Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…
Chương 78: Chương 78
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Nhưng Cố Kỳ Việt lại không thèm nhìn đến cô ta, hơn nữa còn nói cho dù có ngồi tù cũng sẽ không cưới cô ta, nghĩ tới đây, Lưu Tư Tư oán hận dùng sức cắn đầu ngón tay, mãi cho đến khi cắn chảy m.á.u mới chịu nhả ra, cô ta u ám nhìn chằm chằm cánh cửa lớn đóng chặt, trong miệng bật ra tiếng cười lạnh.Cho dù bây giờ không chịu mở cửa thì sao?Dựa theo kế hoạch của đứa em trai tốt của cô ta, người phụ nữ Thẩm Triều Triều này nhất định sẽ không có kết cục tốt, đến lúc đó trói lại mang vào trong núi lớn rồi gả cho một tên đàn ông bảy mươi tám mươi tuổi, sinh con cả đời, cuối cùng không trở về được nữa!Lần này cô ta tới đây là vì thấy người nhà họ Cố không có ở nhà nên mới muốn nhìn xem Thẩm Triều Triều rốt cuộc xinh đẹp cỡ nào.Lại khiến những người tham gia hôn lễ khen không dứt miệng!Trong lời ngoài lời bọn họ đều nói ánh mắt của Cố Kỳ Việt rất tốt khiến Lưu Tư Tư sau khi nghe được đã tràn ngập phẫn nộ mà đập phá đồ đạc trong phòng mình, cô ta ghét người khác thảo luận về Cố Kỳ Việt cùng một người phụ nữ khác!Cho dù anh đã kết hôn thì sao?Cố Kỳ Việt cũng sẽ là của cô ta!DTVBởi vì chuyện Cố Kỳ Việt và Lưu Tư Viễn đánh nhau đã làm ảnh hưởng đến quan hệ hai nhà nên hiện tại không còn qua lại nữa, nhà họ Lưu cũng không nhận được lời mời tham gia hôn lễ.Cho dù Lưu Tư Tư cầu xin ba mẹ, muốn len lén đi xem một chút nhưng vẫn bị nhốt trong nhà... Lưu Tư Tư khóc lóc cả ngày, cho đến khi biết Cố Kỳ Việt bị giam ở đồn công an, cũng không tham dự hôn lễ.Cô ta cảm thấy Cố Kỳ Việt nhất định là đang diễn trò.Anh nhất định không thích Thẩm Triều Triều!Ngọn lửa hy vọng một lần nữa dấy lên, bởi vậy khi Lưu Tư Viễn đề nghị bán Thẩm Triều Triều, chuốc thuốc Cố Kỳ Việt, muốn gạo nấu thành cơm, cô ta lập tức gật đầu đồng ý, vô cùng phối hợp mà gia nhập kế hoạch.Dựa vào đâu mà người phụ nữ này có thể trở thành vợ của anh Kỳ Việt!Đi c.h.ế.t đi! Đi c.h.ế.t đi! Đi c.h.ế.t đi!Trong đầu Lưu Tư Tư ảo tưởng về tương lai bi thảm của Thẩm Triều Triều, cô ta đứng ngoài cửa viện cười trông có hơi thần kinh, sau đó lại dùng sức đá mấy cái vào cửa lớn, lúc này mới xoay người rời đi.Mà Thẩm Triều Triều ở trong viện thì giơ tay che miệng, có chút sợ hãi, đồng thời trong lòng cảm thấy may mắn vì mình đã không mở cửa viện ra, nếu không có khả năng rất lớn cô sẽ bị người phụ nữ ở bên ngoài đánh một trận.Cô rất sợ đau!Cũng may đối phương không làm gì cả, bây giờ đã rời đi rồi...Ổn định lại tâm trạng một chút, Thẩm Triều Triều chọn một chỗ xới đất lên, lại trồng hạt giống cây thuốc xuống, còn phải tìm một ít vật che chắn hỗ trợ chắn đi ánh mặt trời cho một phần hạt giống, công việc thoạt nhìn rất nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng phí thời gian, trong nháy mắt đã đến chạng vạng tối.Sau khi làm xong tất cả, Thẩm Triều Triều đặt cuốc về chỗ cũ, sau đó ngẩng đầu nhìn mặt trời đang lặn dần về phía Tây.Từng rặng mây hồng sà xuống, rơi vào mặt đất, nhuộm thành một màu cam vỏ quýt ấm áp khiến tâm trạng người ta tốt hơn nhiều, khiến Thẩm Triều Triều đưa ra một quyết định lớn mật.Nhà họ Cố an toàn hơn nhà của cô, người khác không thể nào thoải mái trèo qua tường viện, ngày thường cũng sẽ khóa cửa viện lại, không có hàng xóm qua lại.Từ sau khi gả vào nhà họ Cố, nơi này chính là một ngôi nhà khác của cô.Cô không cần cứ phải che che giấu giấu mãi.Cô phải cố gắng thích nghi với cuộc sống mới!
Nhưng Cố Kỳ Việt lại không thèm nhìn đến cô ta, hơn nữa còn nói cho dù có ngồi tù cũng sẽ không cưới cô ta, nghĩ tới đây, Lưu Tư Tư oán hận dùng sức cắn đầu ngón tay, mãi cho đến khi cắn chảy m.á.u mới chịu nhả ra, cô ta u ám nhìn chằm chằm cánh cửa lớn đóng chặt, trong miệng bật ra tiếng cười lạnh.
Cho dù bây giờ không chịu mở cửa thì sao?
Dựa theo kế hoạch của đứa em trai tốt của cô ta, người phụ nữ Thẩm Triều Triều này nhất định sẽ không có kết cục tốt, đến lúc đó trói lại mang vào trong núi lớn rồi gả cho một tên đàn ông bảy mươi tám mươi tuổi, sinh con cả đời, cuối cùng không trở về được nữa!
Lần này cô ta tới đây là vì thấy người nhà họ Cố không có ở nhà nên mới muốn nhìn xem Thẩm Triều Triều rốt cuộc xinh đẹp cỡ nào.
Lại khiến những người tham gia hôn lễ khen không dứt miệng!
Trong lời ngoài lời bọn họ đều nói ánh mắt của Cố Kỳ Việt rất tốt khiến Lưu Tư Tư sau khi nghe được đã tràn ngập phẫn nộ mà đập phá đồ đạc trong phòng mình, cô ta ghét người khác thảo luận về Cố Kỳ Việt cùng một người phụ nữ khác!
Cho dù anh đã kết hôn thì sao?
Cố Kỳ Việt cũng sẽ là của cô ta!
DTV
Bởi vì chuyện Cố Kỳ Việt và Lưu Tư Viễn đánh nhau đã làm ảnh hưởng đến quan hệ hai nhà nên hiện tại không còn qua lại nữa, nhà họ Lưu cũng không nhận được lời mời tham gia hôn lễ.
Cho dù Lưu Tư Tư cầu xin ba mẹ, muốn len lén đi xem một chút nhưng vẫn bị nhốt trong nhà... Lưu Tư Tư khóc lóc cả ngày, cho đến khi biết Cố Kỳ Việt bị giam ở đồn công an, cũng không tham dự hôn lễ.
Cô ta cảm thấy Cố Kỳ Việt nhất định là đang diễn trò.
Anh nhất định không thích Thẩm Triều Triều!
Ngọn lửa hy vọng một lần nữa dấy lên, bởi vậy khi Lưu Tư Viễn đề nghị bán Thẩm Triều Triều, chuốc thuốc Cố Kỳ Việt, muốn gạo nấu thành cơm, cô ta lập tức gật đầu đồng ý, vô cùng phối hợp mà gia nhập kế hoạch.
Dựa vào đâu mà người phụ nữ này có thể trở thành vợ của anh Kỳ Việt!
Đi c.h.ế.t đi! Đi c.h.ế.t đi! Đi c.h.ế.t đi!
Trong đầu Lưu Tư Tư ảo tưởng về tương lai bi thảm của Thẩm Triều Triều, cô ta đứng ngoài cửa viện cười trông có hơi thần kinh, sau đó lại dùng sức đá mấy cái vào cửa lớn, lúc này mới xoay người rời đi.
Mà Thẩm Triều Triều ở trong viện thì giơ tay che miệng, có chút sợ hãi, đồng thời trong lòng cảm thấy may mắn vì mình đã không mở cửa viện ra, nếu không có khả năng rất lớn cô sẽ bị người phụ nữ ở bên ngoài đánh một trận.
Cô rất sợ đau!
Cũng may đối phương không làm gì cả, bây giờ đã rời đi rồi...
Ổn định lại tâm trạng một chút, Thẩm Triều Triều chọn một chỗ xới đất lên, lại trồng hạt giống cây thuốc xuống, còn phải tìm một ít vật che chắn hỗ trợ chắn đi ánh mặt trời cho một phần hạt giống, công việc thoạt nhìn rất nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng phí thời gian, trong nháy mắt đã đến chạng vạng tối.
Sau khi làm xong tất cả, Thẩm Triều Triều đặt cuốc về chỗ cũ, sau đó ngẩng đầu nhìn mặt trời đang lặn dần về phía Tây.
Từng rặng mây hồng sà xuống, rơi vào mặt đất, nhuộm thành một màu cam vỏ quýt ấm áp khiến tâm trạng người ta tốt hơn nhiều, khiến Thẩm Triều Triều đưa ra một quyết định lớn mật.
Nhà họ Cố an toàn hơn nhà của cô, người khác không thể nào thoải mái trèo qua tường viện, ngày thường cũng sẽ khóa cửa viện lại, không có hàng xóm qua lại.
Từ sau khi gả vào nhà họ Cố, nơi này chính là một ngôi nhà khác của cô.
Cô không cần cứ phải che che giấu giấu mãi.
Cô phải cố gắng thích nghi với cuộc sống mới!
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Nhưng Cố Kỳ Việt lại không thèm nhìn đến cô ta, hơn nữa còn nói cho dù có ngồi tù cũng sẽ không cưới cô ta, nghĩ tới đây, Lưu Tư Tư oán hận dùng sức cắn đầu ngón tay, mãi cho đến khi cắn chảy m.á.u mới chịu nhả ra, cô ta u ám nhìn chằm chằm cánh cửa lớn đóng chặt, trong miệng bật ra tiếng cười lạnh.Cho dù bây giờ không chịu mở cửa thì sao?Dựa theo kế hoạch của đứa em trai tốt của cô ta, người phụ nữ Thẩm Triều Triều này nhất định sẽ không có kết cục tốt, đến lúc đó trói lại mang vào trong núi lớn rồi gả cho một tên đàn ông bảy mươi tám mươi tuổi, sinh con cả đời, cuối cùng không trở về được nữa!Lần này cô ta tới đây là vì thấy người nhà họ Cố không có ở nhà nên mới muốn nhìn xem Thẩm Triều Triều rốt cuộc xinh đẹp cỡ nào.Lại khiến những người tham gia hôn lễ khen không dứt miệng!Trong lời ngoài lời bọn họ đều nói ánh mắt của Cố Kỳ Việt rất tốt khiến Lưu Tư Tư sau khi nghe được đã tràn ngập phẫn nộ mà đập phá đồ đạc trong phòng mình, cô ta ghét người khác thảo luận về Cố Kỳ Việt cùng một người phụ nữ khác!Cho dù anh đã kết hôn thì sao?Cố Kỳ Việt cũng sẽ là của cô ta!DTVBởi vì chuyện Cố Kỳ Việt và Lưu Tư Viễn đánh nhau đã làm ảnh hưởng đến quan hệ hai nhà nên hiện tại không còn qua lại nữa, nhà họ Lưu cũng không nhận được lời mời tham gia hôn lễ.Cho dù Lưu Tư Tư cầu xin ba mẹ, muốn len lén đi xem một chút nhưng vẫn bị nhốt trong nhà... Lưu Tư Tư khóc lóc cả ngày, cho đến khi biết Cố Kỳ Việt bị giam ở đồn công an, cũng không tham dự hôn lễ.Cô ta cảm thấy Cố Kỳ Việt nhất định là đang diễn trò.Anh nhất định không thích Thẩm Triều Triều!Ngọn lửa hy vọng một lần nữa dấy lên, bởi vậy khi Lưu Tư Viễn đề nghị bán Thẩm Triều Triều, chuốc thuốc Cố Kỳ Việt, muốn gạo nấu thành cơm, cô ta lập tức gật đầu đồng ý, vô cùng phối hợp mà gia nhập kế hoạch.Dựa vào đâu mà người phụ nữ này có thể trở thành vợ của anh Kỳ Việt!Đi c.h.ế.t đi! Đi c.h.ế.t đi! Đi c.h.ế.t đi!Trong đầu Lưu Tư Tư ảo tưởng về tương lai bi thảm của Thẩm Triều Triều, cô ta đứng ngoài cửa viện cười trông có hơi thần kinh, sau đó lại dùng sức đá mấy cái vào cửa lớn, lúc này mới xoay người rời đi.Mà Thẩm Triều Triều ở trong viện thì giơ tay che miệng, có chút sợ hãi, đồng thời trong lòng cảm thấy may mắn vì mình đã không mở cửa viện ra, nếu không có khả năng rất lớn cô sẽ bị người phụ nữ ở bên ngoài đánh một trận.Cô rất sợ đau!Cũng may đối phương không làm gì cả, bây giờ đã rời đi rồi...Ổn định lại tâm trạng một chút, Thẩm Triều Triều chọn một chỗ xới đất lên, lại trồng hạt giống cây thuốc xuống, còn phải tìm một ít vật che chắn hỗ trợ chắn đi ánh mặt trời cho một phần hạt giống, công việc thoạt nhìn rất nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng phí thời gian, trong nháy mắt đã đến chạng vạng tối.Sau khi làm xong tất cả, Thẩm Triều Triều đặt cuốc về chỗ cũ, sau đó ngẩng đầu nhìn mặt trời đang lặn dần về phía Tây.Từng rặng mây hồng sà xuống, rơi vào mặt đất, nhuộm thành một màu cam vỏ quýt ấm áp khiến tâm trạng người ta tốt hơn nhiều, khiến Thẩm Triều Triều đưa ra một quyết định lớn mật.Nhà họ Cố an toàn hơn nhà của cô, người khác không thể nào thoải mái trèo qua tường viện, ngày thường cũng sẽ khóa cửa viện lại, không có hàng xóm qua lại.Từ sau khi gả vào nhà họ Cố, nơi này chính là một ngôi nhà khác của cô.Cô không cần cứ phải che che giấu giấu mãi.Cô phải cố gắng thích nghi với cuộc sống mới!