Khi ban đêm đã bao trùm thành phố Bắc Kinh, chiếc siêu xe của vị tổng tài Tĩnh Ưng Mạnh lao vun vút trên đường, vị tổng tài trẻ tuổi ngồi trong xe có một khuôn mặt lạnh băng không chứa một tia cảm xúc, cả người tỏa ra khí chất vương giả cùng uy nghiêm khí ai có được, anh vừa lái xe vừa suy nghĩ về cách làm sao cho đối thủ bên cạnh phải chết chắc. Dừng lại tại một cột đèn đỏ, đôi mắt phượng của vị tổng tài này khẽ liếc qua tiệm cafe ngay trên là đường Tiệm cafe tuy nhỏ, nhưng được phối với màu trắng và ánh đèn vàng, càng làm nó trở nên ấm cúng và sạch sẽ hơn, tạo cho những người vào quán một cảm giác bình yên đến lạ thường. Tĩnh Ưng Mạnh không hiểu sao lại bị lôi cuốn vào quán cafe đơn giản ấy, anh tự nhiên tấp xe vào lề đường, một thân ảnh cường tráng , bờ vai vững chắc được khóa trong bộ đồ vest, khuôn mặt góc cạnh, sống mũi cao ráo, cùng với cặp mắt phượng càng khiến ai đi ngang qua anh cũng phải mê mẫn Vẫn là mang bộ mặt liệt bước vào quán cafe, anh cất giọng lạnh lùng và trầm thấp…
Chương 4: Tổng tài bị điên rồi
Kế Hoạch Dụ Dỗ Tiểu NgốcTác giả: Mộc NhiTruyện Đam MỹKhi ban đêm đã bao trùm thành phố Bắc Kinh, chiếc siêu xe của vị tổng tài Tĩnh Ưng Mạnh lao vun vút trên đường, vị tổng tài trẻ tuổi ngồi trong xe có một khuôn mặt lạnh băng không chứa một tia cảm xúc, cả người tỏa ra khí chất vương giả cùng uy nghiêm khí ai có được, anh vừa lái xe vừa suy nghĩ về cách làm sao cho đối thủ bên cạnh phải chết chắc. Dừng lại tại một cột đèn đỏ, đôi mắt phượng của vị tổng tài này khẽ liếc qua tiệm cafe ngay trên là đường Tiệm cafe tuy nhỏ, nhưng được phối với màu trắng và ánh đèn vàng, càng làm nó trở nên ấm cúng và sạch sẽ hơn, tạo cho những người vào quán một cảm giác bình yên đến lạ thường. Tĩnh Ưng Mạnh không hiểu sao lại bị lôi cuốn vào quán cafe đơn giản ấy, anh tự nhiên tấp xe vào lề đường, một thân ảnh cường tráng , bờ vai vững chắc được khóa trong bộ đồ vest, khuôn mặt góc cạnh, sống mũi cao ráo, cùng với cặp mắt phượng càng khiến ai đi ngang qua anh cũng phải mê mẫn Vẫn là mang bộ mặt liệt bước vào quán cafe, anh cất giọng lạnh lùng và trầm thấp… Dạo này, tất cả nhân viên trong công ty Tĩnh Lâm đang truyền tên nhau một câu truyện li kì, đó chính là câu chuyện mang tên " Tổng tài hắc ám của họ đã thay đổi".Chậc! Chậc! Vị tổng tài của họ nổi tiếng vì có khuôn mặt ngàn năm băng sơn thì dạo gần đây luôn cười tươi như hoa nởThậm chí khi thấy nhân viên đi ngang qua thì hết lời khen ngợi, nhân viên nữ thì khen xinh đẹp, dễ thương. Nhân viên nam thì chủ động bắt tay chào hỏi với một khuôn mặt cười tươi đến không thấy Tổ Quốc. Không những thế, vị tổng tài của chúng ta còn cho mọi người tan làm sớm, bất ngờ thưởng hoa hồng cho mọi người không lí do. Khiến tất cả nhân viên trong công ty đều bật ngửa. Nhưng có một điều làm họ khiếp sợ hơn, đó chính là đại Boss nhà họ bình thường luôn bận một bộ tây trang màu đen từ trên đen xuống, thế mà mấy hôm nay, ở trên cổ tay lại xuất hiện một cái vòng màu trắng kèm theo cái bánh bao màu hồng treo lủng lẳng trên tay. Từ nhân viên đến lao công trong công ty ai nhìn vào cũng được một phen dọa kiếp vía. Có người thì thầm hỏi người khác- Lão đại của công ty lạnh lùng quá nên đứt luôn dây thần kinh rồi phải không?Có người thì lại nói- Con người hiền lành, hay cười, trên tay kia đeo một cái vòng hình bánh bao kia chắc chắn là một tên giả mạo vị tổng tài của chúng tôi. Đại Boss nhà tôi đâu có tốt như vậyNhưng nào có ai dám nói những điều này trước mặt anh. Nếu như họ chưa muốn bị hành đến chết thì có lẽ nên im lặng mà hưởng thụ thời gian tuyệt vời này thì tốt hơnNhân vật chính của câu chuyện thì vẫn vô tư mà đến công ty với bộ mặt thỏa mãn cười đến ngu ngốc vô cùng.Ai nha!! Dạo gần đây Tiểu Mặc đã nhớ tên hắn đó, thậm chí biết hắn hay đi làm về khuya còn cố tình làm cơm cho hắn ăn khuya nữa chứ. Thật là một điều đáng mừng! Đáng mừng!. Những cái hộp nhựa mà đựng thức ăn rẻ tiền của cậu, khi ăn xong hắn còn lén lút đem chúng nó về nhà mà xem như bảo bối rồi lại tự cười đến ngây ngốcKhông những thế, tiểu Mặc vì cảm ơn Tĩnh Ưng Mạnh mỗi lần đến quán lại mua quà cho cậu. Cho nên Tình Mặc quyết định chủ động hẹn anh chiều nay 4h đến nhà cậu mà ăn bữa cơm xem như là trả ơn , khiến anh thiếu chút nữa lật bàn mà nhảy tung hô lên, cái đầu gật như gà mổ thóc mà đồng ý lịch không hề do dựTĩnh Ưng Mạnh mang theo một bộ mặt thỏa mãn với cuộc sống hiện tại bây giờ mà bước vào thang máy chuyên dụng dành riêng cho hắn. Trước khi bước vào thang máy, còn không quên quay đầu lại, nói với mọi người còn đang đứng trong sảnh mà nói rằng- Trưa nay, mỗi người sẽ được một phần ăn sushi nhé. Và chiều nay 3h các người có thể tan ca (*¯︶¯*)Sau đó lại nở nụ cười mà bước vào thang máy, để lại một đám nhân viên ngạc nhiên đến nỗi cằm của của họ đem rơi xuống đất. Họ thầm chung một ý nghĩ- Nguy rồi!! Tổng tài càng ngày càng nặng rồi  ̄0 ̄ Cứu..
Dạo này, tất cả nhân viên trong công ty Tĩnh Lâm đang truyền tên nhau một câu truyện li kì, đó chính là câu chuyện mang tên " Tổng tài hắc ám của họ đã thay đổi".
Chậc! Chậc! Vị tổng tài của họ nổi tiếng vì có khuôn mặt ngàn năm băng sơn thì dạo gần đây luôn cười tươi như hoa nở
Thậm chí khi thấy nhân viên đi ngang qua thì hết lời khen ngợi, nhân viên nữ thì khen xinh đẹp, dễ thương. Nhân viên nam thì chủ động bắt tay chào hỏi với một khuôn mặt cười tươi đến không thấy Tổ Quốc. Không những thế, vị tổng tài của chúng ta còn cho mọi người tan làm sớm, bất ngờ thưởng hoa hồng cho mọi người không lí do. Khiến tất cả nhân viên trong công ty đều bật ngửa. Nhưng có một điều làm họ khiếp sợ hơn, đó chính là đại Boss nhà họ bình thường luôn bận một bộ tây trang màu đen từ trên đen xuống, thế mà mấy hôm nay, ở trên cổ tay lại xuất hiện một cái vòng màu trắng kèm theo cái bánh bao màu hồng treo lủng lẳng trên tay. Từ nhân viên đến lao công trong công ty ai nhìn vào cũng được một phen dọa kiếp vía. Có người thì thầm hỏi người khác
- Lão đại của công ty lạnh lùng quá nên đứt luôn dây thần kinh rồi phải không?
Có người thì lại nói
- Con người hiền lành, hay cười, trên tay kia đeo một cái vòng hình bánh bao kia chắc chắn là một tên giả mạo vị tổng tài của chúng tôi. Đại Boss nhà tôi đâu có tốt như vậy
Nhưng nào có ai dám nói những điều này trước mặt anh. Nếu như họ chưa muốn bị hành đến chết thì có lẽ nên im lặng mà hưởng thụ thời gian tuyệt vời này thì tốt hơn
Nhân vật chính của câu chuyện thì vẫn vô tư mà đến công ty với bộ mặt thỏa mãn cười đến ngu ngốc vô cùng.
Ai nha!! Dạo gần đây Tiểu Mặc đã nhớ tên hắn đó, thậm chí biết hắn hay đi làm về khuya còn cố tình làm cơm cho hắn ăn khuya nữa chứ. Thật là một điều đáng mừng! Đáng mừng!. Những cái hộp nhựa mà đựng thức ăn rẻ tiền của cậu, khi ăn xong hắn còn lén lút đem chúng nó về nhà mà xem như bảo bối rồi lại tự cười đến ngây ngốc
Không những thế, tiểu Mặc vì cảm ơn Tĩnh Ưng Mạnh mỗi lần đến quán lại mua quà cho cậu. Cho nên Tình Mặc quyết định chủ động hẹn anh chiều nay 4h đến nhà cậu mà ăn bữa cơm xem như là trả ơn , khiến anh thiếu chút nữa lật bàn mà nhảy tung hô lên, cái đầu gật như gà mổ thóc mà đồng ý lịch không hề do dự
Tĩnh Ưng Mạnh mang theo một bộ mặt thỏa mãn với cuộc sống hiện tại bây giờ mà bước vào thang máy chuyên dụng dành riêng cho hắn. Trước khi bước vào thang máy, còn không quên quay đầu lại, nói với mọi người còn đang đứng trong sảnh mà nói rằng
- Trưa nay, mỗi người sẽ được một phần ăn sushi nhé. Và chiều nay 3h các người có thể tan ca (*¯︶¯*)
Sau đó lại nở nụ cười mà bước vào thang máy, để lại một đám nhân viên ngạc nhiên đến nỗi cằm của của họ đem rơi xuống đất. Họ thầm chung một ý nghĩ
- Nguy rồi!! Tổng tài càng ngày càng nặng rồi  ̄0 ̄ Cứu..
Kế Hoạch Dụ Dỗ Tiểu NgốcTác giả: Mộc NhiTruyện Đam MỹKhi ban đêm đã bao trùm thành phố Bắc Kinh, chiếc siêu xe của vị tổng tài Tĩnh Ưng Mạnh lao vun vút trên đường, vị tổng tài trẻ tuổi ngồi trong xe có một khuôn mặt lạnh băng không chứa một tia cảm xúc, cả người tỏa ra khí chất vương giả cùng uy nghiêm khí ai có được, anh vừa lái xe vừa suy nghĩ về cách làm sao cho đối thủ bên cạnh phải chết chắc. Dừng lại tại một cột đèn đỏ, đôi mắt phượng của vị tổng tài này khẽ liếc qua tiệm cafe ngay trên là đường Tiệm cafe tuy nhỏ, nhưng được phối với màu trắng và ánh đèn vàng, càng làm nó trở nên ấm cúng và sạch sẽ hơn, tạo cho những người vào quán một cảm giác bình yên đến lạ thường. Tĩnh Ưng Mạnh không hiểu sao lại bị lôi cuốn vào quán cafe đơn giản ấy, anh tự nhiên tấp xe vào lề đường, một thân ảnh cường tráng , bờ vai vững chắc được khóa trong bộ đồ vest, khuôn mặt góc cạnh, sống mũi cao ráo, cùng với cặp mắt phượng càng khiến ai đi ngang qua anh cũng phải mê mẫn Vẫn là mang bộ mặt liệt bước vào quán cafe, anh cất giọng lạnh lùng và trầm thấp… Dạo này, tất cả nhân viên trong công ty Tĩnh Lâm đang truyền tên nhau một câu truyện li kì, đó chính là câu chuyện mang tên " Tổng tài hắc ám của họ đã thay đổi".Chậc! Chậc! Vị tổng tài của họ nổi tiếng vì có khuôn mặt ngàn năm băng sơn thì dạo gần đây luôn cười tươi như hoa nởThậm chí khi thấy nhân viên đi ngang qua thì hết lời khen ngợi, nhân viên nữ thì khen xinh đẹp, dễ thương. Nhân viên nam thì chủ động bắt tay chào hỏi với một khuôn mặt cười tươi đến không thấy Tổ Quốc. Không những thế, vị tổng tài của chúng ta còn cho mọi người tan làm sớm, bất ngờ thưởng hoa hồng cho mọi người không lí do. Khiến tất cả nhân viên trong công ty đều bật ngửa. Nhưng có một điều làm họ khiếp sợ hơn, đó chính là đại Boss nhà họ bình thường luôn bận một bộ tây trang màu đen từ trên đen xuống, thế mà mấy hôm nay, ở trên cổ tay lại xuất hiện một cái vòng màu trắng kèm theo cái bánh bao màu hồng treo lủng lẳng trên tay. Từ nhân viên đến lao công trong công ty ai nhìn vào cũng được một phen dọa kiếp vía. Có người thì thầm hỏi người khác- Lão đại của công ty lạnh lùng quá nên đứt luôn dây thần kinh rồi phải không?Có người thì lại nói- Con người hiền lành, hay cười, trên tay kia đeo một cái vòng hình bánh bao kia chắc chắn là một tên giả mạo vị tổng tài của chúng tôi. Đại Boss nhà tôi đâu có tốt như vậyNhưng nào có ai dám nói những điều này trước mặt anh. Nếu như họ chưa muốn bị hành đến chết thì có lẽ nên im lặng mà hưởng thụ thời gian tuyệt vời này thì tốt hơnNhân vật chính của câu chuyện thì vẫn vô tư mà đến công ty với bộ mặt thỏa mãn cười đến ngu ngốc vô cùng.Ai nha!! Dạo gần đây Tiểu Mặc đã nhớ tên hắn đó, thậm chí biết hắn hay đi làm về khuya còn cố tình làm cơm cho hắn ăn khuya nữa chứ. Thật là một điều đáng mừng! Đáng mừng!. Những cái hộp nhựa mà đựng thức ăn rẻ tiền của cậu, khi ăn xong hắn còn lén lút đem chúng nó về nhà mà xem như bảo bối rồi lại tự cười đến ngây ngốcKhông những thế, tiểu Mặc vì cảm ơn Tĩnh Ưng Mạnh mỗi lần đến quán lại mua quà cho cậu. Cho nên Tình Mặc quyết định chủ động hẹn anh chiều nay 4h đến nhà cậu mà ăn bữa cơm xem như là trả ơn , khiến anh thiếu chút nữa lật bàn mà nhảy tung hô lên, cái đầu gật như gà mổ thóc mà đồng ý lịch không hề do dựTĩnh Ưng Mạnh mang theo một bộ mặt thỏa mãn với cuộc sống hiện tại bây giờ mà bước vào thang máy chuyên dụng dành riêng cho hắn. Trước khi bước vào thang máy, còn không quên quay đầu lại, nói với mọi người còn đang đứng trong sảnh mà nói rằng- Trưa nay, mỗi người sẽ được một phần ăn sushi nhé. Và chiều nay 3h các người có thể tan ca (*¯︶¯*)Sau đó lại nở nụ cười mà bước vào thang máy, để lại một đám nhân viên ngạc nhiên đến nỗi cằm của của họ đem rơi xuống đất. Họ thầm chung một ý nghĩ- Nguy rồi!! Tổng tài càng ngày càng nặng rồi  ̄0 ̄ Cứu..