“Cô Bạch à, mau dậy đi, đến lượt cô đi coi mắt rồi đó.” “Cô mà còn không đến đó nữa là người khác sẽ giành mất đàn ông tốt đó.” Bạch Linh Lung đang ngủ ngon lành, bị ai đó xô thật mạnh tỉnh lại, nhìn phụ nữ trung niên ăn mặc rất có cảm giác niên đại đứng ở trước mặt, đầu óc mơ màng giống như bị một đống hồ nhão dán dính lại, không thể suy nghĩ được. “Cô còn ngơ ngác như thế làm gì, mau đi rửa mặt trang điểm đi, cái bà họ Phan kia đã đi kêu cháu gái của bà ta đến rồi kìa, cô mà con không chịu đi, bọn họ sẽ giành trước của cô đó.” “Đồng chí nam ngày hôm nay là một miếng bánh béo bở, cả gia đình đều là công nhân chính thức trong xưởng quốc doanh, lại còn cao lớn cường tráng, số con gái làng trên xóm dưới muốn gả cho cậu ta có thể xếp dài cả con phố, nếu không phải tôi nhờ bà con hỗ trợ giới thiệu giùm thì người ta cũng sẽ không dành thời gian ra để đi coi mắt với cô đâu.” “Cô mau lên, mau đi chuẩn bị đi.” Trong lúc người phụ nữ này nói chuyện nước miếng văng tung tóe thì cuối cùng Bạch…

Chương 629

Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả MặtTác giả: Thập Nguyệt Sương HoaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Cô Bạch à, mau dậy đi, đến lượt cô đi coi mắt rồi đó.” “Cô mà còn không đến đó nữa là người khác sẽ giành mất đàn ông tốt đó.” Bạch Linh Lung đang ngủ ngon lành, bị ai đó xô thật mạnh tỉnh lại, nhìn phụ nữ trung niên ăn mặc rất có cảm giác niên đại đứng ở trước mặt, đầu óc mơ màng giống như bị một đống hồ nhão dán dính lại, không thể suy nghĩ được. “Cô còn ngơ ngác như thế làm gì, mau đi rửa mặt trang điểm đi, cái bà họ Phan kia đã đi kêu cháu gái của bà ta đến rồi kìa, cô mà con không chịu đi, bọn họ sẽ giành trước của cô đó.” “Đồng chí nam ngày hôm nay là một miếng bánh béo bở, cả gia đình đều là công nhân chính thức trong xưởng quốc doanh, lại còn cao lớn cường tráng, số con gái làng trên xóm dưới muốn gả cho cậu ta có thể xếp dài cả con phố, nếu không phải tôi nhờ bà con hỗ trợ giới thiệu giùm thì người ta cũng sẽ không dành thời gian ra để đi coi mắt với cô đâu.” “Cô mau lên, mau đi chuẩn bị đi.” Trong lúc người phụ nữ này nói chuyện nước miếng văng tung tóe thì cuối cùng Bạch… “Anh cả, mở tiệc, ăn cơm thôi.”Cung Vãn Đường vừa nói xong, mọi người lục tục đứng lên, chuẩn bị đi ăn cơm.“Shh!”Cung Linh Lung vịn ghế sofa đứng lên, nhưng trong bụng lại đột nhiên có nhóc con nào đó đạp cô một phát, cô đau đến nhíu chặt mày.“Linh Lung, sao thế con?” Lục Nam Chinh vội vàng bước lên.Cung Linh Lung ngồi xuống ghế sofa, nhe răng trợn mắt nhìn bụng, lớn tiếng nói: “Yên lặng lại, con mà còn đá mẹ nữa là mẹ sẽ không ăn cơm, cho mấy đứa đói luôn.”Lục Nam Chinh: “…”Chu Lan Cầm vội vàng đi ra ngoài, bình thường bà ấy thường xuyên gọi điện thoại với con dâu, biết ba nhóc con này rất nghịch ngợm, có chút khác với mấy thai nhi bình thường.Bà ấy vội vàng đi lên ***** bụng giúp cô, trấn an mấy đứa cháu nội đang lộn xộn nói: “Ba cục cưng của bà nội đói bụng rồi đúng không, mấy đứa đừng có đá mẹ, lại chờ thêm một phút nữa, bà nội lập tức bưng cơm lên cho mấy đứa ngay.”Thấy sắc mặt Cung Linh Lung dịu lại, giống như đã trấn an mấy đứa nhỏ hơn, Lục Nam Chinh vội nói: “Lan Cầm, em đỡ Linh Lung ngồi xuống đi, tôi đi bưng đồ ăn.”“Bưng cho Linh Lung một chén trứng hấp trước đi, tôi để trên bàn bếp, mau bưng lại đây.”Chu Lan Cầm nói xong lập tức đỡ con dâu đứng dậy: “Linh Lung, sau này con nhớ ăn cơm sớm một cút, không cần chờ mọi người đâu.”“Con vừa mới ăn táo xong, còn chưa đói bụng, chắc là mấy đứa nhỏ cũng không đói bụng.” Cung Linh Lung cũng có chút bất đắc dĩ.Chờ đến khi toàn bộ đồ ăn đều bưng lên bàn, Cung Linh Lung đã ăn xong một chén trứng hấp, lúc này đang bưng canh thịt dê củ cải mà ông ngoại mới múc cho cô ăn.“Mẹ đang ăn rồi, đừng có đạp nữa.”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-629.html.]Cung Linh Lung dùng một tay ăn canh, một tay khác vỗ nhẹ lên vị trí bị đạp đau.Nhưng mà nhóc con nghịch ngợm này lại đạp cho cô thêm một phát ở ngay chỗ cũ, lúc này còn đá mạnh hơn lần đầu, Cung Linh Lung cúi đầu nghiến răng nghiến lợi: “Có phải con muốn vừa chào đời đã ăn thịt xào măng đúng không? Muốn ăn thì đạp mẹ thêm cái nữa.”Lại bị đạp thêm lần nữa.Chu Lan Cầm ở bên cạnh nhìn, tận mắt nhìn thấy bụng của cô hơi lồi lên, buồn cười muốn chế: “Nhóc con nghịch ngợm, hình như là nó nghe hiểu đó, lại còn cứng đầu đá thêm một cái nữa chứ.”Cung Khải Châu cầm một bình rượu đi ra ngoài, híp mắt lại, trong mắt tràn ngập ý cười nói: “Là ba nhóc con thông minh lại nghịch ngợm.”“Mau ngồi xuống, ăn cơm đi.”Cung Vãn Đường bưng dĩa rau cuối cùng lên bàn, ngồi xuống vị trí trống bên cạnh con gái, sau khi mời những người khác ăn cơm xong, lập tức cầm đũa liên tục gắp đồ ăn cho con gái.“Mẹ, mẹ ăn đi, con tự ăn được.”Mẹ và mẹ chồng thay phiên nhau gắp đồ ăn cho cô, đồ ăn trong chén đã chất thành ngọn.Lúc này Cung Linh Lung đang ăn cá mè kho tàu, ăn ngon lành, nói với mẹ chồng: “Mẹ, bọn con mang theo một rổ cá mè và cá xương vàng từ thành phố Hán đến, tất cả đều là do ông ngoại câu được trong sông, mẹ mang một ít về ăn, lại mang một ít cho ông bà nội và ông bà ngoại.”Lúc nãy Chu Lan Cầm ở trong phòng bếp cũng đã nhìn thấy rồi, chị sui cũng đã nói với bà ấy, cười trả lời: “Mẹ biết rồi, bà ngoại của con rất thích ăn cá mè, có lẽ bọn họ chưa từng ăn cá xương vàng lần nào, mẹ mang vài con về cho bọn họ nếm thử.”“Cha, cha ăn cơm trong đơn vị hay là về nhà nấu cơm?” Cung Linh Lung cũng quan tâm đến cha chồng.“Bữa sáng và bữa trưa đều ăn ở nhà ăn trong đơn vị, cơm chiều thì tự nấu ở nhà, thỉnh thoảng cũng sẽ về nhà ông bà nội của con ăn.”Hai chị em Lục Thu Cúc đã đi học ở trường học nội trú, chỉ có cuối tuần mới về, hiện tại Lục Nam Chinh đang ở nhà một mình.“Cha, vậy cha cũng mang ít cá về ăn đi.”“Không cần, con cứ lấy cho ông bà nội của con đi, cha quá đó ăn ké là được.” Từ sau khi Lục Nam Chinh, số lần ông ấy về thăm cha mẹ cũng nhiều hơn một ít.

“Anh cả, mở tiệc, ăn cơm thôi.”

Cung Vãn Đường vừa nói xong, mọi người lục tục đứng lên, chuẩn bị đi ăn cơm.

“Shh!”

Cung Linh Lung vịn ghế sofa đứng lên, nhưng trong bụng lại đột nhiên có nhóc con nào đó đạp cô một phát, cô đau đến nhíu chặt mày.

“Linh Lung, sao thế con?” Lục Nam Chinh vội vàng bước lên.

Cung Linh Lung ngồi xuống ghế sofa, nhe răng trợn mắt nhìn bụng, lớn tiếng nói: “Yên lặng lại, con mà còn đá mẹ nữa là mẹ sẽ không ăn cơm, cho mấy đứa đói luôn.”

Lục Nam Chinh: “…”

Chu Lan Cầm vội vàng đi ra ngoài, bình thường bà ấy thường xuyên gọi điện thoại với con dâu, biết ba nhóc con này rất nghịch ngợm, có chút khác với mấy thai nhi bình thường.

Bà ấy vội vàng đi lên ***** bụng giúp cô, trấn an mấy đứa cháu nội đang lộn xộn nói: “Ba cục cưng của bà nội đói bụng rồi đúng không, mấy đứa đừng có đá mẹ, lại chờ thêm một phút nữa, bà nội lập tức bưng cơm lên cho mấy đứa ngay.”

Thấy sắc mặt Cung Linh Lung dịu lại, giống như đã trấn an mấy đứa nhỏ hơn, Lục Nam Chinh vội nói: “Lan Cầm, em đỡ Linh Lung ngồi xuống đi, tôi đi bưng đồ ăn.”

“Bưng cho Linh Lung một chén trứng hấp trước đi, tôi để trên bàn bếp, mau bưng lại đây.”

Chu Lan Cầm nói xong lập tức đỡ con dâu đứng dậy: “Linh Lung, sau này con nhớ ăn cơm sớm một cút, không cần chờ mọi người đâu.”

“Con vừa mới ăn táo xong, còn chưa đói bụng, chắc là mấy đứa nhỏ cũng không đói bụng.” Cung Linh Lung cũng có chút bất đắc dĩ.

Chờ đến khi toàn bộ đồ ăn đều bưng lên bàn, Cung Linh Lung đã ăn xong một chén trứng hấp, lúc này đang bưng canh thịt dê củ cải mà ông ngoại mới múc cho cô ăn.

“Mẹ đang ăn rồi, đừng có đạp nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-629.html

.]

Cung Linh Lung dùng một tay ăn canh, một tay khác vỗ nhẹ lên vị trí bị đạp đau.

Nhưng mà nhóc con nghịch ngợm này lại đạp cho cô thêm một phát ở ngay chỗ cũ, lúc này còn đá mạnh hơn lần đầu, Cung Linh Lung cúi đầu nghiến răng nghiến lợi: “Có phải con muốn vừa chào đời đã ăn thịt xào măng đúng không? Muốn ăn thì đạp mẹ thêm cái nữa.”

Lại bị đạp thêm lần nữa.

Chu Lan Cầm ở bên cạnh nhìn, tận mắt nhìn thấy bụng của cô hơi lồi lên, buồn cười muốn chế: “Nhóc con nghịch ngợm, hình như là nó nghe hiểu đó, lại còn cứng đầu đá thêm một cái nữa chứ.”

Cung Khải Châu cầm một bình rượu đi ra ngoài, híp mắt lại, trong mắt tràn ngập ý cười nói: “Là ba nhóc con thông minh lại nghịch ngợm.”

“Mau ngồi xuống, ăn cơm đi.”

Cung Vãn Đường bưng dĩa rau cuối cùng lên bàn, ngồi xuống vị trí trống bên cạnh con gái, sau khi mời những người khác ăn cơm xong, lập tức cầm đũa liên tục gắp đồ ăn cho con gái.

“Mẹ, mẹ ăn đi, con tự ăn được.”

Mẹ và mẹ chồng thay phiên nhau gắp đồ ăn cho cô, đồ ăn trong chén đã chất thành ngọn.

Lúc này Cung Linh Lung đang ăn cá mè kho tàu, ăn ngon lành, nói với mẹ chồng: “Mẹ, bọn con mang theo một rổ cá mè và cá xương vàng từ thành phố Hán đến, tất cả đều là do ông ngoại câu được trong sông, mẹ mang một ít về ăn, lại mang một ít cho ông bà nội và ông bà ngoại.”

Lúc nãy Chu Lan Cầm ở trong phòng bếp cũng đã nhìn thấy rồi, chị sui cũng đã nói với bà ấy, cười trả lời: “Mẹ biết rồi, bà ngoại của con rất thích ăn cá mè, có lẽ bọn họ chưa từng ăn cá xương vàng lần nào, mẹ mang vài con về cho bọn họ nếm thử.”

“Cha, cha ăn cơm trong đơn vị hay là về nhà nấu cơm?” Cung Linh Lung cũng quan tâm đến cha chồng.

“Bữa sáng và bữa trưa đều ăn ở nhà ăn trong đơn vị, cơm chiều thì tự nấu ở nhà, thỉnh thoảng cũng sẽ về nhà ông bà nội của con ăn.”

Hai chị em Lục Thu Cúc đã đi học ở trường học nội trú, chỉ có cuối tuần mới về, hiện tại Lục Nam Chinh đang ở nhà một mình.

“Cha, vậy cha cũng mang ít cá về ăn đi.”

“Không cần, con cứ lấy cho ông bà nội của con đi, cha quá đó ăn ké là được.” Từ sau khi Lục Nam Chinh, số lần ông ấy về thăm cha mẹ cũng nhiều hơn một ít.

Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả MặtTác giả: Thập Nguyệt Sương HoaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Cô Bạch à, mau dậy đi, đến lượt cô đi coi mắt rồi đó.” “Cô mà còn không đến đó nữa là người khác sẽ giành mất đàn ông tốt đó.” Bạch Linh Lung đang ngủ ngon lành, bị ai đó xô thật mạnh tỉnh lại, nhìn phụ nữ trung niên ăn mặc rất có cảm giác niên đại đứng ở trước mặt, đầu óc mơ màng giống như bị một đống hồ nhão dán dính lại, không thể suy nghĩ được. “Cô còn ngơ ngác như thế làm gì, mau đi rửa mặt trang điểm đi, cái bà họ Phan kia đã đi kêu cháu gái của bà ta đến rồi kìa, cô mà con không chịu đi, bọn họ sẽ giành trước của cô đó.” “Đồng chí nam ngày hôm nay là một miếng bánh béo bở, cả gia đình đều là công nhân chính thức trong xưởng quốc doanh, lại còn cao lớn cường tráng, số con gái làng trên xóm dưới muốn gả cho cậu ta có thể xếp dài cả con phố, nếu không phải tôi nhờ bà con hỗ trợ giới thiệu giùm thì người ta cũng sẽ không dành thời gian ra để đi coi mắt với cô đâu.” “Cô mau lên, mau đi chuẩn bị đi.” Trong lúc người phụ nữ này nói chuyện nước miếng văng tung tóe thì cuối cùng Bạch… “Anh cả, mở tiệc, ăn cơm thôi.”Cung Vãn Đường vừa nói xong, mọi người lục tục đứng lên, chuẩn bị đi ăn cơm.“Shh!”Cung Linh Lung vịn ghế sofa đứng lên, nhưng trong bụng lại đột nhiên có nhóc con nào đó đạp cô một phát, cô đau đến nhíu chặt mày.“Linh Lung, sao thế con?” Lục Nam Chinh vội vàng bước lên.Cung Linh Lung ngồi xuống ghế sofa, nhe răng trợn mắt nhìn bụng, lớn tiếng nói: “Yên lặng lại, con mà còn đá mẹ nữa là mẹ sẽ không ăn cơm, cho mấy đứa đói luôn.”Lục Nam Chinh: “…”Chu Lan Cầm vội vàng đi ra ngoài, bình thường bà ấy thường xuyên gọi điện thoại với con dâu, biết ba nhóc con này rất nghịch ngợm, có chút khác với mấy thai nhi bình thường.Bà ấy vội vàng đi lên ***** bụng giúp cô, trấn an mấy đứa cháu nội đang lộn xộn nói: “Ba cục cưng của bà nội đói bụng rồi đúng không, mấy đứa đừng có đá mẹ, lại chờ thêm một phút nữa, bà nội lập tức bưng cơm lên cho mấy đứa ngay.”Thấy sắc mặt Cung Linh Lung dịu lại, giống như đã trấn an mấy đứa nhỏ hơn, Lục Nam Chinh vội nói: “Lan Cầm, em đỡ Linh Lung ngồi xuống đi, tôi đi bưng đồ ăn.”“Bưng cho Linh Lung một chén trứng hấp trước đi, tôi để trên bàn bếp, mau bưng lại đây.”Chu Lan Cầm nói xong lập tức đỡ con dâu đứng dậy: “Linh Lung, sau này con nhớ ăn cơm sớm một cút, không cần chờ mọi người đâu.”“Con vừa mới ăn táo xong, còn chưa đói bụng, chắc là mấy đứa nhỏ cũng không đói bụng.” Cung Linh Lung cũng có chút bất đắc dĩ.Chờ đến khi toàn bộ đồ ăn đều bưng lên bàn, Cung Linh Lung đã ăn xong một chén trứng hấp, lúc này đang bưng canh thịt dê củ cải mà ông ngoại mới múc cho cô ăn.“Mẹ đang ăn rồi, đừng có đạp nữa.”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-629.html.]Cung Linh Lung dùng một tay ăn canh, một tay khác vỗ nhẹ lên vị trí bị đạp đau.Nhưng mà nhóc con nghịch ngợm này lại đạp cho cô thêm một phát ở ngay chỗ cũ, lúc này còn đá mạnh hơn lần đầu, Cung Linh Lung cúi đầu nghiến răng nghiến lợi: “Có phải con muốn vừa chào đời đã ăn thịt xào măng đúng không? Muốn ăn thì đạp mẹ thêm cái nữa.”Lại bị đạp thêm lần nữa.Chu Lan Cầm ở bên cạnh nhìn, tận mắt nhìn thấy bụng của cô hơi lồi lên, buồn cười muốn chế: “Nhóc con nghịch ngợm, hình như là nó nghe hiểu đó, lại còn cứng đầu đá thêm một cái nữa chứ.”Cung Khải Châu cầm một bình rượu đi ra ngoài, híp mắt lại, trong mắt tràn ngập ý cười nói: “Là ba nhóc con thông minh lại nghịch ngợm.”“Mau ngồi xuống, ăn cơm đi.”Cung Vãn Đường bưng dĩa rau cuối cùng lên bàn, ngồi xuống vị trí trống bên cạnh con gái, sau khi mời những người khác ăn cơm xong, lập tức cầm đũa liên tục gắp đồ ăn cho con gái.“Mẹ, mẹ ăn đi, con tự ăn được.”Mẹ và mẹ chồng thay phiên nhau gắp đồ ăn cho cô, đồ ăn trong chén đã chất thành ngọn.Lúc này Cung Linh Lung đang ăn cá mè kho tàu, ăn ngon lành, nói với mẹ chồng: “Mẹ, bọn con mang theo một rổ cá mè và cá xương vàng từ thành phố Hán đến, tất cả đều là do ông ngoại câu được trong sông, mẹ mang một ít về ăn, lại mang một ít cho ông bà nội và ông bà ngoại.”Lúc nãy Chu Lan Cầm ở trong phòng bếp cũng đã nhìn thấy rồi, chị sui cũng đã nói với bà ấy, cười trả lời: “Mẹ biết rồi, bà ngoại của con rất thích ăn cá mè, có lẽ bọn họ chưa từng ăn cá xương vàng lần nào, mẹ mang vài con về cho bọn họ nếm thử.”“Cha, cha ăn cơm trong đơn vị hay là về nhà nấu cơm?” Cung Linh Lung cũng quan tâm đến cha chồng.“Bữa sáng và bữa trưa đều ăn ở nhà ăn trong đơn vị, cơm chiều thì tự nấu ở nhà, thỉnh thoảng cũng sẽ về nhà ông bà nội của con ăn.”Hai chị em Lục Thu Cúc đã đi học ở trường học nội trú, chỉ có cuối tuần mới về, hiện tại Lục Nam Chinh đang ở nhà một mình.“Cha, vậy cha cũng mang ít cá về ăn đi.”“Không cần, con cứ lấy cho ông bà nội của con đi, cha quá đó ăn ké là được.” Từ sau khi Lục Nam Chinh, số lần ông ấy về thăm cha mẹ cũng nhiều hơn một ít.

Chương 629