Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…
Chương 300: Chương 300
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Lần trước ở trên cây canh chừng, có lẽ anh đã có ý khác với Thẩm Triều Triều rồi, dù sao nếu thật sự chỉ là áy náy thì anh cũng không thể ở lại đây cả ngày được, vì thế gió thổi mưa dầm cũng không cảm thấy khó chịu.Cho nên chỉ là anh chậm hiểu mà thôi, lại thêm cứng miệng. Cũng may anh và Thẩm Triều Triều cũng không bỏ lỡ nhau.Giờ khắc này trong lòng Cố Kỳ Việt càng cảm thấy may mắn không thôi, nếu như anh không cố chấp, bây giờ có thể sẽ không có cơ hội đứng ở chỗ này...“Ôi chao, đây không phải là chồng Triều Triều sao, sao hôm nay Tiểu Cố lại tới đây?”DTVTrong lúc Cố Kỳ Việt đang suy nghĩ, một giọng nói kinh ngạc vang lên, đợi đến khi anh quay đầu nhìn lại thì thấy chị Lâm hàng xóm bên cạnh, vui vẻ đi về phía bên này.Nói đến chị Lâm, Cố Kỳ Việt cũng rất cảm kích, lúc trước chị đã tặng không ít đồ ăn, để anh không bị đói bụng ở trên cây. Còn nói lời tốt đẹp với Thẩm Triều Triều.Vì vậy Cố Kỳ Việt hiếm khi lộ ra vẻ mặt hòa nhã, gật đầu với chị Lâm đang đi tới, lễ phép nói: “Chị Lâm, đã lâu không gặp! Không chỉ có một mình tôi, còn có Triều Triều cũng cùng trở về, chúng tôi chuẩn bị ở bên này một thời gian ngắn.”“Triều Triều cũng trở về rồi? Vậy tôi phải vào xem một chút, thật sự là đã lâu không gặp em ấy rồi!”“Chị Lâm chờ một chút, gần đây Triều Triều hơi mệt mỏi, bây giờ đang ngủ rồi, vẫn là lần sau đi.”Thấy chị Lâm định đi vào nhà, Cố Kỳ Việt vội vàng ngăn lại, cho dù chị Lâm là người tốt nhưng chuyện xem sách tiếng Anh lại không thể để lộ ra... Mặc dù có thể lấy thị trưởng ra làm lý do nhưng đám người ở hội Cách Vĩ cũng không phải là người hiền lành gì.Bởi vậy vì tránh cho những phiền toái khác, bọn họ chỉ có thể lén lút tiến hành.Chỉ có điều, Cố Kỳ Việt lấy đại khái một cái cớ lại là làm cho ánh mắt chị Lâm sáng lên, chị kích động vỗ đùi một cái, quay đầu nhìn về phía Cố Kỳ Việt, lập tức nhớ tới Thẩm Triều Triều đang ngủ trong phòng, vội vàng nhỏ giọng nói: “Triều Triều có thai rồi à? Mấy tháng rồi?”Hả?Trong mắt Cố Kỳ Việt hiện lên vẻ mê mang, không biết vì sao chị Lâm lại đột nhiên kích động như vậy. Có thai mấy tháng?Không đợi Cố Kỳ Việt tiếp tục nghi ngờ, chị Lâm dùng ánh mắt vui mừng nhìn anh, lập tức cười toe toét tiếp tục mở miệng: “Người trẻ tuổi đúng là sức khỏe tốt, vừa kết hôn đã có thai, phụ nữ mấy tháng đầu mang thai phải cẩn thận một chút, đừng để làm việc mệt nhọc...”“Khụ khụ khụ.”Chị Lâm lẩm bẩm dặn dò liên miên, sau khi Cố Kỳ Việt nghe hiểu lập tức không khống chế được ho sặc sụa, trong đôi mắt hoa đào tràn đầy sự luống cuống, vành tai cũng đỏ ửng.Tiến độ của chúng tôi bây giờ cũng chỉ là nắm tay, hôn má mà thôi, còn chưa tới mức có thể sinh con!Biết những người phụ nữ này nói đến chuyện riêng tư không hề giữ mồm giữ miệng, hoàn toàn không để ý đến người khác, Cố Kỳ Việt bình tĩnh lại sau cơn ho, vội vàng giải thích: “Chị Lâm, chị hiểu lầm rồi, là Triều Triều bị cảm lạnh, gần đây tinh thần hơi không tốt.”Để tránh ngày hôm sau truyền ra lời đồn anh và Thẩm Triều Triều sắp sinh con, Cố Kỳ Việt giải thích rất nghiêm túc khiến chị Lâm nghe xong bỗng cảm thấy thất vọng thở dài một hơi.Vừa rồi chị thật sự là khen nhầm rồi. Chồng Triều Triều cao lớn như vậy, sao lại nhìn thì được mà không dùng được chứ!Bị ánh mắt kỳ lạ của chị Lâm nhìn chằm chằm, Cố Kỳ Việt hơi không tự nhiên cười gượng gạo, sau đó lại nói chuyện này chuyện kia nửa ngày, cuối cùng cũng tiễn được chị Lâm.
Lần trước ở trên cây canh chừng, có lẽ anh đã có ý khác với Thẩm Triều Triều rồi, dù sao nếu thật sự chỉ là áy náy thì anh cũng không thể ở lại đây cả ngày được, vì thế gió thổi mưa dầm cũng không cảm thấy khó chịu.
Cho nên chỉ là anh chậm hiểu mà thôi, lại thêm cứng miệng. Cũng may anh và Thẩm Triều Triều cũng không bỏ lỡ nhau.
Giờ khắc này trong lòng Cố Kỳ Việt càng cảm thấy may mắn không thôi, nếu như anh không cố chấp, bây giờ có thể sẽ không có cơ hội đứng ở chỗ này...
“Ôi chao, đây không phải là chồng Triều Triều sao, sao hôm nay Tiểu Cố lại tới đây?”
DTV
Trong lúc Cố Kỳ Việt đang suy nghĩ, một giọng nói kinh ngạc vang lên, đợi đến khi anh quay đầu nhìn lại thì thấy chị Lâm hàng xóm bên cạnh, vui vẻ đi về phía bên này.
Nói đến chị Lâm, Cố Kỳ Việt cũng rất cảm kích, lúc trước chị đã tặng không ít đồ ăn, để anh không bị đói bụng ở trên cây. Còn nói lời tốt đẹp với Thẩm Triều Triều.
Vì vậy Cố Kỳ Việt hiếm khi lộ ra vẻ mặt hòa nhã, gật đầu với chị Lâm đang đi tới, lễ phép nói: “Chị Lâm, đã lâu không gặp! Không chỉ có một mình tôi, còn có Triều Triều cũng cùng trở về, chúng tôi chuẩn bị ở bên này một thời gian ngắn.”
“Triều Triều cũng trở về rồi? Vậy tôi phải vào xem một chút, thật sự là đã lâu không gặp em ấy rồi!”
“Chị Lâm chờ một chút, gần đây Triều Triều hơi mệt mỏi, bây giờ đang ngủ rồi, vẫn là lần sau đi.”
Thấy chị Lâm định đi vào nhà, Cố Kỳ Việt vội vàng ngăn lại, cho dù chị Lâm là người tốt nhưng chuyện xem sách tiếng Anh lại không thể để lộ ra... Mặc dù có thể lấy thị trưởng ra làm lý do nhưng đám người ở hội Cách Vĩ cũng không phải là người hiền lành gì.
Bởi vậy vì tránh cho những phiền toái khác, bọn họ chỉ có thể lén lút tiến hành.
Chỉ có điều, Cố Kỳ Việt lấy đại khái một cái cớ lại là làm cho ánh mắt chị Lâm sáng lên, chị kích động vỗ đùi một cái, quay đầu nhìn về phía Cố Kỳ Việt, lập tức nhớ tới Thẩm Triều Triều đang ngủ trong phòng, vội vàng nhỏ giọng nói: “Triều Triều có thai rồi à? Mấy tháng rồi?”
Hả?
Trong mắt Cố Kỳ Việt hiện lên vẻ mê mang, không biết vì sao chị Lâm lại đột nhiên kích động như vậy. Có thai mấy tháng?
Không đợi Cố Kỳ Việt tiếp tục nghi ngờ, chị Lâm dùng ánh mắt vui mừng nhìn anh, lập tức cười toe toét tiếp tục mở miệng: “Người trẻ tuổi đúng là sức khỏe tốt, vừa kết hôn đã có thai, phụ nữ mấy tháng đầu mang thai phải cẩn thận một chút, đừng để làm việc mệt nhọc...”
“Khụ khụ khụ.”
Chị Lâm lẩm bẩm dặn dò liên miên, sau khi Cố Kỳ Việt nghe hiểu lập tức không khống chế được ho sặc sụa, trong đôi mắt hoa đào tràn đầy sự luống cuống, vành tai cũng đỏ ửng.
Tiến độ của chúng tôi bây giờ cũng chỉ là nắm tay, hôn má mà thôi, còn chưa tới mức có thể sinh con!
Biết những người phụ nữ này nói đến chuyện riêng tư không hề giữ mồm giữ miệng, hoàn toàn không để ý đến người khác, Cố Kỳ Việt bình tĩnh lại sau cơn ho, vội vàng giải thích: “Chị Lâm, chị hiểu lầm rồi, là Triều Triều bị cảm lạnh, gần đây tinh thần hơi không tốt.”
Để tránh ngày hôm sau truyền ra lời đồn anh và Thẩm Triều Triều sắp sinh con, Cố Kỳ Việt giải thích rất nghiêm túc khiến chị Lâm nghe xong bỗng cảm thấy thất vọng thở dài một hơi.
Vừa rồi chị thật sự là khen nhầm rồi. Chồng Triều Triều cao lớn như vậy, sao lại nhìn thì được mà không dùng được chứ!
Bị ánh mắt kỳ lạ của chị Lâm nhìn chằm chằm, Cố Kỳ Việt hơi không tự nhiên cười gượng gạo, sau đó lại nói chuyện này chuyện kia nửa ngày, cuối cùng cũng tiễn được chị Lâm.
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Lần trước ở trên cây canh chừng, có lẽ anh đã có ý khác với Thẩm Triều Triều rồi, dù sao nếu thật sự chỉ là áy náy thì anh cũng không thể ở lại đây cả ngày được, vì thế gió thổi mưa dầm cũng không cảm thấy khó chịu.Cho nên chỉ là anh chậm hiểu mà thôi, lại thêm cứng miệng. Cũng may anh và Thẩm Triều Triều cũng không bỏ lỡ nhau.Giờ khắc này trong lòng Cố Kỳ Việt càng cảm thấy may mắn không thôi, nếu như anh không cố chấp, bây giờ có thể sẽ không có cơ hội đứng ở chỗ này...“Ôi chao, đây không phải là chồng Triều Triều sao, sao hôm nay Tiểu Cố lại tới đây?”DTVTrong lúc Cố Kỳ Việt đang suy nghĩ, một giọng nói kinh ngạc vang lên, đợi đến khi anh quay đầu nhìn lại thì thấy chị Lâm hàng xóm bên cạnh, vui vẻ đi về phía bên này.Nói đến chị Lâm, Cố Kỳ Việt cũng rất cảm kích, lúc trước chị đã tặng không ít đồ ăn, để anh không bị đói bụng ở trên cây. Còn nói lời tốt đẹp với Thẩm Triều Triều.Vì vậy Cố Kỳ Việt hiếm khi lộ ra vẻ mặt hòa nhã, gật đầu với chị Lâm đang đi tới, lễ phép nói: “Chị Lâm, đã lâu không gặp! Không chỉ có một mình tôi, còn có Triều Triều cũng cùng trở về, chúng tôi chuẩn bị ở bên này một thời gian ngắn.”“Triều Triều cũng trở về rồi? Vậy tôi phải vào xem một chút, thật sự là đã lâu không gặp em ấy rồi!”“Chị Lâm chờ một chút, gần đây Triều Triều hơi mệt mỏi, bây giờ đang ngủ rồi, vẫn là lần sau đi.”Thấy chị Lâm định đi vào nhà, Cố Kỳ Việt vội vàng ngăn lại, cho dù chị Lâm là người tốt nhưng chuyện xem sách tiếng Anh lại không thể để lộ ra... Mặc dù có thể lấy thị trưởng ra làm lý do nhưng đám người ở hội Cách Vĩ cũng không phải là người hiền lành gì.Bởi vậy vì tránh cho những phiền toái khác, bọn họ chỉ có thể lén lút tiến hành.Chỉ có điều, Cố Kỳ Việt lấy đại khái một cái cớ lại là làm cho ánh mắt chị Lâm sáng lên, chị kích động vỗ đùi một cái, quay đầu nhìn về phía Cố Kỳ Việt, lập tức nhớ tới Thẩm Triều Triều đang ngủ trong phòng, vội vàng nhỏ giọng nói: “Triều Triều có thai rồi à? Mấy tháng rồi?”Hả?Trong mắt Cố Kỳ Việt hiện lên vẻ mê mang, không biết vì sao chị Lâm lại đột nhiên kích động như vậy. Có thai mấy tháng?Không đợi Cố Kỳ Việt tiếp tục nghi ngờ, chị Lâm dùng ánh mắt vui mừng nhìn anh, lập tức cười toe toét tiếp tục mở miệng: “Người trẻ tuổi đúng là sức khỏe tốt, vừa kết hôn đã có thai, phụ nữ mấy tháng đầu mang thai phải cẩn thận một chút, đừng để làm việc mệt nhọc...”“Khụ khụ khụ.”Chị Lâm lẩm bẩm dặn dò liên miên, sau khi Cố Kỳ Việt nghe hiểu lập tức không khống chế được ho sặc sụa, trong đôi mắt hoa đào tràn đầy sự luống cuống, vành tai cũng đỏ ửng.Tiến độ của chúng tôi bây giờ cũng chỉ là nắm tay, hôn má mà thôi, còn chưa tới mức có thể sinh con!Biết những người phụ nữ này nói đến chuyện riêng tư không hề giữ mồm giữ miệng, hoàn toàn không để ý đến người khác, Cố Kỳ Việt bình tĩnh lại sau cơn ho, vội vàng giải thích: “Chị Lâm, chị hiểu lầm rồi, là Triều Triều bị cảm lạnh, gần đây tinh thần hơi không tốt.”Để tránh ngày hôm sau truyền ra lời đồn anh và Thẩm Triều Triều sắp sinh con, Cố Kỳ Việt giải thích rất nghiêm túc khiến chị Lâm nghe xong bỗng cảm thấy thất vọng thở dài một hơi.Vừa rồi chị thật sự là khen nhầm rồi. Chồng Triều Triều cao lớn như vậy, sao lại nhìn thì được mà không dùng được chứ!Bị ánh mắt kỳ lạ của chị Lâm nhìn chằm chằm, Cố Kỳ Việt hơi không tự nhiên cười gượng gạo, sau đó lại nói chuyện này chuyện kia nửa ngày, cuối cùng cũng tiễn được chị Lâm.