Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 282: Chương 282

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Hoặc là lập một danh sách để Thẩm Triều Triều tự mình chọn lựa, dù thế nào cũng được...Vì vậy, Lữ Tiểu Quân vốn dĩ bị những phong trào ở trường học mấy năm gần đây đè nén đến mức mất đi hơn phân nửa tinh thần, bỗng chốc như cây khô gặp mùa xuân, tràn đầy sức sống.Nhìn thấy lớp người tài giỏi mới xuất hiện, thế hệ sau của tổ quốc vẫn đang phát triển mạnh mẽ, ông ấy rất vui mừng!Cứ như vậy, Thẩm Triều Triều ôm mấy quyển sách về nhà vẫn còn cảm thấy mơ màng, lúc đến đây cô còn đang nghĩ nếu chú Lữ từ chối, liệu cô có nên mở lời cầu xin không.Dù sao sách vở trong lòng mỗi người yêu thích văn học đều vô cùng quý giá, nhất là những cuốn sách quý hiếm do chính tay mình sưu tầm, càng không thể nào dễ dàng cho người khác mượn...Cho dù cô đã thông qua việc gửi bản thảo cho các tờ báo để chứng minh thực lực của mình nhưng vẫn có khả năng bị từ chối.Thẩm Triều Triều đã chuẩn bị tinh thần để trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn như Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh!Thế nhưng trên thực tế lại thuận lợi đến mức không thể tin được, Lữ Tiểu Quân đã chuẩn bị sách từ sớm, ngoài ra còn đưa kèm một cuốn sổ tay dày cộp cỡ lòng bàn tay, bên trong ghi chép tất cả các đầu sách trong thư viện.Lần sau cô có thể viết tên sách lên giấy, đến lúc đó ông ấy sẽ mang sách đến, cũng không cần Thẩm Triều Triều phải tự mình đến, để Cố Kỳ Việt chạy việc là được rồi.Nghe vậy Thẩm Triều Triều lập tức không nhịn được cười, đôi mắt cong cong, hơi ngại ngùng lắc đầu nói không cần, lần sau cô đến có thể trò chuyện thêm với chú Lữ một chút.Mà sau khi nghe thấy những lời này, Cố Kỳ Việt lại ngồi không yên, nhìn dáng vẻ liên tục vỗ tay tán thưởng của chú Lữ, dáng vẻ như muốn trò chuyện ngay lập tức, anh vội vàng dẫn Thẩm Triều Triều rời đi.Trên đường về nhà, Cố Kỳ Việt cũng mang theo mấy cuốn sách dày, dùng bao tải bọc lại nên cũng không bị lộ nhưng dưới ánh mắt chăm chú của Thẩm Triều Triều, anh không dám xách mà ôm vào lòng một cách trịnh trọng.Bây giờ chuyện đọc sách cũng đã được giải quyết, lại để Thẩm Triều Triều có nhiều cơ hội ra ngoài tiếp xúc với thế giới bên ngoài.Tiếp theo phải bắt đầu những kế hoạch khác, vừa giúp đỡ Thẩm Triều Triều vừa không quên thể hiện bản thân... Mặc dù Thẩm Triều Triều đã đồng ý ở bên anh nhưng Cố Kỳ Việt lại cảm thấy sự phát triển bây giờ vẫn chưa đủ.DTVSau khi Thẩm Triều Triều có sách, có lẽ sẽ nhanh chóng quên anh. Vì vậy, trước khi Thẩm Triều Triều chìm đắm vào việc đọc sách, Cố Kỳ Việt lập tức bắt đầu hành động!Bởi vì biết rõ lộ trình hoạt động hàng ngày của Thẩm Triều Triều ở nhà, vì thế nên Cố Kỳ Việt đã tính toán trước, mỗi lần đều có thể chuẩn bị sẵn sàng trước khi Thẩm Triều Triều xuất hiện.Ví dụ như thời gian cô tưới hoa mỗi ngày, anh sẽ mặc áo ba lỗ màu đen không có tay áo, có thể để lộ ra vai và cơ bắp một cách trực quan.Từng khối cơ bắp tràn đầy sức mạnh nhưng không hề tạo cảm giác phình to thô kệch, ngược lại giống như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ nhất, lúc anh nâng tạ lên hạ xuống thì cơ bắp cũng nhấp nhô theo, cộng thêm khuôn mặt điển trai của Cố Kỳ Việt, khiến cho bất cứ ai nhìn thấy anh cũng đều không nhịn được dừng lại quan sát.Con người ai cũng yêu thích cái đẹp. Thẩm Triều Triều cũng vậy, cô xách bình tưới nước bước chân khựng lại, khi nhìn thấy Cố Kỳ Việt đang tập thể dục, hai má cô nhanh chóng ửng đỏ, đôi mắt hạnh chớp chớp, sau đó ngại ngùng quay mặt đi.

Hoặc là lập một danh sách để Thẩm Triều Triều tự mình chọn lựa, dù thế nào cũng được...

Vì vậy, Lữ Tiểu Quân vốn dĩ bị những phong trào ở trường học mấy năm gần đây đè nén đến mức mất đi hơn phân nửa tinh thần, bỗng chốc như cây khô gặp mùa xuân, tràn đầy sức sống.

Nhìn thấy lớp người tài giỏi mới xuất hiện, thế hệ sau của tổ quốc vẫn đang phát triển mạnh mẽ, ông ấy rất vui mừng!

Cứ như vậy, Thẩm Triều Triều ôm mấy quyển sách về nhà vẫn còn cảm thấy mơ màng, lúc đến đây cô còn đang nghĩ nếu chú Lữ từ chối, liệu cô có nên mở lời cầu xin không.

Dù sao sách vở trong lòng mỗi người yêu thích văn học đều vô cùng quý giá, nhất là những cuốn sách quý hiếm do chính tay mình sưu tầm, càng không thể nào dễ dàng cho người khác mượn...

Cho dù cô đã thông qua việc gửi bản thảo cho các tờ báo để chứng minh thực lực của mình nhưng vẫn có khả năng bị từ chối.

Thẩm Triều Triều đã chuẩn bị tinh thần để trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn như Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh!

Thế nhưng trên thực tế lại thuận lợi đến mức không thể tin được, Lữ Tiểu Quân đã chuẩn bị sách từ sớm, ngoài ra còn đưa kèm một cuốn sổ tay dày cộp cỡ lòng bàn tay, bên trong ghi chép tất cả các đầu sách trong thư viện.

Lần sau cô có thể viết tên sách lên giấy, đến lúc đó ông ấy sẽ mang sách đến, cũng không cần Thẩm Triều Triều phải tự mình đến, để Cố Kỳ Việt chạy việc là được rồi.

Nghe vậy Thẩm Triều Triều lập tức không nhịn được cười, đôi mắt cong cong, hơi ngại ngùng lắc đầu nói không cần, lần sau cô đến có thể trò chuyện thêm với chú Lữ một chút.

Mà sau khi nghe thấy những lời này, Cố Kỳ Việt lại ngồi không yên, nhìn dáng vẻ liên tục vỗ tay tán thưởng của chú Lữ, dáng vẻ như muốn trò chuyện ngay lập tức, anh vội vàng dẫn Thẩm Triều Triều rời đi.

Trên đường về nhà, Cố Kỳ Việt cũng mang theo mấy cuốn sách dày, dùng bao tải bọc lại nên cũng không bị lộ nhưng dưới ánh mắt chăm chú của Thẩm Triều Triều, anh không dám xách mà ôm vào lòng một cách trịnh trọng.

Bây giờ chuyện đọc sách cũng đã được giải quyết, lại để Thẩm Triều Triều có nhiều cơ hội ra ngoài tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Tiếp theo phải bắt đầu những kế hoạch khác, vừa giúp đỡ Thẩm Triều Triều vừa không quên thể hiện bản thân... Mặc dù Thẩm Triều Triều đã đồng ý ở bên anh nhưng Cố Kỳ Việt lại cảm thấy sự phát triển bây giờ vẫn chưa đủ.

DTV

Sau khi Thẩm Triều Triều có sách, có lẽ sẽ nhanh chóng quên anh. Vì vậy, trước khi Thẩm Triều Triều chìm đắm vào việc đọc sách, Cố Kỳ Việt lập tức bắt đầu hành động!

Bởi vì biết rõ lộ trình hoạt động hàng ngày của Thẩm Triều Triều ở nhà, vì thế nên Cố Kỳ Việt đã tính toán trước, mỗi lần đều có thể chuẩn bị sẵn sàng trước khi Thẩm Triều Triều xuất hiện.

Ví dụ như thời gian cô tưới hoa mỗi ngày, anh sẽ mặc áo ba lỗ màu đen không có tay áo, có thể để lộ ra vai và cơ bắp một cách trực quan.

Từng khối cơ bắp tràn đầy sức mạnh nhưng không hề tạo cảm giác phình to thô kệch, ngược lại giống như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ nhất, lúc anh nâng tạ lên hạ xuống thì cơ bắp cũng nhấp nhô theo, cộng thêm khuôn mặt điển trai của Cố Kỳ Việt, khiến cho bất cứ ai nhìn thấy anh cũng đều không nhịn được dừng lại quan sát.

Con người ai cũng yêu thích cái đẹp. Thẩm Triều Triều cũng vậy, cô xách bình tưới nước bước chân khựng lại, khi nhìn thấy Cố Kỳ Việt đang tập thể dục, hai má cô nhanh chóng ửng đỏ, đôi mắt hạnh chớp chớp, sau đó ngại ngùng quay mặt đi.

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Hoặc là lập một danh sách để Thẩm Triều Triều tự mình chọn lựa, dù thế nào cũng được...Vì vậy, Lữ Tiểu Quân vốn dĩ bị những phong trào ở trường học mấy năm gần đây đè nén đến mức mất đi hơn phân nửa tinh thần, bỗng chốc như cây khô gặp mùa xuân, tràn đầy sức sống.Nhìn thấy lớp người tài giỏi mới xuất hiện, thế hệ sau của tổ quốc vẫn đang phát triển mạnh mẽ, ông ấy rất vui mừng!Cứ như vậy, Thẩm Triều Triều ôm mấy quyển sách về nhà vẫn còn cảm thấy mơ màng, lúc đến đây cô còn đang nghĩ nếu chú Lữ từ chối, liệu cô có nên mở lời cầu xin không.Dù sao sách vở trong lòng mỗi người yêu thích văn học đều vô cùng quý giá, nhất là những cuốn sách quý hiếm do chính tay mình sưu tầm, càng không thể nào dễ dàng cho người khác mượn...Cho dù cô đã thông qua việc gửi bản thảo cho các tờ báo để chứng minh thực lực của mình nhưng vẫn có khả năng bị từ chối.Thẩm Triều Triều đã chuẩn bị tinh thần để trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn như Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh!Thế nhưng trên thực tế lại thuận lợi đến mức không thể tin được, Lữ Tiểu Quân đã chuẩn bị sách từ sớm, ngoài ra còn đưa kèm một cuốn sổ tay dày cộp cỡ lòng bàn tay, bên trong ghi chép tất cả các đầu sách trong thư viện.Lần sau cô có thể viết tên sách lên giấy, đến lúc đó ông ấy sẽ mang sách đến, cũng không cần Thẩm Triều Triều phải tự mình đến, để Cố Kỳ Việt chạy việc là được rồi.Nghe vậy Thẩm Triều Triều lập tức không nhịn được cười, đôi mắt cong cong, hơi ngại ngùng lắc đầu nói không cần, lần sau cô đến có thể trò chuyện thêm với chú Lữ một chút.Mà sau khi nghe thấy những lời này, Cố Kỳ Việt lại ngồi không yên, nhìn dáng vẻ liên tục vỗ tay tán thưởng của chú Lữ, dáng vẻ như muốn trò chuyện ngay lập tức, anh vội vàng dẫn Thẩm Triều Triều rời đi.Trên đường về nhà, Cố Kỳ Việt cũng mang theo mấy cuốn sách dày, dùng bao tải bọc lại nên cũng không bị lộ nhưng dưới ánh mắt chăm chú của Thẩm Triều Triều, anh không dám xách mà ôm vào lòng một cách trịnh trọng.Bây giờ chuyện đọc sách cũng đã được giải quyết, lại để Thẩm Triều Triều có nhiều cơ hội ra ngoài tiếp xúc với thế giới bên ngoài.Tiếp theo phải bắt đầu những kế hoạch khác, vừa giúp đỡ Thẩm Triều Triều vừa không quên thể hiện bản thân... Mặc dù Thẩm Triều Triều đã đồng ý ở bên anh nhưng Cố Kỳ Việt lại cảm thấy sự phát triển bây giờ vẫn chưa đủ.DTVSau khi Thẩm Triều Triều có sách, có lẽ sẽ nhanh chóng quên anh. Vì vậy, trước khi Thẩm Triều Triều chìm đắm vào việc đọc sách, Cố Kỳ Việt lập tức bắt đầu hành động!Bởi vì biết rõ lộ trình hoạt động hàng ngày của Thẩm Triều Triều ở nhà, vì thế nên Cố Kỳ Việt đã tính toán trước, mỗi lần đều có thể chuẩn bị sẵn sàng trước khi Thẩm Triều Triều xuất hiện.Ví dụ như thời gian cô tưới hoa mỗi ngày, anh sẽ mặc áo ba lỗ màu đen không có tay áo, có thể để lộ ra vai và cơ bắp một cách trực quan.Từng khối cơ bắp tràn đầy sức mạnh nhưng không hề tạo cảm giác phình to thô kệch, ngược lại giống như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ nhất, lúc anh nâng tạ lên hạ xuống thì cơ bắp cũng nhấp nhô theo, cộng thêm khuôn mặt điển trai của Cố Kỳ Việt, khiến cho bất cứ ai nhìn thấy anh cũng đều không nhịn được dừng lại quan sát.Con người ai cũng yêu thích cái đẹp. Thẩm Triều Triều cũng vậy, cô xách bình tưới nước bước chân khựng lại, khi nhìn thấy Cố Kỳ Việt đang tập thể dục, hai má cô nhanh chóng ửng đỏ, đôi mắt hạnh chớp chớp, sau đó ngại ngùng quay mặt đi.

Chương 282: Chương 282