Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…
Chương 180: Chương 180
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Trong quá trình đó, mỗi khi tìm thấy linh kiện bị hỏng, Cố Kỳ Việt đều lập tức lấy giấy bút ra ghi chép lại một cách chi tiết, kèm theo cả hình vẽ minh họa, những linh kiện này không thể tiếp tục sử dụng, cần phải chế tạo lại.Hôm nay xem ra có việc để làm rồi.Hơn nữa sau đó còn phải đến đây một chuyến nữa mới có thể giải quyết triệt để vấn đề...Cho đến khi linh kiện tháo rời chất đống xung quanh, bên ngoài mơ hồ vang lên tiếng gà gáy, Cố Kỳ Việt mới buông dụng cụ trong tay xuống, môi bất giác nhếch lên một nụ cười rạng rỡ.Đã tìm ra vấn đề quan trọng rồi!Không còn tâm trí để ý đến dầu máy dính đầy tay, Cố Kỳ Việt vội vàng ghi chú thêm vài dòng, sau đó anh không hề lười biếng, nhanh chóng lắp ráp lại các linh kiện về vị trí cũ.Tốc độ lắp ráp nhanh gấp ba lần tốc độ tháo dỡ.Sau khi đã lắp ráp xong xuôi, Cố Kỳ Việt dọn dẹp sạch sẽ dấu vết mình để lại, xác nhận không bỏ sót gì lúc này mới bỏ đồ vật che chắn cửa sổ xuống, rồi cẩn thận rời khỏi căn phòng.Khóa ổ khóa cẩn thận xong, anh trèo tường rời đi.Quần áo trên người dính đầy vết bẩn, may mà Cố Kỳ Việt đã chuẩn bị từ trước, lấy chiếc áo phông ngắn tay nhét trong túi quần ra, sau đó cởi bỏ chiếc áo sơ mi dính đầy dầu mỡ, để lộ ra những khối cơ bắp rắn chắc.Mặt trời vừa ló dạng, bầu trời vẫn còn âm u, dù là mùa hè nhưng vẫn mang theo chút hơi lạnh.Nhưng Cố Kỳ Việt trẻ tuổi khỏe mạnh, không hề bị ảnh hưởng... Chỉ là công việc sửa chữa kéo dài khiến cơ thể anh hơi khó chịu, sau khi thay chiếc áo phông nhăn nhúm, anh tùy ý vận động cơ thể vài cái, rồi đi tìm anh Cường ở chợ đen.“Cậu muốn những linh kiện này để làm gì?”Sáng sớm bị người ta đánh thức từ trong giấc ngủ ngon, anh Cường ngái ngủ mở cửa, nếu như không phải đánh không lại Cố Kỳ Việt thì anh ta đã sớm nổi giận rồi!Trên đời này còn chuyện gì sung sướng hơn ngủ nữa chứ?DTVHơn nữa những linh kiện máy móc kỳ quái này, anh ta phải đào đâu ra, thằng nhóc Cố Kỳ Việt này đúng là biết cách làm khó người khác.Sau khi đã tỉnh ngủ hoàn toàn, anh Cường cũng không còn buồn ngủ nữa, anh ta cẩn thận xem xét những linh kiện được vẽ trong cuốn sổ, phải nói là vẽ đẹp đấy chứ! Giống như in ra vậy.Hơn nữa một số chi tiết được mô tả rất rõ ràng, thậm chí bên cạnh còn có ghi chú. Ngay cả chất liệu chế tạo cũng được ghi chú cẩn thận.Chỉ là Cố Kỳ Việt muốn những linh kiện này để làm gì? Trông cũng không giống như linh kiện của xe cộ cần sửa chữa...Nhìn cuốn sổ trong tay, anh Cường chợt nghĩ đến một khả năng, anh ta ngập ngừng hỏi: “Kỳ Việt à, nói thật với tôi, có phải cậu đang theo đuổi con đường nghiên cứu khoa học không đấy?”Quen biết Cố Kỳ Việt nhiều năm như vậy, anh Cường anh sớm biết thằng nhóc này không phải người thường, ai đời đi sửa xe, chỉ cần nghe tiếng động cơ là có thể phán đoán được xe có bị hỏng hóc gì không, mở nắp capo ra nhìn một cái là biết ngay vấn đề nằm ở đâu. Ngay cả những kỹ thuật viên bậc cao cũng không thể nào này. Nói là thiên tài bẩm sinh cũng không ngoa.Nhưng Cố Kỳ Việt cũng rất kỳ lạ, có tài năng như vậy lại đi làm một tên côn đồ bất hảo... Thậm chí bị người ta đồn thổi là tên ác bá khét tiếng cũng không thèm để ý, anh sống một cách lười nhác, có ngày nào hay ngày đó, đôi khi khiến anh Cường cảm thấy thật cạn lời.Nếu như anh ta mà lợi hại như Cố Kỳ Việt thì đã sớm vểnh đuôi lên trời rồi. Quyến rũ c.h.ế.t lũ con gái nhà người ta.
Trong quá trình đó, mỗi khi tìm thấy linh kiện bị hỏng, Cố Kỳ Việt đều lập tức lấy giấy bút ra ghi chép lại một cách chi tiết, kèm theo cả hình vẽ minh họa, những linh kiện này không thể tiếp tục sử dụng, cần phải chế tạo lại.
Hôm nay xem ra có việc để làm rồi.
Hơn nữa sau đó còn phải đến đây một chuyến nữa mới có thể giải quyết triệt để vấn đề...
Cho đến khi linh kiện tháo rời chất đống xung quanh, bên ngoài mơ hồ vang lên tiếng gà gáy, Cố Kỳ Việt mới buông dụng cụ trong tay xuống, môi bất giác nhếch lên một nụ cười rạng rỡ.
Đã tìm ra vấn đề quan trọng rồi!
Không còn tâm trí để ý đến dầu máy dính đầy tay, Cố Kỳ Việt vội vàng ghi chú thêm vài dòng, sau đó anh không hề lười biếng, nhanh chóng lắp ráp lại các linh kiện về vị trí cũ.
Tốc độ lắp ráp nhanh gấp ba lần tốc độ tháo dỡ.
Sau khi đã lắp ráp xong xuôi, Cố Kỳ Việt dọn dẹp sạch sẽ dấu vết mình để lại, xác nhận không bỏ sót gì lúc này mới bỏ đồ vật che chắn cửa sổ xuống, rồi cẩn thận rời khỏi căn phòng.
Khóa ổ khóa cẩn thận xong, anh trèo tường rời đi.
Quần áo trên người dính đầy vết bẩn, may mà Cố Kỳ Việt đã chuẩn bị từ trước, lấy chiếc áo phông ngắn tay nhét trong túi quần ra, sau đó cởi bỏ chiếc áo sơ mi dính đầy dầu mỡ, để lộ ra những khối cơ bắp rắn chắc.
Mặt trời vừa ló dạng, bầu trời vẫn còn âm u, dù là mùa hè nhưng vẫn mang theo chút hơi lạnh.
Nhưng Cố Kỳ Việt trẻ tuổi khỏe mạnh, không hề bị ảnh hưởng... Chỉ là công việc sửa chữa kéo dài khiến cơ thể anh hơi khó chịu, sau khi thay chiếc áo phông nhăn nhúm, anh tùy ý vận động cơ thể vài cái, rồi đi tìm anh Cường ở chợ đen.
“Cậu muốn những linh kiện này để làm gì?”
Sáng sớm bị người ta đánh thức từ trong giấc ngủ ngon, anh Cường ngái ngủ mở cửa, nếu như không phải đánh không lại Cố Kỳ Việt thì anh ta đã sớm nổi giận rồi!
Trên đời này còn chuyện gì sung sướng hơn ngủ nữa chứ?
DTV
Hơn nữa những linh kiện máy móc kỳ quái này, anh ta phải đào đâu ra, thằng nhóc Cố Kỳ Việt này đúng là biết cách làm khó người khác.
Sau khi đã tỉnh ngủ hoàn toàn, anh Cường cũng không còn buồn ngủ nữa, anh ta cẩn thận xem xét những linh kiện được vẽ trong cuốn sổ, phải nói là vẽ đẹp đấy chứ! Giống như in ra vậy.
Hơn nữa một số chi tiết được mô tả rất rõ ràng, thậm chí bên cạnh còn có ghi chú. Ngay cả chất liệu chế tạo cũng được ghi chú cẩn thận.
Chỉ là Cố Kỳ Việt muốn những linh kiện này để làm gì? Trông cũng không giống như linh kiện của xe cộ cần sửa chữa...
Nhìn cuốn sổ trong tay, anh Cường chợt nghĩ đến một khả năng, anh ta ngập ngừng hỏi: “Kỳ Việt à, nói thật với tôi, có phải cậu đang theo đuổi con đường nghiên cứu khoa học không đấy?”
Quen biết Cố Kỳ Việt nhiều năm như vậy, anh Cường anh sớm biết thằng nhóc này không phải người thường, ai đời đi sửa xe, chỉ cần nghe tiếng động cơ là có thể phán đoán được xe có bị hỏng hóc gì không, mở nắp capo ra nhìn một cái là biết ngay vấn đề nằm ở đâu. Ngay cả những kỹ thuật viên bậc cao cũng không thể nào này. Nói là thiên tài bẩm sinh cũng không ngoa.
Nhưng Cố Kỳ Việt cũng rất kỳ lạ, có tài năng như vậy lại đi làm một tên côn đồ bất hảo... Thậm chí bị người ta đồn thổi là tên ác bá khét tiếng cũng không thèm để ý, anh sống một cách lười nhác, có ngày nào hay ngày đó, đôi khi khiến anh Cường cảm thấy thật cạn lời.
Nếu như anh ta mà lợi hại như Cố Kỳ Việt thì đã sớm vểnh đuôi lên trời rồi. Quyến rũ c.h.ế.t lũ con gái nhà người ta.
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Trong quá trình đó, mỗi khi tìm thấy linh kiện bị hỏng, Cố Kỳ Việt đều lập tức lấy giấy bút ra ghi chép lại một cách chi tiết, kèm theo cả hình vẽ minh họa, những linh kiện này không thể tiếp tục sử dụng, cần phải chế tạo lại.Hôm nay xem ra có việc để làm rồi.Hơn nữa sau đó còn phải đến đây một chuyến nữa mới có thể giải quyết triệt để vấn đề...Cho đến khi linh kiện tháo rời chất đống xung quanh, bên ngoài mơ hồ vang lên tiếng gà gáy, Cố Kỳ Việt mới buông dụng cụ trong tay xuống, môi bất giác nhếch lên một nụ cười rạng rỡ.Đã tìm ra vấn đề quan trọng rồi!Không còn tâm trí để ý đến dầu máy dính đầy tay, Cố Kỳ Việt vội vàng ghi chú thêm vài dòng, sau đó anh không hề lười biếng, nhanh chóng lắp ráp lại các linh kiện về vị trí cũ.Tốc độ lắp ráp nhanh gấp ba lần tốc độ tháo dỡ.Sau khi đã lắp ráp xong xuôi, Cố Kỳ Việt dọn dẹp sạch sẽ dấu vết mình để lại, xác nhận không bỏ sót gì lúc này mới bỏ đồ vật che chắn cửa sổ xuống, rồi cẩn thận rời khỏi căn phòng.Khóa ổ khóa cẩn thận xong, anh trèo tường rời đi.Quần áo trên người dính đầy vết bẩn, may mà Cố Kỳ Việt đã chuẩn bị từ trước, lấy chiếc áo phông ngắn tay nhét trong túi quần ra, sau đó cởi bỏ chiếc áo sơ mi dính đầy dầu mỡ, để lộ ra những khối cơ bắp rắn chắc.Mặt trời vừa ló dạng, bầu trời vẫn còn âm u, dù là mùa hè nhưng vẫn mang theo chút hơi lạnh.Nhưng Cố Kỳ Việt trẻ tuổi khỏe mạnh, không hề bị ảnh hưởng... Chỉ là công việc sửa chữa kéo dài khiến cơ thể anh hơi khó chịu, sau khi thay chiếc áo phông nhăn nhúm, anh tùy ý vận động cơ thể vài cái, rồi đi tìm anh Cường ở chợ đen.“Cậu muốn những linh kiện này để làm gì?”Sáng sớm bị người ta đánh thức từ trong giấc ngủ ngon, anh Cường ngái ngủ mở cửa, nếu như không phải đánh không lại Cố Kỳ Việt thì anh ta đã sớm nổi giận rồi!Trên đời này còn chuyện gì sung sướng hơn ngủ nữa chứ?DTVHơn nữa những linh kiện máy móc kỳ quái này, anh ta phải đào đâu ra, thằng nhóc Cố Kỳ Việt này đúng là biết cách làm khó người khác.Sau khi đã tỉnh ngủ hoàn toàn, anh Cường cũng không còn buồn ngủ nữa, anh ta cẩn thận xem xét những linh kiện được vẽ trong cuốn sổ, phải nói là vẽ đẹp đấy chứ! Giống như in ra vậy.Hơn nữa một số chi tiết được mô tả rất rõ ràng, thậm chí bên cạnh còn có ghi chú. Ngay cả chất liệu chế tạo cũng được ghi chú cẩn thận.Chỉ là Cố Kỳ Việt muốn những linh kiện này để làm gì? Trông cũng không giống như linh kiện của xe cộ cần sửa chữa...Nhìn cuốn sổ trong tay, anh Cường chợt nghĩ đến một khả năng, anh ta ngập ngừng hỏi: “Kỳ Việt à, nói thật với tôi, có phải cậu đang theo đuổi con đường nghiên cứu khoa học không đấy?”Quen biết Cố Kỳ Việt nhiều năm như vậy, anh Cường anh sớm biết thằng nhóc này không phải người thường, ai đời đi sửa xe, chỉ cần nghe tiếng động cơ là có thể phán đoán được xe có bị hỏng hóc gì không, mở nắp capo ra nhìn một cái là biết ngay vấn đề nằm ở đâu. Ngay cả những kỹ thuật viên bậc cao cũng không thể nào này. Nói là thiên tài bẩm sinh cũng không ngoa.Nhưng Cố Kỳ Việt cũng rất kỳ lạ, có tài năng như vậy lại đi làm một tên côn đồ bất hảo... Thậm chí bị người ta đồn thổi là tên ác bá khét tiếng cũng không thèm để ý, anh sống một cách lười nhác, có ngày nào hay ngày đó, đôi khi khiến anh Cường cảm thấy thật cạn lời.Nếu như anh ta mà lợi hại như Cố Kỳ Việt thì đã sớm vểnh đuôi lên trời rồi. Quyến rũ c.h.ế.t lũ con gái nhà người ta.