lý Xuân Lan chẳng quan tâm thái độ anh ta: "Người làm chồng như anh thật thú vị đó! Tôi làm loạn á? Rõ ràng bạn anh sỉ nhục tôi trước!"

"Tối qua còn nói muốn sống cả đời với tôi, anh thật thú vị, bạn anh sỉ nhục tôi anh không quản, tội tự giải quyết thì anh lại can thiệp!”

“Anh thật nghĩa khí! Hay là anh muốn bạn học của anh nghĩ tôi quyến rũ anh, đồng tình với thiên chi kiêu tử bị hại như anh?"

Khánh Vân Diên thấy không thể kiềm chế Lý Xuân Lan đang phát điên, đành phải đổi cách dập tắt vụ lộn xộn này!

"Triệu Duy, tôi và Xuân Lan ở bên nhau là tự nguyện, hy vọng sau này cậu đừng lan truyền tin đồn sai sự thật, cậu xin lỗi cô ấy trước đi.

"

Triệu Duy vốn đã bị đánh đầy bụng lửa giận, giờ bạn tốt còn bắt cậu ta xin lỗi, trong lòng càng ấm ức!

"Vân Diên, tôi làm vậy là vì ai chứ? Giờ bị con mụ đó đánh thành ra thế này, lại thành lỗi của tôi à?" Triệu Duy gào lên, oan ức vô cùng.

Thập Niên 70: Vợ Trước Của Đại Lão Ngày Càng Đáng GhétTác giả: Tưởng Nhị ThậpTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh“Bệnh nhân có ý chí sống rất mạnh mẽ, thực sự từ bỏ điều trị sao?” “Điều trị cái gì chứ, bà già đó chiếm chỗ của mẹ tôi hưởng thụ bao nhiêu năm nay rồi, sớm muộn gì cũng phải đi thôi! ” Người ta nói khi chết đi thính giác là thứ mất đi cuối cùng, nhưng khi thính giác của Lý Xuân Lan biến mất lại cảm thấy đau đớn như dao cắt vì những lời của con nuôi. Cảm giác bản thân như một luồng khí thoát ra khỏi cơ thể, cô nhìn thấy chồng và mẹ của con nuôi thân mật kéo tay nhau đi tới Sau đó, vì sự ra đi của cô, cả ba người ôm nhau, tỏ ra đau buồn. Nhìn đi, giống như một gia đình thực sự! ! “Đồ bỏ đi nhà mày thật có thủ đoạn! Lúc trước, hơn nửa đêm lén lút chui vào chăn của con trai tao. dựa vào nó. Lúc về thành phố đã bị người ta không muốn dẫn theo, nhưng lại còn tự mình tìm đến! Có thấy đê tiện hay không!” Tiếng nói bên tai khiến Lý Xuân Lan chợt tỉnh giấc. Cô kinh ngạc nhìn người mẹ chồng trẻ hơn trước, dòng suy nghĩ không thể kiểm soát được, đưa cô trở về ký ức khi mới lên thành phố. Lúc đó… Lý Xuân Lan khinh bỉ đáp trả: "Có gì không tiện chứ? Dù sao người bị sỉ nhục là tôi, tôi còn chẳng thấy không tiện! Hơn nữa, anh chỉ là nạn nhân bị tôi ép buộc kết hôn, mọi người nghe xong còn thương hại anh nữa đó!"Sau khi mỉa mai xong, Lý Xuân Lan xoay người đá Triệu Duy bay xa hai mét.Rồi khi Quan Di đang bàng hoàng quên cả khóc, cô tát Quan Di hai cái trước mặt mọi người.Động tác nhanh đến nỗi cả hai không kịp phản ứng.Khánh Vân Diên thấy cô lại "phát điên", vội vàng chạy tới kéo cô lại: "Đừng làm loạn nữa!"Lý Xuân Lan làm nông hơn 10 năm, làm sao dễ dàng bị kiềm chế?Cô gạt tay Khánh Vân Diên ra: "Thật xin lỗi, tôi là người nông thôn không xứng với anh nên mới có tính khí thế này.”“Ai nói bậy về tôi, tôi sẽ xé nát miệng, đập vỡ răng bọn họ!"Cô đang nói thì Triệu Duy đã đứng dậy, tức giận định trả đòn.Khánh Vân Diên thấy vậy vội muốn ngăn cản cậu ta, nhưng không đề phòng bị Lý Xuân Lan đẩy mạnh ra.Anh ta bị đẩy mất thăng bằng, loạng choạng mấy bước mới đứng vững.Kết quả chỉ trong vài giây lảo đảo đó, Lý Xuân Lan đã "tàn sát" Triệu Duy một cách đơn phương, đánh cho cậu ta mặt mũi bầm dập.Sống lại thêm một đời đã dạy cho Lý Xuân Lan một bài học:Thay vì bị người ngoài PUA (thao túng tâm lý, tình cảm) tiêu hao tinh thần, không bằng phát điên tiêu hao người khác! Ai muốn cô không thoải mái thì đừng mong được yên ổn!Bây giờ cô muốn để thằng cháu trai này không thoải mái!"Xuân Lan, dừng tay! Cô làm loạn đủ chưa?" Khánh Vân Diên thực sự tức giận.Lý Xuân Lan chẳng quan tâm thái độ anh ta: "Người làm chồng như anh thật thú vị đó! Tôi làm loạn á? Rõ ràng bạn anh sỉ nhục tôi trước!""Tối qua còn nói muốn sống cả đời với tôi, anh thật thú vị, bạn anh sỉ nhục tôi anh không quản, tội tự giải quyết thì anh lại can thiệp!”“Anh thật nghĩa khí! Hay là anh muốn bạn học của anh nghĩ tôi quyến rũ anh, đồng tình với thiên chi kiêu tử bị hại như anh?"Khánh Vân Diên thấy không thể kiềm chế Lý Xuân Lan đang phát điên, đành phải đổi cách dập tắt vụ lộn xộn này!"Triệu Duy, tôi và Xuân Lan ở bên nhau là tự nguyện, hy vọng sau này cậu đừng lan truyền tin đồn sai sự thật, cậu xin lỗi cô ấy trước đi."Triệu Duy vốn đã bị đánh đầy bụng lửa giận, giờ bạn tốt còn bắt cậu ta xin lỗi, trong lòng càng ấm ức!"Vân Diên, tôi làm vậy là vì ai chứ? Giờ bị con mụ đó đánh thành ra thế này, lại thành lỗi của tôi à?" Triệu Duy gào lên, oan ức vô cùng.

Chương 26: Chương 26