Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay ********** Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! Chương 1 Truyện 88 chào các bạn, kính chúc các bạn sức khỏe, và mong các bạn nhớ truyện one để truy cập đọc truyện hot hay mõi ngày nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. ‘Vào lúc chín giờ tối, tại ký túc xá nam trong khuôn viên trường đại học. Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi. “Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.…

Chương 317

Mở Mắt Thấy Thần TàiTác giả: Lạc XoongTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay ********** Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! Chương 1 Truyện 88 chào các bạn, kính chúc các bạn sức khỏe, và mong các bạn nhớ truyện one để truy cập đọc truyện hot hay mõi ngày nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. ‘Vào lúc chín giờ tối, tại ký túc xá nam trong khuôn viên trường đại học. Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi. “Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.… Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn**********Chương 317: Chấm dứt liên quanCó một con vịt xoè ra hai cái cánhEdit : Quoc Kiem “Đây… là người của cậu chủ Vân à?”Ở bên trong video khác là một căn nhà trong thôn.Trong nhà có bốn, năm người áo đen đang bị trói.Ai cũng bị đánh sưng mặt, được người của Trần Hạo coi chừng.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhRõ ràng ông Lưu có quen những người này, đâychính là người của Long Thiếu Vân.“Ông Lưu, tên nhóc Long Thiếu Vân kia vốn hungác, tàn độc. Anh ta sợ ông bịp bợm nên xế chiều nayđã cử người đi bắt con gái ông rồi, ha ha, may màchúng tôi tới trước một bước!”Lý Chấn Quốc cười nói.Ông Lưu sực tỉnh.“Giỏi cho tên Long Thiếu Vân này, suýt chút nữa thìtôi đã bị anh ta đùa bỡn trong lòng bàn tay rồi! CậuCó một con vịt xoè ra hai cái cánhTrần, tôi có lỗi với cậu!”Ông Lưu liên tục cúi người xin lỗi.Đúng thế, cho dù nói thế nào thì cậu Trần cũng đãgián tiếp cứu con gái ông ấy. Hơn nữa ông ấy cũng biếtrõ cách làm người của Long Thiếu Vân, để đạt được mụcđích, anh ta sẽ không bỏ qua bất cứ thủ đoạn nào.Một khi con gái ông ấy rơi vào tay Long Thiếu Vân,nếu ông ấy không làm theo lời anh ta thì chắc chắn sẽCó một con vịt xoè ra hai cái cánhxảy ra chuyện.Thế nên bây giờ, bên cạnh sự hối hận và sợ hãi,ông Lưu còn áy náy và biết ơn cậu Trần hơn.Ông ấy lập tức hạ giọng, nói với vẻ thần bí: “CậuTrần, tôi có một đoạn ghi âm, tôi tin chắc cậu sẽ thấyCó một con vịt xoè ra hai cái cánhhứng thú với nó!”Trần Hạo và Lý Chấn Quốc nhìn nhau, lập tức gật đầu rahiệu cho ông Lưu mở ghi âm lên…Về vấn đề công khai chuyện này, Trần Hạo cũngCó một con vịt xoè ra hai cái cánhkhông cần phải lo.Ông Lưu biết nên làm thế nào.Về phía Long Thiếu Vân, đương nhiên Trần Hạomuốn nghiêm túc đối phó một phen.Đúng lúc này, Trần Hạo bỗng nhận được điệnthoại, là Triệu Đồng Đồng gọi tới.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhTriệu Đồng Đồng là bạn thân của Tần Nhã, tính racậu cũng không gặp cô ta một thời gian rồi.Có lẽ cô ta gọi đến là vì chuyện giữa cậu và TầnNhã hôm nay, chắc chắn Tần Nhã sẽ hiểu lầm cậu.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhĐiện thoại vừa được kết nối, giọng nói bất mãncủa Triệu Đồng Đồng đã vang lên:“Trần Hạo, cậu có ý gì thế? Cậu làm gì Tần Nhãvậy? Sau khi quay về, cô ấy cứ khóc suốt thôi. Hômnay vốn là ngày vui, Tần Nhã đứng nhất học kỳ này,còn giành được một suất sinh viên xuất sắc được cử đihọc nữa, chúng tôi muốn mở tiệc chúc mừng cô ấy, kếtquả lại thành thế này!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Có một vài hiểu lầm, tôi chưa kịp giải thích với cô ấy!”Trần Hạo từ tốn đáp.Ban đầu, Trần Hạo cũng quan tâm đến cách nhìncủa Tần Nhã, vì cô ta là bạn cậu.Trần Hạo cũng muốn giải thích rõ với cô ta, dùsao bây giờ cũng không khó giải thích.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhNhưng khi ấy Trần Hạo lại thấy Tần Nhã ăn cơmvới kẻ địch của mình, trong lòng không khỏi có chút tức giận.Đúng thế, cậu coi Trần Nhã là bạn nhưng sau nàycô ta sẽ ở bên Long Thiếu Viễn, hơn nữa rõ ràng bây giờcô ta đã thử làm thế rồi.Hai người đó là một cặp.Cậu giải thích làm gì chứ!“Hiểu lầm gì thế? Tôi hỏi rồi nhưng cô ấy khôngnói, hỏi cậu thì cậu cứ úp mỡ, nếu có hiểu lầm thì cứgiải thích rõ ràng thôi. Bây giờ chúng tôi đều đang ởnhà Tần Nhã đấy!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánhTuy Triệu Đồng Đồng biết quan hệ giữa Trần Hạo, Tô Mộc Hàm và Tần Nhã nhưng người khiến Tần Nhã đau lòng lại là Trần Hạo.Với tư cách bạn thân, đương nhiên cô ta khôngthể chấp nhận chuyện này.Bằng không cô ta cũng chẳng lén gọi điện cho Trần Hạo.“Tôi không đến đâu!”Trần Hạo thản nhiên nói.Còn dây dưa gì nữa chứ.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhTrước kia, cậu đối đầu với người nhà họ Long vìDương Hạ, giờ lại có Tần Nhã.Trần Hạo rất khó chịu khi có Tần Nhã ở giữa.“Không đến gì chứ, tôi biết cậu đã có Tô Mộc Hàmnhưng xin cậu đấy, cho dù cậu không muốn làm bạnvới Tần Nhã thì cậu cũng phải nói rõ cho cô ấy đượckhông! Suy cho cùng đều là vì hiểu lầm, nếu cậukhông đưa chiếc vòng ngọc kia thì sao Tần Nhã lạihứng thú với cậu rồi thích cậu chứ. Tôi hiểu bây giờcậu là cậu Trần, cậu rất ghê gớm nhưng cậu đùa giỡntình cảm của người khác như thế, cậu thấy ổn không?”Triệu Đồng Đồng vội hô lên.“Tôi không đùa giỡn!”Trần Hạo nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhNhưng những lời này cũng nói trúng tim đen cậu.Đúng thế, cậu bắt đầu với Trần Nhã chỉ vì vài chuyện hiểu lầm mà thôi.Lúc ấy cậu vốn không có ý đó.Ài!Đành đi một chuyến vậy.Nói rõ ra, cũng cho cô ta biết Long Thiếu Vân làCó một con vịt xoè ra hai cái cánhngười như thế nào!“Được rồi, bây giờ tôi sẽ sang đó!”Trần Hạo nói.Giờ đã là sáu giờ chiều.Lần này Trần Hạo  không đi một mình, mà cóThiên Long, Địa Hổ đi theo.Khi đến cửa nhà Tần Nhã, Thiên Long, Địa Hổ đợiCó một con vịt xoè ra hai cái cánhbên ngoài, còn cậu thì đi vào.“Được rồi Tần Nhã, đừng buồn nữa. Tuy khôngbiết giữa cậu và Trần Hạo đã xảy ra chuyện gì nhưngdù sao hôm nay cũng là ngày cậu được cử đi học, phảithật vui vẻ đúng không?”Triệu Đồng Đồng nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Hơn nữa biết đâu một ngày nào đó, Trần Hạo sẽnhớ đến những điểm tốt của cậu!”“Ha ha, Đồng Đồng, các cậu đừng khuyên tớ nữa. Tớ và cậu ta không phải vì chuyện khác, mà là…Được rồi, tớ không muốn nói, bây giờ vừa nghĩ đến cậuta, tớ đã thấy buồn nôn rồi!”Tần Nhã hít sâu một hơi.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhBây giờ cô ta đã cảm thấy sợ nam sinh, bởi vì ngaycả nam sinh có vẻ tốt đẹp cũng chỉ là tên rác rười.Giống như người mà cô ta thích.Nếu không tận mắt nhìn thấy, có chết Tần Nhãcũng không tin.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Được rồi, không nói nữa, hôm nay là ngày vui củaTần Nhã, lát nữa tớ còn muốn cho cậu một bất ngờ đấy!”Triệu Đồng Đồng chớp mắt, uống một ngụm rượu vang.Khi mọi người đang tò mò về bất ngờ mà TriệuĐồng Đồng nhắc đến, tiếng chuông cửa bỗng vang lên.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Đến rồi đến rồi, niềm bất ngờ của tớ đến rồi!”Triệu Đồng Đồng vui vẻ đi mở cửa.Tần Nhã cũng không có vẻ tiêu cực nữa. Cô ta hơimỉm cười, nhìn về phía cửa.Nhưng khi nhìn thấy người tới, nụ cười trên mặtTần Nhã nhạt dần.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhĐó chính là Trần Hạo.“Ha ha ha, Tần Nhã, nếu muốn cởi truồng thì phảitìm người tháo dây thun. Tớ gọi cậu ta đến rồi, nếu cóhiểu lầm không vui gì thì hai người cứ nói rõ ra đi!”Triệu Đồng Đồng nói.“Cậu tới đây làm gì?”Gương mặt xinh đẹp của Tần Nhã lạnh tanh.“Tôi đến để giải thích chuyện hôm nay, cô hiểu lầm tôi rồi!”Trần Hạo nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhTôi không muốn nghe, cậu cũng không cần giảithích. Cậu Trần, nếu không còn chuyện gì thì xin cậu đicho! Tôi không muốn nhìn thấy người dơ bẩn như cậuđứng trước mặt tôi nữa, làm bẩn mắt tôi!”Tần Nhã lạnh lùng nói.“Tôi chỉ muốn giải thích rõ hiểu lầm…”Trần Hạo hít sâu một hơi.“Cậu Trần không cần làm thế, sao phải giải thíchcho tôi chứ, nếu thừa hơi thì đi giải thích cho người khác đi!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Hơn nữa giờ cũng tối rồi, chúng tôi là nữ sinh,cậu ở đây không tiện. Hơn nữa, tôi không muốn Thiếu Vân biết tôi và cậu vẫn còn dây dưa!”Tần Nhã lạnh lùng nói: “Thế nên trừ việc này, nếukhông còn chuyện gì khác thì cậu có thể đi rồi!”Nghe thấy thế, Trần Hạo cũng đã hiểu ra.Cậu nghĩ lại, thấy mình thật nực cười, còn gì đểCó một con vịt xoè ra hai cái cánhgiải thích nữa chứ, đúng là vẽ thêm chuyện mà.Bây giờ cô ta đã gọi Long Thiếu Vân là Thiếu Vân rồi.Có lễ đó là tình yêu đích thực của cô ta.“Được rồi, vậy tôi không làm phiền cô nữa!”Trần Hạo nói rồi nở nụ cười đắng chát, quay người rời đi.“Khoan đã !”Tần Nhã bỗng gọi Trần Hạo lại.“Tôi muốn trả thứ này cho câu…”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********

Chương 317: Chấm dứt liên quan

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Edit : Quoc Kiem

 

“Đây… là người của cậu chủ Vân à?”

Ở bên trong video khác là một căn nhà trong thôn.

Trong nhà có bốn, năm người áo đen đang bị trói.

Ai cũng bị đánh sưng mặt, được người của Trần Hạo coi chừng.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Rõ ràng ông Lưu có quen những người này, đây

chính là người của Long Thiếu Vân.

“Ông Lưu, tên nhóc Long Thiếu Vân kia vốn hung

ác, tàn độc. Anh ta sợ ông bịp bợm nên xế chiều nay

đã cử người đi bắt con gái ông rồi, ha ha, may mà

chúng tôi tới trước một bước!”

Lý Chấn Quốc cười nói.

Ông Lưu sực tỉnh.

“Giỏi cho tên Long Thiếu Vân này, suýt chút nữa thì

tôi đã bị anh ta đùa bỡn trong lòng bàn tay rồi! Cậu

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Trần, tôi có lỗi với cậu!”

Ông Lưu liên tục cúi người xin lỗi.

Đúng thế, cho dù nói thế nào thì cậu Trần cũng đã

gián tiếp cứu con gái ông ấy. Hơn nữa ông ấy cũng biết

rõ cách làm người của Long Thiếu Vân, để đạt được mục

đích, anh ta sẽ không bỏ qua bất cứ thủ đoạn nào.

Một khi con gái ông ấy rơi vào tay Long Thiếu Vân,

nếu ông ấy không làm theo lời anh ta thì chắc chắn sẽ

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

xảy ra chuyện.

Thế nên bây giờ, bên cạnh sự hối hận và sợ hãi,

ông Lưu còn áy náy và biết ơn cậu Trần hơn.

Ông ấy lập tức hạ giọng, nói với vẻ thần bí: “Cậu

Trần, tôi có một đoạn ghi âm, tôi tin chắc cậu sẽ thấy

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

hứng thú với nó!”

Trần Hạo và Lý Chấn Quốc nhìn nhau, lập tức gật đầu ra

hiệu cho ông Lưu mở ghi âm lên…

Về vấn đề công khai chuyện này, Trần Hạo cũng

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

không cần phải lo.

Ông Lưu biết nên làm thế nào.

Về phía Long Thiếu Vân, đương nhiên Trần Hạo

muốn nghiêm túc đối phó một phen.

Đúng lúc này, Trần Hạo bỗng nhận được điện

thoại, là Triệu Đồng Đồng gọi tới.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Triệu Đồng Đồng là bạn thân của Tần Nhã, tính ra

cậu cũng không gặp cô ta một thời gian rồi.

Có lẽ cô ta gọi đến là vì chuyện giữa cậu và Tần

Nhã hôm nay, chắc chắn Tần Nhã sẽ hiểu lầm cậu.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói bất mãn

của Triệu Đồng Đồng đã vang lên:

“Trần Hạo, cậu có ý gì thế? Cậu làm gì Tần Nhã

vậy? Sau khi quay về, cô ấy cứ khóc suốt thôi. Hôm

nay vốn là ngày vui, Tần Nhã đứng nhất học kỳ này,

còn giành được một suất sinh viên xuất sắc được cử đi

học nữa, chúng tôi muốn mở tiệc chúc mừng cô ấy, kết

quả lại thành thế này!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Có một vài hiểu lầm, tôi chưa kịp giải thích với cô ấy!”

Trần Hạo từ tốn đáp.

Ban đầu, Trần Hạo cũng quan tâm đến cách nhìn

của Tần Nhã, vì cô ta là bạn cậu.

Trần Hạo cũng muốn giải thích rõ với cô ta, dù

sao bây giờ cũng không khó giải thích.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Nhưng khi ấy Trần Hạo lại thấy Tần Nhã ăn cơm

với kẻ địch của mình, trong lòng không khỏi có chút tức giận.

Đúng thế, cậu coi Trần Nhã là bạn nhưng sau này

cô ta sẽ ở bên Long Thiếu Viễn, hơn nữa rõ ràng bây giờ

cô ta đã thử làm thế rồi.

Hai người đó là một cặp.

Cậu giải thích làm gì chứ!

“Hiểu lầm gì thế? Tôi hỏi rồi nhưng cô ấy không

nói, hỏi cậu thì cậu cứ úp mỡ, nếu có hiểu lầm thì cứ

giải thích rõ ràng thôi. Bây giờ chúng tôi đều đang ở

nhà Tần Nhã đấy!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Tuy Triệu Đồng Đồng biết quan hệ giữa Trần Hạo, Tô Mộc Hàm và Tần Nhã nhưng người khiến Tần Nhã đau lòng lại là Trần Hạo.

Với tư cách bạn thân, đương nhiên cô ta không

thể chấp nhận chuyện này.

Bằng không cô ta cũng chẳng lén gọi điện cho Trần Hạo.

“Tôi không đến đâu!”

Trần Hạo thản nhiên nói.

Còn dây dưa gì nữa chứ.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Trước kia, cậu đối đầu với người nhà họ Long vì

Dương Hạ, giờ lại có Tần Nhã.

Trần Hạo rất khó chịu khi có Tần Nhã ở giữa.

“Không đến gì chứ, tôi biết cậu đã có Tô Mộc Hàm

nhưng xin cậu đấy, cho dù cậu không muốn làm bạn

với Tần Nhã thì cậu cũng phải nói rõ cho cô ấy được

không! Suy cho cùng đều là vì hiểu lầm, nếu cậu

không đưa chiếc vòng ngọc kia thì sao Tần Nhã lại

hứng thú với cậu rồi thích cậu chứ. Tôi hiểu bây giờ

cậu là cậu Trần, cậu rất ghê gớm nhưng cậu đùa giỡn

tình cảm của người khác như thế, cậu thấy ổn không?”

Triệu Đồng Đồng vội hô lên.

“Tôi không đùa giỡn!”

Trần Hạo nói.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Nhưng những lời này cũng nói trúng tim đen cậu.

Đúng thế, cậu bắt đầu với Trần Nhã chỉ vì vài chuyện hiểu lầm mà thôi.

Lúc ấy cậu vốn không có ý đó.

Ài!

Đành đi một chuyến vậy.

Nói rõ ra, cũng cho cô ta biết Long Thiếu Vân là

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

người như thế nào!

“Được rồi, bây giờ tôi sẽ sang đó!”

Trần Hạo nói.

Giờ đã là sáu giờ chiều.

Lần này Trần Hạo  không đi một mình, mà có

Thiên Long, Địa Hổ đi theo.

Khi đến cửa nhà Tần Nhã, Thiên Long, Địa Hổ đợi

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

bên ngoài, còn cậu thì đi vào.

“Được rồi Tần Nhã, đừng buồn nữa. Tuy không

biết giữa cậu và Trần Hạo đã xảy ra chuyện gì nhưng

dù sao hôm nay cũng là ngày cậu được cử đi học, phải

thật vui vẻ đúng không?”

Triệu Đồng Đồng nói.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Hơn nữa biết đâu một ngày nào đó, Trần Hạo sẽ

nhớ đến những điểm tốt của cậu!”

“Ha ha, Đồng Đồng, các cậu đừng khuyên tớ nữa. Tớ và cậu ta không phải vì chuyện khác, mà là…

Được rồi, tớ không muốn nói, bây giờ vừa nghĩ đến cậu

ta, tớ đã thấy buồn nôn rồi!”

Tần Nhã hít sâu một hơi.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Bây giờ cô ta đã cảm thấy sợ nam sinh, bởi vì ngay

cả nam sinh có vẻ tốt đẹp cũng chỉ là tên rác rười.

Giống như người mà cô ta thích.

Nếu không tận mắt nhìn thấy, có chết Tần Nhã

cũng không tin.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Được rồi, không nói nữa, hôm nay là ngày vui của

Tần Nhã, lát nữa tớ còn muốn cho cậu một bất ngờ đấy!”

Triệu Đồng Đồng chớp mắt, uống một ngụm rượu vang.

Khi mọi người đang tò mò về bất ngờ mà Triệu

Đồng Đồng nhắc đến, tiếng chuông cửa bỗng vang lên.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Đến rồi đến rồi, niềm bất ngờ của tớ đến rồi!”

Triệu Đồng Đồng vui vẻ đi mở cửa.

Tần Nhã cũng không có vẻ tiêu cực nữa. Cô ta hơi

mỉm cười, nhìn về phía cửa.

Nhưng khi nhìn thấy người tới, nụ cười trên mặt

Tần Nhã nhạt dần.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Đó chính là Trần Hạo.

“Ha ha ha, Tần Nhã, nếu muốn cởi truồng thì phải

tìm người tháo dây thun. Tớ gọi cậu ta đến rồi, nếu có

hiểu lầm không vui gì thì hai người cứ nói rõ ra đi!”

Triệu Đồng Đồng nói.

“Cậu tới đây làm gì?”

Gương mặt xinh đẹp của Tần Nhã lạnh tanh.

“Tôi đến để giải thích chuyện hôm nay, cô hiểu lầm tôi rồi!”

Trần Hạo nói.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Tôi không muốn nghe, cậu cũng không cần giải

thích. Cậu Trần, nếu không còn chuyện gì thì xin cậu đi

cho! Tôi không muốn nhìn thấy người dơ bẩn như cậu

đứng trước mặt tôi nữa, làm bẩn mắt tôi!”

Tần Nhã lạnh lùng nói.

“Tôi chỉ muốn giải thích rõ hiểu lầm…”

Trần Hạo hít sâu một hơi.

“Cậu Trần không cần làm thế, sao phải giải thích

cho tôi chứ, nếu thừa hơi thì đi giải thích cho người khác đi!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Hơn nữa giờ cũng tối rồi, chúng tôi là nữ sinh,

cậu ở đây không tiện. Hơn nữa, tôi không muốn Thiếu Vân biết tôi và cậu vẫn còn dây dưa!”

Tần Nhã lạnh lùng nói: “Thế nên trừ việc này, nếu

không còn chuyện gì khác thì cậu có thể đi rồi!”

Nghe thấy thế, Trần Hạo cũng đã hiểu ra.

Cậu nghĩ lại, thấy mình thật nực cười, còn gì để

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

giải thích nữa chứ, đúng là vẽ thêm chuyện mà.

Bây giờ cô ta đã gọi Long Thiếu Vân là Thiếu Vân rồi.

Có lễ đó là tình yêu đích thực của cô ta.

“Được rồi, vậy tôi không làm phiền cô nữa!”

Trần Hạo nói rồi nở nụ cười đắng chát, quay người rời đi.

“Khoan đã !”

Tần Nhã bỗng gọi Trần Hạo lại.

“Tôi muốn trả thứ này cho câu…”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Mở Mắt Thấy Thần TàiTác giả: Lạc XoongTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay ********** Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! Chương 1 Truyện 88 chào các bạn, kính chúc các bạn sức khỏe, và mong các bạn nhớ truyện one để truy cập đọc truyện hot hay mõi ngày nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. ‘Vào lúc chín giờ tối, tại ký túc xá nam trong khuôn viên trường đại học. Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi. “Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.… Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn**********Chương 317: Chấm dứt liên quanCó một con vịt xoè ra hai cái cánhEdit : Quoc Kiem “Đây… là người của cậu chủ Vân à?”Ở bên trong video khác là một căn nhà trong thôn.Trong nhà có bốn, năm người áo đen đang bị trói.Ai cũng bị đánh sưng mặt, được người của Trần Hạo coi chừng.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhRõ ràng ông Lưu có quen những người này, đâychính là người của Long Thiếu Vân.“Ông Lưu, tên nhóc Long Thiếu Vân kia vốn hungác, tàn độc. Anh ta sợ ông bịp bợm nên xế chiều nayđã cử người đi bắt con gái ông rồi, ha ha, may màchúng tôi tới trước một bước!”Lý Chấn Quốc cười nói.Ông Lưu sực tỉnh.“Giỏi cho tên Long Thiếu Vân này, suýt chút nữa thìtôi đã bị anh ta đùa bỡn trong lòng bàn tay rồi! CậuCó một con vịt xoè ra hai cái cánhTrần, tôi có lỗi với cậu!”Ông Lưu liên tục cúi người xin lỗi.Đúng thế, cho dù nói thế nào thì cậu Trần cũng đãgián tiếp cứu con gái ông ấy. Hơn nữa ông ấy cũng biếtrõ cách làm người của Long Thiếu Vân, để đạt được mụcđích, anh ta sẽ không bỏ qua bất cứ thủ đoạn nào.Một khi con gái ông ấy rơi vào tay Long Thiếu Vân,nếu ông ấy không làm theo lời anh ta thì chắc chắn sẽCó một con vịt xoè ra hai cái cánhxảy ra chuyện.Thế nên bây giờ, bên cạnh sự hối hận và sợ hãi,ông Lưu còn áy náy và biết ơn cậu Trần hơn.Ông ấy lập tức hạ giọng, nói với vẻ thần bí: “CậuTrần, tôi có một đoạn ghi âm, tôi tin chắc cậu sẽ thấyCó một con vịt xoè ra hai cái cánhhứng thú với nó!”Trần Hạo và Lý Chấn Quốc nhìn nhau, lập tức gật đầu rahiệu cho ông Lưu mở ghi âm lên…Về vấn đề công khai chuyện này, Trần Hạo cũngCó một con vịt xoè ra hai cái cánhkhông cần phải lo.Ông Lưu biết nên làm thế nào.Về phía Long Thiếu Vân, đương nhiên Trần Hạomuốn nghiêm túc đối phó một phen.Đúng lúc này, Trần Hạo bỗng nhận được điệnthoại, là Triệu Đồng Đồng gọi tới.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhTriệu Đồng Đồng là bạn thân của Tần Nhã, tính racậu cũng không gặp cô ta một thời gian rồi.Có lẽ cô ta gọi đến là vì chuyện giữa cậu và TầnNhã hôm nay, chắc chắn Tần Nhã sẽ hiểu lầm cậu.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhĐiện thoại vừa được kết nối, giọng nói bất mãncủa Triệu Đồng Đồng đã vang lên:“Trần Hạo, cậu có ý gì thế? Cậu làm gì Tần Nhãvậy? Sau khi quay về, cô ấy cứ khóc suốt thôi. Hômnay vốn là ngày vui, Tần Nhã đứng nhất học kỳ này,còn giành được một suất sinh viên xuất sắc được cử đihọc nữa, chúng tôi muốn mở tiệc chúc mừng cô ấy, kếtquả lại thành thế này!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Có một vài hiểu lầm, tôi chưa kịp giải thích với cô ấy!”Trần Hạo từ tốn đáp.Ban đầu, Trần Hạo cũng quan tâm đến cách nhìncủa Tần Nhã, vì cô ta là bạn cậu.Trần Hạo cũng muốn giải thích rõ với cô ta, dùsao bây giờ cũng không khó giải thích.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhNhưng khi ấy Trần Hạo lại thấy Tần Nhã ăn cơmvới kẻ địch của mình, trong lòng không khỏi có chút tức giận.Đúng thế, cậu coi Trần Nhã là bạn nhưng sau nàycô ta sẽ ở bên Long Thiếu Viễn, hơn nữa rõ ràng bây giờcô ta đã thử làm thế rồi.Hai người đó là một cặp.Cậu giải thích làm gì chứ!“Hiểu lầm gì thế? Tôi hỏi rồi nhưng cô ấy khôngnói, hỏi cậu thì cậu cứ úp mỡ, nếu có hiểu lầm thì cứgiải thích rõ ràng thôi. Bây giờ chúng tôi đều đang ởnhà Tần Nhã đấy!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánhTuy Triệu Đồng Đồng biết quan hệ giữa Trần Hạo, Tô Mộc Hàm và Tần Nhã nhưng người khiến Tần Nhã đau lòng lại là Trần Hạo.Với tư cách bạn thân, đương nhiên cô ta khôngthể chấp nhận chuyện này.Bằng không cô ta cũng chẳng lén gọi điện cho Trần Hạo.“Tôi không đến đâu!”Trần Hạo thản nhiên nói.Còn dây dưa gì nữa chứ.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhTrước kia, cậu đối đầu với người nhà họ Long vìDương Hạ, giờ lại có Tần Nhã.Trần Hạo rất khó chịu khi có Tần Nhã ở giữa.“Không đến gì chứ, tôi biết cậu đã có Tô Mộc Hàmnhưng xin cậu đấy, cho dù cậu không muốn làm bạnvới Tần Nhã thì cậu cũng phải nói rõ cho cô ấy đượckhông! Suy cho cùng đều là vì hiểu lầm, nếu cậukhông đưa chiếc vòng ngọc kia thì sao Tần Nhã lạihứng thú với cậu rồi thích cậu chứ. Tôi hiểu bây giờcậu là cậu Trần, cậu rất ghê gớm nhưng cậu đùa giỡntình cảm của người khác như thế, cậu thấy ổn không?”Triệu Đồng Đồng vội hô lên.“Tôi không đùa giỡn!”Trần Hạo nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhNhưng những lời này cũng nói trúng tim đen cậu.Đúng thế, cậu bắt đầu với Trần Nhã chỉ vì vài chuyện hiểu lầm mà thôi.Lúc ấy cậu vốn không có ý đó.Ài!Đành đi một chuyến vậy.Nói rõ ra, cũng cho cô ta biết Long Thiếu Vân làCó một con vịt xoè ra hai cái cánhngười như thế nào!“Được rồi, bây giờ tôi sẽ sang đó!”Trần Hạo nói.Giờ đã là sáu giờ chiều.Lần này Trần Hạo  không đi một mình, mà cóThiên Long, Địa Hổ đi theo.Khi đến cửa nhà Tần Nhã, Thiên Long, Địa Hổ đợiCó một con vịt xoè ra hai cái cánhbên ngoài, còn cậu thì đi vào.“Được rồi Tần Nhã, đừng buồn nữa. Tuy khôngbiết giữa cậu và Trần Hạo đã xảy ra chuyện gì nhưngdù sao hôm nay cũng là ngày cậu được cử đi học, phảithật vui vẻ đúng không?”Triệu Đồng Đồng nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Hơn nữa biết đâu một ngày nào đó, Trần Hạo sẽnhớ đến những điểm tốt của cậu!”“Ha ha, Đồng Đồng, các cậu đừng khuyên tớ nữa. Tớ và cậu ta không phải vì chuyện khác, mà là…Được rồi, tớ không muốn nói, bây giờ vừa nghĩ đến cậuta, tớ đã thấy buồn nôn rồi!”Tần Nhã hít sâu một hơi.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhBây giờ cô ta đã cảm thấy sợ nam sinh, bởi vì ngaycả nam sinh có vẻ tốt đẹp cũng chỉ là tên rác rười.Giống như người mà cô ta thích.Nếu không tận mắt nhìn thấy, có chết Tần Nhãcũng không tin.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Được rồi, không nói nữa, hôm nay là ngày vui củaTần Nhã, lát nữa tớ còn muốn cho cậu một bất ngờ đấy!”Triệu Đồng Đồng chớp mắt, uống một ngụm rượu vang.Khi mọi người đang tò mò về bất ngờ mà TriệuĐồng Đồng nhắc đến, tiếng chuông cửa bỗng vang lên.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Đến rồi đến rồi, niềm bất ngờ của tớ đến rồi!”Triệu Đồng Đồng vui vẻ đi mở cửa.Tần Nhã cũng không có vẻ tiêu cực nữa. Cô ta hơimỉm cười, nhìn về phía cửa.Nhưng khi nhìn thấy người tới, nụ cười trên mặtTần Nhã nhạt dần.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhĐó chính là Trần Hạo.“Ha ha ha, Tần Nhã, nếu muốn cởi truồng thì phảitìm người tháo dây thun. Tớ gọi cậu ta đến rồi, nếu cóhiểu lầm không vui gì thì hai người cứ nói rõ ra đi!”Triệu Đồng Đồng nói.“Cậu tới đây làm gì?”Gương mặt xinh đẹp của Tần Nhã lạnh tanh.“Tôi đến để giải thích chuyện hôm nay, cô hiểu lầm tôi rồi!”Trần Hạo nói.Có một con vịt xoè ra hai cái cánhTôi không muốn nghe, cậu cũng không cần giảithích. Cậu Trần, nếu không còn chuyện gì thì xin cậu đicho! Tôi không muốn nhìn thấy người dơ bẩn như cậuđứng trước mặt tôi nữa, làm bẩn mắt tôi!”Tần Nhã lạnh lùng nói.“Tôi chỉ muốn giải thích rõ hiểu lầm…”Trần Hạo hít sâu một hơi.“Cậu Trần không cần làm thế, sao phải giải thíchcho tôi chứ, nếu thừa hơi thì đi giải thích cho người khác đi!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh“Hơn nữa giờ cũng tối rồi, chúng tôi là nữ sinh,cậu ở đây không tiện. Hơn nữa, tôi không muốn Thiếu Vân biết tôi và cậu vẫn còn dây dưa!”Tần Nhã lạnh lùng nói: “Thế nên trừ việc này, nếukhông còn chuyện gì khác thì cậu có thể đi rồi!”Nghe thấy thế, Trần Hạo cũng đã hiểu ra.Cậu nghĩ lại, thấy mình thật nực cười, còn gì đểCó một con vịt xoè ra hai cái cánhgiải thích nữa chứ, đúng là vẽ thêm chuyện mà.Bây giờ cô ta đã gọi Long Thiếu Vân là Thiếu Vân rồi.Có lễ đó là tình yêu đích thực của cô ta.“Được rồi, vậy tôi không làm phiền cô nữa!”Trần Hạo nói rồi nở nụ cười đắng chát, quay người rời đi.“Khoan đã !”Tần Nhã bỗng gọi Trần Hạo lại.“Tôi muốn trả thứ này cho câu…”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Chương 317