Triệu Uyển Nhu giật mình mở bừng hai mắt và nhận ra cô đang ở trong một căn phòng kết đầy bong bóng màu hồng phấn và vô số hoa tươi. Không gian ngập tràn sự tươi vui và ấm áp. Triệu Uyển Nhu hít mạnh một hơi và thảng thốt nhận ra cô đã có thể hô hấp được trở lại như người bình thường. Đưa bàn tay ra trước mặt ngắm nghía, Triệu Uyển Nhu mừng rỡ khi có thể nhìn thấy rõ ràng được cơ thể của chính mình. Một suy nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu của Triệu Uyển Nhu. Có vẻ như cô đã được trùng sinh rồi. Mặc dù điều này là hoang đường đến mức phi lý, nhưng Triệu Uyển Nhu không thể không tin. Cô đã từ một linh hồn trong suốt trở thành một người bình thường bằng xương bằng thịt đã là một bằng chứng vô cùng vững chắc rồi. Huống hồ chi, Triệu Uyển Nhu nhìn quanh căn phòng một lượt và nhận ra, đây chính là căn phòng tân hôn của cô trong kiếp trước.   Sở dĩ Triệu Uyển Nhu có thể nhận ra được căn phòng này chính là phòng tân hôn của cô trong kiếp trước là bởi vì trong phòng có một tấm kính rất lớn có…

Chương 204: Tiêu tiền của chồng

Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Ông Chồng Tổng TàiTác giả: Ngọc Tỉnh LiênTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTriệu Uyển Nhu giật mình mở bừng hai mắt và nhận ra cô đang ở trong một căn phòng kết đầy bong bóng màu hồng phấn và vô số hoa tươi. Không gian ngập tràn sự tươi vui và ấm áp. Triệu Uyển Nhu hít mạnh một hơi và thảng thốt nhận ra cô đã có thể hô hấp được trở lại như người bình thường. Đưa bàn tay ra trước mặt ngắm nghía, Triệu Uyển Nhu mừng rỡ khi có thể nhìn thấy rõ ràng được cơ thể của chính mình. Một suy nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu của Triệu Uyển Nhu. Có vẻ như cô đã được trùng sinh rồi. Mặc dù điều này là hoang đường đến mức phi lý, nhưng Triệu Uyển Nhu không thể không tin. Cô đã từ một linh hồn trong suốt trở thành một người bình thường bằng xương bằng thịt đã là một bằng chứng vô cùng vững chắc rồi. Huống hồ chi, Triệu Uyển Nhu nhìn quanh căn phòng một lượt và nhận ra, đây chính là căn phòng tân hôn của cô trong kiếp trước.   Sở dĩ Triệu Uyển Nhu có thể nhận ra được căn phòng này chính là phòng tân hôn của cô trong kiếp trước là bởi vì trong phòng có một tấm kính rất lớn có… Trong lúc Thái Lãnh Hàn đang kể nhanh gọn về kế hoạch tham dự buổi họp mặt của Hiệp hội mạnh thường quân cho Phương Hiệp Hòa nghe thì Triệu Uyển Nhu đã đi được một nửa đoạn đường. Đến khi Triệu Uyển Nhu bước vào trung tâm mua sắm thì Phương Hiệp Hòa đã liên hệ được một khóa dạy khiêu vũ cấp tốc cho Tổng giám đốc của anh rồi. Lúc Triệu Uyển Nhu vẫy tay gọi Vương Thiên Bích thì Phương Hiệp Hòa đã lên mạng xã hội, tìm hiểu thêm thông tin về những đợt họp mặt thường niện của Hiệp hội mạnh thường quân trong những năm trước để chuẩn bị sẵn sàng cho tổng giám đốc “tác chiến” vào buổi dạ hội sắp tới.Lướt tới lướt lui một hồi, Phương Hiệp Hòa có được không ít thông tin. Không chỉ vậy, anh còn thu thập được một thứ vô cùng đặc biệt có thể giúp cho danh hiệu “trợ lý tổng giám đốc toàn năng” của anh càng thêm sáng chói. Và thế là, Phương Hiệp Hòa hối hả gọi điện cho một cơ sở quen, đặt hàng làm theo yêu cầu.Trong khi đó, Triệu Uyển Nhu và Vương Thiên Bích đang thong thả vừa tản bộ vừa mua sắm trong trung tâm thương mại mát rượi. Hôm ấy, Triệu Uyển Nhu mua khá nhiều. Nhưng điều khiến Vương Thiên Bích ngạc nhiên chính là Triệu Uyển Nhu không dùng tiền mặt, cũng không dùng thẻ của bản thân mà lại dùng một tấm thẻ đen lạ mắt. Bằng đôi mắt sắc bén của một cô gái đã từng chinh chiến trong vùng biển mênh m.ô.n.g mang tên “cộng đồng mạng”, Vương Thiên Bích nhanh chóng phát hiện trên tấm thẻ đen kia có ghi ba chữ: “THAI LANH HAN”. Tấm thẻ này là của Thái Lãnh Hàn sao? Vương Thiên Bích nửa tin nửa ngờ hỏi lại Triệu Uyển Nhu và nhận được một cái gật đầu đầy thản nhiên khiến cô nàng càng thêm kinh ngạc. Cái miệng của Vương Thiên Bích buột ra lời hỏi:- Không phải cậu đã nói với mình rằng không muốn để đám người nhiều chuyện kia có cơ hội châm chọc nhà họ Triệu phải dựa vào tiền của Thái Lãnh Hàn sao? Cậu không phải đã nói rằng cậu sợ Thái Lãnh Hàn sẽ dùng tiền để làm nhục nhà họ Triệu sao? Không phải cậu đã từng tuyên bố rằng không bao giờ tiêu tiền của kẻ đã ép hôn cậu sao?Triệu Uyển Nhu bình thàn đáp lời:- Mình không tiêu tiền của kẻ đã ép hôn mình hay là dùng tiền để làm nhục nhà họ Triệu.Vương Thiên Bích ngẩn ra, đưa ngón tay thon chỉ chỉ vào tấm thẻ đen đang nằm gọn trong tay của Triệu Uyển Nhu. Trong đầu của Vương Thiên Bích đã đưa ra dự đoán rằng Triệu Uyển Nhu lấy nhầm thẻ. Thậm chí, Vương Thiên Bích còn chuẩn bị sẵn một loạt những lý do để thay Triệu Uyển Nhu giải thích về việc “lấy nhầm thẻ và dùng nhầm thẻ” này rồi. Thế nhưng, Triệu Uyển Nhu đã giơ tấm thẻ lên ngang mặt, trìu mến nhìn vào ba chữ “THAI LANH HAN” trên đó mà mỉm cười ngọt ngào. Giọng nói của Triệu Uyển Nhu cũng trở nên dịu dàng hẳn:- Tấm thẻ này không phải là của kẻ đã ép hôn mình hay là dùng tiền để làm nhục nhà họ Triệu. Đây là tấm thẻ mà chồng của mình đã đưa cho mình. Mình đang tiêu tiền của chồng mình, cậu hiểu chứ?Vương Thiên Bích lựng khựng gật đầu. Triệu Uyển Nhu đã nói thẳng ra một cách rõ ràng như thế, sao cô lại có thể không hiểu được cơ chứ? Dù vậy, Vương Thiên Bích vẫn có chút ngỡ ngàng:- Uyển Nhu, ý của cậu là… bây giờ, cậu thật sự đã xem Thái Lãnh Hàn là chồng của cậu rồi à?Triệu Uyển Nhu mạnh mẽ gật đầu. Ngay sau đó, cô lại rẻ vào một gian hàng bán lễ phục, chọn một bộ lễ phục màu xanh đen cho Thái Lãnh Hàn và một chiếc váy dạ hội màu lam biếc cho chính mình. Vương Thiên Bích nhìn chằm chằm cảnh tượng Triệu Uyển Nhu thoải mái quẹt tấm thẻ đen kia mà bỗng có cảm giác cổ họng nghẹn lại vì bị thồn một đống “cơm chó” vô hình. Không thể để bản thân bị “ngược đãi” thêm vì hành động của đứa bạn đang chìm ngập trong cảm giác hạnh phúc khi “tiêu tiền của chồng”, Vương Thiên Bích vọi chuyển chủ đề:- Đúng rồi, cậu có nhận được thiệp mời của Hiệp hội mạnh thường quân không?Triệu Uyển Nhu gật đầu:- Mình vừa nhận được sáng nay.Vương Thiên Bích cũng gật đầu theo, ít nhiều hiểu được lý do vì sao hôm nay Triệu Uyển Nhu lại vung tay mua sắm nhiều hơn bình thường như thế:- Cậu định tham gia à?- Ừ.Vương Thiên Bích nhìn bộ lễ phục nam màu xanh đen đang được gói lại, buột miệng hỏi tiếp:- Cậu sẽ đi chung với Thái Lãnh Hàn hả?- Ừ.- Ha ha ha… xem ra buổi dạ tiệc của Hiệp hội mạnh thường quân năm nay sẽ rất náo nhiệt đây.Vương Thiên Bích cười trong rất nhiều cảm xúc xáo trộn. Một phần cô nàng có chút trông đợi sự xuất hiện của hai vợ chồng Triệu Uyển Nhu và Thái Lãnh Hàn sẽ giúp cho buổi dạ tiệc thường niên của Hiệp hội mạnh thường quân bớt đi phần nào nhàm chán. Nhưng một phần khác, Vương Thiên Bích lại không muốn bạn thân bị cuốn vào vòng xoáy của thị phi và dư luận ác ý kia. Vương Thiên Bích hít sâu một hơi, hạ quyết tâm sẽ chuẩn bị mồm mép thật tốt để “hạ gục” bất cứ kẻ nào dám nói điều không nên nói với Triệu Uyển Nhu.

Trong lúc Thái Lãnh Hàn đang kể nhanh gọn về kế hoạch tham dự buổi họp mặt của Hiệp hội mạnh thường quân cho Phương Hiệp Hòa nghe thì Triệu Uyển Nhu đã đi được một nửa đoạn đường. Đến khi Triệu Uyển Nhu bước vào trung tâm mua sắm thì Phương Hiệp Hòa đã liên hệ được một khóa dạy khiêu vũ cấp tốc cho Tổng giám đốc của anh rồi. Lúc Triệu Uyển Nhu vẫy tay gọi Vương Thiên Bích thì Phương Hiệp Hòa đã lên mạng xã hội, tìm hiểu thêm thông tin về những đợt họp mặt thường niện của Hiệp hội mạnh thường quân trong những năm trước để chuẩn bị sẵn sàng cho tổng giám đốc “tác chiến” vào buổi dạ hội sắp tới.

Lướt tới lướt lui một hồi, Phương Hiệp Hòa có được không ít thông tin. Không chỉ vậy, anh còn thu thập được một thứ vô cùng đặc biệt có thể giúp cho danh hiệu “trợ lý tổng giám đốc toàn năng” của anh càng thêm sáng chói. Và thế là, Phương Hiệp Hòa hối hả gọi điện cho một cơ sở quen, đặt hàng làm theo yêu cầu.

Trong khi đó, Triệu Uyển Nhu và Vương Thiên Bích đang thong thả vừa tản bộ vừa mua sắm trong trung tâm thương mại mát rượi. Hôm ấy, Triệu Uyển Nhu mua khá nhiều. Nhưng điều khiến Vương Thiên Bích ngạc nhiên chính là Triệu Uyển Nhu không dùng tiền mặt, cũng không dùng thẻ của bản thân mà lại dùng một tấm thẻ đen lạ mắt. Bằng đôi mắt sắc bén của một cô gái đã từng chinh chiến trong vùng biển mênh m.ô.n.g mang tên “cộng đồng mạng”, Vương Thiên Bích nhanh chóng phát hiện trên tấm thẻ đen kia có ghi ba chữ: “THAI LANH HAN”. Tấm thẻ này là của Thái Lãnh Hàn sao? Vương Thiên Bích nửa tin nửa ngờ hỏi lại Triệu Uyển Nhu và nhận được một cái gật đầu đầy thản nhiên khiến cô nàng càng thêm kinh ngạc. Cái miệng của Vương Thiên Bích buột ra lời hỏi:

- Không phải cậu đã nói với mình rằng không muốn để đám người nhiều chuyện kia có cơ hội châm chọc nhà họ Triệu phải dựa vào tiền của Thái Lãnh Hàn sao? Cậu không phải đã nói rằng cậu sợ Thái Lãnh Hàn sẽ dùng tiền để làm nhục nhà họ Triệu sao? Không phải cậu đã từng tuyên bố rằng không bao giờ tiêu tiền của kẻ đã ép hôn cậu sao?

Triệu Uyển Nhu bình thàn đáp lời:

- Mình không tiêu tiền của kẻ đã ép hôn mình hay là dùng tiền để làm nhục nhà họ Triệu.

Vương Thiên Bích ngẩn ra, đưa ngón tay thon chỉ chỉ vào tấm thẻ đen đang nằm gọn trong tay của Triệu Uyển Nhu. Trong đầu của Vương Thiên Bích đã đưa ra dự đoán rằng Triệu Uyển Nhu lấy nhầm thẻ. Thậm chí, Vương Thiên Bích còn chuẩn bị sẵn một loạt những lý do để thay Triệu Uyển Nhu giải thích về việc “lấy nhầm thẻ và dùng nhầm thẻ” này rồi. Thế nhưng, Triệu Uyển Nhu đã giơ tấm thẻ lên ngang mặt, trìu mến nhìn vào ba chữ “THAI LANH HAN” trên đó mà mỉm cười ngọt ngào. Giọng nói của Triệu Uyển Nhu cũng trở nên dịu dàng hẳn:

- Tấm thẻ này không phải là của kẻ đã ép hôn mình hay là dùng tiền để làm nhục nhà họ Triệu. Đây là tấm thẻ mà chồng của mình đã đưa cho mình. Mình đang tiêu tiền của chồng mình, cậu hiểu chứ?

Vương Thiên Bích lựng khựng gật đầu. Triệu Uyển Nhu đã nói thẳng ra một cách rõ ràng như thế, sao cô lại có thể không hiểu được cơ chứ? Dù vậy, Vương Thiên Bích vẫn có chút ngỡ ngàng:

- Uyển Nhu, ý của cậu là… bây giờ, cậu thật sự đã xem Thái Lãnh Hàn là chồng của cậu rồi à?

Triệu Uyển Nhu mạnh mẽ gật đầu. Ngay sau đó, cô lại rẻ vào một gian hàng bán lễ phục, chọn một bộ lễ phục màu xanh đen cho Thái Lãnh Hàn và một chiếc váy dạ hội màu lam biếc cho chính mình. Vương Thiên Bích nhìn chằm chằm cảnh tượng Triệu Uyển Nhu thoải mái quẹt tấm thẻ đen kia mà bỗng có cảm giác cổ họng nghẹn lại vì bị thồn một đống “cơm chó” vô hình. Không thể để bản thân bị “ngược đãi” thêm vì hành động của đứa bạn đang chìm ngập trong cảm giác hạnh phúc khi “tiêu tiền của chồng”, Vương Thiên Bích vọi chuyển chủ đề:

- Đúng rồi, cậu có nhận được thiệp mời của Hiệp hội mạnh thường quân không?

Triệu Uyển Nhu gật đầu:

- Mình vừa nhận được sáng nay.

Vương Thiên Bích cũng gật đầu theo, ít nhiều hiểu được lý do vì sao hôm nay Triệu Uyển Nhu lại vung tay mua sắm nhiều hơn bình thường như thế:

- Cậu định tham gia à?

- Ừ.

Vương Thiên Bích nhìn bộ lễ phục nam màu xanh đen đang được gói lại, buột miệng hỏi tiếp:

- Cậu sẽ đi chung với Thái Lãnh Hàn hả?

- Ừ.

- Ha ha ha… xem ra buổi dạ tiệc của Hiệp hội mạnh thường quân năm nay sẽ rất náo nhiệt đây.

Vương Thiên Bích cười trong rất nhiều cảm xúc xáo trộn. Một phần cô nàng có chút trông đợi sự xuất hiện của hai vợ chồng Triệu Uyển Nhu và Thái Lãnh Hàn sẽ giúp cho buổi dạ tiệc thường niên của Hiệp hội mạnh thường quân bớt đi phần nào nhàm chán. Nhưng một phần khác, Vương Thiên Bích lại không muốn bạn thân bị cuốn vào vòng xoáy của thị phi và dư luận ác ý kia. Vương Thiên Bích hít sâu một hơi, hạ quyết tâm sẽ chuẩn bị mồm mép thật tốt để “hạ gục” bất cứ kẻ nào dám nói điều không nên nói với Triệu Uyển Nhu.

Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Ông Chồng Tổng TàiTác giả: Ngọc Tỉnh LiênTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTriệu Uyển Nhu giật mình mở bừng hai mắt và nhận ra cô đang ở trong một căn phòng kết đầy bong bóng màu hồng phấn và vô số hoa tươi. Không gian ngập tràn sự tươi vui và ấm áp. Triệu Uyển Nhu hít mạnh một hơi và thảng thốt nhận ra cô đã có thể hô hấp được trở lại như người bình thường. Đưa bàn tay ra trước mặt ngắm nghía, Triệu Uyển Nhu mừng rỡ khi có thể nhìn thấy rõ ràng được cơ thể của chính mình. Một suy nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu của Triệu Uyển Nhu. Có vẻ như cô đã được trùng sinh rồi. Mặc dù điều này là hoang đường đến mức phi lý, nhưng Triệu Uyển Nhu không thể không tin. Cô đã từ một linh hồn trong suốt trở thành một người bình thường bằng xương bằng thịt đã là một bằng chứng vô cùng vững chắc rồi. Huống hồ chi, Triệu Uyển Nhu nhìn quanh căn phòng một lượt và nhận ra, đây chính là căn phòng tân hôn của cô trong kiếp trước.   Sở dĩ Triệu Uyển Nhu có thể nhận ra được căn phòng này chính là phòng tân hôn của cô trong kiếp trước là bởi vì trong phòng có một tấm kính rất lớn có… Trong lúc Thái Lãnh Hàn đang kể nhanh gọn về kế hoạch tham dự buổi họp mặt của Hiệp hội mạnh thường quân cho Phương Hiệp Hòa nghe thì Triệu Uyển Nhu đã đi được một nửa đoạn đường. Đến khi Triệu Uyển Nhu bước vào trung tâm mua sắm thì Phương Hiệp Hòa đã liên hệ được một khóa dạy khiêu vũ cấp tốc cho Tổng giám đốc của anh rồi. Lúc Triệu Uyển Nhu vẫy tay gọi Vương Thiên Bích thì Phương Hiệp Hòa đã lên mạng xã hội, tìm hiểu thêm thông tin về những đợt họp mặt thường niện của Hiệp hội mạnh thường quân trong những năm trước để chuẩn bị sẵn sàng cho tổng giám đốc “tác chiến” vào buổi dạ hội sắp tới.Lướt tới lướt lui một hồi, Phương Hiệp Hòa có được không ít thông tin. Không chỉ vậy, anh còn thu thập được một thứ vô cùng đặc biệt có thể giúp cho danh hiệu “trợ lý tổng giám đốc toàn năng” của anh càng thêm sáng chói. Và thế là, Phương Hiệp Hòa hối hả gọi điện cho một cơ sở quen, đặt hàng làm theo yêu cầu.Trong khi đó, Triệu Uyển Nhu và Vương Thiên Bích đang thong thả vừa tản bộ vừa mua sắm trong trung tâm thương mại mát rượi. Hôm ấy, Triệu Uyển Nhu mua khá nhiều. Nhưng điều khiến Vương Thiên Bích ngạc nhiên chính là Triệu Uyển Nhu không dùng tiền mặt, cũng không dùng thẻ của bản thân mà lại dùng một tấm thẻ đen lạ mắt. Bằng đôi mắt sắc bén của một cô gái đã từng chinh chiến trong vùng biển mênh m.ô.n.g mang tên “cộng đồng mạng”, Vương Thiên Bích nhanh chóng phát hiện trên tấm thẻ đen kia có ghi ba chữ: “THAI LANH HAN”. Tấm thẻ này là của Thái Lãnh Hàn sao? Vương Thiên Bích nửa tin nửa ngờ hỏi lại Triệu Uyển Nhu và nhận được một cái gật đầu đầy thản nhiên khiến cô nàng càng thêm kinh ngạc. Cái miệng của Vương Thiên Bích buột ra lời hỏi:- Không phải cậu đã nói với mình rằng không muốn để đám người nhiều chuyện kia có cơ hội châm chọc nhà họ Triệu phải dựa vào tiền của Thái Lãnh Hàn sao? Cậu không phải đã nói rằng cậu sợ Thái Lãnh Hàn sẽ dùng tiền để làm nhục nhà họ Triệu sao? Không phải cậu đã từng tuyên bố rằng không bao giờ tiêu tiền của kẻ đã ép hôn cậu sao?Triệu Uyển Nhu bình thàn đáp lời:- Mình không tiêu tiền của kẻ đã ép hôn mình hay là dùng tiền để làm nhục nhà họ Triệu.Vương Thiên Bích ngẩn ra, đưa ngón tay thon chỉ chỉ vào tấm thẻ đen đang nằm gọn trong tay của Triệu Uyển Nhu. Trong đầu của Vương Thiên Bích đã đưa ra dự đoán rằng Triệu Uyển Nhu lấy nhầm thẻ. Thậm chí, Vương Thiên Bích còn chuẩn bị sẵn một loạt những lý do để thay Triệu Uyển Nhu giải thích về việc “lấy nhầm thẻ và dùng nhầm thẻ” này rồi. Thế nhưng, Triệu Uyển Nhu đã giơ tấm thẻ lên ngang mặt, trìu mến nhìn vào ba chữ “THAI LANH HAN” trên đó mà mỉm cười ngọt ngào. Giọng nói của Triệu Uyển Nhu cũng trở nên dịu dàng hẳn:- Tấm thẻ này không phải là của kẻ đã ép hôn mình hay là dùng tiền để làm nhục nhà họ Triệu. Đây là tấm thẻ mà chồng của mình đã đưa cho mình. Mình đang tiêu tiền của chồng mình, cậu hiểu chứ?Vương Thiên Bích lựng khựng gật đầu. Triệu Uyển Nhu đã nói thẳng ra một cách rõ ràng như thế, sao cô lại có thể không hiểu được cơ chứ? Dù vậy, Vương Thiên Bích vẫn có chút ngỡ ngàng:- Uyển Nhu, ý của cậu là… bây giờ, cậu thật sự đã xem Thái Lãnh Hàn là chồng của cậu rồi à?Triệu Uyển Nhu mạnh mẽ gật đầu. Ngay sau đó, cô lại rẻ vào một gian hàng bán lễ phục, chọn một bộ lễ phục màu xanh đen cho Thái Lãnh Hàn và một chiếc váy dạ hội màu lam biếc cho chính mình. Vương Thiên Bích nhìn chằm chằm cảnh tượng Triệu Uyển Nhu thoải mái quẹt tấm thẻ đen kia mà bỗng có cảm giác cổ họng nghẹn lại vì bị thồn một đống “cơm chó” vô hình. Không thể để bản thân bị “ngược đãi” thêm vì hành động của đứa bạn đang chìm ngập trong cảm giác hạnh phúc khi “tiêu tiền của chồng”, Vương Thiên Bích vọi chuyển chủ đề:- Đúng rồi, cậu có nhận được thiệp mời của Hiệp hội mạnh thường quân không?Triệu Uyển Nhu gật đầu:- Mình vừa nhận được sáng nay.Vương Thiên Bích cũng gật đầu theo, ít nhiều hiểu được lý do vì sao hôm nay Triệu Uyển Nhu lại vung tay mua sắm nhiều hơn bình thường như thế:- Cậu định tham gia à?- Ừ.Vương Thiên Bích nhìn bộ lễ phục nam màu xanh đen đang được gói lại, buột miệng hỏi tiếp:- Cậu sẽ đi chung với Thái Lãnh Hàn hả?- Ừ.- Ha ha ha… xem ra buổi dạ tiệc của Hiệp hội mạnh thường quân năm nay sẽ rất náo nhiệt đây.Vương Thiên Bích cười trong rất nhiều cảm xúc xáo trộn. Một phần cô nàng có chút trông đợi sự xuất hiện của hai vợ chồng Triệu Uyển Nhu và Thái Lãnh Hàn sẽ giúp cho buổi dạ tiệc thường niên của Hiệp hội mạnh thường quân bớt đi phần nào nhàm chán. Nhưng một phần khác, Vương Thiên Bích lại không muốn bạn thân bị cuốn vào vòng xoáy của thị phi và dư luận ác ý kia. Vương Thiên Bích hít sâu một hơi, hạ quyết tâm sẽ chuẩn bị mồm mép thật tốt để “hạ gục” bất cứ kẻ nào dám nói điều không nên nói với Triệu Uyển Nhu.

Chương 204: Tiêu tiền của chồng