Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 160: Chương 160

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Nghe thấy ba hỏi, Cố Kỳ Việt ngước mắt nhìn ông, vẻ mặt không chút thay đổi, nhanh chóng nói: “Con và Thẩm Triều Triều không có tình cảm, ép buộc ở bên nhau chỉ càng thêm oán hận đối phương, ly hôn là tốt nhất, đỡ lỡ dở cho cả hai.”Nghe thấy lý do “không có tình cảm”, ngay cả Cố Hằng cũng không biết nói gì. Từ xưa đến nay, những cặp vợ chồng cưới hỏi do mai mối mà không có tình cảm rất nhiều, chẳng lẽ Cố Kỳ Việt lại muốn theo đuổi tư tưởng mới, muốn được tự do yêu đương?Nếu thật sự là như vậy thì cũng tốt, đằng này Cố Kỳ Việt lại không có tình cảm với ai.Thật khiến người ta đau đầu.“Không cần nói nữa, bà không đồng ý, cho dù có nói gì đi nữa bà cũng không đồng ý, sự thật Thẩm Triều Triều đã gả vào nhà họ Cố là không thể thay đổi. Cố Kỳ Việt, con đừng có mơ tưởng hão huyền nữa. Nếu hai đứa ly hôn, ngày mai bà sẽ đi tìm cái cây nào đó mà treo cổ tự tử.”Nghe những lời nói giận dữ của Vương Thải Hà, có thể thấy bà ấy tức giận đến mức nào.Chuyện này khiến cho Cố Kỳ Việt dù có muốn nói gì cũng chỉ có thể im lặng, bây giờ có muốn dừng lại cũng không thể trở về như lúc ban đầu, giống như một tấm gương vỡ thì không thể nào lành được nữa.Cũng đúng lúc này, Diệp Phương đưa tay vỗ nhẹ vào lưng Vương Thải Hà để bà ấy nguôi giận, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng nói: “Bây giờ không phải là vấn đề Tiểu Việt có muốn hay không mà là Triều Triều đã nghe thấy những lời nó nói muốn ly hôn rồi.”“Cái gì!”Vương Thải Hà không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy, bà ấy kinh ngạc trợn mắt, sau đó càng thêm tức giận, lập tức bước đến bên cạnh Cố Kỳ Việt, giận sắt không rèn thành thép nên chỉ có thể đưa tay đánh mạnh vào cánh tay anh: “Nhìn xem con đã làm chuyện tốt gì này, vốn dĩ con bé Triều Triều vừa mới tốt lên một chút, bây giờ lại trở về như cũ rồi.”“...”Cố Kỳ Việt im lặng không phản bác, thật ra anh vốn định từ từ sẽ nói cho cô biết bằng nhiều cách ám chỉ rõ ràng để Thẩm Triều Triều hiểu rằng cuộc hôn nhân này sẽ không kéo dài, như vậy cô ấy sẽ có một khoảng thời gian thích ứng nhẹ nhàng hơn, dễ dàng chấp nhận hơn...Kết quả kế hoạch không theo kịp biến hóa, vậy mà lại để lộ sớm như vậy.Hơn nữa lại để chính Thẩm Triều Triều nghe thấy.Nghĩ đến dáng vẻ run rẩy sợ hãi của Thẩm Triều Triều, Cố Kỳ Việt nhíu mày, tâm trạng anh rất phức tạp nhưng bây giờ đã không còn kịp nữa rồi.Chi bằng nhân lúc này giải quyết dứt khoát.Ngay lúc mọi người nhà họ Cố đang tụ tập họp bàn, Thẩm Triều Triều xách túi xuống lầu, chiếc váy dài màu xanh lá ban đầu đã được thay bằng bộ quần áo dài, khẩu trang trên mặt vẫn không thay, lúc này che kín mít, chỉ lộ ra đôi mắt hơi đỏ, dường như toát lên vẻ mệt mỏi từ tận đáy lòng.Mọi người cùng lúc gặp nhau, không còn vẻ thoải mái như mọi khi, bầu không khí nhất thời trở nên nghiêm trọng.Cuối cùng vẫn là Vương Thải Hà không nhịn được lên tiếng trước, bà ấy bày tỏ thái độ: “Triều Triều, đừng nghe thằng nhóc thối đó nói lung tung, bà không đồng ý ly hôn, bà không nỡ xa con.”Diệp Phương ở bên cạnh cũng phụ họa: “Đúng vậy, mẹ cũng không đồng ý, muốn đi cũng là Cố Kỳ Việt đi.”So với Thẩm Triều Triều ngoan ngoãn, hiểu chuyện, Cố Kỳ Việt bị dìm không thương tiếc.DTVTừ lâu Diệp Phương đã muốn có một cô con gái vừa ngoan ngoãn vừa xinh đẹp, đáng tiếc là khi sinh Cố Kỳ Việt, bà đã bị ảnh hưởng sức khỏe nên rất khó mang thai lần nữa.

Nghe thấy ba hỏi, Cố Kỳ Việt ngước mắt nhìn ông, vẻ mặt không chút thay đổi, nhanh chóng nói: “Con và Thẩm Triều Triều không có tình cảm, ép buộc ở bên nhau chỉ càng thêm oán hận đối phương, ly hôn là tốt nhất, đỡ lỡ dở cho cả hai.”

Nghe thấy lý do “không có tình cảm”, ngay cả Cố Hằng cũng không biết nói gì. Từ xưa đến nay, những cặp vợ chồng cưới hỏi do mai mối mà không có tình cảm rất nhiều, chẳng lẽ Cố Kỳ Việt lại muốn theo đuổi tư tưởng mới, muốn được tự do yêu đương?

Nếu thật sự là như vậy thì cũng tốt, đằng này Cố Kỳ Việt lại không có tình cảm với ai.

Thật khiến người ta đau đầu.

“Không cần nói nữa, bà không đồng ý, cho dù có nói gì đi nữa bà cũng không đồng ý, sự thật Thẩm Triều Triều đã gả vào nhà họ Cố là không thể thay đổi. Cố Kỳ Việt, con đừng có mơ tưởng hão huyền nữa. Nếu hai đứa ly hôn, ngày mai bà sẽ đi tìm cái cây nào đó mà treo cổ tự tử.”

Nghe những lời nói giận dữ của Vương Thải Hà, có thể thấy bà ấy tức giận đến mức nào.

Chuyện này khiến cho Cố Kỳ Việt dù có muốn nói gì cũng chỉ có thể im lặng, bây giờ có muốn dừng lại cũng không thể trở về như lúc ban đầu, giống như một tấm gương vỡ thì không thể nào lành được nữa.

Cũng đúng lúc này, Diệp Phương đưa tay vỗ nhẹ vào lưng Vương Thải Hà để bà ấy nguôi giận, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng nói: “Bây giờ không phải là vấn đề Tiểu Việt có muốn hay không mà là Triều Triều đã nghe thấy những lời nó nói muốn ly hôn rồi.”

“Cái gì!”

Vương Thải Hà không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy, bà ấy kinh ngạc trợn mắt, sau đó càng thêm tức giận, lập tức bước đến bên cạnh Cố Kỳ Việt, giận sắt không rèn thành thép nên chỉ có thể đưa tay đánh mạnh vào cánh tay anh: “Nhìn xem con đã làm chuyện tốt gì này, vốn dĩ con bé Triều Triều vừa mới tốt lên một chút, bây giờ lại trở về như cũ rồi.”

“...”

Cố Kỳ Việt im lặng không phản bác, thật ra anh vốn định từ từ sẽ nói cho cô biết bằng nhiều cách ám chỉ rõ ràng để Thẩm Triều Triều hiểu rằng cuộc hôn nhân này sẽ không kéo dài, như vậy cô ấy sẽ có một khoảng thời gian thích ứng nhẹ nhàng hơn, dễ dàng chấp nhận hơn...

Kết quả kế hoạch không theo kịp biến hóa, vậy mà lại để lộ sớm như vậy.

Hơn nữa lại để chính Thẩm Triều Triều nghe thấy.

Nghĩ đến dáng vẻ run rẩy sợ hãi của Thẩm Triều Triều, Cố Kỳ Việt nhíu mày, tâm trạng anh rất phức tạp nhưng bây giờ đã không còn kịp nữa rồi.

Chi bằng nhân lúc này giải quyết dứt khoát.

Ngay lúc mọi người nhà họ Cố đang tụ tập họp bàn, Thẩm Triều Triều xách túi xuống lầu, chiếc váy dài màu xanh lá ban đầu đã được thay bằng bộ quần áo dài, khẩu trang trên mặt vẫn không thay, lúc này che kín mít, chỉ lộ ra đôi mắt hơi đỏ, dường như toát lên vẻ mệt mỏi từ tận đáy lòng.

Mọi người cùng lúc gặp nhau, không còn vẻ thoải mái như mọi khi, bầu không khí nhất thời trở nên nghiêm trọng.

Cuối cùng vẫn là Vương Thải Hà không nhịn được lên tiếng trước, bà ấy bày tỏ thái độ: “Triều Triều, đừng nghe thằng nhóc thối đó nói lung tung, bà không đồng ý ly hôn, bà không nỡ xa con.”

Diệp Phương ở bên cạnh cũng phụ họa: “Đúng vậy, mẹ cũng không đồng ý, muốn đi cũng là Cố Kỳ Việt đi.”

So với Thẩm Triều Triều ngoan ngoãn, hiểu chuyện, Cố Kỳ Việt bị dìm không thương tiếc.

DTV

Từ lâu Diệp Phương đã muốn có một cô con gái vừa ngoan ngoãn vừa xinh đẹp, đáng tiếc là khi sinh Cố Kỳ Việt, bà đã bị ảnh hưởng sức khỏe nên rất khó mang thai lần nữa.

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Nghe thấy ba hỏi, Cố Kỳ Việt ngước mắt nhìn ông, vẻ mặt không chút thay đổi, nhanh chóng nói: “Con và Thẩm Triều Triều không có tình cảm, ép buộc ở bên nhau chỉ càng thêm oán hận đối phương, ly hôn là tốt nhất, đỡ lỡ dở cho cả hai.”Nghe thấy lý do “không có tình cảm”, ngay cả Cố Hằng cũng không biết nói gì. Từ xưa đến nay, những cặp vợ chồng cưới hỏi do mai mối mà không có tình cảm rất nhiều, chẳng lẽ Cố Kỳ Việt lại muốn theo đuổi tư tưởng mới, muốn được tự do yêu đương?Nếu thật sự là như vậy thì cũng tốt, đằng này Cố Kỳ Việt lại không có tình cảm với ai.Thật khiến người ta đau đầu.“Không cần nói nữa, bà không đồng ý, cho dù có nói gì đi nữa bà cũng không đồng ý, sự thật Thẩm Triều Triều đã gả vào nhà họ Cố là không thể thay đổi. Cố Kỳ Việt, con đừng có mơ tưởng hão huyền nữa. Nếu hai đứa ly hôn, ngày mai bà sẽ đi tìm cái cây nào đó mà treo cổ tự tử.”Nghe những lời nói giận dữ của Vương Thải Hà, có thể thấy bà ấy tức giận đến mức nào.Chuyện này khiến cho Cố Kỳ Việt dù có muốn nói gì cũng chỉ có thể im lặng, bây giờ có muốn dừng lại cũng không thể trở về như lúc ban đầu, giống như một tấm gương vỡ thì không thể nào lành được nữa.Cũng đúng lúc này, Diệp Phương đưa tay vỗ nhẹ vào lưng Vương Thải Hà để bà ấy nguôi giận, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng nói: “Bây giờ không phải là vấn đề Tiểu Việt có muốn hay không mà là Triều Triều đã nghe thấy những lời nó nói muốn ly hôn rồi.”“Cái gì!”Vương Thải Hà không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy, bà ấy kinh ngạc trợn mắt, sau đó càng thêm tức giận, lập tức bước đến bên cạnh Cố Kỳ Việt, giận sắt không rèn thành thép nên chỉ có thể đưa tay đánh mạnh vào cánh tay anh: “Nhìn xem con đã làm chuyện tốt gì này, vốn dĩ con bé Triều Triều vừa mới tốt lên một chút, bây giờ lại trở về như cũ rồi.”“...”Cố Kỳ Việt im lặng không phản bác, thật ra anh vốn định từ từ sẽ nói cho cô biết bằng nhiều cách ám chỉ rõ ràng để Thẩm Triều Triều hiểu rằng cuộc hôn nhân này sẽ không kéo dài, như vậy cô ấy sẽ có một khoảng thời gian thích ứng nhẹ nhàng hơn, dễ dàng chấp nhận hơn...Kết quả kế hoạch không theo kịp biến hóa, vậy mà lại để lộ sớm như vậy.Hơn nữa lại để chính Thẩm Triều Triều nghe thấy.Nghĩ đến dáng vẻ run rẩy sợ hãi của Thẩm Triều Triều, Cố Kỳ Việt nhíu mày, tâm trạng anh rất phức tạp nhưng bây giờ đã không còn kịp nữa rồi.Chi bằng nhân lúc này giải quyết dứt khoát.Ngay lúc mọi người nhà họ Cố đang tụ tập họp bàn, Thẩm Triều Triều xách túi xuống lầu, chiếc váy dài màu xanh lá ban đầu đã được thay bằng bộ quần áo dài, khẩu trang trên mặt vẫn không thay, lúc này che kín mít, chỉ lộ ra đôi mắt hơi đỏ, dường như toát lên vẻ mệt mỏi từ tận đáy lòng.Mọi người cùng lúc gặp nhau, không còn vẻ thoải mái như mọi khi, bầu không khí nhất thời trở nên nghiêm trọng.Cuối cùng vẫn là Vương Thải Hà không nhịn được lên tiếng trước, bà ấy bày tỏ thái độ: “Triều Triều, đừng nghe thằng nhóc thối đó nói lung tung, bà không đồng ý ly hôn, bà không nỡ xa con.”Diệp Phương ở bên cạnh cũng phụ họa: “Đúng vậy, mẹ cũng không đồng ý, muốn đi cũng là Cố Kỳ Việt đi.”So với Thẩm Triều Triều ngoan ngoãn, hiểu chuyện, Cố Kỳ Việt bị dìm không thương tiếc.DTVTừ lâu Diệp Phương đã muốn có một cô con gái vừa ngoan ngoãn vừa xinh đẹp, đáng tiếc là khi sinh Cố Kỳ Việt, bà đã bị ảnh hưởng sức khỏe nên rất khó mang thai lần nữa.

Chương 160: Chương 160