Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…
Chương 276: Chương 276
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Sau khi vui mừng như lên trời, Cố Kỳ Việt cũng không còn tâm trí nói chuyện với những người khác nữa, anh lập tức nói với nhân viên bưu điện: “Đồng chí này, phiền anh đi với tôi đến nhà họ Cố một chuyến, tôi đi gọi Thẩm Triều Triều ra ký nhận.”Tuy biết Thẩm Triều Triều không thích tiếp xúc với người lạ, nhưng vào khoảnh khắc vui mừng này, Cố Kỳ Việt không muốn cô bỏ lỡ.Vì vậy anh dẫn nhân viên bưu điện về cửa nhà nhưng vừa đi được hai bước, anh đột nhiên dừng lại, quay đầu cười với mấy người kia, nhìn chằm chằm người đàn ông vừa thề thốt lúc nãy: “Tôi chờ ông đứng chổng ngược xuống đất đánh răng gội đầu đấy, đến lúc đó nhớ báo cho tôi một tiếng.”“…”Nhìn vẻ mặt ngán ngẩm của người đàn ông kia, Cố Kỳ Việt quay đầu lại, hớn hở bước vào cổng, đi vào phòng khách, chuẩn bị báo tin vui.Trong lúc đó, anh vẫn không quên xách giỏ rau, bên trong có một con gà trống nhỏ.Chỉ có điều vừa bước vào phòng khách đã thấy Chu Lan cười toe toét, đồng thời nắm lấy tay Thẩm Triều Triều sờ tới sờ lui, sắc mặt Cố Kỳ Việt lập tức sa sầm.Dù đều là phụ nữ nhưng cũng không thể tùy tiện sờ tay người khác như vậy, ngay cả anh cũng chưa nắm tay cô mấy lần! Sao lại để Chu Lan được lợi thế này…Trong lòng nghĩ vậy, Cố Kỳ Việt cố ý bước chân nặng nề hơn, báo hiệu sự xuất hiện của mình. Chu Lan thấy vậy thì tỏ vẻ khó chịu, giả vờ như không thấy, nhưng Thẩm Triều Triều lại giật mình như chim sợ cành cong, vội rụt tay lại.Sau đó cô cúi đầu nhìn chằm chằm sàn nhà như đang nghiên cứu điều gì đó bí ẩn lắm, hai má ửng hồng, ánh mắt lảng tránh, không dám nhìn Cố Kỳ Việt.Vừa rồi Chu Lan nói nhỏ về một bí quyết gia truyền, có thể xem tướng tay để đoán tương lai, rất chuẩn xác! Nếu không phải bây giờ bài trừ mê tín dị đoan, cô ấy có thể dựa vào nghề này mà sống thoải mái.Mà sau khi Thẩm Triều Triều chủ động đề nghị giúp cô ấy tìm việc làm, cuối cùng Chu Lan cũng không còn lo lắng tốt nghiệp sẽ bị điều xuống nông thôn, cũng không cần phải đi xem mắt liên tục nữa, bây giờ cô ấy rất nhàn nhã, thoải mái.A, đây mới là cuộc sống!DTVCũng chính vì coi Thẩm Triều Triều là người nhà nên cô ấy mới dám nói ra, nếu không, một khi bị người khác tố cáo, dù ba Chu Lan là cảnh sát cũng khó mà cứu cô ấy khỏi hội Cách Vĩ.Nếu là trước đây, Thẩm Triều Triều đọc nhiều sách chắc chắn sẽ không tin những điều này, cho rằng đó là chuyện nhảm nhí, nên tin vào khoa học…Chỉ là những ký ức về cuộc sống ác mộng trong tương lai đột nhiên xuất hiện đã phá vỡ quan niệm bao năm của cô. Đôi khi có những điều khoa học không thể giải thích được, gọi là huyền học.Vì vậy Thẩm Triều Triều không từ chối lời mời của Chu Lan, cô đưa tay trái ra trước mặt Chu Lan.Chu Lan nắm lấy tay Thẩm Triều Triều, nhìn kỹ, rồi kêu lên một tiếng, sau đó khó tin nói: “Tướng tay của cậu kỳ lạ thật đấy, cậu xem đường sinh mệnh này rõ ràng đã đứt đoạn, không phải là điềm tốt nhưng từ chỗ đứt đoạn lại xuất hiện đường vân mới, đây là hồi sinh sau tai kiếp đấy!”Nghe vậy, Thẩm Triều Triều giật mình, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh. Đoán chuẩn thật!Sau khi kinh ngạc, Chu Lan lại tiếp tục xem: “Đường sức khỏe cũng tương tự nhưng đừng lo lắng, vì đã nối lại rồi, nghĩa là vượt qua kiếp nạn này sẽ được tái sinh, tương lai nhất định sẽ suôn sẻ.”Có lẽ cảm thấy những lời vừa nói ra sẽ làm Thẩm Triều Triều sợ hãi, Chu Lan lập tức chuyển chủ đề, bắt đầu nói về những đường vân khác trên lòng bàn tay.
Sau khi vui mừng như lên trời, Cố Kỳ Việt cũng không còn tâm trí nói chuyện với những người khác nữa, anh lập tức nói với nhân viên bưu điện: “Đồng chí này, phiền anh đi với tôi đến nhà họ Cố một chuyến, tôi đi gọi Thẩm Triều Triều ra ký nhận.”
Tuy biết Thẩm Triều Triều không thích tiếp xúc với người lạ, nhưng vào khoảnh khắc vui mừng này, Cố Kỳ Việt không muốn cô bỏ lỡ.
Vì vậy anh dẫn nhân viên bưu điện về cửa nhà nhưng vừa đi được hai bước, anh đột nhiên dừng lại, quay đầu cười với mấy người kia, nhìn chằm chằm người đàn ông vừa thề thốt lúc nãy: “Tôi chờ ông đứng chổng ngược xuống đất đánh răng gội đầu đấy, đến lúc đó nhớ báo cho tôi một tiếng.”
“…”
Nhìn vẻ mặt ngán ngẩm của người đàn ông kia, Cố Kỳ Việt quay đầu lại, hớn hở bước vào cổng, đi vào phòng khách, chuẩn bị báo tin vui.
Trong lúc đó, anh vẫn không quên xách giỏ rau, bên trong có một con gà trống nhỏ.
Chỉ có điều vừa bước vào phòng khách đã thấy Chu Lan cười toe toét, đồng thời nắm lấy tay Thẩm Triều Triều sờ tới sờ lui, sắc mặt Cố Kỳ Việt lập tức sa sầm.
Dù đều là phụ nữ nhưng cũng không thể tùy tiện sờ tay người khác như vậy, ngay cả anh cũng chưa nắm tay cô mấy lần! Sao lại để Chu Lan được lợi thế này…
Trong lòng nghĩ vậy, Cố Kỳ Việt cố ý bước chân nặng nề hơn, báo hiệu sự xuất hiện của mình. Chu Lan thấy vậy thì tỏ vẻ khó chịu, giả vờ như không thấy, nhưng Thẩm Triều Triều lại giật mình như chim sợ cành cong, vội rụt tay lại.
Sau đó cô cúi đầu nhìn chằm chằm sàn nhà như đang nghiên cứu điều gì đó bí ẩn lắm, hai má ửng hồng, ánh mắt lảng tránh, không dám nhìn Cố Kỳ Việt.
Vừa rồi Chu Lan nói nhỏ về một bí quyết gia truyền, có thể xem tướng tay để đoán tương lai, rất chuẩn xác! Nếu không phải bây giờ bài trừ mê tín dị đoan, cô ấy có thể dựa vào nghề này mà sống thoải mái.
Mà sau khi Thẩm Triều Triều chủ động đề nghị giúp cô ấy tìm việc làm, cuối cùng Chu Lan cũng không còn lo lắng tốt nghiệp sẽ bị điều xuống nông thôn, cũng không cần phải đi xem mắt liên tục nữa, bây giờ cô ấy rất nhàn nhã, thoải mái.
A, đây mới là cuộc sống!
DTV
Cũng chính vì coi Thẩm Triều Triều là người nhà nên cô ấy mới dám nói ra, nếu không, một khi bị người khác tố cáo, dù ba Chu Lan là cảnh sát cũng khó mà cứu cô ấy khỏi hội Cách Vĩ.
Nếu là trước đây, Thẩm Triều Triều đọc nhiều sách chắc chắn sẽ không tin những điều này, cho rằng đó là chuyện nhảm nhí, nên tin vào khoa học…
Chỉ là những ký ức về cuộc sống ác mộng trong tương lai đột nhiên xuất hiện đã phá vỡ quan niệm bao năm của cô. Đôi khi có những điều khoa học không thể giải thích được, gọi là huyền học.
Vì vậy Thẩm Triều Triều không từ chối lời mời của Chu Lan, cô đưa tay trái ra trước mặt Chu Lan.
Chu Lan nắm lấy tay Thẩm Triều Triều, nhìn kỹ, rồi kêu lên một tiếng, sau đó khó tin nói: “Tướng tay của cậu kỳ lạ thật đấy, cậu xem đường sinh mệnh này rõ ràng đã đứt đoạn, không phải là điềm tốt nhưng từ chỗ đứt đoạn lại xuất hiện đường vân mới, đây là hồi sinh sau tai kiếp đấy!”
Nghe vậy, Thẩm Triều Triều giật mình, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh. Đoán chuẩn thật!
Sau khi kinh ngạc, Chu Lan lại tiếp tục xem: “Đường sức khỏe cũng tương tự nhưng đừng lo lắng, vì đã nối lại rồi, nghĩa là vượt qua kiếp nạn này sẽ được tái sinh, tương lai nhất định sẽ suôn sẻ.”
Có lẽ cảm thấy những lời vừa nói ra sẽ làm Thẩm Triều Triều sợ hãi, Chu Lan lập tức chuyển chủ đề, bắt đầu nói về những đường vân khác trên lòng bàn tay.
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Sau khi vui mừng như lên trời, Cố Kỳ Việt cũng không còn tâm trí nói chuyện với những người khác nữa, anh lập tức nói với nhân viên bưu điện: “Đồng chí này, phiền anh đi với tôi đến nhà họ Cố một chuyến, tôi đi gọi Thẩm Triều Triều ra ký nhận.”Tuy biết Thẩm Triều Triều không thích tiếp xúc với người lạ, nhưng vào khoảnh khắc vui mừng này, Cố Kỳ Việt không muốn cô bỏ lỡ.Vì vậy anh dẫn nhân viên bưu điện về cửa nhà nhưng vừa đi được hai bước, anh đột nhiên dừng lại, quay đầu cười với mấy người kia, nhìn chằm chằm người đàn ông vừa thề thốt lúc nãy: “Tôi chờ ông đứng chổng ngược xuống đất đánh răng gội đầu đấy, đến lúc đó nhớ báo cho tôi một tiếng.”“…”Nhìn vẻ mặt ngán ngẩm của người đàn ông kia, Cố Kỳ Việt quay đầu lại, hớn hở bước vào cổng, đi vào phòng khách, chuẩn bị báo tin vui.Trong lúc đó, anh vẫn không quên xách giỏ rau, bên trong có một con gà trống nhỏ.Chỉ có điều vừa bước vào phòng khách đã thấy Chu Lan cười toe toét, đồng thời nắm lấy tay Thẩm Triều Triều sờ tới sờ lui, sắc mặt Cố Kỳ Việt lập tức sa sầm.Dù đều là phụ nữ nhưng cũng không thể tùy tiện sờ tay người khác như vậy, ngay cả anh cũng chưa nắm tay cô mấy lần! Sao lại để Chu Lan được lợi thế này…Trong lòng nghĩ vậy, Cố Kỳ Việt cố ý bước chân nặng nề hơn, báo hiệu sự xuất hiện của mình. Chu Lan thấy vậy thì tỏ vẻ khó chịu, giả vờ như không thấy, nhưng Thẩm Triều Triều lại giật mình như chim sợ cành cong, vội rụt tay lại.Sau đó cô cúi đầu nhìn chằm chằm sàn nhà như đang nghiên cứu điều gì đó bí ẩn lắm, hai má ửng hồng, ánh mắt lảng tránh, không dám nhìn Cố Kỳ Việt.Vừa rồi Chu Lan nói nhỏ về một bí quyết gia truyền, có thể xem tướng tay để đoán tương lai, rất chuẩn xác! Nếu không phải bây giờ bài trừ mê tín dị đoan, cô ấy có thể dựa vào nghề này mà sống thoải mái.Mà sau khi Thẩm Triều Triều chủ động đề nghị giúp cô ấy tìm việc làm, cuối cùng Chu Lan cũng không còn lo lắng tốt nghiệp sẽ bị điều xuống nông thôn, cũng không cần phải đi xem mắt liên tục nữa, bây giờ cô ấy rất nhàn nhã, thoải mái.A, đây mới là cuộc sống!DTVCũng chính vì coi Thẩm Triều Triều là người nhà nên cô ấy mới dám nói ra, nếu không, một khi bị người khác tố cáo, dù ba Chu Lan là cảnh sát cũng khó mà cứu cô ấy khỏi hội Cách Vĩ.Nếu là trước đây, Thẩm Triều Triều đọc nhiều sách chắc chắn sẽ không tin những điều này, cho rằng đó là chuyện nhảm nhí, nên tin vào khoa học…Chỉ là những ký ức về cuộc sống ác mộng trong tương lai đột nhiên xuất hiện đã phá vỡ quan niệm bao năm của cô. Đôi khi có những điều khoa học không thể giải thích được, gọi là huyền học.Vì vậy Thẩm Triều Triều không từ chối lời mời của Chu Lan, cô đưa tay trái ra trước mặt Chu Lan.Chu Lan nắm lấy tay Thẩm Triều Triều, nhìn kỹ, rồi kêu lên một tiếng, sau đó khó tin nói: “Tướng tay của cậu kỳ lạ thật đấy, cậu xem đường sinh mệnh này rõ ràng đã đứt đoạn, không phải là điềm tốt nhưng từ chỗ đứt đoạn lại xuất hiện đường vân mới, đây là hồi sinh sau tai kiếp đấy!”Nghe vậy, Thẩm Triều Triều giật mình, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh. Đoán chuẩn thật!Sau khi kinh ngạc, Chu Lan lại tiếp tục xem: “Đường sức khỏe cũng tương tự nhưng đừng lo lắng, vì đã nối lại rồi, nghĩa là vượt qua kiếp nạn này sẽ được tái sinh, tương lai nhất định sẽ suôn sẻ.”Có lẽ cảm thấy những lời vừa nói ra sẽ làm Thẩm Triều Triều sợ hãi, Chu Lan lập tức chuyển chủ đề, bắt đầu nói về những đường vân khác trên lòng bàn tay.