Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…
Chương 218: Chương 218
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Trời biết lúc ở đồn cảnh sát nhìn thấy Thẩm Triều Triều, anh Cường còn tưởng mình đang nằm mơ.Trên đời này thật sự có người xinh đẹp như vậy sao?Hóa ra là thật.DTVHơn nữa cô lại là vợ của tên nhóc thối Cố Kỳ Việt này, đúng là chuyện tốt gì cũng đều để cậu ta chiếm hết!Đột nhiên nghe thấy anh Cường nhắc đến Thẩm Triều Triều, động tác trên tay Cố Kỳ Việt khựng lại, sau đó anh xoay cây búa trong tay một cách linh hoạt, suy nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ tham khảo ý kiến của người khác một chút, biết đâu sẽ nhận được cách theo đuổi tốt hơn.“Anh Cường, tôi có một người bạn, gần đây cậu ấy gặp chút khó khăn, là như thế này... Cho nên anh thấy nên dùng cách nào để thu hút sự chú ý của đối phương?”Cố Kỳ Việt nói rất mơ hồ, lấy câu “Tôi có một người bạn” để bắt đầu, khiến anh Cường bật cười ha hả, còn thật sự nghĩ cách giúp đỡ.Trong mắt anh ta lóe lên tia sáng gian xảo, đưa tay vỗ đùi một cái, đưa ra lời khuyên: “Chuyện này mà cũng cần phải có cách sao? Phụ nữ đều thích đàn ông có thân hình đẹp, cậu có lợi thế về khoản này, cứ trực tiếp…là được.”“Không phải tôi, là bạn tôi.”Bị cách anh Cường đưa ra thu hút sự chú ý, nhưng ngay lập tức, Cố Kỳ Việt đã cứng miệng nhấn mạnh không phải là anh khiến anh Cường nghe xong bất đắc dĩ bĩu môi, được rồi, Cố Kỳ Việt đã nói là bạn thì là bạn thôi...Mặc dù quen biết Cố Kỳ Việt đã lâu như vậy nhưng anh ta cũng chưa từng thấy anh có người bạn nào đứng đắn cả.Ngược lại là anh rất chăm chỉ viết thư, bạn qua thư từ trải rộng khắp cả nước.Còn tại sao Lưu Cường lại biết rõ ràng như vậy? Không phải là vì Cố Kỳ Việt đã điền địa chỉ nhận thư là nhà anh ta sao!Cũng không biết giấu giếm thần bí như vậy để làm gì, cứ như là đang kết nối với đồng bọn ngầm...Phì phì phì, đang nghĩ cái quái gì vậy, mau quên cái suy nghĩ đại nghịch bất đạo này đi, quen biết Cố Kỳ Việt lâu như vậy, nhìn kiểu gì cũng không giống như là Hán gian.Dù sao với bản lĩnh của Cố Kỳ Việt, leo lên vị trí kỹ thuật viên có thể nhận được nhiều lợi ích hơn so với việc làm một tên côn đồ suốt ngày đánh nhau.Anh Cường biết một số chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi, cho dù có hỏi cũng không nhận được câu trả lời, hơn nữa còn làm tổn thương tình cảm, cần gì phải như vậy!Đây cũng là nguyên nhân Cố Kỳ Việt bằng lòng kết giao với anh ta.Nghe anh Cường đề cập đến chuyện này, Cố Kỳ Việt càng cụp mắt liếc anh ta một cái, tiếp tục vung công cụ gõ gõ, đồng thời làm bộ không chút để ý hỏi: “Giống như anh nói có thể làm thật sao? Đừng biến khéo thành vụng, để tình cảnh của bạn tôi trở nên càng khó khăn.”“Đương nhiên có thể, bạn của cậu còn trẻ nên không hiểu! Không riêng gì đàn ông thích nhìn phụ nữ xinh đẹp, phụ nữ cũng vậy, người xưa nói rất hay, Thực sắc, tính dã! Chỉ cần là người thì không tránh khỏi cái này, giống cái kia...”Nghe anh Cường nói bốc nói phét dần dần lạc đề, Cố Kỳ Việt càng nhíu mày, anh không nói gì mà dùng kìm trong tay dùng sức vặn ốc đinh, chờ đợi anh ta nói tiếp.Nếu đã muốn hỏi thì phải tỏ rõ thái độ cầu thị.Từ nhỏ đã không tiếp xúc nhiều với phụ nữ khiến Cố Kỳ Việt vốn không am hiểu về mặt tình cảm nam nữ... Nhìn dáng vẻ anh Cường rất có kinh nghiệm, chắc là có thể học được một vài thứ.Chỉ có điều, nghĩ lại cho tới bây giờ anh Cường cũng chưa kết hôn, Cố Kỳ Việt lại nghi ngờ nghiêng đầu nhìn anh ta một cái.
Trời biết lúc ở đồn cảnh sát nhìn thấy Thẩm Triều Triều, anh Cường còn tưởng mình đang nằm mơ.
Trên đời này thật sự có người xinh đẹp như vậy sao?
Hóa ra là thật.
DTV
Hơn nữa cô lại là vợ của tên nhóc thối Cố Kỳ Việt này, đúng là chuyện tốt gì cũng đều để cậu ta chiếm hết!
Đột nhiên nghe thấy anh Cường nhắc đến Thẩm Triều Triều, động tác trên tay Cố Kỳ Việt khựng lại, sau đó anh xoay cây búa trong tay một cách linh hoạt, suy nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ tham khảo ý kiến của người khác một chút, biết đâu sẽ nhận được cách theo đuổi tốt hơn.
“Anh Cường, tôi có một người bạn, gần đây cậu ấy gặp chút khó khăn, là như thế này... Cho nên anh thấy nên dùng cách nào để thu hút sự chú ý của đối phương?”
Cố Kỳ Việt nói rất mơ hồ, lấy câu “Tôi có một người bạn” để bắt đầu, khiến anh Cường bật cười ha hả, còn thật sự nghĩ cách giúp đỡ.
Trong mắt anh ta lóe lên tia sáng gian xảo, đưa tay vỗ đùi một cái, đưa ra lời khuyên: “Chuyện này mà cũng cần phải có cách sao? Phụ nữ đều thích đàn ông có thân hình đẹp, cậu có lợi thế về khoản này, cứ trực tiếp…là được.”
“Không phải tôi, là bạn tôi.”
Bị cách anh Cường đưa ra thu hút sự chú ý, nhưng ngay lập tức, Cố Kỳ Việt đã cứng miệng nhấn mạnh không phải là anh khiến anh Cường nghe xong bất đắc dĩ bĩu môi, được rồi, Cố Kỳ Việt đã nói là bạn thì là bạn thôi...
Mặc dù quen biết Cố Kỳ Việt đã lâu như vậy nhưng anh ta cũng chưa từng thấy anh có người bạn nào đứng đắn cả.
Ngược lại là anh rất chăm chỉ viết thư, bạn qua thư từ trải rộng khắp cả nước.
Còn tại sao Lưu Cường lại biết rõ ràng như vậy? Không phải là vì Cố Kỳ Việt đã điền địa chỉ nhận thư là nhà anh ta sao!
Cũng không biết giấu giếm thần bí như vậy để làm gì, cứ như là đang kết nối với đồng bọn ngầm...
Phì phì phì, đang nghĩ cái quái gì vậy, mau quên cái suy nghĩ đại nghịch bất đạo này đi, quen biết Cố Kỳ Việt lâu như vậy, nhìn kiểu gì cũng không giống như là Hán gian.
Dù sao với bản lĩnh của Cố Kỳ Việt, leo lên vị trí kỹ thuật viên có thể nhận được nhiều lợi ích hơn so với việc làm một tên côn đồ suốt ngày đánh nhau.
Anh Cường biết một số chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi, cho dù có hỏi cũng không nhận được câu trả lời, hơn nữa còn làm tổn thương tình cảm, cần gì phải như vậy!
Đây cũng là nguyên nhân Cố Kỳ Việt bằng lòng kết giao với anh ta.
Nghe anh Cường đề cập đến chuyện này, Cố Kỳ Việt càng cụp mắt liếc anh ta một cái, tiếp tục vung công cụ gõ gõ, đồng thời làm bộ không chút để ý hỏi: “Giống như anh nói có thể làm thật sao? Đừng biến khéo thành vụng, để tình cảnh của bạn tôi trở nên càng khó khăn.”
“Đương nhiên có thể, bạn của cậu còn trẻ nên không hiểu! Không riêng gì đàn ông thích nhìn phụ nữ xinh đẹp, phụ nữ cũng vậy, người xưa nói rất hay, Thực sắc, tính dã! Chỉ cần là người thì không tránh khỏi cái này, giống cái kia...”
Nghe anh Cường nói bốc nói phét dần dần lạc đề, Cố Kỳ Việt càng nhíu mày, anh không nói gì mà dùng kìm trong tay dùng sức vặn ốc đinh, chờ đợi anh ta nói tiếp.
Nếu đã muốn hỏi thì phải tỏ rõ thái độ cầu thị.
Từ nhỏ đã không tiếp xúc nhiều với phụ nữ khiến Cố Kỳ Việt vốn không am hiểu về mặt tình cảm nam nữ... Nhìn dáng vẻ anh Cường rất có kinh nghiệm, chắc là có thể học được một vài thứ.
Chỉ có điều, nghĩ lại cho tới bây giờ anh Cường cũng chưa kết hôn, Cố Kỳ Việt lại nghi ngờ nghiêng đầu nhìn anh ta một cái.
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Trời biết lúc ở đồn cảnh sát nhìn thấy Thẩm Triều Triều, anh Cường còn tưởng mình đang nằm mơ.Trên đời này thật sự có người xinh đẹp như vậy sao?Hóa ra là thật.DTVHơn nữa cô lại là vợ của tên nhóc thối Cố Kỳ Việt này, đúng là chuyện tốt gì cũng đều để cậu ta chiếm hết!Đột nhiên nghe thấy anh Cường nhắc đến Thẩm Triều Triều, động tác trên tay Cố Kỳ Việt khựng lại, sau đó anh xoay cây búa trong tay một cách linh hoạt, suy nghĩ một chút, cảm thấy có lẽ tham khảo ý kiến của người khác một chút, biết đâu sẽ nhận được cách theo đuổi tốt hơn.“Anh Cường, tôi có một người bạn, gần đây cậu ấy gặp chút khó khăn, là như thế này... Cho nên anh thấy nên dùng cách nào để thu hút sự chú ý của đối phương?”Cố Kỳ Việt nói rất mơ hồ, lấy câu “Tôi có một người bạn” để bắt đầu, khiến anh Cường bật cười ha hả, còn thật sự nghĩ cách giúp đỡ.Trong mắt anh ta lóe lên tia sáng gian xảo, đưa tay vỗ đùi một cái, đưa ra lời khuyên: “Chuyện này mà cũng cần phải có cách sao? Phụ nữ đều thích đàn ông có thân hình đẹp, cậu có lợi thế về khoản này, cứ trực tiếp…là được.”“Không phải tôi, là bạn tôi.”Bị cách anh Cường đưa ra thu hút sự chú ý, nhưng ngay lập tức, Cố Kỳ Việt đã cứng miệng nhấn mạnh không phải là anh khiến anh Cường nghe xong bất đắc dĩ bĩu môi, được rồi, Cố Kỳ Việt đã nói là bạn thì là bạn thôi...Mặc dù quen biết Cố Kỳ Việt đã lâu như vậy nhưng anh ta cũng chưa từng thấy anh có người bạn nào đứng đắn cả.Ngược lại là anh rất chăm chỉ viết thư, bạn qua thư từ trải rộng khắp cả nước.Còn tại sao Lưu Cường lại biết rõ ràng như vậy? Không phải là vì Cố Kỳ Việt đã điền địa chỉ nhận thư là nhà anh ta sao!Cũng không biết giấu giếm thần bí như vậy để làm gì, cứ như là đang kết nối với đồng bọn ngầm...Phì phì phì, đang nghĩ cái quái gì vậy, mau quên cái suy nghĩ đại nghịch bất đạo này đi, quen biết Cố Kỳ Việt lâu như vậy, nhìn kiểu gì cũng không giống như là Hán gian.Dù sao với bản lĩnh của Cố Kỳ Việt, leo lên vị trí kỹ thuật viên có thể nhận được nhiều lợi ích hơn so với việc làm một tên côn đồ suốt ngày đánh nhau.Anh Cường biết một số chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi, cho dù có hỏi cũng không nhận được câu trả lời, hơn nữa còn làm tổn thương tình cảm, cần gì phải như vậy!Đây cũng là nguyên nhân Cố Kỳ Việt bằng lòng kết giao với anh ta.Nghe anh Cường đề cập đến chuyện này, Cố Kỳ Việt càng cụp mắt liếc anh ta một cái, tiếp tục vung công cụ gõ gõ, đồng thời làm bộ không chút để ý hỏi: “Giống như anh nói có thể làm thật sao? Đừng biến khéo thành vụng, để tình cảnh của bạn tôi trở nên càng khó khăn.”“Đương nhiên có thể, bạn của cậu còn trẻ nên không hiểu! Không riêng gì đàn ông thích nhìn phụ nữ xinh đẹp, phụ nữ cũng vậy, người xưa nói rất hay, Thực sắc, tính dã! Chỉ cần là người thì không tránh khỏi cái này, giống cái kia...”Nghe anh Cường nói bốc nói phét dần dần lạc đề, Cố Kỳ Việt càng nhíu mày, anh không nói gì mà dùng kìm trong tay dùng sức vặn ốc đinh, chờ đợi anh ta nói tiếp.Nếu đã muốn hỏi thì phải tỏ rõ thái độ cầu thị.Từ nhỏ đã không tiếp xúc nhiều với phụ nữ khiến Cố Kỳ Việt vốn không am hiểu về mặt tình cảm nam nữ... Nhìn dáng vẻ anh Cường rất có kinh nghiệm, chắc là có thể học được một vài thứ.Chỉ có điều, nghĩ lại cho tới bây giờ anh Cường cũng chưa kết hôn, Cố Kỳ Việt lại nghi ngờ nghiêng đầu nhìn anh ta một cái.