Tác giả:

Ta tên là Tự Như Vy, nhi nữ của thái phó nổi tiếng khắp kinh thành Trong yến tiệc Trung thu, ta cứu được Hoành Dương tiểu công chúa suýt chút nữa trượt chân rơi xuống nước. Thái hậu cảm thấy ta tính tình ôn hòa thiện lương, tài mạo song toàn, phượng tâm cực kỳ vui vẻ. Một đạo ý chỉ hạ xuống chỉ hôn ta cho Trấn Bắc vương Nhiếp Hàn Sơn thanh danh hiển hách đương triều. Sắc mặt ta tái nhợt, suýt chút nữa té ngã, vội vàng quỳ xuống nói: “Như Vy tài sơ học thiển, thật sự không phải lương phối xứng đôi với Trấn Bắc vương. Khẩn xin Thái hậu nương nương thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.” Mọi người đều biết, trong hậu viện vương phủ có một nữ tử, chính là ý trung nhân của Trấn Bắc vương mang về từ chiến trường. Hắn từng tuyên bố hùng hồn, đời này tuyệt không cưới thê nạp thiếp, muốn cùng nàng ấy một đời một thế một đôi người. Thành thân trong tình huống này... Ta vụng trộm liếc mắt nhìn hắn, quả nhiên thần sắc hắn u ám, sắc mặt đen như mực. Sau đó, phụ thân cùng mẫu thân ta vì lo lắng cho ta mà…

Chương 43

Sống Như Lục Bình, Yêu Như Gió BãoTác giả: 木易Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa tên là Tự Như Vy, nhi nữ của thái phó nổi tiếng khắp kinh thành Trong yến tiệc Trung thu, ta cứu được Hoành Dương tiểu công chúa suýt chút nữa trượt chân rơi xuống nước. Thái hậu cảm thấy ta tính tình ôn hòa thiện lương, tài mạo song toàn, phượng tâm cực kỳ vui vẻ. Một đạo ý chỉ hạ xuống chỉ hôn ta cho Trấn Bắc vương Nhiếp Hàn Sơn thanh danh hiển hách đương triều. Sắc mặt ta tái nhợt, suýt chút nữa té ngã, vội vàng quỳ xuống nói: “Như Vy tài sơ học thiển, thật sự không phải lương phối xứng đôi với Trấn Bắc vương. Khẩn xin Thái hậu nương nương thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.” Mọi người đều biết, trong hậu viện vương phủ có một nữ tử, chính là ý trung nhân của Trấn Bắc vương mang về từ chiến trường. Hắn từng tuyên bố hùng hồn, đời này tuyệt không cưới thê nạp thiếp, muốn cùng nàng ấy một đời một thế một đôi người. Thành thân trong tình huống này... Ta vụng trộm liếc mắt nhìn hắn, quả nhiên thần sắc hắn u ám, sắc mặt đen như mực. Sau đó, phụ thân cùng mẫu thân ta vì lo lắng cho ta mà… Phụ thân một mực trung thành với Thái tử, trong khoảng thời gian này đúng là phải cẩn thận một chút mới được.Mà điều khiến ta càng không yên tâm chính là bệ hạ, rốt cuộc tâm ý của bệ hạ là như thế nào?“Được rồi, ta sẽ trở về bàn bạc với mẫu thân. Ta mấp máy môi, lần đầu tiên chủ động đưa tay lên cầm lấy bàn tay của hắn: “Lần này đa tạ vương gia rất nhiều, ta biết vương gia không có ý định nhúng tay vào, lần này là bởi vì ta...”Hắn dường như bị hành động của ta làm cho xúc động, biểu cảm hơi ngạc nhiên cùng vui vẻ, lật tay một cái nắm lấy tay ta: “Đã ở trong triều đình, làm sao có thể may mắn thoát khỏi phong ba? Chỉ là cố gắng không làm thịt cá nằm trên thớt của người khác thôi, được rồi, không còn sớm nữa, mau đi nghỉ ngơi đi.”Hắn vỗ nhẹ vào tay ta, đứng dậy, đi vào phòng tắm.Khi hắn bước ra, ta đã nằm trên giường, nhìn chằm chằm vào hình hoa đoàn tụ sum vầy khắc trên đầu giường, trong lòng có chút thấp thỏm.Đượi đến khi hắn đi tới, nhịp tim của ta càng đập dữ dội.“Vương gia tắt đèn đi.” Ta cố gắng để bản thân giữ được bình tĩnh.“Được.” Hắn dường như không để ý đến vẻ căng thẳng của ta, thổi tắt đèn rồi nằm xuống.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-nhu-luc-binh-yeu-nhu-gio-bao/chuong-43.html.]Trái tim ta đập như trống, ta nghiến răng, thử thăm dò áp người vào người hắn, vòng tay ôm lấy vòng eo săn chắc của hắn, có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể hắn trở nên cứng đờ, hơi thở có chút nóng rực.Trong bóng tối, ta nghe thấy giọng nói của chính mình run rẩy: "Vương gia... ngươi... muốn có hài tử không?”Thân thể Nhiếp Hàn Sơn run rẩy, xoay người kéo ta vào trong lòng ngực.Ta nhắm mắt lại, đúng lúc nghĩ hắn sẽ hành động.Nhưng hắn lại dừng lại, đưa tay lên vỗ nhẹ vào lưng ta.Giọng nói của hắn khàn khàn, mang theo ý tứ không thể giải thích được: “Vy Vy, ta muốn, chỉ là... vào lúc này dù sao cũng có chút giống như đang lợi dụng hoàn cảnh của người khác. Bản vương đã nói sẽ chờ nàng cam tâm tình nguyện, ta biết nàng sẽ là một mẫu thân tốt nhưng ta càng hy vọng nàng cũng mong chờ hài tử này.”“Vương gia...”“Đi ngủ đi, mấy ngày nay nàng cũng mệt mỏi rồi, không cần vội, chúng ta còn rất nhiều thời gian.”Hắn cúi đầu xuống, hôn lên trán ta một cái, chỉ là không buông tay ra, cứ như vậy mà ôm ta ngủ thiếp đi.Ta không nói rõ trong lòng mình cảm thấy thế nào, nhưng rốt cuộc hằn không có hành động gì, ta lại thở phào nhẹ nhõm, mấy năm trôi qua, ta thực sự vẫn chưa sẵn sàng để thân mật với hắn.

Phụ thân một mực trung thành với Thái tử, trong khoảng thời gian này đúng là phải cẩn thận một chút mới được.

Mà điều khiến ta càng không yên tâm chính là bệ hạ, rốt cuộc tâm ý của bệ hạ là như thế nào?

“Được rồi, ta sẽ trở về bàn bạc với mẫu thân. Ta mấp máy môi, lần đầu tiên chủ động đưa tay lên cầm lấy bàn tay của hắn: “Lần này đa tạ vương gia rất nhiều, ta biết vương gia không có ý định nhúng tay vào, lần này là bởi vì ta...”

Hắn dường như bị hành động của ta làm cho xúc động, biểu cảm hơi ngạc nhiên cùng vui vẻ, lật tay một cái nắm lấy tay ta: “Đã ở trong triều đình, làm sao có thể may mắn thoát khỏi phong ba? Chỉ là cố gắng không làm thịt cá nằm trên thớt của người khác thôi, được rồi, không còn sớm nữa, mau đi nghỉ ngơi đi.”

Hắn vỗ nhẹ vào tay ta, đứng dậy, đi vào phòng tắm.

Khi hắn bước ra, ta đã nằm trên giường, nhìn chằm chằm vào hình hoa đoàn tụ sum vầy khắc trên đầu giường, trong lòng có chút thấp thỏm.

Đượi đến khi hắn đi tới, nhịp tim của ta càng đập dữ dội.

“Vương gia tắt đèn đi.” Ta cố gắng để bản thân giữ được bình tĩnh.

“Được.” Hắn dường như không để ý đến vẻ căng thẳng của ta, thổi tắt đèn rồi nằm xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - 

https://monkeyd.vn/song-nhu-luc-binh-yeu-nhu-gio-bao/chuong-43.html

.]

Trái tim ta đập như trống, ta nghiến răng, thử thăm dò áp người vào người hắn, vòng tay ôm lấy vòng eo săn chắc của hắn, có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể hắn trở nên cứng đờ, hơi thở có chút nóng rực.

Trong bóng tối, ta nghe thấy giọng nói của chính mình run rẩy: "Vương gia... ngươi... muốn có hài tử không?”

Thân thể Nhiếp Hàn Sơn run rẩy, xoay người kéo ta vào trong lòng ngực.

Ta nhắm mắt lại, đúng lúc nghĩ hắn sẽ hành động.

Nhưng hắn lại dừng lại, đưa tay lên vỗ nhẹ vào lưng ta.

Giọng nói của hắn khàn khàn, mang theo ý tứ không thể giải thích được: “Vy Vy, ta muốn, chỉ là... vào lúc này dù sao cũng có chút giống như đang lợi dụng hoàn cảnh của người khác. Bản vương đã nói sẽ chờ nàng cam tâm tình nguyện, ta biết nàng sẽ là một mẫu thân tốt nhưng ta càng hy vọng nàng cũng mong chờ hài tử này.”

“Vương gia...”

“Đi ngủ đi, mấy ngày nay nàng cũng mệt mỏi rồi, không cần vội, chúng ta còn rất nhiều thời gian.”

Hắn cúi đầu xuống, hôn lên trán ta một cái, chỉ là không buông tay ra, cứ như vậy mà ôm ta ngủ thiếp đi.

Ta không nói rõ trong lòng mình cảm thấy thế nào, nhưng rốt cuộc hằn không có hành động gì, ta lại thở phào nhẹ nhõm, mấy năm trôi qua, ta thực sự vẫn chưa sẵn sàng để thân mật với hắn.

Sống Như Lục Bình, Yêu Như Gió BãoTác giả: 木易Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa tên là Tự Như Vy, nhi nữ của thái phó nổi tiếng khắp kinh thành Trong yến tiệc Trung thu, ta cứu được Hoành Dương tiểu công chúa suýt chút nữa trượt chân rơi xuống nước. Thái hậu cảm thấy ta tính tình ôn hòa thiện lương, tài mạo song toàn, phượng tâm cực kỳ vui vẻ. Một đạo ý chỉ hạ xuống chỉ hôn ta cho Trấn Bắc vương Nhiếp Hàn Sơn thanh danh hiển hách đương triều. Sắc mặt ta tái nhợt, suýt chút nữa té ngã, vội vàng quỳ xuống nói: “Như Vy tài sơ học thiển, thật sự không phải lương phối xứng đôi với Trấn Bắc vương. Khẩn xin Thái hậu nương nương thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.” Mọi người đều biết, trong hậu viện vương phủ có một nữ tử, chính là ý trung nhân của Trấn Bắc vương mang về từ chiến trường. Hắn từng tuyên bố hùng hồn, đời này tuyệt không cưới thê nạp thiếp, muốn cùng nàng ấy một đời một thế một đôi người. Thành thân trong tình huống này... Ta vụng trộm liếc mắt nhìn hắn, quả nhiên thần sắc hắn u ám, sắc mặt đen như mực. Sau đó, phụ thân cùng mẫu thân ta vì lo lắng cho ta mà… Phụ thân một mực trung thành với Thái tử, trong khoảng thời gian này đúng là phải cẩn thận một chút mới được.Mà điều khiến ta càng không yên tâm chính là bệ hạ, rốt cuộc tâm ý của bệ hạ là như thế nào?“Được rồi, ta sẽ trở về bàn bạc với mẫu thân. Ta mấp máy môi, lần đầu tiên chủ động đưa tay lên cầm lấy bàn tay của hắn: “Lần này đa tạ vương gia rất nhiều, ta biết vương gia không có ý định nhúng tay vào, lần này là bởi vì ta...”Hắn dường như bị hành động của ta làm cho xúc động, biểu cảm hơi ngạc nhiên cùng vui vẻ, lật tay một cái nắm lấy tay ta: “Đã ở trong triều đình, làm sao có thể may mắn thoát khỏi phong ba? Chỉ là cố gắng không làm thịt cá nằm trên thớt của người khác thôi, được rồi, không còn sớm nữa, mau đi nghỉ ngơi đi.”Hắn vỗ nhẹ vào tay ta, đứng dậy, đi vào phòng tắm.Khi hắn bước ra, ta đã nằm trên giường, nhìn chằm chằm vào hình hoa đoàn tụ sum vầy khắc trên đầu giường, trong lòng có chút thấp thỏm.Đượi đến khi hắn đi tới, nhịp tim của ta càng đập dữ dội.“Vương gia tắt đèn đi.” Ta cố gắng để bản thân giữ được bình tĩnh.“Được.” Hắn dường như không để ý đến vẻ căng thẳng của ta, thổi tắt đèn rồi nằm xuống.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/song-nhu-luc-binh-yeu-nhu-gio-bao/chuong-43.html.]Trái tim ta đập như trống, ta nghiến răng, thử thăm dò áp người vào người hắn, vòng tay ôm lấy vòng eo săn chắc của hắn, có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể hắn trở nên cứng đờ, hơi thở có chút nóng rực.Trong bóng tối, ta nghe thấy giọng nói của chính mình run rẩy: "Vương gia... ngươi... muốn có hài tử không?”Thân thể Nhiếp Hàn Sơn run rẩy, xoay người kéo ta vào trong lòng ngực.Ta nhắm mắt lại, đúng lúc nghĩ hắn sẽ hành động.Nhưng hắn lại dừng lại, đưa tay lên vỗ nhẹ vào lưng ta.Giọng nói của hắn khàn khàn, mang theo ý tứ không thể giải thích được: “Vy Vy, ta muốn, chỉ là... vào lúc này dù sao cũng có chút giống như đang lợi dụng hoàn cảnh của người khác. Bản vương đã nói sẽ chờ nàng cam tâm tình nguyện, ta biết nàng sẽ là một mẫu thân tốt nhưng ta càng hy vọng nàng cũng mong chờ hài tử này.”“Vương gia...”“Đi ngủ đi, mấy ngày nay nàng cũng mệt mỏi rồi, không cần vội, chúng ta còn rất nhiều thời gian.”Hắn cúi đầu xuống, hôn lên trán ta một cái, chỉ là không buông tay ra, cứ như vậy mà ôm ta ngủ thiếp đi.Ta không nói rõ trong lòng mình cảm thấy thế nào, nhưng rốt cuộc hằn không có hành động gì, ta lại thở phào nhẹ nhõm, mấy năm trôi qua, ta thực sự vẫn chưa sẵn sàng để thân mật với hắn.

Chương 43