=========== Mùa xuân năm Thánh Lâm thứ tư, trời mưa lất phất. Loan Nghi Các của Thái tử phi Dương Phù, vốn là một gian cung điện xa hoa nhất trong cung Đại Minh, giờ đây một nửa nến và đèn đều tắt, cung nữ cũng sớm bị đuổi đi. Trên lư hương đã không còn hương, che kín một tầng bóng dáng quạnh quẽ suy tàn. Trên lư hương đã không còn hương vàng, chỉ còn lại một lớp bụi phủ kín, trông quạnh quẽ và suy tàn. Mười ngày trước, Thái tử bị giam vào ngục, Hoàng đế Thần Minh bất ngờ lâm bệnh, hoàng tử thứ ba, Yến Vương, chưa kịp cởi áo giáp đã vội vã ngồi lên ngai vàng. Tin đồn Yến Vương thích giết chóc, cả cung đều sống trong bóng tối của hắn, nơm nớp lo sợ không biết tính khí của vị tân hoàng này ra sao. Thái tử không chết, Yến Vương cũng không tùy tiện làm bậy, chỉ thường xuyên triệu Thái tử phi đang bị giam, gọi nàng đến cung Lưỡng Nghi để chép kinh cầu phúc cho Hoàng đế Thần Minh. Dương Phù là công chúa tiền triều, có học thức và biết tiếng Phạn. Tuy nhiên, xe ngựa chở Dương Phù với gương…
Chương 34: 34: Còn Một Việc Cấp Bách Nữa Phải Làm 3
Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Với Kẻ Thù Cũ Của MìnhTác giả: Bạch Ngọc Trai Điêu CôngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh=========== Mùa xuân năm Thánh Lâm thứ tư, trời mưa lất phất. Loan Nghi Các của Thái tử phi Dương Phù, vốn là một gian cung điện xa hoa nhất trong cung Đại Minh, giờ đây một nửa nến và đèn đều tắt, cung nữ cũng sớm bị đuổi đi. Trên lư hương đã không còn hương, che kín một tầng bóng dáng quạnh quẽ suy tàn. Trên lư hương đã không còn hương vàng, chỉ còn lại một lớp bụi phủ kín, trông quạnh quẽ và suy tàn. Mười ngày trước, Thái tử bị giam vào ngục, Hoàng đế Thần Minh bất ngờ lâm bệnh, hoàng tử thứ ba, Yến Vương, chưa kịp cởi áo giáp đã vội vã ngồi lên ngai vàng. Tin đồn Yến Vương thích giết chóc, cả cung đều sống trong bóng tối của hắn, nơm nớp lo sợ không biết tính khí của vị tân hoàng này ra sao. Thái tử không chết, Yến Vương cũng không tùy tiện làm bậy, chỉ thường xuyên triệu Thái tử phi đang bị giam, gọi nàng đến cung Lưỡng Nghi để chép kinh cầu phúc cho Hoàng đế Thần Minh. Dương Phù là công chúa tiền triều, có học thức và biết tiếng Phạn. Tuy nhiên, xe ngựa chở Dương Phù với gương… Cung nữ ở Dịch Đình bị giữ lại ở đó là có lý do.Ông ta hít sâu một hơi, vẫn chưa yên tâm, đẩy Chương nương tử qua một bên:" Gần đây trong cung có cuộc điều tra mật thám, khiến lòng người hoang mang.Hồi Hương dù bị đánh vẫn chưa chịu im lặng, ta thấy không giống nói dối.Chi bằng giao nàng ta cùng với Quân Thanh cho Hình Bộ thẩm tra, để tránh liên lụy đến chúng ta."Từ xa nhìn thấy khóe miệng của Chương nương tử hiện ra nét lo âu, Quân Thanh siết chặt ngón tay, đột nhiên nói:" Nô tỳ đêm đó quả thực có ở bên ngoài và đúng là đã nói chuyện với một người."Chương nương tử mấp máy môi, Bùi công công cũng ngạc nhiên, cả hai cùng nhìn nàng: " Ai? "" Là Kim công công, tiến sĩ của cung giáo."Chương nương tử thắc mắc: " Đó là thái giám, làm sao có thể gọi là nam nhân ngoại tộc được? Huống chi Kim công công đã hơn 70 tuổi rồi… "" Đúng vậy.Vì thế Hồi Hương không nghe lầm, nhưng nô tỳ cũng không có lén lút gặp gỡ ai cả."Bùi công công không hiểu: " Ngươi nửa đêm không ngủ, lại nói chuyện nhỏ với một người già hoa mắt tai điếc sao? "Quân Thanh đáp: " Thưa công công, sắp tới chúng ta phải diện kiến quý chủ, và tất cả đều phải chuẩn bị quà dâng lên quý chủ.Nô tỳ làm việc trong phòng thêu thùa, nên định chuẩn bị một chiếc quạt thêu làm quà.Tuy nhiên, mỗi tháng các cung nữ ở Dịch đình chỉ được cấp năm cây nến, và với công việc phải làm, số nến ấy hoàn toàn không đủ.Nô tỳ đã phải chờ đến khi trăng lên cao, ra ngoài dưới ánh trăng để thêu.Nô tỳ cũng có tư tâm là chờ Kim công công đi ngang qua để ông ấy chỉ dạy thêm cho nô tỳ về kỹ thuật thêu."" Đêm hôm đó, cuối cùng nô tỳ cũng gặp Kim công công.Ông ấy thấy nô tỳ đáng thương nên chỉ dạy thêm cho nô tỳ về cách thêu.Đó là cuộc trò chuyện mà Hồi Hương nghe được.Nếu không tin, có thể vào phòng nô tỳ, tìm trong giỏ kim chỉ trên bàn sẽ thấy một chiếc hộp gỗ, bên trong có chiếc quạt mà nô tỳ đã chuẩn bị."Một lát sau, chiếc hộp gỗ cùng chiếc quạt thêu đã được mang đến trước mặt Bùi công công.Khi mở ra nhìn, ông ta im lặng một lúc lâu.Chiếc quạt thêu chỉ bằng bàn tay, mỏng như cánh ve, được cắt thành hình dáng bất quy tắc, nhưng lại tinh xảo đến nỗi có thể sánh với những món trang trí được ưa chuộng bởi quý tộc phu nhân.
Cung nữ ở Dịch Đình bị giữ lại ở đó là có lý do.
Ông ta hít sâu một hơi, vẫn chưa yên tâm, đẩy Chương nương tử qua một bên:
" Gần đây trong cung có cuộc điều tra mật thám, khiến lòng người hoang mang.
Hồi Hương dù bị đánh vẫn chưa chịu im lặng, ta thấy không giống nói dối.
Chi bằng giao nàng ta cùng với Quân Thanh cho Hình Bộ thẩm tra, để tránh liên lụy đến chúng ta.
"
Từ xa nhìn thấy khóe miệng của Chương nương tử hiện ra nét lo âu, Quân Thanh siết chặt ngón tay, đột nhiên nói:
" Nô tỳ đêm đó quả thực có ở bên ngoài và đúng là đã nói chuyện với một người.
"
Chương nương tử mấp máy môi, Bùi công công cũng ngạc nhiên, cả hai cùng nhìn nàng: " Ai? "
" Là Kim công công, tiến sĩ của cung giáo.
"
Chương nương tử thắc mắc: " Đó là thái giám, làm sao có thể gọi là nam nhân ngoại tộc được? Huống chi Kim công công đã hơn 70 tuổi rồi… "
" Đúng vậy.
Vì thế Hồi Hương không nghe lầm, nhưng nô tỳ cũng không có lén lút gặp gỡ ai cả.
"
Bùi công công không hiểu: " Ngươi nửa đêm không ngủ, lại nói chuyện nhỏ với một người già hoa mắt tai điếc sao? "
Quân Thanh đáp: " Thưa công công, sắp tới chúng ta phải diện kiến quý chủ, và tất cả đều phải chuẩn bị quà dâng lên quý chủ.
Nô tỳ làm việc trong phòng thêu thùa, nên định chuẩn bị một chiếc quạt thêu làm quà.
Tuy nhiên, mỗi tháng các cung nữ ở Dịch đình chỉ được cấp năm cây nến, và với công việc phải làm, số nến ấy hoàn toàn không đủ.
Nô tỳ đã phải chờ đến khi trăng lên cao, ra ngoài dưới ánh trăng để thêu.
Nô tỳ cũng có tư tâm là chờ Kim công công đi ngang qua để ông ấy chỉ dạy thêm cho nô tỳ về kỹ thuật thêu.
"
" Đêm hôm đó, cuối cùng nô tỳ cũng gặp Kim công công.
Ông ấy thấy nô tỳ đáng thương nên chỉ dạy thêm cho nô tỳ về cách thêu.
Đó là cuộc trò chuyện mà Hồi Hương nghe được.
Nếu không tin, có thể vào phòng nô tỳ, tìm trong giỏ kim chỉ trên bàn sẽ thấy một chiếc hộp gỗ, bên trong có chiếc quạt mà nô tỳ đã chuẩn bị.
"
Một lát sau, chiếc hộp gỗ cùng chiếc quạt thêu đã được mang đến trước mặt Bùi công công.
Khi mở ra nhìn, ông ta im lặng một lúc lâu.
Chiếc quạt thêu chỉ bằng bàn tay, mỏng như cánh ve, được cắt thành hình dáng bất quy tắc, nhưng lại tinh xảo đến nỗi có thể sánh với những món trang trí được ưa chuộng bởi quý tộc phu nhân.
Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Với Kẻ Thù Cũ Của MìnhTác giả: Bạch Ngọc Trai Điêu CôngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh=========== Mùa xuân năm Thánh Lâm thứ tư, trời mưa lất phất. Loan Nghi Các của Thái tử phi Dương Phù, vốn là một gian cung điện xa hoa nhất trong cung Đại Minh, giờ đây một nửa nến và đèn đều tắt, cung nữ cũng sớm bị đuổi đi. Trên lư hương đã không còn hương, che kín một tầng bóng dáng quạnh quẽ suy tàn. Trên lư hương đã không còn hương vàng, chỉ còn lại một lớp bụi phủ kín, trông quạnh quẽ và suy tàn. Mười ngày trước, Thái tử bị giam vào ngục, Hoàng đế Thần Minh bất ngờ lâm bệnh, hoàng tử thứ ba, Yến Vương, chưa kịp cởi áo giáp đã vội vã ngồi lên ngai vàng. Tin đồn Yến Vương thích giết chóc, cả cung đều sống trong bóng tối của hắn, nơm nớp lo sợ không biết tính khí của vị tân hoàng này ra sao. Thái tử không chết, Yến Vương cũng không tùy tiện làm bậy, chỉ thường xuyên triệu Thái tử phi đang bị giam, gọi nàng đến cung Lưỡng Nghi để chép kinh cầu phúc cho Hoàng đế Thần Minh. Dương Phù là công chúa tiền triều, có học thức và biết tiếng Phạn. Tuy nhiên, xe ngựa chở Dương Phù với gương… Cung nữ ở Dịch Đình bị giữ lại ở đó là có lý do.Ông ta hít sâu một hơi, vẫn chưa yên tâm, đẩy Chương nương tử qua một bên:" Gần đây trong cung có cuộc điều tra mật thám, khiến lòng người hoang mang.Hồi Hương dù bị đánh vẫn chưa chịu im lặng, ta thấy không giống nói dối.Chi bằng giao nàng ta cùng với Quân Thanh cho Hình Bộ thẩm tra, để tránh liên lụy đến chúng ta."Từ xa nhìn thấy khóe miệng của Chương nương tử hiện ra nét lo âu, Quân Thanh siết chặt ngón tay, đột nhiên nói:" Nô tỳ đêm đó quả thực có ở bên ngoài và đúng là đã nói chuyện với một người."Chương nương tử mấp máy môi, Bùi công công cũng ngạc nhiên, cả hai cùng nhìn nàng: " Ai? "" Là Kim công công, tiến sĩ của cung giáo."Chương nương tử thắc mắc: " Đó là thái giám, làm sao có thể gọi là nam nhân ngoại tộc được? Huống chi Kim công công đã hơn 70 tuổi rồi… "" Đúng vậy.Vì thế Hồi Hương không nghe lầm, nhưng nô tỳ cũng không có lén lút gặp gỡ ai cả."Bùi công công không hiểu: " Ngươi nửa đêm không ngủ, lại nói chuyện nhỏ với một người già hoa mắt tai điếc sao? "Quân Thanh đáp: " Thưa công công, sắp tới chúng ta phải diện kiến quý chủ, và tất cả đều phải chuẩn bị quà dâng lên quý chủ.Nô tỳ làm việc trong phòng thêu thùa, nên định chuẩn bị một chiếc quạt thêu làm quà.Tuy nhiên, mỗi tháng các cung nữ ở Dịch đình chỉ được cấp năm cây nến, và với công việc phải làm, số nến ấy hoàn toàn không đủ.Nô tỳ đã phải chờ đến khi trăng lên cao, ra ngoài dưới ánh trăng để thêu.Nô tỳ cũng có tư tâm là chờ Kim công công đi ngang qua để ông ấy chỉ dạy thêm cho nô tỳ về kỹ thuật thêu."" Đêm hôm đó, cuối cùng nô tỳ cũng gặp Kim công công.Ông ấy thấy nô tỳ đáng thương nên chỉ dạy thêm cho nô tỳ về cách thêu.Đó là cuộc trò chuyện mà Hồi Hương nghe được.Nếu không tin, có thể vào phòng nô tỳ, tìm trong giỏ kim chỉ trên bàn sẽ thấy một chiếc hộp gỗ, bên trong có chiếc quạt mà nô tỳ đã chuẩn bị."Một lát sau, chiếc hộp gỗ cùng chiếc quạt thêu đã được mang đến trước mặt Bùi công công.Khi mở ra nhìn, ông ta im lặng một lúc lâu.Chiếc quạt thêu chỉ bằng bàn tay, mỏng như cánh ve, được cắt thành hình dáng bất quy tắc, nhưng lại tinh xảo đến nỗi có thể sánh với những món trang trí được ưa chuộng bởi quý tộc phu nhân.