“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,…
Chương 6: 6: Chuẩn Bị Trước Khi Xuống Nông Thôn
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Bọn họ sẽ mất một khoảng thời gian để dọn dẹp và sắp xếp lại, vậy nên nếu cô không xử lý xong chuyện này cô sẽ không có cơ hội quay đầu lại được, ngày mai bọn họ sẽ đi khắp nơi tìm cô cho mà xem.“Được, cháu chờ một chút” Mẹ Tiểu Bình rất thoải mái, vào trong phòng lấy tiền ra, mẹ Tiểu Bình cũng không phải dạng ăn chay, công việc này do bà tự mình mua được, Nếu Lưu Thải Hồng dám phá rối, bà ta chắc chắn không thể đánh lại mẹ Tiểu Bình, vì mẹ Tiểu Bình cao hơn Lưu Thải Hồng một cái đầu..Vài phút sau, mẹ Tiểu Bình đưa một phong bì cho Tiểu Thanh, Tiểu Thanh nhìn một chút, là nhân dân tệ mệnh giá mười tệ, tổng cộng năm mươi tờ.Vương Tiểu Thanh đem phong bì cất kỹ trên người, trên thực tế là để vào trong không gian."Đi thôi, dì, chúng ta tranh thủ thời gian một chút" nói xong, ba người liền ra khỏi nhà, bọn họ đi xe buýt tới nhà xưởng nơi cha cô Vương Đại Nghĩa làm việc, sau khi hỏi thăm, bọ họ tìm được nhân viên phụ trách làm thủ tục nhận việc.Đồng chí làm thủ tục cũng rất cẩn thận, yêu cầu Vương Tiểu Thanh điền một tờ đơn, trong đó phải viết thông tin cá nhân của Vương Đại Nghĩa và thông tin cá nhân của cô, còn phải viết rõ bản thân cô tự nguyện chuyển nhượng công việc sang cho Tiểu Bình.Vương Tiểu Thanh cẩn thận điền đầy đủ tờ đơn, còn ấn dấu tay điểm chỉ.Một lát sau, thủ tục nhận việc Tiểu Bình đã làm xong, cô được phát đồng phục và thẻ công nhân, ngày mai có thể bắt đầu làm việc.Bọn họ chia tay nhau ở cổng nhà máy, Tiểu Bình và mẹ Tiểu Bình muốn kéo cô về nhà họ ăn cơm, nhưng bị cô từ chối.Cô còn dặn bọn họ nếu như mẹ kế có tìm đến thì không nói cho bà ta biết cô sẽ xuống nông thôn sớm, Tiểu Bình cùng mẹ Tiểu Bình đều hiểu ý.Sau khi tạm biệt, trời đã không còn sớm, khi đang đi bộ cô bỗng nhìn thấy một ngân hàng, Vương Tiểu Thanh nảy ra ý định, tiền tiết kiệm vẫn nên lưu trên danh nghĩa của cô, vì vậy cô bước vào ngân hàng! ! ! ! ! !Lúc ra khỏi ngân hàng, Vương Tiểu Thanh nhìn sổ tiết kiệm có số dư bốn ngàn trong tay, cảm giác vô cùng an tâm, trước đó số tiền thừa kế của cha cô có ba ngàn tám trăm, cộng thêm năm trăm bán công việc, tổng cộng là bốn ngàn ba trăm, Vương Tiểu Thanh gửi tiết kiệm bốn ngàn, còn lại hơn ba trăm để chi tiêu hàng ngày.Nhìn trời sắp tối, Vương Tiểu Thanh nghĩ tốt hơn hết là ở gần nhà ga xe lửa, nên cô bắt chuyến xe buýt cuối cùng đến ga.Khi đến nơi, trời đã tối nhưng biển hiệu của nhà trọ vẫn sáng.Vương Tiểu Thanh bước vào."Xin chào đồng chí, tôi muốn một phòng đơn, hai đêm" Vương Tiểu Thanh vừa nói vừa chuẩn bị tiền."Bốn hào, xin cung cấp chứng minh" nữ thu ngân lấy ra sổ đăng ký chuẩn bị đăng ký."Ách~cái này, đồng chí, cô xem, đây là sổ hộ khẩu của tôi, là như vậy, ngày kia tôi sẽ xuống nông thôn, nhà của tôi cách nơi này quá xa, vì vậy tôi mới đến đây ở trước cho tiện, tôi không có chứng minh mà đồng chí yêu cầu" Vương Tiểu Thanh lúng túng lấy sổ hộ khẩu ra, cô thế mà lại quên mang chứng minh."Được rồi" cô thu ngân nhìn sổ hộ khẩu, trên sổ viết chuyển từ Thượng Hải đến tỉnh Hồ Nam, cô ấy cũng không có làm khó cô, liền bắt đầu làm thủ tục đăng ký, sau đó đưa chìa khóa cho cô, số trên chìa khóa là 203.Vương Tiểu Thanh vui vẻ nhận chìa khóa đi lên lầu, mở cửa phòng 203 ra, bên trong chỉ có một giường, một cái bàn nhỏ, một cái ghế.Đáng tiếc không có nhà vệ sinh, phải dùng nhà vệ sinh công cộng, thời đại này đều dùng nhà vệ sinh công cộng.
Bọn họ sẽ mất một khoảng thời gian để dọn dẹp và sắp xếp lại, vậy nên nếu cô không xử lý xong chuyện này cô sẽ không có cơ hội quay đầu lại được, ngày mai bọn họ sẽ đi khắp nơi tìm cô cho mà xem.
“Được, cháu chờ một chút” Mẹ Tiểu Bình rất thoải mái, vào trong phòng lấy tiền ra, mẹ Tiểu Bình cũng không phải dạng ăn chay, công việc này do bà tự mình mua được, Nếu Lưu Thải Hồng dám phá rối, bà ta chắc chắn không thể đánh lại mẹ Tiểu Bình, vì mẹ Tiểu Bình cao hơn Lưu Thải Hồng một cái đầu.
.
Vài phút sau, mẹ Tiểu Bình đưa một phong bì cho Tiểu Thanh, Tiểu Thanh nhìn một chút, là nhân dân tệ mệnh giá mười tệ, tổng cộng năm mươi tờ.
Vương Tiểu Thanh đem phong bì cất kỹ trên người, trên thực tế là để vào trong không gian.
"Đi thôi, dì, chúng ta tranh thủ thời gian một chút" nói xong, ba người liền ra khỏi nhà, bọn họ đi xe buýt tới nhà xưởng nơi cha cô Vương Đại Nghĩa làm việc, sau khi hỏi thăm, bọ họ tìm được nhân viên phụ trách làm thủ tục nhận việc.
Đồng chí làm thủ tục cũng rất cẩn thận, yêu cầu Vương Tiểu Thanh điền một tờ đơn, trong đó phải viết thông tin cá nhân của Vương Đại Nghĩa và thông tin cá nhân của cô, còn phải viết rõ bản thân cô tự nguyện chuyển nhượng công việc sang cho Tiểu Bình.
Vương Tiểu Thanh cẩn thận điền đầy đủ tờ đơn, còn ấn dấu tay điểm chỉ.
Một lát sau, thủ tục nhận việc Tiểu Bình đã làm xong, cô được phát đồng phục và thẻ công nhân, ngày mai có thể bắt đầu làm việc.
Bọn họ chia tay nhau ở cổng nhà máy, Tiểu Bình và mẹ Tiểu Bình muốn kéo cô về nhà họ ăn cơm, nhưng bị cô từ chối.
Cô còn dặn bọn họ nếu như mẹ kế có tìm đến thì không nói cho bà ta biết cô sẽ xuống nông thôn sớm, Tiểu Bình cùng mẹ Tiểu Bình đều hiểu ý.
Sau khi tạm biệt, trời đã không còn sớm, khi đang đi bộ cô bỗng nhìn thấy một ngân hàng, Vương Tiểu Thanh nảy ra ý định, tiền tiết kiệm vẫn nên lưu trên danh nghĩa của cô, vì vậy cô bước vào ngân hàng! ! ! ! ! !
Lúc ra khỏi ngân hàng, Vương Tiểu Thanh nhìn sổ tiết kiệm có số dư bốn ngàn trong tay, cảm giác vô cùng an tâm, trước đó số tiền thừa kế của cha cô có ba ngàn tám trăm, cộng thêm năm trăm bán công việc, tổng cộng là bốn ngàn ba trăm, Vương Tiểu Thanh gửi tiết kiệm bốn ngàn, còn lại hơn ba trăm để chi tiêu hàng ngày.
Nhìn trời sắp tối, Vương Tiểu Thanh nghĩ tốt hơn hết là ở gần nhà ga xe lửa, nên cô bắt chuyến xe buýt cuối cùng đến ga.
Khi đến nơi, trời đã tối nhưng biển hiệu của nhà trọ vẫn sáng.
Vương Tiểu Thanh bước vào.
"Xin chào đồng chí, tôi muốn một phòng đơn, hai đêm" Vương Tiểu Thanh vừa nói vừa chuẩn bị tiền.
"Bốn hào, xin cung cấp chứng minh" nữ thu ngân lấy ra sổ đăng ký chuẩn bị đăng ký.
"Ách~cái này, đồng chí, cô xem, đây là sổ hộ khẩu của tôi, là như vậy, ngày kia tôi sẽ xuống nông thôn, nhà của tôi cách nơi này quá xa, vì vậy tôi mới đến đây ở trước cho tiện, tôi không có chứng minh mà đồng chí yêu cầu" Vương Tiểu Thanh lúng túng lấy sổ hộ khẩu ra, cô thế mà lại quên mang chứng minh.
"Được rồi" cô thu ngân nhìn sổ hộ khẩu, trên sổ viết chuyển từ Thượng Hải đến tỉnh Hồ Nam, cô ấy cũng không có làm khó cô, liền bắt đầu làm thủ tục đăng ký, sau đó đưa chìa khóa cho cô, số trên chìa khóa là 203.
Vương Tiểu Thanh vui vẻ nhận chìa khóa đi lên lầu, mở cửa phòng 203 ra, bên trong chỉ có một giường, một cái bàn nhỏ, một cái ghế.
Đáng tiếc không có nhà vệ sinh, phải dùng nhà vệ sinh công cộng, thời đại này đều dùng nhà vệ sinh công cộng.
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Bọn họ sẽ mất một khoảng thời gian để dọn dẹp và sắp xếp lại, vậy nên nếu cô không xử lý xong chuyện này cô sẽ không có cơ hội quay đầu lại được, ngày mai bọn họ sẽ đi khắp nơi tìm cô cho mà xem.“Được, cháu chờ một chút” Mẹ Tiểu Bình rất thoải mái, vào trong phòng lấy tiền ra, mẹ Tiểu Bình cũng không phải dạng ăn chay, công việc này do bà tự mình mua được, Nếu Lưu Thải Hồng dám phá rối, bà ta chắc chắn không thể đánh lại mẹ Tiểu Bình, vì mẹ Tiểu Bình cao hơn Lưu Thải Hồng một cái đầu..Vài phút sau, mẹ Tiểu Bình đưa một phong bì cho Tiểu Thanh, Tiểu Thanh nhìn một chút, là nhân dân tệ mệnh giá mười tệ, tổng cộng năm mươi tờ.Vương Tiểu Thanh đem phong bì cất kỹ trên người, trên thực tế là để vào trong không gian."Đi thôi, dì, chúng ta tranh thủ thời gian một chút" nói xong, ba người liền ra khỏi nhà, bọn họ đi xe buýt tới nhà xưởng nơi cha cô Vương Đại Nghĩa làm việc, sau khi hỏi thăm, bọ họ tìm được nhân viên phụ trách làm thủ tục nhận việc.Đồng chí làm thủ tục cũng rất cẩn thận, yêu cầu Vương Tiểu Thanh điền một tờ đơn, trong đó phải viết thông tin cá nhân của Vương Đại Nghĩa và thông tin cá nhân của cô, còn phải viết rõ bản thân cô tự nguyện chuyển nhượng công việc sang cho Tiểu Bình.Vương Tiểu Thanh cẩn thận điền đầy đủ tờ đơn, còn ấn dấu tay điểm chỉ.Một lát sau, thủ tục nhận việc Tiểu Bình đã làm xong, cô được phát đồng phục và thẻ công nhân, ngày mai có thể bắt đầu làm việc.Bọn họ chia tay nhau ở cổng nhà máy, Tiểu Bình và mẹ Tiểu Bình muốn kéo cô về nhà họ ăn cơm, nhưng bị cô từ chối.Cô còn dặn bọn họ nếu như mẹ kế có tìm đến thì không nói cho bà ta biết cô sẽ xuống nông thôn sớm, Tiểu Bình cùng mẹ Tiểu Bình đều hiểu ý.Sau khi tạm biệt, trời đã không còn sớm, khi đang đi bộ cô bỗng nhìn thấy một ngân hàng, Vương Tiểu Thanh nảy ra ý định, tiền tiết kiệm vẫn nên lưu trên danh nghĩa của cô, vì vậy cô bước vào ngân hàng! ! ! ! ! !Lúc ra khỏi ngân hàng, Vương Tiểu Thanh nhìn sổ tiết kiệm có số dư bốn ngàn trong tay, cảm giác vô cùng an tâm, trước đó số tiền thừa kế của cha cô có ba ngàn tám trăm, cộng thêm năm trăm bán công việc, tổng cộng là bốn ngàn ba trăm, Vương Tiểu Thanh gửi tiết kiệm bốn ngàn, còn lại hơn ba trăm để chi tiêu hàng ngày.Nhìn trời sắp tối, Vương Tiểu Thanh nghĩ tốt hơn hết là ở gần nhà ga xe lửa, nên cô bắt chuyến xe buýt cuối cùng đến ga.Khi đến nơi, trời đã tối nhưng biển hiệu của nhà trọ vẫn sáng.Vương Tiểu Thanh bước vào."Xin chào đồng chí, tôi muốn một phòng đơn, hai đêm" Vương Tiểu Thanh vừa nói vừa chuẩn bị tiền."Bốn hào, xin cung cấp chứng minh" nữ thu ngân lấy ra sổ đăng ký chuẩn bị đăng ký."Ách~cái này, đồng chí, cô xem, đây là sổ hộ khẩu của tôi, là như vậy, ngày kia tôi sẽ xuống nông thôn, nhà của tôi cách nơi này quá xa, vì vậy tôi mới đến đây ở trước cho tiện, tôi không có chứng minh mà đồng chí yêu cầu" Vương Tiểu Thanh lúng túng lấy sổ hộ khẩu ra, cô thế mà lại quên mang chứng minh."Được rồi" cô thu ngân nhìn sổ hộ khẩu, trên sổ viết chuyển từ Thượng Hải đến tỉnh Hồ Nam, cô ấy cũng không có làm khó cô, liền bắt đầu làm thủ tục đăng ký, sau đó đưa chìa khóa cho cô, số trên chìa khóa là 203.Vương Tiểu Thanh vui vẻ nhận chìa khóa đi lên lầu, mở cửa phòng 203 ra, bên trong chỉ có một giường, một cái bàn nhỏ, một cái ghế.Đáng tiếc không có nhà vệ sinh, phải dùng nhà vệ sinh công cộng, thời đại này đều dùng nhà vệ sinh công cộng.