“Cô Bạch à, mau dậy đi, đến lượt cô đi coi mắt rồi đó.” “Cô mà còn không đến đó nữa là người khác sẽ giành mất đàn ông tốt đó.” Bạch Linh Lung đang ngủ ngon lành, bị ai đó xô thật mạnh tỉnh lại, nhìn phụ nữ trung niên ăn mặc rất có cảm giác niên đại đứng ở trước mặt, đầu óc mơ màng giống như bị một đống hồ nhão dán dính lại, không thể suy nghĩ được. “Cô còn ngơ ngác như thế làm gì, mau đi rửa mặt trang điểm đi, cái bà họ Phan kia đã đi kêu cháu gái của bà ta đến rồi kìa, cô mà con không chịu đi, bọn họ sẽ giành trước của cô đó.” “Đồng chí nam ngày hôm nay là một miếng bánh béo bở, cả gia đình đều là công nhân chính thức trong xưởng quốc doanh, lại còn cao lớn cường tráng, số con gái làng trên xóm dưới muốn gả cho cậu ta có thể xếp dài cả con phố, nếu không phải tôi nhờ bà con hỗ trợ giới thiệu giùm thì người ta cũng sẽ không dành thời gian ra để đi coi mắt với cô đâu.” “Cô mau lên, mau đi chuẩn bị đi.” Trong lúc người phụ nữ này nói chuyện nước miếng văng tung tóe thì cuối cùng Bạch…
Chương 900
Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả MặtTác giả: Thập Nguyệt Sương HoaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Cô Bạch à, mau dậy đi, đến lượt cô đi coi mắt rồi đó.” “Cô mà còn không đến đó nữa là người khác sẽ giành mất đàn ông tốt đó.” Bạch Linh Lung đang ngủ ngon lành, bị ai đó xô thật mạnh tỉnh lại, nhìn phụ nữ trung niên ăn mặc rất có cảm giác niên đại đứng ở trước mặt, đầu óc mơ màng giống như bị một đống hồ nhão dán dính lại, không thể suy nghĩ được. “Cô còn ngơ ngác như thế làm gì, mau đi rửa mặt trang điểm đi, cái bà họ Phan kia đã đi kêu cháu gái của bà ta đến rồi kìa, cô mà con không chịu đi, bọn họ sẽ giành trước của cô đó.” “Đồng chí nam ngày hôm nay là một miếng bánh béo bở, cả gia đình đều là công nhân chính thức trong xưởng quốc doanh, lại còn cao lớn cường tráng, số con gái làng trên xóm dưới muốn gả cho cậu ta có thể xếp dài cả con phố, nếu không phải tôi nhờ bà con hỗ trợ giới thiệu giùm thì người ta cũng sẽ không dành thời gian ra để đi coi mắt với cô đâu.” “Cô mau lên, mau đi chuẩn bị đi.” Trong lúc người phụ nữ này nói chuyện nước miếng văng tung tóe thì cuối cùng Bạch… Lương Vịnh Văn muốn vớt một chút gia sản cho con gái, sau này cũng có thể tăng lên tiêu chuẩn tìm bạn đời, nếu cô ta gả cho người tốt, bà ta và người nhà họ Lương cũng không cần sống nghẹn khuất và khó chịu như thế nữa.“Nó gả đi có mặt mũi thì cô và nhà họ Lương của cô có mặt mũi, chẳng liên quan gì đến tôi cả.”Thôi Trí Viễn cũng không muốn bỏ tiền để mua cái thứ gọi là mặt mũi kia, ông ấy đã nhìn thấu con người Lương Tư Dao rồi, cô ta chẳng có bản lĩnh gì ra hồn, sau này cô ta không mang đến phiền phức cho ông ấy đã tốt lắm rồi, ông ấy cũng chẳng dám chờ mong đến cảnh cô ta sẽ hiếu thảo với mình.“Hiện tại tôi lại nhắc lại một lần nữa cho cô, mọi tài sản và tiền dành dụm của tôi không có liên quan gì đến Lương Tư Dao, tôi sẽ dựa theo hợp đồng, nuôi nấng nó đến mười tám tuổi, sau khi nó trưởng thành rồi, tôi sẽ không quan tâm đến nữa.”“Chuyện sau này nó sẽ yêu đương, đính hôn, kết hôn thế nào, cô và nhà họ Lương cứ tự do làm chủ, tôi sẽ không nhúng tay vào, của hồi môn của nó cũng do cô tự chuẩn bị, tôi sẽ không ngó đến.”Thấy thái độ của ông ấy kiên quyết như thế, thật sự sẽ không cho con gái cái gì, mặt Lương Vịnh Văn đen kịt: “Thôi Trí Viễn, sao anh lại m.á.u lạnh vô tình như thế hả? Anh có phải là không có tiền đâu, em cũng có bảo anh phải cho Tư Dao toàn bộ gia sản đâu, chỉ là một phần nhỏ mà thôi.”“Nếu cô cảm thấy tôi làm thế là m.á.u lạnh vô tình, vậy thì cô nên đi trách cha mẹ và anh cô, trách chính cô đi.”Thôi Trí Viễn vẫn luôn hận người nhà họ Lương, lúc này vẻ mặt lạnh như băng: “Cô đừng cho rằng có một vài việc đã mười năm trôi qua, hiện tại có Tư Vi thì tôi sẽ quên sạch. Tôi đồng ý cưới cô, nuôi cô và Lương Tư Dao, tôi đã quá đủ nhân từ với người nhà họ Lương của cô rồi, cô đừng có đạp lên giới hạn cuối cùng của tôi nữa, nếu không thì người nhà họ Lương của cô đều cút đi hết cho tôi.”Nói xong, ông ấy còn nhấn mạnh lại quyết định của mình: “Cô nghe cho kỹ đây, tất cả mọi thứ của tôi sẽ chỉ để lại cho con gái và con trai ruột của tôi, Lương Tư Dao là con gái của cô, không có quan hệ huyết thống với tôi, tất cả mọi thứ tôi vất vả dốc sức làm lụng, nó đều không có tư cách kế thừa.”“Không cho thì không cho, tôi không thèm.”Trong mắt Lương Tư Dao mang theo vẻ oán hận, mày mày dữ tợn gào thé kéo Lương Vịnh Văn rời đi: “Mẹ, đi thôi, đừng ở đây cầu xin bọn họ, sau này con sẽ tự kiếm tiền nuôi mẹ.”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-900.html.]“Xùy…”Thôi Tư Vi nghe được lời nói giận dỗi này của cô ta, trợn trắng mắt, nếu cô ta có thể tự kiếm tiền nuôi sống mình, cậu bé sẽ sửa họ Lương theo cô ta luôn“Thôi Tư Vi, thái độ của em là có ý gì hả, em ngứa đòn đứng không.” Lương Tư Dao tức giận nhìn cậu bé.“Suốt ngày chị ngoại trừ hung dữ mắng người đánh người ta thì chị còn có bản lĩnh gì khác không?” Thôi Tư Vi cho cô ta một ánh mắt khinh bỉ.“Chị đá c.h.ế.t em.”Lương Tư Dao duỗi chân muốn đá cậu, nhưng mà Lương Vịnh Văn lại kéo cô ta lại kịp lúc, bực bội quát lên: “Đừng có cãi nhau nữa.”Kéo hai người bọn họ ra rồi, Lương Vịnh Văn cố đè lửa giận trong lòng xuống, xụ mặt chất vấn: “Thôi Trí Viễn, những gì anh nói lúc nãy là nghiêm túc sao?”“Tôi đã từng nói dối bao giờ chưa?” Thái độ của Thôi Trí Viễn vô cùng lạnh nhạt.“Thôi Trí Viễn, có phải anh cho rằng hiện tại nhà họ Lương đã sụp đổ, không thể làm gì được anh nữa, cho nên anh muốn xoay người không?” Lương Vịnh Văn tức giận trừng mắt nhìn ông ấy.Thôi Trí Viễn nghe thế bật cười, nụ cười có chút lạnh lùng: “Lúc trước khi nhà họ Lương của cô không sụp đổ thì tôi cũng chả sợ, lúc trước tôi đồng ý lời uy h.i.ế.p vô sỉ của cha anh cô là vì tôi không muốn liên lụy đến bạn học của tôi, không muốn thành quả tâm huyết mười năm của hai chúng tôi bị bọn họ phá hủy mà thôi.”“Mấy năm nay tôi không đi tìm nhà họ Lương tính sổ, vào lúc bọn họ bị rơi đài không đi tìm bọn họ tính sổ, đều là vì tôi nể mặt Tư Vi.”“Lương Vịnh Văn, không phải tôi nói mạnh miệng, người nhà họ Lương của cô có thủ đoạn gì thì cứ việc lấy ra đi, chỉ cần mấy người dám làm cái gì, tôi bảo đảm có thể đưa cả nhà cô ngồi tù đến lúc c.h.ế.t già, bao gồm cả cô.”
Lương Vịnh Văn muốn vớt một chút gia sản cho con gái, sau này cũng có thể tăng lên tiêu chuẩn tìm bạn đời, nếu cô ta gả cho người tốt, bà ta và người nhà họ Lương cũng không cần sống nghẹn khuất và khó chịu như thế nữa.
“Nó gả đi có mặt mũi thì cô và nhà họ Lương của cô có mặt mũi, chẳng liên quan gì đến tôi cả.”
Thôi Trí Viễn cũng không muốn bỏ tiền để mua cái thứ gọi là mặt mũi kia, ông ấy đã nhìn thấu con người Lương Tư Dao rồi, cô ta chẳng có bản lĩnh gì ra hồn, sau này cô ta không mang đến phiền phức cho ông ấy đã tốt lắm rồi, ông ấy cũng chẳng dám chờ mong đến cảnh cô ta sẽ hiếu thảo với mình.
“Hiện tại tôi lại nhắc lại một lần nữa cho cô, mọi tài sản và tiền dành dụm của tôi không có liên quan gì đến Lương Tư Dao, tôi sẽ dựa theo hợp đồng, nuôi nấng nó đến mười tám tuổi, sau khi nó trưởng thành rồi, tôi sẽ không quan tâm đến nữa.”
“Chuyện sau này nó sẽ yêu đương, đính hôn, kết hôn thế nào, cô và nhà họ Lương cứ tự do làm chủ, tôi sẽ không nhúng tay vào, của hồi môn của nó cũng do cô tự chuẩn bị, tôi sẽ không ngó đến.”
Thấy thái độ của ông ấy kiên quyết như thế, thật sự sẽ không cho con gái cái gì, mặt Lương Vịnh Văn đen kịt: “Thôi Trí Viễn, sao anh lại m.á.u lạnh vô tình như thế hả? Anh có phải là không có tiền đâu, em cũng có bảo anh phải cho Tư Dao toàn bộ gia sản đâu, chỉ là một phần nhỏ mà thôi.”
“Nếu cô cảm thấy tôi làm thế là m.á.u lạnh vô tình, vậy thì cô nên đi trách cha mẹ và anh cô, trách chính cô đi.”
Thôi Trí Viễn vẫn luôn hận người nhà họ Lương, lúc này vẻ mặt lạnh như băng: “Cô đừng cho rằng có một vài việc đã mười năm trôi qua, hiện tại có Tư Vi thì tôi sẽ quên sạch. Tôi đồng ý cưới cô, nuôi cô và Lương Tư Dao, tôi đã quá đủ nhân từ với người nhà họ Lương của cô rồi, cô đừng có đạp lên giới hạn cuối cùng của tôi nữa, nếu không thì người nhà họ Lương của cô đều cút đi hết cho tôi.”
Nói xong, ông ấy còn nhấn mạnh lại quyết định của mình: “Cô nghe cho kỹ đây, tất cả mọi thứ của tôi sẽ chỉ để lại cho con gái và con trai ruột của tôi, Lương Tư Dao là con gái của cô, không có quan hệ huyết thống với tôi, tất cả mọi thứ tôi vất vả dốc sức làm lụng, nó đều không có tư cách kế thừa.”
“Không cho thì không cho, tôi không thèm.”
Trong mắt Lương Tư Dao mang theo vẻ oán hận, mày mày dữ tợn gào thé kéo Lương Vịnh Văn rời đi: “Mẹ, đi thôi, đừng ở đây cầu xin bọn họ, sau này con sẽ tự kiếm tiền nuôi mẹ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-900.html
.]
“Xùy…”
Thôi Tư Vi nghe được lời nói giận dỗi này của cô ta, trợn trắng mắt, nếu cô ta có thể tự kiếm tiền nuôi sống mình, cậu bé sẽ sửa họ Lương theo cô ta luôn
“Thôi Tư Vi, thái độ của em là có ý gì hả, em ngứa đòn đứng không.” Lương Tư Dao tức giận nhìn cậu bé.
“Suốt ngày chị ngoại trừ hung dữ mắng người đánh người ta thì chị còn có bản lĩnh gì khác không?” Thôi Tư Vi cho cô ta một ánh mắt khinh bỉ.
“Chị đá c.h.ế.t em.”
Lương Tư Dao duỗi chân muốn đá cậu, nhưng mà Lương Vịnh Văn lại kéo cô ta lại kịp lúc, bực bội quát lên: “Đừng có cãi nhau nữa.”
Kéo hai người bọn họ ra rồi, Lương Vịnh Văn cố đè lửa giận trong lòng xuống, xụ mặt chất vấn: “Thôi Trí Viễn, những gì anh nói lúc nãy là nghiêm túc sao?”
“Tôi đã từng nói dối bao giờ chưa?” Thái độ của Thôi Trí Viễn vô cùng lạnh nhạt.
“Thôi Trí Viễn, có phải anh cho rằng hiện tại nhà họ Lương đã sụp đổ, không thể làm gì được anh nữa, cho nên anh muốn xoay người không?” Lương Vịnh Văn tức giận trừng mắt nhìn ông ấy.
Thôi Trí Viễn nghe thế bật cười, nụ cười có chút lạnh lùng: “Lúc trước khi nhà họ Lương của cô không sụp đổ thì tôi cũng chả sợ, lúc trước tôi đồng ý lời uy h.i.ế.p vô sỉ của cha anh cô là vì tôi không muốn liên lụy đến bạn học của tôi, không muốn thành quả tâm huyết mười năm của hai chúng tôi bị bọn họ phá hủy mà thôi.”
“Mấy năm nay tôi không đi tìm nhà họ Lương tính sổ, vào lúc bọn họ bị rơi đài không đi tìm bọn họ tính sổ, đều là vì tôi nể mặt Tư Vi.”
“Lương Vịnh Văn, không phải tôi nói mạnh miệng, người nhà họ Lương của cô có thủ đoạn gì thì cứ việc lấy ra đi, chỉ cần mấy người dám làm cái gì, tôi bảo đảm có thể đưa cả nhà cô ngồi tù đến lúc c.h.ế.t già, bao gồm cả cô.”
Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả MặtTác giả: Thập Nguyệt Sương HoaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Cô Bạch à, mau dậy đi, đến lượt cô đi coi mắt rồi đó.” “Cô mà còn không đến đó nữa là người khác sẽ giành mất đàn ông tốt đó.” Bạch Linh Lung đang ngủ ngon lành, bị ai đó xô thật mạnh tỉnh lại, nhìn phụ nữ trung niên ăn mặc rất có cảm giác niên đại đứng ở trước mặt, đầu óc mơ màng giống như bị một đống hồ nhão dán dính lại, không thể suy nghĩ được. “Cô còn ngơ ngác như thế làm gì, mau đi rửa mặt trang điểm đi, cái bà họ Phan kia đã đi kêu cháu gái của bà ta đến rồi kìa, cô mà con không chịu đi, bọn họ sẽ giành trước của cô đó.” “Đồng chí nam ngày hôm nay là một miếng bánh béo bở, cả gia đình đều là công nhân chính thức trong xưởng quốc doanh, lại còn cao lớn cường tráng, số con gái làng trên xóm dưới muốn gả cho cậu ta có thể xếp dài cả con phố, nếu không phải tôi nhờ bà con hỗ trợ giới thiệu giùm thì người ta cũng sẽ không dành thời gian ra để đi coi mắt với cô đâu.” “Cô mau lên, mau đi chuẩn bị đi.” Trong lúc người phụ nữ này nói chuyện nước miếng văng tung tóe thì cuối cùng Bạch… Lương Vịnh Văn muốn vớt một chút gia sản cho con gái, sau này cũng có thể tăng lên tiêu chuẩn tìm bạn đời, nếu cô ta gả cho người tốt, bà ta và người nhà họ Lương cũng không cần sống nghẹn khuất và khó chịu như thế nữa.“Nó gả đi có mặt mũi thì cô và nhà họ Lương của cô có mặt mũi, chẳng liên quan gì đến tôi cả.”Thôi Trí Viễn cũng không muốn bỏ tiền để mua cái thứ gọi là mặt mũi kia, ông ấy đã nhìn thấu con người Lương Tư Dao rồi, cô ta chẳng có bản lĩnh gì ra hồn, sau này cô ta không mang đến phiền phức cho ông ấy đã tốt lắm rồi, ông ấy cũng chẳng dám chờ mong đến cảnh cô ta sẽ hiếu thảo với mình.“Hiện tại tôi lại nhắc lại một lần nữa cho cô, mọi tài sản và tiền dành dụm của tôi không có liên quan gì đến Lương Tư Dao, tôi sẽ dựa theo hợp đồng, nuôi nấng nó đến mười tám tuổi, sau khi nó trưởng thành rồi, tôi sẽ không quan tâm đến nữa.”“Chuyện sau này nó sẽ yêu đương, đính hôn, kết hôn thế nào, cô và nhà họ Lương cứ tự do làm chủ, tôi sẽ không nhúng tay vào, của hồi môn của nó cũng do cô tự chuẩn bị, tôi sẽ không ngó đến.”Thấy thái độ của ông ấy kiên quyết như thế, thật sự sẽ không cho con gái cái gì, mặt Lương Vịnh Văn đen kịt: “Thôi Trí Viễn, sao anh lại m.á.u lạnh vô tình như thế hả? Anh có phải là không có tiền đâu, em cũng có bảo anh phải cho Tư Dao toàn bộ gia sản đâu, chỉ là một phần nhỏ mà thôi.”“Nếu cô cảm thấy tôi làm thế là m.á.u lạnh vô tình, vậy thì cô nên đi trách cha mẹ và anh cô, trách chính cô đi.”Thôi Trí Viễn vẫn luôn hận người nhà họ Lương, lúc này vẻ mặt lạnh như băng: “Cô đừng cho rằng có một vài việc đã mười năm trôi qua, hiện tại có Tư Vi thì tôi sẽ quên sạch. Tôi đồng ý cưới cô, nuôi cô và Lương Tư Dao, tôi đã quá đủ nhân từ với người nhà họ Lương của cô rồi, cô đừng có đạp lên giới hạn cuối cùng của tôi nữa, nếu không thì người nhà họ Lương của cô đều cút đi hết cho tôi.”Nói xong, ông ấy còn nhấn mạnh lại quyết định của mình: “Cô nghe cho kỹ đây, tất cả mọi thứ của tôi sẽ chỉ để lại cho con gái và con trai ruột của tôi, Lương Tư Dao là con gái của cô, không có quan hệ huyết thống với tôi, tất cả mọi thứ tôi vất vả dốc sức làm lụng, nó đều không có tư cách kế thừa.”“Không cho thì không cho, tôi không thèm.”Trong mắt Lương Tư Dao mang theo vẻ oán hận, mày mày dữ tợn gào thé kéo Lương Vịnh Văn rời đi: “Mẹ, đi thôi, đừng ở đây cầu xin bọn họ, sau này con sẽ tự kiếm tiền nuôi mẹ.”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-900.html.]“Xùy…”Thôi Tư Vi nghe được lời nói giận dỗi này của cô ta, trợn trắng mắt, nếu cô ta có thể tự kiếm tiền nuôi sống mình, cậu bé sẽ sửa họ Lương theo cô ta luôn“Thôi Tư Vi, thái độ của em là có ý gì hả, em ngứa đòn đứng không.” Lương Tư Dao tức giận nhìn cậu bé.“Suốt ngày chị ngoại trừ hung dữ mắng người đánh người ta thì chị còn có bản lĩnh gì khác không?” Thôi Tư Vi cho cô ta một ánh mắt khinh bỉ.“Chị đá c.h.ế.t em.”Lương Tư Dao duỗi chân muốn đá cậu, nhưng mà Lương Vịnh Văn lại kéo cô ta lại kịp lúc, bực bội quát lên: “Đừng có cãi nhau nữa.”Kéo hai người bọn họ ra rồi, Lương Vịnh Văn cố đè lửa giận trong lòng xuống, xụ mặt chất vấn: “Thôi Trí Viễn, những gì anh nói lúc nãy là nghiêm túc sao?”“Tôi đã từng nói dối bao giờ chưa?” Thái độ của Thôi Trí Viễn vô cùng lạnh nhạt.“Thôi Trí Viễn, có phải anh cho rằng hiện tại nhà họ Lương đã sụp đổ, không thể làm gì được anh nữa, cho nên anh muốn xoay người không?” Lương Vịnh Văn tức giận trừng mắt nhìn ông ấy.Thôi Trí Viễn nghe thế bật cười, nụ cười có chút lạnh lùng: “Lúc trước khi nhà họ Lương của cô không sụp đổ thì tôi cũng chả sợ, lúc trước tôi đồng ý lời uy h.i.ế.p vô sỉ của cha anh cô là vì tôi không muốn liên lụy đến bạn học của tôi, không muốn thành quả tâm huyết mười năm của hai chúng tôi bị bọn họ phá hủy mà thôi.”“Mấy năm nay tôi không đi tìm nhà họ Lương tính sổ, vào lúc bọn họ bị rơi đài không đi tìm bọn họ tính sổ, đều là vì tôi nể mặt Tư Vi.”“Lương Vịnh Văn, không phải tôi nói mạnh miệng, người nhà họ Lương của cô có thủ đoạn gì thì cứ việc lấy ra đi, chỉ cần mấy người dám làm cái gì, tôi bảo đảm có thể đưa cả nhà cô ngồi tù đến lúc c.h.ế.t già, bao gồm cả cô.”