“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,…
Chương 113: Chương 113
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Trương Vũ hét lên hai lần, mọi người xung quanh đang ngủ đều bị đánh thức dậy. Lần đầu có thể nghe không rõ, nhưng lần thứ hai thì nghe rất rõ ràng.Mọi người đều tò mò, muốn xem chuyện gì xảy ra, có người còn không mặc áo, để trần chạy ra ngoài. Mọi người liếc nhìn nhau."Ôi, tôi vừa nghe thấy hình như Nhị Cẩu g.i.ế.c người, không phải là thật đấy chứ?" Một người dân nói."Đúng vậy, tôi cũng nghe thấy. Đi đến nhà hắn ta xem đi, lỡ đâu xảy ra chuyện rồi," một người khác nói.Sau đó, mười mấy người cùng nhau đi đến nhà Nhị Cẩu, vừa bước vào liền thấy cha mẹ Nhị Cẩu đang nghe ngóng ở trước cửa phòng hắn ta.Cha mẹ Nhị Cẩu cũng bị đánh thức bởi tiếng la của Trương Vũ. Khi họ vừa ra ngoài, họ liền nghe thấy tiếng động từ bên trong phòng, còn đang nghi hoặc vì rõ ràng đây là tiếng ~ ~ ~ ~"Ôi trời, nghe đi, bên trong đang có người kêu cứu, mau đến cứu người đi!" Trương Vũ trực tiếp từ phía sau đám đông xông vào, mở cửa phòng Nhị Cẩu ra.Cửa vừa mở ra, cảnh tượng bên trong khiến mọi người kinh ngạc. Bên trong phòng, hai người ***** còn đang quấn lấy nhau, Trương Hồng Châu vẫn còn r3n rỉ, dường như không biết có người đến."Ôi trời ơi, đồi phong bại tục, đồi phong bại tục mà”. Một bà lão không chịu nổi cảnh tượng này, che mắt rời đi.Nhị Cẩu thấy có người tới nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn, đây là lần *****ên hắn ta “ăn mặn”, làm sao mà dừng lại được."Cha mẹ, đóng cửa lại," Nhị Cẩu kêu cha mẹ đóng cửa lại, tốt xấu gì cũng để hắn thoải mái xong rồi hẵng tính tiếp.Cha mẹ Nhị Cẩu cũng ngạc nhiên, trong lòng lại có chút vui mừng, con trai mình thông suốt rồi, sắp có vợ rồi. Họ nghe lời con trai, đóng cửa phòng lại."Ôi, cha mẹ Nhị Cẩu, hai người làm gì vậy, còn không nhanh kéo hai đứa nó ra, cứ để cậu ta ức h.i.ế.p nữ trí thức kia sao?"Một người dân bức xúc nói. Dân làng không tin nữ trí thức kia lại đi coi trọng một người như Nhị Cẩu, chắc chắn là bị ép buộc."Mấy người thì biết cái gì, nghe cô ta r3n rỉ sung sướng thế kia, nếu cô ta không đồng ý thì phải kêu cứu rồi, nhưng vừa rồi khi mở cửa ra, cô ta còn chủ động ôm lấy nữa kìa,"Cha Nhị Cẩu nói không một chút ngượng ngùng, nhưng đám đông vẫn không tin. Nhà Nhị Cẩu trở nên náo loạn, cuối cùng có người đi gọi trưởng thôn đến thì mới yên tĩnh lại được."Chuyện gì xảy ra thế này, sao lại thế này, tôi nghe nói Nhị Cẩu cưỡng h.i.ế.p nữ trí thức à?" Trưởng thôn vô cùng lo lắng chạy tới, thấy cả đám người đang trong nhà."Trưởng thôn, oan uổng quá, nữ trí thức đó tự nguyện mà," cha mẹ Nhị Cẩu thanh minh cho con trai."Bọn họ đâu rồi? Mở cửa ra!"Trưởng thôn không tin cha mẹ Nhị Cẩu, muốn trực tiếp hỏi nữ trí thức kia.Cha mẹ Nhị Cẩu không nói gì, cũng không mở cửa. Sau đó Trưởng thôn đẩy mạnh cửa phòng Nhị Cẩu ra.Trong phòng, Nhị Cầu đã xong việc, đang nằm nghỉ trên người Trương Hồng Châu."Nhị Cẩu, cậu làm gì thế này!"Trưởng thôn hét lên, làm Nhị Cẩu giật mình ngồi dậy, giờ phút này Trương Hồng Châu cũng tỉnh táo lại.Trương Hồng Châu nhớ lại chuyện vừa xảy ra, cảm thấy cơ thể như bị thiêu đốt, muốn cởi hết quần áo ra.Lúc Nhị Cẩu đóng cửa lại, cô muốn đi mở cửa ra, hắn ta liền ôm chặt lấy cô.Chính mình chẳng những không cảm thấy ghê tởm, mà còn cảm thấy thoải mái. Trong suốt quá trình, Trương Hồng Châu vẫn có chút ý thức, cô biết người kia là Nhị Cẩu, não thì bảo phải đi mà cơ thể lại tự động tiến tới.Sau khi làm xong, Trương Hồng Châu còn muốn thêm lần nữa, nhưng bây giờ nhìn ra mới thấy đám đông bên ngoài."A~" Trương Hồng Châu kéo chăn che người lại, còn Nhị Cẩu đã mặc xong quần áo.
Trương Vũ hét lên hai lần, mọi người xung quanh đang ngủ đều bị đánh thức dậy. Lần đầu có thể nghe không rõ, nhưng lần thứ hai thì nghe rất rõ ràng.
Mọi người đều tò mò, muốn xem chuyện gì xảy ra, có người còn không mặc áo, để trần chạy ra ngoài. Mọi người liếc nhìn nhau.
"Ôi, tôi vừa nghe thấy hình như Nhị Cẩu g.i.ế.c người, không phải là thật đấy chứ?" Một người dân nói.
"Đúng vậy, tôi cũng nghe thấy. Đi đến nhà hắn ta xem đi, lỡ đâu xảy ra chuyện rồi," một người khác nói.
Sau đó, mười mấy người cùng nhau đi đến nhà Nhị Cẩu, vừa bước vào liền thấy cha mẹ Nhị Cẩu đang nghe ngóng ở trước cửa phòng hắn ta.
Cha mẹ Nhị Cẩu cũng bị đánh thức bởi tiếng la của Trương Vũ. Khi họ vừa ra ngoài, họ liền nghe thấy tiếng động từ bên trong phòng, còn đang nghi hoặc vì rõ ràng đây là tiếng ~ ~ ~ ~
"Ôi trời, nghe đi, bên trong đang có người kêu cứu, mau đến cứu người đi!" Trương Vũ trực tiếp từ phía sau đám đông xông vào, mở cửa phòng Nhị Cẩu ra.
Cửa vừa mở ra, cảnh tượng bên trong khiến mọi người kinh ngạc. Bên trong phòng, hai người ***** còn đang quấn lấy nhau, Trương Hồng Châu vẫn còn r3n rỉ, dường như không biết có người đến.
"Ôi trời ơi, đồi phong bại tục, đồi phong bại tục mà”. Một bà lão không chịu nổi cảnh tượng này, che mắt rời đi.
Nhị Cẩu thấy có người tới nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn, đây là lần *****ên hắn ta “ăn mặn”, làm sao mà dừng lại được.
"Cha mẹ, đóng cửa lại," Nhị Cẩu kêu cha mẹ đóng cửa lại, tốt xấu gì cũng để hắn thoải mái xong rồi hẵng tính tiếp.
Cha mẹ Nhị Cẩu cũng ngạc nhiên, trong lòng lại có chút vui mừng, con trai mình thông suốt rồi, sắp có vợ rồi. Họ nghe lời con trai, đóng cửa phòng lại.
"Ôi, cha mẹ Nhị Cẩu, hai người làm gì vậy, còn không nhanh kéo hai đứa nó ra, cứ để cậu ta ức h.i.ế.p nữ trí thức kia sao?"
Một người dân bức xúc nói. Dân làng không tin nữ trí thức kia lại đi coi trọng một người như Nhị Cẩu, chắc chắn là bị ép buộc.
"Mấy người thì biết cái gì, nghe cô ta r3n rỉ sung sướng thế kia, nếu cô ta không đồng ý thì phải kêu cứu rồi, nhưng vừa rồi khi mở cửa ra, cô ta còn chủ động ôm lấy nữa kìa,"
Cha Nhị Cẩu nói không một chút ngượng ngùng, nhưng đám đông vẫn không tin. Nhà Nhị Cẩu trở nên náo loạn, cuối cùng có người đi gọi trưởng thôn đến thì mới yên tĩnh lại được.
"Chuyện gì xảy ra thế này, sao lại thế này, tôi nghe nói Nhị Cẩu cưỡng h.i.ế.p nữ trí thức à?" Trưởng thôn vô cùng lo lắng chạy tới, thấy cả đám người đang trong nhà.
"Trưởng thôn, oan uổng quá, nữ trí thức đó tự nguyện mà," cha mẹ Nhị Cẩu thanh minh cho con trai.
"Bọn họ đâu rồi? Mở cửa ra!"
Trưởng thôn không tin cha mẹ Nhị Cẩu, muốn trực tiếp hỏi nữ trí thức kia.
Cha mẹ Nhị Cẩu không nói gì, cũng không mở cửa. Sau đó Trưởng thôn đẩy mạnh cửa phòng Nhị Cẩu ra.
Trong phòng, Nhị Cầu đã xong việc, đang nằm nghỉ trên người Trương Hồng Châu.
"Nhị Cẩu, cậu làm gì thế này!"
Trưởng thôn hét lên, làm Nhị Cẩu giật mình ngồi dậy, giờ phút này Trương Hồng Châu cũng tỉnh táo lại.
Trương Hồng Châu nhớ lại chuyện vừa xảy ra, cảm thấy cơ thể như bị thiêu đốt, muốn cởi hết quần áo ra.
Lúc Nhị Cẩu đóng cửa lại, cô muốn đi mở cửa ra, hắn ta liền ôm chặt lấy cô.
Chính mình chẳng những không cảm thấy ghê tởm, mà còn cảm thấy thoải mái. Trong suốt quá trình, Trương Hồng Châu vẫn có chút ý thức, cô biết người kia là Nhị Cẩu, não thì bảo phải đi mà cơ thể lại tự động tiến tới.
Sau khi làm xong, Trương Hồng Châu còn muốn thêm lần nữa, nhưng bây giờ nhìn ra mới thấy đám đông bên ngoài.
"A~" Trương Hồng Châu kéo chăn che người lại, còn Nhị Cẩu đã mặc xong quần áo.
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Trương Vũ hét lên hai lần, mọi người xung quanh đang ngủ đều bị đánh thức dậy. Lần đầu có thể nghe không rõ, nhưng lần thứ hai thì nghe rất rõ ràng.Mọi người đều tò mò, muốn xem chuyện gì xảy ra, có người còn không mặc áo, để trần chạy ra ngoài. Mọi người liếc nhìn nhau."Ôi, tôi vừa nghe thấy hình như Nhị Cẩu g.i.ế.c người, không phải là thật đấy chứ?" Một người dân nói."Đúng vậy, tôi cũng nghe thấy. Đi đến nhà hắn ta xem đi, lỡ đâu xảy ra chuyện rồi," một người khác nói.Sau đó, mười mấy người cùng nhau đi đến nhà Nhị Cẩu, vừa bước vào liền thấy cha mẹ Nhị Cẩu đang nghe ngóng ở trước cửa phòng hắn ta.Cha mẹ Nhị Cẩu cũng bị đánh thức bởi tiếng la của Trương Vũ. Khi họ vừa ra ngoài, họ liền nghe thấy tiếng động từ bên trong phòng, còn đang nghi hoặc vì rõ ràng đây là tiếng ~ ~ ~ ~"Ôi trời, nghe đi, bên trong đang có người kêu cứu, mau đến cứu người đi!" Trương Vũ trực tiếp từ phía sau đám đông xông vào, mở cửa phòng Nhị Cẩu ra.Cửa vừa mở ra, cảnh tượng bên trong khiến mọi người kinh ngạc. Bên trong phòng, hai người ***** còn đang quấn lấy nhau, Trương Hồng Châu vẫn còn r3n rỉ, dường như không biết có người đến."Ôi trời ơi, đồi phong bại tục, đồi phong bại tục mà”. Một bà lão không chịu nổi cảnh tượng này, che mắt rời đi.Nhị Cẩu thấy có người tới nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn, đây là lần *****ên hắn ta “ăn mặn”, làm sao mà dừng lại được."Cha mẹ, đóng cửa lại," Nhị Cẩu kêu cha mẹ đóng cửa lại, tốt xấu gì cũng để hắn thoải mái xong rồi hẵng tính tiếp.Cha mẹ Nhị Cẩu cũng ngạc nhiên, trong lòng lại có chút vui mừng, con trai mình thông suốt rồi, sắp có vợ rồi. Họ nghe lời con trai, đóng cửa phòng lại."Ôi, cha mẹ Nhị Cẩu, hai người làm gì vậy, còn không nhanh kéo hai đứa nó ra, cứ để cậu ta ức h.i.ế.p nữ trí thức kia sao?"Một người dân bức xúc nói. Dân làng không tin nữ trí thức kia lại đi coi trọng một người như Nhị Cẩu, chắc chắn là bị ép buộc."Mấy người thì biết cái gì, nghe cô ta r3n rỉ sung sướng thế kia, nếu cô ta không đồng ý thì phải kêu cứu rồi, nhưng vừa rồi khi mở cửa ra, cô ta còn chủ động ôm lấy nữa kìa,"Cha Nhị Cẩu nói không một chút ngượng ngùng, nhưng đám đông vẫn không tin. Nhà Nhị Cẩu trở nên náo loạn, cuối cùng có người đi gọi trưởng thôn đến thì mới yên tĩnh lại được."Chuyện gì xảy ra thế này, sao lại thế này, tôi nghe nói Nhị Cẩu cưỡng h.i.ế.p nữ trí thức à?" Trưởng thôn vô cùng lo lắng chạy tới, thấy cả đám người đang trong nhà."Trưởng thôn, oan uổng quá, nữ trí thức đó tự nguyện mà," cha mẹ Nhị Cẩu thanh minh cho con trai."Bọn họ đâu rồi? Mở cửa ra!"Trưởng thôn không tin cha mẹ Nhị Cẩu, muốn trực tiếp hỏi nữ trí thức kia.Cha mẹ Nhị Cẩu không nói gì, cũng không mở cửa. Sau đó Trưởng thôn đẩy mạnh cửa phòng Nhị Cẩu ra.Trong phòng, Nhị Cầu đã xong việc, đang nằm nghỉ trên người Trương Hồng Châu."Nhị Cẩu, cậu làm gì thế này!"Trưởng thôn hét lên, làm Nhị Cẩu giật mình ngồi dậy, giờ phút này Trương Hồng Châu cũng tỉnh táo lại.Trương Hồng Châu nhớ lại chuyện vừa xảy ra, cảm thấy cơ thể như bị thiêu đốt, muốn cởi hết quần áo ra.Lúc Nhị Cẩu đóng cửa lại, cô muốn đi mở cửa ra, hắn ta liền ôm chặt lấy cô.Chính mình chẳng những không cảm thấy ghê tởm, mà còn cảm thấy thoải mái. Trong suốt quá trình, Trương Hồng Châu vẫn có chút ý thức, cô biết người kia là Nhị Cẩu, não thì bảo phải đi mà cơ thể lại tự động tiến tới.Sau khi làm xong, Trương Hồng Châu còn muốn thêm lần nữa, nhưng bây giờ nhìn ra mới thấy đám đông bên ngoài."A~" Trương Hồng Châu kéo chăn che người lại, còn Nhị Cẩu đã mặc xong quần áo.