Tác giả:

"Đinh! Có drama!" Khương Thất Ngư đang điên cuồng ăn cơm trong bữa tiệc tối bỗng trợn mắt, rồi tiếp tục cầm một miếng bánh kem lên ăn. Nhưng một lát sau, ánh mắt cô tỏa sáng. [Vãi chưởng! Thế mà con trai chủ tịch bất động sản Đường Thị không phải con ruột của ông ta! Hóa ra làm cha thay người khác!] [Con trai không phải của ông ta, mà là của! Trời má đây là đại án kinh thiên động địa gì vậy? Con trai gọi ông ta là cha, nhưng thật ra ông ta phải gọi con trai là em trai mới đúng?] [Thảo nào lúc ông ta nghi ngờ vợ mình, đưa con trai đi xét nghiệm DNA lại chẳng có vấn đề gì! Thật thảm thương!] Khương Thất Ngư có phần đồng tình nhìn người đàn ông béo tròn đang cụng ly với một vị chủ tịch lớn tuổi mặc tây trang giày da và diện mạo điển trai khác. Người đàn ông béo không có phản ứng gì, nhưng vị giám đốc lớn tuổi mặc tây trang giày da lại khẽ giật lỗ tai. Tiếng gì ấy nhỉ? Khương Nam Sơn nhìn ngó xung quanh, đâu thấy ai vừa nói chuyện với ông. Nhưng ông hơi híp mắt, nhìn người anh em chí cốt…

Chương 43

Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp ĐổTác giả: Bĩ HắcTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đinh! Có drama!" Khương Thất Ngư đang điên cuồng ăn cơm trong bữa tiệc tối bỗng trợn mắt, rồi tiếp tục cầm một miếng bánh kem lên ăn. Nhưng một lát sau, ánh mắt cô tỏa sáng. [Vãi chưởng! Thế mà con trai chủ tịch bất động sản Đường Thị không phải con ruột của ông ta! Hóa ra làm cha thay người khác!] [Con trai không phải của ông ta, mà là của! Trời má đây là đại án kinh thiên động địa gì vậy? Con trai gọi ông ta là cha, nhưng thật ra ông ta phải gọi con trai là em trai mới đúng?] [Thảo nào lúc ông ta nghi ngờ vợ mình, đưa con trai đi xét nghiệm DNA lại chẳng có vấn đề gì! Thật thảm thương!] Khương Thất Ngư có phần đồng tình nhìn người đàn ông béo tròn đang cụng ly với một vị chủ tịch lớn tuổi mặc tây trang giày da và diện mạo điển trai khác. Người đàn ông béo không có phản ứng gì, nhưng vị giám đốc lớn tuổi mặc tây trang giày da lại khẽ giật lỗ tai. Tiếng gì ấy nhỉ? Khương Nam Sơn nhìn ngó xung quanh, đâu thấy ai vừa nói chuyện với ông. Nhưng ông hơi híp mắt, nhìn người anh em chí cốt… Khương Tử Nhiễm và Dương Thư Phàm ngồi ở đầu ruộng nghỉ ngơi, vì có hai anh chàng quay phim giúp họ làm việc.Khương Tử Nhiễm cười khẩy.Đúng là yếu ớt! Ngất xỉu rồi thì tốt! Mau đưa đến bệnh viện rồi rời khỏi chương trình đi!Nhưng dù nghĩ vậy, cô ta vẫn đứng lên, có chút hoảng hốt cất tiếng: "Chị ơi, chị sao thế?"Rất nhiều người biết Khương Thất Ngư là chị họ xa của Khương Tử Nhiễm.Hạ Nam Thăng cũng buông xẻng xuống đi tới.Chẳng lẽ lát nữa sẽ cần anh ta hô hấp nhân tạo?Vậy thì anh ta cũng phải cân nhắc một tí!Điện thoại của lão Vương reo lên, nhưng ông ta không có thời gian để nghe.Ông ta vội đứng lên khỏi ghế nằm, hoảng loạn đi xem tình hình của Khương Thất Ngư.Nhưng đúng lúc này.Khương Thất Ngư đang tái mặt nằm dưới đất bỗng bật dậy.Với một cú lấy đà, cô từ chỗ ngồi dưới đất nhảy thẳng lên ghế nằm của lão Vương.Sau đó nằm xuống, nhắm mắt lại, lấy cái mũ to do fan tặng Mạnh Kỳ Yến lúc anh còn ở trên máy thu hoạch của cô rồi đặt lên mặt.Ngủ rất an yên.Toàn bộ động tác liền mạch lưu loát, còn mượt mà hơn cả sô-cô-la Dove.Lão Vương: "…"Mạnh Kỳ Yến: "…"Tần Tạ: "…"Những người khác: "…"—[Bà mợ nó chứ! Cô cứ diễn tiếp đi! Ai mà diễn lại cô chứ! Tổ tông!]—[Lúc đầu tôi nghi ngờ, nhưng vừa rồi thấy cơ thể cô ta còn run một cái thì tôi tin là thật! Khương Thất Ngư chết tiệt! Từ nay trở đi tôi với cô không đội trời chung!]—[Nhìn Mạnh Kỳ Yến kìa, lo đến phát rồ lên luôn.]—[Diễn xuất thế này mà chưa giành giải Oscar á? Oscar lại đây xin lỗi tôi ngay.]—[Người khác giả điên! Còn mẹ nó cô ta điên thật!]—[Xem chương trình này thì sớm muộn gì tôi cũng phát điên! A a a a! Cắn người! Thấy ai là cắn!]Hashtag #DiễnXuấtCủaKhươngThấtNgư# lên hot search.Người đại diện Lý Lâm luôn không theo dõi chương trình livestream thường xuyên, vì cô ấy còn có các nghệ sĩ khác phải quản lý.Nếu năm nay chỉ có mỗi Khương Thất Ngư thì có lẽ giờ này cô ấy đã đến chỗ Diêm Vương báo danh rồi.Vì chết đói đấy.Vậy nên, khi cô ấy mở Weibo thấy được hot search này, ánh mắt sáng lên.Chương trình này còn có phần diễn xuất nữa à?Vậy chẳng phải có thể dùng đoạn ngắn này đi xin công ty kịch bản và tài nguyên sao?Cô ấy đã tưởng tượng được cảnh Khương Thất Ngư tỏa sáng tại phim trường, làm đạo diễn cũng phải khiếp sợ!Lý Lâm vui mừng khôn xiết, nhưng khi cô ấy nhấp vào hot search, xem xong đoạn phim ngắn đó.Ngay giây sau, cô ấy giả vờ như không có gì xảy ra, thoát khỏi Weibo.Chỉ muốn mượn đôi mắt chưa từng xem đoạn ngắn diễn xuất kia thanh tẩy chút thôi!Lúc này Tô Nhậm Mẫn vẫn rất bận, đang trang điểm ở hậu trường một sự kiện thương mại.Rảnh rỗi lướt Weibo, bà cũng xem được đoạn phim ngắn này.Bà mỉm cười vui mừng: "Không hổ là con gái của mẹ! Diễn xuất thật tuyệt!"Khương Nam Sơn xem đoạn phim đó chỉ nghĩ, con bé học được mấy chiêu đó từ đâu ra?Có lẽ là trước đây để kiếm miếng ăn mà không dễ dàng gì!Nghĩ thôi mà lòng người cha ông đây đau nhói! Muốn khóc quá đi!Lập tức, ông lấy điện thoại chuyển một triệu vào thẻ của Khương Thất Ngư.Xem như chút bù đắp nhỏ cho con bé!

Khương Tử Nhiễm và Dương Thư Phàm ngồi ở đầu ruộng nghỉ ngơi, vì có hai anh chàng quay phim giúp họ làm việc.

Khương Tử Nhiễm cười khẩy.

Đúng là yếu ớt! Ngất xỉu rồi thì tốt! Mau đưa đến bệnh viện rồi rời khỏi chương trình đi!

Nhưng dù nghĩ vậy, cô ta vẫn đứng lên, có chút hoảng hốt cất tiếng: "Chị ơi, chị sao thế?"

Rất nhiều người biết Khương Thất Ngư là chị họ xa của Khương Tử Nhiễm.

Hạ Nam Thăng cũng buông xẻng xuống đi tới.

Chẳng lẽ lát nữa sẽ cần anh ta hô hấp nhân tạo?

Vậy thì anh ta cũng phải cân nhắc một tí!

Điện thoại của lão Vương reo lên, nhưng ông ta không có thời gian để nghe.

Ông ta vội đứng lên khỏi ghế nằm, hoảng loạn đi xem tình hình của Khương Thất Ngư.

Nhưng đúng lúc này.

Khương Thất Ngư đang tái mặt nằm dưới đất bỗng bật dậy.

Với một cú lấy đà, cô từ chỗ ngồi dưới đất nhảy thẳng lên ghế nằm của lão Vương.

Sau đó nằm xuống, nhắm mắt lại, lấy cái mũ to do fan tặng Mạnh Kỳ Yến lúc anh còn ở trên máy thu hoạch của cô rồi đặt lên mặt.

Ngủ rất an yên.

Toàn bộ động tác liền mạch lưu loát, còn mượt mà hơn cả sô-cô-la Dove.

Lão Vương: "…"

Mạnh Kỳ Yến: "…"

Tần Tạ: "…"

Những người khác: "…"

—[Bà mợ nó chứ! Cô cứ diễn tiếp đi! Ai mà diễn lại cô chứ! Tổ tông!]

—[Lúc đầu tôi nghi ngờ, nhưng vừa rồi thấy cơ thể cô ta còn run một cái thì tôi tin là thật! Khương Thất Ngư chết tiệt! Từ nay trở đi tôi với cô không đội trời chung!]

—[Nhìn Mạnh Kỳ Yến kìa, lo đến phát rồ lên luôn.]

—[Diễn xuất thế này mà chưa giành giải Oscar á? Oscar lại đây xin lỗi tôi ngay.]

—[Người khác giả điên! Còn mẹ nó cô ta điên thật!]

—[Xem chương trình này thì sớm muộn gì tôi cũng phát điên! A a a a! Cắn người! Thấy ai là cắn!]

Hashtag #DiễnXuấtCủaKhươngThấtNgư# lên hot search.

Người đại diện Lý Lâm luôn không theo dõi chương trình livestream thường xuyên, vì cô ấy còn có các nghệ sĩ khác phải quản lý.

Nếu năm nay chỉ có mỗi Khương Thất Ngư thì có lẽ giờ này cô ấy đã đến chỗ Diêm Vương báo danh rồi.

Vì chết đói đấy.

Vậy nên, khi cô ấy mở Weibo thấy được hot search này, ánh mắt sáng lên.

Chương trình này còn có phần diễn xuất nữa à?

Vậy chẳng phải có thể dùng đoạn ngắn này đi xin công ty kịch bản và tài nguyên sao?

Cô ấy đã tưởng tượng được cảnh Khương Thất Ngư tỏa sáng tại phim trường, làm đạo diễn cũng phải khiếp sợ!

Lý Lâm vui mừng khôn xiết, nhưng khi cô ấy nhấp vào hot search, xem xong đoạn phim ngắn đó.

Ngay giây sau, cô ấy giả vờ như không có gì xảy ra, thoát khỏi Weibo.

Chỉ muốn mượn đôi mắt chưa từng xem đoạn ngắn diễn xuất kia thanh tẩy chút thôi!

Lúc này Tô Nhậm Mẫn vẫn rất bận, đang trang điểm ở hậu trường một sự kiện thương mại.

Rảnh rỗi lướt Weibo, bà cũng xem được đoạn phim ngắn này.

Bà mỉm cười vui mừng: "Không hổ là con gái của mẹ! Diễn xuất thật tuyệt!"

Khương Nam Sơn xem đoạn phim đó chỉ nghĩ, con bé học được mấy chiêu đó từ đâu ra?

Có lẽ là trước đây để kiếm miếng ăn mà không dễ dàng gì!

Nghĩ thôi mà lòng người cha ông đây đau nhói! Muốn khóc quá đi!

Lập tức, ông lấy điện thoại chuyển một triệu vào thẻ của Khương Thất Ngư.

Xem như chút bù đắp nhỏ cho con bé!

Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp ĐổTác giả: Bĩ HắcTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đinh! Có drama!" Khương Thất Ngư đang điên cuồng ăn cơm trong bữa tiệc tối bỗng trợn mắt, rồi tiếp tục cầm một miếng bánh kem lên ăn. Nhưng một lát sau, ánh mắt cô tỏa sáng. [Vãi chưởng! Thế mà con trai chủ tịch bất động sản Đường Thị không phải con ruột của ông ta! Hóa ra làm cha thay người khác!] [Con trai không phải của ông ta, mà là của! Trời má đây là đại án kinh thiên động địa gì vậy? Con trai gọi ông ta là cha, nhưng thật ra ông ta phải gọi con trai là em trai mới đúng?] [Thảo nào lúc ông ta nghi ngờ vợ mình, đưa con trai đi xét nghiệm DNA lại chẳng có vấn đề gì! Thật thảm thương!] Khương Thất Ngư có phần đồng tình nhìn người đàn ông béo tròn đang cụng ly với một vị chủ tịch lớn tuổi mặc tây trang giày da và diện mạo điển trai khác. Người đàn ông béo không có phản ứng gì, nhưng vị giám đốc lớn tuổi mặc tây trang giày da lại khẽ giật lỗ tai. Tiếng gì ấy nhỉ? Khương Nam Sơn nhìn ngó xung quanh, đâu thấy ai vừa nói chuyện với ông. Nhưng ông hơi híp mắt, nhìn người anh em chí cốt… Khương Tử Nhiễm và Dương Thư Phàm ngồi ở đầu ruộng nghỉ ngơi, vì có hai anh chàng quay phim giúp họ làm việc.Khương Tử Nhiễm cười khẩy.Đúng là yếu ớt! Ngất xỉu rồi thì tốt! Mau đưa đến bệnh viện rồi rời khỏi chương trình đi!Nhưng dù nghĩ vậy, cô ta vẫn đứng lên, có chút hoảng hốt cất tiếng: "Chị ơi, chị sao thế?"Rất nhiều người biết Khương Thất Ngư là chị họ xa của Khương Tử Nhiễm.Hạ Nam Thăng cũng buông xẻng xuống đi tới.Chẳng lẽ lát nữa sẽ cần anh ta hô hấp nhân tạo?Vậy thì anh ta cũng phải cân nhắc một tí!Điện thoại của lão Vương reo lên, nhưng ông ta không có thời gian để nghe.Ông ta vội đứng lên khỏi ghế nằm, hoảng loạn đi xem tình hình của Khương Thất Ngư.Nhưng đúng lúc này.Khương Thất Ngư đang tái mặt nằm dưới đất bỗng bật dậy.Với một cú lấy đà, cô từ chỗ ngồi dưới đất nhảy thẳng lên ghế nằm của lão Vương.Sau đó nằm xuống, nhắm mắt lại, lấy cái mũ to do fan tặng Mạnh Kỳ Yến lúc anh còn ở trên máy thu hoạch của cô rồi đặt lên mặt.Ngủ rất an yên.Toàn bộ động tác liền mạch lưu loát, còn mượt mà hơn cả sô-cô-la Dove.Lão Vương: "…"Mạnh Kỳ Yến: "…"Tần Tạ: "…"Những người khác: "…"—[Bà mợ nó chứ! Cô cứ diễn tiếp đi! Ai mà diễn lại cô chứ! Tổ tông!]—[Lúc đầu tôi nghi ngờ, nhưng vừa rồi thấy cơ thể cô ta còn run một cái thì tôi tin là thật! Khương Thất Ngư chết tiệt! Từ nay trở đi tôi với cô không đội trời chung!]—[Nhìn Mạnh Kỳ Yến kìa, lo đến phát rồ lên luôn.]—[Diễn xuất thế này mà chưa giành giải Oscar á? Oscar lại đây xin lỗi tôi ngay.]—[Người khác giả điên! Còn mẹ nó cô ta điên thật!]—[Xem chương trình này thì sớm muộn gì tôi cũng phát điên! A a a a! Cắn người! Thấy ai là cắn!]Hashtag #DiễnXuấtCủaKhươngThấtNgư# lên hot search.Người đại diện Lý Lâm luôn không theo dõi chương trình livestream thường xuyên, vì cô ấy còn có các nghệ sĩ khác phải quản lý.Nếu năm nay chỉ có mỗi Khương Thất Ngư thì có lẽ giờ này cô ấy đã đến chỗ Diêm Vương báo danh rồi.Vì chết đói đấy.Vậy nên, khi cô ấy mở Weibo thấy được hot search này, ánh mắt sáng lên.Chương trình này còn có phần diễn xuất nữa à?Vậy chẳng phải có thể dùng đoạn ngắn này đi xin công ty kịch bản và tài nguyên sao?Cô ấy đã tưởng tượng được cảnh Khương Thất Ngư tỏa sáng tại phim trường, làm đạo diễn cũng phải khiếp sợ!Lý Lâm vui mừng khôn xiết, nhưng khi cô ấy nhấp vào hot search, xem xong đoạn phim ngắn đó.Ngay giây sau, cô ấy giả vờ như không có gì xảy ra, thoát khỏi Weibo.Chỉ muốn mượn đôi mắt chưa từng xem đoạn ngắn diễn xuất kia thanh tẩy chút thôi!Lúc này Tô Nhậm Mẫn vẫn rất bận, đang trang điểm ở hậu trường một sự kiện thương mại.Rảnh rỗi lướt Weibo, bà cũng xem được đoạn phim ngắn này.Bà mỉm cười vui mừng: "Không hổ là con gái của mẹ! Diễn xuất thật tuyệt!"Khương Nam Sơn xem đoạn phim đó chỉ nghĩ, con bé học được mấy chiêu đó từ đâu ra?Có lẽ là trước đây để kiếm miếng ăn mà không dễ dàng gì!Nghĩ thôi mà lòng người cha ông đây đau nhói! Muốn khóc quá đi!Lập tức, ông lấy điện thoại chuyển một triệu vào thẻ của Khương Thất Ngư.Xem như chút bù đắp nhỏ cho con bé!

Chương 43