Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 145: Chương 145

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Bây giờ sổ sách vừa mới được gửi đến tay thị trưởng Lý Nam, liệu Vương Kiến Thiết có phát hiện ra sớm và ảnh hưởng đến quá trình điều tra hay không?Nghĩ đến những điều này, trái tim Thẩm Triều Triều đập thình thịch liên hồi khiến cô khô cả cổ họng.“Đứng ngây ra đó làm gì?”Đang lúc Thẩm Triều Triều che n.g.ự.c muốn bình tĩnh lại, giọng nói của Cố Kỳ Việt vang lên từ phía sau.Cô giống như vừa tìm được chỗ dựa, vội vàng quay đầu lại, run rẩy giơ tay chỉ về phía cửa sân. Đôi mắt hạnh mang theo vẻ kích động rõ ràng: “Vương Kiến Thiết đến rồi!”Cố Kỳ Việt vốn đang trốn khỏi những lời trêu chọc của các bà cụ để ra ngoài hít thở không khí, nghe thấy vậy, sắc mặt anh lập tức thay đổi, nhíu mày, giống như Thẩm Triều Triều, anh biết lần này Vương Kiến Thiết đến đây không phải chuyện tốt.Là Lý Thúy Hồng mật báo? Hay là Đặng Diễm phát hiện sổ sách bị mất?“Cố Kỳ Việt!” Trong lúc Cố Kỳ Việt đang suy đoán, Thẩm Triều Triều xoay người chạy đến bên cạnh anh, hơi sợ hãi đưa tay nắm lấy cánh tay anh, lo lắng hỏi: “Nếu như hắn ta phát hiện sổ sách bị mất thì có thể trốn thoát tội không?”Không phải Thẩm Triều Triều đang làm quá mọi chuyện mà là trong ký ức về cuộc sống ác mộng ở tương lai, việc thị trưởng Lý Nam đột nhiên bị kết tội đã đủ kỳ lạ rồi.Vậy mà Vương Kiến Thiết vẫn có thể bình an vô sự sống sót, ngay cả Chu Lam giúp cô đòi lại công đạo cũng chỉ có thể bắt được những kẻ xấu trong công xã, không thể nào chạm đến những người có chức vị cao hơn.Tại sao kẻ xấu lại có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?!Nghĩ đến những điều này, Thẩm Triều Triều tức giận đến mức toàn thân run rẩy, đôi mắt ngấn lệ, đầy vẻ uất ức.“Sẽ không đâu.”Cố Kỳ Việt nhận ra Thẩm Triều Triều đang kích động, anh không quan tâm đến cánh tay bị nắm chặt, kiên định trả lời, xua tan sự bất an trong lòng Thẩm Triều Triều.Có lẽ là do khoảng thời gian ở chung với Cố Kỳ Việt, cô biết Cố Kỳ Việt chưa bao giờ nói dối. Vì vậy anh nói sẽ không thì sẽ không, lần này chắc chắn sẽ bắt được Vương Kiến Thiết!Lúc hai người đang nói chuyện, Vương Kiến Thiết đứng ở bên ngoài sắc mặt khó coi, nhíu mày lo lắng, thấy trong sân không có động tĩnh gì, gã tiếp tục giơ tay gõ cửa: “Có ai ở nhà không, tôi có việc gấp!”Vốn dĩ khoảng thời gian này trôi qua yên bình khiến Vương Kiến Thiết thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy bản thân đã quá cẩn thận rồi.Con gái của Thẩm Hà kia đâu phải người bình thường, cho dù có xinh đẹp thì cũng có tật xấu, cho dù có tin đồn nhà họ Cố hài lòng với cô ta như thế nào, ai biết được là thật hay giả, gã không cần phải như chim sợ cành cong.Nhà họ Cố sẽ không vì Thẩm Triều Triều mà đối phó với gã. Ngay cả người đàn ông mà Thẩm Triều Triều gả cho, vừa kết hôn đã rời khỏi nhà, rõ ràng là bất mãn với Thẩm Triều Triều!Vừa nghĩ đến những bức thư đã bị mình thiêu hủy, Vương Kiến Thiết đau lòng không thôi, những thứ đó đều là do gã cố ý thu thập, bên trong đều là thư do những người phụ nữ từng bị gã chơi đùa viết, là minh chứng cho sự quyến rũ của gã, hoặc là những lời lẽ e ấp, hoặc là những lời lẽ táo bạo, mỗi lần mở ra đều khiến tâm trạng gã vui vẻ.Có điều đúng lúc Vương Kiến Thiết bắt đầu hối hận, Đặng Diễm đột nhiên tìm đến cửa, gã vội vàng nhìn xung quanh, xác định không có ai nhìn thấy mới cho Đặng Diễm vào nhà.DTVĐể duy trì hình tượng tốt đẹp bên ngoài, Vương Kiến Thiết rất cẩn thận trong việc qua lại với phụ nữ.

Bây giờ sổ sách vừa mới được gửi đến tay thị trưởng Lý Nam, liệu Vương Kiến Thiết có phát hiện ra sớm và ảnh hưởng đến quá trình điều tra hay không?

Nghĩ đến những điều này, trái tim Thẩm Triều Triều đập thình thịch liên hồi khiến cô khô cả cổ họng.

“Đứng ngây ra đó làm gì?”

Đang lúc Thẩm Triều Triều che n.g.ự.c muốn bình tĩnh lại, giọng nói của Cố Kỳ Việt vang lên từ phía sau.

Cô giống như vừa tìm được chỗ dựa, vội vàng quay đầu lại, run rẩy giơ tay chỉ về phía cửa sân. Đôi mắt hạnh mang theo vẻ kích động rõ ràng: “Vương Kiến Thiết đến rồi!”

Cố Kỳ Việt vốn đang trốn khỏi những lời trêu chọc của các bà cụ để ra ngoài hít thở không khí, nghe thấy vậy, sắc mặt anh lập tức thay đổi, nhíu mày, giống như Thẩm Triều Triều, anh biết lần này Vương Kiến Thiết đến đây không phải chuyện tốt.

Là Lý Thúy Hồng mật báo? Hay là Đặng Diễm phát hiện sổ sách bị mất?

“Cố Kỳ Việt!” Trong lúc Cố Kỳ Việt đang suy đoán, Thẩm Triều Triều xoay người chạy đến bên cạnh anh, hơi sợ hãi đưa tay nắm lấy cánh tay anh, lo lắng hỏi: “Nếu như hắn ta phát hiện sổ sách bị mất thì có thể trốn thoát tội không?”

Không phải Thẩm Triều Triều đang làm quá mọi chuyện mà là trong ký ức về cuộc sống ác mộng ở tương lai, việc thị trưởng Lý Nam đột nhiên bị kết tội đã đủ kỳ lạ rồi.

Vậy mà Vương Kiến Thiết vẫn có thể bình an vô sự sống sót, ngay cả Chu Lam giúp cô đòi lại công đạo cũng chỉ có thể bắt được những kẻ xấu trong công xã, không thể nào chạm đến những người có chức vị cao hơn.

Tại sao kẻ xấu lại có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?!

Nghĩ đến những điều này, Thẩm Triều Triều tức giận đến mức toàn thân run rẩy, đôi mắt ngấn lệ, đầy vẻ uất ức.

“Sẽ không đâu.”

Cố Kỳ Việt nhận ra Thẩm Triều Triều đang kích động, anh không quan tâm đến cánh tay bị nắm chặt, kiên định trả lời, xua tan sự bất an trong lòng Thẩm Triều Triều.

Có lẽ là do khoảng thời gian ở chung với Cố Kỳ Việt, cô biết Cố Kỳ Việt chưa bao giờ nói dối. Vì vậy anh nói sẽ không thì sẽ không, lần này chắc chắn sẽ bắt được Vương Kiến Thiết!

Lúc hai người đang nói chuyện, Vương Kiến Thiết đứng ở bên ngoài sắc mặt khó coi, nhíu mày lo lắng, thấy trong sân không có động tĩnh gì, gã tiếp tục giơ tay gõ cửa: “Có ai ở nhà không, tôi có việc gấp!”

Vốn dĩ khoảng thời gian này trôi qua yên bình khiến Vương Kiến Thiết thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy bản thân đã quá cẩn thận rồi.

Con gái của Thẩm Hà kia đâu phải người bình thường, cho dù có xinh đẹp thì cũng có tật xấu, cho dù có tin đồn nhà họ Cố hài lòng với cô ta như thế nào, ai biết được là thật hay giả, gã không cần phải như chim sợ cành cong.

Nhà họ Cố sẽ không vì Thẩm Triều Triều mà đối phó với gã. Ngay cả người đàn ông mà Thẩm Triều Triều gả cho, vừa kết hôn đã rời khỏi nhà, rõ ràng là bất mãn với Thẩm Triều Triều!

Vừa nghĩ đến những bức thư đã bị mình thiêu hủy, Vương Kiến Thiết đau lòng không thôi, những thứ đó đều là do gã cố ý thu thập, bên trong đều là thư do những người phụ nữ từng bị gã chơi đùa viết, là minh chứng cho sự quyến rũ của gã, hoặc là những lời lẽ e ấp, hoặc là những lời lẽ táo bạo, mỗi lần mở ra đều khiến tâm trạng gã vui vẻ.

Có điều đúng lúc Vương Kiến Thiết bắt đầu hối hận, Đặng Diễm đột nhiên tìm đến cửa, gã vội vàng nhìn xung quanh, xác định không có ai nhìn thấy mới cho Đặng Diễm vào nhà.

DTV

Để duy trì hình tượng tốt đẹp bên ngoài, Vương Kiến Thiết rất cẩn thận trong việc qua lại với phụ nữ.

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Bây giờ sổ sách vừa mới được gửi đến tay thị trưởng Lý Nam, liệu Vương Kiến Thiết có phát hiện ra sớm và ảnh hưởng đến quá trình điều tra hay không?Nghĩ đến những điều này, trái tim Thẩm Triều Triều đập thình thịch liên hồi khiến cô khô cả cổ họng.“Đứng ngây ra đó làm gì?”Đang lúc Thẩm Triều Triều che n.g.ự.c muốn bình tĩnh lại, giọng nói của Cố Kỳ Việt vang lên từ phía sau.Cô giống như vừa tìm được chỗ dựa, vội vàng quay đầu lại, run rẩy giơ tay chỉ về phía cửa sân. Đôi mắt hạnh mang theo vẻ kích động rõ ràng: “Vương Kiến Thiết đến rồi!”Cố Kỳ Việt vốn đang trốn khỏi những lời trêu chọc của các bà cụ để ra ngoài hít thở không khí, nghe thấy vậy, sắc mặt anh lập tức thay đổi, nhíu mày, giống như Thẩm Triều Triều, anh biết lần này Vương Kiến Thiết đến đây không phải chuyện tốt.Là Lý Thúy Hồng mật báo? Hay là Đặng Diễm phát hiện sổ sách bị mất?“Cố Kỳ Việt!” Trong lúc Cố Kỳ Việt đang suy đoán, Thẩm Triều Triều xoay người chạy đến bên cạnh anh, hơi sợ hãi đưa tay nắm lấy cánh tay anh, lo lắng hỏi: “Nếu như hắn ta phát hiện sổ sách bị mất thì có thể trốn thoát tội không?”Không phải Thẩm Triều Triều đang làm quá mọi chuyện mà là trong ký ức về cuộc sống ác mộng ở tương lai, việc thị trưởng Lý Nam đột nhiên bị kết tội đã đủ kỳ lạ rồi.Vậy mà Vương Kiến Thiết vẫn có thể bình an vô sự sống sót, ngay cả Chu Lam giúp cô đòi lại công đạo cũng chỉ có thể bắt được những kẻ xấu trong công xã, không thể nào chạm đến những người có chức vị cao hơn.Tại sao kẻ xấu lại có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?!Nghĩ đến những điều này, Thẩm Triều Triều tức giận đến mức toàn thân run rẩy, đôi mắt ngấn lệ, đầy vẻ uất ức.“Sẽ không đâu.”Cố Kỳ Việt nhận ra Thẩm Triều Triều đang kích động, anh không quan tâm đến cánh tay bị nắm chặt, kiên định trả lời, xua tan sự bất an trong lòng Thẩm Triều Triều.Có lẽ là do khoảng thời gian ở chung với Cố Kỳ Việt, cô biết Cố Kỳ Việt chưa bao giờ nói dối. Vì vậy anh nói sẽ không thì sẽ không, lần này chắc chắn sẽ bắt được Vương Kiến Thiết!Lúc hai người đang nói chuyện, Vương Kiến Thiết đứng ở bên ngoài sắc mặt khó coi, nhíu mày lo lắng, thấy trong sân không có động tĩnh gì, gã tiếp tục giơ tay gõ cửa: “Có ai ở nhà không, tôi có việc gấp!”Vốn dĩ khoảng thời gian này trôi qua yên bình khiến Vương Kiến Thiết thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy bản thân đã quá cẩn thận rồi.Con gái của Thẩm Hà kia đâu phải người bình thường, cho dù có xinh đẹp thì cũng có tật xấu, cho dù có tin đồn nhà họ Cố hài lòng với cô ta như thế nào, ai biết được là thật hay giả, gã không cần phải như chim sợ cành cong.Nhà họ Cố sẽ không vì Thẩm Triều Triều mà đối phó với gã. Ngay cả người đàn ông mà Thẩm Triều Triều gả cho, vừa kết hôn đã rời khỏi nhà, rõ ràng là bất mãn với Thẩm Triều Triều!Vừa nghĩ đến những bức thư đã bị mình thiêu hủy, Vương Kiến Thiết đau lòng không thôi, những thứ đó đều là do gã cố ý thu thập, bên trong đều là thư do những người phụ nữ từng bị gã chơi đùa viết, là minh chứng cho sự quyến rũ của gã, hoặc là những lời lẽ e ấp, hoặc là những lời lẽ táo bạo, mỗi lần mở ra đều khiến tâm trạng gã vui vẻ.Có điều đúng lúc Vương Kiến Thiết bắt đầu hối hận, Đặng Diễm đột nhiên tìm đến cửa, gã vội vàng nhìn xung quanh, xác định không có ai nhìn thấy mới cho Đặng Diễm vào nhà.DTVĐể duy trì hình tượng tốt đẹp bên ngoài, Vương Kiến Thiết rất cẩn thận trong việc qua lại với phụ nữ.

Chương 145: Chương 145