Khi Thời Miên xách con thỏ đến trước mặt ông lão được gọi là [Trưởng thôn], ông ta vẫn đang nghịch cái tẩu thuốc trên tay, thấy Thời Miên tới thì lập tức tỉnh táo hẳn. Thời Miên lạnh lùng đưa con thỏ cho ông ta để hoàn thành nhiệm vụ, lần trước cô chỉ hỏi nhiều hơn vài câu, ông lão này liền lừa cô mất mười đồng tiền, lần này cô quyết định không nói một lời nào. Trưởng thôn: "Người chơi vô danh thân mến, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ - Bắt thỏ (1/1), xin hãy nhận phần thưởng. " [Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 1 đã hoàn thành, kinh nghiệm +30, tiền đồng +20, vũ khí +1] Sau khi nhận phần thưởng quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này từ tay Trưởng thôn - một con dao găm huyền thiết, việc đầu tiên Thời Miên làm là xem thuộc tính: Tấn công +1, Phòng thủ +1. Trông có vẻ là thuộc tính khá phế, nhưng trong khu vực dành cho người mới nơi mà khắp nơi đều là người chơi cấp 1 thì đây chắc chắn là báu vật. Mười đồng mất đi cũng được bù lại, trong lòng Thời Miên có chút an tâm, từ khi vào game đến giờ…
Chương 32: Chương 32
Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ HàngTác giả: Thanh TểTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi Thời Miên xách con thỏ đến trước mặt ông lão được gọi là [Trưởng thôn], ông ta vẫn đang nghịch cái tẩu thuốc trên tay, thấy Thời Miên tới thì lập tức tỉnh táo hẳn. Thời Miên lạnh lùng đưa con thỏ cho ông ta để hoàn thành nhiệm vụ, lần trước cô chỉ hỏi nhiều hơn vài câu, ông lão này liền lừa cô mất mười đồng tiền, lần này cô quyết định không nói một lời nào. Trưởng thôn: "Người chơi vô danh thân mến, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ - Bắt thỏ (1/1), xin hãy nhận phần thưởng. " [Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 1 đã hoàn thành, kinh nghiệm +30, tiền đồng +20, vũ khí +1] Sau khi nhận phần thưởng quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này từ tay Trưởng thôn - một con dao găm huyền thiết, việc đầu tiên Thời Miên làm là xem thuộc tính: Tấn công +1, Phòng thủ +1. Trông có vẻ là thuộc tính khá phế, nhưng trong khu vực dành cho người mới nơi mà khắp nơi đều là người chơi cấp 1 thì đây chắc chắn là báu vật. Mười đồng mất đi cũng được bù lại, trong lòng Thời Miên có chút an tâm, từ khi vào game đến giờ… Phó bản cá nhân trong [Tương Lai] chỉ có thể vào một mình, theo lý mà nói là không thể hỗ trợ được.Nhưng đều do con người tạo nên, nếu là phó bản về vũ lực thì Vô Triều không thể giúp được gì, nhưng loại trả lời câu hỏi này thì đơn giản hơn nhiều.Năm người lập thành một đội, mở chế độ đội ngũ, chỉ cần khoảng cách không quá 1000, coi như năm người đều đã vào phó bản, Vô Triều nói chuyện, những người khác cũng có thể nghe thấy giọng trả lời."Vào thôi." Vô Triều nói xong bấm vào phó bản tiến vào, tuy rằng cô vẫn còn nhớ đề bài của buổi sáng, nhưng đề phòng vạn nhất, dù sao cũng không biết có phải sẽ ra đề ***** hơn hay không.Nhưng kết quả tốt hơn mong đợi, có lẽ do hạn chế về mặt nội dung, đề của mấy người hoàn toàn giống với đề của Vô Triều, ngay cả thứ tự câu trả lời cũng không thay đổi.Dùng chưa đến mười phút, hoàn thành tất cả các câu hỏi, lúc Hãn Thanh Nhất Phiến ra khỏi phó bản còn tưởng mình đang nằm mơ."Vô Triều, sao cô lại biết mấy câu hỏi khó như vậy?" Hãn Thanh Nhất Phiến mấy lần vào phó bản đều bị mấy câu hỏi đầu tiên đuổi ra, căn bản không có cơ hội gặp được những câu hỏi phía sau, cho nên đặc biệt khiếp sợ."Không khó." Vô Triều lắc đầu, có lẽ do là phó bản đầu tiên, chướng ngại không nhiều lắm, nhưng góc độ ra đề tương đối hóc búa."Còn không khó?" Hãn Thanh Nhất Phiến tùy ý tìm một chỗ trống ngồi xuống, "Nếu không khó, vậy thì không có đề nào là khó, tìm trên mạng cũng không tìm ra đáp án."Vô Triều lại cảm thấy vì trên mạng không có ai hỏi loại câu hỏi này."Phó bản có phần thưởng không?" Vô Triều nhớ lúc cô vượt phó bản cũng không có kinh nghiệm thưởng gì."Mười người đầu tiên vượt phó bản sẽ có một danh hiệu, tự động phát khi đủ người, hiện tại vẫn chưa có thông báo, có thể chúng ta sẽ kịp nhận." Hãn Thanh Nhất Phiến giải thích."Ồ." Vô Triều biết rồi, có lẽ danh hiệu cũng tương tự như của cô."Vô Triều, thuộc tính danh hiệu của cô là gì?" Hãn Thanh Nhất Phiến hỏi, sau khi hỏi xong có lẽ cảm thấy cách nói của mình không được thỏa đáng lắm, lại bổ sung thêm, "Nếu có thể nói, không thể nói thì thôi vậy."Chỉ là một danh hiệu, đối phương đều biết cô là người đầu tiên vượt ải, Vô Triều cảm thấy không cần phải giấu giếm: "Gia tăng lực chiến.""Vậy thì tốt." Hãn Thanh Nhất Phiến gật đầu, "Chúng tôi đang làm nhiệm vụ chính tuyến thứ tư, thời gian online chỉ còn nửa tiếng nữa, Vô Triều, cô có thể giúp một tay được không?" Dù sao thì gà ở đây cũng không dễ bắt.
Phó bản cá nhân trong [Tương Lai] chỉ có thể vào một mình, theo lý mà nói là không thể hỗ trợ được.
Nhưng đều do con người tạo nên, nếu là phó bản về vũ lực thì Vô Triều không thể giúp được gì, nhưng loại trả lời câu hỏi này thì đơn giản hơn nhiều.
Năm người lập thành một đội, mở chế độ đội ngũ, chỉ cần khoảng cách không quá 1000, coi như năm người đều đã vào phó bản, Vô Triều nói chuyện, những người khác cũng có thể nghe thấy giọng trả lời.
"Vào thôi.
" Vô Triều nói xong bấm vào phó bản tiến vào, tuy rằng cô vẫn còn nhớ đề bài của buổi sáng, nhưng đề phòng vạn nhất, dù sao cũng không biết có phải sẽ ra đề ***** hơn hay không.
Nhưng kết quả tốt hơn mong đợi, có lẽ do hạn chế về mặt nội dung, đề của mấy người hoàn toàn giống với đề của Vô Triều, ngay cả thứ tự câu trả lời cũng không thay đổi.
Dùng chưa đến mười phút, hoàn thành tất cả các câu hỏi, lúc Hãn Thanh Nhất Phiến ra khỏi phó bản còn tưởng mình đang nằm mơ.
"Vô Triều, sao cô lại biết mấy câu hỏi khó như vậy?" Hãn Thanh Nhất Phiến mấy lần vào phó bản đều bị mấy câu hỏi đầu tiên đuổi ra, căn bản không có cơ hội gặp được những câu hỏi phía sau, cho nên đặc biệt khiếp sợ.
"Không khó.
" Vô Triều lắc đầu, có lẽ do là phó bản đầu tiên, chướng ngại không nhiều lắm, nhưng góc độ ra đề tương đối hóc búa.
"Còn không khó?" Hãn Thanh Nhất Phiến tùy ý tìm một chỗ trống ngồi xuống, "Nếu không khó, vậy thì không có đề nào là khó, tìm trên mạng cũng không tìm ra đáp án.
"
Vô Triều lại cảm thấy vì trên mạng không có ai hỏi loại câu hỏi này.
"Phó bản có phần thưởng không?" Vô Triều nhớ lúc cô vượt phó bản cũng không có kinh nghiệm thưởng gì.
"Mười người đầu tiên vượt phó bản sẽ có một danh hiệu, tự động phát khi đủ người, hiện tại vẫn chưa có thông báo, có thể chúng ta sẽ kịp nhận.
" Hãn Thanh Nhất Phiến giải thích.
"Ồ.
" Vô Triều biết rồi, có lẽ danh hiệu cũng tương tự như của cô.
"Vô Triều, thuộc tính danh hiệu của cô là gì?" Hãn Thanh Nhất Phiến hỏi, sau khi hỏi xong có lẽ cảm thấy cách nói của mình không được thỏa đáng lắm, lại bổ sung thêm, "Nếu có thể nói, không thể nói thì thôi vậy.
"
Chỉ là một danh hiệu, đối phương đều biết cô là người đầu tiên vượt ải, Vô Triều cảm thấy không cần phải giấu giếm: "Gia tăng lực chiến.
"
"Vậy thì tốt.
" Hãn Thanh Nhất Phiến gật đầu, "Chúng tôi đang làm nhiệm vụ chính tuyến thứ tư, thời gian online chỉ còn nửa tiếng nữa, Vô Triều, cô có thể giúp một tay được không?" Dù sao thì gà ở đây cũng không dễ bắt.
Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ HàngTác giả: Thanh TểTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi Thời Miên xách con thỏ đến trước mặt ông lão được gọi là [Trưởng thôn], ông ta vẫn đang nghịch cái tẩu thuốc trên tay, thấy Thời Miên tới thì lập tức tỉnh táo hẳn. Thời Miên lạnh lùng đưa con thỏ cho ông ta để hoàn thành nhiệm vụ, lần trước cô chỉ hỏi nhiều hơn vài câu, ông lão này liền lừa cô mất mười đồng tiền, lần này cô quyết định không nói một lời nào. Trưởng thôn: "Người chơi vô danh thân mến, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ - Bắt thỏ (1/1), xin hãy nhận phần thưởng. " [Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 1 đã hoàn thành, kinh nghiệm +30, tiền đồng +20, vũ khí +1] Sau khi nhận phần thưởng quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này từ tay Trưởng thôn - một con dao găm huyền thiết, việc đầu tiên Thời Miên làm là xem thuộc tính: Tấn công +1, Phòng thủ +1. Trông có vẻ là thuộc tính khá phế, nhưng trong khu vực dành cho người mới nơi mà khắp nơi đều là người chơi cấp 1 thì đây chắc chắn là báu vật. Mười đồng mất đi cũng được bù lại, trong lòng Thời Miên có chút an tâm, từ khi vào game đến giờ… Phó bản cá nhân trong [Tương Lai] chỉ có thể vào một mình, theo lý mà nói là không thể hỗ trợ được.Nhưng đều do con người tạo nên, nếu là phó bản về vũ lực thì Vô Triều không thể giúp được gì, nhưng loại trả lời câu hỏi này thì đơn giản hơn nhiều.Năm người lập thành một đội, mở chế độ đội ngũ, chỉ cần khoảng cách không quá 1000, coi như năm người đều đã vào phó bản, Vô Triều nói chuyện, những người khác cũng có thể nghe thấy giọng trả lời."Vào thôi." Vô Triều nói xong bấm vào phó bản tiến vào, tuy rằng cô vẫn còn nhớ đề bài của buổi sáng, nhưng đề phòng vạn nhất, dù sao cũng không biết có phải sẽ ra đề ***** hơn hay không.Nhưng kết quả tốt hơn mong đợi, có lẽ do hạn chế về mặt nội dung, đề của mấy người hoàn toàn giống với đề của Vô Triều, ngay cả thứ tự câu trả lời cũng không thay đổi.Dùng chưa đến mười phút, hoàn thành tất cả các câu hỏi, lúc Hãn Thanh Nhất Phiến ra khỏi phó bản còn tưởng mình đang nằm mơ."Vô Triều, sao cô lại biết mấy câu hỏi khó như vậy?" Hãn Thanh Nhất Phiến mấy lần vào phó bản đều bị mấy câu hỏi đầu tiên đuổi ra, căn bản không có cơ hội gặp được những câu hỏi phía sau, cho nên đặc biệt khiếp sợ."Không khó." Vô Triều lắc đầu, có lẽ do là phó bản đầu tiên, chướng ngại không nhiều lắm, nhưng góc độ ra đề tương đối hóc búa."Còn không khó?" Hãn Thanh Nhất Phiến tùy ý tìm một chỗ trống ngồi xuống, "Nếu không khó, vậy thì không có đề nào là khó, tìm trên mạng cũng không tìm ra đáp án."Vô Triều lại cảm thấy vì trên mạng không có ai hỏi loại câu hỏi này."Phó bản có phần thưởng không?" Vô Triều nhớ lúc cô vượt phó bản cũng không có kinh nghiệm thưởng gì."Mười người đầu tiên vượt phó bản sẽ có một danh hiệu, tự động phát khi đủ người, hiện tại vẫn chưa có thông báo, có thể chúng ta sẽ kịp nhận." Hãn Thanh Nhất Phiến giải thích."Ồ." Vô Triều biết rồi, có lẽ danh hiệu cũng tương tự như của cô."Vô Triều, thuộc tính danh hiệu của cô là gì?" Hãn Thanh Nhất Phiến hỏi, sau khi hỏi xong có lẽ cảm thấy cách nói của mình không được thỏa đáng lắm, lại bổ sung thêm, "Nếu có thể nói, không thể nói thì thôi vậy."Chỉ là một danh hiệu, đối phương đều biết cô là người đầu tiên vượt ải, Vô Triều cảm thấy không cần phải giấu giếm: "Gia tăng lực chiến.""Vậy thì tốt." Hãn Thanh Nhất Phiến gật đầu, "Chúng tôi đang làm nhiệm vụ chính tuyến thứ tư, thời gian online chỉ còn nửa tiếng nữa, Vô Triều, cô có thể giúp một tay được không?" Dù sao thì gà ở đây cũng không dễ bắt.