Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 123: Chương 123

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Cố Kỳ Việt nhận đơn hàng ở chợ đen cũng là vì trùng hợp, khi đó anh vừa mới mười ba tuổi, sau khi trở về từ quân khu, mặc dù anh ở trong khu vực an toàn nhưng tinh thần lại căng thẳng không thể thả lỏng, chỉ có thể nghĩ cách tìm con đường trút ra.Vì thế, anh quen biết anh Cường, bắt đầu bước lên con đường sửa chữa ở chợ đen.Một không cướp, hai không trộm, kiếm tiền dựa vào bản lĩnh của mình, Cố Kỳ Việt không cảm thấy như vậy có gì không tốt.Chỉ là, Cố Kỳ Việt nhận đơn hàng khá tùy ý, có đôi khi có thể biến mất một năm rưỡi, khiến anh Cường muốn tìm người cũng không tìm thấy đâu, chỉ có thể chờ Cố Kỳ Việt chủ động liên lạc... Sau đó Cố Kỳ Việt đánh nhau cùng bọn côn đồ, thân phận nổi tiếng tự nhiên không giấu nổi nữa.Nhưng lúc này anh Cường đã bị Cố Kỳ Việt đánh phục rồi, đương nhiên không dám tìm tới cửa.DTVBởi vậy khi Cố Kỳ Việt thay đổi thái độ từ trạng thái lười nhác chuyển sang chăm chỉ liều mạng đã khiến anh Cường rất vui mừng, đồng thời trong lòng cũng nói thầm có phải thằng nhóc này bị kích thích rồi không?Không phải đó chứ!Nghe nói anh đã cưới một người vợ xinh đẹp, chẳng lẽ là thứ trong ***** không được?Tất nhiên sau đó...Lúc Cố Kỳ Việt ở nhà anh Cường, ngày nào cũng đều chảy m.á.u mũi mấy lần, cả người khô nóng không chịu được.Mỗi khi nhớ tới Thẩm Triều Triều, anh đều phải xông vào trong viện xối mấy thùng nước giếng lạnh lẽo mới có thể trở lại như bình thường.“Oa, em còn chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy đâu, Cố Kỳ Việt, anh thật lợi hại!”“Cũng được, tôi sẽ tiết kiệm được rất nhiều tiền, nếu em...”Nguyên nhân Cố Kỳ Việt kiếm tiền trong khoảng thời gian này chính là để bồi thường cho Thẩm Triều Triều, tuy rằng anh cảm thấy Thẩm Triều Triều đáng thương nhưng không thể lấy tình thế hôn nhân ra để trói buộc hai người lại với nhau như vậy được.Mặc dù mềm lòng nhưng Cố Kỳ Việt vẫn kiên trì, thế nên mới nói ra việc mình kiếm được bao nhiêu tiền để làm nền.Đợi đến khi nói thẳng ra thì Thẩm Triều Triều cũng đã có chuẩn bị, chỉ là không đợi Cố Kỳ Việt nói xong thì một tiếng hừ lạnh kèm theo vang lên khiến trong lòng anh ý thức được không ổn.Nhìn lại cảnh sắc quen thuộc xung quanh, hóa ra bọn họ đã về đến nhà.Cố Kỳ Việt vừa ngẩng đầu nhìn lên đã nhìn thấy Cố Hằng ba anh đang bình tĩnh đứng ở cửa viện, gương mặt như đang nói “Thật sự không chịu dừng à”, lại nhìn khoảng cách giữa anh và Thẩm Triều Triều dựa sát vào nhau trong lúc nói chuyện phiếm.Sau khi phát hiện khoảng cách quá gần, Cố Kỳ Việt nhanh chóng lui về phía sau vài bước.Chỉ là biểu hiện này cũng không khiến Cố Hằng hài lòng, ngược lại còn cảm thấy người trẻ tuổi bây giờ thật sự không hiểu chuyện, muốn gần gũi thì trở về phòng mình, đừng cứ lôi lôi kéo kéo ở bên ngoài.“Ba, con và Thẩm Triều Triều không làm gì cả, ba đừng hiểu lầm!”“Được rồi, viết bản thảo phát biểu xong chưa? Mau chóng trở về viết thêm mấy bản nữa, ba sẽ giúp con chọn ra một bài tốt nhất sau đó sửa đổi lại, bảo đảm sẽ khiến con gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc!”“...”Vẻ mặt không tin của Cố Hằng khiến Cố Kỳ Việt trăm miệng khó cãi.Trong lòng anh buồn bực nghĩ, lần sau nhất định phải chú ý!...Sau khi có manh mối mới, liên tục mấy ngày đến khuya Cố Kỳ Việt mới trở về, kết quả mỗi lần đều có thể nhìn thấy Thẩm Triều Triều ngồi ở góc tường chờ đợi.Cô vẫn luôn ngủ sớm, trong n.g.ự.c ôm gối đầu, ngủ gà ngủ gật, nhắm mắt lại rồi ngã trái ngã phải.

Cố Kỳ Việt nhận đơn hàng ở chợ đen cũng là vì trùng hợp, khi đó anh vừa mới mười ba tuổi, sau khi trở về từ quân khu, mặc dù anh ở trong khu vực an toàn nhưng tinh thần lại căng thẳng không thể thả lỏng, chỉ có thể nghĩ cách tìm con đường trút ra.

Vì thế, anh quen biết anh Cường, bắt đầu bước lên con đường sửa chữa ở chợ đen.

Một không cướp, hai không trộm, kiếm tiền dựa vào bản lĩnh của mình, Cố Kỳ Việt không cảm thấy như vậy có gì không tốt.

Chỉ là, Cố Kỳ Việt nhận đơn hàng khá tùy ý, có đôi khi có thể biến mất một năm rưỡi, khiến anh Cường muốn tìm người cũng không tìm thấy đâu, chỉ có thể chờ Cố Kỳ Việt chủ động liên lạc... Sau đó Cố Kỳ Việt đánh nhau cùng bọn côn đồ, thân phận nổi tiếng tự nhiên không giấu nổi nữa.

Nhưng lúc này anh Cường đã bị Cố Kỳ Việt đánh phục rồi, đương nhiên không dám tìm tới cửa.

DTV

Bởi vậy khi Cố Kỳ Việt thay đổi thái độ từ trạng thái lười nhác chuyển sang chăm chỉ liều mạng đã khiến anh Cường rất vui mừng, đồng thời trong lòng cũng nói thầm có phải thằng nhóc này bị kích thích rồi không?

Không phải đó chứ!

Nghe nói anh đã cưới một người vợ xinh đẹp, chẳng lẽ là thứ trong ***** không được?

Tất nhiên sau đó...

Lúc Cố Kỳ Việt ở nhà anh Cường, ngày nào cũng đều chảy m.á.u mũi mấy lần, cả người khô nóng không chịu được.

Mỗi khi nhớ tới Thẩm Triều Triều, anh đều phải xông vào trong viện xối mấy thùng nước giếng lạnh lẽo mới có thể trở lại như bình thường.

“Oa, em còn chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy đâu, Cố Kỳ Việt, anh thật lợi hại!”

“Cũng được, tôi sẽ tiết kiệm được rất nhiều tiền, nếu em...”

Nguyên nhân Cố Kỳ Việt kiếm tiền trong khoảng thời gian này chính là để bồi thường cho Thẩm Triều Triều, tuy rằng anh cảm thấy Thẩm Triều Triều đáng thương nhưng không thể lấy tình thế hôn nhân ra để trói buộc hai người lại với nhau như vậy được.

Mặc dù mềm lòng nhưng Cố Kỳ Việt vẫn kiên trì, thế nên mới nói ra việc mình kiếm được bao nhiêu tiền để làm nền.

Đợi đến khi nói thẳng ra thì Thẩm Triều Triều cũng đã có chuẩn bị, chỉ là không đợi Cố Kỳ Việt nói xong thì một tiếng hừ lạnh kèm theo vang lên khiến trong lòng anh ý thức được không ổn.

Nhìn lại cảnh sắc quen thuộc xung quanh, hóa ra bọn họ đã về đến nhà.

Cố Kỳ Việt vừa ngẩng đầu nhìn lên đã nhìn thấy Cố Hằng ba anh đang bình tĩnh đứng ở cửa viện, gương mặt như đang nói “Thật sự không chịu dừng à”, lại nhìn khoảng cách giữa anh và Thẩm Triều Triều dựa sát vào nhau trong lúc nói chuyện phiếm.

Sau khi phát hiện khoảng cách quá gần, Cố Kỳ Việt nhanh chóng lui về phía sau vài bước.

Chỉ là biểu hiện này cũng không khiến Cố Hằng hài lòng, ngược lại còn cảm thấy người trẻ tuổi bây giờ thật sự không hiểu chuyện, muốn gần gũi thì trở về phòng mình, đừng cứ lôi lôi kéo kéo ở bên ngoài.

“Ba, con và Thẩm Triều Triều không làm gì cả, ba đừng hiểu lầm!”

“Được rồi, viết bản thảo phát biểu xong chưa? Mau chóng trở về viết thêm mấy bản nữa, ba sẽ giúp con chọn ra một bài tốt nhất sau đó sửa đổi lại, bảo đảm sẽ khiến con gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc!”

“...”

Vẻ mặt không tin của Cố Hằng khiến Cố Kỳ Việt trăm miệng khó cãi.

Trong lòng anh buồn bực nghĩ, lần sau nhất định phải chú ý!

...

Sau khi có manh mối mới, liên tục mấy ngày đến khuya Cố Kỳ Việt mới trở về, kết quả mỗi lần đều có thể nhìn thấy Thẩm Triều Triều ngồi ở góc tường chờ đợi.

Cô vẫn luôn ngủ sớm, trong n.g.ự.c ôm gối đầu, ngủ gà ngủ gật, nhắm mắt lại rồi ngã trái ngã phải.

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Cố Kỳ Việt nhận đơn hàng ở chợ đen cũng là vì trùng hợp, khi đó anh vừa mới mười ba tuổi, sau khi trở về từ quân khu, mặc dù anh ở trong khu vực an toàn nhưng tinh thần lại căng thẳng không thể thả lỏng, chỉ có thể nghĩ cách tìm con đường trút ra.Vì thế, anh quen biết anh Cường, bắt đầu bước lên con đường sửa chữa ở chợ đen.Một không cướp, hai không trộm, kiếm tiền dựa vào bản lĩnh của mình, Cố Kỳ Việt không cảm thấy như vậy có gì không tốt.Chỉ là, Cố Kỳ Việt nhận đơn hàng khá tùy ý, có đôi khi có thể biến mất một năm rưỡi, khiến anh Cường muốn tìm người cũng không tìm thấy đâu, chỉ có thể chờ Cố Kỳ Việt chủ động liên lạc... Sau đó Cố Kỳ Việt đánh nhau cùng bọn côn đồ, thân phận nổi tiếng tự nhiên không giấu nổi nữa.Nhưng lúc này anh Cường đã bị Cố Kỳ Việt đánh phục rồi, đương nhiên không dám tìm tới cửa.DTVBởi vậy khi Cố Kỳ Việt thay đổi thái độ từ trạng thái lười nhác chuyển sang chăm chỉ liều mạng đã khiến anh Cường rất vui mừng, đồng thời trong lòng cũng nói thầm có phải thằng nhóc này bị kích thích rồi không?Không phải đó chứ!Nghe nói anh đã cưới một người vợ xinh đẹp, chẳng lẽ là thứ trong ***** không được?Tất nhiên sau đó...Lúc Cố Kỳ Việt ở nhà anh Cường, ngày nào cũng đều chảy m.á.u mũi mấy lần, cả người khô nóng không chịu được.Mỗi khi nhớ tới Thẩm Triều Triều, anh đều phải xông vào trong viện xối mấy thùng nước giếng lạnh lẽo mới có thể trở lại như bình thường.“Oa, em còn chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy đâu, Cố Kỳ Việt, anh thật lợi hại!”“Cũng được, tôi sẽ tiết kiệm được rất nhiều tiền, nếu em...”Nguyên nhân Cố Kỳ Việt kiếm tiền trong khoảng thời gian này chính là để bồi thường cho Thẩm Triều Triều, tuy rằng anh cảm thấy Thẩm Triều Triều đáng thương nhưng không thể lấy tình thế hôn nhân ra để trói buộc hai người lại với nhau như vậy được.Mặc dù mềm lòng nhưng Cố Kỳ Việt vẫn kiên trì, thế nên mới nói ra việc mình kiếm được bao nhiêu tiền để làm nền.Đợi đến khi nói thẳng ra thì Thẩm Triều Triều cũng đã có chuẩn bị, chỉ là không đợi Cố Kỳ Việt nói xong thì một tiếng hừ lạnh kèm theo vang lên khiến trong lòng anh ý thức được không ổn.Nhìn lại cảnh sắc quen thuộc xung quanh, hóa ra bọn họ đã về đến nhà.Cố Kỳ Việt vừa ngẩng đầu nhìn lên đã nhìn thấy Cố Hằng ba anh đang bình tĩnh đứng ở cửa viện, gương mặt như đang nói “Thật sự không chịu dừng à”, lại nhìn khoảng cách giữa anh và Thẩm Triều Triều dựa sát vào nhau trong lúc nói chuyện phiếm.Sau khi phát hiện khoảng cách quá gần, Cố Kỳ Việt nhanh chóng lui về phía sau vài bước.Chỉ là biểu hiện này cũng không khiến Cố Hằng hài lòng, ngược lại còn cảm thấy người trẻ tuổi bây giờ thật sự không hiểu chuyện, muốn gần gũi thì trở về phòng mình, đừng cứ lôi lôi kéo kéo ở bên ngoài.“Ba, con và Thẩm Triều Triều không làm gì cả, ba đừng hiểu lầm!”“Được rồi, viết bản thảo phát biểu xong chưa? Mau chóng trở về viết thêm mấy bản nữa, ba sẽ giúp con chọn ra một bài tốt nhất sau đó sửa đổi lại, bảo đảm sẽ khiến con gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc!”“...”Vẻ mặt không tin của Cố Hằng khiến Cố Kỳ Việt trăm miệng khó cãi.Trong lòng anh buồn bực nghĩ, lần sau nhất định phải chú ý!...Sau khi có manh mối mới, liên tục mấy ngày đến khuya Cố Kỳ Việt mới trở về, kết quả mỗi lần đều có thể nhìn thấy Thẩm Triều Triều ngồi ở góc tường chờ đợi.Cô vẫn luôn ngủ sớm, trong n.g.ự.c ôm gối đầu, ngủ gà ngủ gật, nhắm mắt lại rồi ngã trái ngã phải.

Chương 123: Chương 123