Khi Thời Miên xách con thỏ đến trước mặt ông lão được gọi là [Trưởng thôn], ông ta vẫn đang nghịch cái tẩu thuốc trên tay, thấy Thời Miên tới thì lập tức tỉnh táo hẳn. Thời Miên lạnh lùng đưa con thỏ cho ông ta để hoàn thành nhiệm vụ, lần trước cô chỉ hỏi nhiều hơn vài câu, ông lão này liền lừa cô mất mười đồng tiền, lần này cô quyết định không nói một lời nào. Trưởng thôn: "Người chơi vô danh thân mến, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ - Bắt thỏ (1/1), xin hãy nhận phần thưởng. " [Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 1 đã hoàn thành, kinh nghiệm +30, tiền đồng +20, vũ khí +1] Sau khi nhận phần thưởng quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này từ tay Trưởng thôn - một con dao găm huyền thiết, việc đầu tiên Thời Miên làm là xem thuộc tính: Tấn công +1, Phòng thủ +1. Trông có vẻ là thuộc tính khá phế, nhưng trong khu vực dành cho người mới nơi mà khắp nơi đều là người chơi cấp 1 thì đây chắc chắn là báu vật. Mười đồng mất đi cũng được bù lại, trong lòng Thời Miên có chút an tâm, từ khi vào game đến giờ…
Chương 24: Chương 24
Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ HàngTác giả: Thanh TểTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi Thời Miên xách con thỏ đến trước mặt ông lão được gọi là [Trưởng thôn], ông ta vẫn đang nghịch cái tẩu thuốc trên tay, thấy Thời Miên tới thì lập tức tỉnh táo hẳn. Thời Miên lạnh lùng đưa con thỏ cho ông ta để hoàn thành nhiệm vụ, lần trước cô chỉ hỏi nhiều hơn vài câu, ông lão này liền lừa cô mất mười đồng tiền, lần này cô quyết định không nói một lời nào. Trưởng thôn: "Người chơi vô danh thân mến, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ - Bắt thỏ (1/1), xin hãy nhận phần thưởng. " [Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 1 đã hoàn thành, kinh nghiệm +30, tiền đồng +20, vũ khí +1] Sau khi nhận phần thưởng quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này từ tay Trưởng thôn - một con dao găm huyền thiết, việc đầu tiên Thời Miên làm là xem thuộc tính: Tấn công +1, Phòng thủ +1. Trông có vẻ là thuộc tính khá phế, nhưng trong khu vực dành cho người mới nơi mà khắp nơi đều là người chơi cấp 1 thì đây chắc chắn là báu vật. Mười đồng mất đi cũng được bù lại, trong lòng Thời Miên có chút an tâm, từ khi vào game đến giờ… “Nhận lấy.” Hồ Nhất Sinh thấy động tác của cô thì ngẩn người, một lúc sau mới phản ứng kịp, đưa một khúc gỗ bị cháy mà NPC đưa cho.“Vừa vặn.” Thời Miên nhận lấy, đi đến góc khuất nhất của chuồng dê, sau đó bắt đầu đếm từng con một, đếm một con thì đánh dấu lên người nó.“Như vậy cũng được sao…” Hồ Nhất Sinh ở ngoài chuồng dê nhìn mà ngây người.Lạc Mộc ngồi trên mái che, từ lúc cô vào chuồng dê đến giờ vẫn chưa nói gì, cuối cùng cũng nghi hoặc lên tiếng: “Chúng nó không húc à?” Vừa rồi hai người, bất kể ai đi xuống cũng đều bị đàn dê húc ra ngoài, bây giờ lại ngoan ngoãn như vậy?“Bảy mươi ba con, hai người đi trả nhiệm vụ đi.” Thời Miên đếm xong, cất dụng cụ trong tay đi, khụ, cho dù dùng bao nhiêu lần thì cũng không bị ngắn đi, than củi này có vẻ cũng được đấy.Hồ Nhất Sinh và Lạc Mộc vừa nhảy xuống đi nộp nhiệm vụ, Thời Miên nhìn đàn dê trong chuồng, lại bắt đầu thèm thuồng, thịt dê nướng xiên, canh thịt dê, lẩu thịt dê… Không thể nghĩ nữa, Thời Miên cảm thấy nếu còn nghĩ tiếp, cô sẽ ra tay với đàn dê đầy đất kia mất.Từ trong chuồng dê bước ra, Thời Miên phủi phủi tay, may mà tuy thiết lập trò chơi là chuồng dê nhưng bên trong lại sạch sẽ, nếu không cô chắc chắn sẽ không có can đảm chui vào.Hai người giao nhiệm vụ cho Tiền đại nương xong liền đi tìm, Thời Miên đi đường khác để đào khoai tây cho trưởng thôn, bởi vì chuyện phó bản nên cô vẫn chưa hoàn thành xong nhiệm vụ chính tuyến số 5.Đào khoai tây rất đơn giản, dụng cụ vẫn là thanh kiếm gỗ thời kỳ tân thủ, Thời Miên đào ba luống liền lau mồ hôi trên trán."Hô! " Đã lâu rồi cô không làm việc nông, hơn nữa thân thể này có hơi yếu.Nhưng đây là trò chơi, Thời Miên suy nghĩ một hồi mới hiểu ra, các chức năng cơ thể trong trò chơi đều liên kết với hiện thực.Điểm khác biệt duy nhất là trong trò chơi, bạn có thể điều chỉnh bản thân thông qua các nhiệm vụ khác nhau.Vì vậy, thực tế là cô thậm chí còn không thể đào nổi ngần ấy khoai tây, bây giờ có thể đào được là do điểm cộng thêm từ cấp bậc trò chơi.Nghĩ đến đây lại thấy chua xót, Thời Miên thở dài, cất kiếm gỗ đi, quyết định lần sau có nhiệm vụ gì sẽ trực tiếp dùng dao găm cho đỡ tốn thời gian và công sức, còn độ hao mòn quá cao! Thời Miên đột nhiên có dự cảm là trước khi nó hỏng, cô sẽ tìm được vật thay thế mới.Nhưng bây giờ điều quan trọng nhất là giao nhiệm vụ.[Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 5 đã được phát thành công, kinh nghiệm +30, đồng +20, chiến bào +1.]
“Nhận lấy.
” Hồ Nhất Sinh thấy động tác của cô thì ngẩn người, một lúc sau mới phản ứng kịp, đưa một khúc gỗ bị cháy mà NPC đưa cho.
“Vừa vặn.
” Thời Miên nhận lấy, đi đến góc khuất nhất của chuồng dê, sau đó bắt đầu đếm từng con một, đếm một con thì đánh dấu lên người nó.
“Như vậy cũng được sao…” Hồ Nhất Sinh ở ngoài chuồng dê nhìn mà ngây người.
Lạc Mộc ngồi trên mái che, từ lúc cô vào chuồng dê đến giờ vẫn chưa nói gì, cuối cùng cũng nghi hoặc lên tiếng: “Chúng nó không húc à?” Vừa rồi hai người, bất kể ai đi xuống cũng đều bị đàn dê húc ra ngoài, bây giờ lại ngoan ngoãn như vậy?
“Bảy mươi ba con, hai người đi trả nhiệm vụ đi.
” Thời Miên đếm xong, cất dụng cụ trong tay đi, khụ, cho dù dùng bao nhiêu lần thì cũng không bị ngắn đi, than củi này có vẻ cũng được đấy.
Hồ Nhất Sinh và Lạc Mộc vừa nhảy xuống đi nộp nhiệm vụ, Thời Miên nhìn đàn dê trong chuồng, lại bắt đầu thèm thuồng, thịt dê nướng xiên, canh thịt dê, lẩu thịt dê… Không thể nghĩ nữa, Thời Miên cảm thấy nếu còn nghĩ tiếp, cô sẽ ra tay với đàn dê đầy đất kia mất.
Từ trong chuồng dê bước ra, Thời Miên phủi phủi tay, may mà tuy thiết lập trò chơi là chuồng dê nhưng bên trong lại sạch sẽ, nếu không cô chắc chắn sẽ không có can đảm chui vào.
Hai người giao nhiệm vụ cho Tiền đại nương xong liền đi tìm, Thời Miên đi đường khác để đào khoai tây cho trưởng thôn, bởi vì chuyện phó bản nên cô vẫn chưa hoàn thành xong nhiệm vụ chính tuyến số 5.
Đào khoai tây rất đơn giản, dụng cụ vẫn là thanh kiếm gỗ thời kỳ tân thủ, Thời Miên đào ba luống liền lau mồ hôi trên trán.
"Hô! " Đã lâu rồi cô không làm việc nông, hơn nữa thân thể này có hơi yếu.
Nhưng đây là trò chơi, Thời Miên suy nghĩ một hồi mới hiểu ra, các chức năng cơ thể trong trò chơi đều liên kết với hiện thực.
Điểm khác biệt duy nhất là trong trò chơi, bạn có thể điều chỉnh bản thân thông qua các nhiệm vụ khác nhau.
Vì vậy, thực tế là cô thậm chí còn không thể đào nổi ngần ấy khoai tây, bây giờ có thể đào được là do điểm cộng thêm từ cấp bậc trò chơi.
Nghĩ đến đây lại thấy chua xót, Thời Miên thở dài, cất kiếm gỗ đi, quyết định lần sau có nhiệm vụ gì sẽ trực tiếp dùng dao găm cho đỡ tốn thời gian và công sức, còn độ hao mòn quá cao! Thời Miên đột nhiên có dự cảm là trước khi nó hỏng, cô sẽ tìm được vật thay thế mới.
Nhưng bây giờ điều quan trọng nhất là giao nhiệm vụ.
[Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 5 đã được phát thành công, kinh nghiệm +30, đồng +20, chiến bào +1.
]
Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ HàngTác giả: Thanh TểTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi Thời Miên xách con thỏ đến trước mặt ông lão được gọi là [Trưởng thôn], ông ta vẫn đang nghịch cái tẩu thuốc trên tay, thấy Thời Miên tới thì lập tức tỉnh táo hẳn. Thời Miên lạnh lùng đưa con thỏ cho ông ta để hoàn thành nhiệm vụ, lần trước cô chỉ hỏi nhiều hơn vài câu, ông lão này liền lừa cô mất mười đồng tiền, lần này cô quyết định không nói một lời nào. Trưởng thôn: "Người chơi vô danh thân mến, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ - Bắt thỏ (1/1), xin hãy nhận phần thưởng. " [Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 1 đã hoàn thành, kinh nghiệm +30, tiền đồng +20, vũ khí +1] Sau khi nhận phần thưởng quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này từ tay Trưởng thôn - một con dao găm huyền thiết, việc đầu tiên Thời Miên làm là xem thuộc tính: Tấn công +1, Phòng thủ +1. Trông có vẻ là thuộc tính khá phế, nhưng trong khu vực dành cho người mới nơi mà khắp nơi đều là người chơi cấp 1 thì đây chắc chắn là báu vật. Mười đồng mất đi cũng được bù lại, trong lòng Thời Miên có chút an tâm, từ khi vào game đến giờ… “Nhận lấy.” Hồ Nhất Sinh thấy động tác của cô thì ngẩn người, một lúc sau mới phản ứng kịp, đưa một khúc gỗ bị cháy mà NPC đưa cho.“Vừa vặn.” Thời Miên nhận lấy, đi đến góc khuất nhất của chuồng dê, sau đó bắt đầu đếm từng con một, đếm một con thì đánh dấu lên người nó.“Như vậy cũng được sao…” Hồ Nhất Sinh ở ngoài chuồng dê nhìn mà ngây người.Lạc Mộc ngồi trên mái che, từ lúc cô vào chuồng dê đến giờ vẫn chưa nói gì, cuối cùng cũng nghi hoặc lên tiếng: “Chúng nó không húc à?” Vừa rồi hai người, bất kể ai đi xuống cũng đều bị đàn dê húc ra ngoài, bây giờ lại ngoan ngoãn như vậy?“Bảy mươi ba con, hai người đi trả nhiệm vụ đi.” Thời Miên đếm xong, cất dụng cụ trong tay đi, khụ, cho dù dùng bao nhiêu lần thì cũng không bị ngắn đi, than củi này có vẻ cũng được đấy.Hồ Nhất Sinh và Lạc Mộc vừa nhảy xuống đi nộp nhiệm vụ, Thời Miên nhìn đàn dê trong chuồng, lại bắt đầu thèm thuồng, thịt dê nướng xiên, canh thịt dê, lẩu thịt dê… Không thể nghĩ nữa, Thời Miên cảm thấy nếu còn nghĩ tiếp, cô sẽ ra tay với đàn dê đầy đất kia mất.Từ trong chuồng dê bước ra, Thời Miên phủi phủi tay, may mà tuy thiết lập trò chơi là chuồng dê nhưng bên trong lại sạch sẽ, nếu không cô chắc chắn sẽ không có can đảm chui vào.Hai người giao nhiệm vụ cho Tiền đại nương xong liền đi tìm, Thời Miên đi đường khác để đào khoai tây cho trưởng thôn, bởi vì chuyện phó bản nên cô vẫn chưa hoàn thành xong nhiệm vụ chính tuyến số 5.Đào khoai tây rất đơn giản, dụng cụ vẫn là thanh kiếm gỗ thời kỳ tân thủ, Thời Miên đào ba luống liền lau mồ hôi trên trán."Hô! " Đã lâu rồi cô không làm việc nông, hơn nữa thân thể này có hơi yếu.Nhưng đây là trò chơi, Thời Miên suy nghĩ một hồi mới hiểu ra, các chức năng cơ thể trong trò chơi đều liên kết với hiện thực.Điểm khác biệt duy nhất là trong trò chơi, bạn có thể điều chỉnh bản thân thông qua các nhiệm vụ khác nhau.Vì vậy, thực tế là cô thậm chí còn không thể đào nổi ngần ấy khoai tây, bây giờ có thể đào được là do điểm cộng thêm từ cấp bậc trò chơi.Nghĩ đến đây lại thấy chua xót, Thời Miên thở dài, cất kiếm gỗ đi, quyết định lần sau có nhiệm vụ gì sẽ trực tiếp dùng dao găm cho đỡ tốn thời gian và công sức, còn độ hao mòn quá cao! Thời Miên đột nhiên có dự cảm là trước khi nó hỏng, cô sẽ tìm được vật thay thế mới.Nhưng bây giờ điều quan trọng nhất là giao nhiệm vụ.[Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 5 đã được phát thành công, kinh nghiệm +30, đồng +20, chiến bào +1.]