Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay ********** Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! Chương 1 Truyện 88 chào các bạn, kính chúc các bạn sức khỏe, và mong các bạn nhớ truyện one để truy cập đọc truyện hot hay mõi ngày nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. ‘Vào lúc chín giờ tối, tại ký túc xá nam trong khuôn viên trường đại học. Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi. “Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.…

Chương 226

Mở Mắt Thấy Thần TàiTác giả: Lạc XoongTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay ********** Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! Chương 1 Truyện 88 chào các bạn, kính chúc các bạn sức khỏe, và mong các bạn nhớ truyện one để truy cập đọc truyện hot hay mõi ngày nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. ‘Vào lúc chín giờ tối, tại ký túc xá nam trong khuôn viên trường đại học. Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi. “Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.… Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn**********Có một con vịt xoè ra hai cái cánhChương 226: Viện trưởng đếnNgay khi Lý Văn dương đang cầu cứu anh Kim thì nhìn thấyGiang Tuyết Tình các cô tiến đến, Lý Dương liền cúp máy.“Văn Dương, thật xin lỗi, đều là tai họa do tôi gây ra!”Giang Tuyết Tình áy náy nói.“Tuyết Tình ngươi nói cái gì vậy, tôi không nghĩ tới người kialiền hỏi *****̃ng không hỏi liền lập tức động thủ, yên tâm đi, cha tôi sẽlo liệu bọn chúng ! Đừng lo, tôi *****̃ng nói với ba tôi về chuyện của cậurồi!”. Lý Dương oán hận nói.Giang Tuyết Tình đang định nói cái gì đó thì đúng lúc này điệnthoại di động của nàng đột nhiên vang lên.Nhấc máy lên, cô chỉ“vâng” hai tiếng liền cúp điện thoại.“Kết thúc rồi, giám đốc vừa gọi điện, tôi đã bị sa thải!”GiangTuyết Tình nói như người mất hồn. Điều đó có nghĩa là, cô khôngthể dựa vào tập đoàn khiến nhiều người ao ước đó nữa.Cơ hội tuyệtvời ấy, cứ như vậy mà tan thành mây khói?“Cái gì? Bị sa thải rồi?”Lý Dương *****̃ng không ngờ rằng, lúc đầu mình vốn chỉ muốn thể hiệnchút bản lĩnh trước mặt Giang Tuyết Tình, để cho cô gái này sùngbái và động tâm với mình. Tuy rằng lúc đầu mình bị đánh, nhưng*****̃ng chỉ là chuyện của bản thân mình, còn chưa có đem việc GiangTuyết Tình nhờ hoàn thành, thì đã làm cho Giang Tuyết Tình bị sathải.“Ôi, Văn Dương, phải làm sao bây giờ? Bên kia hiển nhiên sẽcòn dây dưa với Giang Tuyết Tình!” Vương Nhị giống như vừa hỏivừa châm chọc.“Hừ, đừng quên còn có cha của Văn Dương, năng lực chắcchắn cao hơn cái gã phó quản lý kia!” Có người khoát tay phân tích.Lúc này điện thoại di động của Lý Dương lại kêu. Hắn vộivàng bắt máy.“Cha, tình huống thế nào nồi? Ba nói cái gì? Được rồi, con biếtrồi? Con cúp máy đây!”Cúp điện thoại xong, Lý Dương bất giác thõng tay xuống làmrơi cả chiếc điện thoại xuống đất.“Văn Dương, xảy ra chuyện gì vậy?”Giang Tuyết Tình lo lắng hỏi.“Tôi *****̃ng kết thúc rồi, người đánh tôi chính là một giám đốcđiều hành của tập đoàn, cha tôi đã nhờ vả đến anh Kim, nhưng suycho cùng anh Kim *****̃ng chỉ là một lái xe, còn chưa có cái mặt mũiđấy, mà cái tên Triệu Tử Hưng kia, lại là một trong những tâm phúccủa người đó, anh Kim *****̃ng không dám quản, cha tôi hiện đang cầungười giúp tôi xin lỗi Triệu Tử Hưng”Lý Dương trên trán đổ mồ hôi lạnh.Hy vọng mỏng manh trong lòng Giang tuyết tình *****̃ng lạnh đi.Nói như vậy, Lý Dương hiện tại tự thân *****̃ng khó bảo toàn, cònhơi sức đâu lo được cho cô nữa.“Ai! Tuyết Tình, cha tôi nói chúng ta không nên hấp tấp nhưvậy, tên Triệu Tử hưng kia khi dễ cậu, cậu chỉ cần tìm quản lý caocấp hơn báo cáo lại là được, nếu quản lý biết, nhất định sẽ nghiêmtúc xử lý hắn! Hiện tại ngược lại tốt rồi, tôi đã thất bại, không chỉ tựchuốc lấy rắc rối mà còn khiến cậu mất việc !” Lúc này giọng điệuLý Dương đã điệu thấp đi rất nhiều.Mà nghe lời nói này, Giang Tuyết Tình nhận ra đã từng có mộtngười nói với cô y như thế. Lập tức hướng ra phía cửa nơi Trần Hạođang đứng. Lúc ấy mình chẳng qua cho là Trần Hạo không có kinhnghiệm xã hội, còn coi anh ấy là kẻ ngốc, mắng anh một trận.Kết quảđây, những gì anh ấy nói mới biện pháp giải quyết.Nếu không *****̃ng không đến nỗi rơi vào tình cảnh này.Mọi người tụ tập lại để bàn biện pháp đối phó, nhưng cuối cùngkhông không có cách nào hết, chỉ biết an ủi lẫn nhau.Lúc này, điện thoại Giang Tuyết Tình lại vang.Sau khi cô bắt máy, *****̃ng chỉ là “vâng” hai tiếng. Nhưng lần nàykhác lần trước, ánh mắt Giang Tuyết tình mở to, giường như khôngthể tin được.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhThời điểm cô cúp điện thoại, tất cả mọi người để bị thu hút.“Tuyết Tình, sao vậy?”Giang Tuyết Tình có chút kinh ngạc nói: “tôi *****̃ng không biết tạisao, giám đốc của tôi đột nhiên gọi điện cho tôi, anh ấy nói tôi ngàymai đi làm trở lại, còn kêu tôi được vào chương trình huân luyện cácbộ dự bị, còn hướng tôi xin lỗi sự tình của Triệu tử hưng! Anh ấy nóiTriệu Tử Hưng đã bị khai từ, những việc này đều là do người điềuhành dự án ra lệnh”“Gì?”Mọi người *****̃ng chết lặng.Chuyện gì thế này, kết quả xoay chuyển chẳng phải quá nhanhhay sao.“Tuyết Tình, tôi cảm thấy trong chuyện này nhất định có ngườigiúp người, bằng không sẽ không thể ngay cả giám đốc *****̃ng ra mặtđược, bởi vì chỉ việc cậu bị ức *****, dùng có đúng hay sai *****̃ng khôngđáng để giám đốc phải xin lỗi cậu!”“Đúng vậy, đây *****̃ng là ý của ta, khẳng định có người đã dùngmối quan hệ nào đó để can thiệp!”Vương Nhị nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Chính xác, tôi *****̃ng nghĩ như thế, các cậu có biết không, muốntrở thành cán bộ dự trữ của công ty vô cùng khó, thế nhưng ai làngười có đủ khả năng để khiến cho ngay cả giám đốc điều hành*****̃ng phải hạ mình xin lỗi?”Giang Tuyết Tình vuốt vuốt mi tâm, cau mày suy nghĩ.Bỗng nhiên, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đem ánh mắt mộtmực khóa chặt trên thân Trần Hạo.“Trần Hạo!”Giang Tuyết Tình đứng lên.“Cái gì? Trần Hạo?”Vương Nhị các cô *****̃ng đổ dồn ánh mắt kinh ngạc về phía TrầnHạo.Trần Hạo *****̃ng không nghĩ tới, Giang Tuyết Tình có thể nhanhnhư vậy nghĩ đến mình.Hoàn toàn chính xác, vừa rồi thừa dịp bọn họ nói chuyện vớinhau, Trần Hạo ra ngoài gọi điện thoại cho Lý Chấn Quốc, kêu ôngđem chuyện này xử lý.Nhưng không nghĩ tới, nhanh như vậy liền bị Giang Tuyết Tìnhđoán được.“Trần Ca, là cậu!”Giang Tuyết Tình đi về phía Trần Hạo: “cậu biết không, chínhlời nói khi nãy của cậu đã nhắc nhở tôi, kêu tôi không được xemthường người bên cạnh, bởi vì có đôi khi, người ấy chính là ngườigiúp đỡ bản thân tôi!”“Tôi nghĩ tôi đã biết người giúp tôi là ai! Trần Hạo, cám ơn cậuđã nhắc nhở tôi!”Giang Tuyết Tình chân thành cám ơn Trần Hạo.Sau đó cô ấy nói tiếp: “thời điểm tôi đến công ty, là người quảnlý bộ phận dân sự đã tuyển dụng tôi, một người quản lý rất trẻ, anhấy làm việc rất chăm chỉ, mặc dù mỗi lần gặp mặt, anh ấy đều chỉ làcùng tôi gật đầu chào hỏi đơn giản, nhưng tôi biết anh ấy đã bí mậtgiúp đỡ tôi rất nhiều!”“Ban đầu tôi cảm thấy anh ấy thật thà, trung thực, chỉ biết vùiđầu vào công việc, nhưng là hiện tại nghĩ lại, anh ấy sao có thể là kẻngười thấp hèn kia, rất có thể chính anh ấy đã giúp tôi, bởi vì hômtrước tôi nghe đồng nghiệp đoán già đoán non thân phận của anh ấykhông đơn giản.” Giang Tuyết Tình nói.Bất quá công *****̃ng không chắc chắn lắm, lập tức liền tìm mộtnữ đồng nghiệp tương đối tốt để xác nhận:“Này Tiểu Lý, cậu còn nhớ rõ vị quản lý của bộ phận dân sự kiakhông, các cậu trước kia nói qua anh ấy là cháu họ của ai? Thật làcháu họ của một vị quản lý cấp cao trong công ty à? Được được, tôirõ ràng rồi, cậu đi làm việc của mình đi nha!”Giang Tuyết Tình nói xong, trong mắt kích động đến ngấn lệ.“Tuyết Tình, cậu xác định là anh ta ư? Anh ta có phải là đã thíchcậu không?”Vương Nhị có chút ghen tuông nói.“Tôi không rõ anh ấy có thích tôi hay không, nhưng anh ấy đãâm thầm giúp đỡ tôi rất nhiều lần, lần này tôi bị đuổi việc, khẳng địnhanh ấy là người biết đầu tiên, ngày mai đi làm, tôi sẽ hỏi anh ấy mộtchút!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Ai ! tôi thật ghen tị với các cậu, Minh Tuyết có Lý Siêu giúp,hiện tại đã chính thức trở thành bác sĩ, Tuyết Tình có Văn Dươngcùng vị kia quản lý giúp, về phần Lý Thi Hàm thì *****̃ng có người đỡđầu rồi, chỉ còn một mình tôi mà thôi!”Vương Nhị liếc mắt nhìn Tân Hằng, không khỏi ghen tỵ nói.Lý Minh Tuyết lập tức cười khổ khuyên bảo: “Được rồi VươngNị, đừng nói như thế, Tân Hằng *****̃ng rất tốt mà!”“Này Trần Hạo, cậu ở chỗ đó rất nhàn rỗi thì phải, mau mangmột ít nước nóng qua đây đi?” Lý Minh Tuyết nói.“Mẹ nó, ta ở nơi này không hề nhàn rỗi chút nào.” Trần Hạothầm nghĩ. Bất quá vẫn là gượng gạo đi lấy nước.“Bác sĩ, viện trưởng và phó viện trưởng đều đang đi về phíabên này!”“Hả? Viện trưởng đến rồi?” Lý Minh Tuyết giật mình.Một bên Lý Dương *****̃ng là cả kinh: “Có thể là viện trưởng nghenói tôi đang nằm viện liền đến đây thăm tôi, Tuyết Tình, cậu mau đỡtôi dậy, viện trưởng cùng cha tôi có quen biết nhau, không cần phảikhách sáo!”Lý Dương đang tức giận vì Giang tuyết tình được tên quản lýkia chiếu cố. Nghe tin viện trưởng đến thăm liền hưng phấn trở lại.Giang Tuyết Tình lập tức đỡ Lý Dương ngồi dậy.Mà Trần Hạo *****̃ng không muốn ở chỗ đông người, liền đi lấynước.Kết quả vừa vặn đụng phải viện trường.“Cậu Trần, anh đang đi đâu vậy! ?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh Dịch bởi Ren Hakuryuu – Kotaru HotaruCó một con vịt xoè ra hai cái cánh

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Chương 226: Viện trưởng đến

Ngay khi Lý Văn dương đang cầu cứu anh Kim thì nhìn thấy

Giang Tuyết Tình các cô tiến đến, Lý Dương liền cúp máy.

“Văn Dương, thật xin lỗi, đều là tai họa do tôi gây ra!”

Giang Tuyết Tình áy náy nói.

“Tuyết Tình ngươi nói cái gì vậy, tôi không nghĩ tới người kia

liền hỏi *****̃ng không hỏi liền lập tức động thủ, yên tâm đi, cha tôi sẽ

lo liệu bọn chúng ! Đừng lo, tôi *****̃ng nói với ba tôi về chuyện của cậu

rồi!”. Lý Dương oán hận nói.

Giang Tuyết Tình đang định nói cái gì đó thì đúng lúc này điện

thoại di động của nàng đột nhiên vang lên.Nhấc máy lên, cô chỉ

“vâng” hai tiếng liền cúp điện thoại.

“Kết thúc rồi, giám đốc vừa gọi điện, tôi đã bị sa thải!”Giang

Tuyết Tình nói như người mất hồn. Điều đó có nghĩa là, cô không

thể dựa vào tập đoàn khiến nhiều người ao ước đó nữa.Cơ hội tuyệt

vời ấy, cứ như vậy mà tan thành mây khói?

“Cái gì? Bị sa thải rồi?”

Lý Dương *****̃ng không ngờ rằng, lúc đầu mình vốn chỉ muốn thể hiện

chút bản lĩnh trước mặt Giang Tuyết Tình, để cho cô gái này sùng

bái và động tâm với mình. Tuy rằng lúc đầu mình bị đánh, nhưng

*****̃ng chỉ là chuyện của bản thân mình, còn chưa có đem việc Giang

Tuyết Tình nhờ hoàn thành, thì đã làm cho Giang Tuyết Tình bị sa

thải.

“Ôi, Văn Dương, phải làm sao bây giờ? Bên kia hiển nhiên sẽ

còn dây dưa với Giang Tuyết Tình!” Vương Nhị giống như vừa hỏi

vừa châm chọc.

“Hừ, đừng quên còn có cha của Văn Dương, năng lực chắc

chắn cao hơn cái gã phó quản lý kia!” Có người khoát tay phân tích.

Lúc này điện thoại di động của Lý Dương lại kêu. Hắn vội

vàng bắt máy.

“Cha, tình huống thế nào nồi? Ba nói cái gì? Được rồi, con biết

rồi? Con cúp máy đây!”

Cúp điện thoại xong, Lý Dương bất giác thõng tay xuống làm

rơi cả chiếc điện thoại xuống đất.

“Văn Dương, xảy ra chuyện gì vậy?”

Giang Tuyết Tình lo lắng hỏi.

“Tôi *****̃ng kết thúc rồi, người đánh tôi chính là một giám đốc

điều hành của tập đoàn, cha tôi đã nhờ vả đến anh Kim, nhưng suy

cho cùng anh Kim *****̃ng chỉ là một lái xe, còn chưa có cái mặt mũi

đấy, mà cái tên Triệu Tử Hưng kia, lại là một trong những tâm phúc

của người đó, anh Kim *****̃ng không dám quản, cha tôi hiện đang cầu

người giúp tôi xin lỗi Triệu Tử Hưng”

Lý Dương trên trán đổ mồ hôi lạnh.

Hy vọng mỏng manh trong lòng Giang tuyết tình *****̃ng lạnh đi.

Nói như vậy, Lý Dương hiện tại tự thân *****̃ng khó bảo toàn, còn

hơi sức đâu lo được cho cô nữa.

“Ai! Tuyết Tình, cha tôi nói chúng ta không nên hấp tấp như

vậy, tên Triệu Tử hưng kia khi dễ cậu, cậu chỉ cần tìm quản lý cao

cấp hơn báo cáo lại là được, nếu quản lý biết, nhất định sẽ nghiêm

túc xử lý hắn! Hiện tại ngược lại tốt rồi, tôi đã thất bại, không chỉ tự

chuốc lấy rắc rối mà còn khiến cậu mất việc !” Lúc này giọng điệu

Lý Dương đã điệu thấp đi rất nhiều.

Mà nghe lời nói này, Giang Tuyết Tình nhận ra đã từng có một

người nói với cô y như thế. Lập tức hướng ra phía cửa nơi Trần Hạo

đang đứng. Lúc ấy mình chẳng qua cho là Trần Hạo không có kinh

nghiệm xã hội, còn coi anh ấy là kẻ ngốc, mắng anh một trận.Kết quả

đây, những gì anh ấy nói mới biện pháp giải quyết.

Nếu không *****̃ng không đến nỗi rơi vào tình cảnh này.

Mọi người tụ tập lại để bàn biện pháp đối phó, nhưng cuối cùng

không không có cách nào hết, chỉ biết an ủi lẫn nhau.

Lúc này, điện thoại Giang Tuyết Tình lại vang.

Sau khi cô bắt máy, *****̃ng chỉ là “vâng” hai tiếng. Nhưng lần này

khác lần trước, ánh mắt Giang Tuyết tình mở to, giường như không

thể tin được.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Thời điểm cô cúp điện thoại, tất cả mọi người để bị thu hút.

“Tuyết Tình, sao vậy?”

Giang Tuyết Tình có chút kinh ngạc nói: “tôi *****̃ng không biết tại

sao, giám đốc của tôi đột nhiên gọi điện cho tôi, anh ấy nói tôi ngày

mai đi làm trở lại, còn kêu tôi được vào chương trình huân luyện các

bộ dự bị, còn hướng tôi xin lỗi sự tình của Triệu tử hưng! Anh ấy nói

Triệu Tử Hưng đã bị khai từ, những việc này đều là do người điều

hành dự án ra lệnh”

“Gì?”

Mọi người *****̃ng chết lặng.

Chuyện gì thế này, kết quả xoay chuyển chẳng phải quá nhanh

hay sao.

“Tuyết Tình, tôi cảm thấy trong chuyện này nhất định có người

giúp người, bằng không sẽ không thể ngay cả giám đốc *****̃ng ra mặt

được, bởi vì chỉ việc cậu bị ức *****, dùng có đúng hay sai *****̃ng không

đáng để giám đốc phải xin lỗi cậu!”

“Đúng vậy, đây *****̃ng là ý của ta, khẳng định có người đã dùng

mối quan hệ nào đó để can thiệp!”

Vương Nhị nói.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Chính xác, tôi *****̃ng nghĩ như thế, các cậu có biết không, muốn

trở thành cán bộ dự trữ của công ty vô cùng khó, thế nhưng ai là

người có đủ khả năng để khiến cho ngay cả giám đốc điều hành

*****̃ng phải hạ mình xin lỗi?”

Giang Tuyết Tình vuốt vuốt mi tâm, cau mày suy nghĩ.

Bỗng nhiên, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đem ánh mắt một

mực khóa chặt trên thân Trần Hạo.

“Trần Hạo!”

Giang Tuyết Tình đứng lên.

“Cái gì? Trần Hạo?”

Vương Nhị các cô *****̃ng đổ dồn ánh mắt kinh ngạc về phía Trần

Hạo.

Trần Hạo *****̃ng không nghĩ tới, Giang Tuyết Tình có thể nhanh

như vậy nghĩ đến mình.

Hoàn toàn chính xác, vừa rồi thừa dịp bọn họ nói chuyện với

nhau, Trần Hạo ra ngoài gọi điện thoại cho Lý Chấn Quốc, kêu ông

đem chuyện này xử lý.

Nhưng không nghĩ tới, nhanh như vậy liền bị Giang Tuyết Tình

đoán được.

“Trần Ca, là cậu!”

Giang Tuyết Tình đi về phía Trần Hạo: “cậu biết không, chính

lời nói khi nãy của cậu đã nhắc nhở tôi, kêu tôi không được xem

thường người bên cạnh, bởi vì có đôi khi, người ấy chính là người

giúp đỡ bản thân tôi!”

“Tôi nghĩ tôi đã biết người giúp tôi là ai! Trần Hạo, cám ơn cậu

đã nhắc nhở tôi!”

Giang Tuyết Tình chân thành cám ơn Trần Hạo.

Sau đó cô ấy nói tiếp: “thời điểm tôi đến công ty, là người quản

lý bộ phận dân sự đã tuyển dụng tôi, một người quản lý rất trẻ, anh

ấy làm việc rất chăm chỉ, mặc dù mỗi lần gặp mặt, anh ấy đều chỉ là

cùng tôi gật đầu chào hỏi đơn giản, nhưng tôi biết anh ấy đã bí mật

giúp đỡ tôi rất nhiều!”

“Ban đầu tôi cảm thấy anh ấy thật thà, trung thực, chỉ biết vùi

đầu vào công việc, nhưng là hiện tại nghĩ lại, anh ấy sao có thể là kẻ

người thấp hèn kia, rất có thể chính anh ấy đã giúp tôi, bởi vì hôm

trước tôi nghe đồng nghiệp đoán già đoán non thân phận của anh ấy

không đơn giản.” Giang Tuyết Tình nói.

Bất quá công *****̃ng không chắc chắn lắm, lập tức liền tìm một

nữ đồng nghiệp tương đối tốt để xác nhận:

“Này Tiểu Lý, cậu còn nhớ rõ vị quản lý của bộ phận dân sự kia

không, các cậu trước kia nói qua anh ấy là cháu họ của ai? Thật là

cháu họ của một vị quản lý cấp cao trong công ty à? Được được, tôi

rõ ràng rồi, cậu đi làm việc của mình đi nha!”

Giang Tuyết Tình nói xong, trong mắt kích động đến ngấn lệ.

“Tuyết Tình, cậu xác định là anh ta ư? Anh ta có phải là đã thích

cậu không?”

Vương Nhị có chút ghen tuông nói.

“Tôi không rõ anh ấy có thích tôi hay không, nhưng anh ấy đã

âm thầm giúp đỡ tôi rất nhiều lần, lần này tôi bị đuổi việc, khẳng định

anh ấy là người biết đầu tiên, ngày mai đi làm, tôi sẽ hỏi anh ấy một

chút!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Ai ! tôi thật ghen tị với các cậu, Minh Tuyết có Lý Siêu giúp,

hiện tại đã chính thức trở thành bác sĩ, Tuyết Tình có Văn Dương

cùng vị kia quản lý giúp, về phần Lý Thi Hàm thì *****̃ng có người đỡ

đầu rồi, chỉ còn một mình tôi mà thôi!”

Vương Nhị liếc mắt nhìn Tân Hằng, không khỏi ghen tỵ nói.

Lý Minh Tuyết lập tức cười khổ khuyên bảo: “Được rồi Vương

Nị, đừng nói như thế, Tân Hằng *****̃ng rất tốt mà!”

“Này Trần Hạo, cậu ở chỗ đó rất nhàn rỗi thì phải, mau mang

một ít nước nóng qua đây đi?” Lý Minh Tuyết nói.

“Mẹ nó, ta ở nơi này không hề nhàn rỗi chút nào.” Trần Hạo

thầm nghĩ. Bất quá vẫn là gượng gạo đi lấy nước.

“Bác sĩ, viện trưởng và phó viện trưởng đều đang đi về phía

bên này!”

“Hả? Viện trưởng đến rồi?” Lý Minh Tuyết giật mình.

Một bên Lý Dương *****̃ng là cả kinh: “Có thể là viện trưởng nghe

nói tôi đang nằm viện liền đến đây thăm tôi, Tuyết Tình, cậu mau đỡ

tôi dậy, viện trưởng cùng cha tôi có quen biết nhau, không cần phải

khách sáo!”

Lý Dương đang tức giận vì Giang tuyết tình được tên quản lý

kia chiếu cố. Nghe tin viện trưởng đến thăm liền hưng phấn trở lại.

Giang Tuyết Tình lập tức đỡ Lý Dương ngồi dậy.

Mà Trần Hạo *****̃ng không muốn ở chỗ đông người, liền đi lấy

nước.

Kết quả vừa vặn đụng phải viện trường.

“Cậu Trần, anh đang đi đâu vậy! ?”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

 

Dịch bởi Ren Hakuryuu – Kotaru Hotaru

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Mở Mắt Thấy Thần TàiTác giả: Lạc XoongTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay ********** Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! Chương 1 Truyện 88 chào các bạn, kính chúc các bạn sức khỏe, và mong các bạn nhớ truyện one để truy cập đọc truyện hot hay mõi ngày nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. ‘Vào lúc chín giờ tối, tại ký túc xá nam trong khuôn viên trường đại học. Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi. “Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.… Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn**********Có một con vịt xoè ra hai cái cánhChương 226: Viện trưởng đếnNgay khi Lý Văn dương đang cầu cứu anh Kim thì nhìn thấyGiang Tuyết Tình các cô tiến đến, Lý Dương liền cúp máy.“Văn Dương, thật xin lỗi, đều là tai họa do tôi gây ra!”Giang Tuyết Tình áy náy nói.“Tuyết Tình ngươi nói cái gì vậy, tôi không nghĩ tới người kialiền hỏi *****̃ng không hỏi liền lập tức động thủ, yên tâm đi, cha tôi sẽlo liệu bọn chúng ! Đừng lo, tôi *****̃ng nói với ba tôi về chuyện của cậurồi!”. Lý Dương oán hận nói.Giang Tuyết Tình đang định nói cái gì đó thì đúng lúc này điệnthoại di động của nàng đột nhiên vang lên.Nhấc máy lên, cô chỉ“vâng” hai tiếng liền cúp điện thoại.“Kết thúc rồi, giám đốc vừa gọi điện, tôi đã bị sa thải!”GiangTuyết Tình nói như người mất hồn. Điều đó có nghĩa là, cô khôngthể dựa vào tập đoàn khiến nhiều người ao ước đó nữa.Cơ hội tuyệtvời ấy, cứ như vậy mà tan thành mây khói?“Cái gì? Bị sa thải rồi?”Lý Dương *****̃ng không ngờ rằng, lúc đầu mình vốn chỉ muốn thể hiệnchút bản lĩnh trước mặt Giang Tuyết Tình, để cho cô gái này sùngbái và động tâm với mình. Tuy rằng lúc đầu mình bị đánh, nhưng*****̃ng chỉ là chuyện của bản thân mình, còn chưa có đem việc GiangTuyết Tình nhờ hoàn thành, thì đã làm cho Giang Tuyết Tình bị sathải.“Ôi, Văn Dương, phải làm sao bây giờ? Bên kia hiển nhiên sẽcòn dây dưa với Giang Tuyết Tình!” Vương Nhị giống như vừa hỏivừa châm chọc.“Hừ, đừng quên còn có cha của Văn Dương, năng lực chắcchắn cao hơn cái gã phó quản lý kia!” Có người khoát tay phân tích.Lúc này điện thoại di động của Lý Dương lại kêu. Hắn vộivàng bắt máy.“Cha, tình huống thế nào nồi? Ba nói cái gì? Được rồi, con biếtrồi? Con cúp máy đây!”Cúp điện thoại xong, Lý Dương bất giác thõng tay xuống làmrơi cả chiếc điện thoại xuống đất.“Văn Dương, xảy ra chuyện gì vậy?”Giang Tuyết Tình lo lắng hỏi.“Tôi *****̃ng kết thúc rồi, người đánh tôi chính là một giám đốcđiều hành của tập đoàn, cha tôi đã nhờ vả đến anh Kim, nhưng suycho cùng anh Kim *****̃ng chỉ là một lái xe, còn chưa có cái mặt mũiđấy, mà cái tên Triệu Tử Hưng kia, lại là một trong những tâm phúccủa người đó, anh Kim *****̃ng không dám quản, cha tôi hiện đang cầungười giúp tôi xin lỗi Triệu Tử Hưng”Lý Dương trên trán đổ mồ hôi lạnh.Hy vọng mỏng manh trong lòng Giang tuyết tình *****̃ng lạnh đi.Nói như vậy, Lý Dương hiện tại tự thân *****̃ng khó bảo toàn, cònhơi sức đâu lo được cho cô nữa.“Ai! Tuyết Tình, cha tôi nói chúng ta không nên hấp tấp nhưvậy, tên Triệu Tử hưng kia khi dễ cậu, cậu chỉ cần tìm quản lý caocấp hơn báo cáo lại là được, nếu quản lý biết, nhất định sẽ nghiêmtúc xử lý hắn! Hiện tại ngược lại tốt rồi, tôi đã thất bại, không chỉ tựchuốc lấy rắc rối mà còn khiến cậu mất việc !” Lúc này giọng điệuLý Dương đã điệu thấp đi rất nhiều.Mà nghe lời nói này, Giang Tuyết Tình nhận ra đã từng có mộtngười nói với cô y như thế. Lập tức hướng ra phía cửa nơi Trần Hạođang đứng. Lúc ấy mình chẳng qua cho là Trần Hạo không có kinhnghiệm xã hội, còn coi anh ấy là kẻ ngốc, mắng anh một trận.Kết quảđây, những gì anh ấy nói mới biện pháp giải quyết.Nếu không *****̃ng không đến nỗi rơi vào tình cảnh này.Mọi người tụ tập lại để bàn biện pháp đối phó, nhưng cuối cùngkhông không có cách nào hết, chỉ biết an ủi lẫn nhau.Lúc này, điện thoại Giang Tuyết Tình lại vang.Sau khi cô bắt máy, *****̃ng chỉ là “vâng” hai tiếng. Nhưng lần nàykhác lần trước, ánh mắt Giang Tuyết tình mở to, giường như khôngthể tin được.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhThời điểm cô cúp điện thoại, tất cả mọi người để bị thu hút.“Tuyết Tình, sao vậy?”Giang Tuyết Tình có chút kinh ngạc nói: “tôi *****̃ng không biết tạisao, giám đốc của tôi đột nhiên gọi điện cho tôi, anh ấy nói tôi ngàymai đi làm trở lại, còn kêu tôi được vào chương trình huân luyện cácbộ dự bị, còn hướng tôi xin lỗi sự tình của Triệu tử hưng! Anh ấy nóiTriệu Tử Hưng đã bị khai từ, những việc này đều là do người điềuhành dự án ra lệnh”“Gì?”Mọi người *****̃ng chết lặng.Chuyện gì thế này, kết quả xoay chuyển chẳng phải quá nhanhhay sao.“Tuyết Tình, tôi cảm thấy trong chuyện này nhất định có ngườigiúp người, bằng không sẽ không thể ngay cả giám đốc *****̃ng ra mặtđược, bởi vì chỉ việc cậu bị ức *****, dùng có đúng hay sai *****̃ng khôngđáng để giám đốc phải xin lỗi cậu!”“Đúng vậy, đây *****̃ng là ý của ta, khẳng định có người đã dùngmối quan hệ nào đó để can thiệp!”Vương Nhị nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Chính xác, tôi *****̃ng nghĩ như thế, các cậu có biết không, muốntrở thành cán bộ dự trữ của công ty vô cùng khó, thế nhưng ai làngười có đủ khả năng để khiến cho ngay cả giám đốc điều hành*****̃ng phải hạ mình xin lỗi?”Giang Tuyết Tình vuốt vuốt mi tâm, cau mày suy nghĩ.Bỗng nhiên, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đem ánh mắt mộtmực khóa chặt trên thân Trần Hạo.“Trần Hạo!”Giang Tuyết Tình đứng lên.“Cái gì? Trần Hạo?”Vương Nhị các cô *****̃ng đổ dồn ánh mắt kinh ngạc về phía TrầnHạo.Trần Hạo *****̃ng không nghĩ tới, Giang Tuyết Tình có thể nhanhnhư vậy nghĩ đến mình.Hoàn toàn chính xác, vừa rồi thừa dịp bọn họ nói chuyện vớinhau, Trần Hạo ra ngoài gọi điện thoại cho Lý Chấn Quốc, kêu ôngđem chuyện này xử lý.Nhưng không nghĩ tới, nhanh như vậy liền bị Giang Tuyết Tìnhđoán được.“Trần Ca, là cậu!”Giang Tuyết Tình đi về phía Trần Hạo: “cậu biết không, chínhlời nói khi nãy của cậu đã nhắc nhở tôi, kêu tôi không được xemthường người bên cạnh, bởi vì có đôi khi, người ấy chính là ngườigiúp đỡ bản thân tôi!”“Tôi nghĩ tôi đã biết người giúp tôi là ai! Trần Hạo, cám ơn cậuđã nhắc nhở tôi!”Giang Tuyết Tình chân thành cám ơn Trần Hạo.Sau đó cô ấy nói tiếp: “thời điểm tôi đến công ty, là người quảnlý bộ phận dân sự đã tuyển dụng tôi, một người quản lý rất trẻ, anhấy làm việc rất chăm chỉ, mặc dù mỗi lần gặp mặt, anh ấy đều chỉ làcùng tôi gật đầu chào hỏi đơn giản, nhưng tôi biết anh ấy đã bí mậtgiúp đỡ tôi rất nhiều!”“Ban đầu tôi cảm thấy anh ấy thật thà, trung thực, chỉ biết vùiđầu vào công việc, nhưng là hiện tại nghĩ lại, anh ấy sao có thể là kẻngười thấp hèn kia, rất có thể chính anh ấy đã giúp tôi, bởi vì hômtrước tôi nghe đồng nghiệp đoán già đoán non thân phận của anh ấykhông đơn giản.” Giang Tuyết Tình nói.Bất quá công *****̃ng không chắc chắn lắm, lập tức liền tìm mộtnữ đồng nghiệp tương đối tốt để xác nhận:“Này Tiểu Lý, cậu còn nhớ rõ vị quản lý của bộ phận dân sự kiakhông, các cậu trước kia nói qua anh ấy là cháu họ của ai? Thật làcháu họ của một vị quản lý cấp cao trong công ty à? Được được, tôirõ ràng rồi, cậu đi làm việc của mình đi nha!”Giang Tuyết Tình nói xong, trong mắt kích động đến ngấn lệ.“Tuyết Tình, cậu xác định là anh ta ư? Anh ta có phải là đã thíchcậu không?”Vương Nhị có chút ghen tuông nói.“Tôi không rõ anh ấy có thích tôi hay không, nhưng anh ấy đãâm thầm giúp đỡ tôi rất nhiều lần, lần này tôi bị đuổi việc, khẳng địnhanh ấy là người biết đầu tiên, ngày mai đi làm, tôi sẽ hỏi anh ấy mộtchút!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Ai ! tôi thật ghen tị với các cậu, Minh Tuyết có Lý Siêu giúp,hiện tại đã chính thức trở thành bác sĩ, Tuyết Tình có Văn Dươngcùng vị kia quản lý giúp, về phần Lý Thi Hàm thì *****̃ng có người đỡđầu rồi, chỉ còn một mình tôi mà thôi!”Vương Nhị liếc mắt nhìn Tân Hằng, không khỏi ghen tỵ nói.Lý Minh Tuyết lập tức cười khổ khuyên bảo: “Được rồi VươngNị, đừng nói như thế, Tân Hằng *****̃ng rất tốt mà!”“Này Trần Hạo, cậu ở chỗ đó rất nhàn rỗi thì phải, mau mangmột ít nước nóng qua đây đi?” Lý Minh Tuyết nói.“Mẹ nó, ta ở nơi này không hề nhàn rỗi chút nào.” Trần Hạothầm nghĩ. Bất quá vẫn là gượng gạo đi lấy nước.“Bác sĩ, viện trưởng và phó viện trưởng đều đang đi về phíabên này!”“Hả? Viện trưởng đến rồi?” Lý Minh Tuyết giật mình.Một bên Lý Dương *****̃ng là cả kinh: “Có thể là viện trưởng nghenói tôi đang nằm viện liền đến đây thăm tôi, Tuyết Tình, cậu mau đỡtôi dậy, viện trưởng cùng cha tôi có quen biết nhau, không cần phảikhách sáo!”Lý Dương đang tức giận vì Giang tuyết tình được tên quản lýkia chiếu cố. Nghe tin viện trưởng đến thăm liền hưng phấn trở lại.Giang Tuyết Tình lập tức đỡ Lý Dương ngồi dậy.Mà Trần Hạo *****̃ng không muốn ở chỗ đông người, liền đi lấynước.Kết quả vừa vặn đụng phải viện trường.“Cậu Trần, anh đang đi đâu vậy! ?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh Dịch bởi Ren Hakuryuu – Kotaru HotaruCó một con vịt xoè ra hai cái cánh

Chương 226