Nhan Hạ mở to mắt, nhìn quanh một vòng bốn phía, nhìn thấy căn phòng quen thuộc trong trí nhớ, cô thật sự đã trở lại. Đưa tay cầm lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường xem ngày tháng. Trong ánh mắt cô lộ ra một chút ý cười, thời gian này chọn rất tốt. Đang suy nghĩ, một loạt tiếng đập cửa vang lên. Nhan Hạ đứng dậy đi mở cửa, chỉ thấy một người đàn ông đẹp trai đứng ở cửa. Hắn mở miệng chính là chất vấn: " Lúc trước anh gọi điện thoại cho em, tại sao em không nghe máy?" Nhan hạ sắc mặt lạnh nhạt nói: "Không muốn nghe máy." Đây là anh hai của cô- Cố Diệp Quân, cũng người đại diện hiện tại của cô. Cố Diệp Quân ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ tới Nhan Hạ sẽ nói như vậy. Ấn đường anh ta nhăn lại, mang theo vài phần không kiên nhẫn mà nói: "Đừng làm loạn được không?" Nhan hạ nhướn mày, "Có thể đổi câu thoại được không? Đừng lúc nào cũng đừng làm loạn nữa, các ngươi không ngán, tôi đều nghe phiền rồi." Từ sau khi cô trở lại cái nhà này, người của Cố gia từ mẹ Cố đến năm người anh trai…
Chương 30-2: Có phải anh không thích tôi không
Sau Khi Sống Lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối HậnTác giả: Thiển Thiển Đạm ĐạmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhNhan Hạ mở to mắt, nhìn quanh một vòng bốn phía, nhìn thấy căn phòng quen thuộc trong trí nhớ, cô thật sự đã trở lại. Đưa tay cầm lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường xem ngày tháng. Trong ánh mắt cô lộ ra một chút ý cười, thời gian này chọn rất tốt. Đang suy nghĩ, một loạt tiếng đập cửa vang lên. Nhan Hạ đứng dậy đi mở cửa, chỉ thấy một người đàn ông đẹp trai đứng ở cửa. Hắn mở miệng chính là chất vấn: " Lúc trước anh gọi điện thoại cho em, tại sao em không nghe máy?" Nhan hạ sắc mặt lạnh nhạt nói: "Không muốn nghe máy." Đây là anh hai của cô- Cố Diệp Quân, cũng người đại diện hiện tại của cô. Cố Diệp Quân ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ tới Nhan Hạ sẽ nói như vậy. Ấn đường anh ta nhăn lại, mang theo vài phần không kiên nhẫn mà nói: "Đừng làm loạn được không?" Nhan hạ nhướn mày, "Có thể đổi câu thoại được không? Đừng lúc nào cũng đừng làm loạn nữa, các ngươi không ngán, tôi đều nghe phiền rồi." Từ sau khi cô trở lại cái nhà này, người của Cố gia từ mẹ Cố đến năm người anh trai… Tống Dịch Nhàn ngửi thấy mùi thảo mai nồng nặc.Bấy giờ Cố Diệp Ngọc mới nhận ra mắt em mình hơi đỏ, chứng tỏ đang tủi thân.Vì vậy anh ta nhìn Tống Dịch Nhàn với vẻ không vui, nói:“Em gái tôi đã vất vả cả buổi sáng rồi, cô đừng kén chọn nữa. Cô chẳng làm gì mà còn được ăn đã tốt lắm rồi. Huống hồ, há cảo em gái tôi làm rất ngon.”Nói xong, Cố Diệp Ngọc lại gắp thêm há cảo lên, cố gắng nuốt nó để cổ vũ em gái mình.Tới lượt Tống Dịch Nhàn ấm ức, rõ ràng chưa nói tiếng nào nhưng đã bị cặp anh em này gắn mác không làm việc còn kén chọn.Cô ta toan lên tiếng thì Quý Lăng đã nói trước.“Há cảo ngon lắm, Diệp Du vất vả rồi!”Cố Diệp Du mỉm cười ngọt ngào, vẫy tay đáp:“Không vất vả đâu ạ, em rất thích nấu ăn cho mọi người mà.”Tống Dịch Nhàn cũng chẳng thể nói gì thêm. Cô ta còn bị fan của Cố Diệp Ngọc và Cố Diệp Du chửi là giả tạo, bệnh công chúa, lãng phí công sức của tiểu tiên nữ nhà họ ở trong phòng livestream.Đúng lúc Thời Hi Diễn vừa rứa chén xong, nghe ba người kia nói thế thì bật cười.Anh nhìn dĩa sủi cảo trên bàn rồi nói:“Nếu ngon như vậy sao mấy người chỉ ăn có mấy cái thế? Khác với bên bọn tôi ghê, nhóm tôi phải giành bánh bao súp với nhau kìa.”Anh chép miệng, cảm thán:“Dù có thêm một dĩa nữa thì tôi cũng ăn hết được.”Thời Hi Diễn vừa dứt lời, khán giả cũng phát hiện ra.[Quý ảnh đế khen sủi cảo ngon, nhưng tôi thấy anh ta chỉ ăn có hai cái thôi.][Diệp siêu sao ăn ba cái, trông như cố nhét vào miệng vậy á.][Cả tiểu tiên nữ cũng chỉ ăn một cái...][Quý ảnh đế thiên vị tiểu tiên nữ thật đấy, dở vậy mà cũng ráng khen cho được.][Khen mà tôi thấy ngại dùm á.]Sâm xinh đẹp[Ngon hay không phải có sự so sánh mới thấy rõ nha, vừa rồi tôi thấy cả nhóm Thời Hi Diễn thật sự tranh nhau ăn cháo với bánh bao súp Nhan Hạ nấu đấy.][Nhất là lúc Thời Hi Diễn ăn thử, vỏ mỏng nhân nhiều, nước dùng đậm đà, nhìn thôi đã thấy ngon rồi.][Tôi vừa nhìn đã ***** miếng luôn.][Còn nhóm này trông hết hứng ăn.][Giả dối thật, nếu ngon vậy sao không ăn hết nhỉ?][Khụ khụ, tui thấy vỏ bánh hình như còn sống á.]Fan của Tống Dịch Nhàn cũng bắt đầu nổi dậy.[Một ảnh đế một siêu sao lại hùa theo tiểu tiên nữ bắt nạt Nhàn Nhàn nhà này.][Quá đáng thật sự, đã nấu dở còn ép người ta ăn, đạo lý đâu ra?][Tiểu tiên nữ thảo mai giả tạo ghê hồn, đừng tưởng chúng tôi không nhìn ra.]Ở trong bếp.Nhóm người đang ăn sủi cảo cảm thấy lúng túng trước lời nói của Thời Hi Diễn.Tống Dịch Nhàn bỗng cảm thấy giọng điệu xéo sắc của Thời Hi Diễn đỉnh cực kỳ. Cô ta cũng không phải người hay nhẫn nhịn, nói:“Tôi no rồi, sủi cảo ngon như vậy thì phần còn lại mấy người ăn hết đi.”Trước đây cô ta thực sực thích Cố Diệp Ngọc, cũng muốn bám vào anh ta, nhưng giờ đột nhiên mất hứng rồi.Cố Diệp Ngọc cứ chiều em gái không phân biệt đúng sai, ai chịu cho nổi chứ.Cố Diệp Du cảm thấy hơi xấu hổ. Thời Hi Diễn có ý gì vậy? Có phải đang nói món ả nấu thua xa Nhan Hạ không?Ả nhìn Thời Hi Diễn, vẻ bất mãn và tủi thân càng rõ rệt.“Thầy Thời, có phải anh không thích tôi đúng không?”Sao anh cứ nhắm vào ả hoài thế? Chắc chắn Nhan Hạ đã lén nói xấu ả với Thời Hi Diễn rồi.Thời Hi Diễn nhìn Cố Diệp Du đầy khó hiểu.“Cô có phải thỏi vàng đâu, sao tôi phải thích cô?”“Hơn nữa, nam nữ không nên thân mật quá mức, tôi không muốn tham gia chương trình thực tế còn dính scandal gì đó. Thôi, mấy người cứ từ từ mà ăn đi, tôi rút đây.”Đoạn nhanh chóng rời đi với vẻ từ chối rõ ràng, sợ bị làm phiền.Mặt Cố Diệp Du tái mét:“...”Đúng là một kẻ không biết thương hoa tiếc ngọc.edit: Máo Máo
Tống Dịch Nhàn ngửi thấy mùi thảo mai nồng nặc.
Bấy giờ Cố Diệp Ngọc mới nhận ra mắt em mình hơi đỏ, chứng tỏ đang tủi thân.
Vì vậy anh ta nhìn Tống Dịch Nhàn với vẻ không vui, nói:
“Em gái tôi đã vất vả cả buổi sáng rồi, cô đừng kén chọn nữa. Cô chẳng làm gì mà còn được ăn đã tốt lắm rồi. Huống hồ, há cảo em gái tôi làm rất ngon.”
Nói xong, Cố Diệp Ngọc lại gắp thêm há cảo lên, cố gắng nuốt nó để cổ vũ em gái mình.
Tới lượt Tống Dịch Nhàn ấm ức, rõ ràng chưa nói tiếng nào nhưng đã bị cặp anh em này gắn mác không làm việc còn kén chọn.
Cô ta toan lên tiếng thì Quý Lăng đã nói trước.
“Há cảo ngon lắm, Diệp Du vất vả rồi!”
Cố Diệp Du mỉm cười ngọt ngào, vẫy tay đáp:
“Không vất vả đâu ạ, em rất thích nấu ăn cho mọi người mà.”
Tống Dịch Nhàn cũng chẳng thể nói gì thêm. Cô ta còn bị fan của Cố Diệp Ngọc và Cố Diệp Du chửi là giả tạo, bệnh công chúa, lãng phí công sức của tiểu tiên nữ nhà họ ở trong phòng livestream.
Đúng lúc Thời Hi Diễn vừa rứa chén xong, nghe ba người kia nói thế thì bật cười.
Anh nhìn dĩa sủi cảo trên bàn rồi nói:
“Nếu ngon như vậy sao mấy người chỉ ăn có mấy cái thế? Khác với bên bọn tôi ghê, nhóm tôi phải giành bánh bao súp với nhau kìa.”
Anh chép miệng, cảm thán:
“Dù có thêm một dĩa nữa thì tôi cũng ăn hết được.”
Thời Hi Diễn vừa dứt lời, khán giả cũng phát hiện ra.
[Quý ảnh đế khen sủi cảo ngon, nhưng tôi thấy anh ta chỉ ăn có hai cái thôi.]
[Diệp siêu sao ăn ba cái, trông như cố nhét vào miệng vậy á.]
[Cả tiểu tiên nữ cũng chỉ ăn một cái...]
[Quý ảnh đế thiên vị tiểu tiên nữ thật đấy, dở vậy mà cũng ráng khen cho được.]
[Khen mà tôi thấy ngại dùm á.]
Sâm xinh đẹp
[Ngon hay không phải có sự so sánh mới thấy rõ nha, vừa rồi tôi thấy cả nhóm Thời Hi Diễn thật sự tranh nhau ăn cháo với bánh bao súp Nhan Hạ nấu đấy.]
[Nhất là lúc Thời Hi Diễn ăn thử, vỏ mỏng nhân nhiều, nước dùng đậm đà, nhìn thôi đã thấy ngon rồi.]
[Tôi vừa nhìn đã ***** miếng luôn.]
[Còn nhóm này trông hết hứng ăn.]
[Giả dối thật, nếu ngon vậy sao không ăn hết nhỉ?]
[Khụ khụ, tui thấy vỏ bánh hình như còn sống á.]
Fan của Tống Dịch Nhàn cũng bắt đầu nổi dậy.
[Một ảnh đế một siêu sao lại hùa theo tiểu tiên nữ bắt nạt Nhàn Nhàn nhà này.]
[Quá đáng thật sự, đã nấu dở còn ép người ta ăn, đạo lý đâu ra?]
[Tiểu tiên nữ thảo mai giả tạo ghê hồn, đừng tưởng chúng tôi không nhìn ra.]
Ở trong bếp.
Nhóm người đang ăn sủi cảo cảm thấy lúng túng trước lời nói của Thời Hi Diễn.
Tống Dịch Nhàn bỗng cảm thấy giọng điệu xéo sắc của Thời Hi Diễn đỉnh cực kỳ. Cô ta cũng không phải người hay nhẫn nhịn, nói:
“Tôi no rồi, sủi cảo ngon như vậy thì phần còn lại mấy người ăn hết đi.”
Trước đây cô ta thực sực thích Cố Diệp Ngọc, cũng muốn bám vào anh ta, nhưng giờ đột nhiên mất hứng rồi.
Cố Diệp Ngọc cứ chiều em gái không phân biệt đúng sai, ai chịu cho nổi chứ.
Cố Diệp Du cảm thấy hơi xấu hổ. Thời Hi Diễn có ý gì vậy? Có phải đang nói món ả nấu thua xa Nhan Hạ không?
Ả nhìn Thời Hi Diễn, vẻ bất mãn và tủi thân càng rõ rệt.
“Thầy Thời, có phải anh không thích tôi đúng không?”
Sao anh cứ nhắm vào ả hoài thế? Chắc chắn Nhan Hạ đã lén nói xấu ả với Thời Hi Diễn rồi.
Thời Hi Diễn nhìn Cố Diệp Du đầy khó hiểu.
“Cô có phải thỏi vàng đâu, sao tôi phải thích cô?”
“Hơn nữa, nam nữ không nên thân mật quá mức, tôi không muốn tham gia chương trình thực tế còn dính scandal gì đó. Thôi, mấy người cứ từ từ mà ăn đi, tôi rút đây.”
Đoạn nhanh chóng rời đi với vẻ từ chối rõ ràng, sợ bị làm phiền.
Mặt Cố Diệp Du tái mét:
“...”
Đúng là một kẻ không biết thương hoa tiếc ngọc.
edit: Máo Máo
Sau Khi Sống Lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối HậnTác giả: Thiển Thiển Đạm ĐạmTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhNhan Hạ mở to mắt, nhìn quanh một vòng bốn phía, nhìn thấy căn phòng quen thuộc trong trí nhớ, cô thật sự đã trở lại. Đưa tay cầm lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường xem ngày tháng. Trong ánh mắt cô lộ ra một chút ý cười, thời gian này chọn rất tốt. Đang suy nghĩ, một loạt tiếng đập cửa vang lên. Nhan Hạ đứng dậy đi mở cửa, chỉ thấy một người đàn ông đẹp trai đứng ở cửa. Hắn mở miệng chính là chất vấn: " Lúc trước anh gọi điện thoại cho em, tại sao em không nghe máy?" Nhan hạ sắc mặt lạnh nhạt nói: "Không muốn nghe máy." Đây là anh hai của cô- Cố Diệp Quân, cũng người đại diện hiện tại của cô. Cố Diệp Quân ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ tới Nhan Hạ sẽ nói như vậy. Ấn đường anh ta nhăn lại, mang theo vài phần không kiên nhẫn mà nói: "Đừng làm loạn được không?" Nhan hạ nhướn mày, "Có thể đổi câu thoại được không? Đừng lúc nào cũng đừng làm loạn nữa, các ngươi không ngán, tôi đều nghe phiền rồi." Từ sau khi cô trở lại cái nhà này, người của Cố gia từ mẹ Cố đến năm người anh trai… Tống Dịch Nhàn ngửi thấy mùi thảo mai nồng nặc.Bấy giờ Cố Diệp Ngọc mới nhận ra mắt em mình hơi đỏ, chứng tỏ đang tủi thân.Vì vậy anh ta nhìn Tống Dịch Nhàn với vẻ không vui, nói:“Em gái tôi đã vất vả cả buổi sáng rồi, cô đừng kén chọn nữa. Cô chẳng làm gì mà còn được ăn đã tốt lắm rồi. Huống hồ, há cảo em gái tôi làm rất ngon.”Nói xong, Cố Diệp Ngọc lại gắp thêm há cảo lên, cố gắng nuốt nó để cổ vũ em gái mình.Tới lượt Tống Dịch Nhàn ấm ức, rõ ràng chưa nói tiếng nào nhưng đã bị cặp anh em này gắn mác không làm việc còn kén chọn.Cô ta toan lên tiếng thì Quý Lăng đã nói trước.“Há cảo ngon lắm, Diệp Du vất vả rồi!”Cố Diệp Du mỉm cười ngọt ngào, vẫy tay đáp:“Không vất vả đâu ạ, em rất thích nấu ăn cho mọi người mà.”Tống Dịch Nhàn cũng chẳng thể nói gì thêm. Cô ta còn bị fan của Cố Diệp Ngọc và Cố Diệp Du chửi là giả tạo, bệnh công chúa, lãng phí công sức của tiểu tiên nữ nhà họ ở trong phòng livestream.Đúng lúc Thời Hi Diễn vừa rứa chén xong, nghe ba người kia nói thế thì bật cười.Anh nhìn dĩa sủi cảo trên bàn rồi nói:“Nếu ngon như vậy sao mấy người chỉ ăn có mấy cái thế? Khác với bên bọn tôi ghê, nhóm tôi phải giành bánh bao súp với nhau kìa.”Anh chép miệng, cảm thán:“Dù có thêm một dĩa nữa thì tôi cũng ăn hết được.”Thời Hi Diễn vừa dứt lời, khán giả cũng phát hiện ra.[Quý ảnh đế khen sủi cảo ngon, nhưng tôi thấy anh ta chỉ ăn có hai cái thôi.][Diệp siêu sao ăn ba cái, trông như cố nhét vào miệng vậy á.][Cả tiểu tiên nữ cũng chỉ ăn một cái...][Quý ảnh đế thiên vị tiểu tiên nữ thật đấy, dở vậy mà cũng ráng khen cho được.][Khen mà tôi thấy ngại dùm á.]Sâm xinh đẹp[Ngon hay không phải có sự so sánh mới thấy rõ nha, vừa rồi tôi thấy cả nhóm Thời Hi Diễn thật sự tranh nhau ăn cháo với bánh bao súp Nhan Hạ nấu đấy.][Nhất là lúc Thời Hi Diễn ăn thử, vỏ mỏng nhân nhiều, nước dùng đậm đà, nhìn thôi đã thấy ngon rồi.][Tôi vừa nhìn đã ***** miếng luôn.][Còn nhóm này trông hết hứng ăn.][Giả dối thật, nếu ngon vậy sao không ăn hết nhỉ?][Khụ khụ, tui thấy vỏ bánh hình như còn sống á.]Fan của Tống Dịch Nhàn cũng bắt đầu nổi dậy.[Một ảnh đế một siêu sao lại hùa theo tiểu tiên nữ bắt nạt Nhàn Nhàn nhà này.][Quá đáng thật sự, đã nấu dở còn ép người ta ăn, đạo lý đâu ra?][Tiểu tiên nữ thảo mai giả tạo ghê hồn, đừng tưởng chúng tôi không nhìn ra.]Ở trong bếp.Nhóm người đang ăn sủi cảo cảm thấy lúng túng trước lời nói của Thời Hi Diễn.Tống Dịch Nhàn bỗng cảm thấy giọng điệu xéo sắc của Thời Hi Diễn đỉnh cực kỳ. Cô ta cũng không phải người hay nhẫn nhịn, nói:“Tôi no rồi, sủi cảo ngon như vậy thì phần còn lại mấy người ăn hết đi.”Trước đây cô ta thực sực thích Cố Diệp Ngọc, cũng muốn bám vào anh ta, nhưng giờ đột nhiên mất hứng rồi.Cố Diệp Ngọc cứ chiều em gái không phân biệt đúng sai, ai chịu cho nổi chứ.Cố Diệp Du cảm thấy hơi xấu hổ. Thời Hi Diễn có ý gì vậy? Có phải đang nói món ả nấu thua xa Nhan Hạ không?Ả nhìn Thời Hi Diễn, vẻ bất mãn và tủi thân càng rõ rệt.“Thầy Thời, có phải anh không thích tôi đúng không?”Sao anh cứ nhắm vào ả hoài thế? Chắc chắn Nhan Hạ đã lén nói xấu ả với Thời Hi Diễn rồi.Thời Hi Diễn nhìn Cố Diệp Du đầy khó hiểu.“Cô có phải thỏi vàng đâu, sao tôi phải thích cô?”“Hơn nữa, nam nữ không nên thân mật quá mức, tôi không muốn tham gia chương trình thực tế còn dính scandal gì đó. Thôi, mấy người cứ từ từ mà ăn đi, tôi rút đây.”Đoạn nhanh chóng rời đi với vẻ từ chối rõ ràng, sợ bị làm phiền.Mặt Cố Diệp Du tái mét:“...”Đúng là một kẻ không biết thương hoa tiếc ngọc.edit: Máo Máo