Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 131: Chương 131

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… “Đi đi đi, con gái nhà dì bà mặt to cổ bự, mắt thì bé tí như hạt vừng, còn muốn giới thiệu cho người ta nữa. Cậu trai đừng nghe bà ấy nói bậy, tôi có đối tượng xem mắt tốt hơn nhiều.”Chủ đề dần dần chuyển sang giới thiệu đối tượng xem mắt.Sắc mặt Cố Kỳ Việt tối sầm, không muốn lãng phí thời gian, hỏi: “Cho hỏi Lý Thúy Hồng ở đâu?”Ba chữ Lý Thúy Hồng vừa thốt ra, cả sân im bặt.Vừa rồi còn tranh nhau giới thiệu con gái, giờ nhìn Cố Kỳ Việt với ánh mắt khinh bỉ, giống như đang nói: “Chàng trai tốt thế này, sao lại dây dưa với loại phụ nữ đó, đúng là vô phương cứu chữa.”Nhưng cuối cùng vẫn có người chỉ đường cho anh.Thẩm Triều Triều vẫn luôn đi phía sau, lúc này mới xuất hiện khiến mấy bà thím tò mò hỏi: “Cô là ai?”Nghe vậy Thẩm Triều Triều dừng bước, cô khẩn trương quay đầu lại, run giọng nói: “Tôi... tôi là vợ anh ấy...”“...”Nói xong không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của mấy bà thím, Thẩm Triều Triều vội vàng đuổi theo Cố Kỳ Việt.Cố Kỳ Việt gõ cửa phòng Lý Thúy Hồng, không lâu sau cửa mở ra, một người phụ nữ diện mạo bình thường nhưng có nét quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành bước ra.Nhìn thấy Cố Kỳ Việt cao lớn, ánh mắt cô ta sáng lên, ném cho anh một cái nháy mắt: “Cậu trai nào đẹp trai thế này, có muốn đi với chị không...”Bị trêu chọc, Cố Kỳ Việt vẫn bình thản, mặt lộ vẻ mất kiên nhẫn liếc xéo Lý Thúy Hồng, đi thẳng vào vấn đề: “Tôi và Vương Kiến Thiết có thù oán, chị có nắm thóp gì của hắn ta không? Bất kỳ yêu cầu gì tôi đều đồng ý, chỉ cần có thể khiến hắn ta gặp xui xẻo.”Nghe đến ba chữ Vương Kiến Thiết, nụ cười trên môi Lý Thúy Hồng càng thêm rạng rỡ.Cô ta cũng không phủ nhận mà ra vẻ khó xử suy nghĩ một lát rồi nói: “Yêu cầu gì cũng được sao? Vậy cậu...”Lý Thúy Hồng kéo dài giọng, ánh mắt đầy ẩn ý.Lý Thúy Hồng còn chưa nói hết câu thì Thẩm Triều Triều đã tìm đến.Cố Kỳ Việt sa sầm mặt, ánh mắt như muốn nổi bão khiến Thẩm Triều Triều lo lắng, không biết đã xảy ra chuyện gì. Vừa rồi vẫn còn tốt mà.Nhận thấy ánh mắt của cô, Cố Kỳ Việt quay sang thấy vẻ mặt bất an của cô, anh thu lại tính tình, cố nén cảm giác ghê tởm khi bị người phụ nữ này nhìn chằm chằm, lắc đầu với cô ra hiệu không sao.Sau đó anh nhìn về phía Lý Thúy Hồng, giọng nói đầy uy *****: “Tốt nhất chị nên suy nghĩ cho kỹ, đừng để gà bay trứng vỡ, chẳng được gì.”Nếu là trước kia, Cố Kỳ Việt sẽ không phí lời với loại phụ nữ như cô ta mà để đám đàn em xử lý.Chỉ là tình hình hiện tại không cho phép anh lãng phí thời gian, chắc chắn phải có kết quả.Trong lúc nói chuyện, Cố Kỳ Việt nhận ra ánh mắt Lý Thúy Hồng nhìn Thẩm Triều Triều với vẻ thích thú khiến anh nhíu mày, bước sang chắn trước mặt cô. Ánh mắt sắc bén nhìn Lý Thúy Hồng.Lý Thúy Hồng không hề sợ hãi mà cười lớn rồi nói: “Hóa ra đã có vợ rồi à, vậy thì thôi, đã không có được người, vậy thì lấy tiền cũng được.”Không phải cô ta cao thượng gì, không cướp chồng người khác mà là người đàn ông trước mặt không dễ chọc. Tuy nhìn ngon mắt thật đấy nhưng cũng chỉ dám nhìn thôi.Nếu thật sự muốn xuống tay với anh, chưa nói đến chuyện có thành công hay không mà còn bị ghi hận, vậy thì mất nhiều hơn được... Lý Thúy Hồng quyết định từ bỏ, không đánh trận không nắm chắc.DTVLý Thúy Hồng lăn lộn trong giới này đã lâu, gặp qua đủ loại đàn ông, tình yêu nam nữ gì đó đều không thiết thực bằng tiền... Có điều người đàn ông cao lớn như vậy, vợ anh ta chịu nổi sao? Đêm hôm không phải đè sập giường sao?

“Đi đi đi, con gái nhà dì bà mặt to cổ bự, mắt thì bé tí như hạt vừng, còn muốn giới thiệu cho người ta nữa. Cậu trai đừng nghe bà ấy nói bậy, tôi có đối tượng xem mắt tốt hơn nhiều.”

Chủ đề dần dần chuyển sang giới thiệu đối tượng xem mắt.

Sắc mặt Cố Kỳ Việt tối sầm, không muốn lãng phí thời gian, hỏi: “Cho hỏi Lý Thúy Hồng ở đâu?”

Ba chữ Lý Thúy Hồng vừa thốt ra, cả sân im bặt.

Vừa rồi còn tranh nhau giới thiệu con gái, giờ nhìn Cố Kỳ Việt với ánh mắt khinh bỉ, giống như đang nói: “Chàng trai tốt thế này, sao lại dây dưa với loại phụ nữ đó, đúng là vô phương cứu chữa.”

Nhưng cuối cùng vẫn có người chỉ đường cho anh.

Thẩm Triều Triều vẫn luôn đi phía sau, lúc này mới xuất hiện khiến mấy bà thím tò mò hỏi: “Cô là ai?”

Nghe vậy Thẩm Triều Triều dừng bước, cô khẩn trương quay đầu lại, run giọng nói: “Tôi... tôi là vợ anh ấy...”

“...”

Nói xong không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của mấy bà thím, Thẩm Triều Triều vội vàng đuổi theo Cố Kỳ Việt.

Cố Kỳ Việt gõ cửa phòng Lý Thúy Hồng, không lâu sau cửa mở ra, một người phụ nữ diện mạo bình thường nhưng có nét quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành bước ra.

Nhìn thấy Cố Kỳ Việt cao lớn, ánh mắt cô ta sáng lên, ném cho anh một cái nháy mắt: “Cậu trai nào đẹp trai thế này, có muốn đi với chị không...”

Bị trêu chọc, Cố Kỳ Việt vẫn bình thản, mặt lộ vẻ mất kiên nhẫn liếc xéo Lý Thúy Hồng, đi thẳng vào vấn đề: “Tôi và Vương Kiến Thiết có thù oán, chị có nắm thóp gì của hắn ta không? Bất kỳ yêu cầu gì tôi đều đồng ý, chỉ cần có thể khiến hắn ta gặp xui xẻo.”

Nghe đến ba chữ Vương Kiến Thiết, nụ cười trên môi Lý Thúy Hồng càng thêm rạng rỡ.

Cô ta cũng không phủ nhận mà ra vẻ khó xử suy nghĩ một lát rồi nói: “Yêu cầu gì cũng được sao? Vậy cậu...”

Lý Thúy Hồng kéo dài giọng, ánh mắt đầy ẩn ý.

Lý Thúy Hồng còn chưa nói hết câu thì Thẩm Triều Triều đã tìm đến.

Cố Kỳ Việt sa sầm mặt, ánh mắt như muốn nổi bão khiến Thẩm Triều Triều lo lắng, không biết đã xảy ra chuyện gì. Vừa rồi vẫn còn tốt mà.

Nhận thấy ánh mắt của cô, Cố Kỳ Việt quay sang thấy vẻ mặt bất an của cô, anh thu lại tính tình, cố nén cảm giác ghê tởm khi bị người phụ nữ này nhìn chằm chằm, lắc đầu với cô ra hiệu không sao.

Sau đó anh nhìn về phía Lý Thúy Hồng, giọng nói đầy uy *****: “Tốt nhất chị nên suy nghĩ cho kỹ, đừng để gà bay trứng vỡ, chẳng được gì.”

Nếu là trước kia, Cố Kỳ Việt sẽ không phí lời với loại phụ nữ như cô ta mà để đám đàn em xử lý.

Chỉ là tình hình hiện tại không cho phép anh lãng phí thời gian, chắc chắn phải có kết quả.

Trong lúc nói chuyện, Cố Kỳ Việt nhận ra ánh mắt Lý Thúy Hồng nhìn Thẩm Triều Triều với vẻ thích thú khiến anh nhíu mày, bước sang chắn trước mặt cô. Ánh mắt sắc bén nhìn Lý Thúy Hồng.

Lý Thúy Hồng không hề sợ hãi mà cười lớn rồi nói: “Hóa ra đã có vợ rồi à, vậy thì thôi, đã không có được người, vậy thì lấy tiền cũng được.”

Không phải cô ta cao thượng gì, không cướp chồng người khác mà là người đàn ông trước mặt không dễ chọc. Tuy nhìn ngon mắt thật đấy nhưng cũng chỉ dám nhìn thôi.

Nếu thật sự muốn xuống tay với anh, chưa nói đến chuyện có thành công hay không mà còn bị ghi hận, vậy thì mất nhiều hơn được... Lý Thúy Hồng quyết định từ bỏ, không đánh trận không nắm chắc.

DTV

Lý Thúy Hồng lăn lộn trong giới này đã lâu, gặp qua đủ loại đàn ông, tình yêu nam nữ gì đó đều không thiết thực bằng tiền... Có điều người đàn ông cao lớn như vậy, vợ anh ta chịu nổi sao? Đêm hôm không phải đè sập giường sao?

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… “Đi đi đi, con gái nhà dì bà mặt to cổ bự, mắt thì bé tí như hạt vừng, còn muốn giới thiệu cho người ta nữa. Cậu trai đừng nghe bà ấy nói bậy, tôi có đối tượng xem mắt tốt hơn nhiều.”Chủ đề dần dần chuyển sang giới thiệu đối tượng xem mắt.Sắc mặt Cố Kỳ Việt tối sầm, không muốn lãng phí thời gian, hỏi: “Cho hỏi Lý Thúy Hồng ở đâu?”Ba chữ Lý Thúy Hồng vừa thốt ra, cả sân im bặt.Vừa rồi còn tranh nhau giới thiệu con gái, giờ nhìn Cố Kỳ Việt với ánh mắt khinh bỉ, giống như đang nói: “Chàng trai tốt thế này, sao lại dây dưa với loại phụ nữ đó, đúng là vô phương cứu chữa.”Nhưng cuối cùng vẫn có người chỉ đường cho anh.Thẩm Triều Triều vẫn luôn đi phía sau, lúc này mới xuất hiện khiến mấy bà thím tò mò hỏi: “Cô là ai?”Nghe vậy Thẩm Triều Triều dừng bước, cô khẩn trương quay đầu lại, run giọng nói: “Tôi... tôi là vợ anh ấy...”“...”Nói xong không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của mấy bà thím, Thẩm Triều Triều vội vàng đuổi theo Cố Kỳ Việt.Cố Kỳ Việt gõ cửa phòng Lý Thúy Hồng, không lâu sau cửa mở ra, một người phụ nữ diện mạo bình thường nhưng có nét quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành bước ra.Nhìn thấy Cố Kỳ Việt cao lớn, ánh mắt cô ta sáng lên, ném cho anh một cái nháy mắt: “Cậu trai nào đẹp trai thế này, có muốn đi với chị không...”Bị trêu chọc, Cố Kỳ Việt vẫn bình thản, mặt lộ vẻ mất kiên nhẫn liếc xéo Lý Thúy Hồng, đi thẳng vào vấn đề: “Tôi và Vương Kiến Thiết có thù oán, chị có nắm thóp gì của hắn ta không? Bất kỳ yêu cầu gì tôi đều đồng ý, chỉ cần có thể khiến hắn ta gặp xui xẻo.”Nghe đến ba chữ Vương Kiến Thiết, nụ cười trên môi Lý Thúy Hồng càng thêm rạng rỡ.Cô ta cũng không phủ nhận mà ra vẻ khó xử suy nghĩ một lát rồi nói: “Yêu cầu gì cũng được sao? Vậy cậu...”Lý Thúy Hồng kéo dài giọng, ánh mắt đầy ẩn ý.Lý Thúy Hồng còn chưa nói hết câu thì Thẩm Triều Triều đã tìm đến.Cố Kỳ Việt sa sầm mặt, ánh mắt như muốn nổi bão khiến Thẩm Triều Triều lo lắng, không biết đã xảy ra chuyện gì. Vừa rồi vẫn còn tốt mà.Nhận thấy ánh mắt của cô, Cố Kỳ Việt quay sang thấy vẻ mặt bất an của cô, anh thu lại tính tình, cố nén cảm giác ghê tởm khi bị người phụ nữ này nhìn chằm chằm, lắc đầu với cô ra hiệu không sao.Sau đó anh nhìn về phía Lý Thúy Hồng, giọng nói đầy uy *****: “Tốt nhất chị nên suy nghĩ cho kỹ, đừng để gà bay trứng vỡ, chẳng được gì.”Nếu là trước kia, Cố Kỳ Việt sẽ không phí lời với loại phụ nữ như cô ta mà để đám đàn em xử lý.Chỉ là tình hình hiện tại không cho phép anh lãng phí thời gian, chắc chắn phải có kết quả.Trong lúc nói chuyện, Cố Kỳ Việt nhận ra ánh mắt Lý Thúy Hồng nhìn Thẩm Triều Triều với vẻ thích thú khiến anh nhíu mày, bước sang chắn trước mặt cô. Ánh mắt sắc bén nhìn Lý Thúy Hồng.Lý Thúy Hồng không hề sợ hãi mà cười lớn rồi nói: “Hóa ra đã có vợ rồi à, vậy thì thôi, đã không có được người, vậy thì lấy tiền cũng được.”Không phải cô ta cao thượng gì, không cướp chồng người khác mà là người đàn ông trước mặt không dễ chọc. Tuy nhìn ngon mắt thật đấy nhưng cũng chỉ dám nhìn thôi.Nếu thật sự muốn xuống tay với anh, chưa nói đến chuyện có thành công hay không mà còn bị ghi hận, vậy thì mất nhiều hơn được... Lý Thúy Hồng quyết định từ bỏ, không đánh trận không nắm chắc.DTVLý Thúy Hồng lăn lộn trong giới này đã lâu, gặp qua đủ loại đàn ông, tình yêu nam nữ gì đó đều không thiết thực bằng tiền... Có điều người đàn ông cao lớn như vậy, vợ anh ta chịu nổi sao? Đêm hôm không phải đè sập giường sao?

Chương 131: Chương 131